Sơn hà chẩm – Chương 06

Chương 06:

Gả Sở Cẩm cho Cố Sở Sinh là chuyện nên làm

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Sở Du đơn độc một mình trong tân phòng suốt một đêm. Đến ngày hôm sau, nàng chỉ huy hạ nhân quét tước phòng ốc, sau đó gọi những người trong Nhất phòng của Vệ Quân tới làm quen một chút.

Vệ gia giáo dục nghiêm khắc chuẩn mực, quản lý đám con cháu khá chặt chẽ. Trong có một quy định quan trọng là trước khi thành thân không được dính vào nữ sắc, do đó trong phòng Vệ Quân ngoại trừ nha hoàn mới phái tới hầu hạ Sở Du thì còn lại đều là một đám nam nhân sai vặt. Xinh đẹp hoa lệ tạo hình, thiên hướng về nữ tính thích hợp khéo léo đẹp đẽ, tứ chi lại hết sức thon dài.
Mỗi vị công tử ở Vệ gia được phân cho ba người hầu. Một người có võ nghệ để đàm phán đối ngoại, một người quản lý việc vặt trong nội viện, còn một người là sai vặt hầu hạ bên cạnh. Gã hầu hạ thân cận đã theo Vệ Quân ra chiến trường Bắc Cảnh, chỉ còn lại quản gia Vệ Hạ và thị vệ Vệ thu là ở trong phủ.

Hai người nghiêm chỉnh đi theo Sở Du từ sáng sớm để làm quen những người còn lại trong phòng Vệ Quân. Đại khái Sở Du đã có tính toán, nàng xem sổ sách của Vệ Quân, ngẫm nghĩ rồi nói với Vệ Thu: “Bây giờ đã có thể liên lạc với Bắc Cảnh chưa? Ta muốn nắm bắt tin tức trên chiến trường.”Băn khoăn đến nữ tính lái xe thể nghiệm, bên trong bố trí ấm áp mà mềm mại, so với chiến đấu.
“Thiếu phu nhân yên tâm.” Vệ Thu lập tức nói: “Vệ gia có nuôi bồ câu đưa thư riêng, lúc nào cũng sẽ nhận được tin tức tiền tuyến trước nhất.”

Hệ thống bồ câu truyền tin riêng à, quả nhiên là thế hệ tướng môn nhiều đời.Để tránh nàng đem chính mình ngã ngất ngây con gà tây, không nghĩ tới.
Sở Du gật đầu, ngẫm nghĩ nói: “Ta có thể viết thư cho Thế tử hay không?”
zenszens.wordpress.com
“Đương nhiên.” Thiếu nữ trước mắt loại hình cơ giáp thân hình nhẹ nhàng, vô luận là đi đường.
Vệ Thu cười nói: “Thiếu phu nhân muốn viết gì?”

Sở Du cũng không nghĩ nhiều, lôi giấy bút ra tùy ý viết một ít sinh hoạt vặt vãnh, sau đó hỏi thăm chiến sự. Đừng xem những thứ này đều là nền tảng động tác, nhưng có thể làm được như chân nhân.

Tình cm đu phi cnbi dưng. Tuy²rng S Duếcó ý thưngIthc đi viV Quân, nhưngľvn nên tíchcc bi dưngđon tình cmİnày.

Dù sao cóĩđưc v trínày đã làquá may mn,nàng c cõgng bi đpxem sao.

S Duívn luôn cmíthy ưu đimɪln nht camình là tínhìtình hết sckiên cưng.

Năm đóèhc võ cũng¸đu như vy,dù cho bàđánh ngã, xươngct b chtđt, cũng cóíth cm kiếmđchng đ cơİth mà đnglên.

Tuy rng chungïsng vi CS Sinh khiếnİnàng tuyt vng:mưi hai năm,únhưng nàng cũngİkhông vì thếmà bi quan{đi vi ttc mi ngưi.

TĮđu đến cuinàng vn luôntin tưng trênđi này có²ngưi đáng giáđ đi đãitht lòng.

Nàng viếtthư xong riīgi đi. Đếnbui chiu, SiDu đi bái¹phng các vècông t phòngkhác.

V gia cóÏby ngưi contrai, ngoi trơcon v clà V Quânîvà V Unchưa cưi vthì năm vĩkhác đu đãĬcưi v sinhícon. Bi vìxut thân thxut nên phnln thê téh đu làth n cathế gia.

Đi vin quyến caɨcác phòng, SïDu không nhũnhiu lm. Nàng³ch nh Nhphòng Tưng tht vn, cònnhng ngưi khácjthì cu xinri đi, vtcon li choưmt mình VЇUn nuôi ln.

LúcïS Du bái²phng, nàng cý quan sátīnhng đa trãkia. Đa nhvà đa lnêcũng không cáchìtui nhau my,ìln nht làcon ca Nhcông t VThúc mi sáuЇtui, ít nht]là con caLc công tâmi hai tui,ơđi còn chưaìvng.

Ngày thưng my¸đa tr thưngɪchơi trong sân,đánh nhau múĩ, tình cmcũng không t.àS Du nmĩrõ tính tìnhĩca tng đatr và phunhân các phòng,nm sơ quaìtình hình trêndưi V gia.

Nhngàthiếu phu nhânca V gianày không quanítâm mi chuynmy, hoc làhết lòng nhnhung trưng phunhư Tưng th,êhoc là đem°tâm tư đtlên trang sc,Їqun áo, bàilá. Thành viên¸V ph đôngíđúc, gia nghip{khng lò, khôngai phi chuIut c, chonên rt hòaľthun.

Trưc nay Vgia cũng chêcó duy nht¹mt qun s,êđó là Nhphu nhân Lươngth, cũng là}k mà tươnglai cum schĩhơn phân naágia tài VĨgia, trn điăbit tích.

ChuynV gia bĩmt thiếp phòngiquét sch caâci không chkhiến cho Vâgia b quýtc Hoa KinhĪdè bu đàmľtiếu my nămtri, quan trngúhơn là vììkhông có tinnên đã khiếnïcho con đưngólàm quan caV Un tr¸nên vô cùngìgian nan.

S Duva nghĩ tichiến trưng, rili bn tâm¸ni v, chonên đêm ngrt ít.

Đi đếnĩhôm sau đãti ngày liýmt. S Duti ch LiuTuyết Dương thămihi t sm,àsau đó mi{thông báo chobà thi đimĬli mt. Đếnìkhi đưc chpúthun, nàng giįngưi chun b¸xe nga rangoài.

Đi chưa đưcbao xa, bngïmt th nđã chy rangăn tr SDu, do dínói: “Thiếu phu{nhân hình nhưchưa thông bmcho Nh phunhân thì phi?”

Nghe thy linày, S Duýliếc mt nhìnïth n. ĐâyĨlà nha hoànïmà V giaùđã phái tihu h nàng.Trưc nay vic}ni v đudo Lương thkhng chế, chonên th nínày cũng làngưi ca bàĩta, li nàngta nói cũngĩlà đang nhcnh nàng.

S Du]kh mm cưi:ɩ“Ngươi tên gì?”ļ

Hôm qua làmquen quá nhiungưi, nht thinàng cũng quênmt. Th nkia lui bưc,cung kính đáp:¹“Nô tì là°Xuân Nhi.”

À,Xuân Nhi.”

SDu gt đu,)sau đó nói:óVy ngươi vàothông bm choNh phu nhânáđi.”

Xuân Nhithy S Duchu ăn mm,êtrên mt líra tươi cưi,làm cái l²ri cáo lui.:Ch nàng tađi mt, SDu mi nóivi ngưi huìbên cnh: “Đithôi.”

Ngưi hufngn ngưi, chn¸ch nói: “XuânêNhi t

Chngl li cóđo lý taăphi ch mt¹nha hoàn à?Thân là nhahoàn bên cnh,ĭch nhân munЇxut môn màáli còn chylung tung, talà ch nhâníhay nàng talà ch nhân?!”

S Du lnhếmt: “Đi!”

Nghethế, trong chpmt ngưi huếhiu đưc, XuânýNhi xong điôri.

Hn nào dámîdính ti chuynnày? Xuân Nhiílà nha hoànìnht đng, hnch là mã(phu đánh xenga, hn chngmun xía vàoïchuyn ni trchínày chút nào.Thế là hníta gi bkhông biết cáigì hết, thúcýnga ri đi.

Chìkhi Xuân Nhiúthông bm Lươngêth xong xuôi,]đang hn hchy ra sauthì phát hinS Du đãýđi mt. Nàngta m tomt, hi thv canh ca:ĩThiếu phu nhânàđâu ri?”

Thiếuphu nhân điĩri, sao côvn còn Īđây?”

Th výnhíu mày. Vanghe thy linày, trongchp mtưsc mt XuânNhi trng bt.Nàng ta biếtmình đã chcĩgin S Duri.

Mà S Dungi trong xe]nga li đang¹cân nhc tronglòng. Ln nàynàng bn rnvic cưi g,ĩcho nên nha°hoàn hi mônĩđu do TơVn sp xếp.ľNàng đã quendùng hai nhahoàn có dángũdp xinh đpílà Trưng Nguytvà Vãn Nguyt.Nhưng T Vnílo lng haingưi s cósuy nghĩ khôngan phn đivi V Quânĩcho nên miũđi hai nhaíhoàn có dung]mo tm thưng.Tuy nhiên haingưi đó SèDu li dùngЇkhông quen, mangvi không mangĺcũng như nhau.òBi thế trongln li mtnày, nàng munxem xét tìnhhình trong nhà°thế nào riími đưa TrưngNguyt và VãnNguyt theo.

Ph tưngquân và Vgia cách nhauna thành, SĩDu đi đưc(na canh githì mi ti²nơi. Nhưng lúcnày vn làIbui sáng, datheo thói quenúca S giathì chc hnİva mi ănsáng xong.

Vì khôngng nàng tiįsm như vyýcho nên SKiến Xương, S:Lâm Dương, SLâm Tây đãra ngoài chưakp tr v,trong nhà chcòn li nquyến. S Ducũng không strut, nàng cóľc mt ngàyãv thăm nhà,³dù thế nàoĩcũng s gpôđưc ph thânơvà các huynh.

Nàngđưc nha hoànĩdn vào phòng.T Vn, SCm và haiv tu tđang đi nàng.

Đi¹tu T Thunđlà đích nùca T gia,édo T Vnnhìn ln lên,cũng tính làbà con viáS Lâm Dương,tính tình nt này cũngkhá du dàng¹nhàn tĩnh. ThyļS Du ti,nàng y cũngkhông t vĩgì nhiu, tch ngi bêncnh T VnÎđng dy theo,cưi cưi viiS Du, khôngõh bt đưcli nào.

Nh tuDiêu Đào, lààth n caDiêu gia nhưngìli khá đưclão phu nhânyêu quý. Diêugia có xutthân thương h,ívì gia đìnhcó công chvn không đưcĩcoi là thế²gia. Nhưng nayĺthiên t munly Diêu giaõđ trn áp¸thế lc cácthế gia danhmôn. Thm chíésau khi lpýn nhi Diêuàgia làm hoàngãhu, đa vìgia tc hđã tr nênto ln khônggì sánh bng.

LúcĩDiêu Đào vami g vàoàđây thì kháhot bát lanhli, nhưng saukhi Diêu giapht lên thìbt đu sinhìkiêu, càng ngàycàng làm vicba bãi.

Nàng taàvà T Thun]đng phía sauT Vn, chĩS Du tiếnvào. S Duvái l xong,fT Vn maumau dìu SưDu vào, đmt nói: “Lâuɨnhư thế miátr v, cóôphi V giabt nt conkhông? Có phièlà ngưi Vgia khó sngăchung không?”

“Muíthân, sao liìnói li này?”. Diêu Đàoìkh bt cưi:)Đi cô (*)va mi gĺqua thì phuìquân đã rajchiến trưng ri.ľNàng y V gia mtmình thì đươnginhiên có rtênhiu vic cnphi x lý,ĩsao có thĩnói là Vgia khó sngchung? Mà dùcó khó sngchúng đi na,īch e đicô s khôngnói đâu.”

(*)¹Đi cô: Cáchİgi ch choc em gáiıln ca chng.

Trongđêm tân hônòmà trưng phuĩđã phi rachiến trưng, chodù đi vi³ngưi n tİnào thì chuynnày cũng khôngômy d chu.úVì vy DiêuăĐào c ýĮly chuyn nàyếra đâm cht.

SīDu biết làíDiêu Đào đangЇchâm biếm nàng,đnàng và nàngta vn luônkhông hp. DiêuĐào là thàn, không vamt đích nílà nàng, màĨS Du thìcũng không vaýmt nàng ta.Diêu Đào là°ngưi rut đngoài da, SDu thì lithng tính cóìgì nói ny,cho nên trưcđây hai ngưi{thưng kết thùkết oán, nóiľchuyn không hímy may che°giu.

Dù sao đãơsng mưi hainăm, S Du°cũng biết ngytrang b ngoàiîít nhiu, nhưngđi mt vingưi như Diêu:Đào, nàng liįkhông mun giv như thế.Tuy nhiên vaĭđnh m mingphn bác, đtnhiên nàng nghĩìcó khi nàoòchính vì khôngbiết che giubn tính nhưthế cho nênèT Vn luônõcm giác nàngs không baogi b bt,nt, cho nên(mi chuyn đunht nht cheİch cho SúCm.

Vy là SDu cưi cưi,trong mt ncha tia mđm, cúi đu,khàn ging đáp:Nh tu đngnói thế.”

Tínhtình S Duótrưc gi luôn{nóng ny, đtnhiên li biếnthành thế nàykhiến T Vnđau lòng khônínguôi, thy congái mà bunthu tâm can.

DiêuúĐào s tiđmc đng hình,nht thi khôngkhi nghĩ li.éS Du biuhin thế này,íchng l nàngýta hơi quáđáng ri sao?

Bà quay đầu, nhìn về phía đại nữ nhi vẫn im lặng nãy giờ: “Nàng ta đi rồi cũng tốt, mẹ con ta có thể từ từ trò chuyện. Con nói thật với mẫu thân đi, có phải ở Vệ gia chịu khổ hay không?”

Tạ Vận tức giận đỏ cả mắt, rống lên với Diêu Đào: “Về phòng con đi! Ai lại đi nói chuyện với em chồng mình như thế?”

Vệ Uẩn: “Không gặp được tẩu tử 1 chương: thật tịch mịch.”

Bị Tạ Vận quát, chút ân hận ban nãy của nàng ta cũng vứt hết ra sau đầu. Nàng ta hừ một tiếng: “Con nói thật thì đã sao? Cảm thấy Vệ gia cao quá khó trèo, nhưng mà có trèo được rồi thì cũng chẳng khác gì quả…”

Không cần nghĩ cũng biết Sở Cẩm sẽ nói bản thân làm vậy chỉ vì trấn an Diêu Đào, bảo nàng rộng rãi chút, đừng quá hẹp hòi.

“Diêu Đào!”

Sở Cẩm nói ra lời này, lập tức đổ hết toàn bộ sai lầm lên người Sở Du, tư thái hết sức tự nhiên đứng đắn. Trước giờ quan hệ giữa Diêu Đào và Sở Cẩm luôn tốt đẹp, nàng ta nghe thấy lời của Sở Cẩm thì trong lòng thoải mái phần nào, hừ một tiếng rồi xoay người bỏ đi.

Tóm lại tâng bốc cũng là Sở Du mang, thiệt cũng là Sở Du chịu.

Tạ Vận  rống lớn tiếng: “Con biến về phòng ngay cho ta!”

Dù sao Cố gia cũng đã nghèo túng đến mức này, Tạ Vận không muốn để Sở Cẩm gả cho Cố Sở Sinh, hơn nữa Sở Cẩm cũng không muốn. Nhưng nàng không có ý để Sở Cẩm đạt được ý nguyện. [Phân tích về Cố Sở Sinh]

“Mẫu thân đừng tức giận.” Sở Cẩm thở dài, nhìn về phía Diêu Đào: “Nhị tẩu cũng đừng hơn thua với mẫu thân, là do tỷ tỷ hơi mẩn cảm mới khiến mẫu thân sốt ruột, tẩu đừng trách, về nghỉ ngơi đi.”

Cố Sở Sinh: “Các người làm ta không gặp được vợ trước 4 chương, thì sao hả?”

Sở Cẩm nói ra lời này, lập tức đổ hết toàn bộ sai lầm lên người Sở Du, tư thái hết sức tự nhiên đứng đắn. Trước giờ quan hệ giữa Diêu Đào và Sở Cẩm luôn tốt đẹp, nàng ta nghe thấy lời của Sở Cẩm thì trong lòng thoải mái phần nào, hừ một tiếng rồi xoay người bỏ đi.

Trong phòng chỉ còn lại Sở Du và Sở Cẩm. Mặt Sở Du không biểu hiện gì, dựa theo tính tình khi xưa của nàng hẳn là lúc này đã vỗ bàn nhảy dựng lên, gặng hỏi Sở Cẩm coi thế nào là “mẫn cảm” hả?

“Diêu Đào!”

Không cần nghĩ cũng biết Sở Cẩm sẽ nói bản thân làm vậy chỉ vì trấn an Diêu Đào, bảo nàng rộng rãi chút, đừng quá hẹp hòi.

Bà chưa nói xong thì Sở Du đã hiểu ý của Tạ Vận.

Thế là nàng gật đầu, nghiêm túc nói: “Đã đến lúc thương lượng hôn kỳ với Cố gia rồi.”

Tóm lại tâng bốc cũng là Sở Du mang, thiệt cũng là Sở Du chịu.

Trên thực tế, tình cảm của Cố Sở Sinh đối với Sở Du là: khi còn trẻ thích Sở Du, nhưng Cố Sở Sinh là kẻ kiêu ngạo, hắn bài xích việc đối mặt với một Sở Du mạnh mẽ, cho nên luôn nghĩ mình thích Sở Cẩm. Sau khi trở về Hoa Kinh, Sở Du ghen tuông nên thất thố, luôn tranh chấp với Cố Sở Sinh, thái độ mạnh mẽ này đã khiến Cố Sở Sinh càng thêm bài xích, tống nàng đi xa. Nhưng kỳ thật sáu năm đó Cố Sở Sinh vẫn luôn nhớ mong nàng, chỉ là tên Cố Sở Sinh này lạnh lùng thành thói, ích kỷ thành quen, hắn không biết thế nào là trả giá, cũng không biết thế nào là mất đi người yêu. Lúc Sở Du rời khỏi Hoa Kinh, dù sao nàng vẫn là thê tử của hắn cho nên trước giờ Cố Sở Sinh không hề cảm nhận được việc mất đi Sở Du.

“Không có.” Sở Du cười cười, trên mặt lộ ra một chút dịu dàng, niềm vui đó không phải là giả. Nàng đề cập tới Vệ Quân: “A Quân rất tốt, con rất thích.”

Sở dĩ Sở Cẩm dám làm thế không phải là do chắc chắn Tạ Vận sẽ thiên vị nàng ta hay sao. Còn Sở Du với tư cách là tỷ tỷ, tuy rằng là kẻ đanh đá không chịu thiệt, nhưng cũng là một ngưởi nặng tình thân.

Năm đó Sở Du là vậy, nhưng Sở Du bây giờ đã không còn như trước.

Tạ Vận yên lòng, gật đầu nói: “Con thấy tốt là được. Giờ con cũng đã gả đi rồi, có lẽ đã đến lúc ta nên bận tâm đến hôn sự của A Cẩm.”

Sở Du trầm mặc nhấp trà, vì nàng không có làm ầm lên nên không khí cũng yên tĩnh lại. Một lát sau Tạ Vận sực nhớ ra, thầm oán Sở Cẩm: “Vừa rồi rõ ràng là thê tử lão Nhị chỉ trích A Du trước, tại sao con lại nói là lỗi do tỷ tỷ mình chứ?”

“Đây chỉ là kế thích ứng, dù sao tỷ tỷ về nhà lại mặt, không nên làm ầm ĩ.”

“Đây chỉ là kế thích ứng, dù sao tỷ tỷ về nhà lại mặt, không nên làm ầm ĩ.”

Về thông tin mười hai năm của Sở Du và Cố Sở Sinh thật ra có rất nhiều chuyện, nhưng tôi cố gắng hết sức chọn lọc ra để viết ở chương 1, cho nên có lẽ sự chuyển biến của Cố Sở Sinh không được biểu hiện rõ ràng.

Sở Cẩm dìu Tạ Vận ngồi xuống, rót trà cho bà. Nhiệt độ ấm nóng khiến trong lòng Tạ Vận thoải mái ít nhiều.

Bà quay đầu, nhìn về phía đại nữ nhi vẫn im lặng nãy giờ: “Nàng ta đi rồi cũng tốt, mẹ con ta có thể từ từ trò chuyện. Con nói thật với mẫu thân đi, có phải ở Vệ gia chịu khổ hay không?”

[Vở kịch nhỏ]

“Không có.” Sở Du cười cười, trên mặt lộ ra một chút dịu dàng, niềm vui đó không phải là giả. Nàng đề cập tới Vệ Quân: “A Quân rất tốt, con rất thích.”

Sở Du trầm mặc nhấp trà, vì nàng không có làm ầm lên nên không khí cũng yên tĩnh lại. Một lát sau Tạ Vận sực nhớ ra, thầm oán Sở Cẩm: “Vừa rồi rõ ràng là thê tử lão Nhị chỉ trích A Du trước, tại sao con lại nói là lỗi do tỷ tỷ mình chứ?”

Cho đến khi Sở Du chết, rốt cuộc Cố Sở Sinh đã mất đi nàng vĩnh viễn thì thì hắn mới dùng khoảng thời gian mười mấy năm để thừa nhận bản thân đã thực sự thích nàng.

Tạ Vận yên lòng, gật đầu nói: “Con thấy tốt là được. Giờ con cũng đã gả đi rồi, có lẽ đã đến lúc ta nên bận tâm đến hôn sự của A Cẩm.”

Nói xong, Tạ Vận dừng mắt trên người Sở Du: “Hôn sự của A Cẩm…”

Bị Tạ Vận quát, chút ân hận ban nãy của nàng ta cũng vứt hết ra sau đầu. Nàng ta hừ một tiếng: “Con nói thật thì đã sao? Cảm thấy Vệ gia cao quá khó trèo, nhưng mà có trèo được rồi thì cũng chẳng khác gì quả…”

Trong phòng chỉ còn lại Sở Du và Sở Cẩm. Mặt Sở Du không biểu hiện gì, dựa theo tính tình khi xưa của nàng hẳn là lúc này đã vỗ bàn nhảy dựng lên, gặng hỏi Sở Cẩm coi thế nào là “mẫn cảm” hả?

Bà chưa nói xong thì Sở Du đã hiểu ý của Tạ Vận.

Dù sao Cố gia cũng đã nghèo túng đến mức này, Tạ Vận không muốn để Sở Cẩm gả cho Cố Sở Sinh, hơn nữa Sở Cẩm cũng không muốn. Nhưng nàng không có ý để Sở Cẩm đạt được ý nguyện.

Thế là nàng gật đầu, nghiêm túc nói: “Đã đến lúc thương lượng hôn kỳ với Cố gia rồi.”

“Không có.” Sở Du cười cười, trên mặt lộ ra một chút dịu dàng, niềm vui đó không phải là giả. Nàng đề cập tới Vệ Quân: “A Quân rất tốt, con rất thích.” Tạ Vận  rống lớn tiếng: “Con biến về phòng ngay cho ta!” [Vở kịch nhỏ]

Cho nên, chuyển biến tình cảm này không phải là đột ngột, chỉ là tương đối phức tạp. rất khó mà cho người đọc hoàn toàn hiểu rõ nhân vật trong một hai chương. Truyện này là nước chảy thành sông, không có chuyện xoay chuyển tình cảm đột ngột. Vì vậy đừng lo lắng tác giả cố ý khắc họa nhân vật để thỏa mãn nội dung truyện.

Vệ Uẩn: “Không gặp được tẩu tử 1 chương: thật tịch mịch.”

Vệ Quân: “Không gặp được vợ 1 chương: thật buồn bã.”

Cố Sở Sinh: “Các người làm ta không gặp được vợ trước 4 chương, thì sao hả?”

Sở Cẩm: “Ta không muốn gặp tỷ tỷ mình, không muốn tí nào.”

Tạ Vận tức giận đỏ cả mắt, rống lên với Diêu Đào: “Về phòng con đi! Ai lại đi nói chuyện với em chồng mình như thế?”

Trong phòng chỉ còn lại Sở Du và Sở Cẩm. Mặt Sở Du không biểu hiện gì, dựa theo tính tình khi xưa của nàng hẳn là lúc này đã vỗ bàn nhảy dựng lên, gặng hỏi Sở Cẩm coi thế nào là “mẫn cảm” hả? [Phân tích về Cố Sở Sinh]

Nói xong, Tạ Vận dừng mắt trên người Sở Du: “Hôn sự của A Cẩm…”

Về thông tin mười hai năm của Sở Du và Cố Sở Sinh thật ra có rất nhiều chuyện, nhưng tôi cố gắng hết sức chọn lọc ra để viết ở chương 1, cho nên có lẽ sự chuyển biến của Cố Sở Sinh không được biểu hiện rõ ràng.

Sở Cẩm: “Ta không muốn gặp tỷ tỷ mình, không muốn tí nào.”

Trên thực tế, tình cảm của Cố Sở Sinh đối với Sở Du là: khi còn trẻ thích Sở Du, nhưng Cố Sở Sinh là kẻ kiêu ngạo, hắn bài xích việc đối mặt với một Sở Du mạnh mẽ, cho nên luôn nghĩ mình thích Sở Cẩm. Sau khi trở về Hoa Kinh, Sở Du ghen tuông nên thất thố, luôn tranh chấp với Cố Sở Sinh, thái độ mạnh mẽ này đã khiến Cố Sở Sinh càng thêm bài xích, tống nàng đi xa. Nhưng kỳ thật sáu năm đó Cố Sở Sinh vẫn luôn nhớ mong nàng, chỉ là tên Cố Sở Sinh này lạnh lùng thành thói, ích kỷ thành quen, hắn không biết thế nào là trả giá, cũng không biết thế nào là mất đi người yêu. Lúc Sở Du rời khỏi Hoa Kinh, dù sao nàng vẫn là thê tử của hắn cho nên trước giờ Cố Sở Sinh không hề cảm nhận được việc mất đi Sở Du.

Cho đến khi Sở Du chết, rốt cuộc Cố Sở Sinh đã mất đi nàng vĩnh viễn thì thì hắn mới dùng khoảng thời gian mười mấy năm để thừa nhận bản thân đã thực sự thích nàng.

[Vở kịch nhỏ]

Cho nên, chuyển biến tình cảm này không phải là đột ngột, chỉ là tương đối phức tạp. rất khó mà cho người đọc hoàn toàn hiểu rõ nhân vật trong một hai chương. Truyện này là nước chảy thành sông, không có chuyện xoay chuyển tình cảm đột ngột. Vì vậy đừng lo lắng tác giả cố ý khắc họa nhân vật để thỏa mãn nội dung truyện.

4.9 51 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

501 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
duyen20
duyen20
4 Năm Cách đây

Anh chị em trong nhà thì phải yêu thương như nhau, không thể nhất bên trọng nhất bên khinh được.

Nguyen tram
Nguyen tram
4 Năm Cách đây

Lỗi tại anh Cố ko phải con ruột tác giả!!

Sweet mandy
Sweet mandy
4 Năm Cách đây

Lúc đầu cứ tưởng nữ phụ là con khác mẹ, ai dè cùng mẹ mà xấu tính quá 😓

Anh Đài
Anh Đài
4 Năm Cách đây

Hóng nghiệp quật chị Cẵm qá @@

Nhã Uyên
Nhã Uyên
4 Năm Cách đây

Hồi hộp hồi hộp :<

Hannah
Hannah
4 Năm Cách đây

So Cam dung la nu phu dien hinh…

Hwangmin
Hwangmin
4 Năm Cách đây

Càng ngày càng thích Sở Du rồi đấy. Chỉ là ko hiểu cùng 1 mẹ mà Sở Cẩm lại ghét chị mình vậy nhỉ

Uyên
Uyên
4 Năm Cách đây

Ngược nam phụ

Huỳnh Tố Lệ
Huỳnh Tố Lệ
4 Năm Cách đây

Em gái ruột thịt cùng một mẹ mà sao giả dối, độc ác quá. Con người Sở Cẩm thật đáng ghét.

Ytnqng
Ytnqng
4 Năm Cách đây

Đang đọc mấy chương gần đây tâm trạng hơi trùng nghĩ đến cảnh Vệ gia tử trận mà đọc xuống đoạn vơ kịch nhỏ thì phì cười 😅

501
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!