Sơn hà chẩm – Chương 35 (2)

Chương 35 (2)

Không ai biết năm đó rốt cuộc Phượng Lăng Thành đã xảy ra chuyện gì

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Nàng ngẩng đầu nhìn Sở Lâm Dương, đôi mắt Sở Lâm Dương thấu suốt: “Chuyện muội và Sở Cẩm, trong lòng huynh đều rõ hết. Huynh không biết tại sao con bé lại trở nên như ngày hôm nay. Năm đó cả ba huynh muội chúng ta đều không hầu hạ bên cạnh mẫu than. Trong tỷ muội nhà mình, chỉ có muội ấy là kề cận bên bà. Thân là con cái, nếu vì đấu võ mồm mà cướp đi viên minh châu trong lòng bà, thế không khỏi quá tàn nhẫn. Chuyện này không đến nỗi nào, chi bằng giao cho huynh trưởng đi.”

Sở Du không lên tiếng, hai người sóng vai bước trên hành lang. Sở Du nghe âm thanh trầm đục phát ra từ sàn gỗ, một lát sau, nàng chậm rãi đáp: “Thật sự muội không thèm chấp mấy thủ đoạn hạ đẳng của muội ấy, nhưng mà huynh trưởng, muội không phải không biết buồn.”

Nàng ngưc mt nhìn vìphía S LâmDương, ln đuÎtiên nàng phơi²bày ni tâmđyếu đui trưcmt ngưi thân.

“Muiɪkhông nói nhngchuyn này rangoài mà nóiİvi ngưi nhàılà vì muikhông quan tâmèchuyn này mangli kết quthế nào, muiéch quan tâmngưi trong nhàcó cho muis công bngĬnên có hay)không. Huynh trưngth đt taylên ngc thi xem, muthân đi xvi mui vàmui y cóìcông bng không?”ĩ

“Mui y tjnnh so đovi mui tngchút mt. MuiÏlà t tđrut ca muiêy, vy màùmui y khôngh bênh vc,li còn giăngíby hãm hi.Nếu như muiếlà n tЇbình thưng, nếumui là ngưiîđ ý danhļtiết thanh danh,âvy hành vica S Cm{như vy làíđang làm gì,là đang hyhoi c đi[mui! Nhưng muãthân li nóithế nào ——ìvô tâm vôfý, bo muitha th. Chng³l mu thân³không nhn raíS Cm cóìvô tâm thtĬhay gi vvô tâm sao?!”

S Lâm Dươngkhông nói gì,hn im lngílng nghe gingênói ngày càngĩphn n caiS Du. Tàđu ti cui,hn vn duytrì s đimũtĩnh t ch.

Kiếpįtrưc, S LâmfDương chưa baoúgi nói chuynĩvi nàng nhưìvy bao gi,huynh mui bnÎh va kínhĬtrng va thươngìyêu nhau, chođến khi SLâm Dương quaúđi —— Sauíkhi Tng giaļb phái raútin tuyến, SLâm Dương viơvã chy đếnĩPhưng Lăng Thànhívà b vâykhn ti đó.

Khôngai biết còth trn chiếnfy đã xyĺra chuyn gì,mi ngưi chbiết sau khiS Lâm Dươngđến Phưng LăngĪThành đã bãBc Đch vâyìkhn, sut bajtháng tri btɩvô âm tín.Ch lúc V³Un ra tintuyến, chàng đã²nhìn thy SĩLâm Dương cmtrưng thương đngũsng sng trên°thành lâu phíaâxa.

Hn đng đó,quân đch shãi không dámìtiến lên, ctưng thành loangĩl, phía dưiĪcó rt nhiuh sâu, đâuđâu cũng làídu vết bla thiêu cháy.

Saukhi V Undn binh pháthành, chàng chòthy toàn núithây bin máu.óToàn b luïcác trên thànhólâu đu biếnjthành màu đen(ca máu, thith cht chng,ísinh giòi thi,ra. Mà SóLâm Dương vnđng trên thànhâlâu, V Unva chm, hnlp tc ngãngay ti ch,hoá ra đãĬchết t khinào.

Phưng Lăng Thànhrng ln nhưng(chng còn mtbóng ngưi sng,ch vi thith S LâmDương mà vncó th th(thành đến lúcĩV Un cuЇvin.

Không ai biếtrt cuc trongba tháng kia,ítrong thành PhưngíLăng đã xyİra chuyn gì.áKhông ai biếtïS Lâm Dươngĭlàm sao boúv Phưng LăngThành ch viĪnăm nghìn binhôlc, cũng khôngai biết tisao Bc Đchnhìn thy thith S LâmõDương li khôngdám tiến. Miângưi ch cóth suy đoánĬt phn taychân đã ctàtrong ni, lm nhn ratrong ba thángđó, Phưng LăngThành đã tri:qua thm cnhïnhân gian gì.

SDu nhìn SãLâm Dương ônhòa trưc mt,đt nhiên nhýđến kết cctương lai cahn.

—— Vì sao}huynh y liđến Phưng LăngThành?

Bi vì SèCm mun gcho Tng VănXương, nhưng TngVăn Xương lib vây khnļ gn PhưngLăng Thành! SCm khóc lócícu xin SLâm Dương. Vìácu Tng VănXương mà SLâm Dương giương(Đông kích Tây,}tp kích btng, bt sngàTam hoàng t,ca Bc Đch.ĭSau khi dđquân ch lcivây khn BcíĐch, đ TngÏVăn Xương chytr v dnfbinh cu vin.Nhưng Tng Văn{Xương là tiuînhân nhu nhưc,ısau khi đưccu thì hongìhn b trn,ícó điu chygia đưng lib Bc Đchmai phc bmng.

Sau đó toàn tuyến thất thủ, Vệ Uẩn giằng co ở Côn Dương. Đợi Vệ Uẩn bình định chiến cục ở Côn Dương đến cứu thì đã không còn kịp nữa.

Vệ Uẩn nhấc tay mời Sở Lâm Dương ngồi xuống. Sở Lâm Dương ngồi quỳ vào vị trí Vệ Uẩn chỉ.Vệ Hạ hiểu chuyện nên dẫn người lui ra, trong phòng chỉ còn lại hai người Vệ Sở. Huân hương trong lò bay lên, khói nhẹ lượn lờ. Sở Lâm Dương ngước mắt nhìn, cười nói: “Đây là mùi hương A Du thích.”

Sở Du nhìn vẻ mặt thanh niên điềm tĩnh dịu dàng, chầm chậm khép mi.

Sở Lâm Dương cúi chào lại Vệ Uẩn: “Vệ hầu gia.”

“Huynh trưởng, khúc mắc trong lòng muội với Sở Cẩm là tích tụ từng ngày từng tháng, không phải chỉ một hai chuyện mà thành. Muội cho muội ấy ba cơ hội, hôm nay là lần thứ ba. Nếu phẩm tính muội ấy không đoan chính thì xin lỗi huynh trưởng, muội sẽ không nương tay.”

Hắn cũng muốn công bằng, nhưng chẳng thể nào làm được. Vì vậy thường ngày, hắn đành cố gắng giữ cho chén nước thăng bằng, đối xử với Sở Cẩm tốt hơn một chút.

“Huynh hiểu.” Sở Lâm Dương thở dài, nói: “Huynh sẽ xử lý chuyện này ổn thoả, muội yên tâm.”

Sở Lâm Dương nhìn nàng, cảm thấy cô nương chải búi tóc phụ nhân trước mặt dường như chẳng khác biệt mấy so với lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng.

Sở Du dần bình tĩnh lại, nàng mở mắt, nói tiếp: “Huynh trưởng định xử lý thế nào?”

Mà Sở Cẩm ở lại trong hoa phủ cao môn tại Hoa Kinh, học thêu hoa làm thơ, chỉ có ngày lễ ngày Tết là gặp mặt qua loa.

Huynh trưởng và ca ca, cách biệt thân sơ cỡ nào.

“A Du.” Sở Lâm Dương và nàng bước tới trước cửa phòng Vệ Uẩn. Hắn dừng chân, chậm rãi nói: “Muội có biết tại sao huynh cảm thấy A Cẩm đáng thương không?”

Lúc Sở Du và Sở Cẩm vừa ra đời, hắn ôm Sở Du, còn Sở Lâm Tây ôm Sở Cẩm.Có những thứ đen tối hắn không muốn Sở Du nhìn thấy. Hắn là Đại ca của Sở Du, lẽ ra nên mang đến tất cả ánh sáng và sự ấm áp cho nàng, chứ không phải mang đến sự chật vật thảm hại cho nàng.

Sở Du có hơi mờ mịt, Sở Lâm Dương mỉm cười: “Muội cảm thấy mẫu thân thiên vị, vậy sao muội biết A Cẩm không cảm thấy huynh và phụ thân thiên vị? A Du à…” Tiếng nói Sở Lâm Dương hoà lẫn tiếng thở dài, hắn nâng tay đặt lên vai Sở Du, vẻ mặt ngập tràn bất đắc dĩ: “Huynh cũng muốn công bằng, nhưng huynh là huynh trưởng muội ấy, và cũng là ca ca của muội.”

“Bây giờ tất cả mọi thứ trong nhà đều do tẩu ấy bài trí.” Nghe thấy tên Sở Du, giọng nói Vệ Uẩn dịu dàng đi nhiều. Chàng rót thêm trà cho Sở Lâm Dương: “Không biết Thế tử đến đây là vì chuyện gì?”

Huynh trưởng và ca ca, cách biệt thân sơ cỡ nào.

Sở Du dần bình tĩnh lại, nàng mở mắt, nói tiếp: “Huynh trưởng định xử lý thế nào?”

Người như Sở Cẩm cần gì làm bẩn tay Sở Du?

Sở Lâm Dương nhìn nàng, cảm thấy cô nương chải búi tóc phụ nhân trước mặt dường như chẳng khác biệt mấy so với lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng.

“Mời Thế tử ngồi.”

Lúc Sở Du và Sở Cẩm vừa ra đời, hắn ôm Sở Du, còn Sở Lâm Tây ôm Sở Cẩm.

Từ đó về sau, Sở Du khóc là hắn cõng, học đi là hắn nâng. Tiếng đầu tiên nàng gọi là ca ca, lần đầu tiên cưỡi ngựa, lần đầu tiên bắn tên, lần đầu tiên lên chiến trường, tất cả đều là do hắn cầm tay chỉ dạy.

Mà Sở Cẩm ở lại trong hoa phủ cao môn tại Hoa Kinh, học thêu hoa làm thơ, chỉ có ngày lễ ngày Tết là gặp mặt qua loa.

Hắn cũng muốn công bằng, nhưng chẳng thể nào làm được. Vì vậy thường ngày, hắn đành cố gắng giữ cho chén nước thăng bằng, đối xử với Sở Cẩm tốt hơn một chút.

Có những thứ đen tối hắn không muốn Sở Du nhìn thấy. Hắn là Đại ca của Sở Du, lẽ ra nên mang đến tất cả ánh sáng và sự ấm áp cho nàng, chứ không phải mang đến sự chật vật thảm hại cho nàng.

Sở Du nhìn vẻ mặt thanh niên điềm tĩnh dịu dàng, chầm chậm khép mi.

Người như Sở Cẩm cần gì làm bẩn tay Sở Du?

Hạ nhân đã vào thông báo từ trước. Sở Lâm Dương vừa vào đã thấy Vệ Uẩn đứng dậy, dáng vẻ trầm ổn điềm nhiên, chào Sở Lâm Dương: “Sở thế tử.”

Sở Lâm Dương có hơi hối hận. Nếu không phải hằng năm hắn ở biên cảnh thì đã sớm nhận ra chuyện này, sao có thể để Sở Du chịu ấm ức?

Sau đó toàn tuyến thất thủ, Vệ Uẩn giằng co ở Côn Dương. Đợi Vệ Uẩn bình định chiến cục ở Côn Dương đến cứu thì đã không còn kịp nữa.

Sở Du nghe Sở Lâm Dương nói thì ngẩn người. Hắn vỗ vỗ đầu vai nàng, quay người bước vào trong.

“Huynh hiểu.” Sở Lâm Dương thở dài, nói: “Huynh sẽ xử lý chuyện này ổn thoả, muội yên tâm.”

Hạ nhân đã vào thông báo từ trước. Sở Lâm Dương vừa vào đã thấy Vệ Uẩn đứng dậy, dáng vẻ trầm ổn điềm nhiên, chào Sở Lâm Dương: “Sở thế tử.”

Sở Lâm Dương cúi chào lại Vệ Uẩn: “Vệ hầu gia.”

Sở Lâm Dương uống một ngụm trà, không đáp ngay, rồi thong thả đáp: “Lâm Dương đến đây là muốn trợ giúp Hầu gia một tay.”Sở Du có hơi mờ mịt, Sở Lâm Dương mỉm cười: “Muội cảm thấy mẫu thân thiên vị, vậy sao muội biết A Cẩm không cảm thấy huynh và phụ thân thiên vị? A Du à…” Tiếng nói Sở Lâm Dương hoà lẫn tiếng thở dài, hắn nâng tay đặt lên vai Sở Du, vẻ mặt ngập tràn bất đắc dĩ: “Huynh cũng muốn công bằng, nhưng huynh là huynh trưởng muội ấy, và cũng là ca ca của muội.”

“Mời Thế tử ngồi.”

Vệ Uẩn nhấc tay mời Sở Lâm Dương ngồi xuống. Sở Lâm Dương ngồi quỳ vào vị trí Vệ Uẩn chỉ.

Vệ Hạ hiểu chuyện nên dẫn người lui ra, trong phòng chỉ còn lại hai người Vệ Sở. Huân hương trong lò bay lên, khói nhẹ lượn lờ. Sở Lâm Dương ngước mắt nhìn, cười nói: “Đây là mùi hương A Du thích.”

“Huynh trưởng, khúc mắc trong lòng muội với Sở Cẩm là tích tụ từng ngày từng tháng, không phải chỉ một hai chuyện mà thành. Muội cho muội ấy ba cơ hội, hôm nay là lần thứ ba. Nếu phẩm tính muội ấy không đoan chính thì xin lỗi huynh trưởng, muội sẽ không nương tay.”

“Bây giờ tất cả mọi thứ trong nhà đều do tẩu ấy bài trí.” Nghe thấy tên Sở Du, giọng nói Vệ Uẩn dịu dàng đi nhiều. Chàng rót thêm trà cho Sở Lâm Dương: “Không biết Thế tử đến đây là vì chuyện gì?”

Từ đó về sau, Sở Du khóc là hắn cõng, học đi là hắn nâng. Tiếng đầu tiên nàng gọi là ca ca, lần đầu tiên cưỡi ngựa, lần đầu tiên bắn tên, lần đầu tiên lên chiến trường, tất cả đều là do hắn cầm tay chỉ dạy.

Sở Lâm Dương uống một ngụm trà, không đáp ngay, rồi thong thả đáp: “Lâm Dương đến đây là muốn trợ giúp Hầu gia một tay.”

4.9 31 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

326 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Thiên Diệp
Thiên Diệp
3 Năm Cách đây

Đúng là tình cảm phải được bồi dưỡng từng chút một, xa mặt thì cách lòng mà

Heidi Nguyen
Heidi Nguyen
3 Năm Cách đây

Kiếp trước sở đại ca chết thảm quá, chuyện gì đã xảy ra ? 😭😭😭

Lie
Lie
3 Năm Cách đây

Thằng cha TVX này :)))

Giang Truong
Giang Truong
3 Năm Cách đây

Đúng là gần mực thì đên gần đèn thì rạng . Âu cũng là du môi trường sống

Quytduongngot
Quytduongngot
3 Năm Cách đây

Tội SLD quá, nên con SC này đúng là ko thể tha thứ được, y như tai họa ngầm

Hongnganvo
Hongnganvo
3 Năm Cách đây

Tống Thế Lan ,Sở Lâm Dương là 2 nv phụ mà mình thích nhất. Không biết sau này còn ai xuất hiện nữa không . Nhưng mà tác giả ơi đừng cho anh này bay màu sớm nhe

avu
avu
3 Năm Cách đây

Thích Sở Lâm Dương, đúng kiểu anh cả trong nhà, cố giữ chén nước cân bằng, kiếp trước anh chết thảm quá

Lã Thu
Lã Thu
3 Năm Cách đây

Dù là người thân trong nhà, nhưng nếu so với một người thường hay bên cạnh và một người 1 năm chỉ gặp nhau một vài lần, thì khoảng cách thân sơ cũng không cách nào hình dung được.

Duyên
Duyên
3 Năm Cách đây

Sở Lâm Dương kiếp trước chết thảm quá, kiếp này Tống Văn Xương khả năng cao bị ném vào tiền tuyến, có thể nào mọi chuyện lại lặp lại không :((

Lâm lâm
Lâm lâm
3 Năm Cách đây

Hi vọng Sở Lâm Dương sẽ ko chết như kiếp trước như người của Vệ gia

326
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!