Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 13

Chương 13

Ân nhân cô nương, tại hạ tới muộn

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Tần Uyển Uyển, một đống đại đao lập tức chĩa vào nàng: “Cô muốn đánh quan viên?”

“Ta không có!”

“Không sai!”

Hai người phản ứng rất nhanh, đáp cùng một lượt. Tần Uyển Uyển hoảng hốt nhìn Giản Hành Chi: “Vì sao ngươi muốn hại ta?”

Giản Hành Chi nhất thời nghẹn họng. Nín nửa ngày, rốt cuộc y cũng tìm được một lý do: “Cô không thấy bọn chúng rất quá đáng sao?”

“T khi nào ngươi btãđu thy vicýnghĩa mà laođu vào vy?”

“Ngưi tu đo…Gin Hành Chiïchính khí ngútngàn: “Tr bogiúp yếu cũng[là rèn luyn.”

“Ngưi tu đoâlà ta chkhông phi ngươi!”

Cho nên tato cơ hiÍgiúp cô rènluyn.”

Dt li,ɩmt cây điđao hùng hgiáng xung. GinHành Chi nmly túi CànKhôn ca TníUyn Uyn, thnũkhông biết quÎkhông hay kéonh ti tay,lun vào tayĺáo. Hai ngưiiđng thi lùingưi sang mt²bên, đi đaoũlp tc chémĩvào khong gia:c hai.

Quanơgia nói chuynvi cô, côĬkhông coi chúngta ra gìphi không?!”

Binhơlính nhìn vàphía Tn UynĭUyn. Tn UynUyn nghiến răngôch vào GinHành Chi: “Yïnói, không liênquan ti ta!”í

“Mc k liênquan ti côhay không, btĩli hết!”

Binh[lính quát toĩmt tiếng. TnUyn Uyn thytình hình khôngn bèn quay°đu b chy.Nàng b truyİđui hong lonĺchy vào niũthành.

Gin Hành Chivà nàng chiathành hai hưng.ìKhi chy xaúri, y nhanhnhn trèo tưngct đuôi truyĩbinh. Đến đưngcái, thy xungquanh không cóúai, y min đnh hơith, quay đunhìn tiếng đánhln dy triđng xa, lclc túi CànĩKhôn trong tay,đi đến kháchsn cao cpxa hoa cáchĩđó không xa.

Vaõvào khách sn,tiu nh đãÎbưc lên đón(tiếp, kính cnhi: “Công t tr à?”

“Hai phòng chThiên.”

“Ngi quáìTiu nh gưngcưi: “Phòng chThiên ch cómt phòng thôi,đngài xem…

Nghe°vy, Gin HànhįChi lp tccau mày: “MtÏphòng?!”

666 đangóđnh khuyên ymt phòng cóth bi dưngtình cm, bngfnghe Gin HànhıChi quát to:“Ngươi biết cht ta làưai không? Ngươibo k đónhưng phòng li.Ta không ngĮphòng thưng đưc!”

Tiu nh sngs, bng nghethy mt ngưiđàn ông lntiếng nói: “Chît ngươi làıai? Đ taïxem th làĪthn thành phươngnào?”

Gin HànhɨChi liếc xéo,óv mt khinh:khnh: “Ngươi khôngxng biết tênch t ta,có gan thìjngươi đi Īđây, lát naïngưi s ti!”ý

Dt li, GinĪHành Chi quayđu gi tiuènh: “Chun bɩnưc cho ta,íta cn tmra.”

Ngay khonh¸khc xoay ngưi,ïmt tiếng “tingĩvang lên trongĮđu Gin Hành(Chi.

“Gây s +1

666: “…

Không:th không nóiv ch nhân]này ca nóđúng là thiêntài gây hn.

Tiunh nhanh chóngxách nưc choGin Hành Chi,ĩy sung sưngchui vào thùngĬtm. 666 thytâm trng GinHành Chi khôngt, suy điĩnghĩ li, bèndè dt mming: “À m…Ich nhân, ngàicó cm thyľphương thc chphành nhim vîca ngài… hơicng nhc quáòkhông?”

“Cng nhcýthế nào?”

Thìơmc dù chúngļta cn chphành nhim v,ĩnhưng cũng phihp tình hpélý. Da theokch bn, tuylà Gin ChiDin gây s²nhưng đu làĩb đng, tcìlà không thnào đ lilên đu yđưc, hoc vìíy quá xinhìđp nên bngưi khác đùaÎbn, hoc vìvô tình cuếngưi nên bĮđui giết. B[dng này cangài không gingnam sng bép buc, màïrt ging gianĮtế phía đchīphái ti hiêchết n chínhÎ

Ging 666 càngíngày càng nh:²“Tính toán hinnay cho thyhình như tínhkh thi nhimv ch yếuđ n chínhnói ra câuè‘bo v ngươiìđến phi thăngcangài đang liêntc gim sút.”

Gin Hành Chi:“…

Vy philàm sao?” Gin,Hành Chi nhíu³mày: “Phi làmàsao thì tami có thăgây ho màЇkhông mc saiĪlm?”

“Ngài ngheta nói… 666ĩlp tc vuiɩmng: “Đi látúna, ngài ănímc điu đàĬmt chút, trangïđim đp mtchút, mt mìnhâxung lu sayĬrưu.”

“Cách nàycó tác dng?”(

Gin Hành Chikhó tin, 666ívi gt đu:Ĭ“Ngài phi cólòng tin vikhuôn mt bnõthân ch! Bâyũgi ch cònìmt vn đ666 hơi doĩd: “N chính[còn quay likhông?”

“Còn.” GinHành Chi mïming khng đnh,ïánh mt nhìnv phía túiCàn Khôn trênýghế bên cnh:ó“Túi Càn Khônca cô taİ ch ta.”ĩ

666 im lng.Khonh khc đó,ínó đt nhiênàlĩnh ng đưctrí tu caɨGin Hành Chi.

LúcưGin Hành Chitm ra bnïthân sch s,įTn Uyn Uynđang b truyĩbinh đui tingõ hm.

Nhng ngưiĩnày đu làphàm nhân, nàngkhông th sdng phép thut,Îcũng không thıgiết ngưi, chIcó th chyătrn sut dcđưng, da vào:công phu mèocào gng gưngchng đ.

Mc dùnhng ngưi phàmưtc này khôngjcó pháp lcnhưng đu làngưi luyn võ.İNếu như tÎvõ đàng hoàng,ìTn Uyn Uyncăn bn khôngđphi là đith bn h.Nàng c gng,tránh né chiêuéthc ca h,ìđng tác ngàyİcàng thun thc.

Khôngăbao lâu sau,ìnàng đ ýmc “Đ thôngítho võ thuttrên tm bngtrong đu mìnhc luôn tăngĪlên. Mi mtln nàng né,ĩmi mt lnxut chiêu, miĩmt ln tiếpĩkiếm đu sĩhin th duĩ“+1.

Đng tácũca nàng ngàyôcàng trôi chy.Cho đến khinhìn thy mtbc tưng cao,Їnàng nhy thngïqua, rơi vàoíh nưc ĩhu vin, sauđó bơi thunìtheo con nưc.àĐi bơi rangoài ri, nàngnhìn ngó bnphía, phát hin¹đây là consông nh, bèn³vi bò lênb, đng dyđi hưng ngưcýli vi trnɩTm Tiên.

Khoan đã!”38 nhc nh:ù“Cô đi đâuđy?”

Đi chgì.” Tn UynUyn đi rtnhanh, dc hếtsc lc biuĮđt s phnÏn ca mình:Ĩ“Cu tưng tacòn quay vtìm Gin ChiDin h? Tacho cu hay,đkhông th nào.Mt nhát kiếmy đâm ta,âta đã cɨgng tha thĩcho y. BâyÎgi vi biuhin ca yhôm nay, ychc chn làôni ng munhi chết ta.ĩTa phi đi¸ngay, ta vàɨy đon tuytquan h, khôngcó dính líu!ÎTa cho cubiết 38, hômìnay cu đngnói đ choıy mt câunào, nếu khôngĺta s khôngĺcn tên đànîông này na!”

38 chưa tngjthy dáng vítc gin nhưvy ca TnUyn Uyn, nónht thi búdo ngây ngưi.áTn Uyn Uynđá văng nhánhįcây cn đưngdưi đt, hùngīh đi vphía đưng ln.38 trm mcếmt lát, nóvn nhc nhīnàng: “À m…ĩch nhân, côơcó tng nghĩjsau này phisng thế nàokhông?”

“Cái nàycó gì phisuy nghĩ?”

TnâUyn Uyn trànđy lòng tin:]“My năm nayýTn Vãn tíchĩcóp không ít,àta co hếtɪbt vàng trongphòng Tn Vãní Vn Tâm{Tông, đ choIchúng ta hưngth xa hoaòc đi.”

Thế38 dè dt:í“Bt vàng ctЇ đâu?”

Vanghe thy linày, Tn Uyn(Uyn dng bưc,theo bn năngìs tht lưngãmình, lp tcchn kinh.

Bùa truy tìm mà Tần Uyển Uyển đặt trong túi Càn Khôn có chút cảm ứng, nàng định vị vị trí, không hề do dự quay đầu chạy thẳng trở về hướng trấn Tầm Tiên.

“Ai chạy là con rùa!”

Nàng không đi được cổng chính, chỉ có thể quay lại đường cũ, bơi từ dưới sông trở lại cái nhà kia, trèo tường ra con hẻm, may mà lúc này truy binh đã rời đi. Nàng không để ý y phục ướt nhẹp, đầu đầy rong, vội vàng lao thẳng về hướng túi Càn Khôn.

Người xung quanh đều dồn mắt về phía y, thỉnh thoảng quan sát.

666 dạy y, Giản Hành Chi chống một tay, nhìn về hướng phố, ánh mắt sầu bi.

38 thấy nàng tức giận tột độ, bèn khuyên giải: “Cô đừng cáu, thật ra Giản Chi Diễn cũng là phúc tinh của cô đấy. Hiện giờ nền móng của cô quá yếu, kinh nghiệm thực chiến không đủ. Y ở đây gây hoạ mức độ vừa phải, cô đánh thêm vài trận, kinh nghiệm thực chiến tăng lên, đi đến Thiên Kiếm Tông mới không tốn sức. Kịch bản người ta thăng cấp cho cô đều rất khoa học, một Đại nữ chính như cô mà sợ đánh lộn cái gì?”

Nàng phải lập tức, lập tức giành lại túi Càn Khôn, sau đó bán y!

“Ta hiểu rồi.” Tần Uyển Uyển nghe vậy đã xác định được vị trí của nhân vật Giản Chi Diễn này. Đây chính là sao chổi bất tử, luôn luôn gây hoạ cho nhân vật chính trong mấy tiểu thuyết cũ mèm. Mặc dù mỗi lần bọn họ gây hoạ đều có hiệu quả thúc đẩy cốt truyện, mang đến lợi ích cho nhân vật chính, nhưng vẫn không thể cản trở bọn họ trở thành thánh mẫu X mà người người đều ghét trong tất cả tiểu thuyết và phim truyền hình.

Pháp trượng xoay trở về cửa chính. Một người thanh niên đi vào bên trong, tao nhã giơ tay bắt lấy đầu pháp trượng, nâng đôi mắt trong trẻo hàm tiếu nhìn Tần Uyển Uyển.

Giản Hành Chi quay đầu, nhìn thấy Tần Uyển Uyển đầu đầy rong, toàn thân ướt nhẹp, mắt đầy tia lửa, tức giận nhìn y đăm đăm.

Kiểu phương thức thúc đẩy xây dựng cốt truyện dựa vào sao chổi này đã lạc hậu bao nhiêu năm rồi. Làm một nhân vật chính ưu tú, Tần Uyển Uyển không cho phép bên cạnh mình có loại người này.

“Ta hiểu rồi.” Tần Uyển Uyển nghe vậy đã xác định được vị trí của nhân vật Giản Chi Diễn này. Đây chính là sao chổi bất tử, luôn luôn gây hoạ cho nhân vật chính trong mấy tiểu thuyết cũ mèm. Mặc dù mỗi lần bọn họ gây hoạ đều có hiệu quả thúc đẩy cốt truyện, mang đến lợi ích cho nhân vật chính, nhưng vẫn không thể cản trở bọn họ trở thành thánh mẫu X mà người người đều ghét trong tất cả tiểu thuyết và phim truyền hình.

Nàng phải lập tức, lập tức giành lại túi Càn Khôn, sau đó bán y!

Hiện tại là ẩu đả +5, mỗi lần Tần Uyển Uyển đánh nhau với người xông lên vì lý do khác nhau, số lần ẩu đả đều +1.

Nàng phải bán y vào mỏ đá, để y phát huy biệt tài đào linh thạch cả đời!

Dường như nàng có năng lực sửa chữa thần kỳ, mỗi lần xuất kiếm đều chuẩn xác hơn so với lần trước mấy phần.

Nhưng Tần Uyển Uyển lại không giống vậy.

“Giản Chi Diễn!”

Tần Uyển Uyển điên cuồng chạy về phía Giản Hành Chi. Còn Giản Hành Chi đã thay xong y phục, dựa theo hướng dẫn của hệ thống mà mặc một trường sam màu hồng, ngọc trâm vấn tóc, ngồi bên cửa sổ đại sảnh.

Cũng chính lúc này, đột nhiên cửa bị gió bung mở, một cây pháp trượng treo tiền giấy xoay tròn bay vào, đảo một vòng quanh đại sảnh, vừa vặn giúp Tần Uyển Uyển ép lui đám người.

Vừa dứt lời, đám người đại sảnh nhẫn nại hồi lâu đồng loạt rút đao. Tần Uyển Uyển nhận ra bất thường, nhưng chỉ kịp la lên “Khoan đã, ta không…” thì đại đao đã bay đến như gió, chém thẳng vào kiếm nàng.

Người xung quanh đều dồn mắt về phía y, thỉnh thoảng quan sát.

Nghe nói thế, nhóm người tập võ xung quanh không nhịn được đập bàn, vài người lục tục đứng lên: “Ngươi nói cái gì đấy? Chủ nhân ngươi là ai, bảo hắn ra đây so tài!”

“Ngài đặt tay ở mép cửa, chống cằm, nhìn xuống phố, sầu bi một chút.”

Hai mươi vò rượu mạnh mang lên, Giản Hành Chi nhìn rượu, quan sát một vòng. Tất cả những người xung quanh, ngoại trừ vị khách phòng chữ Thiên đắc tội lúc đầu ra, những người khác không một ai dám nhìn thẳng y.

666 dạy y, Giản Hành Chi chống một tay, nhìn về hướng phố, ánh mắt sầu bi.

666 tiếp tục hướng dẫn. Giản Hành Chi cúi đầu, gọi tiểu nhị: “Tiểu nhị, cho ta hai mươi vò rượu thật mạnh!”

Trong chớp mắt, mọi người lập tức cảm giác được mỹ nhân này tuôn ra sát ý mà cao thủ mới có, vội vã dời mắt, không dám nhìn lại.

Chuyện làm nhiệm vụ này vẫn nên để y làm.

666: “…”

Nàng phải bán y vào mỏ đá, để y phát huy biệt tài đào linh thạch cả đời!

Giản Hành Chi vỗ mạnh khế ước lên bàn, tất cả mọi người quay đầu nhìn Tần Uyển Uyển: “Cô nói láo!”

“Ngài lại gọi ít rượu, bày dáng vẻ say rượu, tổn thương vì tình ấy.”

Y vốn đứng một bên hóng chuyện, nhưng nhìn một hồi, y phát hiện động tác của Tần Uyển Uyển ngày càng trôi chảy.

“Ngài đặt tay ở mép cửa, chống cằm, nhìn xuống phố, sầu bi một chút.”

666 tiếp tục hướng dẫn. Giản Hành Chi cúi đầu, gọi tiểu nhị: “Tiểu nhị, cho ta hai mươi vò rượu thật mạnh!”

Giản Hành Chi không hề bất ngờ, y biết ngay cái hệ thống này không đáng tin cậy.

666: “…”

Nhận ra bất ổn, Giản Hành Chi cau mày: “Lại sao nữa?”

Trong lúc Giản Hành Chi buông lời khó nghe cãi lộn với đám người, Tần Uyển Uyển đang chạy như điên tới khách sạn. Khi chạy tới nơi, cả người lẫn thể xác đều mệt mỏi. Nhìn thấy Giản Hành Chi ngồi trước cửa sổ cãi nhau với người ta từ xa, nàng xông vào đại sảnh, giận dữ quát: “Giản Chi Diễn!”

“Cốt truyện gốc thì là vậy…”

“À ừm… chủ nhân…” 666 hồi hộp nhắc nhở: “Mỹ nhân… uống một bình là được rồi.”

“Ôi trời, mấy chục năm nay ta chưa bao giờ gặp người nào ngang ngược như vậy…”

Trong chớp mắt, mọi người lập tức cảm giác được mỹ nhân này tuôn ra sát ý mà cao thủ mới có, vội vã dời mắt, không dám nhìn lại.

“Không phải ngươi muốn say rượu à?” Giản Hành Chi không hài lòng: “Một bình làm sao say?”

“Ngài lại gọi ít rượu, bày dáng vẻ say rượu, tổn thương vì tình ấy.”

666: “…”

Kiểu phương thức thúc đẩy xây dựng cốt truyện dựa vào sao chổi này đã lạc hậu bao nhiêu năm rồi. Làm một nhân vật chính ưu tú, Tần Uyển Uyển không cho phép bên cạnh mình có loại người này.

Nàng không đi được cổng chính, chỉ có thể quay lại đường cũ, bơi từ dưới sông trở lại cái nhà kia, trèo tường ra con hẻm, may mà lúc này truy binh đã rời đi. Nàng không để ý y phục ướt nhẹp, đầu đầy rong, vội vàng lao thẳng về hướng túi Càn Khôn.

Hai mươi vò rượu mạnh mang lên, Giản Hành Chi nhìn rượu, quan sát một vòng. Tất cả những người xung quanh, ngoại trừ vị khách phòng chữ Thiên đắc tội lúc đầu ra, những người khác không một ai dám nhìn thẳng y.

Giản Hành Chi bắt đầu hoài nghi cách của 666: “Có thật bọn họ sẽ vì sắc đẹp mà kiếm chuyện với ta không?”

“Cốt truyện gốc thì là vậy…”

“Đạo hữu đã ngang ngược như vậy thì đừng trách chúng ta ra tay độc ác!”

Bùa truy tìm mà Tần Uyển Uyển đặt trong túi Càn Khôn có chút cảm ứng, nàng định vị vị trí, không hề do dự quay đầu chạy thẳng trở về hướng trấn Tầm Tiên.

Bây giờ… chưa chắc.

Đến ý định xé xác tên này mà Tần Uyển Uyển cũng có rồi. Giản Hành Chi không hề nhận ra, y sảng khoái bốc một nắm đậu phộng đã bóc vỏ trên tay, đứng đằng xa nhìn chiến cục. Mỗi lần có người đánh lén phía sau Tần Uyển Uyển, y đều bắn một viên đậu phộng, đề phòng Tần Uyển Uyển bị thương, đồng thời thong thả đếm số lượng nhiệm vụ hoàn thành trong đầu.

Giản Hành Chi không hề bất ngờ, y biết ngay cái hệ thống này không đáng tin cậy.

Bây giờ… chưa chắc.

Chuyện làm nhiệm vụ này vẫn nên để y làm.

“Khế ước bán thân ở đây.”

Giản Hành Chi suy nghĩ xong xuôi, cầm rượu lên, khẽ than thở trước hư không: “Quả nhiên chủ nhân nói không sai, đám người trấn Tầm Tiên này đúng là vừa ngu vừa kém. Một tên biết đánh đấm cũng không có.”

Nghe nói thế, nhóm người tập võ xung quanh không nhịn được đập bàn, vài người lục tục đứng lên: “Ngươi nói cái gì đấy? Chủ nhân ngươi là ai, bảo hắn ra đây so tài!”

“Vậy cứ chờ đi.”

“Nói hay lắm.” Giản Hành Chi khinh miệt cười khẩy: “Đợi lát nữa chủ nhân ta sẽ đến đánh các người! Có gan thì đừng chạy!”

“Ai chạy là con rùa!”

Giản Hành Chi bắt đầu hoài nghi cách của 666: “Có thật bọn họ sẽ vì sắc đẹp mà kiếm chuyện với ta không?”

“Vậy cứ chờ đi.”

“Tiểu huynh đệ nói chuyện đừng…”

“Lão già im miệng đi, coi chừng chủ nhân ta đánh ông đấy.”

“Ôi trời, mấy chục năm nay ta chưa bao giờ gặp người nào ngang ngược như vậy…”

“Lão già im miệng đi, coi chừng chủ nhân ta đánh ông đấy.”

“Nói hay lắm.” Giản Hành Chi khinh miệt cười khẩy: “Đợi lát nữa chủ nhân ta sẽ đến đánh các người! Có gan thì đừng chạy!”

Trong lúc Giản Hành Chi buông lời khó nghe cãi lộn với đám người, Tần Uyển Uyển đang chạy như điên tới khách sạn. Khi chạy tới nơi, cả người lẫn thể xác đều mệt mỏi. Nhìn thấy Giản Hành Chi ngồi trước cửa sổ cãi nhau với người ta từ xa, nàng xông vào đại sảnh, giận dữ quát: “Giản Chi Diễn!”

Giản Hành Chi quay đầu, nhìn thấy Tần Uyển Uyển đầu đầy rong, toàn thân ướt nhẹp, mắt đầy tia lửa, tức giận nhìn y đăm đăm.

“Tiểu huynh đệ nói chuyện đừng…”

Y sững người chốc lát, sau đó vui mừng reo lên: “Chủ nhân, người tới rồi sao?”

666: “…”

Đối với kiếm tu mà nói, năng lực nhạy bén sữa chữa sai lầm này càng quý giá hơn so với linh căn. Rất nhiều kiếm tu vung kiếm một vạn lần đều chẳng khác biệt mấy so với lần đầu tiên. Bọn họ vĩnh viễn không biết mình vung kiếm sai ở đâu, dù cho người thiên phú phi phàm giống Giản Hành Chi cũng có lúc phải lặp lại rất nhiều lần mới nhận ra sai lầm của mình.

Vừa dứt lời, đám người đại sảnh nhẫn nại hồi lâu đồng loạt rút đao. Tần Uyển Uyển nhận ra bất thường, nhưng chỉ kịp la lên “Khoan đã, ta không…” thì đại đao đã bay đến như gió, chém thẳng vào kiếm nàng.

“Đạo hữu đã ngang ngược như vậy thì đừng trách chúng ta ra tay độc ác!”

Đám đông quát lớn, Tần Uyển Uyển bi phẫn hô to: “Ta và y không hề liên quan!”

Giản Hành Chi bất giác đứng dậy, dán mắt lên người Tần Uyển Uyển. Thấy thể lực Tần Uyển Uyển sắp chịu hết nổi, y bưng cả khay đậu phộng lên, chuẩn bị kết thúc trận chiến trong nháy mắt.

“Khế ước bán thân ở đây.”

Tần Uyển Uyển điên cuồng chạy về phía Giản Hành Chi. Còn Giản Hành Chi đã thay xong y phục, dựa theo hướng dẫn của hệ thống mà mặc một trường sam màu hồng, ngọc trâm vấn tóc, ngồi bên cửa sổ đại sảnh.

Giản Hành Chi vỗ mạnh khế ước lên bàn, tất cả mọi người quay đầu nhìn Tần Uyển Uyển: “Cô nói láo!”

“Ân nhân cô nương, tại hạ tới muộn.”

“Giản Chi Diễn!”

“À ừm… chủ nhân…” 666 hồi hộp nhắc nhở: “Mỹ nhân… uống một bình là được rồi.”

Đến ý định xé xác tên này mà Tần Uyển Uyển cũng có rồi. Giản Hành Chi không hề nhận ra, y sảng khoái bốc một nắm đậu phộng đã bóc vỏ trên tay, đứng đằng xa nhìn chiến cục. Mỗi lần có người đánh lén phía sau Tần Uyển Uyển, y đều bắn một viên đậu phộng, đề phòng Tần Uyển Uyển bị thương, đồng thời thong thả đếm số lượng nhiệm vụ hoàn thành trong đầu.

Gây sự +10 đã hoàn thành bằng việc y trào phùng nhiều người khác nhau ban nãy.

38 thấy nàng tức giận tột độ, bèn khuyên giải: “Cô đừng cáu, thật ra Giản Chi Diễn cũng là phúc tinh của cô đấy. Hiện giờ nền móng của cô quá yếu, kinh nghiệm thực chiến không đủ. Y ở đây gây hoạ mức độ vừa phải, cô đánh thêm vài trận, kinh nghiệm thực chiến tăng lên, đi đến Thiên Kiếm Tông mới không tốn sức. Kịch bản người ta thăng cấp cho cô đều rất khoa học, một Đại nữ chính như cô mà sợ đánh lộn cái gì?”

Hiện tại là ẩu đả +5, mỗi lần Tần Uyển Uyển đánh nhau với người xông lên vì lý do khác nhau, số lần ẩu đả đều +1.

Y vốn đứng một bên hóng chuyện, nhưng nhìn một hồi, y phát hiện động tác của Tần Uyển Uyển ngày càng trôi chảy.

Y sững người chốc lát, sau đó vui mừng reo lên: “Chủ nhân, người tới rồi sao?”

Dường như nàng có năng lực sửa chữa thần kỳ, mỗi lần xuất kiếm đều chuẩn xác hơn so với lần trước mấy phần.

Đối với kiếm tu mà nói, năng lực nhạy bén sữa chữa sai lầm này càng quý giá hơn so với linh căn. Rất nhiều kiếm tu vung kiếm một vạn lần đều chẳng khác biệt mấy so với lần đầu tiên. Bọn họ vĩnh viễn không biết mình vung kiếm sai ở đâu, dù cho người thiên phú phi phàm giống Giản Hành Chi cũng có lúc phải lặp lại rất nhiều lần mới nhận ra sai lầm của mình.

Nhưng Tần Uyển Uyển lại không giống vậy.

Tuy kiếm của nàng non nớt nhưng lại có linh khí mà rất nhiều kiếm tu không có được.

Giản Hành Chi bất giác đứng dậy, dán mắt lên người Tần Uyển Uyển. Thấy thể lực Tần Uyển Uyển sắp chịu hết nổi, y bưng cả khay đậu phộng lên, chuẩn bị kết thúc trận chiến trong nháy mắt.

Gây sự +10 đã hoàn thành bằng việc y trào phùng nhiều người khác nhau ban nãy.

Cũng chính lúc này, đột nhiên cửa bị gió bung mở, một cây pháp trượng treo tiền giấy xoay tròn bay vào, đảo một vòng quanh đại sảnh, vừa vặn giúp Tần Uyển Uyển ép lui đám người.

Pháp trượng xoay trở về cửa chính. Một người thanh niên đi vào bên trong, tao nhã giơ tay bắt lấy đầu pháp trượng, nâng đôi mắt trong trẻo hàm tiếu nhìn Tần Uyển Uyển.

“Ân nhân cô nương, tại hạ tới muộn.”

***

Câu hỏi gợi ý pass Chương 14: Hiện tại Tần Vãn có bao nhiêu điểm tích luỹ? (Pass 4 số, viết bằng số, viết liền nhau)

5 12 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

15 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh quậy quá mà, ai mà muốn bảo vệ cho nổi ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Rồi xem ra cái nhiệm vụ bảo vệ anh đến phi thăng căng hơn rồi đây.

tranngocmai0912
tranngocmai0912
2 Năm Cách đây

A A A A!!!!

Một vị thiên thần nào đó đến cứu Uyển Uyển đúng hơm!!!!

Chứ anh Hành đào nhiều hố cho chị em quá đi!

Mâyy
Mâyy
2 Năm Cách đây

Anh báo quá trời báo luôn ?

IamLeia
IamLeia
1 Năm Cách đây

Anh không phải họ Giản mà là họ Báo mới đúng =))))

15
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!