Chương 09
Ông chú bảo vệ
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link
Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Giới là thần linh có cách thức ra đời khá đặc biệt. Ngài giàu cảm xúc hơn những thần linh lạnh nhạt vô tình khác, cũng không được những thần linh Thần điện Bóng Tối hoan nghênh. Có liên quan 《 chúa cứu thế 》 đích thông tin như.
Ngài nhận được sự yêu thích của thần tối cao, thiên phú đi kèm lúc ra đời lại khiến chư thần… sợ hãi. Những thần linh khác cũng không dám nói gì ngài.
Nhưng bọn họ sẽ không thân thiết với ngài, buổi tụ họp giữa các thần linh chưa bao giờ mời Giới. Thủy triều tràn vào nàng trong đầu, nàng cùng những.
Thần linh có nhân duyên kém nhất bên Thần điện Bóng Tối chính là Giới.
Thường ngày Giới chỉ hoàn thành nhiệm vụ mà thần tối cao sắp xếp và tu luyện. Thế giới tận thế đều vì thế giới chân thật, bất đồng.
Bây giờ, ngài lại có thêm một việc đó là thỉnh thoảng ngó xem tín đồ bại não duy nhất của mình đang làm gì.
… Người chơi cần thanh trừ yếu tố tận thế.
Vân Thiển không biết bởi vì lời triệu hồi cô thuận miệng niệm ra, mà bị một vị thần ngố tàu để ý đến mọi hành động cử chỉ. Người chơi không thể cố ý tại thế giới tận thế người bản xứ.
Cô đang nghĩ sau khi dẫn Tống Hành Chỉ đến gặp Đặng Chung, cô sẽ trải nghiệm cuộc sống học đường sung sướng thế nào. Tổn thương người bản xứ, cũng không có thể cố ý phá hoại.
Nếm trải sự giày vò hai ngày qua, rốt cuộc Vân Thiển đã hiểu rõ ý nghĩa thật sự của “Trò chơi” Chúa cứu thế. Cứu thế giới không quan trọng, vọc nước(*) trong lúc những người chơi khác cứu thế mới là chuyện cô nên làm.
(*) Vọc nước: chỉ hành vi lười biếng không nỗ lực tham gia bất kỳ hoạt động tập thể nào Mỗi cái thế giới tận thế đều sẽ có số lượng không giống đích.
Đáng tiếc luôn có người không muốn cô vọc nước.
Vân Thiển thông báo đội ngũ hợp tác tập hợp bằng đồng hồ cứu thế. Khâm chỉ rất nhanh địa tiếp nhận liễu giá ta thiết lập.
Tiểu đội và tiểu đội có thể hợp tác, chỉ số đóng góp sẽ không cộng hưởng. Tác dụng của hợp tác tiểu đội là kênh đoàn đội tăng thêm một kênh tiểu đội, quan sát được chỉ số trạng thái của tất cả người chơi. Chuyến đích học sinh chuyển trường, bởi vì vào ở túc xá đích.
Lướt mặt đồng hồ, bọn họ có thể nhìn thấy tên họ của người chơi khác nhau, thanh máu và chỉ số tinh thần. Thanh máu của mọi người cũng thiếu hụt hoặc nhiều hoặc ít, không phải trạng thái đầy máu. Chạy ra túc xá chỉ vì chứng thực chuyện ma thật giả..
Theo lời Văn Tư Thành,Ïmột vài thếîgiới tận thếĺđặc biệt cóủcách hồi máufvà ổn địnhồchỉ số tinh:thần, nhưng thếìgiới hiện giờḻbọn họ ởľkhông có.
Sau khiĩtập hợp, VânľThiển bày raïbộ mặt mẹỵgià trao TốngἳHành Chỉ vàoõtay Đặng Chung…ἲÀ không, VươngĩTư Tuệ bênợcạnh Đặng Chung,ìtrịnh trọng bảo}cô chăm sócỵnhóc mít ướt.,
Kế tiếp,İcô và VănờTư Thành chuẩnļbị rời đi.
Chânờvừa mới bướcômột bước, vạt[áo Vân Thiểnờđã bị kéo°lại. Dường nhưἶTống Hành Chỉjsợ cô khôngễthấy rõ vẻḷmặt của mình,īcố ý tớiỏgần, khoé mắtЇửng đỏ: “Tôiếtưởng em sẽéở đây choínên mới đồngἰý giúp đỡ.”ằ
Vân Thiển nóiɪlời lẽ hếtẽsức chính đáng:ủ“Không phải cậuũmuốn đối phóἷchuyện ma sao?ἰTôi đã tìmἴcho cậu sựỉgiúp đỡ củaɨnăm người chuyệnởnghiệp. Người làmỷchuyện này khôngằquan trọng số°lượng, tình trạngḽthân thể tôiặkhông tốt, giaỉnhập chỉ làmêvướng chân.”
Tống,Hành Chỉ khôngĬđồng ý, cậuựbảo lúc côiđánh nữ nhềnúnhện rất dũngímãnh, khiến ngườiĮkhác có cảmẹgiác an tâm.
VânĬThiển nghe thấyỳbèn không vui.ICô đây rõïràng là mộtỗcô gái yếuỹđuối, sao lại[vì đánh chuyệnЇma mà khiếnfngười ta cóùcảm giác anĨtoàn vậy?
Đám người)chơi Đặng Chung,ầVương Tư Tuệịim lặng nhìnɩVân Thiển và,Tống Hành Chỉẽtranh cãi. VănềTư Thành nângἶhộp giữ nhiệtɪmà anh thóèđược, đưa vàiáchiếc đùi gàĨngon lành ra°hỏi: “Ăn không?,Trước đại chiếnầphải bồi bổ,ấcoi như xemīđoạn cắt cảnh(*).”ï
(*) Đoạn cắtúcảnh: là đoạníphim trong gameḻmà người chơiõkhông có quyềníđiều khiển, thườngẳdùng để nângựcao cốt truyện,ưtrình bày sựịphát triển củaỏnhân vật vàἵcung cấp thôngἲtin cơ bản,ễbầu không khí,ốđối thoại, manh°mối.
Mỗi người VươngụTư Tuệ, ĐặngıLan Lan, ThiênỡHành Kiện vàfLý Duy đượcõnhận đùi gàἰto gần bằngấcái đĩa, chỉĩcó Đặng Chungílấy được đùiắgà to cỡợbàn tay.
Đặng Chung:ỉ“…”
Anh taḷvừa định nói[muốn cái đùiįlớn hơn, TốngìHành Chỉ bỗngừcao giọng, ấmìức nói: “Tôiăchỉ cho emỉvà anh Vănểlàm sao rờiỡkhỏi trường, choЇhai người đènửpin và bảnệđồ, còn giúpịhai người dụãchú bảo vệ…ЇTôi tưởng chúngíta là bạn!òChỉ có emỏvà anh Vănĩbằng lòng nóiõchuyện với tôi,ỉđối xử tốtïvới tôi, nhưngἱbây giờ haiểngười lại muốnḹgiao tôi choặngười xa lạ!”ị
Tiếng nức nởírấm rức.
Đùi gàītrong tay VănĪTư Thành độtínhiên mất ngon.
Cóớlúc Vân Thiểnùvô cùng hậnâvì sao đạoèđức và sự‹đồng cảm củaỵcô không bịîchó ăn hếtêđi, còn lạiằchút tàn dưầthỉnh thoảng chạyĩra lên án°hành vi củaớcô.
Cuối cùng TốngịHành Chỉ tươiĮcười xán lạn.
VânẩThiển và VănắTư Thành đơἷmặt gia nhậpἲtiểu đội “Tiêuîdiệt chuyện ma,{cứu giúp thếôgiới, thiên hạἰthái bình.”
TrangIweb Tống HànhđChỉ đọc thôngồtin chuyện maỉlà một chuyênḽmục bên trong]diễn đàn trường,õtên là【Chuyện ma】.
BảnĮthân 【Chuyện ma】làĩmột chuyện ma,ưchỉ có thểànhìn thấy vào}ban đêm. TốngÍHành Chỉ từngạđọc vài bàiḹđăng trong đó,ỳtừ tựa đềfmà cậu đọcìlướt qua, hẳnẽđa số chuyệnìma trong trườngìđều được ghiἰchép trên đó.
Lờiônói của cậuđxoá bỏ dựửđịnh hành độngứbuổi sáng đểắthoát khỏi sựáquấy rối củaầchuyện ma. Banỹđêm mới vàoɪđược trang web,évậy bọn họờchỉ có thểỉhành động banïđêm.
Máy tính củaừTống Hành Chỉỡrơi trong phòngɪy tế. Hômỉqua, cậu muốnờđến phòng y)tế lấy lại]máy tính. Xuyênéqua khe cửaổchưa đóng kín,ũcậu phát hiệnốNữ nhền nhệnĩchưa chết.
Vân Thiển:ẩ“Tôi nhớ lúcĩđó cô taửtắt thở rồi.”}
Tống Hành Chỉágật đầu: “Tôiộcũng nhớ vậy.”ă
Vương Tư Tuệ:ơ“Chuyện ma sẽầhồi sinh?”
ĐặngũChung: “Đã làḽmục trên diễnìđàn trường thìīchỉ cần cóảmáy tính làİvào được. Tôiïtừng thấy phòngÏvi tính, chúngơta lẻn vàoâmở trang web.”ầ
Tống Hành Chỉưlắc đầu: “Mỗiọtháng phòng máyĪchỉ mở mộtầngày, bình thườngĩđều khoá, chìaḷkhoá ở chỗấchú bảo vệ.”j
Nhất Trung thựcựnghiệm không choĩphép sử dụngïbất cứ vậtớdụng truyền tinỵnào, máy viòtính cũng làἷđồ vật đượcįkiểm soát nghiêmỉngặt. Chỉ cóộngày trường học:mở cửa mỗiạtháng, học sinhÎmới có thểἰxin sử dụngỳmáy tính, lạiácòn chưa chắcÏxin được.
Thiên HànhúKiện giơ cánh}tay, để lộîcơ nhị đầu(*)ựcường tráng: “Bảoívệ dễ xử,ỉchúng ta cướpọchìa khoá làḷxong.”
(*) Hìnhàảnh Cơ nhịἴđầu (hay còn gọi là con chuột của bắp tay)
Vân Thiển sầmĩmặt nói: “Đó[cũng là chuyệnĩma.”
Thiên HànhiKiện lập tứcùsửa miệng: “Chúngệta có thể}trộm chìa khoá.”ố
Đề nghị nàyḷđược mọi ngườiɪtán thành.
Chú bảoóvệ đang ởıtrong phòng bảoívệ. Đó làửcăn phòng lập[phương nhỏ đặtộở bên đường,ļbốn mặt đềuỵlà cửa sổìbằng kính, tiệnòcho bảo vệúở bên trongἶquan sát.
Trong phòngầchỉ có mộtỗmình bảo vệ,ἱông đã ănḷxong bữa khuya,Ïcầm ly giữỡnhiệt uống nước,ầkhung cảnh hếtợsức bình thường.
Nếuẹnhư bữa khuyaểkia không phảiỏlà ngón tayđngười đang nhỏĩmáu.
“Ba người nói đây là chuyện ma tốt?”
Đặng Lan Lan trèo vào phòng bảo vệ. Đĩa chìa khoá treo trên tường, động tác của cô ta rất nhanh, gỡ đĩa chìa khoá bỏ vào balo. Trước khi sắp đi, cô ta nhìn thấy khay ngón tay chảy máu đầm đìa trên bàn.
Chú bảo vệ ăn uống xong, cầm đèn pin bắt đầu tuần tra, đôi chân không hề có dáng vẻ trong suốt giống lần trước ba người Vân Thiển thấy.
Tiếng cô ta mở cửa nhưng chưa thành công bị Vương Tư Tuệ và Lý Duy nghe thấy. Trong khi hai người cuống quít, Đặng Lan Lan lấy một cục gạch và băng keo trong suốt trong balo ra.
Nhóm người Đặng Chung bật ra câu nói chất vấn tư tưởng ba người Vân Thiển, Tống Hành Chỉ và Văn Tư Thành. Bọn họ cũng không trả lời được, ba người đều nghi hoặc, đúng là lúc trước chú bảo vệ chưa từng hại bọn họ.
Tác giả có lời muốn nói:
Tống Hành Chỉ muốn chạy khỏi trường, lúc bị chú bảo vệ bắt được, ông chẳng làm gì cả, còn đưa cậu về phòng ngủ an toàn.
Chú bảo vệ ăn uống xong, cầm đèn pin bắt đầu tuần tra, đôi chân không hề có dáng vẻ trong suốt giống lần trước ba người Vân Thiển thấy.
Nhóm người Đặng Chung bật ra câu nói chất vấn tư tưởng ba người Vân Thiển, Tống Hành Chỉ và Văn Tư Thành. Bọn họ cũng không trả lời được, ba người đều nghi hoặc, đúng là lúc trước chú bảo vệ chưa từng hại bọn họ.
“Ba người nói đây là chuyện ma tốt?”
Nếu không phải đám người Vân Thiển khẳng định chắc nịch chú bảo vệ là chuyện ma, bọn Đặng Chung sẽ chỉ cảm thấy bảo vệ này là người người thường.
Ba người còn lại là quần chúng yếu-bệnh-tàn, ăn dưa xem diễn là được.
Tống Hành Chỉ từng thấy chìa khoá phòng máy vài lần, đó là một cái đĩa chìa khoá, thường treo trên tường bên trái cửa ra vào phòng nghỉ.
Đợi bọn họ dẫn người đi xa, Đặng Lan Lan tiếp cận phòng nghỉ. Lúc định đi vào, cô ta bỗng phát hiện cửa bị khoá.
Người ra tay trộm chìa khoá là Thiên Hành Kiện, Đặng Chung và Đặng Lan Lan. Thiên Hành Kiện và Đặng Chung phụ trách hấp dẫn sự chú ý của bảo vệ, Đặng Lan Lan nhân cơ hội vào phòng bảo vệ lấy trộm đĩa chìa khoá. Mặt khác, Vương Tư Tuệ và Lý Duy tiến hành trông chừng, đề phòng bất trắc.
Bọn họ nhìn thấy Đặng Lan Lan đang cầm ngón tay người mà chú bảo vệ ăn khi nãy nhai ngon lành!
Bệnh: Tống Hành Chỉ
Ba người còn lại là quần chúng yếu-bệnh-tàn, ăn dưa xem diễn là được.
***
Thiên Hành Kiện và Đặng Chung xuất hiện trên đường tuần tra của chú bảo vệ, hấp dẫn sự chú ý.
Tác giả có lời muốn nói:
Yếu: Văn Tư Thành
Đợi bọn họ dẫn người đi xa, Đặng Lan Lan tiếp cận phòng nghỉ. Lúc định đi vào, cô ta bỗng phát hiện cửa bị khoá.
Ba vị quần chúng cá muối ăn dưa.
Tiếng cô ta mở cửa nhưng chưa thành công bị Vương Tư Tuệ và Lý Duy nghe thấy. Trong khi hai người cuống quít, Đặng Lan Lan lấy một cục gạch và băng keo trong suốt trong balo ra.
Tống Hành Chỉ muốn chạy khỏi trường, lúc bị chú bảo vệ bắt được, đối phương chẳng làm gì cả, còn đưa cậu về phòng ngủ an toàn.
“Ở… Ở đâu ra vậy?”
Đặng Lan Lan bảo hai người dán băng keo đầy cửa sổ, sau đó cầm cục gạch đập mạnh. Kính vỡ nhưng không phát ra âm thanh quá lớn, cũng không rơi xuống đất.
Đặng Lan Lan bảo hai người dán băng keo đầy cửa sổ, sau đó cầm cục gạch đập mạnh. Kính vỡ nhưng không phát ra âm thanh quá lớn, cũng không rơi xuống đất.
Cô ta đáp: “Băng keo là dụng cụ trên lớp tiết mỹ thuật, cục gạch thì ở cửa nhà ăn.”
Cô ta đáp: “Băng keo là dụng cụ trên lớp tiết mỹ thuật, cục gạch thì ở cửa nhà ăn.”
Thiên Hành Kiện và Đặng Chung xuất hiện trên đường tuần tra của chú bảo vệ, hấp dẫn sự chú ý.
Đặng Lan Lan trèo vào phòng bảo vệ. Đĩa chìa khoá treo trên tường, động tác của cô ta rất nhanh, gỡ đĩa chìa khoá bỏ vào balo. Trước khi sắp đi, cô ta nhìn thấy khay ngón tay chảy máu đầm đìa trên bàn.
Khựng lại chốc lát, Đặng Lan Lan bốc một nắm, trèo khỏi phòng bảo vệ.
“Lấy được chìa khoá rồi.”
Vương Tư Tuệ và Lý Duy quay đầu. Trong nháy mắt, cả hai mất đi khả năng khống chế biểu cảm.
Người ra tay trộm chìa khoá là Thiên Hành Kiện, Đặng Chung và Đặng Lan Lan. Thiên Hành Kiện và Đặng Chung phụ trách hấp dẫn sự chú ý của bảo vệ, Đặng Lan Lan nhân cơ hội vào phòng bảo vệ lấy trộm đĩa chìa khoá. Mặt khác, Vương Tư Tuệ và Lý Duy tiến hành trông chừng, đề phòng bất trắc.
Bọn họ nhìn thấy Đặng Lan Lan đang cầm ngón tay người mà chú bảo vệ ăn khi nãy nhai ngon lành!
***
Chú bảo vệ ăn uống xong, cầm đèn pin bắt đầu tuần tra, đôi chân không hề có dáng vẻ trong suốt giống lần trước ba người Vân Thiển thấy.Tác giả có lời muốn nói:Tác giả có lời muốn nói:
Yếu: Văn Tư Thành
Tàn: Vân Thiển.
Bệnh: Tống Hành Chỉ
Tàn: Vân Thiển.
Ba vị quần chúng cá muối ăn dưa.
Cười xỉu haha
Đó giờ đọc truyện thể loại cứu thế, xuyên nhanh, vô hạn lưu v..v.. thì nữ 9 đều tổ chức hoặc tham gia hành động thể hiện năng lực, lúc đó mấy ng đi cùng phó bản với nữ 9 được ôm đùi, nay chúng ta trở thành quần chúng ăn dưa rồi kkk