Chương 26
Bị theo dõi rồi
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Ngày 4 tháng 9, thời tiết Hải Thành vẫn nóng bức như cũ, không hề cảm nhận được sự mát mẻ của lập thu(*).
(*) Lập thu: ngày 7,8,9 tháng 9 Liên tiếp vài tiếng sau, chói tai thét chói tai dừng lại.
Mặt trời gay gắt làm da người nóng ran. Dù vậy, trước quảng trường không có mái che của Lotus Market(*) vẫn chen chúc đầy người. Giữa một đám đông bác gái trung niên chừng bốn mươi năm mươi tuổi nhưng vẫn thích ăn diện xinh đẹp, Vân Thiển mặc áo thun giặt đến bạc màu, mặt mộc không trang điểm giống như người ngoại tộc. Nữ nhền nhện còn ở hưởng thụ nàng đích loài người bữa tối.
(*) Tên một siêu thị bán lẻ của Thái Lan Hạ nhân chỉ dọa đắc phát hiện chăn bông phồng khởi một khối.
Có điều cô rất được các bác gái hoan nghênh.
“Ôi trời, cô bé xinh đẹp kia ơi, cây dù phía Nam sắp che không đủ rồi.” Một cây dù dịch từ bên trái sang, đổ xuống một mảng bóng râm. Có thể nghe hiểu ‘Duy trì yên tĩnh? Bắt đầu từ bây giờ.
“Miệng cô bé khô rồi, chỗ bác có bình nước này. Trông cháu không giống người địa phương, cháu tới Hải Thành làm việc à?” Bên phải đưa tới một bình nước, nắp bình vừa mở. Nữ nhền nhện tức giận địa nhìn về phía Tên hạ nhân.
Các bác gái người Hải Thành có sự nhiệt tình và cởi mở kỳ lạ, thậm chí rất khó từ chối, Vân Thiển đã quen rồi. Nàng hoãn hoãn nhô chuyển tới Tên hạ nhân trước mặt.
Vài bác gái xung quanh hỏi cô mấy lời như có người yêu chưa, kết hôn chưa, có muốn giới thiệu đối tượng cho cô không. Mãi đến khi nhân viên siêu thị bắc loa lớn hô “Chương trình bắt đầu”, các bà mới bỏ qua.
Hôm nay siêu thị cóìchương trình giảmêgiá 300 -100ıcực lớn, mặcụdù Vân Thiểnơlấy được sốἶtiền gần mộtitrăm nghìn tệỡtừ Chúa cứuơthế, bản thânĬkhông còn túngìthiếu, nhưng cô¹tuyệt đối khôngḽtừ bỏ thói²quen tiết kiệmửđối với nhữngẵchương trình khuyếnìmãi này.
Làm mộtỉngười đã từngἷnghèo đến mứcỹmua đồ cũngậphải hỏi ngườiíbán có thểấtrả một phầnũWeChat và mộtẳphần tiền mặtıhay không, VânịThiển rất giỏi:cướp giật hàngɩhóa giảm giáĪmạnh mỗi dịpọđại hạ giá,Ikhông ai địch³lại!
So với cácọbà thím điênfcuồng cướp giật,]chuyện ma gặpĺđược trong Chúaìcứu thế chẳng¹đáng một xu.
Vừaímua xong, Vân:Thiển hài lòngİkéo xe kéoîtay phiên bảnỉcải tạo sizeľđại của mình,íngáp dài dướiIánh mắt sửngỹsốt của ngườiẹqua đường, ngồiýxuống một băngíghế thoáng mátitrong góc.
Xe kéoắtay bản cảiItạo của côợcó thể khóaìlại, buộc vàoîcánh tay. VânềThiển mệt mỏiἴtháo mắt kính,ịdựa cột ngủïngay lập tức.
HôÎhấp Vân Thiểnậtrong mơ dầnĩdần trở nên³gấp gáp, côịchỉ súng vàoấđầu Tống HànhơChỉ, cho dùầvùng vẫy thế¹nào thì cò]súng vẫn ấnởxuống.
“Đoàng!”
Cô nhìníđạn xuyên quaịtrán Tống HànhỡChỉ, máu nóngībắn vào miệngưmình, vị rỉısét nồng nặc.ủĐôi mắt ươnờướt như cúnìcon ảm đạmívô thần, ngãẫgục ra sau,íté xuống đất.
Cảnhọtượng không ngừngếlặp đi lặpįlại. Cô nổísúng, Tống HànhĺChỉ ngã xuống;õcô nổ súng,èTống Hành Chỉợlại ngã xuống…
Đâyìđã trở thànhìcơn ác mộngĮvây lấy VâníThiển, khiến cô{đau khổ.
Dù choỵđang ngủ, đầuἳmày cô vẫnἴluôn cau chặt.
Trênfquảng trường, ngườiạqua kẻ lại,ựtheo lý màἳnói rất ítộngười chú ýiđến góc xó}xỉnh này. Nhưngïcó một ngườiịtrong đám đông³đi thẳng vềứphía đó.
Cậu mặcḹquần đen áoÏtrắng, vẻ mặtặmang theo áyúnáy nhưng lạiícó chút thỏa]mãn. Cậu vươnồngón tay raếxoa dịu nếpĩnhăn trên màyḹcô.
Thì ra VâníThiển ở trongổthế giới của{mình đáng yêuínhư vậy, đường°nét gương mặtẹlúc để mặtïmộc còn hiềnỏhòa hơn lúcịtrang điểm, vừa¹nhìn là biếtÍngười cực kỳ,dịu dàng.
“Bây giờăngươi đã nhìnjthấy cô ta,ẵngươi nên thỏaẩmãn rồi.” Giới‹lạnh mắt nhìnểTống Hành Chỉẫngồi trước mặtḹVân Thiển. Khiịngài nói choīdục vọng Cốỡchấp biết lúcÏnày Vân Thiển(đang đau khổúvì giết cậu,ọcậu vẫn duyộtrì bộ dạngầchống cằm cườiéngây ngô.
Tống HànhĩChỉ quay đầu,ảdừng nụ cười:ì“Nhưng cô ấyịcòn chưa nhìnịthấy tôi.”
Giớiỵcó thể cảmắnhận được mọi(thứ của TốngủHành Chỉ, ngàiĪhơi kinh ngạc.
Vớiļtư cách làịdục vọng CốĪchấp, Tống HànhỷChỉ đã thứcĺtỉnh. Cố chấpịkhông giống dụcîvọng Giết chócọvà Thù hận,ìnó chỉ làímột dục vọngìnho nhỏ, mứcằđộ trưởng thànhícó giới hạn,êkhi thức tỉnhЇcó nghĩa là²nuôi thả kếtểthúc .
Đây cũngἷlà nguyên nhânêsau khi Giớiứcảm nhận đượcỉcậu ta thức¸tỉnh bèn dựİđịnh thu hồi.
Sauìkhi Tống HànhệChỉ nhìn thấyõVân Thiển, khôngỏngờ sức mạnhỉcủa cậu lạiḹtiếp tục tăngĩlên từng chútịmột, giống nhưýGiết chóc.
Tin vuiỵngoài dự đoán,¹Giới muốn xemļthử Tống HànhĩChỉ có thểịtăng đến mứcἳnào. Dục vọngậlúc bị thuÏhồi càng mạnh,įsức mạnh ngàiÍcàng tăng, khảắnăng tạo nênithần cách thànhịcông càng lớn.
Giới:ì“Cô ta dậyỉrồi.”
Tống HànhờChỉ bỗng nhiênἴim lặng, đứng,lên, chạy cựcЇnhanh, nhanh đếnờđộ chỉ chừaẹlại vệt bóngimờ, ngay cảīGiới cũng khôngĩphản ứng kịp.
Vân³Thiển chậm rãiĪmở mắt. Tầmềnhìn phía trướcÎvô cùng chóiἴlóa, cô cốãchớp mắt, trongẫtầm mắt mơậhồ có một°người cực kỳírõ nét. Ngườiĭđó mặc áoἳbào đen, tócịdài màu bạc,ẵrõ ràng ănệmặc vô cùng)nổi bật nhưng[chẳng ai chúéý tới.
Là ngườiìcô từng thấyĺtrong thư viện.
TốngđHành Chỉ phiênôbản thành niên,ỉlại là ảoỉgiác sao?
Vân Thiểnįmặt không cảmíxúc, lấy trứngịgà sạch đặtừtrên cùng trongửxe kéo tay,ắmở hộp, cầmImột quả.
【ĐMM.】
Giới khôngậbiết ý nghĩaıcủa ba chữìnày, nhưng từïlửa giận VânĨThiển tuôn raḻtrong lòng thìắhẳn không phảiổtừ ngữ tốt)đẹp gì.
Quả nhiênḷtrứng gà kiaỏném thẳng vềứphía ngài, mayịmà thân hìnhíGiới biến mấtákịp thời, bằngIkhông đã bịītrứng gà sốngọđập lên mặt.
Trứngữgà rơi xuốngẽđất, vỡ nát.
Giớiİđứng bên cạnhîTống Hành Chỉ.ộBọn họ nhìnĩVân Thiển đeoửcặp mắt kínhἶgấu con lên,ẵtươi cười thuĨdọn đống bừaịbộn dưới đất.
TốngáHành Chỉ cảmỹthấy Vân Thiểnãnhư vậy thậtḽxinh đẹp. Vẻýmặt kỳ quặcậcủa Giới nóiêcho cậu biếtìtiếng lòng củaàVân Thiển lúcẩnày.
【May mà làởảo giác, nếuíkhông mình lậpơtức bóp nátἳtrứng cậu ta.】
Giới:í“Câu này cóịý gì?”
TốngẽHành Chỉ: “…”ả
Siêu thị cáchÍchỗ Vân Thiển²ở không xa,ịđi bộ chỉựmất hai mươiẫlăm phút.
Vân Thiểnấcứ cảm thấyἶcó người điịtheo cô. Mỗiẵlần xoay ngườiịlại, cảm giácịbị nhìn chòngÏchọc biến mất.
Côisuy nghĩ chốcổlát, ngồi xuốngìsờ soạng dưới‹đất một lúc,ỉđặt vài thứõvào xe kéoɨtay, đi đườngửvòng vào mộtfcon đường nhỏíchật hẹp. Coniđường nhỏ nàyẳlà đường tắt,ơcó thể điẳnhanh đến khuăvực dân cưĩnơi Vân Thiểnâsống.
Tống Hành Chỉἲnhìn thấy ngườiõđi theo phíaèsau Vân Thiển.ìĐó là mộtãngười đàn ôngḽmặc áo hoodieļmàu đỏ, mũểáo và khẩuểtrang che kínẵkhuôn mặt gã.
Cậuỉthấy gã đàn[ông kia từỳtừ tiếp cậnỷVân Thiển. Lúcɩgã ép côẵvào góc tườngúcởi thắt lưng,ícậu nôn nóngómuốn chạy lênậgiúp đỡ.
Nhưng khiễchạy được mộtỉnửa, bước chân]cậu khựng lại,ãsợ hãi núpỉsau bức tường.ĭ
Vân Thiển cầm]cục gạch đỏĩtừ trong xeãkéo tay ra,ưđập về phíaỉgã đàn ôngừáo hoodie. Cô¸không chạy trốnàmà tấn côngÍtrực tiếp vàoĩhạ tam lộẻcủa đối phương,Įđánh tới mứcĭgã luôn mồmòxin tha, sau)đó lấy dâyớtrói lại.
Cơn tứcôtrong lòng VânếThiển xẹp điïrất nhiều. Sauỉkhi báo cảnhạsát, cô ngướcệmắt nhìn đằngīsau bức tườngĭcách đó khôngļxa.
Hình như chỗ đó còn có người đang trốn…
Lý Duy nói: “Phải, bạn bè quen biết trong game, từng gặp một lần.”
Vân Thiển đưa tay ra sau, híp mắt áp sát, bất ngờ thò đầu ra, không có ai. Cô vứt gạch xuống đất.
Vân Thiển khó hiểu: “Vậy không phải rất tiện sao, sao anh không vào?”
Thế giới nhỏ vậy sao!
Vân Thiển: “Không có tiền.”
Tống Hành Chỉ bị Giới xách lên giữa không trung, lòng ngập tràn hạnh phúc sau khi thoát chết.
Nghĩ đến chuyện Vân Thiển gặp phải, anh thông cảm nhường phần gà viên và khoai tây chiên còn chưa ăn cho cô: “Em gái, ăn nhiều một chút, ăn nhiều tâm trạng sẽ vui hơn… Cô không giảm cân chứ?”
Cảnh sát nhanh chóng đến nơi.
(*) KFC
Tống Hành Chỉ bị Giới xách lên giữa không trung, lòng ngập tràn hạnh phúc sau khi thoát chết.
Ra ngoài điều tra thường là hai người, cảnh sát ngồi ở ghế phụ khiến Vân Thiển sửng sốt, hiển nhiên người kia cũng sững sốt theo.
Lý Duy bật cười: “Cô xem thái độ ban đầu của Đặng Chung và Vương Tư Tuệ thì biết người chơi trong bang đều là loại người gì, tôi không muốn ở chung với đám người đó… Hai người Đặng Chung thì đỡ, tuổi không lớn, vẫn còn đơn thuần. Nếu trong trò chơi đụng phải người trong Bang hội người chơi, cô nhớ để ý một chút, đừng tới gần họ.”
“Lý Duy?”
Vân Thiển và Lý Duy từ chối khéo.
(*) Tên nhân vật trong truyện light novel Date A Live của Nhật Bản
“Vân Thiển?”
Tốc độ ăn của Lý Duy rất chậm, cắn một lần, nhai hai ba chục lần. Vân Thiển đã ăn hết phần mình, Hamburger của anh còn dư lại nửa cái.
Người cảnh sát đang lái xe ngạc nhiên: “Hai người quen biết à?”
Lý Duy hỏi thăm lần sau Vân Thiển vào chơi là khi nào, Vân Thiển nói thời gian, Lý Duy tiếc nuối nói: “Xem ra lần sau chúng ta không cùng một thế giới rồi, tôi rất thích chơi cùng mọi người…”
Vân Thiển chẳng khách sáo, nhận lấy ăn luôn.
Lý Duy nói: “Phải, bạn bè quen biết trong game, từng gặp một lần.”
Lý Duy thấy vậy bèn không khuyên nữa, anh thầm mắng trong lòng: Đồ súc sinh Tống Hành Chỉ, uổng công Vân Thiển đối xử với cậu ta tốt nhất trong đám, đổi người giết cậu ta cũng đâu có sao…
(*) Tên nhân vật trong truyện light novel Date A Live của Nhật Bản
Bọn họ dẫn Vân Thiển đến đồn cảnh sát làm khai báo, người bị Vân Thiển đánh sấp mặt là tên biến thái mới xuất hiện gần đây. Sau khi khai báo xong, Lý Duy xin cấp trên nghỉ nửa ngày, định tán gẫu vài câu với Vân Thiển.
Bọn họ tìm đến tiệm KFC gần nhất, mỗi người tự chọn món.
“Mẹ kiếp!” Lý Duy không nhịn được chửi bậy, anh dè dặt nhìn Vân Thiển: “Tôi quen một bác sĩ tâm lý không tệ, cô muốn khám thử không?”
Nhắc tới cũng trùng hợp, hôm nay Lý Duy vừa chuyển đến khu vực này, kết quả đã đụng ngay Vân Thiển.
Lý Duy hỏi Vân Thiển rốt cuộc ai giết Tống Hành Chỉ, anh rời khỏi thế giới tận thế này một cách rất kỳ lạ.
“Lý Duy?”
Quan Hải Các là khách sạn cao cấp có tiếng ở Hải Thành, nổi tiếng với nguyên liệu nấu ăn tươi ngon chuyên chở bằng máy bay và đầu bếp đẳng cấp thế giới, khó đặt chỗ, giá cả đắt đỏ, một bữa năm con số cũng ăn chẳng no.
Vân Thiển há miệng thật lớn cắn Hamburger: “Tôi, cậu ấy cầm tay tôi bắn.”
“Vân Thiển?”
Cô kể chuyện xảy ra sau cùng lại một lần.
Lý Duy: “Anh Văn, bây giờ tôi thấy anh đẹp trai hết xẩy. Anh tìm đối tượng có hạn chế giới tính không?”
“Mẹ kiếp!” Lý Duy không nhịn được chửi bậy, anh dè dặt nhìn Vân Thiển: “Tôi quen một bác sĩ tâm lý không tệ, cô muốn khám thử không?”
Vân Thiển: “Không có tiền.”
Bọn họ tìm đến tiệm KFC gần nhất, mỗi người tự chọn món.
Văn Tư Thành nhìn thấy cặp đùi xinh đẹp trắng đến chói lóa giống như bước ra từ thế giới 2D sau ô cửa kính, đang định thổi sáo, xem thử là cô gái xinh đẹp nào.
Lý Duy: “Phần thưởng phát sau khi trò chơi chấm dứt cũng không ít mà… Cô như vậy không sao chứ?”
Vân Thiển: “Không sao, năng lực chịu đựng của tôi rất mạnh.”
Người cảnh sát đang lái xe ngạc nhiên: “Hai người quen biết à?”
Lý Duy thấy vậy bèn không khuyên nữa, anh thầm mắng trong lòng: Đồ súc sinh Tống Hành Chỉ, uổng công Vân Thiển đối xử với cậu ta tốt nhất trong đám, đổi người giết cậu ta cũng đâu có sao…
Văn Tư Thành từng nói mình là con ông cháu cha, Vân Thiển và Lý Duy không ngờ anh lại giàu như thế.
Tốc độ ăn của Lý Duy rất chậm, cắn một lần, nhai hai ba chục lần. Vân Thiển đã ăn hết phần mình, Hamburger của anh còn dư lại nửa cái.
Lý Duy: “Phần thưởng phát sau khi trò chơi chấm dứt cũng không ít mà… Cô như vậy không sao chứ?”
Anh nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.
Nghĩ đến chuyện Vân Thiển gặp phải, anh thông cảm nhường phần gà viên và khoai tây chiên còn chưa ăn cho cô: “Em gái, ăn nhiều một chút, ăn nhiều tâm trạng sẽ vui hơn… Cô không giảm cân chứ?”
Vân Thiển chẳng khách sáo, nhận lấy ăn luôn.
Lý Duy hỏi thăm lần sau Vân Thiển vào chơi là khi nào, Vân Thiển nói thời gian, Lý Duy tiếc nuối nói: “Xem ra lần sau chúng ta không cùng một thế giới rồi, tôi rất thích chơi cùng mọi người…”
Vân Thiển: “Tôi chẳng lấy làm lạ.”
Vân Thiển: “Thời gian giống nhau sẽ đến nơi giống nhau sao?”
Vân Thiển gật đầu, hỏi tiếp: “Phần thưởng lần nào cũng nhiều vậy sao? Như vậy thì lời quá rồi.”
Vân Thiển đưa tay ra sau, híp mắt áp sát, bất ngờ thò đầu ra, không có ai. Cô vứt gạch xuống đất.
Lý Duy: “Đa phần là vậy… Đúng rồi, Chúa cứu thế có một Bang hội người chơi, bọn họ sẽ để người chơi cùng một thời gian làm quen trên mạng trước. Có điều tôi chưa vào, Đặng Chung và Vương Tư Tuệ là người ở trong bang.
Nhắc tới cũng trùng hợp, hôm nay Lý Duy vừa chuyển đến khu vực này, kết quả đã đụng ngay Vân Thiển.
Vân Thiển khó hiểu: “Vậy không phải rất tiện sao, sao anh không vào?”
Lý Duy bật cười: “Cô xem thái độ ban đầu của Đặng Chung và Vương Tư Tuệ thì biết người chơi trong bang đều là loại người gì, tôi không muốn ở chung với đám người đó… Hai người Đặng Chung thì đỡ, tuổi không lớn, vẫn còn đơn thuần. Nếu trong trò chơi đụng phải người trong Bang hội người chơi, cô nhớ để ý một chút, đừng tới gần họ.”
Văn Tư Thành: “Ô Định Mệnh!”
Vân Thiển gật đầu, hỏi tiếp: “Phần thưởng lần nào cũng nhiều vậy sao? Như vậy thì lời quá rồi.”
Lý Duy: “Đó là vì lần này đánh giá cao, số lần chết không nhiều, nhưng đúng là kiếm tiền nhanh. Tôi chơi cái này mà sắp gom đủ nửa căn hộ rồi… Chuyện Chúa cứu thế chỉ có thể nói giữa những người chơi với nhau, cho dù cô nói cho người khác, họ nghe cũng không hiểu.”
Bọn họ ngồi trước vị trí cửa sổ. Lý Duy vừa ăn vừa nhìn ra ngoài, lầm bầm: “Đúng là không hiểu nổi suy nghĩ của người có tiền, lái Maybach tới ăn Ka Ép Xi(*) à?”
Vân Thiển: “Tôi chẳng lấy làm lạ.”
Bọn họ ngồi trước vị trí cửa sổ. Lý Duy vừa ăn vừa nhìn ra ngoài, lầm bầm: “Đúng là không hiểu nổi suy nghĩ của người có tiền, lái Maybach tới ăn Ka Ép Xi(*) à?”
Tống Hành Chỉ bị Giới xách lên giữa không trung, lòng ngập tràn hạnh phúc sau khi thoát chết.(*) KFC
Lý Duy: “Đó là vì lần này đánh giá cao, số lần chết không nhiều, nhưng đúng là kiếm tiền nhanh. Tôi chơi cái này mà sắp gom đủ nửa căn hộ rồi… Chuyện Chúa cứu thế chỉ có thể nói giữa những người chơi với nhau, cho dù cô nói cho người khác, họ nghe cũng không hiểu.”
Vân Thiển cũng nhìn ra ngoài, cô và Lý Duy suýt nữa sặc chết.
Bọn họ dẫn Vân Thiển đến đồn cảnh sát làm khai báo, người bị Vân Thiển đánh sấp mặt là tên biến thái mới xuất hiện gần đây. Sau khi khai báo xong, Lý Duy xin cấp trên nghỉ nửa ngày, định tán gẫu vài câu với Vân Thiển.
Văn Tư Thành cười mắng Lý Duy rồi nói tiếp: “Đúng lúc có người trong Bang hội người chơi liên hoan ở đó, bọn họ muốn mời tôi nhưng tôi không đi…”
Vân Thiển: “Thời gian giống nhau sẽ đến nơi giống nhau sao?”
Một người nam mập mạp vui vẻ bước từ chiếc Maybach ra, mặc áo thun Kurumi(*), cổ đeo dây chuyền vàng còn to hơn ngón tay cái, tháo kính râm, lộ ra gương mặt thật thà phúc hậu của Văn Tư Thành.
Một người nam mập mạp vui vẻ bước từ chiếc Maybach ra, mặc áo thun Kurumi(*), cổ đeo dây chuyền vàng còn to hơn ngón tay cái, tháo kính râm, lộ ra gương mặt thật thà phúc hậu của Văn Tư Thành.
Nghĩ đến chuyện Vân Thiển gặp phải, anh thông cảm nhường phần gà viên và khoai tây chiên còn chưa ăn cho cô: “Em gái, ăn nhiều một chút, ăn nhiều tâm trạng sẽ vui hơn… Cô không giảm cân chứ?”Văn Tư Thành cười mắng Lý Duy rồi nói tiếp: “Đúng lúc có người trong Bang hội người chơi liên hoan ở đó, bọn họ muốn mời tôi nhưng tôi không đi…”(*) Tên nhân vật trong truyện light novel Date A Live của Nhật Bản
Lý Duy: “Đa phần là vậy… Đúng rồi, Chúa cứu thế có một Bang hội người chơi, bọn họ sẽ để người chơi cùng một thời gian làm quen trên mạng trước. Có điều tôi chưa vào, Đặng Chung và Vương Tư Tuệ là người ở trong bang.
Văn Tư Thành nhìn thấy cặp đùi xinh đẹp trắng đến chói lóa giống như bước ra từ thế giới 2D sau ô cửa kính, đang định thổi sáo, xem thử là cô gái xinh đẹp nào.
Anh nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.
Văn Tư Thành: “Ô Định Mệnh!”
Thế giới nhỏ vậy sao!
Cảnh sát nhanh chóng đến nơi.
Anh chạy vào KFC chào hỏi cả hai: “Không ngờ hai người cũng là người Hải Thành, trùng hợp thật đấy. Đi dạo đi, tôi mời hai người đến chỗ khác ăn… Quan Hải Các được không?”
Quan Hải Các là khách sạn cao cấp có tiếng ở Hải Thành, nổi tiếng với nguyên liệu nấu ăn tươi ngon chuyên chở bằng máy bay và đầu bếp đẳng cấp thế giới, khó đặt chỗ, giá cả đắt đỏ, một bữa năm con số cũng ăn chẳng no.
Vân Thiển và Lý Duy từ chối khéo.
Văn Tư Thành gãi đầu: “Lo không có chỗ à, không sao, chỗ đó là khách sạn của anh tôi. Tôi dẫn hai người tới đó, chắc chắn có chỗ.”
Văn Tư Thành từng nói mình là con ông cháu cha, Vân Thiển và Lý Duy không ngờ anh lại giàu như thế.
Vân Thiển: “Không sao, năng lực chịu đựng của tôi rất mạnh.”
Lý Duy: “Anh Văn, bây giờ tôi thấy anh đẹp trai hết xẩy. Anh tìm đối tượng có hạn chế giới tính không?”
Ra ngoài điều tra thường là hai người, cảnh sát ngồi ở ghế phụ khiến Vân Thiển sửng sốt, hiển nhiên đối phương cũng sững sốt theo.
Văn Tư Thành cười mắng Lý Duy rồi nói tiếp: “Đúng lúc có người trong Bang hội người chơi liên hoan ở đó, bọn họ muốn mời tôi nhưng tôi không đi…”
Văn heo và vân chó thành lập bang hội đi
Cảm thấy hài chết vs ông Văn này còn mặc áo Kurumi ms chịu cơ đấy ????