Hoàng Thượng phế Hậu chưa – Chương 35

Chương 35

Cố Chung Việt bảo vệ nàng rất tốt

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

***

Cơn mưa giảm bớt bức bối. Guồng nước tưới hoa tiêu đã hoàn thiện, Cố Chung Việt cùng các quan lại thở phào nhẹ nhõm.

Không chỉ triều đình tất bật giải quyết nạn hạn hán, giới giang hồ cũng vươn tay chi viện. Ví dụ như Giang Tranh, lúc triều đình thu thập ý kiến, Giang Tranh và bằng hữu cùng bày mưu tính kế. Khi chiêu mộ nhân công, sơn trang Lưu Huỳnh làm đầu tàu, người tới sơn trang ở không tốn một xu. Sơn trang Lưu Huỳnh làm cầu nối giữa triều đình và giang hồ, các danh môn chính phái chốn giang hồ hiếm khi an phận, giữ mối quan hệ ngọt nhạt với triều đình.

Triu đình tng có ýchiêu np ph}thân Giang Tranh,éli b ông{t chi. Ôngõly lý doígiang h tti, triu đìnhɨkhông n cưngįép. Hai bênvn gi mifquan h ttđp. Sơn trang²Lưu Hunh gimch tin tcĩđ s, rtnhiu tình báoìca triu đìnhɪđu do sơntrang Lưu Hunhľgiúp đ.

Nhưng tiİthi Giang Tranh,sơn trang LưuHunh có hơixung dc. Nghĩíti Giang Tranhham chơi, CChung Vit th²dài: Lão trangch tiên phongđo ct, hàosng nghĩa hip,cương trc liêmũminh, ni tiếng{là hip khách}trưng nghĩa chnɨgiang h. Tióthi Giang Tranh,li tr thànhícông t ăn°chơi trác táng.

C Chung Vitıhoàn toàn quênĺtrưc kia bnthân cũng mêưchơi, không màngchính s, chbiết quy banhɪnóc.

Ln này GiangìTranh có công,C Chung Vitphi khen thưng.Nhưng h nghĩti Giang Tranhhn li phinèlòng. Suy tưđhi lâu, hnòquyết đnh cùng[Tch Phong Hàãti sơn trangÍLưu Hunh tránhýnóng hai ngày,ïly c thnhÎsng sơn trang}Lưu Hunh.

Giang Trangônghe tin: “ĐâyĪmà là ban[ơn? Đây màlà ân sng?Ngưi đùa thnļđúng không?”

CìChung Vit boTch Phong Hàti sơn trangLưu Hunh nghıhè, Tch PhongHà hí hngĪsp xếp đvt. C ChungKhanh đã gxa đưc mtthi gian, nàng¸vn chưa cócơ hi thămGiang Tranh, khôngbiết hin tihuynh y thếnào.

“Hm?” Tch PhongđHà m chiếcõhp đàn hương.ìĐây là hpýđng ca hiîmôn ca nàng,Tch Phong Hàìphát hin thiếuİgì đó.

C ChungɪVit li gn,hi: “Sao thế?”ì

Không thy lnhbài hoa đàođâu c.” TchPhong Hà ltgi chiếc hp,nàng nh nàngĩcó mang theo.

Làgì?”

Lnh bài)Hoa thn thángmưi hai casơn trang LưuHunh.”

Lnh bàiHoa thn thángmưi hai?” Ngheúquen quen, CIChung Vit nghĩĪmãi không ra.

“GiangTranh cho ta.ĩHuynh y nóich cn cólnh bài, ngưiútrong giang hquen biết huynhy đu sin mt mtìhai.”

C ChungìVit bng tnh.óHoàng gia cũngôcó mt tm,bên trên khchoa đào thánghai, C Thnhìgiu nó tronggóc. Ngoi trtun tra, bnɨh ít khiâxut cung, càngđng nói thânquen vi giiÍgiang h. Đây(là vinh sngvô hn caăsơn trang LưuĪHunh, khp thiênĬh ch cómưi hai tm.:Có lnh bàiíHoa thn cùnguy vng sơntrang Lưu Hunh,Īgn như cóìth đi ngangĺchn giang h.

Đếnc cái nàymà hn taĩcũng cho nàng…ĭC Chung Vitưghen tuông.

Tch PhongĮHà tìm đitìm li vnkhông thy nóđâu. Nghe CЇChung Vit oángin, nàng vb vai hn,gii thích: “Khôngũphi huynh ycho ta, do:ta thng cưc³thì đúng hơn.”

Thy C Chung)Vit tò mò,ĭTch Phong Hàànói tiếp: “Haiũnăm trưc GiangTranh ung say,Ĭkhoe khoang lnhĩbài Hoa thníca sơn trangĪLưu Hunh ccík li hi.Ngưi trên giangìh đu phie s nó.”

Tch Phong Hàìkhông tin, GiangôTranh đưa lnh}bài hoa đàocho nàng, bonàng th xem.Hn ta cònĩtuyên b nếukhông đúng nhưnhng gì hnĪta nói, hnta nguyn chphai tay dângcho nàng.

Tch}Phong Hà đưaìlnh bài choõGiang Tranh, “Mua[sa anh đàoì quán ănvt ph TrưngĩMinh cho mui.”

Giang Tranh đp²bàn, “…Bn côngÏt là trangch sơn trangLưu Hunh. Muidám sai huynh?”

Không dùng đưcɩthì thôi.” TchĮPhong Hà vanói va nhét¹lnh bài vàong tay áo.

GiangTranh say tiímc hai mtđo lon xa,ĺkhông nói đưcêcâu nào, lămlăm nhìn TchPhong Hà cmlnh bài bđi.

“Rm mt tiếng,hn ta ngãxung bàn ngthng cng.

Sau nàytnh rưu hnĮta hi hnxanh rut, cưngīép Tch PhongHà tr lilnh bài chohn ta. Đươngnhiên Tch Phong}Hà mc k.

“Huynhcưc thua. Đưngâđưng là trangếch sơn trangLưu Hunh, thếmà nói không{gi li?”

GiangáTranh hn khôngth v cáiĬmm ca mìnhmy cái. Rưuévào hng vic,nếu cha hn}ta biết hn:ta làm mtếlnh bài, cóĺkhi qut míđánh hn tamt trn nht. Nhưng hnta đã dângɨtng nàng ri,ìđành phi nutm c vàobng. Cũng mayùgiao cho Tch²Phong Hà, hnta yên tâmIphn nào.

Tch PhongįHà gii thíchxong, phát hinɩsc mt CĪChung Vit làïl.

“Hóa ra… haingưi còn thưngĩxuyên ung rưu?”í

Tch Phong Hàĩrùng mình, viphi sch quanh, Không phiùchúng ta. Đi,ca và Nhca mui cũngế đó.”

“H

C Chung Vitìsm mt, trongđu nghĩ đloi cc hìnhtra tn Giang²Tranh.

“Rõ ràng… Tch,Phong Hà quayũv chuyn chính,“Ta đt nó ngăn tmà. Sao giíli không thyíđâu.”

Chc là ph nhc¸ph. Bao git sơn trangLưu Hunh vchúng ta ghéqua xem.” CĩChung Vit nói.

TchPhong Hà gtđu. Đi viĬnàng lnh bàivô dng, nhưngrơi vào tayngưi khác thìïchưa chc. Tìmthy sm nàngĮmi yên tâm.

Nhimv quan trnghàng đu bâygi là dîai đó đangùghen lng ghenĩln.

“Hoàng Thưng à~ Tch Phong{Hà sán lign, n ncưi quyến rũ.

.. .

Sơn trangưLưu Hunh.

“Trang chủ, xe ngựa của Hoàng Thượng sắp tới rồi. Người mau ra ngoài đi ạ.” Ông lão quản gia râu tóc bạc phơ nhắc nhở.

Cố Chung Việt nhìn Giang Tranh, “Sao ngươi lại biết chuyện cơ mật này?”

Giang Tranh buông cây gậy trong tay, thở dài: “Lưu bá, cháu biết rồi. Cháu ra ngay đây.”

Hiện tại người đứng đầu Nam Cốc là Nhị Hoàng Tử Đường Cẩn. Đại Hoàng Tử ốm yếu nhiều bệnh, tới tuổi thành niên buông tay nhân gian. Tiên Vương cũng ốm yếu, đã sớm giao giang sơn cho Nhị Hoàng Tử tâm tư sâu rộng, hành xử khéo léo từ lâu.

Cố Chung Việt bình tĩnh hỏi: “Ngươi biết chuyện gian tế Nam Cốc chưa?”

“Rất ít người biết chuyện này. Bọn họ tuyên bố với bên ngoài Tam Hoàng Tử du ngoạn giang sơn, thật ra hắn ta bị cưỡng chế không được quay về Nam Cốc.”

Lần trước Cố Chung Việt tới đây với thân phận Thái Tử, Tịch Phong Hà vẫn là Thái Tử phi, ngoài ra còn có Cố Chung Khanh. Nay đã khác xưa, Cố Chung Việt trở thành Hoàng Đế, nghi lễ phải đúng quy củ. 

Mặc kệ bao lâu trôi qua, Tịch Phong Hà vẫn là Tịch Phong Hà, không hề thay đổi. Xem ra Cố Chung Việt bảo vệ nàng rất tốt. Giang Tranh nở nụ cười hiền từ giống hệt người cha già.

Mọi người cung kính quỳ xuống.

Nô bộc đứng đầy cửa, đội ngũ phía xa xa chậm rãi đi tới. Chính giữa là một chiếc xe ngựa hoa lệ, ánh nắng chiếu vào chiếc xe màu vàng chói, Giang Tranh nhíu mày.

“Tam Hoàng Tử?” Giang Tranh sầm mặt, “Người có biết…”

Hắn ta vừa mới nghe tin gian tế Nam Cốc lẻn vào kinh đô, e là lần này Cố Chung Việt tới đây nghỉ hè không đơn giản như tưởng tượng. Cấm Quân âm thầm tăng số lượng điều tra, nếu Cố Chung Việt đã biết, chắc hắn tới đây dò hỏi tin tức từ hắn ta.

“Võ công của Hứa Khánh Hoán đỉnh lắm. Khinh công của nàng ấy khá tốt, đáng tiếc không có sư phụ dạy dỗ đàng hoàng, nàng ấy không chiêm nghiệm được sâu. Hiện tại muội mới biết không phải văn nhân nào cũng quái đản như Lý Trình Tiên. Thân Mục Huyên bình thường hơn Lý Trình Tiên nhiều. Nàng ấy tinh thông thi thư, ngâm thơ vanh vách. Quan trọng nhất là nàng ấy không làm kiêu. Còn cả Tề Mẫn thích nghiên cứu son phấn. Đồ trang điểm nàng ấy làm xịn hơn cả Ngọc Sinh Yên, màu sắc rất đẹp…”

“Giang Tranh!” Giọng nói quen thuộc vang lên, Giang Tranh nhướng mày, đôi mắt nhiễm ý cười.

“Tam Hoàng Tử bị đuổi khỏi Nam Cốc, tội danh phản quốc.”

Đám tôi tớ dỡ hành lý xuống, ai về phòng người nấy. Cố Chung Việt sai Lan Sùng canh giữ bên ngoài, bên trong chỉ còn hắn và Giang Tranh.

Mặc kệ bao lâu trôi qua, Tịch Phong Hà vẫn là Tịch Phong Hà, không hề thay đổi. Xem ra Cố Chung Việt bảo vệ nàng rất tốt. Giang Tranh nở nụ cười hiền từ giống hệt người cha già.

“Mới tra mấy ngày trước. Không biết bọn chúng lẻn vào đây từ bao giờ…”

Tịch Phong Hà và Cố Chung Việt xuống xe. Tịch Phong Hà gọi với theo.

Lần trước Cố Chung Việt tới đây với thân phận Thái Tử, Tịch Phong Hà vẫn là Thái Tử phi, ngoài ra còn có Cố Chung Khanh. Nay đã khác xưa, Cố Chung Việt trở thành Hoàng Đế, nghi lễ phải đúng quy củ. 

“Thảo dân Giang Tranh bái kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương.”

Làm Hoàng Thượng rồi mà vẫn tỵ nạnh như trước.

“…”

Mọi người cung kính quỳ xuống.

Nô bộc đứng đầy cửa, đội ngũ phía xa xa chậm rãi đi tới. Chính giữa là một chiếc xe ngựa hoa lệ, ánh nắng chiếu vào chiếc xe màu vàng chói, Giang Tranh nhíu mày.

Mọi người vào phòng. Tịch Phong Hà kể cho Giang Tranh chuyện mấy phi tần mới tới. Cố Chung Việt mỉm cười nhìn nàng.

“Bình thân.” Cố Chung Việt đỡ Giang Tranh lên, khí thế Đế Vương nghiền áp mọi người xung quanh… Ngoại trừ bàn tay đang bấu chặt cánh tay Giang Tranh.

Làm Hoàng Thượng rồi mà vẫn tỵ nạnh như trước.

“Biết gì?”

. . .

Mọi người vào phòng. Tịch Phong Hà kể cho Giang Tranh chuyện mấy phi tần mới tới. Cố Chung Việt mỉm cười nhìn nàng.

“Thảo dân Giang Tranh bái kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương.”

“Bình thân.” Cố Chung Việt đỡ Giang Tranh lên, khí thế Đế Vương nghiền áp mọi người xung quanh… Ngoại trừ bàn tay đang bấu chặt cánh tay Giang Tranh.

“Võ công của Hứa Khánh Hoán đỉnh lắm. Khinh công của nàng ấy khá tốt, đáng tiếc không có sư phụ dạy dỗ đàng hoàng, nàng ấy không chiêm nghiệm được sâu. Hiện tại muội mới biết không phải văn nhân nào cũng quái đản như Lý Trình Tiên. Thân Mục Huyên bình thường hơn Lý Trình Tiên nhiều. Nàng ấy tinh thông thi thư, ngâm thơ vanh vách. Quan trọng nhất là nàng ấy không làm kiêu. Còn cả Tề Mẫn thích nghiên cứu son phấn. Đồ trang điểm nàng ấy làm xịn hơn cả Ngọc Sinh Yên, màu sắc rất đẹp…”

Sau khi kế vị, Nhị Hoàng Tử giữ mối quan hệ thân thiết với các nước láng giềng. Đương nhiên Đại Hoằng cũng liên minh mậu dịch với Nam Cốc. Mà Cố Chung Việt chỉ biết Tam Hoàng Tử không tiếng tăm kia tên là Đào Đường. Chẳng qua thân thế vị này rất kỳ lạ… giống như có người cố ý giấu giếm.

Hai nam tử lẳng lặng nghe nàng kể chuyện, ai cũng phì cười.

Giang Tranh buông cây gậy trong tay, thở dài: “Lưu bá, cháu biết rồi. Cháu ra ngay đây.”

Cố Chung Việt nghĩ thầm, sau này rảnh rỗi dẫn Tịch Phong Hà ra ngoài dạo chơi nhiều hơn. Bó gối trong cung một thời gian dài, nàng càng lúc càng lắm lời. Vừa hay Giang Tranh ngẩng đầu nhìn Cố Chung Việt, ánh mắt hai người cực kỳ nghiêm túc. Tia lửa xẹt qua, Cố Chung Việt đọc hiểu ý tứ Giang Tranh, hắn nhếch môi cười. Không hổ là trang chủ sơn trang Lưu Huỳnh, vừa tới đã biết mục đích của hắn.

Đã lâu Tịch Phong Hà chưa được nói chuyện. Năm ngoái du ngoạn hành cung, vừa mới tới lại phải vội quay trở về, cũng không kịp ngắm nghía sơn trang. Vì thế lúc này nàng cố ý chuẩn bị lễ vật, ăn cơm xong, Tịch Phong Hà chạy ra ngoài giải nhiệt.

“Hoàng Thượng.” Giang Tranh không còn thái độ cợt nhả như trước, vẻ mặt nghiêm túc.

Đám tôi tớ dỡ hành lý xuống, ai về phòng người nấy. Cố Chung Việt sai Lan Sùng canh giữ bên ngoài, bên trong chỉ còn hắn và Giang Tranh.

Cố Chung Việt kể lại chuyện ở Tầm Ngọc Đài và những gì hắn điều tra được.

“Trang chủ, xe ngựa của Hoàng Thượng sắp tới rồi. Người mau ra ngoài đi ạ.” Ông lão quản gia râu tóc bạc phơ nhắc nhở.

“Hoàng Thượng.” Giang Tranh không còn thái độ cợt nhả như trước, vẻ mặt nghiêm túc.

Cố Chung Việt bình tĩnh hỏi: “Ngươi biết chuyện gian tế Nam Cốc chưa?”

Hắn ta vừa mới nghe tin gian tế Nam Cốc lẻn vào kinh đô, e là lần này Cố Chung Việt tới đây nghỉ hè không đơn giản như tưởng tượng. Cấm Quân âm thầm tăng số lượng điều tra, nếu Cố Chung Việt đã biết, chắc hắn tới đây dò hỏi tin tức từ hắn ta.

“Mới tra mấy ngày trước. Không biết bọn chúng lẻn vào đây từ bao giờ…”

Cố Chung Việt kể lại chuyện ở Tầm Ngọc Đài và những gì hắn điều tra được.

“Tam Hoàng Tử?” Giang Tranh sầm mặt, “Người có biết…”

Hai nam tử lẳng lặng nghe nàng kể chuyện, ai cũng phì cười.

“Đương kim Vương Hậu Nam Cốc là đường muội tại hạ.”

“Biết gì?”

“Tam Hoàng Tử bị đuổi khỏi Nam Cốc, tội danh phản quốc.”

“…”

“Rất ít người biết chuyện này. Bọn họ tuyên bố với bên ngoài Tam Hoàng Tử du ngoạn giang sơn, thật ra hắn ta bị cưỡng chế không được quay về Nam Cốc.”

Hiện tại người đứng đầu Nam Cốc là Nhị Hoàng Tử Đường Cẩn. Đại Hoàng Tử ốm yếu nhiều bệnh, tới tuổi thành niên buông tay nhân gian. Tiên Vương cũng ốm yếu, đã sớm giao giang sơn cho Nhị Hoàng Tử tâm tư sâu rộng, hành xử khéo léo từ lâu.

Sau khi kế vị, Nhị Hoàng Tử giữ mối quan hệ thân thiết với các nước láng giềng. Đương nhiên Đại Hoằng cũng liên minh mậu dịch với Nam Cốc. Mà Cố Chung Việt chỉ biết Tam Hoàng Tử không tiếng tăm kia tên là Đào Đường. Chẳng qua thân thế vị này rất kỳ lạ… giống như có người cố ý giấu giếm.

Cố Chung Việt nhìn Giang Tranh, “Sao ngươi lại biết chuyện cơ mật này?”

“Đương kim Vương Hậu Nam Cốc là đường muội tại hạ.”

4.9 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

1 Bình luận
Inline Feedbacks
View all comments
Tư Điềm
Tư Điềm
2 Năm Cách đây

Giang Tranh quá chất! Mà không biết sau này Chung Khanh còn trở lại được không? Nếu không thể thì hi vọng phu quân nàng ấy đối xử tốt với nàng ấy.

1
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!