Hoàng Thượng phế Hậu chưa – Chương 55

Chương 55

Trời yên biển lặng, quốc thái dân an mới là thịnh thế

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

***

Lần đầu tiên gặp Cố Hợp Tinh, Tịch Phong Hà cảm thấy đứa bé này khá giống Sơ Dương, thành thục ổn trọng, phảng phất hơi thở lạnh lùng xa cách ngàn dặm. Chẳng qua trong mắt Cố Hợp Tinh điểm thêm nét kiêu ngạo bất cần đời, trông rất giống Lý Trình Tiên.

Nghe Lan Sùng kể, trên xe ngựa hắn ta cố gắng bắt chuyện làm quen với Cố Hợp Tinh, nhưng thằng bé này y hệt Sơ Dương. Lan Sùng lải nhải nửa ngày, thằng bé không nhìn hắn ta lấy một lần.

Lan Sùng ngồi giữa Cố Hợp Tinh và Sơ Dương, cảm giác như bên cạnh là hai tòa núi băng. Trên xe chỉ có một mình giọng hắn ta, chắc xa phu tưởng hắn ta có bệnh.

Hn ta luôn mm nhcnh Tch PhongHà và CĬChung Vit thngnhóc này cck khó chơi,îbn h phiútht cn thn.iTch Phong HàĬkhông đ ý,đến c núiĩbăng ln nàngcòn tán guìđưc, sao phis núi băng,nh?

Nhưng khi gpíC Hp Tinh,nàng mi biếtmình sai ri.ĪThng nhãi nàykhông ch lnhĪlùng, còn ngmưngm khinh thưngch s thôngĩminh ca nàng.įTch Phong Hàìtc n đomıđóm mt.

“Hp Tinh,Įnăm nay đbao tui?”

TuyĨđã sm biếttui ca thngùbé, nhưng vìĩmun kéo gníkhong cách, TchìPhong Hà vnhòa nhã hi.

TchPhong Hà chưđng chào hi,C Hp Tinhbình thn nhưýthưng. Thng béùx mt đáp:â“Mưi hai.”

TchPhong Hà cgng đè nénkhó chu trongflòng, hi tiếp:Đ đc nhngsách gì?”

“‘LunNg, ‘Binh pháp(Tôn t, ngoàiìra còn… CHp Tinh khinhthưng nhìn nàng,“Nói ngưi cũngfkhông biết, thếthì nói làmgì?”

Tch PhongĭHà: …

Tch Phong,Hà không nhnòđưc na, nàngth nàng chmun đánh thngĪnhóc kiêu căngânày mt trn.ăLun Ng làİcun sách cơıbn nht trong[các loi sách,¸thng nhóc nàydám khinh thưngnàng! Mt nàngcòn cm thyáy náy thay°C Hp Tinh.ïThng nhóc nàykhông cn đngЇtình, nó cnêth nghim cucsng mt đếnchết đi sngĺli ca CChung Vit.

Tch PhongHà còn chưa¸kp ni bão,C Chung Vit(đã không nhn{đưc.

Hn biết Tch¸Phong Hà munùlàm thân vièC Hp Tinh.Hn cũng đngý vi TcháPhong Hà phiđi x ttvi C HpTinh, nhưng nếuéthng nhóc nàydám…

C Chung Vittúm c áothng bé lên.

Đcó biết ngưiõtrưc mt đlà ai không?Dám ăn nóiíl mãng, nếuitrm mun, trmÍcó th phtđ ti btkính.”

C HpTinh b CChung Vit xáchЇnhư gà con,ngoài ming vnũkhông buông tha.

“H,Įngài tưng thnɪkhông biết sao?Đt nhiên githn vào cung,ăđương nhiên thnùcó ích livi ngài, skhông lp tcgiết thn ngay!”

C Chung Vitɩngm nghĩ: Thngênhóc này có)th nhìn thu,ìđúng là thôngminh.

Tha dp hnɩtht thn, CHp Tinh giãygia nhy xung,lúc chm đtcòn hơi lođo.

C Hp Tinhľgiu tay sau lưng, che²giu dáng vxu h vari.

“Ngài nói đi,Írt cuc ngàimun gì? Ngàidn thn tiđây vì munkim chế chaũthn đúng không?”

Không ng thngìnhóc này cóth nghĩ nhiuènhư vy. CĩDiu không quynkhông thế, khôngÎgóp nhiu côngsc cho triuáđình. Nếu hnmun đi phóC Diu, hnìch cn tìmĬba mt tiĺdanh đã cóth trit tiêumt nhà bnīh.

C Chung Vitýá khu khôngɨtr li đưc,,phì cưi.

C HpTinh nóng ny,Ínào còn thànhjthc n trngnhư trưc.

“Rt cucngài mun gì?ĩThn nói chongài biết, chaĩthn vn luônɨthành tht, chưabao gi cóílòng mưu phn!”į

Tuy C HpíTinh thông minh,ơkhông đ ngưiĩkhác vào mt,nhưng ph thânkhông nên ngưica thng béĭchính là anh{hùng trong mtthng bé. Chodù ph thânòthng bé nhátgan s phinÍphc, ngay cv án trmɪvt cũng khôngx lý tt.Lúc theo SơđDương lên xeếnga, tht raýthng bé cóòhơi lo s.C Chung Vitmun dùng thngũbé kim chếĩph thân thngìbé, thng béthành tht nghe:li là đưc.

Nhưngl C ChungăVit không vaļlòng, mun xđlý ph thânvà gia tc,thng bé philàm sao bây{gi?

Khuyết đim caC Hp Tinhlà hay nghĩnhiu. Ngoài mtthng bé bìnhtĩnh, nhưng thccht hn víaéđã lên mây.

TchPhong Hà ngcÏnhiên nhìn CHp Tinh thãhn hn, hóara t nãyíti gi thngInhãi này giv. Nàng biếtĩmà, t nhC Hp Tinhđã đưc sngĮtrong lòng bàntay, đâu phiưai cũng triqua sinh t,ĩtrưng thành smging Sơ Dương.jRõ ràng nhóc°con chưa dtĩsa, thế màdám gi bnhư ngưi lnîtrưng thành.

Mt khiđng ti chuynĮmình đ ýărt d b³chế tr.

Tch PhongÏHà ngi xung,ũxem đôi đưngfhuynh đ CChung Vit vàîC Hp Tinhĩđánh nhau.

C ChungiVit không trãli vn đíca thng bé,cưi hi: “Theoįđ trm đtư cách làmHoàng Đế không?”

C Hp Tinhìsng st, cníthn ngm nghĩ.ếTuy không tìnhnguyn cho lm,nhưng thng bévn nghiêm túcđáp: “Ngài thakế ý chíTiên Đế, thihành chính sáchíđúng đn, qung°đi bác ái,án đnh biênĩcương, gia tăngĮbinh lc ĐiHong, nhân dânũan n. Ngài…

Nghe C HpTinh khen, CìChung Vit lihi: “Vy đthy hin tiĐi Hong cóđang thiìthnh thế không?”

C Hp Tinhɪkhông đáp, tuyônói Đi Hongļkhông ngng pháttrin, nhưng vnchưa ti mc°thnh thế. rt nhiu nơiĨtriu đình không°vươn tay ti,ìvn có nhngôchuyn đáng stn ti, nghipòquan cu kết,bt cht dânchúng. Đi HongĬvn là đi)th mnh mïhưng v ánhnng mt tri,nhng n sâudưi gc rca nó kýsinh vô scôn trùng, cnhút ngun dinhdưng ti mcbéo phì.

Triu Châu]có Vương giaêáp chế, vyếmà thế giadanh môn vncưng ép dânn. Quan phlàm như không,thy, càng đngnói nhng thônýxóm nh bé.³Không phi CÍDiu làm ngơ,chng qua CHp Tinh gp}nhiu thành quen.

Tnh C Diuđã dy dơthng bé, rngìthiêng không ápĩli rn đc.Ông ch làVương gia khôngcó thc quyn,bo bo gifmình. Ngoài mingýông t vĬnhút nhát, khôngtham gia thmtra án kin,ļnhưng C HpìTinh biết, ông{cho ngưi nhàb chết oankhông ít bc.

Ôngyếu t, lágan li nh,ɨch có thílàm đưc đếnvy.

Cố Hợp Tinh hiểu, Đại Hoằng rộng lớn, thiên tử không thể bận tâm hết các địa phương, nhưng… Thằng bé hy vọng có thể thay đổi tình hình này, để ánh sáng chiếu rọi những nơi âm u.

Thấy Tịch Phong Hà không nhìn mình, Cố Chung Việt xoa mặt nàng, nghiêm túc nói: “Ta đã tìm hiểu qua. Lúc ở Triều Châu, đệ ấy luôn rèn luyện lễ, nhạc, xạ, ngự, thư, tính, không bỏ sót thứ gì. Nói không chừng đầu óc thằng bé còn thông minh hơn nàng.”

“Thằng bé mới mười hai tuổi. Chàng nói thẳng vậy sẽ khiến thằng bé sợ.” Tịch Phong Hà nén giận.

Đây cũng là lý do thằng bé tình nguyện tới kinh đô, như vậy thằng bé mới có nhiều cơ hội.

“Thật ra Lý Trình Tiên khá giống Cố Hợp Tinh, không biết hai người có thể hòa thuận sống chung không?” Tịch Phong Hà cười nói.

Cố Hợp Tinh im lặng, một lát sau mới đáp: “Trời yên biển lặng, quốc thái dân an mới là thịnh thế.”

“Hửm? Chàng nói gì cơ?”

Biết Cố Chung Việt vì một nữ tử mà làm tới mức này, Lý Trình Tiên thở dài.

“Không cần.” Lý Trình Tiên không khác Sơ Dương là bao, đều cự tuyệt.

Cố Chung Việt hiểu rõ, nhìn thẳng mắt thằng bé, chậm rãi hỏi: “Đệ đồng ý khai sáng thái bình thịnh thế cho Đại Hoằng không?”

Lời mời của Cố Chung Việt có sức hấp dẫn không thể kháng cự. Cố Hợp Tinh ngơ ngác nhìn hắn, đầu óc vốn luôn linh hoạt nay lại nhão như tương.

Sơ Dương một lòng khoác áo giáp rong ruổi nơi sa trường, Lý Trình Tiên tình nguyện làm bạn với sách sử điển tịch.

Cùng một ngày nhìn thấy Cố Hợp Tinh ngây ngẩn tới hai lần, Tịch Phong Hà đứng dậy kéo Cố Chung Việt đi.

Chờ xem rốt cuộc Lý Trình Tiên chèn ép được Cố Hợp Tinh, hay Cố Hợp Tinh quậy Lý Trình Tiên tới tức điên.

“Thằng bé mới mười hai tuổi. Chàng nói thẳng vậy sẽ khiến thằng bé sợ.” Tịch Phong Hà nén giận.

“Đều nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân, đúng là hại nước hại dân.”

Cố Chung Việt cười nhạo, hắn cố tình hù dọa Cố Hợp Tinh.

Cố Chung Việt cười không đáp, hắn vĩnh viễn không thể qua ải mỹ nhân.

“Mười hai tuổi thì sao? Mười hai tuổi ta đã giúp phụ hoàng phê sổ con.”

“Cho ngươi ngôi vị Hoàng Đế ngươi có dám không?” Cố Chung Việt nhướng mày.

Tịch Phong Hà thấy hắn không phục, nhẹ nhéo bắp tay hắn một cái. Cố Chung Việt ăn đau, nhe răng nhìn nàng, “Hà Nhi ~”

“Chàng tính làm gì?” Tịch Phong Hà không có tâm tư ba hoa với hắn.

“Hà Nhi, ta định tới Triều Châu ở một thời gian.”

“Chàng tính làm gì?” Tịch Phong Hà không có tâm tư ba hoa với hắn.

Cố Hợp Tinh im lặng, một lát sau mới đáp: “Trời yên biển lặng, quốc thái dân an mới là thịnh thế.”

Cố Hợp Tinh mới vào kinh, lần đầu tiếp xúc với nhiều chuyện. Chẳng lẽ thằng bé cũng cũng phải phê sổ con giống Cố Chung Việt thuở còn nhỏ sao?

Thấy Tịch Phong Hà không nhìn mình, Cố Chung Việt xoa mặt nàng, nghiêm túc nói: “Ta đã tìm hiểu qua. Lúc ở Triều Châu, đệ ấy luôn rèn luyện lễ, nhạc, xạ, ngự, thư, tính, không bỏ sót thứ gì. Nói không chừng đầu óc thằng bé còn thông minh hơn nàng.”

Cố Chung Việt ngấm ngầm trêu chọc Tịch Phong Hà, “Ta nghĩ rồi, đầu tiên để đệ ấy tới chỗ Lý Trình Tiên học tập. Thỉnh thoảng ta sẽ dạy đệ ấy một hai. Chờ đệ ấy thành thục, ta lập tức lập Thái Tử, chiếu cáo thiên hạ.”

“Đâu phải nạp cho ta, nạp cho nàng mới đúng.” Cố Chung Việt than thở.

Tịch Phong Hà không nghe ra ý tứ của hắn, gật đầu, “Vậy chàng nhớ cẩn thận, đừng để Lý Trình Tiên phá hoại, tiêm nhiễm tư tưởng quan trường dơ bẩn vào đầu thằng bé.”

Đương nhiên Cố Chung Việt đã nghĩ tới chuyện này, cẩn thận dặn dò Lý Trình Tiên. Lý Trình Tiên khinh thường hừ mũi, không tình nguyện đồng ý sẽ không reo rắc suy nghĩ của mình vào đầu Cố Hợp Tinh.

“Ngài thực sự quyết tâm chọn một đứa trẻ trong tộc làm người kế vị? Ngài phải biết đời này có biết bao nhiêu người khao khát nó.”

Lý Trình Tiên là một trong số ít những người biết tính toán của Cố Chung Việt, suy nghĩ giống hệt Sơ Dương.

Cố Hợp Tinh hiểu, Đại Hoằng rộng lớn, thiên tử không thể bận tâm hết các địa phương, nhưng… Thằng bé hy vọng có thể thay đổi tình hình này, để ánh sáng chiếu rọi những nơi âm u.

“Chàng quên lúc trước ai bắt chàng nạp phi rồi à?” Tịch Phong Hà lôi việc này ra, Cố Chung Việt nghẹn giọng.

“Ngài thực sự quyết tâm chọn một đứa trẻ trong tộc làm người kế vị? Ngài phải biết đời này có biết bao nhiêu người khao khát nó.”

“Cho ngươi ngôi vị Hoàng Đế ngươi có dám không?” Cố Chung Việt nhướng mày.

“Không cần.” Lý Trình Tiên không khác Sơ Dương là bao, đều cự tuyệt.

Lời mời của Cố Chung Việt có sức hấp dẫn không thể kháng cự. Cố Hợp Tinh ngơ ngác nhìn hắn, đầu óc vốn luôn linh hoạt nay lại nhão như tương.

Sơ Dương một lòng khoác áo giáp rong ruổi nơi sa trường, Lý Trình Tiên tình nguyện làm bạn với sách sử điển tịch.

“Trẫm là Hoàng Thượng, bọn họ dám quản trẫm?”

Cố Hợp Tinh mới vào kinh, lần đầu tiếp xúc với nhiều chuyện. Chẳng lẽ thằng bé cũng cũng phải phê sổ con giống Cố Chung Việt thuở còn nhỏ sao?

Đương nhiên Cố Chung Việt đã nghĩ tới chuyện này, cẩn thận dặn dò Lý Trình Tiên. Lý Trình Tiên khinh thường hừ mũi, không tình nguyện đồng ý sẽ không reo rắc suy nghĩ của mình vào đầu Cố Hợp Tinh.

Biết Cố Chung Việt vì một nữ tử mà làm tới mức này, Lý Trình Tiên thở dài.

“Đều nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân, đúng là hại nước hại dân.”

Tịch Phong Hà thấy hắn không phục, nhẹ nhéo bắp tay hắn một cái. Cố Chung Việt ăn đau, nhe răng nhìn nàng, “Hà Nhi ~”

Cố Chung Việt cười không đáp, hắn vĩnh viễn không thể qua ải mỹ nhân.

Đây cũng là lý do thằng bé tình nguyện tới kinh đô, như vậy thằng bé mới có nhiều cơ hội.

“Thật ra Lý Trình Tiên khá giống Cố Hợp Tinh, không biết hai người có thể hòa thuận sống chung không?” Tịch Phong Hà cười nói.

Cùng một ngày nhìn thấy Cố Hợp Tinh ngây ngẩn tới hai lần, Tịch Phong Hà đứng dậy kéo Cố Chung Việt đi.

Chờ xem rốt cuộc Lý Trình Tiên chèn ép được Cố Hợp Tinh, hay Cố Hợp Tinh quậy Lý Trình Tiên tới tức điên.

“Hà Nhi, ta định tới Triều Châu ở một thời gian.”

Cố Chung Việt cười nhạo, hắn cố tình hù dọa Cố Hợp Tinh.

Tịch Phong Hà ngạc nhiên, lúc sau mới phản ứng lại Cố Chung Việt đang đề cập tới chuyện sau khi thoái vị.

“Chàng nghĩ sớm quá, chưa biết đến bao giờ Cố Hợp Tinh mới có thể một mình đảm đương. Càng đừng nói có đám đại thần trấn giữ, còn lâu bọn họ mới đồng ý cho chàng thoái vị.” Tịch Phong Hà bất đắc dĩ.

“Mười hai tuổi thì sao? Mười hai tuổi ta đã giúp phụ hoàng phê sổ con.”

“Trẫm là Hoàng Thượng, bọn họ dám quản trẫm?”

Mùa đông năm nay ấm hơn mùa đông năm ngoái, đoán chừng Tết Âm lịch sẽ rất náo nhiệt.

“Chàng quên lúc trước ai bắt chàng nạp phi rồi à?” Tịch Phong Hà lôi việc này ra, Cố Chung Việt nghẹn giọng.

“Đâu phải nạp cho ta, nạp cho nàng mới đúng.” Cố Chung Việt than thở.

“Hửm? Chàng nói gì cơ?”

“Không, ta đang nghĩ bao giờ chúng ta mới có con.”

“Không, ta đang nghĩ bao giờ chúng ta mới có con.”

“…”

Hai người câu được câu không trò chuyện, thong thả quay về điện Phượng Nghi.

Tịch Phong Hà không nghe ra ý tứ của hắn, gật đầu, “Vậy chàng nhớ cẩn thận, đừng để Lý Trình Tiên phá hoại, tiêm nhiễm tư tưởng quan trường dơ bẩn vào đầu thằng bé.”

Mùa đông năm nay ấm hơn mùa đông năm ngoái, đoán chừng Tết Âm lịch sẽ rất náo nhiệt.

***

LƯU Ý QUAN TRỌNG

Hiện tại mình không liên lạc được với team Cookie Choux vì Facebook của team không nhắn tin được, còn website của team đã để chế độ Riêng tư, Facebook cá nhân thành viên trong team thì mình để lạc mất rồi, do đó ai nhảy truyện này xin hãy cẩn thận vì chương 56-57-58 đã được đặt pass. Lúc trước, team Cookie Choux có quy định nếu muốn lấy pass thì độc giả phải tự liên hệ với team, nhưng hiện tại không thể liên lạc với Cookie Choux và mình cũng không thể tự ý cho pass được, thế nên xem như chương 56-57-58 sẽ set pass vĩnh viễn. Mọi người muốn xem những chương này thì hãy tìm các nguồn convert khác. Rất xin lỗi mọi người vì sự bất tiện này. À, nếu bạn nào lúc trước xin được pass thì vẫn nhập pass và xem bình thường nhé.

 

5 3 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

3 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Cẩm tú cầu
Cẩm tú cầu
8 Tháng Cách đây

Èo, đôi đế hậu dễ thương v

Khoa
Khoa
8 Tháng Cách đây

Mình cmt đủ rùi cho mk xin mk vs ><

zens2510
Admin
Reply to  Khoa
7 Tháng Cách đây

Bạn liên hệ với nhóm edit theo đường link mình ghi ở trang mục lục nhé

3
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!