Chương 59
Tình yêu chân thật
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Một bên khác, Phong Lập Hạo cùng người hầu đi gặp Phù thủy biển trong tẩm cung.
Phù thủy biển nằm trên chiếc giường đệm được tạo từ vỏ sò rất lớn, bên cạnh có mười mấy người đàn ông phục vụ mát xa xúc tu thô to ở thân dưới cô ta. Phù thủy biển liếc mắt đưa tình nói: “Hoàng tử điện hạ anh tuấn, nói cho ta biết ngươi muốn điều gì, ta sẽ đề xuất điều kiện trao đổi công bằng.”
Giọng nói của Phù thủy biển vô cùng mê hoặc, chỉ cần không để ý sẽ bị cô ta dụ dỗ, trầm luân thành một trong những người hầu nam của cô ta.
Phong Lập Hạo ghi nhớ lời dặn của người bí ẩn, gã cắn đầu lưỡi mới giữ vững được lý trí, không bị Phù thủy biển mê hoặc.
Phù thủy biển thấy Phong Lập Hạo không hề phản ứng, thất vọng thở dài, ngón tay quấn lọn tóc, mất hứng thú.
Người hầu đứng trong góc tẩm cung sau màn tơ trong suốt, cúi đầu đợi lệnh.
Phong Lập Hạo mở miệng: “Quý bà phù thủy, ta cầu xin ngài ban cho ta một bảo vật có thể giúp tộc Người bước vào lãnh địa của tộc Biển. Người phụ nữ ta yêu bị tộc Biển gian ác bắt đi, tuyên thệ ác độc sẽ làm nhục nàng tới chết. Ta không thể trơ mắt nhìn mọi thứ xảy ra, ta bằng lòng trả bất cứ giá nào để đổi lấy bảo vật này.”
Phù thủy biển: “Hửm? Khôngỷngờ ngươi lạiἳlà người nặngấtình, bằng lòng¹trả bất cứIgiá nào sao…”ẩCô ta cườiạgian: “Ta rấtîthích gương mặtãtuấn tú kiaỉcủa ngươi, lấy]nó đổi kỳḹhạn sử dụngíbảo vật mộtẵtháng, thế nào?”(
Phong Lập Hạoḷtheo bản năngásờ gương mặtἳmình. Phù thủy}biển thấy hànhịđộng này củaígã, bèn nói:ἱ“Ta sẽ khôngợtrực tiếp lộtàmặt ngươi xuống,ẹmà sẽ choẻngươi một gươngỉmặt mới, cóộđiều là gương,mặt rất bìnhÍthường… Người ngươiđyêu quan trọng,ộhay là vẻĭngoài quan trọng…?”ļ
Phong Lập Hạoỉdứt khoát đáp:ἶ“Ta đồng ý!”ĩ
Mặc dù gãįcoi trọng bề:ngoài nhưng càngjcoi trọng quyềnἰthế. Chỉ cầnỷcó của cảiãvà quyền lực,ẹphụ nữ xinhứđẹp nào khôngînhào vào lòngịgã, bọn họļvốn chẳng đểĭý gương mặtígã thế nào.
Phùíthủy biển cườifha ha: “Tốtỏlắm, thời điểmébảo vật trảốlại, ta sẽỡlấy đi gươngĩmặt của ngươi.”I
Phong Lập Hạoímuốn đòi hỏiâthêm: “Quý bàỡphù thủy, kỳăhạn mượn chỉớcó một thángẹhình như quáḽngắn rồi…” Gãìngập ngừng nói:ị“Không biết ngàiềcó hứng thú[với những dũngãsĩ kia không?”ĩ
Phù thủy biểnắliếc nhìn phíaísau gã, cườiỉnói: “Người giaoídịch với taīlà ngươi, trừìkhi bọn họđgiao dịch vớiịta, ta mớiâlấy đi thứỹquý giá trênỉngười họ… Thứ(quý giá nhấtịtrên người ngươiãchỉ có gươngệmặt đó màḻthôi.”
Phong LậpộHạo không vui°nhưng chẳng biểuơhiện ra.
Phù thủyḹbiển bảo ngườiẹhầu dẫn PhongịLập Hạo đếnặkho báu củaõmình lấy bảoứvật.
Người hầu dẫnỉđường lần nữa,ỉanh ta lênỡtiếng: “Hoàng tửἴđiện hạ, xemɨra quý bàởphù thủy rấtfthích gương mặtũcủa ngài. Quý¸bà hiếm khiḷcho người khácọđích thân điậđến kho báuđlựa chọn bảoàvật, dù saoỳtrong đó đặtinhiều đồ quýýgiá như vậy,ậlỡ mất sẽīkhông hay…”
PhongỉLập Hạo ngheếvậy, trong lòngἰrục rịch. Gãἲhỏi: “Đó là¹bảo vật của]quý bà phùìthủy, làm saoýdễ mất vậyọđược.”
Người hầuớlại nói: “Ngàiîkhông biết đấyḷthôi. Trước kiaľcó người trộmăbảo vật từ°trong kho báuệchạy thoát. Thậtẫra quý bàôphù thủy khôngíthể nào cảmđnhận chuyện xảyếra bên trongÎkho báu… Ôiïtrời, tôi lắmốmồm rồi. Nếuạquý bà phùâthủy biết tôi°nhắc tới chuyệnἵnày, chắc chắnésẽ không vui.”ẽ
Phong Lập Hạoỉcười nói: “Ngươiḷchỉ nói choÏta biết, chỉàcần ta khôngínói, quý bàỷphù thủy sẽụkhông biết, ngươi°yên tâm.”
Ngườiệhầu: “Tôi rấtàkính nể Hoàngỉtử điện hạ,°không phải aiùcũng có dãýtâm và quyếtỉtâm vứt bỏệbinh lính đánh²đổi kỳ hạnĺsử dụng bảoÍvật như ngài.ĮNgài là người‹làm việc lớn.”‹
Phong Lập Hạoỉcười nhưng khôngènói. Người hầu,này đang lấyỉlòng gã, xemĬra chuyện Phùíthủy biển đểũgã đến khojbáu tự chọnĩbảo vật đúng°là một sựẳưu đãi.
Thì raÍPhù thủy biểnẹyêu thích gã,ỉxem ra mặtỗgã còn hữuòdụng hơn gãátưởng.
Đến kho báu,ầngười hầu nói:ỹ“Bảo vật ÁpìChâu mà ngàiằmuốn nằm ởẩtrong cùng, cóìthể giúp hơnđvạn chiếc thuyềnľlặn xuống biểnĺsâu mà khôngáphải chịu áp}lực. Ngài chỉἶcần mang nóıbên người làósẽ có đượcõđội ngũ dũngìsĩ tự doÍlặn xuống biểnỉsâu.”
Phong LậpđHạo mừng thầm.ưGã nhìn chiếcḷtúi căng phồngЇdưới đất liênỷtục nuốt vàoĮnhả ra đồóvật, bèn hỏi:ḷ“Đó là gì?”ἷ
Người hầu: “MộtĪchiếc túi vôỏhạn có thểïchứa một trămínghìn đồ vật.ịKhi thu nhỏ,ỉnó có thểỳco lại bằngĩkích thước lòngẳbàn tay, cóặnó chẳng khácạnào có đượcòcủa cải vôĩtận.
Anh ta lạiịchỉ những mónùbảo vật khác[giải thích: “Víỉdụ như bảoἱvật này cóîthể tạo thànhẻtổn thương tríơmạng cho tộcĩBiển, quý bà}phù thủy sẽákhông dễ dàng[cho mượn, bảoļrằng sẽ chọcàthần linh nổiἱgiận. Đến lúcĬđó, không chỉặquý bà màòngay cả thếữgiới này đềuḷsẽ bị thầnἶlinh trừng phạt…ìNhưng Hoàng tử‹điện hạ cũngĨbiết rồi đấy,ĬThần Chiến Tranhứđã vứt bỏİthế giới nàyốtừ lâu, ngàiîấy quên bẵng³chúng ta rồi.”‹
Phong Lập Hạoἱkhông nhịn đượcừhỏi: “Bọn chúngèđều có tác²dụng gì?”
Ngườiỗhậu đáp: “Víἳnhư cái ốngụnày, nó cóốthể hút hếtịnước biển bênịtrong, tạo nên¸một khu vực,Įcho dù làốbiển sâu cũngἰcó thể hútạsạch.”
Phong LậpâHạo: “Có bảoÍvật thần kỳínhư vậy sao?”}Nếu như cóểmón đồ này,ởPhong Quốc củaìgã sẽ nhanh(chóng trở thànhìquốc gia hùngἰmạnh nhất đại}dương, ngay cảừtộc biển cũngĭphải e sợ.
Gãïlại nghe ngườiấhầu giới thiệuànhững bảo vậtókhác, lòng càngứsục sôi.
…
Đại sảnh.
ĐặngjChung, Vương TưạTuệ và Kim²Thiên Thiên chuẩnỡbị đi tìmẫPhù thủy biển²hỏi thăm đồ)vật đại diệnẩcho nhân tốỉtận thế đangɩở đâu.
Kim ThiêníThiên: “Chúng taảkhông gọi VânẻThiển đi cùngảsao?”
Đặng Chungìbỉu môi: “Côỳxem cô ấy[có thời gianộđi tìm Phùảthủy biển vớiìchúng ta không?ầDù gì cũngἰchỉ hỏi mộtḹcâu, chẳng phải]học sinh cấpɩba cần kếtİbạn mới điẻnhà vệ sinh²được. Chúng taỳđã gộp độiİnhóm, cô ấyIbiết tìm chúngìta ở đâu.”:
Kim Thiên Thiên)ngẫm nghĩ. CũngĬđúng, cô đããđích thân lĩnhègiáo cá muốiễVân Thiển, cứửđể Vân Thiểnìlàm bạn vớiồngười đẹp điɩ—— nếu như¹cô ấy cóêthể giải quyếtỡbình giấm thiếuằniên da ngămἶkia.
Sinh vật bánịthần có mùiígiống với thầnỉlinh, người chơiɨthần chọn có³thể ngửi đượcɨmùi này. VươngĩTư Tuệ dẫnăhai người điửlại trong cungùđiện thông suốtİchẳng chút trởĩngại.
Bọn họ đẩyἷcánh cửa hìnhảvòm ra, thấyỉngay Phù thủyửbiển đang phóngótúng dục vọng.
Ba)người: Ngại quá.
Phùịthủy biển: “?!”ử
Cô ta hếtầhồn.
Có ba tênɩloài người tớiἴgần, nhưng côíta lại chẳngệcảm nhận đượcjgì!
Phù thủy biểnụnheo mắt nhìnểvề phía VươngɩTư Tuệ, khôngíngờ trên ngườiịkẻ này lạiồcó mùi thầnἵlinh, mùi nàyíđã biến mấtẹkhỏi thế giớiỹnày từ lâu.ắCô ta giảiɨtán đám traiẫlơ chưa thỏaồmãn dục vọngἷxung quanh, mặcựquần áo vào,ãgiơ xúc tuĮbắt ba ngườiïtới trước mặt.
ĐặngɩChung bình tĩnhĭnói: “Quý bà)phù thủy, tôiỡmuốn giao dịchấvới ngài. Tôi,muốn hỏi thămơtung tích một,món đồ.”
Phù thủy biển lắc đầu: “Ta sẽ không giao dịch với ngươi, trên người ngươi chẳng có thứ gì quý giá cả.”
Sau khi làm xong, Thần Chiến Tranh trời khỏi Thần giới. Ngài mở đường liên thông, hung hăng đi về phía địa bàn Thần điện Bóng Tối. Thú cưng trước đây đột nhiên gây chú ý khiến ngài nhớ tới một chuyện đáng giận.
Đặng Chung bị đả kích lớn, nụ cười cứng nhắc, chầm chậm hóa đá.
Giới cứng đờ, biểu hiện bên ngoài lại hoàn toàn thờ ơ: “Ta vốn không cần tín đồ.”
Thần Bùn Vàng sững sờ. Tín đồ ưu tú của ngài lại đi giúp một sinh vật bán thần hút lấy thần lực của ngài làm pin sạc sao?!
Phù thủy biển nói với anh: “Thứ five(*) như ngươi cũng xứng giao dịch với ta, ngươi có cái gì?”
Vương Tư Tuệ đáp: “Một cây quyền trượng.”Sau khi nghe xong, vẻ mặt Phù thủy biển chưa hết bàng hoàng: “Thứ các người muốn tìm không phải quyền trượng, đó là bội kiếm đã mất tích từ lâu của Thần Chiến Tranh. Các ngươi hỏi thăm tung tích nó làm gì? Không đúng, các người từ đâu tới?!”Một vài thần linh cấp cao ban đầu gai mắt Chúa cứu thế lại bắt đầu gia nhập kế hoạch Chúa cứu thế. Bọn họ sẽ cung cấp sự trợ giúp cho người chơi tín ngưỡng bọn họ, sự trợ giúp của thần linh cấp cao có tác dụng hơn thần linh cấp thấp. Người chơi là một đám thực tế, không ít tín đồ của Thần Bùn Vàng quay đầu tín ngưỡng thần linh khác. Số lượng tín đồ của ngài giảm mạnh, khiến thần lực suy yếu, vị trí xếp hạng thần linh lung lay sắp đổ.(*) Phiên âm là “fei wu”, nghĩa là phế vật.
“Giới, lăn ra đây cho ta!”
Tín đồ lại cầu xin rồi.
Vương Tư Tuệ lên tiếng: “Vậy tôi thì sao, tôi có thể tiến hành giao dịch với ngài không?”
Ngài suýt hòa làm một với bùn vàng dưới chân.
Cô miêu tả hình dáng món đồ, đó là một cây quyền trượng trông giống chữ β, trên đỉnh đính một viên đá đỏ tươi, thân trượng màu trắng bạc, chất liệu giống như ngọc thạch.
Phù thủy biển nhìn Vương Tư Tuệ: “Cô còn có chút tư cách. Các ngươi muốn hỏi thăm tung tích thứ gì?”
Diệc: “…”
Vương Tư Tuệ đáp: “Một cây quyền trượng.”
Giới nghe tiếng hét quen tai, lười nhác rời giường. Ngài đi ra thần điện, nhìn thấy Thần Chiến Tranh Diệc bị cấm chế của Thần Bóng Tối ngăn ở bên ngoài.
Nghĩ đến bộ dạng dở dở ương ương của Cố chấp và Tham lam, Giới lập tức tiến hành cảm ứng Tham ăn.
…
Cô miêu tả hình dáng món đồ, đó là một cây quyền trượng trông giống chữ β, trên đỉnh đính một viên đá đỏ tươi, thân trượng màu trắng bạc, chất liệu giống như ngọc thạch.
Giới nằm trên ghế dài, nhìn Diệc trên trời, nở nụ cười xấu xa: “Ngươi vào đây mà nói với ta này.”
Sau khi nghe xong, vẻ mặt Phù thủy biển chưa hết bàng hoàng: “Thứ các người muốn tìm không phải quyền trượng, đó là bội kiếm đã mất tích từ lâu của Thần Chiến Tranh. Các ngươi hỏi thăm tung tích nó làm gì? Không đúng, các người từ đâu tới?!”
Tại nơi sâu thẳm dưới lòng đại dương xanh, Phù thủy biển hút đủ thần lực, xem bói vị trí bội kiếm Thần Chiến Tranh và chuyện kế tiếp nên làm.
Sau khi nghe xong, vẻ mặt Phù thủy biển chưa hết bàng hoàng: “Thứ các người muốn tìm không phải quyền trượng, đó là bội kiếm đã mất tích từ lâu của Thần Chiến Tranh. Các ngươi hỏi thăm tung tích nó làm gì? Không đúng, các người từ đâu tới?!”
Xúc tu của cô ta bỗng nhiên siết chặt ba người gần như nghẹt thở, thanh máu ba người tụt xuống không ngừng, đau đớn không phải tới từ cơ thể mà là sâu trong linh hồn.
Thần Bùn Vàng thấy tín đồ yêu cầu sử dụng thần lực, ngài không đề phòng mà truyền thần lực sang. Tthần lực tích cóp bấy lâu bị hút sạch trong nháy mắt!
Ba người nghe thấy lời nhở của Chúa cứu thế trong đầu, bọn họ có thể tiết lộ thân phận cho sinh vật bán thần biết.
Vương Tư Tuệ lên tiếng: “Vậy tôi thì sao, tôi có thể tiến hành giao dịch với ngài không?”
Đặng Chung giải thích với Phù thủy biển bằng tốc độ cực nhanh. Bọn họ là bạn, là Chúa cứu thế cứu giúp thế giới này xóa bỏ tận thế, không có ác ý, là người siêu siêu tốt!
Vương Tư Tuệ khó hiểu, cô đâu phải thần linh, làm sao cung cấp thần lực cho Phù thủy biển.
Đột nhiên trong lòng Giới có dự cảm không lành. Vì chọc tức Thần Chiến Tranh, ngài ném Tham ăn đến thế giới nhỏ của đối phương. Chắc Vân Thiển không đúng lúc đụng trúng dục vọng của ngài đâu nhỉ?
Phù thủy biển có thể cảm nhận một người nói dối hay không, cô ta thả ba người ra. Nếu đã liên quan đến sự tồn vong của thế giới…
Thần Bùn Vàng chỉ thấy một quả cầu thần lực hung tàn nhập vào cơ thể mình, bổ sung tất cả thần lực đã mất của ngài, thậm chí khiến thần lực tăng lên!
Phù thủy biển: “Ta cứ tưởng bội kiếm của Thần Chiến Tranh đã không còn trên thế giới này. Nơi này đã mất đi sự bảo trợ của thần linh từ lâu, thần lực của ta không thể nào bói ra sự tồn tại của bội kiếm Thần Chiến Tranh, trừ khi…”
Phù thủy biển nở nụ cười miệng rộng như nuốt chửng thế giới: “Chỉ cần cô cầu xin thần linh mình tín ngưỡng là được.”
…
Cô ta nhìn về phía Vương Tư Tuệ: “Cô có thể cung cấp thần lực cho ta.”
Phù thủy biển nhìn Vương Tư Tuệ: “Cô còn có chút tư cách. Các ngươi muốn hỏi thăm tung tích thứ gì?”
Phù thủy biển nói với anh: “Thứ five(*) như ngươi cũng xứng giao dịch với ta, ngươi có cái gì?”
Vương Tư Tuệ khó hiểu, cô đâu phải thần linh, làm sao cung cấp thần lực cho Phù thủy biển.
May mà ngài có một tín đồ ưu tú sở hữu sức mạnh tín ngưỡng thuần khiết…
Phù thủy biển nở nụ cười miệng rộng như nuốt chửng thế giới: “Chỉ cần cô cầu xin thần linh mình tín ngưỡng là được.”
Thần Chiến Tranh có Thần Cách, địa vị cao hơn ngài. Nếu Vân Thiển ở trong thế giới nhỏ của Thần Chiến Tranh, ngài không thể nào cảm ứng được, giống như ngài không thể cảm ứng được Tham ăn và Hủy diệt vậy.
Thần Chiến Tranh có Thần cách chiến tranh, là một trong những thần linh đắc lực dưới quyền thần tối cao.
…
Một vài thần linh cấp cao ban đầu gai mắt Chúa cứu thế lại bắt đầu gia nhập kế hoạch Chúa cứu thế. Bọn họ sẽ cung cấp sự trợ giúp cho người chơi tín ngưỡng bọn họ, sự trợ giúp của thần linh cấp cao có tác dụng hơn thần linh cấp thấp. Người chơi là một đám thực tế, không ít tín đồ của Thần Bùn Vàng quay đầu tín ngưỡng thần linh khác. Số lượng tín đồ của ngài giảm mạnh, khiến thần lực suy yếu, vị trí xếp hạng thần linh lung lay sắp đổ.
Gần đây Thần Bùn Vàng sống ở Thần giới không tốt lắm.
Đợi Diệc cười cợt rời đi, ngài cuống cuồng cảm ứng Vân Thiển đang ở thế giới nào, nhưng không thể cảm ứng được.
Một vài thần linh cấp cao ban đầu gai mắt Chúa cứu thế lại bắt đầu gia nhập kế hoạch Chúa cứu thế. Bọn họ sẽ cung cấp sự trợ giúp cho người chơi tín ngưỡng bọn họ, sự trợ giúp của thần linh cấp cao có tác dụng hơn thần linh cấp thấp. Người chơi là một đám thực tế, không ít tín đồ của Thần Bùn Vàng quay đầu tín ngưỡng thần linh khác. Số lượng tín đồ của ngài giảm mạnh, khiến thần lực suy yếu, vị trí xếp hạng thần linh lung lay sắp đổ.
Thần Bùn Vàng: Tín đồ của ngài cũng tốt quá rồi đấy!
May mà ngài có một tín đồ ưu tú sở hữu sức mạnh tín ngưỡng thuần khiết…
Tín đồ lại cầu xin rồi.
Xúc tu của cô ta bỗng nhiên siết chặt ba người gần như nghẹt thở, thanh máu ba người tụt xuống không ngừng, đau đớn không phải tới từ cơ thể mà là sâu trong linh hồn.
Đặng Chung bị đả kích lớn, nụ cười cứng nhắc, chầm chậm hóa đá.
Phù thủy biển lắc đầu: “Ta sẽ không giao dịch với ngươi, trên người ngươi chẳng có thứ gì quý giá cả.”
Thần Bùn Vàng thấy tín đồ yêu cầu sử dụng thần lực, ngài không đề phòng mà truyền thần lực sang. Tthần lực tích cóp bấy lâu bị hút sạch trong nháy mắt!
…
Ngài suýt hòa làm một với bùn vàng dưới chân.
Ba người nghe thấy lời nhở của Chúa cứu thế trong đầu, bọn họ có thể tiết lộ thân phận cho sinh vật bán thần biết.
Thần Bùn Vàng: Đau lòng quá.
Thần Bùn Vàng sững sờ. Tín đồ ưu tú của ngài lại đi giúp một sinh vật bán thần hút lấy thần lực của ngài làm pin sạc sao?!
Diệc lấy trường kiếm chỉ vào Giới, tức giận mắng: “Ngươi đến thế giới nhỏ của ta, trộm đi bội kiếm yêu thích nhất của ta. Nếu không phải Thần Bóng Tối bảo vệ ngươi, ta nhất định đánh ngươi tiêu tan thần lực!
Thần Bùn Vàng: Đau lòng quá.
Phù thủy biển có thể cảm nhận một người nói dối hay không, cô ta thả ba người ra. Nếu đã liên quan đến sự tồn vong của thế giới…
Ngài ngồi xụi lơ dưới đất. Đột nhiên, Thần Bùn Vàng cảm giác được một luồng thần lực mạnh mẽ giáng xuống, ngài ngẩng đầu nhìn. Thần Chiến Tranh mặc áo giáp toàn thân màu bạc tinh xảo, mặt mày uy nghiêm đứng bên cạnh ngài.
Thần Chiến Tranh lạnh giọng nói: “Có vẻ thú cưng ta nuôi ở thế giới nhỏ đã làm chuyện gì đó không tốt với ngươi. Dù sao ngươi cũng là một thần linh, cô ta đã vượt cấp, đây là bồi thường.”
Thần Chiến Tranh có Thần cách chiến tranh, là một trong những thần linh đắc lực dưới quyền thần tối cao.
“Nó đang ở nơi tiếp giáp giữa mảnh lục địa cuối cùng và đại dương, lệch khỏi vị trí ban đầu. Chỉ có người thật lòng yêu nhau, bằng lòng đánh đổi sinh mạng vì người còn lại mới có thể tiếp cận nó. Đôi tình nhân này bắt buộc phải khác chủng tộc mới có thể đặt bội kiếm Thần Chiến Tranh trở về vị trí, tiếp tục duy trì sự cân bằng thế giới này.”
Thần Bùn Vàng đơ mặt. Tại sao Thần Chiến Tranh lạnh mặt nhìn ngài như thế, ngài đã làm sai chuyện gì?
(*) Phiên âm là “fei wu”, nghĩa là phế vật.
Thần Chiến Tranh lạnh giọng nói: “Có vẻ thú cưng ta nuôi ở thế giới nhỏ đã làm chuyện gì đó không tốt với ngươi. Dù sao ngươi cũng là một thần linh, cô ta đã vượt cấp, đây là bồi thường.”
Thần Bùn Vàng chỉ thấy một quả cầu thần lực hung tàn nhập vào cơ thể mình, bổ sung tất cả thần lực đã mất của ngài, thậm chí khiến thần lực tăng lên!
Thần Bùn Vàng: Tín đồ của ngài cũng tốt quá rồi đấy!
(*) Phiên âm là “fei wu”, nghĩa là phế vật.
Sau khi làm xong, Thần Chiến Tranh trời khỏi Thần giới. Ngài mở đường liên thông, hung hăng đi về phía địa bàn Thần điện Bóng Tối. Thú cưng trước đây đột nhiên gây chú ý khiến ngài nhớ tới một chuyện đáng giận.
…
“Giới, lăn ra đây cho ta!”
Giới nghe tiếng hét quen tai, lười nhác rời giường. Ngài đi ra thần điện, nhìn thấy Thần Chiến Tranh Diệc bị cấm chế của Thần Bóng Tối ngăn ở bên ngoài.
Diệc lấy trường kiếm chỉ vào Giới, tức giận mắng: “Ngươi đến thế giới nhỏ của ta, trộm đi bội kiếm yêu thích nhất của ta. Nếu không phải Thần Bóng Tối bảo vệ ngươi, ta nhất định đánh ngươi tiêu tan thần lực!
Giới nằm trên ghế dài, nhìn Diệc trên trời, nở nụ cười xấu xa: “Ngươi vào đây mà nói với ta này.”
Diệc: “…”
Đặng Chung giải thích với Phù thủy biển bằng tốc độ cực nhanh. Bọn họ là bạn, là Chúa cứu thế cứu giúp thế giới này xóa bỏ tận thế, không có ác ý, là người siêu siêu tốt!
Bỗng nhiên Thần Chiến Tranh nở nụ cười đùa cợt: “Thú vị thật, thì ra ngươi cũng có tín đồ sao, hình như cô ta đang ở trong thế giới nhỏ của ta… So với một vài vị thần vô danh, hẳn càng nhiều người muốn tín ngưỡng Thần Chiến Tranh hơn nhỉ?”
Giới cứng đờ, biểu hiện bên ngoài lại hoàn toàn thờ ơ: “Ta vốn không cần tín đồ.”
Đợi Diệc cười cợt rời đi, ngài cuống cuồng cảm ứng Vân Thiển đang ở thế giới nào, nhưng không thể cảm ứng được.
Cô ta nhìn về phía Vương Tư Tuệ: “Cô có thể cung cấp thần lực cho ta.”
Thần Chiến Tranh có Thần Cách, địa vị cao hơn ngài. Nếu Vân Thiển ở trong thế giới nhỏ của Thần Chiến Tranh, ngài không thể nào cảm ứng được, giống như ngài không thể cảm ứng được Tham ăn và Hủy diệt vậy.
Đột nhiên trong lòng Giới có dự cảm không lành. Vì chọc tức Thần Chiến Tranh, ngài ném Tham ăn đến thế giới nhỏ của đối phương. Chắc Vân Thiển không đúng lúc đụng trúng dục vọng của ngài đâu nhỉ?
Nghĩ đến bộ dạng dở dở ương ương của Cố chấp và Tham lam, Giới lập tức tiến hành cảm ứng Tham ăn.
…
Thần Bùn Vàng đơ mặt. Tại sao Thần Chiến Tranh lạnh mặt nhìn ngài như thế, ngài đã làm sai chuyện gì?
Tại nơi sâu thẳm dưới lòng đại dương xanh, Phù thủy biển hút đủ thần lực, xem bói vị trí bội kiếm Thần Chiến Tranh và chuyện kế tiếp nên làm.
“Nó đang ở nơi tiếp giáp giữa mảnh lục địa cuối cùng và đại dương, lệch khỏi vị trí ban đầu. Chỉ có người thật lòng yêu nhau, bằng lòng đánh đổi sinh mạng vì người còn lại mới có thể tiếp cận nó. Đôi tình nhân này bắt buộc phải khác chủng tộc mới có thể đặt bội kiếm Thần Chiến Tranh trở về vị trí, tiếp tục duy trì sự cân bằng thế giới này.”
Thần Giới không làm gì là mất tín đồ cá muối đó nhà?
thần bùn vàng tụi nghiệp ghê hahha
vãi lại còn khác chủng tộc
Cứ có cảm giác tên người hầu này không ổn.
Nội tâm anh Giới kiểu: Thần Chiến Tranh có quá chời tín đồ mà còn giành tín đồ duy nhất của anh là sao!
Hai đứa nhỏ quá hợp luôn còn gì.
Có lỗi typo nhỏ xíu ở đây này Zen ơi: “Sau khi làm xong, Thần Chiến tranh trời khỏi thần giới” => “rời khỏi”
Ái chà không biết là đôi tình nhân Vân Thiển × Tham Ăn hay Vân Thiển × Giới mới hợp điều kiện đây =)))))
Chủ thể thì chôm kiếm ngta nên phân thân phải đặt lại về chỗ cũ. Đúng là đời cha ăn mặn đời con khát nước mà haha