Cá muối cứu thế – Chương 60

Chương 60

Kích cỡ không hợp

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Đặng Chung: “?”

Sinh vật thế giới này phân chia rất đơn giản, bao gồm tộc Người, tộc Biển, Hải thú, cộng thêm một sinh vật bán thần.

Đầu tiên loại bỏ sinh vật bán thần, bắt đầu sắp xếp tổ hợp còn lại. Hải thú là món ăn trên thực đơn của tộc Người và tộc Biển, hơn nữa Hải thú không có chỉ số IQ để yêu đương, không thể nào tạo ra tình yêu chân thật.

Vậy hai người thật lòng yêu nhau khác chủng tộc chỉ có thể từ tộc Người và tộc Biển.

Nhưng ở thế giới này, tộc Người và tộc Biển không đội trời chung. Chủng tộc vốn có thù hận và thành kiến thì làm sao có thể giải trừ thành kiến, thật lòng yêu nhau. Đúng là nhiệm vụ bất khả thi mà!

Đặng Chung nghiêm túc hỏi: “Chúng ta có thể bắt một tộc Người và một tộc Biển, để ngài làm phép khiến bọn họ thật lòng yêu nhau không?

Phù thủy biển câm nín nhìn anh đăm đăm, không nói tiếng nào.

Đặng Chung đọc được năm chữ “Ngươi là đồ bại não” trong mắt người đối diện, bèn rơi vào tự kỷ.

Không thể không nói đôi lúc Đặng Chung là người rất có đầu óc suy diễn.

Kim Thiên Thiên nhỏ giọng hỏi: “Hình như không phải không thể, chẳng phải Vân Thiển là tộc Người sao, chỉ cần tìm một tộc Biển ngon giai, chắc cô ấy sẽ thích nhỉ?”

Đặng Chung: “…Thiên Thiên, cô đúng là người có suy nghĩ đặc biệt thật đấy.”

Kim Thiên Thiên cười ngây ngô, gãi đầu: “Tôi cũng thấy vậy.”

Vương Tư Tuệ: “…”

Đặng Chung: “Tôi không có khen cô, tôi đang nói kháy cô đó! Cô tưởng trái tim Vân Thiển là tổ ong hả, mỗi cái lỗ chứa một người yêu thật lòng. Thích của cô ấy rõ ràng là tham lam thân thể người ta, là nhu cầu thể xác bên ngoài. Cái chúng ta tìm là người thật lòng yêu nhau!”

Kim Thiên Thiên hết hồn.

Phù thủy biển không định giúp đỡ bọn họ, cho dù thế giới này tận thế thật cũng không ảnh hưởng gì đến rìa thế giới mà cô ta đang ở.

Cô ta bảo ba người cuốn xéo, tiếp tục hưởng thụ sự sung sướng của mình.

“Tộc Người chết tiệt, sao ngươi dám!!!”

Bng Đng Chung, Vương Tư²Tu, Kim ThiênIThiên b mtxúc tu biếnôln đánh bay.:Bn h nhìnưthy Phù thybin tóc đenɪxinh đp biếnthành tóc trng,ĩlàn da trngnõn ta nhưĩb mt lpĨst kiên cìbao ph, mtímũi hung tn,chy v phíaIkho báu.

Trong khobáu ch cómt mình ngưihu. Anh tangã dưi đt,ũngc cm mtcon dao ngn,th thoi thóp.

Phùthy bin nhìnếkho báu trngrng, gào thét:į“Tc Ngưi, ta:mun tt căbn chúng phiéchết!”

Kho báuđi vi Phùfthy bin gingİnhư vàng đivi rng, vôcùng quan trng.

Phùithy bin kiêungo, cho rngtc Ngưi khôngídám thách thcíquyn uy caémình. Cô taíchm nh ngónùtay lên ngưiİhu dưi đt,ĩngưi hu đưcìkéo tr vòt rìa cáiĩchết, vết thươngkhép li, chmrãi hi tnh.

Phùìthy bin trmging hi: “Th°vô dng nhàìngươi! Có phingươi nói chogã biết lira không?”

Ngưihu qu dưióđt: “Ngài biếtìthân th taïyếu t, gãõli là ngưiìtinh ranh, cóth nhn rađim yếu caýta , bènly tính mngİta uy hiếp.Gã đã mơļưc kho báuĩca ngài tįlâu, chc chnđã lên kếêhoch trưc! Tênĩđó căn bnkhông coi ngàiĩra gì

Phùthy bin nghiếnÍrăng, xúc tutc gin đpɩxung mt đt,toàn b cungđin chn đng.

Ngưihu qu thphơn: “Quý bàíphù thy, ngàiĩkhông th ri:khi nơi nàyìtìm gã, nhưngóta có th.ÍTa s tìmơbo vt vïcho ngài, mangègã v đ(ngài trng pht…Xin ngài choơphép, ban chota năng lcgiao tiếp viíHi thú.”

Ánhèmt Phù thy²bin âm uìnhìn chm chmíngưi hu hiĭlâu. Cô taihơi nghi ng,ĩnhưng cm giácìca ngưi hucho thy anhïta không phinói láo. Côéta hi: “Ngươiơcó th ratay vi gãsao?”

Nghe thyĬnhng li nàyáca Phù thyõbin, ngưi hunh nhàng đáp:“Ta có thlàm đưc, taếs không mmɪlòng.”

Phù thyĩbin cưi gn:ì“Ta s chongươi mt cơth khe mnhɨvà kh năngɩgiao tiếp viHi thú, nhưngéHi thú cóchu nghe theoli ngươi điphó tc Ngưihay không thìéphi xem ãngươi.”

“Ta chongươi thi hnba tháng, khôngánhng mun ngươimang bo vtvà tên trmìđáng chết kiatr v, tacòn mun ngươiĩdy tc Ngưiémt bài hc,ìkhiến tt cĩquc gia cabn chúng hy¹dit, không th³hp li thànhnưc đưc na,ch có thīsng tm bĺtng nhóm nh.Đây chính làs trng phtdành cho tcNgưi đã ph,lòng tin cata!”

“Nếu đếnìk hn baìtháng mà ngươiĩkhông làm đưcfchuyn ngươi nói,ĩta s bópİnát trái timnm trong tay:ta ca ngươi!”

Ngưi huĮvn dán dưiìđt như cũ,anh ta nhmìmt li, lúcm ra, ánhõmt đã trnên kiên đnh.

“Tacó th làmĺđưc, thưa quýbà phù thy.”ļ

Chuyn này vnìkhông th nàoìxoa du cơnùgin ca Phùthy bin. Côíta nh đếnľdũng sĩ tcìNgưi vn cònĩ trong cungìđin ca mình,ếbn h đãàb lãnh đoca chính đtnưc mình vtīb, ch cóth tr thànhĺcông c xgin cho côta!

Phù thy bin:á“Ta phi némhết đám ngưiĬnày xung đáy}bin, nhìn bnêchúng tuyt vngĩmà chết.”

Ngưiưhu do d,mun nói lithôi.

Đi snh.

Dũng sĩàđang đm chìm)trong bu không,khí xa hoaIthác lon, dnbuông lng phòngàb.

Cho đến khiÎnưc bin bngnhiên ùn ùnđkéo ti, cunĩtrôi tng ngưimt cách vôtình.

Dòng nưc binsâu mnh mìp vào btng, không ít³ngưi chu khôngni áp lcnày, cơ thn tung tcĬkhc.

Tt c mingưi b dòng}nưc chia nămx by, tht¸lc trong binìc mênh mông.

Chs thanh máuũca Vân Thinliên tc hɨxung, dòng nưcsiết ging nhưcơn sóng thnni lên dưiũbin sâu. Côìchng nhìn thyIgì, hai mt(không th mra dưi nưc.

Mang và vây cá mà loài người tiến hóa để thích nghi với đại dương không chịu nổi một đòn, vốn không thể hít thở dưới áp lực này. Phần vây bị dòng nước đập cho rách bươm, máu vừa chảy ra đã bị sóng cuốn đi.

Vân Thiển: Chắc không bị đập nát bấy đâu nhỉ?

Vân Thiển cảm nhận được sâu sắc loài người nhỏ bé yếu đuối giữa đại dương bao la, không có thân thể to lớn như Hải thú, căn bản không thể nào sống sót ở nơi đáng sợ này.

Cậu lần theo mùi Ô Tề Hải đuổi theo.

Ô Tề Hải nhận ra bản thân mình bất cẩn làm bị thương Vân Thiển, phát ra tiếng kêu áy náy.

Cô cố gắng mở mắt, đôi mắt có cảm giác sắp nổ tung, lỗ tai không chịu nổi áp lực nơi này, chảy máu liên tục.

Kích thước tảng đó to kia chỉ là một hạt cát so với Ô Tề Hải, nhẹ nhàng chạm lên người cậu.

Tiếp đó, cậu nghe thấy Vân Thiển hùng hồn nói: “Kích thước không hợp… chắc chắn không có tương lai!”

Dòng nước xuất hiện dấu hiệu cuồng nộ lần nữa, Ô Tề Hải há miệng nhẹ nhàng ngậm lấy Vân Thiển.

Vân Thiển nhìn thấy dòng nước cuốn trôi một tảng đá to như ngọn núi, nhắm thẳng mục tiêu vào cô!

Tiếng kêu suýt khiến Vân Thiển ngủm thêm lần nữa, lỗ tai cũng vì vậy mà bị điếc.

Vân Thiển: Chắc không bị đập nát bấy đâu nhỉ?

Vân Thiển cảm nhận được sâu sắc loài người nhỏ bé yếu đuối giữa đại dương bao la, không có thân thể to lớn như Hải thú, căn bản không thể nào sống sót ở nơi đáng sợ này.

Mặc dù cậu cố gắng khống chế sức lực nhưng vẫn là sức lực mà con người không thể chịu nổi.

Cô muốn bơi, nhưng tay chân không nghe sai bảo. Trong lúc cô chuẩn bị nghênh đón cái chết, Ô Tề Hải bơi nhanh từ đằng xa tới, dòng nước vốn không thể ngăn cản tốc độ bơi lội của cậu.

Cô cố gắng mở mắt, đôi mắt có cảm giác sắp nổ tung, lỗ tai không chịu nổi áp lực nơi này, chảy máu liên tục.

Mắt cậu tỏa ra ánh sáng, là màu vàng tuyệt đẹp.

Ô Đậu: Tôi đã cố hết sức rồi.

Cậu nhìn về phía Vân Thiển trên bãi cát, phát hiện thương tích dưới biển của cô đã lành lặn một cách kỳ lạ.

Da tay cậu bị màu đen bao phủ, đã không còn là tay người mà có cảm giác giống như da cá.

Lúc màu đen lan đến hàm dưới, thân hình cậu biến dổi, hóa thành con vật khổng lồ che khuất bầu trời. Trước sự che chắn của cậu, dòng nước cuộn trào  bỗng nhiên sóng êm biển lặng.

Lúc màu đen lan đến hàm dưới, thân hình cậu biến dổi, hóa thành con vật khổng lồ che khuất bầu trời. Trước sự che chắn của cậu, dòng nước cuộn trào  bỗng nhiên sóng êm biển lặng.

Kích thước tảng đó to kia chỉ là một hạt cát so với Ô Tề Hải, nhẹ nhàng chạm lên người cậu.

Mắt cậu tỏa ra ánh sáng, là màu vàng tuyệt đẹp.

Vân Thiển suýt bị cậu cọ văng, lập tức lấy mất một mạng của cô.

Một người một thú khổng lồ cứ thế nhìn nhau, Ô Tề Hải thân mật cọ mũi vào Vân Thiển.

Vân Thiển suýt bị cậu cọ văng, lập tức lấy mất một mạng của cô.

Ô Tề Hải khôi phục dáng vẻ tộc Người, bước ra khỏi biển lên bờ. Nơi này là một hòn đảo, mảnh đất liền cuối cùng còn sót lại trên thế giới này.

Đương nhiên cũng do tình trạng lượng máu của cô đang rất thấp.

Mặc dù cậu cố gắng khống chế sức lực nhưng vẫn là sức lực mà con người không thể chịu nổi.

Vân Thiển nhìn thấy dòng nước cuốn trôi một tảng đá to như ngọn núi, nhắm thẳng mục tiêu vào cô!

Ô Tề Hải nhận ra bản thân mình bất cẩn làm bị thương Vân Thiển, phát ra tiếng kêu áy náy.

Ô Tề Hải: “Chị gái?”

Tiếng kêu suýt khiến Vân Thiển ngủm thêm lần nữa, lỗ tai cũng vì vậy mà bị điếc.

Đương nhiên cũng do tình trạng lượng máu của cô đang rất thấp.

Vân Thiển nhìn cơ thể Ô Tề Hải chẳng thấy điểm cuối, thậm chí cô đứng tại đây còn chẳng bằng một cái răng của cậu. Cô vươn tay, sờ Ô Tề Hải, chắc là vị trí đầu mũi, so với cậu, bàn tay cô quá nhỏ bé.

Cậu bơi thật nhanh dưới biển sâu, tỏa ra hơi thở mạnh mẽ khiến Hải thú khác trông thấy mà khiếp sợ.

Dòng nước xuất hiện dấu hiệu cuồng nộ lần nữa, Ô Tề Hải há miệng nhẹ nhàng ngậm lấy Vân Thiển.

Một người một thú khổng lồ cứ thế nhìn nhau, Ô Tề Hải thân mật cọ mũi vào Vân Thiển.

Cậu bơi thật nhanh dưới biển sâu, tỏa ra hơi thở mạnh mẽ khiến Hải thú khác trông thấy mà khiếp sợ.

Mang và vây cá mà loài người tiến hóa để thích nghi với đại dương không chịu nổi một đòn, vốn không thể hít thở dưới áp lực này. Phần vây bị dòng nước đập cho rách bươm, máu vừa chảy ra đã bị sóng cuốn đi.

Bên phía Ô Đậu cứu được không ít dũng sĩ Lôi Quốc, cậu mang những người này lên mặt biển, lúc lặn xuống lần nữa đã không còn tìm thấy những người khác.

Ô Tề Hải: Chỉ vì chuyện này mà chị bày ra vẻ mặt muốn cắt đứt quan hệ với em?

Ô Đậu: Tôi đã cố hết sức rồi.

Cậu lần theo mùi Ô Tề Hải đuổi theo.

Ô Tề Hải khôi phục dáng vẻ tộc Người, bước ra khỏi biển lên bờ. Nơi này là một hòn đảo, mảnh đất liền cuối cùng còn sót lại trên thế giới này.

Vân Thiển: “Tôi cảm thấy chúng ta không hợp nhau.”

Cậu nhìn về phía Vân Thiển trên bãi cát, phát hiện thương tích dưới biển của cô đã lành lặn một cách kỳ lạ.

Ô Tề Hải đang định nở nụ cười, lại thấy sắc mặt Vân Thiển cực kỳ nặng nề.

Ô Tề Hải đang định nở nụ cười, lại thấy sắc mặt Vân Thiển cực kỳ nặng nề.

Ô Tề Hải: “Chị gái?”

Vân Thiển: “Tôi cảm thấy chúng ta không hợp nhau.”

Ánh mắt Ô Tề Hải dần lạnh lẽo, làn da chỗ sống lưng của cậu tràn ra màu đen.

Tiếp đó, cậu nghe thấy Vân Thiển hùng hồn nói: “Kích thước không hợp… chắc chắn không có tương lai!”

Vân Thiển nhìn cơ thể Ô Tề Hải chẳng thấy điểm cuối, thậm chí cô đứng tại đây còn chẳng bằng một cái răng của cậu. Cô vươn tay, sờ Ô Tề Hải, chắc là vị trí đầu mũi, so với cậu, bàn tay cô quá nhỏ bé.

Ô Tề Hải: “?”

Ô Tề Hải: Chỉ vì chuyện này mà chị bày ra vẻ mặt muốn cắt đứt quan hệ với em?

5 8 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

4 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Tên người hầu của bà phù thủy có vẻ khả nghi quá. Có khi nào sẽ tác động tới nhân tố tận thế của thế giới ko ta?

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

kích thước ấy à =___= cị ơi là chị đến giờ vẫn nghĩ được nhiều nghe

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Hợp mà, bảo vệ được chị còn gì, dù có hơi sai sai xíu.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Người ta đặc trường đó mà bảo không hợp =))))))
Vân chó có trái tim sầu riêng thôi chứ có phải tổ ong đâu ???

4
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!