Cá muối cứu thế – Chương 63 (2)

Chương 63 (2)

Công chúa Lôi Quốc

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Cơ thể Hải thú sứa khổng lồ phát ra ánh sáng tím, chuẩn bị vồ tới, cho đến khi người trước mặt nó ném ra một con cá nhỏ bộ dạng kỳ lạ. Nó lắc lư cơ thể, hiển nhiên rất vui vẻ.

“Ta biết một chỗ có rất nhiều loại thức ăn này, nếu ngươi bằng lòng giúp ta một khoảng thời gian, sau này ta sẽ nói nơi đó cho ngươi biết.”

Hải thú sứa rất kinh ngạc. Không ngờ tộc Người trước mặt có thể nói ra lời mà nó hiểu được, phía sau người đó còn có vô số Hải thú.

Nó hỏi: “Thật không?”

Tộc Người gật đầu: “Thật.”

Hi thú sa gia nhpìđi quân HiĪthú sau lưngítc Ngưi. Nhânés đi quânĭnày càng ngàyĮcàng nhiu, trôngcc k đángís.

Ngưi nói chuynvi Hi thúĩlà ngưi huđưc phù thyìbin phái điįbt Phong LpHo.

Anh ta còn}có mt thânɨphn khác, hocnên nói côđmi đúng, côlà Đi côngĪchúa Lôi HoàiAn ca Lôi}Quc.

Thân th côrt yếu t,(tên ngc munĺgiúp cô rikhi đáy bin,nhưng cô vnkhông chu niáp lc nưcĨmà chết trong lòng tênngc.

Tên ngcơdn cô đitìm Phù thyưbin giao dch,īcu mng cô.

Đó³là phc sinh,cái giá rtln.

Cô b Phùīthy bin lyîđi gương mt,[ging nói vàftrái tim, đngthi phi trthành ngưi hu[phc v côàta hai mươinăm.

Lôi Hoài Ankhông th lãngìphí hai mươiɪnăm đó.Cô li dngtên ngc hithăm tin tcótc Ngưi, liibo tên ngcЇnói cho PhongLp Ho biếtóchuyn Phù thyăbin, cô munPhong Lp Hoâđến tìm Phù:thy bin.

Cô vàPhong Lp Hocùng nhau lnýlên, biết rõtính tình gã.,Dã tâm caĭgã rt lnnhưng thc lcđvà trí tuĪkhông tương đng,Ïrt d bįngưi khác khiêuèkhích… ging nhươcha cô.

Qu nhiênĺcô ch miùd d, PhongLp Ho đãni lên ýũxu vi khoìbáu, kế hochca cô rtthun li… KhôngĮnhng cô cóđưc cơ thïkhe mnh, còn:có năng lcĬk l. VtÎtrong kho báu³mà Phong Lp{Ho trm ri²cũng s trthành đ caıcô.

Thi đim côphc v Phùìthy bin đãhi thăm kưlưng tt cmi chuyn. Côs không trìli ch Phùthy bin, chcn không trìli, Phù thybin s khôngth nào thuhi th đãĮban.

Trái tim Phùăthy bin nmgi không phiɩtrái tim ca:cô mà làca tên ngc.ɩCho dù hếtÍhn ba tháng,ngưi chết cũnglà tên ngc,không phi cô.

Tênkia chết cũngìchng sau, chlà mt tcBin ngu xunmà thôi.

Cơ thđã rt khemnh, nhưng vìsao cô vn}cm thy tcngc khó chu?

LôiHoài An đngtrên đnh đuưmt Hi thú,chm chm trilên mt bin.ĪĐng trưc cáchđó không xalà hm điìmi ca PhongèLp Ho. Máitóc dài ưtIsũng dán lênthân, nưc binítrưt xung chiếcĩc trng nõn.

Côđã không thkim ni sɪhưng phn.

Nưc binbng nhiên trnên sm màu,ɪtiếp theo đóòlà tng con,Hi thú lctc nhô lênmt phn cơth, tri dàiíkhông dt. Ngưiɨca hm điĩPhong Quc phátòhin tình hungınày, m hôilnh trên tránkhông ngng túara, ging runЇrun thông báovic này choóhm đi.

Nghe thythông báo, ngưiếđi b trênЇboong té đngđu, ngưi bsung đn pháolàm vut đnípháo, lăn tròndưi đt,…

Ngưi ngãìnga đ.

“Tôi chưaľtng thy tìnhhung như vy,làm sao Hiĩthú có thtp hp livi nhau?”

“Maugi Hoàng tđin h, maugi ngài yra đây!”

“Mtngưi đang đngïtrên đu Hithú, là gã)khng chế Hiíthú sao?”

PhongáLp Ho lptc bưc ra.Gã nhn lyɨng nhòm dũngsĩ chuyn ti,nhìn thy ngưiĩtrên đu Hiìthú. Đó là²ngưi hu caPhù thy bin…Phù thy bintìm ti ri!

Lònggã dâng lêns hãi, nhưngínhanh chóng dnxung. Bo vtļtrong kho báuîđu nm trongìtay gã, gãđã biết cáchìs dng boàvt thông quaĩngưi hu, gãcó th điphó đám Hi°thú này d,dàng!

Phong Lp Hobình tĩnh nói:“Các ngưi khôngcn s, giaocho ta.” Gã]cm túi nhtreo trên thtlưng, ly mtòbo vt gingnhư cái ngt bên trongêra, cái nàyĮcó th hút¸sch nưc binĨmt khu vcnht đnh trongnháy mt.

Nhưng khôngIđi gã sìdng, Hi thúđã bt đuìxông lên.

Xúc tukhng l vươnt dưi binlên, qun lymi mt con(thuyn trong hmđi. Nó ta)như có chs IQ, giáchút git điĺtúi nh trênftht lưng PhongLp Ho.

Phong LpHo: “Chết tit!”İ

Mt nguyên nhânln khiến tcNgưi có thđi phó Hiưthú là vìɪch s IQ]Hi thú không[cao, tc Ngưicó th davào đoàn kếtgiết chết chúng…Nhưng đám Hithú này đangjtiến hành đánhphi hp nhưĪtc Ngưi, làdo ngưi kiaísao!

Ngưi đng trênĪđu Hi thúkh mp máycánh môi, nóiưcho đám Hiíthú nên điɪphó đn pháođáng s trên°thuyn ca tcNgưi thế nào,ìlàm sao côta cho PhongLp Ho cơİhi s dngbo vt ch.

“Giànhth đó li!”³Phong Lp Honhư phát điên,âra lnh chodũng sĩ, đngthi đu dây{ct bum, thts giành liđưc túi nht bch tucto xác.

Nhưngĭvì sao gã]không s dngáđưc bo vt?

Rõràng gã đãìtra hi cáchếs dng mibo vt ttrong ming tênàkia, ti saoũli như vy?

PhongLp Ho trngmt nhìn ngưin, đt nhiênĩhiu ra gìıđó. Thân thuynũgã đng lc:lư d di,gã nhìn quanhbn phía. Đa}s thuyn hmêđi đã bHi thú đánhļtan tác, chiếcduy nht cònİnguyên vn làfchiếc ca gã.Dũng sĩ đangtrôi ni trênbin, Hi thúĭcũng không thèmɩăn tht ngưi.

PhongíLp Ho: “Tatr li bo[vt cho ngươi!”ìGã nhn ratình thế, biếtmình đánh khôngìli ngưi huPhù thy bin,có điu gãúcó th dngưi li gn,giết chết điphương.

Con ngưi nàyìchc chn làk ch huyîHi thú.

Hi thúmang ngưi huɪđến chiếc thuynca Phong LpïHo. Gã taăvà dũng sĩtrên thuyn ngngìđu nhìn, ngưiĩn đng ngưcsáng, bn hĩvn không thy¸biu cm trênmt đi phươngâthế nào.

Lôi Hoài(An nhy khiíđu Hi thú:ì“Ngươi không nêntrm bo vtca quý bàùphù thy.” Vaɪđi, gã vaci dây bóbên trong áo:Tr li bovt là cáchĨlàm đúng đn.”¹Thân hình côdn khôi phcêhình dáng ngii.

Đi lúc đngtrưc mt PhongíLp Ho, cáo m rng,ícnh xuân chtíhé, nhưng khôngai dám thưngthc v đpónày.

Ngưi hu làph n!

Phong Lập Hạo muốn trở quẻ nhưng xúc tu Hải thú bạch tuộc vẫn luôn bám sát lấy cô, bất cứ kẻ nào có hành động khác thường đều bị đập chết.

Phù thủy biển lắc người, xúc tu dưới thân biến thành đôi chân dài thẳng tắp. Cô ta đi ngang qua Ô Tề Hải, đứng trước mặt Vân Thiển.

Gã chỉ đành từ bỏ, chuyển túi nhỏ cho đối phương, nhưng lén giấu đi vài món bảo vật nho nhỏ.

Phong Lập Hạo sững sờ: “An An?”

Phong Lập Hạo nghe thấy tiếng cười khẽ. Gã nâng mắt, nhìn thấy người hầu luồn năm ngón tay vào tóc, vuốt sợi tóc rũ bên mặt ra sau gáy, lộ ra cả khuôn mặt. Rõ ràng là một gương mặt hết sức bình thường nhưng vì đôi mắt sáng như lưu ly kia mà toát lên nét quyến rũ, đồng thời liếc ánh mắt mà gã quen thuộc.

Vân Thiển: Sao tôi lại là tín đồ được? Nếu tôi thật sự là tín đồ, e là tín cái rắm thì có.

Phong Lập Hạo sững sờ: “An An?”

Cậu nói ra yêu cầu của mình, Phù thủy biển thoáng sững sờ. Cô ta nhìn sang Vân Thiển: “Ta càng muốn giao dịch với cô hơn, ta có thể khiến thân thể cô tiếp nhận được nó.”

Phù thủy biển phủ nhận: “Không thể nào, không có ta dẫn đường, ngươi không thể nào vào được, trừ khi ngươi là…” Cô ta quan sát kỹ Ô Tề Hải, quạt tay, dường như đang ngửi mùi trên người cậu. Cô ta nhăn mày: “ Thực lực của ngươi đã mạnh đến mức sắp biến hóa rồi sao?”

Dũng sĩ phía sau gã sửng sốt.

Phong Lập Hạo nghe thấy tiếng cười khẽ. Gã nâng mắt, nhìn thấy người hầu luồn năm ngón tay vào tóc, vuốt sợi tóc rũ bên mặt ra sau gáy, lộ ra cả khuôn mặt. Rõ ràng là một gương mặt hết sức bình thường nhưng vì đôi mắt sáng như lưu ly kia mà toát lên nét quyến rũ, đồng thời liếc ánh mắt mà gã quen thuộc.

Ô Tề Hải không hiểu Phù thủy biển đang nói gì. Cô ta làu bàu: “Nếu như ngươi có thể hấp thu thần lực, ngươi có thể biến thành bán thần giống ta… Đáng tiếc thần linh đã không trở về đây nữa, ngươi chỉ có thể dừng lại ở giai đoạn này.”

Lôi Hoài An: “Là ta, ngươi vẫn luôn muốn cứu ta, khiến ta rất cảm động…”

Phù thủy biển áp sát Vân Thiển quạt hai tay, khẽ ngửi, vẻ mặt say mê: “Mặc dù mùi rất nhạt nhưng ta có thể ngửi thấy mùi thần linh trên người cô. Cô là một tín đồ.”

Mặt biển dao động rất nhỏ, nhìn có vẻ sóng yên biển lẳng, nhưng bên dưới lại nổi sóng vì một con Hải thú.

Đột nhiên Phong Lập Hạo nhớ đến hành động của đối phương trong kho báu: “Cô cố ý dụ ta lấy bảo vật trong kho báu, cô biết Phù thủy biển sẽ phái cô đi tìm ta. Cô làm tất cả đều là… vì ta sao?”

Ô Tề Hải không có hứng thú với những chuyện Phù thủy biển nói, cậu mở miệng: “Tôi muốn tìm cô giao dịch.”

Lôi Hoài An tìm ra bảo vật Phong Lập Hạo giấu trên người, cầm túi nhỏ lên, bỏ vào. Cô nhìn mặt biển rộng lớn: “Ta sẽ thành lập một đất nước mới nhanh thôi.”

Lôi Hoài An trước mặt mỉm cười trong trẻo gật đầu. Lúc nghe đến câu nói sau cùng, nàng nở nụ cười tươi hơn: “Đúng vậy, để báo đáp sự chăm sóc của ngươi từ trước đến nay…” Cô khựng lại, vì những dũng sĩ Lôi Quốc đã chết vì cô: “Ta sẽ đích thân san bằng Phong Quốc.”

“Hoặc là mang bảo vật trở về, ta lấy lại sức mạnh lần nữa. Hoặc là bây giờ chúng ta cầu khấn thần linh, chỉ cần có một chút thần lực, ta có thể khiến các người không còn tồn tại trở ngại.”

“Ngươi không thể nào cho ta thứ ta muốn, dù ta muốn giao dịch với ngươi thì bảo vật trong kho báu đã mang đi phần lớn sức mạnh của ta. Ta cần bổ sung sức mạnh mới, như vậy mới có thể thực hiện yêu cầu của các ngươi.”

Vẻ mặt Phong Lập Hạo khó tin, gã và tất cả dũng sĩ đều bị xúc tu cuốn lấy. Xúc tu tiết ra chất lỏng mùi hương thơm ngọt khiến cho bọn họ rơi vào hôn mê.

Cung điện Phù thủy biển bị hủy sạch hoàn toàn, xương cốt đầy đất. Lúc Vân Thiển và Ô Tề Hải gặp Phù thủy biển, cô ta đang buồn bực sử dụng đám xúc tu kia của mình di dời rác dưới đất.

Cô ta cũng không phát hiện hai người.

Lôi Hoài An tìm ra bảo vật Phong Lập Hạo giấu trên người, cầm túi nhỏ lên, bỏ vào. Cô nhìn mặt biển rộng lớn: “Ta sẽ thành lập một đất nước mới nhanh thôi.”

Vân Thiển sẽ không chết, Ô Tề Hải thì không sợ chết. Hình như cậu có chút năng lực đặc biệt, nhưng cụ thể là gì thì không nói cho Vân Thiển biết.

Cô vươn tay kéo Ô Tề Hải, hai người đi tìm Phù thủy biển trước.

Hải thú đẩy chiếc thuyền về hướng Lôi Quốc.

Ô Tề Hải: “Cô không đóng cửa kỹ, tôi men theo khe cửa mà vào.”

Vân Thiển: “?”

Ô Tề Hải không đáp. Ở trạng thái bản thể, cho dù cậu trả lời thì Vân Thiển cũng nghe không hiểu.

Mặt biển dao động rất nhỏ, nhìn có vẻ sóng yên biển lẳng, nhưng bên dưới lại nổi sóng vì một con Hải thú.

Vân Thiển ngồi trong miệng Ô Tề Hải, gõ răng cậu hỏi: “Cậu được không đó? Hạm đội ném nhiều châu báu như vậy mới khiến Phù thủy biển xuất hiện, cậu chạy lung tung cũng được à?”

Vân Thiển: “Ban nãy tôi dùng câu nghi vấn.”

Ô Tề Hải không đáp. Ở trạng thái bản thể, cho dù cậu trả lời thì Vân Thiển cũng nghe không hiểu.

Vân Thiển nhàm chán nhìn chằm chằm thời gian trên đồng hồ cứu thế nhảy nhót. Một phút, hai phút, năm phút, một tiếng…

Phong Lập Hạo muốn trở quẻ nhưng xúc tu Hải thú bạch tuộc vẫn luôn bám sát lấy cô, bất cứ kẻ nào có hành động khác thường đều bị đập chết.

Đột nhiên cô bị văng ra, mà Ô Tề Hải đang thở dốc nửa quỳ dưới đất. Bọn họ đang ở trên bờ biển màu bạc quen thuộc.

Vẻ mặt Phong Lập Hạo khó tin, gã và tất cả dũng sĩ đều bị xúc tu cuốn lấy. Xúc tu tiết ra chất lỏng mùi hương thơm ngọt khiến cho bọn họ rơi vào hôn mê.

Lúc Ô Tề Hải rời khỏi làng sẽ sử dụng mặt nạ ngụy trang bên ngoài. Cậu nâng mắt nhìn về phía Vân Thiển: “Không cho chị nói em không được!”

Phù thủy biển hét lên: “Làm sao các người vào được?!”

Vân Thiển: “Ban nãy tôi dùng câu nghi vấn.”

Cô vươn tay kéo Ô Tề Hải, hai người đi tìm Phù thủy biển trước.

Vân Thiển nhàm chán nhìn chằm chằm thời gian trên đồng hồ cứu thế nhảy nhót. Một phút, hai phút, năm phút, một tiếng…

Vân Thiển sẽ không chết, Ô Tề Hải thì không sợ chết. Hình như cậu có chút năng lực đặc biệt, nhưng cụ thể là gì thì không nói cho Vân Thiển biết.

Đột nhiên cô bị văng ra, mà Ô Tề Hải đang thở dốc nửa quỳ dưới đất. Bọn họ đang ở trên bờ biển màu bạc quen thuộc.

Cung điện Phù thủy biển bị hủy sạch hoàn toàn, xương cốt đầy đất. Lúc Vân Thiển và Ô Tề Hải gặp Phù thủy biển, cô ta đang buồn bực sử dụng đám xúc tu kia của mình di dời rác dưới đất.

Phù thủy biển: “Nể tình ngươi và ta là đồng loại, ta không tính sổ chuyện ngươi xông vào.”

Cô ta cũng không phát hiện hai người.

Lúc Ô Tề Hải rời khỏi làng sẽ sử dụng mặt nạ ngụy trang bên ngoài. Cậu nâng mắt nhìn về phía Vân Thiển: “Không cho chị nói em không được!”

Hải thú đẩy chiếc thuyền về hướng Lôi Quốc.

Vân Thiển: “Quấy rầy rồi.”

Phù thủy biển hét lên: “Làm sao các người vào được?!”

Ô Tề Hải: “Cô không đóng cửa kỹ, tôi men theo khe cửa mà vào.”

Phù thủy biển phủ nhận: “Không thể nào, không có ta dẫn đường, ngươi không thể nào vào được, trừ khi ngươi là…” Cô ta quan sát kỹ Ô Tề Hải, quạt tay, dường như đang ngửi mùi trên người cậu. Cô ta nhăn mày: “ Thực lực của ngươi đã mạnh đến mức sắp biến hóa rồi sao?”

Ô Tề Hải không hiểu Phù thủy biển đang nói gì. Cô ta làu bàu: “Nếu như ngươi có thể hấp thu thần lực, ngươi có thể biến thành bán thần giống ta… Đáng tiếc thần linh đã không trở về đây nữa, ngươi chỉ có thể dừng lại ở giai đoạn này.”

Phù thủy biển: “Nể tình ngươi và ta là đồng loại, ta không tính sổ chuyện ngươi xông vào.”

Vân Thiển từ chối, còn lâu cô mới thèm đặc tính hố đen vũ trụ.

Ô Tề Hải không có hứng thú với những chuyện Phù thủy biển nói, cậu mở miệng: “Tôi muốn tìm cô giao dịch.”

Cậu nói ra yêu cầu của mình, Phù thủy biển thoáng sững sờ. Cô ta nhìn sang Vân Thiển: “Ta càng muốn giao dịch với cô hơn, ta có thể khiến thân thể cô tiếp nhận được nó.”

Vân Thiển từ chối, còn lâu cô mới thèm đặc tính hố đen vũ trụ.

Gã chỉ đành từ bỏ, chuyển túi nhỏ cho đối phương, nhưng lén giấu đi vài món bảo vật nho nhỏ.

Ô Tề Hải: “Vì sao chọn chị ấy mà không chọn tôi?”

“Ngươi không thể nào cho ta thứ ta muốn, dù ta muốn giao dịch với ngươi thì bảo vật trong kho báu đã mang đi phần lớn sức mạnh của ta. Ta cần bổ sung sức mạnh mới, như vậy mới có thể thực hiện yêu cầu của các ngươi.”

Phù thủy biển lắc người, xúc tu dưới thân biến thành đôi chân dài thẳng tắp. Cô ta đi ngang qua Ô Tề Hải, đứng trước mặt Vân Thiển.

Lôi Hoài An: “Là ta, ngươi vẫn luôn muốn cứu ta, khiến ta rất cảm động…”

“Hoặc là mang bảo vật trở về, ta lấy lại sức mạnh lần nữa. Hoặc là bây giờ chúng ta cầu khấn thần linh, chỉ cần có một chút thần lực, ta có thể khiến các người không còn tồn tại trở ngại.”

Phù thủy biển áp sát Vân Thiển quạt hai tay, khẽ ngửi, vẻ mặt say mê: “Mặc dù mùi rất nhạt nhưng ta có thể ngửi thấy mùi thần linh trên người cô. Cô là một tín đồ.”

Vân Thiển: “?”

Ô Tề Hải: “Vì sao chọn chị ấy mà không chọn tôi?”

Vân Thiển: Sao tôi lại là tín đồ được? Nếu tôi thật sự là tín đồ, e là tín cái rắm thì có.

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

5 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Sinhtran
Sinhtran
3 Năm Cách đây

Ban đầu mình cũng đã thấy “người hầu” này có chỗ mờ ám rồi, nhưng mà không ngờ đây là công chúa, suy nghĩ cũng cong quẹo bảy tám đường như này-))
Cảm ơn Zens Zens nhiều nhiều vì sự năng suất này. Chúc Zens Zens Giáng sinh vui vẻ.

My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Lâu quá không gặp Thần rùi. Mau mau xuất hiện đi anh ơi.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Bảo sao thấy người hầu khả nghi, thì ra là công chúa.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Có đó, chị là tín đồ bại não của quý ngài nào đó~

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Vân chó là tín đồ bại não duy nhất của ngài Giới còn gì nữa =))))))
Công chúa thấy có mùi có tình cảm với tên ngốc nhưng mà dã tâm vẫn lớn hơn, cũng chẳng khác Phong Lập Hạo là bao ??

5
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!