Cá muối cứu thế – Chương 65

Chương 65

Tính dục là cô

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Cái này không khỏi khiến Giới nhớ đến bốn chữ tiếng lòng tại lần đầu tiên Vân Thiển gặp ngài: “Thật muốn đè anh.”

Khao khát của cô trần trụi không hề che giấu, mặc dù không hiện lên mặt nhưng ánh mắt và tiếng lòng đều đồng nhất. Một đôi mắt giống như có thể lột sạch quần áo trên người ngài, thấy rõ thân thể bên dưới.

Giới biết rõ quần áo là thần thuật biến thành, Vân Thiển không thể nào nhìn xuyên qua quần áo để thấy được cái gì. Nhưng ánh mắt của cô ngập tràn tính công kích, ngài âm thầm tăng thêm độ dày cho quần áo.

Đng tác ca ngài nhìnrt quen… VânThin đt nhiên³nhn ra chngphi thn linhãtrưc mt làngưi mà cô(ngày nh đêmĩmong, vô cùngmun đè kiasao?!

Tiếng lòng VânThin khiến choìGii ly làml. Rõ ràng²ngài đã mangmt n, hìnhtưng cũng khácíhoàn toàn lúcitrưc, sao côìgái này vnnhn ra ngài?

Vân[Thin chưa mĮming, cô dđnh tr thànhĪtín đ cathn linh. Gnquan đưc lc,nói không chngĭsau này côcó cơ hiЇcùng thn linh°y y y.

Giicàng nghe tiếnglòng Vân Thincàng đen mt.Ngài nghe đưcmt b phimīdài tp, tìnhítiết là tínđ làm saoîtha dp thnđlinh không chúý mà sàms này n,Īcui cùng ănsch ngài mtln.

Rõ ràng trongìnhà có phânùthân C chpīvà Tham lamĩca ngài, btcóc Tham ănca ngài ]thế gii kia,ìbây gi vncòn mơ tưngìđến thân thĬngài, quá thamlam ri!

Vân Thinva xut hin,Gii đã cmnhn đưc mùiýTham ăn nngnc trên ngưi(cô. Thc lcýTham ăn đãxp x sinhvt bán thn,tho nào bnthân không cmĩng đưc stn ti cacô, ngài chngh bt ng,vic Tham ănÏ bên cnh)Vân Thin chút:nào.

Gia hai ngưiêim lng dthưng.

Gii có thnghe thy tiếng(lòng ca VânâThin nên vnɪluôn không mãming, ngưc licó cm giácĩVân Thin ctíu tít bên²tai ngài, kháÏom sòm.

Suy nghĩvn hành trongđu Vân Thinļluôn phong phú.ɩCô là tayt biên tdin điêu luyn,rt nhiu chuyníngi s ràng(buc ca đođc và pháplut nên côýs ch nghĩlung tung trongĭlòng, hoàn toànîkhông ng thnlinh Gii nàycó th đcĺđưc suy nghĩ.

Saukhi nói xongđyêu cu, thnlinh trưc mtvn luôn imılng. Chng lngài không munõđáp ng liĨcu xin caúcô? Hay làíngài không ngheìrõ, chi bngcô ti gnlp li lnna.

Gii: “Cô đngyên đó, đngĩqua đây.”

Khôngbiết có phio giác hay)không, cô linghe ra mtchút hong htìtrong ging nóica Gii.

Vân Thin:jKhông th nào,įsao thn linh¹li s mìnhíti gn đưc?

Vân³Thin bm c³hng, khiến ginginói mình càngínũng nu hơn:“Ngài thn linhı

Gii b côgi mà nhũnc chân. Ngàiâc cm giácĩgiây kế tiếp,ɨcô s btchp sinh mng]ôm ly ngàiɪgm lung tungmt trn gingìđêm hôm trưc.

Ngay°lp tc ngàinhn ra đây¹là nh chiếu,ícho dù VânThin ti gncũng không thchm vào ngài,cô vn khônglàm gì đưc!

VâníThin ch thyjGii lúc thìònht chí, lúcthì hng hcļkhí thế, khóeưming khi cao)khi thp, ginght bnh nhânÏtâm thn ïbnh vin tâmãthn trưc đâyĪcô làm tìnhnguyn, không khácfgì biu tưngcm xúc ng)tàu lưu hànhĩtrên mng.

Gii rnglưng pht lítiếng lòng mngíngài ng tàuĪca tín đíbi não, đápli yêu cuõlúc nãy caătín đ. Ngàis cho VânɨThin mưn mtphn thn lcíđ s dng,ínhưng cô phit chu tráchếnhim vi nhhưng sn sinhsau đó.

Gii: Choơcô dùng thnlc xong ngby ngày byâđêm cho biết.

VânThin: “Ngài thnĬlinh tôn kính,Їngài đúng làjngưi tt. Xinóhi, ngài cóĬth nói choàtôi biết ngàilà thn linh(gì không?”

:Xem ra đuãóc cũng chngthông minh lm.】

Gii:è“Ha ha.” Ngàiïngp ngng nói:“Ta có ththy nht cnht đng cacô, nếu côếcu xin, khôngĩcn gi tênta, ch cnЇm đu bng(sáu ch trưcếcâu nói…

ngÏtay áo ngàipht nh, nhchiếu biến mthoàn toàn.

Cơ th,Vân Thin truynũđến cm giácrơi t do.Cô đt ngttnh gic, Phùthy bin vàÔ T Hiđang đng phíatrưc, mà trongĩcơ th côtrào dâng scɪmnh chưa tngcó.

Mt loi scmnh điên cung³chy dc khpĩmch máu trongĩcơ th, kêuįgào mun hydit tt cɨmi th trênɨthế gii. Thnúlc khiến màuInâu trà trên(đuôi tóc cônht đi, nhumĭmt ít màubc.

Ô T Hithy kết giibiến mt, viĭnhào ti cnh,Vân Thin: “Chgái, ch khôngsao ch, chĪcu nguyn trònmt tun riđy!”

Vân Thintưng mình chmi nói chuyn:vi Gii hơn¹na tiếng đngíh, không ngɩthi gian liqua lâu nhưđthế, tho nàoībng cô đóiiti vy!

Vân Thin:ɩ“Tôi mun ănàgì đó.”

ÔìT Hi nhétchô cô mtècon cá nh:Ch gái ăncái này lót¹d trưc đi.”ĩBng nhiên cuĩb ngưi bênòcnh đy ra.

Phùthy bin túmìly b vaiVân Thin: “CôĬly đưc thn¸lc ri đúngĩkhông? Bây gida theo cáchta nói, tt truyn nócho ta, sauđó ta síbt đu giaoidch vi các)ngươi.”

Phù thybin nhìn sangõphn gia háng]ca Ô TơHi, nhn đưc,ánh mt hungíác ca cu.

VânĩThin da theoíli nói caíPhù thy bin,đan mưi ngónđtay vi côta. Nhưng thnôlc va btđi truyn đimt chút, Phùthy bin đãáphát ra tiếngíkêu thm thiết.

Gươngímt xinh đpca cô tabng nhiên trnên xu xí,îbiến đi tilui gia bctranh Vân Thintng thy và}hình tưng ngưi¸ph n xinhìđp. Cô tađt ngt thoátôkhi tay VânīThin, hong sjtt cùng: “Y²là cái gì?Y không phiɩthn linh chínhthng! Sao côɪcó th chuđưc thn lcİđáng s nhưvy?”

Vân Thinîcm thy scmnh trong cơIth có hơiđiên cung tht,nhưng không đángs như Phùthy bin nói.

ÔT Hi tò¸mò, mùi bcļlên t ngưiĪVân Thin khiếncu có cmùgiác thân quen.ôCu hi: “Phù:thy bin, vari cô nóiónếu tôi có³thn lc, tôicũng có thhóa thành sinhîvt bán thnđúng không?”

Phù¸thy bin lc]đu lia la:į“Ngươi không chu:ni loi thnjlc này đâu.”íV ngoài côĩta rt cuccũng n đnhli, không biếnĺđi na.

Ô T,Hi nm lytay Vân Thin.:Thn lc gingnhư tìm đưcch nhân, vivã tràn vàocơ th cu,îmà Vân Thinìbng có cmgiác đui sc.

Phùôthy bin: “Chuyn…chuyn này khôngĨth nào!”

VânThin bun ngókhông chu ninói vi côЇta: “Cô làvai din ph(*)Îà?”

(*) Tácgi dùng tÏ捧哏 , đàch nhng vaiɨph s dngjli nói, vmt, đng tácĩphi hp vivai chính, nhmİmc đích tuòhài.

Cô ngáp dài,chun b tinhôthn ng btík lúc nào.ìĐt nhiên, cơth cô bc}lên mt lungkhí khô nóng,đánh đui cơnbun ng sangmt bên, phân)b toàn thân.

ÔT Hi vàíPhù thy binphát hin ánhmt Vân Thinthay đi, trnên yêu kiu²ưt át, cơth ta ramùi thơm cóth sánh ngangvi hương thúcĪtình.

Phù thy binkhông chu đưc[s chn rntrong cơ th,êchy như bayİđi tìm đámtrai lơ.

Ô THi thy VânïThin đang ci}qun áo mình.Cu vi vàng[ôm ly cô,ĩtìm đưc mtgian phòng xemjnhư lành ln,fđt cô lêngiưng.

Nhưng cu likhông đi đưcìđng tác ktiếp ca VânThin.

Cui giưng đtmt tm gươngêrt ln, phnchiếu toàn búkhung cnh lúcìnày.

Vân Thin chmrãi giơ tay³s mt mình,{c đng cơth xung giưng.ùĐng trưc gương,ưcô giơ tayìchm vào mtgương, n ncưi rng r:ÎVân Thin, qunhiên sau khitrưng thành, nàngïrt xinh đp…ì

Ô T Hi:“Ngươi là ai?Ngươi là thnâlinh mà ban]nãy ch gáiÍcu xin sao?õNgươi bám vàongưi cô y?”

Đn đn.” Ánhmt “Vân Thinílnh nht nhìnĩÔ T Hitrong gương. Côĩva n nícưi trong tro,va ôm lychính mình: “Khôngìng ta tnhĺgic tr nhưĩvy. Đây cũnglà chuyn btìđc dĩ, nếuïnhư ta tnhli quá sms tn hiɪđến nàng…

ÔT Hi trmèging hi: “Rtcuc ngươi làĪai?” Cu munra tay nhưnglo lng tnthương đến VânũThin.

Vân Thin cauímày: “Tham ăn,chng qua taếch trongthân th Vân)Thin, ngay cĨta mà ngươiùcũng không nhn³ra sao?”

Ô³T Hi: “Thamũăn là ai,ta là ÔT Hi.”

VânThin: “Giiđâu?”

Ô THi: “Đó làai na?”

VânThin: “Bnõth đn đnĩca chúng ta.”

Ô T Hi:“???”

Gii trong thn đinđt nhiên ngiđưc mùi Tínhũdc vn luônmt tích by¹lâu nay. Nhưngkhi cm ngãv trí canó, ngài liÏphát hin Tínhïdc đang gn Vân Thin.

Giiïhoài nghi cuc[đi, sao Tính°dc và Thamăn li Icùng mt thếÍgii. Ngài ưcìgì có thlp tc chyti, nhưng cmàchế ca ThnBóng Ti toêra chưa biếnÎmt, ngài chcó th ngưngİt Thy kính,quan sát tìnhĺhình.

Sau đó ngàiếphát hin, khôngng Tính dcĩli trênľngưi Vân Thin!

Tại sao?!

Nếu trên người Vân Thiển có thần thuật của ngài thi triển, hẳn ngài đã từng gặp Vân Thiển, không thể nào không nhận ra.

Làm sao có thể xảy ra chuyện này?

Giới nghe xong giật mình. Tính dục là chúa nói láo gì thế, ngài làm chuyện như vậy khi nào? Ngài không hề có ấn tượng với Vân Thiển, làm sao có thể làm những chuyện Tính dục nói.

Tham ăn: “…”

Vì sao dục vọng của ngài lại ở trên người một cô gái, mà cô gái kia còn dụ dỗ hết ba dục vọng khác của ngài. Ngài lại phát hiện quả nhiên trên người Tham ăn có thần lực của ngài, nếu vậy ngài có thể thông qua  chút thần lực này truyền một phần ý thức lên người Tham ăn…

Ô Tề Hải ôm Vân Thiển vào lòng giống như ôm đứa trẻ: “Chị gái, em muốn hôn chị, chị nghe thấy không? Tính dục tạo thành trên người chị chưa đủ, để em giúp chị được không?”

Tham ăn: “Ngươi là Tính dục? Vậy luồng dục vọng ta ăn được trong người chị gái lúc trước…”

Giới nghĩ tới nghĩ lui, nhớ đến hai ngày trước đi ra phía sau núi, nhìn thấy chuyện Đen to con gặp phải.

Ô Tề Hải cảm giác có thứ gì đó bò tới bò lui trong cơ thể, mùi hương thơm ngọt kích thích. Cậu điều động cơn thèm ăn, ăn sạch cả lũ, lập tức có cảm giác thiết lập kết nối với cái gì đó.

Ô Tề Hải cảm giác có thứ gì đó bò tới bò lui trong cơ thể, mùi hương thơm ngọt kích thích. Cậu điều động cơn thèm ăn, ăn sạch cả lũ, lập tức có cảm giác thiết lập kết nối với cái gì đó.

Giới: “…”

Vân Thiển ngủ say.

Tham ăn ăn mất ý thức của ngài luôn rồi. Chuyện này không gây ảnh hưởng xấu đến ngài, nhưng sẽ khiến ngài không thu hồi được phần ý thức đó, bị buộc cảm nhận mọi cảm giác của Tham ăn.

Tại sao?!

Tính dục: “Lẽ nào ngươi không thích cơ thể cô ấy? Cô ấy như vậy không khiến ngươi kích thích à?”

Cũng vì vậy, ngài nghe được đối thoại giữa Tính dục và Tham ăn.

Tham ăn: “Hình như chị gái không lớn tuổi mấy, chuyện ngươi nói có vẻ đã xảy ra rất lâu rồi…”

Tính dục: “Cái gì, ngươi không biết mình là một phân thân của thần linh sao? Không biết cũng tốt, ta cũng chẳng muốn nhận mình và tên đó là cùng một người, y vốn không có trái tim!”

Tham ăn: “Ta vẫn cảm thấy có gì đó không chân thật… Ngươi có thể không nói chuyện với ta bằng thân thể chị gái không, ngươi đừng có sờ vào ngực chị ấy! Đó là của ta!”

Ô Tề Hải: “…”

Tính dục: “Cái gì mà của ta của ngươi, chẳng phải ta chạm vào thì ngươi cũng có cảm giác sao, chúng ta vốn là một… Ta không có thân xác của mình. Sau khi bị Giới ném ra, ta thừa dịp y không để ý mà bám lên người Vân Thiển, vẫn ngủ say đến giờ. Dưới ảnh hưởng của ta, cô ấy mới phát triển hoàn mỹ như vậy.”

Giới không có tính dục, không có chỗ kia, cho nên ngài có thể thông qua việc đánh vào chỗ đó để truyền lại cảm giác đau đớn sản sinh từ chỗ đó đến phân thân mà ngài chỉ định.

Tham ăn: “…”

Giới cảm thấy cực kỳ không được.

Tính dục: “Cái gì mà của ta của ngươi, chẳng phải ta chạm vào thì ngươi cũng có cảm giác sao, chúng ta vốn là một… Ta không có thân xác của mình. Sau khi bị Giới ném ra, ta thừa dịp y không để ý mà bám lên người Vân Thiển, vẫn ngủ say đến giờ. Dưới ảnh hưởng của ta, cô ấy mới phát triển hoàn mỹ như vậy.”

Tính dục: “Lẽ nào ngươi không thích cơ thể cô ấy? Cô ấy như vậy không khiến ngươi kích thích à?”

Tính dục: “Đúng rồi, nếu như gặp Cố chấp, ngươi phải cẩn thận một chút, y và chúng ta không giống nhau.”

Tham ăn: “Ngươi là Tính dục? Vậy luồng dục vọng ta ăn được trong người chị gái lúc trước…”

Tham ăn: “Ngươi thật quá đáng, dám làm chuyện như vậy với chị gái!”

Tính dục: “Cái gì, ngươi không biết mình là một phân thân của thần linh sao? Không biết cũng tốt, ta cũng chẳng muốn nhận mình và tên đó là cùng một người, y vốn không có trái tim!”

Tính dục: “Dù cho ta ngủ say, ta cũng sẽ tạo nên ảnh hưởng đối với cơ thể cô ấy, có điều cô ấy sẽ không nảy sinh thú tính đối với người khác, chỉ có chúng ta.”

Tham ăn: “Ngươi thật quá đáng, dám làm chuyện như vậy với chị gái!”

Tính dục: “Liên quan gì tới ta, rõ ràng là chuyện tốt mà Giới làm ra. Lúc tên không có trái tim kia trở về Thần giới, lo lắng sau này Vân Thiển thích người khác, khiến cô ấy không thấy rõ ai trừ chính mình đã đành, còn khiến cô ấy chỉ phản ứng mạnh nhất đối với mình… Thôi, mặc kệ con lừa đó đi, chỉ cần giải trừ thần thuật, Vân Thiển chắc chắn sẽ thích đám chúng ta hơn.”

Tính dục: “Dù cho ta ngủ say, ta cũng sẽ tạo nên ảnh hưởng đối với cơ thể cô ấy, có điều cô ấy sẽ không nảy sinh thú tính đối với người khác, chỉ có chúng ta.”

Tham ăn: “Hình như chị gái không lớn tuổi mấy, chuyện ngươi nói có vẻ đã xảy ra rất lâu rồi…”

Tính dục: “Đúng là rất lâu trước đây, cô ấy mới bốn tuổi đã bị tên khốn Giới không có trái tim kia hãm hại, mới bốn tuổi thôi!”

Tham ăn: “Hu hu hu, chị gái thật đáng thương, Giới mà ngươi nói đúng là tên súc sinh! Ta không thể nào là phân thân của loại rác rưởi đó!”

Tham ăn: “Tại sao?”

Giới nghe xong giật mình. Tính dục là chúa nói láo gì thế, ngài làm chuyện như vậy khi nào? Ngài không hề có ấn tượng với Vân Thiển, làm sao có thể làm những chuyện Tính dục nói.

Làm sao có thể xảy ra chuyện này?

Nếu trên người Vân Thiển có thần thuật của ngài thi triển, hẳn ngài đã từng gặp Vân Thiển, không thể nào không nhận ra.

Ngài phải đích thân gặp mặt Tính dục một lần… Thời gian cấm túc còn nửa tháng, ngài phải đích thân đi gặp Vân Thiển rồi lại nghe  ——

Giới: Đây là phân thân của ta sao? Sao phân thân còn biết nhiều chuyện hơn ta vậy?

Cậu không làm chuyện gì quá đáng, chỉ giống như cún con mới sinh mút lấy tuyến thể từ từ phồng lên trên cổ Vân Thiển: “Thật muốn làm chuyện kế tiếp với chị ghê, em muốn tiếp tục rồi.”

Tính dục: “Ta mệt rồi, tính dục tích cóp thành hình trong cơ thể Vân Thiển không đủ để ta ăn, nếu tiếp tục tỉnh giấc sẽ ảnh hưởng đến cơ thể cô ấy… Sao đám các ngươi vô dụng vậy, đến bây giờ mới tạo được chút xíu tính dục .”

Ô Tề Hải ôm lấy cơ thể ngã xuống của Vân Thiển, sắc mặt cô trở nên hồng hào, trong miệng lầm bầm mấy câu đại loại như “Tên nào cũng không cho ta đè”.

Tham ăn: “…”

Tính dục: “Đúng rồi, nếu như gặp Cố chấp, ngươi phải cẩn thận một chút, y và chúng ta không giống nhau.”

Tham ăn: “Tại sao?”

Nếu là phân thân dục vọng khác, dù cho cảm giác đụng chạm lúc cảm xúc xao động truyền tới cũng không mạnh mẽ như Tham ăn lúc này.

Vì sao dục vọng của ngài lại ở trên người một cô gái, mà cô gái kia còn dụ dỗ hết ba dục vọng khác của ngài. Ngài lại phát hiện quả nhiên trên người Tham ăn có thần lực của ngài, nếu vậy ngài có thể thông qua  chút thần lực này truyền một phần ý thức lên người Tham ăn…

Giới cũng muốn biết.

Giới cũng muốn biết.

Ô Tề Hải: “Chị không nói gì, xem như chị đồng ý rồi đấy.”

Giới: Đây là phân thân của ta sao? Sao phân thân còn biết nhiều chuyện hơn ta vậy?

Tham ăn: “…”

Nhưng cả hai không đợi được câu trả lời của Tính dục.

Tuyệt đối không được!

Ô Tề Hải ôm lấy cơ thể ngã xuống của Vân Thiển, sắc mặt cô trở nên hồng hào, trong miệng lầm bầm mấy câu đại loại như “Tên nào cũng không cho ta đè”.

Tham ăn: “Ta vẫn cảm thấy có gì đó không chân thật… Ngươi có thể không nói chuyện với ta bằng thân thể chị gái không, ngươi đừng có sờ vào ngực chị ấy! Đó là của ta!”

Ô Tề Hải ôm Vân Thiển vào lòng giống như ôm đứa trẻ: “Chị gái, em muốn hôn chị, chị nghe thấy không? Tính dục tạo thành trên người chị chưa đủ, để em giúp chị được không?”

Tính dục: “Đúng là rất lâu trước đây, cô ấy mới bốn tuổi đã bị tên khốn Giới không có trái tim kia hãm hại, mới bốn tuổi thôi!”

Giới cảm thấy cực kỳ không được.

Vân Thiển ngủ say.

Tính dục: “Liên quan gì tới ta, rõ ràng là chuyện tốt mà Giới làm ra. Lúc tên không có trái tim kia trở về Thần giới, lo lắng sau này Vân Thiển thích người khác, khiến cô ấy không thấy rõ ai trừ chính mình đã đành, còn khiến cô ấy chỉ phản ứng mạnh nhất đối với mình… Thôi, mặc kệ con lừa đó đi, chỉ cần giải trừ thần thuật, Vân Thiển chắc chắn sẽ thích đám chúng ta hơn.”

Ô Tề Hải: “Chị không nói gì, xem như chị đồng ý rồi đấy.”

Cậu cúi đầu, bắt đầu hôn từ khóe môi Vân Thiển. Bàn tay vuốt ve da thịt trần trụi trên eo cô, cảm xúc mịn màng giống như trứng gà lột khiến người ta yêu thích không nỡ buông tay.

Tham ăn: “Hu hu hu, chị gái thật đáng thương, Giới mà ngươi nói đúng là tên súc sinh! Ta không thể nào là phân thân của loại rác rưởi đó!”

Cậu không làm chuyện gì quá đáng, chỉ giống như cún con mới sinh mút lấy tuyến thể từ từ phồng lên trên cổ Vân Thiển: “Thật muốn làm chuyện kế tiếp với chị ghê, em muốn tiếp tục rồi.”

Cậu cúi đầu, bắt đầu hôn từ khóe môi Vân Thiển. Bàn tay vuốt ve da thịt trần trụi trên eo cô, cảm xúc mịn màng giống như trứng gà lột khiến người ta yêu thích không nỡ buông tay.

Nếu là phân thân dục vọng khác, dù cho cảm giác đụng chạm lúc cảm xúc xao động truyền tới cũng không mạnh mẽ như Tham ăn lúc này.

Cơ thể dồn nén, biến thành trái bom hẹn giờ, có cảm giác phát nổ bất cứ lúc nào.

Giới không biết Ô Tề Hải và Vân Thiển kích thước không hợp, lời nói của Ô Tề Hải lúc nãy chỉ mang ý đùa giỡn, đồng thời ngài cũng không hiểu những chuyện này, cứ nghĩ Ô Tề Hải bắt đầu làm thật.

Tuyệt đối không được!

Giới nghĩ tới nghĩ lui, nhớ đến hai ngày trước đi ra phía sau núi, nhìn thấy chuyện Đen to con gặp phải.

Hình như lúc đó Đen to con tính làm vài chuyện với Trắng bé nhỏ. Nhưng đằng sau núi có một cây thần mộc, Đen to con đè không ngã, cộng với việc ngồi quá vội nên bị thương vài chỗ quan trọng.

Giới không có tính dục, không có chỗ kia, cho nên ngài có thể thông qua việc đánh vào chỗ đó để truyền lại cảm giác đau đớn sản sinh từ chỗ đó đến phân thân mà ngài chỉ định.

Giới ác độc, ra tay không nể nang gì. Đây là nỗi đau khó nói thành lời, chỉ có đàn ông đích thực mới có thể chịu đựng được.

Giới ác độc, ra tay không nể nang gì. Đây là nỗi đau khó nói thành lời, chỉ có đàn ông đích thực mới có thể chịu đựng được.

Ô Tề Hải: “…”

Ngài phải đích thân gặp mặt Tính dục một lần… Thời gian cấm túc còn nửa tháng, ngài phải đích thân đi gặp Vân Thiển rồi lại nghe  ——

Tính dục: “Ta mệt rồi, tính dục tích cóp thành hình trong cơ thể Vân Thiển không đủ để ta ăn, nếu tiếp tục tỉnh giấc sẽ ảnh hưởng đến cơ thể cô ấy… Sao đám các ngươi vô dụng vậy, đến bây giờ mới tạo được chút xíu tính dục .”

Trong phút chốc, Tiểu Hải căng tràn sức sống đã khuất bóng hoàng hôn, không gượng dậy nổi.

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

13 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Quả nhiên tính dục ở trên chị Thiển thật
Xem ra chiếc nhẫn gỗ Giới đeo là 1 trong 100 chiếc chị lm năm 4t
Chắc trc lúc đi anh thấy chị thả câu nhiều cá quá nên ms hạ chú

Lyly
Lyly
1 Năm Cách đây

Có vẻ mấy phân thân là thất đại tội :v, có tham lam, tham ăn, dục vọng rồi, còn cố chấp thì hơi lạ. Chắc ngoài tính dục ra thì đoán là chị n9 còn có lười biếng trong người :>

yukiyuhana4231
yukiyuhana4231
1 Năm Cách đây

khuất bóng hoàng hôn hahaha ôi Zens ơi bạn edit đỉnh quá, cực kỳ mượt luôn, đọc mà mình cứ cười miết

13
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!