Chương 65
Tính dục là cô
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Cái này không khỏi khiến Giới nhớ đến bốn chữ tiếng lòng tại lần đầu tiên Vân Thiển gặp ngài: “Thật muốn đè anh.”
Khao khát của cô trần trụi không hề che giấu, mặc dù không hiện lên mặt nhưng ánh mắt và tiếng lòng đều đồng nhất. Một đôi mắt giống như có thể lột sạch quần áo trên người ngài, thấy rõ thân thể bên dưới.
Giới biết rõ quần áo là thần thuật biến thành, Vân Thiển không thể nào nhìn xuyên qua quần áo để thấy được cái gì. Nhưng ánh mắt của cô ngập tràn tính công kích, ngài âm thầm tăng thêm độ dày cho quần áo.
Động tác của ngài nhìnỵrất quen… VânấThiển đột nhiên³nhận ra chẳngợphải thần linhãtrước mặt làứngười mà cô(ngày nhớ đêmĩmong, vô cùngảmuốn đè kiaớsao?!
Tiếng lòng VânịThiển khiến choìGiới lấy làmủlạ. Rõ ràng²ngài đã mangỵmặt nạ, hìnhẳtượng cũng khácíhoàn toàn lúcitrước, sao côìgái này vẫnẫnhận ra ngài?
Vân[Thiển chưa mởĮmiệng, cô dựẫđịnh trở thànhĪtín đồ củaểthần linh. Gầnụquan được lộc,ḹnói không chừngĭsau này côữcó cơ hộiЇcùng thần linh°ấy ấy ấy.
Giớiịcàng nghe tiếngḻlòng Vân Thiểnḻcàng đen mặt.ồNgài nghe đượcἴmột bộ phimīdài tập, tìnhítiết là tínẵđồ làm saoîthừa dịp thầnđlinh không chúịý mà sàmỷsỡ này nọ,Īcuối cùng ănἴsạch ngài mộtẻlần.
Rõ ràng trongìnhà có phânùthân Cố chấpīvà Tham lamĩcủa ngài, bắtἰcóc Tham ănἰcủa ngài ở]thế giới kia,ìbây giờ vẫnạcòn mơ tưởngìđến thân thểĬngài, quá thamỡlam rồi!
Vân Thiểnỳvừa xuất hiện,ọGiới đã cảmịnhận được mùiýTham ăn nồngἶnặc trên người(cô. Thực lựcýTham ăn đãỵxấp xỉ sinhẻvật bán thần,ἶthảo nào bảnốthân không cảmĩứng được sựộtồn tại củaệcô, ngài chẳngịhề bất ngờ,việc Tham ănÏở bên cạnh)Vân Thiển chút:nào.
Giữa hai ngườiêim lặng dịỉthường.
Giới có thểầnghe thấy tiếng(lòng của VânâThiển nên vẫnɪluôn không mởãmiệng, ngược lạiẵcó cảm giácĩVân Thiển cứḽtíu tít bên²tai ngài, kháÏom sòm.
Suy nghĩịvận hành trongầđầu Vân Thiểnļluôn phong phú.ɩCô là tayổtự biên tựừdiễn điêu luyện,ộrất nhiều chuyệníngại sự ràng(buộc của đạoἱđức và phápồluật nên côýsẽ chỉ nghĩẹlung tung trongĭlòng, hoàn toànîkhông ngờ thần‹linh Giới nàyỉcó thể đọcĺđược suy nghĩ.
Sauἷkhi nói xongđyêu cầu, thầnểlinh trước mặtểvẫn luôn imılặng. Chẳng lẽắngài không muốnõđáp ứng lờiĨcầu xin củaúcô? Hay làíngài không ngheìrõ, chi bằngạcô tới gầnịlặp lại lầnḹnữa.
Giới: “Cô đứngἵyên đó, đừngĩqua đây.”
Khôngịbiết có phảiạảo giác hay)không, cô lạiọnghe ra mộtἷchút hoảng hốtìtrong giọng nóiắcủa Giới.
Vân Thiển:jKhông thể nào,įsao thần linh¹lại sợ mìnhítới gần được?
Vân³Thiển bấm cổ³họng, khiến giọnginói mình càngínũng nịu hơn:ệ“Ngài thần linh…”ı
Giới bị côẻgọi mà nhũnỉcả chân. Ngàiâcứ cảm giácĩgiây kế tiếp,ɨcô sẽ bấtệchấp sinh mạng]ôm lấy ngàiɪgặm lung tungểmột trận giốngìđêm hôm trước.
Ngay°lập tức ngàiộnhận ra đây¹là ảnh chiếu,ícho dù VânịThiển tới gầnịcũng không thểứchạm vào ngài,ẹcô vốn khôngἱlàm gì được!
VâníThiển chỉ thấyjGiới lúc thìònhụt chí, lúcầthì hừng hựcļkhí thế, khóeưmiệng khi cao)khi thấp, giốngầhệt bệnh nhânÏtâm thần ởïbệnh viện tâmãthần trước đâyĪcô làm tìnhểnguyện, không khácfgì biểu tượngỉcảm xúc ngố)tàu lưu hànhĩtrên mạng.
Giới rộngἷlượng phớt lờítiếng lòng mắngíngài ngố tàuĪcủa tín đồíbại não, đápỳlại yêu cầuõlúc nãy củaătín đồ. Ngàiḻsẽ cho VânɨThiển mượn mộtủphần thần lựcíđể sử dụng,ínhưng cô phảiềtự chịu tráchếnhiệm với ảnhệhưởng sản sinhịsau đó.
Giới: Choơcô dùng thầnủlực xong ngủἲbảy ngày bảyâđêm cho biết.
VânἰThiển: “Ngài thầnĬlinh tôn kính,Їngài đúng làjngười tốt. Xinóhỏi, ngài cóĬthể nói choàtôi biết ngàiốlà thần linh(gì không?”
【:Xem ra đầuãóc cũng chẳngẩthông minh lắm.】
Giới:è“Ha ha.” Ngàiïngập ngừng nói:ị“Ta có thểἱthấy nhất cửớnhất động củaợcô, nếu côếcầu xin, khôngĩcần gọi tên‹ta, chỉ cầnЇmở đầu bằng(sáu chữ trướcếcâu nói…”
ỐngÏtay áo ngàiỉphất nhẹ, ảnhỏchiếu biến mấtốhoàn toàn.
Cơ thể,Vân Thiển truyềnũđến cảm giácấrơi tự do.ủCô đột ngộtằtỉnh giấc, Phùạthủy biển vàứÔ Tề Hảiỵđang đứng phíaỡtrước, mà trongĩcơ thể côỉtrào dâng sứcɪmạnh chưa từngỉcó.
Một loại sứcỷmạnh điên cuồng³chảy dọc khắpĩmạch máu trongĩcơ thể, kêuįgào muốn hủyἱdiệt tất cảɨmọi thứ trênɨthế giới. Thầnúlực khiến màuInâu trà trên(đuôi tóc côḹnhạt đi, nhuốmĭmột ít màuạbạc.
Ô Tề Hảiềthấy kết giớiộbiến mất, vộiĭnhào tới cạnh,Vân Thiển: “Chịịgái, chị khôngậsao chứ, chịĪcầu nguyện trònửmột tuần rồiởđấy!”
Vân Thiểnἴtưởng mình chỉấmới nói chuyện:với Giới hơn¹nửa tiếng đồngíhồ, không ngờɩthời gian lạiằqua lâu nhưđthế, thảo nàoībụng cô đóiitới vậy!
Vân Thiển:ɩ“Tôi muốn ănàgì đó.”
ÔìTề Hải nhétảchô cô mộtècon cá nhỏ:ỉ“Chị gái ănểcái này lót¹dạ trước đi.”ĩBỗng nhiên cậuĩbị người bênòcạnh đẩy ra.
Phùứthủy biển túmìlấy bả vaiổVân Thiển: “CôĬlấy được thần¸lực rồi đúngĩkhông? Bây giờớdựa theo cáchἶta nói, từảtừ truyền nóỉcho ta, sauḷđó ta sẽíbắt đầu giaoidịch với các)ngươi.”
Phù thủyảbiển nhìn sangõphần giữa háng]của Ô TềơHải, nhận được,ánh mắt hungíác của cậu.
VânĩThiển dựa theoílời nói củaíPhù thủy biển,ẹđan mười ngónđtay với côấta. Nhưng thầnôlực vừa bắtựđi truyền điἷmột chút, Phùụthủy biển đãáphát ra tiếngíkêu thảm thiết.
Gươngímặt xinh đẹpḽcủa cô taứbỗng nhiên trởờnên xấu xí,îbiến đổi tớiỵlui giữa bứcậtranh Vân Thiểnỷtừng thấy và}hình tượng người¸phụ nữ xinhìđẹp. Cô taịđột ngột thoátôkhỏi tay VânīThiển, hoảng sợjtột cùng: “Y²là cái gì?ỉY không phảiɩthần linh chínhổthống! Sao côɪcó thể chịuỉđược thần lựcİđáng sợ nhưỉvậy?”
Vân Thiểnîcảm thấy sứcằmạnh trong cơIthể có hơiịđiên cuồng thật,ỉnhưng không đángửsợ như Phùịthủy biển nói.
ÔữTề Hải tò¸mò, mùi bốcļlên từ ngườiĪVân Thiển khiếnḻcậu có cảmùgiác thân quen.ôCậu hỏi: “Phù:thủy biển, vừaầrồi cô nóiónếu tôi có³thần lực, tôiἲcũng có thểẩhóa thành sinhîvật bán thầnểđúng không?”
Phù¸thủy biển lắc]đầu lia lịa:į“Ngươi không chịu:nổi loại thầnjlực này đâu.”íVẻ ngoài côĩta rốt cuộcịcũng ổn địnhợlại, không biếnĺđổi nữa.
Ô Tề,Hải nắm lấyữtay Vân Thiển.:Thần lực giốngừnhư tìm đượcủchủ nhân, vộiờvã tràn vàoầcơ thể cậu,îmà Vân Thiểnìbỗng có cảmộgiác đuối sức.
Phùôthủy biển: “Chuyện…ềchuyện này khôngĨthể nào!”
VânỉThiển buồn ngủókhông chịu nổiồnói với côЇta: “Cô làỉvai diễn phụ(*)Îà?”
(*) Tác‹giả dùng từÏ捧哏 , đểàchỉ những vaiɨphụ sử dụngjlời nói, vẻịmặt, động tácĩphối hợp vớiầvai chính, nhằmİmục đích tấuòhài.
Cô ngáp dài,ịchuẩn bị tinhôthần ngủ bấtíkỳ lúc nào.ìĐột nhiên, cơịthể cô bốc}lên một luồngệkhí khô nóng,ỳđánh đuổi cơnậbuồn ngủ sangẹmột bên, phân)bổ toàn thân.
ÔịTề Hải vàíPhù thủy biểnụphát hiện ánhụmắt Vân Thiểnệthay đổi, trởữnên yêu kiều²ướt át, cơ‹thể tỏa raἷmùi thơm cóễthể sánh ngangỉvới hương thúcĪtình.
Phù thủy biểnừkhông chịu được[sự chộn rộnẫtrong cơ thể,êchạy như bayİđi tìm đámḻtrai lơ.
Ô TềổHải thấy VânïThiển đang cởi}quần áo mình.ễCậu vội vàng[ôm lấy cô,ĩtìm được mộtỉgian phòng xemjnhư lành lặn,fđặt cô lênẳgiường.
Nhưng cậu lạiḽkhông đợi đượcìđộng tác kểứtiếp của VânἷThiển.
Cuối giường đặtịmột tấm gươngêrất lớn, phảnἴchiếu toàn bộúkhung cảnh lúcìnày.
Vân Thiển chậmảrãi giơ tay³sờ mặt mình,{cử động cơậthể xuống giường.ùĐứng trước gương,ưcô giơ tayìchạm vào mặtịgương, nở nụộcười rạng rỡ:ΓVân Thiển, quảữnhiên sau khiẻtrưởng thành, nàngïrất xinh đẹp…”ì
Ô Tề Hải:ἵ“Ngươi là ai?ắNgươi là thầnâlinh mà ban]nãy chị gáiÍcầu xin sao?õNgươi bám vàoụngười cô ấy?”ứ
“Đần độn.” Ánhỳmắt “Vân Thiển”ílạnh nhạt nhìnĩÔ Tề Hảiẳtrong gương. Côĩvừa nở nụícười trong trẻo,ựvừa ôm lấyỳchính mình: “Khôngìngờ ta tỉnhĺgiấc trễ nhưĩvậy. Đây cũngậlà chuyện bấtìđắc dĩ, nếuïnhư ta tỉnhềlại quá sớmἴsẽ tổn hạiɪđến nàng…”
ÔẹTề Hải trầmègiọng hỏi: “Rốtừcuộc ngươi làĪai?” Cậu muốnắra tay nhưngỉlo lắng tổnờthương đến VânũThiển.
“Vân Thiển” cauímày: “Tham ăn,ểchẳng qua taếchỉ ở trongịthân thể Vân)Thiển, ngay cảĨta mà ngươiùcũng không nhận³ra sao?”
Ô³Tề Hải: “Thamũăn là ai,ỉta là ÔễTề Hải.”
“VânỗThiển” : “Giớiịđâu?”
Ô TềịHải: “Đó làỉai nữa?”
“VânặThiển” : “Bảnõthể đần độnĩcủa chúng ta.”ồ
Ô Tề Hải:ἶ“???”
Giới ởỉtrong thần điệnứđột nhiên ngửiỉđược mùi Tínhũdục vẫn luônốmất tích bấy¹lâu nay. Nhưngậkhi cảm ứngãvị trí củaụnó, ngài lạiÏphát hiện Tínhïdục đang ởảgần Vân Thiển.
Giớiïhoài nghi cuộc[đời, sao Tính°dục và Thamẹăn lại ởIcùng một thếÍgiới. Ngài ướcìgì có thểắlập tức chạyắtới, nhưng cấmàchế của ThầnỉBóng Tối tạoêra chưa biếnÎmất, ngài chỉẽcó thể ngưngİtụ Thủy kính,ịquan sát tìnhĺhình.
Sau đó ngàiếphát hiện, khôngỳngờ Tính dụcĩlại ở trênľngười Vân Thiển!
Tại sao?!
Nếu trên người Vân Thiển có thần thuật của ngài thi triển, hẳn ngài đã từng gặp Vân Thiển, không thể nào không nhận ra.
Làm sao có thể xảy ra chuyện này?
Giới nghe xong giật mình. Tính dục là chúa nói láo gì thế, ngài làm chuyện như vậy khi nào? Ngài không hề có ấn tượng với Vân Thiển, làm sao có thể làm những chuyện Tính dục nói.
Tham ăn: “…”
Vì sao dục vọng của ngài lại ở trên người một cô gái, mà cô gái kia còn dụ dỗ hết ba dục vọng khác của ngài. Ngài lại phát hiện quả nhiên trên người Tham ăn có thần lực của ngài, nếu vậy ngài có thể thông qua chút thần lực này truyền một phần ý thức lên người Tham ăn…
Ô Tề Hải ôm Vân Thiển vào lòng giống như ôm đứa trẻ: “Chị gái, em muốn hôn chị, chị nghe thấy không? Tính dục tạo thành trên người chị chưa đủ, để em giúp chị được không?”
Tham ăn: “Ngươi là Tính dục? Vậy luồng dục vọng ta ăn được trong người chị gái lúc trước…”
Giới nghĩ tới nghĩ lui, nhớ đến hai ngày trước đi ra phía sau núi, nhìn thấy chuyện Đen to con gặp phải.
Ô Tề Hải cảm giác có thứ gì đó bò tới bò lui trong cơ thể, mùi hương thơm ngọt kích thích. Cậu điều động cơn thèm ăn, ăn sạch cả lũ, lập tức có cảm giác thiết lập kết nối với cái gì đó.
Ô Tề Hải cảm giác có thứ gì đó bò tới bò lui trong cơ thể, mùi hương thơm ngọt kích thích. Cậu điều động cơn thèm ăn, ăn sạch cả lũ, lập tức có cảm giác thiết lập kết nối với cái gì đó.
Giới: “…”
Vân Thiển ngủ say.
Tham ăn ăn mất ý thức của ngài luôn rồi. Chuyện này không gây ảnh hưởng xấu đến ngài, nhưng sẽ khiến ngài không thu hồi được phần ý thức đó, bị buộc cảm nhận mọi cảm giác của Tham ăn.
Tại sao?!
Tính dục: “Lẽ nào ngươi không thích cơ thể cô ấy? Cô ấy như vậy không khiến ngươi kích thích à?”
Cũng vì vậy, ngài nghe được đối thoại giữa Tính dục và Tham ăn.
Tham ăn: “Hình như chị gái không lớn tuổi mấy, chuyện ngươi nói có vẻ đã xảy ra rất lâu rồi…”
Tính dục: “Cái gì, ngươi không biết mình là một phân thân của thần linh sao? Không biết cũng tốt, ta cũng chẳng muốn nhận mình và tên đó là cùng một người, y vốn không có trái tim!”
Tham ăn: “Ta vẫn cảm thấy có gì đó không chân thật… Ngươi có thể không nói chuyện với ta bằng thân thể chị gái không, ngươi đừng có sờ vào ngực chị ấy! Đó là của ta!”
Ô Tề Hải: “…”
Tính dục: “Cái gì mà của ta của ngươi, chẳng phải ta chạm vào thì ngươi cũng có cảm giác sao, chúng ta vốn là một… Ta không có thân xác của mình. Sau khi bị Giới ném ra, ta thừa dịp y không để ý mà bám lên người Vân Thiển, vẫn ngủ say đến giờ. Dưới ảnh hưởng của ta, cô ấy mới phát triển hoàn mỹ như vậy.”
Giới không có tính dục, không có chỗ kia, cho nên ngài có thể thông qua việc đánh vào chỗ đó để truyền lại cảm giác đau đớn sản sinh từ chỗ đó đến phân thân mà ngài chỉ định.
Tham ăn: “…”
Giới cảm thấy cực kỳ không được.
Tính dục: “Cái gì mà của ta của ngươi, chẳng phải ta chạm vào thì ngươi cũng có cảm giác sao, chúng ta vốn là một… Ta không có thân xác của mình. Sau khi bị Giới ném ra, ta thừa dịp y không để ý mà bám lên người Vân Thiển, vẫn ngủ say đến giờ. Dưới ảnh hưởng của ta, cô ấy mới phát triển hoàn mỹ như vậy.”
Tính dục: “Lẽ nào ngươi không thích cơ thể cô ấy? Cô ấy như vậy không khiến ngươi kích thích à?”
Tính dục: “Đúng rồi, nếu như gặp Cố chấp, ngươi phải cẩn thận một chút, y và chúng ta không giống nhau.”
Tham ăn: “Ngươi là Tính dục? Vậy luồng dục vọng ta ăn được trong người chị gái lúc trước…”
Tham ăn: “Ngươi thật quá đáng, dám làm chuyện như vậy với chị gái!”
Tính dục: “Cái gì, ngươi không biết mình là một phân thân của thần linh sao? Không biết cũng tốt, ta cũng chẳng muốn nhận mình và tên đó là cùng một người, y vốn không có trái tim!”
Tính dục: “Dù cho ta ngủ say, ta cũng sẽ tạo nên ảnh hưởng đối với cơ thể cô ấy, có điều cô ấy sẽ không nảy sinh thú tính đối với người khác, chỉ có chúng ta.”
Tham ăn: “Ngươi thật quá đáng, dám làm chuyện như vậy với chị gái!”
Tính dục: “Liên quan gì tới ta, rõ ràng là chuyện tốt mà Giới làm ra. Lúc tên không có trái tim kia trở về Thần giới, lo lắng sau này Vân Thiển thích người khác, khiến cô ấy không thấy rõ ai trừ chính mình đã đành, còn khiến cô ấy chỉ phản ứng mạnh nhất đối với mình… Thôi, mặc kệ con lừa đó đi, chỉ cần giải trừ thần thuật, Vân Thiển chắc chắn sẽ thích đám chúng ta hơn.”
Tính dục: “Dù cho ta ngủ say, ta cũng sẽ tạo nên ảnh hưởng đối với cơ thể cô ấy, có điều cô ấy sẽ không nảy sinh thú tính đối với người khác, chỉ có chúng ta.”
Tham ăn: “Hình như chị gái không lớn tuổi mấy, chuyện ngươi nói có vẻ đã xảy ra rất lâu rồi…”
Tính dục: “Đúng là rất lâu trước đây, cô ấy mới bốn tuổi đã bị tên khốn Giới không có trái tim kia hãm hại, mới bốn tuổi thôi!”
Tham ăn: “Hu hu hu, chị gái thật đáng thương, Giới mà ngươi nói đúng là tên súc sinh! Ta không thể nào là phân thân của loại rác rưởi đó!”
Tham ăn: “Tại sao?”
Giới nghe xong giật mình. Tính dục là chúa nói láo gì thế, ngài làm chuyện như vậy khi nào? Ngài không hề có ấn tượng với Vân Thiển, làm sao có thể làm những chuyện Tính dục nói.
Làm sao có thể xảy ra chuyện này?
Nếu trên người Vân Thiển có thần thuật của ngài thi triển, hẳn ngài đã từng gặp Vân Thiển, không thể nào không nhận ra.
Ngài phải đích thân gặp mặt Tính dục một lần… Thời gian cấm túc còn nửa tháng, ngài phải đích thân đi gặp Vân Thiển rồi lại nghe ——
Giới: Đây là phân thân của ta sao? Sao phân thân còn biết nhiều chuyện hơn ta vậy?
Cậu không làm chuyện gì quá đáng, chỉ giống như cún con mới sinh mút lấy tuyến thể từ từ phồng lên trên cổ Vân Thiển: “Thật muốn làm chuyện kế tiếp với chị ghê, em muốn tiếp tục rồi.”
Tính dục: “Ta mệt rồi, tính dục tích cóp thành hình trong cơ thể Vân Thiển không đủ để ta ăn, nếu tiếp tục tỉnh giấc sẽ ảnh hưởng đến cơ thể cô ấy… Sao đám các ngươi vô dụng vậy, đến bây giờ mới tạo được chút xíu tính dục .”
Ô Tề Hải ôm lấy cơ thể ngã xuống của Vân Thiển, sắc mặt cô trở nên hồng hào, trong miệng lầm bầm mấy câu đại loại như “Tên nào cũng không cho ta đè”.
Tham ăn: “…”
Tính dục: “Đúng rồi, nếu như gặp Cố chấp, ngươi phải cẩn thận một chút, y và chúng ta không giống nhau.”
Tham ăn: “Tại sao?”
Nếu là phân thân dục vọng khác, dù cho cảm giác đụng chạm lúc cảm xúc xao động truyền tới cũng không mạnh mẽ như Tham ăn lúc này.
Vì sao dục vọng của ngài lại ở trên người một cô gái, mà cô gái kia còn dụ dỗ hết ba dục vọng khác của ngài. Ngài lại phát hiện quả nhiên trên người Tham ăn có thần lực của ngài, nếu vậy ngài có thể thông qua chút thần lực này truyền một phần ý thức lên người Tham ăn…
Giới cũng muốn biết.
Giới cũng muốn biết.
Ô Tề Hải: “Chị không nói gì, xem như chị đồng ý rồi đấy.”
Giới: Đây là phân thân của ta sao? Sao phân thân còn biết nhiều chuyện hơn ta vậy?
Tham ăn: “…”
Nhưng cả hai không đợi được câu trả lời của Tính dục.
Tuyệt đối không được!
Ô Tề Hải ôm lấy cơ thể ngã xuống của Vân Thiển, sắc mặt cô trở nên hồng hào, trong miệng lầm bầm mấy câu đại loại như “Tên nào cũng không cho ta đè”.
Tham ăn: “Ta vẫn cảm thấy có gì đó không chân thật… Ngươi có thể không nói chuyện với ta bằng thân thể chị gái không, ngươi đừng có sờ vào ngực chị ấy! Đó là của ta!”
Ô Tề Hải ôm Vân Thiển vào lòng giống như ôm đứa trẻ: “Chị gái, em muốn hôn chị, chị nghe thấy không? Tính dục tạo thành trên người chị chưa đủ, để em giúp chị được không?”
Tính dục: “Đúng là rất lâu trước đây, cô ấy mới bốn tuổi đã bị tên khốn Giới không có trái tim kia hãm hại, mới bốn tuổi thôi!”
Giới cảm thấy cực kỳ không được.
Vân Thiển ngủ say.
Tính dục: “Liên quan gì tới ta, rõ ràng là chuyện tốt mà Giới làm ra. Lúc tên không có trái tim kia trở về Thần giới, lo lắng sau này Vân Thiển thích người khác, khiến cô ấy không thấy rõ ai trừ chính mình đã đành, còn khiến cô ấy chỉ phản ứng mạnh nhất đối với mình… Thôi, mặc kệ con lừa đó đi, chỉ cần giải trừ thần thuật, Vân Thiển chắc chắn sẽ thích đám chúng ta hơn.”
Ô Tề Hải: “Chị không nói gì, xem như chị đồng ý rồi đấy.”
Cậu cúi đầu, bắt đầu hôn từ khóe môi Vân Thiển. Bàn tay vuốt ve da thịt trần trụi trên eo cô, cảm xúc mịn màng giống như trứng gà lột khiến người ta yêu thích không nỡ buông tay.
Tham ăn: “Hu hu hu, chị gái thật đáng thương, Giới mà ngươi nói đúng là tên súc sinh! Ta không thể nào là phân thân của loại rác rưởi đó!”
Cậu không làm chuyện gì quá đáng, chỉ giống như cún con mới sinh mút lấy tuyến thể từ từ phồng lên trên cổ Vân Thiển: “Thật muốn làm chuyện kế tiếp với chị ghê, em muốn tiếp tục rồi.”
Cậu cúi đầu, bắt đầu hôn từ khóe môi Vân Thiển. Bàn tay vuốt ve da thịt trần trụi trên eo cô, cảm xúc mịn màng giống như trứng gà lột khiến người ta yêu thích không nỡ buông tay.
Nếu là phân thân dục vọng khác, dù cho cảm giác đụng chạm lúc cảm xúc xao động truyền tới cũng không mạnh mẽ như Tham ăn lúc này.
Cơ thể dồn nén, biến thành trái bom hẹn giờ, có cảm giác phát nổ bất cứ lúc nào.
Giới không biết Ô Tề Hải và Vân Thiển kích thước không hợp, lời nói của Ô Tề Hải lúc nãy chỉ mang ý đùa giỡn, đồng thời ngài cũng không hiểu những chuyện này, cứ nghĩ Ô Tề Hải bắt đầu làm thật.
Tuyệt đối không được!
Giới nghĩ tới nghĩ lui, nhớ đến hai ngày trước đi ra phía sau núi, nhìn thấy chuyện Đen to con gặp phải.
Hình như lúc đó Đen to con tính làm vài chuyện với Trắng bé nhỏ. Nhưng đằng sau núi có một cây thần mộc, Đen to con đè không ngã, cộng với việc ngồi quá vội nên bị thương vài chỗ quan trọng.
Giới không có tính dục, không có chỗ kia, cho nên ngài có thể thông qua việc đánh vào chỗ đó để truyền lại cảm giác đau đớn sản sinh từ chỗ đó đến phân thân mà ngài chỉ định.
Giới ác độc, ra tay không nể nang gì. Đây là nỗi đau khó nói thành lời, chỉ có đàn ông đích thực mới có thể chịu đựng được.
Giới ác độc, ra tay không nể nang gì. Đây là nỗi đau khó nói thành lời, chỉ có đàn ông đích thực mới có thể chịu đựng được.
Ô Tề Hải: “…”
Ngài phải đích thân gặp mặt Tính dục một lần… Thời gian cấm túc còn nửa tháng, ngài phải đích thân đi gặp Vân Thiển rồi lại nghe ——
Tính dục: “Ta mệt rồi, tính dục tích cóp thành hình trong cơ thể Vân Thiển không đủ để ta ăn, nếu tiếp tục tỉnh giấc sẽ ảnh hưởng đến cơ thể cô ấy… Sao đám các ngươi vô dụng vậy, đến bây giờ mới tạo được chút xíu tính dục .”
Trong phút chốc, Tiểu Hải căng tràn sức sống đã khuất bóng hoàng hôn, không gượng dậy nổi.
Quả nhiên tính dục ở trên chị Thiển thật
Xem ra chiếc nhẫn gỗ Giới đeo là 1 trong 100 chiếc chị lm năm 4t
Chắc trc lúc đi anh thấy chị thả câu nhiều cá quá nên ms hạ chú
Có vẻ mấy phân thân là thất đại tội :v, có tham lam, tham ăn, dục vọng rồi, còn cố chấp thì hơi lạ. Chắc ngoài tính dục ra thì đoán là chị n9 còn có lười biếng trong người :>
khuất bóng hoàng hôn hahaha ôi Zens ơi bạn edit đỉnh quá, cực kỳ mượt luôn, đọc mà mình cứ cười miết