Chương 68
Xấu đếch chịu được
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Ô Tề Hải lẫn vào trong bầy Hải thú bơi lội. Hình dáng Hải thú có lớn có nhỏ, trong đó cậu thuộc Hải thú cỡ lớn , Hải thú cỡ nhỏ nhìn thấy cậu đều tự động tránh ra.
Sau khi giao tiếp với Hải thú bên cạnh, Ô Tề Hải biết được nơi bọn chúng muốn đi là Lôi Quốc, ở đó có một tộc Người có thể nói chuyện với Hải thú, người kia nói có thể cung cấp những thứ Hải thú muốn.
Không ngoài suy đoán, tộc Người kia chính là Đại công chúa Lôi Hoài An. Nhờ lấy được năng lực từ chỗ Phù thủy biển, cô mới có thể giao tiếp với Hải thú. Lôi Hoài An đã trở lại Lôi Quốc.
Hình dáng bây giờ củaỉÔ Tề Hảiĭkhông thể nàoÏnói chuyện nàyểcho Vân Thiển,ḷcậu tăng tốcïbơi về phíaìLôi Quốc. Lúcỳsắp đến LôiẩQuốc, cậu bơiớlên mặt biển,(phun năm ngườiíVân Thiển ra.ỉTên ngốc dừngấlại với cậu,ếđồng thời biếnịtrở về bộửdạng tộc Người.
VânỉThiển nhìn thấyệtên ngốc biếnïra hai chânựthay thế đuôiưcá màu trắngibạc vốn có,àtóc dần sẫmïmàu , trôngẫcàng giống vớiảtộc Người. Tênỹngốc mặc quần²áo thô sơặmay từ daỉthú, ngơ ngẩnứnhìn về phíaįLôi Quốc.
Ngay cảêkhi Ô Tề}Hải giơ tráiĩtim cũng khôngởthể khiến anhôhoàn hồn.
Kim ThiênẹThiên không nhịnἰđược hỏi: “Vừaİrời khỏi mặtủbiển là cóảthể biến raũhai chân, anhỡta là phiênÍbản nàng tiên]cá à?”
Theo¹lý thuyết, tộc³Biển thuần chủngíkhông thể nàoīcó bề ngoàiĩgần giống loàiļngười như vậy,ũchắc chắn tênĭngốc đã làmệgì đó mớiịcó được haiɩchân.
Có điều đâyềlà chuyện tốt,ẽbọn họ khôngîcần che giấuătung tích tênệngốc khi tràớtrộn vào LôiơQuốc. So vớiíviệc mang Lôi²Hoài An từiLôi Quốc tớiýđây thì việcắmang tên ngốcávào gặp LôiạHoài An cóúvẻ dễ hơn.
ÔɩTề Hải dừngăở vị tríĩcách Lôi Quốcỳmột đoạn, nhómấngười phải bơiòthêm mới đếnănơi.
Hải thú dướiắnước chen chúcímột vùng, nhìnÍsố lượng màíê da đầu.òÔ Tề Hảiınắm tay côîđể cô khôngảsợ hãi.
Vân Thiểnỏnghiêm túc nghĩ:đDù sao bọnủchúng đều chẳngỉlớn bằng ÔỹTề Hải.
Lôi Quốcãđang ở phíaĩtrước, dáng vẻẳhôm nay củaúnó khiến nhómíngười phải trốémắt đứng nhìn!
Vẫnílà quốc giaÎvạn thuyền, nhưng¸kích thước hạmũđội lớn gấpómấy chục lầnỵtrước đây. Phíaásau hạm đội,{một ngọn núiIcao chót vótImọc từ dướiíđáy biển lênắtrên mặt biển,ẳsừng sững nhìnệxuống tất cảọHải thú vàợtộc Người.
Lôi HoàiİAn sử dụngfbảo vật củaἰPhù thủy biểnĩxây dựng LôiậQuốc thành dáng:vẻ hùng mạnhínhư bây giờ!
ĐặngịChung nhìn lướtİqua thuyền bèựcác quốc giaɪkhác đang đậuíxung quanh cùngЇvới hạm độiờđằng xa kéoīdài vô tận,ỉcòn có những[Hải thú đangɩbơi dưới biển,ịrồi lại nhìnịkhí thế vạnộquốc triều bái.
ĐặngİChung: “Đại công²chúa này khôngïđơn giản đâu.”ồ
Người có thểừchạy thoát khỏiÎnhà tù tộcɨBiển, ngay cảọPhù thủy biểnđcũng dám gạtỉthì làm saoìcó thể làľngười đơn giản.ḷ
Nhóm Vân Thiểnấtới rất đúngợlúc, bây giờflà lúc LôiìQuốc mở cửaἴtham quan, việcákiểm tra ngườiệlên thuyền kháọlỏng lẻo, bọnựhọ dễ dàngốdẫn tên ngốcétrèo lên thuyền.
Thị‹vệ và dũngἶsĩ Lôi Quốcἶthuyền ngoài đềuíđã đổi người.íVân Thiển và}Ô Tề Hảiồthân là dũngĩsĩ Lôi Quốcįtiền nhiệm nênòkhông bị nhậnăra.
“Không ngờ Đại)công chúa cóỷthể trốn thoátẵkhỏi tay tộcĩBiển trở về,įxứng đáng làưcon gái củaĩQuốc vương Bệửhạ.”
“Đúng vậy,ĩcó điều khôngồngờ Phong Quốcẩlại dám toanỷtính chúng ta…ḷQuốc vương Bệɪhạ tính xíạxóa chuyện này,ýhình như ĐạiĪcông chúa khôngἰvui lắm.”
“Khôngóvui cũng vôễdụng, dù saoĨđó cũng làịcha của côỉấy…”
Trên boong:thuyền đầy người,{nhóm Vân Thiển[cố gắng khôngầgây sự chúíý, đi sátỗvai đám người,ịgiống như nhữngũngười hóng chuyện,ũtò mò muốnừxem Đại côngÏchúa sau khiĨtrở về, nhờЇvậy hành độngídi chuyển vàoẫthuyền trong củaĩbọn họ không}quá kỳ lạ.
ÔïTề Hải bịIquầy hàng bàyĺtrên thuyền hấpấdẫn.
Dân chúng LôiẳQuốc thừa dịp(các quốc giaìkhác tới thamìquan, nghĩ raễkhông ít cáchẫkiếm tiền, đốngĪđồ vật nhoốnhỏ trên quầyìhàng trông kháÏthú vị.
Vân Thiểnâbị Ô TềḽHải kiên quyếtikéo về hướngýquầy hàng vớiflý do hếtỉsức chính đáng.
“Bâyḹgiờ là banèngày, dù choỉchúng ta nhìnằthấy Đại côngệchúa cũng khôngḹthể nào tiếp)cận cô ta,ịhay là đợiἷđến buổi tốiẻrồi hành động,{tạm thời xemẫthử ở đâyíbán cái gì,ắkhông chừng sẽḷcó ích!”
Tênîngốc đi theoịÔ Tề Hải,jnhóm Đặng Chungưhết cách, đànhɨphải đi cùng.
ÔỉTề Hải nhìnἱtrúng một conòốc biển đã:được tô màu.ếChủ quầy hàngἰúp mở nóiıthứ này cóɩcông dụng đặcìbiệt, mặc dù¸chỉ là đồêtrang trí nhưngịcó thể tăngăcường bề ngoài:khí phách đànïông, là chiếnïlợi phẩm màịông ta lấyɨđược lúc đối¸phó tộc Biểnõnào đó.
Nói trắngềra công dụngấcủa vỏ ốcĮbiển này chỉÍcó một ——ĩđeo lên chim,ẳkhiến nó trôngἳcàng oai hùng)hơn.
Chủ sạp: “Đâyɩlà thứ tốt[nhất để bàyḽtỏ tình yêu,đsau khi đeoɨmột khoảng thờiígian thì tặngècho người mìnhịyêu, chỉ cầnìlà người thìɨđều sẽ thích.”ẩ
Ô Tề Hảiắmong đợi nhìn¹về phía VânẩThiển.
Mặt Vân Thiểníkhông cảm xúcỉnói: “Tôi không}phải người, tôiỹkhông thích.”
ÔfTề Hải mấtímát tạm biệtĩông chủ quầyíốc biển tôọmàu, lại chạyâvề phía mộtàquầy hàng khác.
“Vòngḻtay này rấtơhợp với chị.”ửÔ Tề Hảiïcầm một chuỗiîvòng tay ngọcưtrai đeo vàoétay Vân Thiển,ồngọc trai màuứvàng sáng vôồcùng lấp lánh,ỉtôn lên daìthịt trắng muốtÏbên dưới.
Đúng làḽrất đẹp, VânἶThiển giơ tayốlên, ngọc traiìlóe sáng rựcÍrỡ.
Nhóm người ĐặngầChung phía sauảvô tình ănãthức ăn choıchó.
“Tôi mua cáiɪnày, bao nhiêuịtiền?” Ô TềáHải chuẩn bịẩtrả tiền. TiềnĮtệ nơi nàyļlà vỏ sòἳmặt trăng, dựaívào chất lượngìvỏ sò phânẫbiệt giá cảỉkhác nhau, baoýgồm vỏ sòộcấp thấp, vỏĩsò cấp trungâvà vỏ sòЇcấp cao.
Chủ quầyũhàng đội mũİvành rộng vẫnḹluôn núp dướiıbóng râm ởửmép thuyền ngheĨthấy câu hỏiàcủa Ô TềấHải, cuối cùngấcũng rời khỏiơbóng râm, lộ[ra cặp mắtĩmàu nhạt bênùdưới vành mũ.
“Mộtítrăm nghìn vỏ°sò cấp cao.”ɪ
Đám người hoảngãhốt, ăn cướpàà!
Sửng sốt qua(đi, Vương TưḻTuệ bỗng cảmểgiác chủ quầyihàng này hơiổkỳ lạ, mùiİhương thoang thoảng‹trên người ông:ta khiến côợcảm thấy rấtľquen thuộc, nhưngạcô không dámĩkhẳng định.
Đặng LanèLan nhạy bénĪcảm nhận đượcīsự lưỡng lựjcủa Vương TưèTuệ, bèn hỏi:ễ“Sao thế?”
VươngèTư Tuệ nghĩ[chắc chỉ làẫảo giác củaửmình. Cô nhìnḽVân Thiển tháofvòng tay ngọcátrai đặt xuốngỉquầy hàng: “Khôngộsao, cũng chẳngủquan trọng.”
ÔưTề Hải nhíujmày chất vấn:í“Ông không thểýra giá tốtằhơn chút sao?”ệ
Chủ quầy hàngùmỉm cười: “Cậuợmua thì sẽẹlà giá tiềnẳnày.”
Ô TềẹHải: “Ông quenẳbiết tôi?”
Chủïquầy hàng: “Khôngíquen.”
Ô TềἵHải trầm mặc,úđây chắc làido xấu bụng¹đó mà!
Cậuĩnói: “Một trămýnghìn thì mộtắtrăm nghìn, haiĩngày sau tôiìtrả tiền choÎông.”
Chủ quầyàhàng: “Tôi khôngḹmuốn bán choãcậu.”
Ô Tề[Hải: “…” Cậuịnhìn lão giàÏtrung niên khôngɩkhỏi tức giận.
VânìThiển chợt vươnõtay giữ ÔậTề Hải: “Chúng‹ta không mua,ỉđừng kích động.”ư
Được Vân Thiểnἱvuốt lông, ÔịTề Hải bình)tĩnh lại, cậuḷtrừng mắt nhìnỉchủ quầy hàngễxấu bụng, ấmĨức tìm kiếmIsự an ủiἷcủa Vân Thiển.ũTộc Người bánẹhàng kia đúngįlà đầu ócícó vấn đề.
Chủỉquầy hàng nheoɪmắt nhìn ÔốTề Hải, nơiảđáy mắt ẩn,chứa chút kinhíngạc.
Đoàn người điíxa, bọn họỏcảm ơn ôngἰchủ quầy khiếnẽÔ Tề Hảiɪtừ bỏ suyễnghĩ dạo phố,ùtiếp tục tậpỡtrung nhiệm vụἱdẫn tên ngốcἷđi gặp Đạiớcông chúa. Cáiếcớ nghiêm trangílúc nãy chỉècoi như thảÍrắm.
…
Đi một hồi,ỏVương Tư TuệĨvẫn cảm thấyặkỳ lạ.
Cô không kiềm được quay đầu lần nữa, xuyên qua nhóm người, nhìn chăm chú chủ quầy hàng kia một hồi. Ông ta bỗng nở nụ cười nhạt với cô.
Vân Thiển khéo léo hỏi: “Đây là dáng vẻ thật sự của ngài à?”
Thần Chiến Tranh giáng xuống thế giới này lần nữa chỉ vì hai chuyện, một là mang thú cưng nhỏ mà ngài bỏ quên ở thế giới này trở về, hai là ngài muốn cướp tín đồ của Giới.
Chỉ thấy mắt chủ quầy hàng lóe lên ánh sáng vàng, tiếng ồn ào những người xung quanh đều biến mất, giọng nói mang đầy thần tính vang lên bên tai cô: “Tín ngưỡng của ngươi rất thuần khiết, chỉ lộ một chút mùi mà cũng bị ngươi phát hiện ra.”
Năm người giống như đang ở trong không gian khác, người xung quanh đều mờ nhạt, chỉ có thần linh và bản thân họ rõ ràng.
Tầm mắt chiến thần dừng trên người Vân Thiển. Bây giờ người có thể nhìn thấy và nghe ngài nói chuyện chỉ có năm người chơi.
Vương Tư Tuệ sững sờ, không ngờ người này lại là thần linh!
Cô không kiềm được quay đầu lần nữa, xuyên qua nhóm người, nhìn chăm chú chủ quầy hàng kia một hồi. Ông ta bỗng nở nụ cười nhạt với cô.
Nếu thật sự phải tín ngưỡng thần linh, vậy chắc chắn cô phải tín ngưỡng người đẹp.
Tất cả mọi người nghe thấy Vương Tư Tuệ lắp bắp: “Ông… ông… ông… ông… ông là thần linh!”
Nhóm người Đặng Chung cho rằng Thần Chiến Tranh trông thật khí phách. Đặng Chung và Kim Thiên Thiên hâm mộ nhìn Vân Thiển, được thần linh vừa ý chỉ đích danh như vậy cũng may mắn quá rồi.
Thần Chiến Tranh khó hiểu, có điều vẫn trả lời câu hỏi của Vân Thiển: “Đây chỉ là cơ thể của một tín đồ.”
Bốn người Vân Thiển sửng sốt quay đầu. Ai, ai là thần linh?
Một người đàn ông trung niên mang gương mặt cực kỳ bình thường, hội đủ đặc tính người qua đường A, dù có lẫn trong đám người cũng chẳng bị phát hiện, đang nói chuyện với thái độ vô cùng kiêu ngạo.
Nói trắng ra là: Ngài xấu đếch chịu được, cho nên tôi không muốn tín ngưỡng ngài. Ngài mau tìm người khác đi.
Theo ngón trỏ Vương Tư Tuệ, bọn họ chỉ nhìn thấy ông chủ quầy hàng xấu bụng miệng sư tử ngoạm lại còn trào phúng Ô Tề Hải.
Ông chủ quầy hàng xấu bụng là Thần Chiến Tranh Diệc giáng xuống thế giới nhỏ này trong buổi lễ long trọng của tộc Biển hôm đó. Ngài nhập vào người tín đồ tộc Biển, mượn cơ thể người đó tự do hành động. Đợi lúc ngài rời đi, thân thể này sẽ được linh hồn ban đầu tiếp nhận, hơn nữa sẽ nhận được sự chúc phúc to lớn.
(*) Cuồng thảo thuộc kiểu chữ thảo, dùng để viết nhanh, bút pháp phóng khoáng, nhiều chữ viết nối liền với nhau chỉ bằng một nét
Cô không khỏi nhớ đến thần linh không biết tên lúc trước. Vốn dĩ cô còn nghĩ mặc dù người nọ đẹp nhưng phục sức hơi đơn giản, bây giờ nhìn Thần Chiến Tranh mới giật mình nhận ra thần linh tóc trắng lúc trước đúng là boy tinh tế, quả nhiên thần linh cũng phân chia cấp độ nhan sắc.
Ông chủ quầy hàng xấu bụng là Thần Chiến Tranh Diệc giáng xuống thế giới nhỏ này trong buổi lễ long trọng của tộc Biển hôm đó. Ngài nhập vào người tín đồ tộc Biển, mượn cơ thể người đó tự do hành động. Đợi lúc ngài rời đi, thân thể này sẽ được linh hồn ban đầu tiếp nhận, hơn nữa sẽ nhận được sự chúc phúc to lớn.
Chỉ thấy mắt chủ quầy hàng lóe lên ánh sáng vàng, tiếng ồn ào những người xung quanh đều biến mất, giọng nói mang đầy thần tính vang lên bên tai cô: “Tín ngưỡng của ngươi rất thuần khiết, chỉ lộ một chút mùi mà cũng bị ngươi phát hiện ra.”
Thần Chiến Tranh không cố ý che mặt bằng thần quang, vì vậy tất cả mọi người đều có thể thấy rõ gương mặt ngài thế nào.
Thần Chiến Tranh giáng xuống thế giới này lần nữa chỉ vì hai chuyện, một là mang thú cưng nhỏ mà ngài bỏ quên ở thế giới này trở về, hai là ngài muốn cướp tín đồ của Giới.
Mâu thuẫn giữa Thần Chiến Tranh và Giới chồng chất đã lâu. Có đoạn thời gian, phương pháp tu luyện của Giới và Thần Chiến Tranh xung đột, bọn họ đều lấy giết chóc để tu hành. Giới ỷ vào bản thể có thể chạy lung tung khắp nơi, cố ý chạy tới thế giới nhỏ của Thần Chiến Tranh châm ngòi chiến tranh, rồi lại tiến hành giết chóc điên cuồng, tốc độ thực lực tăng lên rất nhanh.
Thần Chiến Tranh: “Ta đến nơi này là để tìm một tín đồ thích hợp. Cô trông không tồi, tín ngưỡng ta, cô sẽ có được mưu lược siêu việt và dũng cảm không gì sánh bằng.”
(*) Cuồng thảo thuộc kiểu chữ thảo, dùng để viết nhanh, bút pháp phóng khoáng, nhiều chữ viết nối liền với nhau chỉ bằng một nét
Chỉ cần cho Giới đủ thời gian, việc ngưng tụ thần cách đối với ngài mà nói không phải việc khó. Nhưng trên một lĩnh vực chỉ có thể có một thần linh có Thần cách, Thần Chiến Tranh là thần linh có Thần cách “Chiến tranh và Giết chóc” . Chỉ cần Thần Chiến Tranh còn Thần cách, Giới đừng hòng thông qua giết chóc ngưng tụ Thần cách.
Người chơi nghe ra hàm ý sâu xa trong lời nói của Vân Thiển.
Thần Chiến Tranh vẫn luôn nghĩ Giới muốn ra tay với mình, nhưng hôm nay sau khi gặp phân thân kia, ngài thay đổi suy nghĩ, có lẽ Giới không hề có ý nghĩ gì với Thần cách Chiến tranh và Giết chóc. Giới là một thần linh có thân phận khá nhạy cảm, mặc dù là ở chỗ Thần Bóng Tối cũng vô cùng nhạy cảm.
Vân Thiển: “À ừm, ngài thần linh, khí thế dáng vẻ thật sự của ngài quá hùng mạnh, khiến lòng tôi sợ hãi và khiếp đảm. Tôi không thể sản sinh bất cứ ý nghĩ tín ngưỡng nào đối với dáng vẻ như vậy… Nơi này còn rất nhiều ứng cử viên tín đồ ưu tú hơn, bọn họ rất sẵn lòng trở thành tín đồ của ngài.”
Nghĩ như thế, sự chán ghét của Thần Chiến Tranh đối với Giới giảm đi một chút. Dù vậy, ngài vẫn chướng mắt Giới như cũ, nhất là mấy ngày trước Giới lại làm sụp thần điện ngài vừa xây. Ngài phải dạy dỗ Giới một bài học.
(1)Chỉ tính cách táo bạo, ngạo mạn, khó thuần phục.
Nghĩ như thế, sự chán ghét của Thần Chiến Tranh đối với Giới giảm đi một chút. Dù vậy, ngài vẫn chướng mắt Giới như cũ, nhất là mấy ngày trước Giới lại làm sụp thần điện ngài vừa xây. Ngài phải dạy dỗ Giới một bài học.
Cách trực tiếp nhất là cướp tín đồ của Giới!
Đường nét kiệt ngạo bất tuân(1) tràn đầy uy nghiêm, tóc đỏ như ngọn lửa cháy rực, khí chất hệt như Kim mao sư vương Tạ Tốn(2). Cơ bắp cánh tay và cẳng chân cuồn cuộn lộ ra bên ngoài áo giáp màu bạc, thân cao hai mét khiến người khác cảm thấy áp lực rất lớn.
…
(1)Chỉ tính cách táo bạo, ngạo mạn, khó thuần phục.
Sau khi Thần Chiến Tranh tỏ rõ thân phận, mọi người đồng loạt ngây ngốc.
Mâu thuẫn giữa Thần Chiến Tranh và Giới chồng chất đã lâu. Có đoạn thời gian, phương pháp tu luyện của Giới và Thần Chiến Tranh xung đột, bọn họ đều lấy giết chóc để tu hành. Giới ỷ vào bản thể có thể chạy lung tung khắp nơi, cố ý chạy tới thế giới nhỏ của Thần Chiến Tranh châm ngòi chiến tranh, rồi lại tiến hành giết chóc điên cuồng, tốc độ thực lực tăng lên rất nhanh.
Sau khi Thần Chiến Tranh tỏ rõ thân phận, mọi người đồng loạt ngây ngốc.
Cũng không phải vì bọn họ biết Thần Chiến Tranh trâu bò cỡ nào, mà vì hành vi hố người và gợi đòn của Thần Chiến Tranh lúc nãy khiến bọn họ ấn tượng sâu sắc. Từ sau khi Thần Bùn Vàng xuất hiện tại Nhất Trung thực nghiệm Thành phố Hoán Giang, dường như ấn tượng của thần linh trong lòng người chơi giảm đi một ít.
Đặng Chung: Đã tìm được nguyên nhân mình không thể nào tín ngưỡng thần linh rồi.
Thần linh mà ngay cả mong cong cũng không có, lấy tư cách gì được cô tín ngưỡng, chỉ có thần linh tinh tế mới xứng đôi với cô!
Bốn người Vân Thiển sửng sốt quay đầu. Ai, ai là thần linh?
Tầm mắt chiến thần dừng trên người Vân Thiển. Bây giờ người có thể nhìn thấy và nghe ngài nói chuyện chỉ có năm người chơi.
Năm người giống như đang ở trong không gian khác, người xung quanh đều mờ nhạt, chỉ có thần linh và bản thân họ rõ ràng.
Theo ngón trỏ Vương Tư Tuệ, bọn họ chỉ nhìn thấy ông chủ quầy hàng xấu bụng miệng sư tử ngoạm lại còn trào phúng Ô Tề Hải.
Thần Chiến Tranh: “Ta đến nơi này là để tìm một tín đồ thích hợp. Cô trông không tồi, tín ngưỡng ta, cô sẽ có được mưu lược siêu việt và dũng cảm không gì sánh bằng.”
Thần Chiến Tranh nghi ngờ mình nghe lầm, ngài hỏi lại lần nữa.
Ánh mắt ngài dừng trên người Vân Thiển.
Đặng Chung: Đã tìm được nguyên nhân mình không thể nào tín ngưỡng thần linh rồi.
Một người đàn ông trung niên mang gương mặt cực kỳ bình thường, hội đủ đặc tính người qua đường A, dù có lẫn trong đám người cũng chẳng bị phát hiện, đang nói chuyện với thái độ vô cùng kiêu ngạo.
Vân Thiển khéo léo hỏi: “Đây là dáng vẻ thật sự của ngài à?”
Chỉ cần cho Giới đủ thời gian, việc ngưng tụ thần cách đối với ngài mà nói không phải việc khó. Nhưng trên một lĩnh vực chỉ có thể có một thần linh có Thần cách, Thần Chiến Tranh là thần linh có Thần cách “Chiến tranh và Giết chóc” . Chỉ cần Thần Chiến Tranh còn Thần cách, Giới đừng hòng thông qua giết chóc ngưng tụ Thần cách.
Cách trực tiếp nhất là cướp tín đồ của Giới!
Thần Chiến Tranh khó hiểu, có điều vẫn trả lời câu hỏi của Vân Thiển: “Đây chỉ là cơ thể của một tín đồ.”
…
Thái độ Vân Thiển kiên định, đúng là có sự quật cường thà chết không chịu khuất phục.
Tay ngài lướt nhẹ qua phần mặt, ánh sáng trắng lóe lên, khuôn mặt và thân hình biến hóa: “Đây mới là diện mạo thật sự của ta.”
Thần Chiến Tranh không cố ý che mặt bằng thần quang, vì vậy tất cả mọi người đều có thể thấy rõ gương mặt ngài thế nào.
(2)Một nhân vật trong phim Ỷ Thiên Đồ Long Ký
Đường nét kiệt ngạo bất tuân(1) tràn đầy uy nghiêm, tóc đỏ như ngọn lửa cháy rực, khí chất hệt như Kim mao sư vương Tạ Tốn(2). Cơ bắp cánh tay và cẳng chân cuồn cuộn lộ ra bên ngoài áo giáp màu bạc, thân cao hai mét khiến người khác cảm thấy áp lực rất lớn.
Ánh mắt ngài dừng trên người Vân Thiển.
Sau khi Thần Chiến Tranh tỏ rõ thân phận, mọi người đồng loạt ngây ngốc.Vân Thiển cảm thấy bộ dạng Thần Chiến Tranh quá tục tằng, giống như cuồng thảo(*). Mặt mày và cách ăn mặc đều không đẹp, chẳng tinh tế chút nào.(1)Chỉ tính cách táo bạo, ngạo mạn, khó thuần phục.
Ông chủ quầy hàng xấu bụng là Thần Chiến Tranh Diệc giáng xuống thế giới nhỏ này trong buổi lễ long trọng của tộc Biển hôm đó. Ngài nhập vào người tín đồ tộc Biển, mượn cơ thể người đó tự do hành động. Đợi lúc ngài rời đi, thân thể này sẽ được linh hồn ban đầu tiếp nhận, hơn nữa sẽ nhận được sự chúc phúc to lớn.(2)Một nhân vật trong phim Ỷ Thiên Đồ Long Ký
Nhóm người Đặng Chung cho rằng Thần Chiến Tranh trông thật khí phách. Đặng Chung và Kim Thiên Thiên hâm mộ nhìn Vân Thiển, được thần linh vừa ý chỉ đích danh như vậy cũng may mắn quá rồi.
Vân Thiển cảm thấy bộ dạng Thần Chiến Tranh quá tục tằng, giống như cuồng thảo(*). Mặt mày và cách ăn mặc đều không đẹp, chẳng tinh tế chút nào.
Vân Thiển cảm thấy bộ dạng Thần Chiến Tranh quá tục tằng, giống như cuồng thảo(*). Mặt mày và cách ăn mặc đều không đẹp, chẳng tinh tế chút nào.
Chỉ cần cho Giới đủ thời gian, việc ngưng tụ thần cách đối với ngài mà nói không phải việc khó. Nhưng trên một lĩnh vực chỉ có thể có một thần linh có Thần cách, Thần Chiến Tranh là thần linh có Thần cách “Chiến tranh và Giết chóc” . Chỉ cần Thần Chiến Tranh còn Thần cách, Giới đừng hòng thông qua giết chóc ngưng tụ Thần cách.(*) Cuồng thảo thuộc kiểu chữ thảo, dùng để viết nhanh, bút pháp phóng khoáng, nhiều chữ viết nối liền với nhau chỉ bằng một nét
Cô không khỏi nhớ đến thần linh không biết tên lúc trước. Vốn dĩ cô còn nghĩ mặc dù người nọ đẹp nhưng phục sức hơi đơn giản, bây giờ nhìn Thần Chiến Tranh mới giật mình nhận ra thần linh tóc trắng lúc trước đúng là boy tinh tế, quả nhiên thần linh cũng phân chia cấp độ nhan sắc.
Nếu thật sự phải tín ngưỡng thần linh, vậy chắc chắn cô phải tín ngưỡng người đẹp.
Vân Thiển: “À ừm, ngài thần linh, khí thế dáng vẻ thật sự của ngài quá hùng mạnh, khiến lòng tôi sợ hãi và khiếp đảm. Tôi không thể sản sinh bất cứ ý nghĩ tín ngưỡng nào đối với dáng vẻ như vậy… Nơi này còn rất nhiều ứng cử viên tín đồ ưu tú hơn, bọn họ rất sẵn lòng trở thành tín đồ của ngài.”
Người chơi nghe ra hàm ý sâu xa trong lời nói của Vân Thiển.
Nói trắng ra là: Ngài xấu đếch chịu được, cho nên tôi không muốn tín ngưỡng ngài. Ngài mau tìm người khác đi.
Tất cả mọi người nghe thấy Vương Tư Tuệ lắp bắp: “Ông… ông… ông… ông… ông là thần linh!”
Đặng Chung: Đúng là dũng sĩ, tới cả thần linh mà cũng dám mê trai.
Thần Chiến Tranh nghi ngờ mình nghe lầm, ngài hỏi lại lần nữa.
Thái độ Vân Thiển kiên định, đúng là có sự quật cường thà chết không chịu khuất phục.
Thần linh mà ngay cả mong cong cũng không có, lấy tư cách gì được cô tín ngưỡng, chỉ có thần linh tinh tế mới xứng đôi với cô!
Nghe Zen miêu tả thần chiến tranh là não tự động bổ ra hình ảnh boy cao to đen hôi??. Thế này nào phải gu chị Thiển
đến thần linh cũng ccaanf phải dựa vào măt mới thuyệt phục được chỉ, Thiến tỷ không hổ là quỷ háo sắc, chiến thầm sắc đẹp, tù binh nhan sắc, bà hoàng mê zai
Haha lầu dưới bình luận +1
Kaka nhờ máu háo sắc của chị mà Giới đỡ thất thoát một tín đồ =)) thần linh mà không có mông cong là chị chê nhé
Chủ quầy hàng là ai mà đáng nghi dị.
Dễ gì thích người khác được, có Tính dục trong người Vân Thiển thì sao chị thích người khác ngoài ảnh được.
Dễ gì mà Vân chó đổi gu, gu chỉ mê ngài Giới thôi =))))))
May nhờ có ? cong mà ngài Giới giữ được tín đồ duy nhất ???