Cá muối cứu thế – Chương 69

Chương 69

Lại bắt Công chúa

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Thần Chiến Tranh không phải Giới, không nghe được tiếng lòng của loài người, vì vậy ngài không biết thật ra Vân Thiển nghĩ gì.

Ngài cũng không tức giận vì Vân Thiển từ chối, chỉ coi như cô tìm đại lý do nào đó để từ chối, xem ra Vân Thiển tín ngưỡng Giới nhiều hơn ngài nghĩ, chắc hẳn cô không biết tín đồ của Giới cuối cùng đều sẽ rơi vào kết cục gì.

Thần Chiến Tranh nói: “Với tư cách là tín đồ của y, kết quả cuối cùng cô phải chịu đựng sẽ vượt quá sự tưởng tượng của cô. Suy nghĩ cho kỹ, cô còn có cơ hội…” 

Tiếng nói va dt, phôngìnn không gianto ra tĺkhung cnh mòo b xé)toc, mt đôitay màu bánhmt banh ra,sau đó thiếuĪniên mt lnh³băng bưc vào.

ÔT Hi nhìnThn Chiến Tranhhi: “Ông lilà th gìna?”

Khóe môiThn Chiến Tranhótr xung. Phân}thân ca Giiùging ht y,úm ming raĩlà khiến ngưiãta ghét. Bnthân Gii làmt tên thnīkinh, đt phân:thân ca mình thế giingài nuôi. Nếuĩkhông phi ni²hng đến thếúgii nh này,ngài đã chngýth nào pháthin ra.

Thn ChiếnđTranh không thêđng đến ÔăT Hi. Quanh gia cácãthn linh cókém thế nào,cùng lm là}ra tay vithế gii nhЇca ngưi kia.Nếu ra tayvi th dínhįdáng đến cingun sc mnhnhư phân thân,ívy đó cóănghĩa là tuyênchiến… Mc dùâGii thiếu đo¸đc trưc, nhưngIThn Chiến Tranhīt nhn mìnhĩcó giáo dc,không thèm tínhtoán vi Gii(phân thân) mtlch s.

Thn ChiếnľTranh nói viVân Thin: “Côsuy nghĩ cho¸k.”

Ngài liếcnhìn Ô TĨHi, thân hìnhm nht, biếnmt ti ch.

ÔT Hi kéoIVân Thin, btmãn nói: “Chgái, tên đóălà ai? Kđó bo chsuy nghĩ chuyngì?”

Vân Thinly làm l,ơngưi ca thếĨgii này đutín ngưng ThnChiến Tranh, lnào Ô THi không nhnra?

Đúng là ÔũT Hi khôngnhn ra. ThniChiến Tranh đãĬbiến mt cĩtrăm nghìn năm,ai nh đưcÎth vô dngđó. Hơn naít nh cuìđã không tinĩvào loi ngoilc như thnlinh, ch tinchính mình.

Ô THi càu nhàu::Thn Chiến Tranhcc chó gìõch, làm bdng thy ghét…[Ch gái ~è

Cu li làmnũng: “Ch mauínói cho embiết, rt cuc°tên đó boôch suy nghĩchuyn gì?”

VânThin lc lưìtheo cánh tayâÔ T Hi.

Mingĭkín như bưng.

NhngĬngưi chơi khác(đng mt bên.

ĐngLan Lan khôngcó cm giácgì, Đng Chungưvà Kim Thiên[Thiên hâm mīmun chết, đâyólà cơ hiıtt đ trĩthành ngưi chơi}thn chn đó!

Vìsao thn linhli chn VânThin ch

Bn hıvt hết ócsuy nghĩ ưuíđim ca VânThin, chng lĪthn linh nhìntrúng s ltrên trái timVân Thin đ(nhiu, bt cïlúc nào cũngcó th thtlòng tht dvi thn linh?

Tc³tht, đây khôngphi là kĩnăng có thăhc đưc.

S xuthin ca ThnChiến Tranh làĩmt khúc nhc[đm ngoài ýmun, trc tiếpĪchém đt khĭnăng tư duyĮca mi ngưi.Rt lâu sau,ĩbn h miquay v tptrung sc lcĮvào chuyn tìmíkiếm Lôi HoàiìAn ln na.

ÔT Hi nóikhông sai, ban[ngày mun tiếpcn Lôi HoàiAn rt khó,trên thuyn trong)có rt nhiudũng sĩ canhĨgác.

Quc vương vàĩCông chúa khôngIphi kh đtêđ ngưi tatham quan, saocó th munIthy là thy.

BnIh hi thămđưc chiếc thuynLôi Hoài Anĺ, ch điĮđêm khuya lnivào.

Sut c hànhİtrình, tên ngcìkhông h cóýcm giác hindin, anh chbiết da theoÍli dn caâÔ T Himà cúi thpúđu hành đngếvà đi saulưng mi ngưi.

Chngóqua lúc nhómĩngưi nhc tich caLôi Hoài An,l tai anhíkh nhúc nhích.

Trăngtreo gia tri,ínhóm ngưi VâníThin bt đuhành đng.

Đng Chungvà Kim ThiênĪThiên ph tráchdn d thv trên thuynLôi Hoài Anđ bn VânThin có thÎtha cơ mangtên ngc đitìm Lôi HoàiùAn t mtïhưng khác.

Đến khiti ch chiếcÎthuyn ca LôiïHoài An thìxy ra chuynngoài ý mun.

SIlưng dũng sĩɩnày cũng CMNÍnhiu quá ri}đy!

Ban ngày chcó khong hai[mươi dũng sĩ,íbây gi tăngɨlên gp đôi,ígn gp ba.

Đng{Chung và KimơThiên Thiên trmt nhìn dũngsĩ đy cthuyn. Dn dcái trng, dnmình ti suiývàng thì có!

Dũngsĩ đng haibên boong thuyn,ò gia cómt nam mtn đang nóichuyn. C haiÎđu ăn mcsang trng, trongđó có mtcô gái đeo¸mt n. Xemįxét t đng:tác tay chân,ìcô ta đangtc gin.

ĐngĭChung không dámìchc đây cóphi Lôi HoàiAn hay không.ìTình hung cóbiến, anh vàíKim Thiên Thiên]tm thi rútlui, mun bànâbc li kếĮhoch vi huphương.

Sau khi pháttín hiu đngh cu thế,mi ngưi tpìhp ti đây.

Nơiênày đa thếcao, tm nhìn{tt, d quansát chuyn xy:ra trên thuyn.ưNếu ngưi trênĬthuyn nói lnhơn mt chút,Ībn h cònɪcó th ngheĬthy.

Vân Thin nhn¸ra mt ngưitrong cuc tròíchuyn, Quc vươngLôi Quc –Lôi vn Quân.

Màngưi mang mtn kia, tIđng tác cơth kích đngĩca tên ngc,ıbn h cóth xác đnhĩđó là LôiHoài An.

Tiếng đngtên ngc gâyfra quá ln,ýd b ngưita phát hin.Ô T Hiïly trái timĭra uy hiếp,įtên ngc miɨngoan ngoãn yênlng.

Anh ngưng mtnhìn phía dưi,ũánh mt đongđy tình cm.

ÔľT Hi đý ti ánhmt anh, thoángsng s.

Cu trmītư vài giây,hc theo tênngc nhìn chămèchú Vân Thinbng ánh mtèging ht.

Nhưng schú ý caìVân Thin vn[không trênıngưi cu, côđang nghiêm túc]vnh tai lngnghe đon điľthoi bên dưi.

Lôi)vn Quân: “AníAn, con đãbình yên trĩv thì đngľgây chuyn na…ïHãy tha thcho Lp Ho,únó đã nóinó không hļbiết chuyn này,là thuc hìca nó làm.”

Lôi Hoài An:ĪCha, cha biếtįlò sát sinhɩca tc Binïnhư thế nàoùkhông? Nếu nhưīcon không thoátkhi nhà tùtc Bin, cóíth cha đãíkhông còn gpíli con na.”à

Lôi vn Quân:Nhưng bây gicon rt antoàn, con cònêly đưc bovt t chìPhù thy bin.íNếu con thtás mun nhiuhơn, s chkhiến quan hgia chúng taơvà Phong Quccàng t hi.{Hơn na connghĩ k đi,nếu Lp Hoýtht s munhi con, tiýsao nó liđích thân mang¹dũng sĩ điĩmo him tìmPhù thy bin?”

Lôi Hoài Anítrm mc nhìnngưi cha màĪmình tng kínhtrng. Rõ rànglà gương mtıquen thuc, nhưngsao lúc nàyįli tr nênxa l nhưıvy.

Rt cuc thɩcha yêu làđa con gáiơnày, hay làgương mt gingÏht m kia?

Lôi Hoài An giam giữ Phong Lập Hạo, dẫn đám Hải thú trở về Lôi Quốc, báo thân phận cho dũng sĩ thuyền ngoài. Tin tức “Đại công chúa trở về” khiến Lôi Vạn Quân rơi lệ đầy mặt chạy ra. Lôi Hoài An gặp lại cha mình, chìm trong cảm xúc tình thân nên không chú ý sau khi nhìn thấy gương mặt hiện tại của cô, Lôi Vạn Quân đã sững sờ chốc lát.

Đám người giật thót.

Lôi Vạn Quân: “Chẳng qua con cũng chỉ dựa vào bảo vật của Phù thủy biển mà thôi.”

Lôi Hoài An nhận ra chuyện này là khi Lôi Vạn Quân nhiều lần hỏi cô có thể khôi phục gương mặt trước đây hay không, sau khi cô cho ra đáp án phủ định, Lôi Vạn Quân thay đổi rất nhiều, tình cha con trước kia tựa như  một câu truyện cười.

Tên ngốc tộc Biển này là cái thể loại nhanh chân gì vậy, một giây trước còn ở bên cạnh bọn họ, giây kế tiếp đã chạy tới chỗ Lôi Hoài An.

Cô giả vờ định huýt sáo.

Lần này nhắm chính xác vào nhược điểm chí mạng của tộc Biển.

Không những thế, Lôi Hoài An còn phát hiện Lôi Vạn Quân âm thầm thả Phong Lập Hạo sau lưng cô, còn bảo cô tha thứ cho tên súc sinh đó, tiếp tục làm thông gia với Phong Quốc, chỉ vì để Lôi Quốc hùng mạnh hơn.

Lôi Hoài An hơi mất tập trung.

Lôi Hoài An nản lòng.

Cô nghe thấy tên ngốc thì thầm bên tai: “An An ở đây, không vui, ta dẫn nàng, đi.”

Lôi Vạn Quân mới bừng tỉnh, Lôi Hoài An đã đề phòng từ trước!

Nếu cha đã muốn Lôi Quốc trở nên hùng mạnh đến thế, có một Quốc vương ngu muội lựa chọn đồng minh không phù hợp, Lôi Quốc chẳng thể nào thịnh vượng… Để cô làm Quốc vương còn hay hơn.

Trong lúc nói chuyện, Hải thú bốn phía phát ra tiếng rống to, tiếng rống hết đợt này đến đợt khác khiến lòng người sợ hãi.

Lôi Hoài An đã chuẩn bị sẵn sàng. So với Lôi Vạn Quân, Công chúa có thể điều khiển bảo vật Phù thủy biển càng được lòng dân hơn.

Nếu cha đã muốn Lôi Quốc trở nên hùng mạnh đến thế, có một Quốc vương ngu muội lựa chọn đồng minh không phù hợp, Lôi Quốc chẳng thể nào thịnh vượng… Để cô làm Quốc vương còn hay hơn.

Có điều Lôi Hoài An vẫn định cho Lôi Vạn Quân cơ hội cuối cùng.

Có điều Lôi Hoài An vẫn định cho Lôi Vạn Quân cơ hội cuối cùng.

Ông giơ tay lên, một dũng sĩ sau lưng kính cẩn lấy một chiếc túi ra , chính là túi bảo vật mà Lôi Hoài An vẫn hay đeo bên người.

Hôm nay chính thời điểm đó.

Sau khi Lôi Vạn Quân khuyên giải lần nữa, Lôi Hoài An đáp: “Nếu con muốn giết Phong Lập Hạo thì sao? Gã hại con rơi vào tình cảnh đó, chết không đáng tiếc. Cha không cản được con đâu.”

Bảo vật lờ mờ lóe sáng.

Chiếc mỏ nhọn của anh cắn lấy thắt lưng Lôi Hoài An, vung đuôi cá cướp lại túi đựng bảo vật chỗ dũng sĩ sau lưng Lôi Vạn Quân, nhảy xuống biển.

Lôi Hoài An tháo mặt nạ xuống, lộ ra gương mặt vô cùng tầm thường.

Lôi Hoài An giam giữ Phong Lập Hạo, dẫn đám Hải thú trở về Lôi Quốc, báo thân phận cho dũng sĩ thuyền ngoài. Tin tức “Đại công chúa trở về” khiến Lôi Vạn Quân rơi lệ đầy mặt chạy ra. Lôi Hoài An gặp lại cha mình, chìm trong cảm xúc tình thân nên không chú ý sau khi nhìn thấy gương mặt hiện tại của cô, Lôi Vạn Quân đã sững sờ chốc lát.

Lôi Hoài An đã chuẩn bị sẵn sàng. So với Lôi Vạn Quân, Công chúa có thể điều khiển bảo vật Phù thủy biển càng được lòng dân hơn.

Một vài hộ vệ không biết chuyện bật ra tiếng kêu hoảng hốt. Họ không hiểu vì sao người đã từng đẹp tuyệt trần lại biến thành… khó coi như vậy.

Một vài hộ vệ không biết chuyện bật ra tiếng kêu hoảng hốt. Họ không hiểu vì sao người đã từng đẹp tuyệt trần lại biến thành… khó coi như vậy.

Sóng biển cuồn cuộn, cá lớn và Đại công chúa đều biến mất tăm.

Lôi Vạn Quân: “Chẳng qua con cũng chỉ dựa vào bảo vật của Phù thủy biển mà thôi.”

Ông giơ tay lên, một dũng sĩ sau lưng kính cẩn lấy một chiếc túi ra , chính là túi bảo vật mà Lôi Hoài An vẫn hay đeo bên người.

Tình cảnh yên ắng hồi lâu, một dũng sĩ thét lên chói tai ——

Sắc mặt Lôi Hoài An chợt biến, cô sờ túi bảo vật trên thắt lưng: “Sao cha có thể làm vậy?!”

Nhóm Đặng Chung: “…” Cũng đâu cần nói thế.

Giọng Lôi Vạn Quân chậm rãi: “Nếu nghe lời cha, con vẫn là con gái ngoan của cha…”

Vân Thiển nghiêm túc hỏi mấy người Đặng Chung: “Chúng ta tới đây làm quần chúng ăn dưa hả?”

Lôi Hoài An đẩy tên ngốc ra, mũi kiếm dừng ngay trái tim cô, nhưng không phải Lôi Vạn Quân dừng tay mà là ông ta không thể nào đâm xuyên qua được.

Sắc mặt Lôi Hoài An chợt biến, cô sờ túi bảo vật trên thắt lưng: “Sao cha có thể làm vậy?!”

Lôi Hoài An lại nói: “Cha không lo lắng đám Hải thú vây quanh bên ngoài sao?”

Lôi Vạn Quân: “Không có bảo vật khống chế chúng…”

Ông rút thanh kiếm dính máu, không hề do dự định đâm thêm lần nữa.

Lôi Hoài An rút dao găm buộc trên đùi ra, bước tới gần Lôi Vạn Quân. Nhưng được nửa đường, eo cô đã bị người khác ôm từ đằng sau.

Lôi Vạn Quân: “Không có bảo vật khống chế chúng…”

Lôi Hoài An cười khẩy: “Quốc vương Lôi Quốc – Lôi Vạn Quân thân thể suy yếu, không thể quản lý đất nước. Ông bằng lòng trao vương vị lại cho con gái lớn Lôi Hoài An  ——”

Lôi Hoài An: “Con chưa bao giờ nói con dùng bảo vật để khống chế chúng. Quý bà phù thủy ban cho con năng lực nói chuyện với Hải thú. Cha, cha đã làm như vậy thì đừng trách con nhẫn tâm!”

Không những thế, Lôi Hoài An còn phát hiện Lôi Vạn Quân âm thầm thả Phong Lập Hạo sau lưng cô, còn bảo cô tha thứ cho tên súc sinh đó, tiếp tục làm thông gia với Phong Quốc, chỉ vì để Lôi Quốc hùng mạnh hơn.

Cô giả vờ định huýt sáo.

Tất cả mọi người nhìn thấy người đàn ông đẹp đến mức khiến người ta khó lòng tập trung biến thành một con cá lớn màu trắng bạc trong nháy mắt, ánh lửa bên dưới thân cá lấp lánh màu sắc phân cực, vô cùng chói lóa.

Tất cả mọi người đều biết rõ đây là tín hiệu Lôi Hoài An bảo Hải thú tấn công.

Lôi Hoài An lại nói: “Cha không lo lắng đám Hải thú vây quanh bên ngoài sao?”

Đám người giật thót.

Trong lúc nói chuyện, Lôi Hoài An vẫn luôn quan tâm từng hành động của Lôi Vạn Quân. Lúc thấy Lôi Vạn Quân rút bội kiếm định đâm mình, đôi mắt màu lưu ly trong nháy mắt ảm đạm, cô đã cho ông cơ hội rồi.

Lưỡi kiếm không đâm xuyên qua bụng Lôi Hoài An mà đâm vào thân thể một người khác.

Lôi Hoài An nản lòng.

Sau khi Lôi Vạn Quân khuyên giải lần nữa, Lôi Hoài An đáp: “Nếu con muốn giết Phong Lập Hạo thì sao? Gã hại con rơi vào tình cảnh đó, chết không đáng tiếc. Cha không cản được con đâu.”

“An An…”

Đám người Vân Thiển bên trên sửng sốt!

Lôi Hoài An kinh ngạc tròn mắt, không biết tại sao tên ngốc lại đột nhiên xuất hiện.

Đám người Vân Thiển bên trên sửng sốt!

Lôi Hoài An: “Con chưa bao giờ nói con dùng bảo vật để khống chế chúng. Quý bà phù thủy ban cho con năng lực nói chuyện với Hải thú. Cha, cha đã làm như vậy thì đừng trách con nhẫn tâm!”

Lôi Hoài An nhận ra chuyện này là khi Lôi Vạn Quân nhiều lần hỏi cô có thể khôi phục gương mặt trước đây hay không, sau khi cô cho ra đáp án phủ định, Lôi Vạn Quân thay đổi rất nhiều, tình cha con trước kia tựa như  một câu truyện cười.

Tên ngốc tộc Biển này là cái thể loại nhanh chân gì vậy, một giây trước còn ở bên cạnh bọn họ, giây kế tiếp đã chạy tới chỗ Lôi Hoài An.

Dù cho Ô Tề Hải cầm trái tim của anh cũng không thể nào ngăn cản hành động của anh.

Tên ngốc ở dưới nhìn Lôi Hoài An say đắm. Bọn Vân Thiển ở trên gấp muốn chết, nhiều người thế này, bọn họ không thể nào tùy tiện xuống dưới.

Lôi Vạn Quân nhìn chăm chú gương mặt người đàn ông đột nhiên xuất hiện. Ông quát: “Lại là ngươi! Rõ ràng ta đã…” Rồi đột ngột im bặt.

Giọng Lôi Vạn Quân chậm rãi: “Nếu nghe lời cha, con vẫn là con gái ngoan của cha…”

Ông rút thanh kiếm dính máu, không hề do dự định đâm thêm lần nữa.

Sức khỏe ông vốn không tốt, bởi vì động tác bất ngờ ban nãy mà bắt đầu ho khan dữ dội.

Lần này nhắm chính xác vào nhược điểm chí mạng của tộc Biển.

Lôi Hoài An đẩy tên ngốc ra, mũi kiếm dừng ngay trái tim cô, nhưng không phải Lôi Vạn Quân dừng tay mà là ông ta không thể nào đâm xuyên qua được.

“Nguy rồi! Đại công chúa lại bị tộc Biển bắt rồi!”

Trong lúc nói chuyện, Lôi Hoài An vẫn luôn quan tâm từng hành động của Lôi Vạn Quân. Lúc thấy Lôi Vạn Quân rút bội kiếm định đâm mình, đôi mắt màu lưu ly trong nháy mắt ảm đạm, cô đã cho ông cơ hội rồi.

Bảo vật lờ mờ lóe sáng.

Lôi Vạn Quân mới bừng tỉnh, Lôi Hoài An đã đề phòng từ trước!

Sức khỏe ông vốn không tốt, bởi vì động tác bất ngờ ban nãy mà bắt đầu ho khan dữ dội.

Lôi Hoài An cười khẩy: “Quốc vương Lôi Quốc – Lôi Vạn Quân thân thể suy yếu, không thể quản lý đất nước. Ông bằng lòng trao vương vị lại cho con gái lớn Lôi Hoài An  ——”

Trong lúc nói chuyện, Hải thú bốn phía phát ra tiếng rống to, tiếng rống hết đợt này đến đợt khác khiến lòng người sợ hãi.

Lôi Hoài An rút dao găm buộc trên đùi ra, bước tới gần Lôi Vạn Quân. Nhưng được nửa đường, eo cô đã bị người khác ôm từ đằng sau.

Lôi Hoài An kinh ngạc tròn mắt, không biết tại sao tên ngốc lại đột nhiên xuất hiện.

Cô nghe thấy tên ngốc thì thầm bên tai: “An An ở đây, không vui, ta dẫn nàng, đi.”

Lôi Hoài An hơi mất tập trung.

Tất cả mọi người nhìn thấy người đàn ông đẹp đến mức khiến người ta khó lòng tập trung biến thành một con cá lớn màu trắng bạc trong nháy mắt, ánh lửa bên dưới thân cá lấp lánh màu sắc phân cực, vô cùng chói lóa.

Chiếc mỏ nhọn của anh cắn lấy thắt lưng Lôi Hoài An, vung đuôi cá cướp lại túi đựng bảo vật chỗ dũng sĩ sau lưng Lôi Vạn Quân, nhảy xuống biển.

Sóng biển cuồn cuộn, cá lớn và Đại công chúa đều biến mất tăm.

Dù cho Ô Tề Hải cầm trái tim của anh cũng không thể nào ngăn cản hành động của anh.

Tình cảnh yên ắng hồi lâu, một dũng sĩ thét lên chói tai ——

“Nguy rồi! Đại công chúa lại bị tộc Biển bắt rồi!”

Vân Thiển nghiêm túc hỏi mấy người Đặng Chung: “Chúng ta tới đây làm quần chúng ăn dưa hả?”

Nhóm Đặng Chung: “…” Cũng đâu cần nói thế.

5 8 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

3 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

đúng là đến ăn dưa thật, trước còn nghĩ quốc vươn thương con gái thật sự nhưng hóa ra vẫn không phải một người cha tốt. tội đại công chúa ghê

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Lúc đầu còn tưởng Quốc vương là người tốt, haizz

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Thiếu đĩa hạt dưa cắn nữa thôi là hóng dưa cả ngày =)))))
Có vẻ như quốc vương đã khiến tên ngốc trở nên như thế nhỉ ??

3
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!