Cá muối cứu thế – Chương 70

Chương 70

Hóa thành bọt biển

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Vân Thiển vừa nói như thế, đám người Đặng Chung cảm thấy đúng là mức độ tham gia của mỗi người ở thế giới tận thế này rất thấp, bọn họ phải làm sao tăng độ tham gia đây?

Đặng Chung suy nghĩ cẩn thận, chợt nảy ra một ý. Anh chỉ vào Lôi Vạn Quân mặt mày giận dữ được dũng sĩ vây quanh.

“Chúng ta tìm Quốc vương đàm phán, thế nào?”

Kim Thiên Thiên: “Tại sao? Bây giờ Đại công chúa bị tên ngốc mang đi rồi, không phải chúng ta nên tìm bọn họ trước sao? Quốc vương này có thể giúp chúng ta chuyện gì?”

Lúc nói đến Quốc vương, vẻ mặt Kim Thiên Thiên chán ghét, hiển nhiên cô không thích Quốc vương sau khi nghe hết đoạn đối thoại vừa rồi.

Vân Thin lên tiếng: “LúcQuc vương gpĬtên ngc đãkêu lên mtīcâu ‘Li làingươi, sau đóéim bt, chcįchn ông tatng quen biếttên ngc.”

ĐngChung: “Đúng vy,chúng ta phiìbiết chuyn xyïra gia ĐiЇcông chúa vàItên ngc, rtócuc bn hìcó phi ngưijtht lòng yêuɩnhau hay không.Lúc nãy…

Anhìngp ngng: “Dù,sao tôi thyúv mt Côngchúa không gingthích tên ngcólm.”

Ô THi có nănglc chp hànhrt mnh, LôiVn Quân như{dưa hu đtjdưi đt, trong]phút chc đã³b đa trnghch ngm ht(đi.

Na đêm vísáng, Lôi VnİQuân vt vìlm mi điêvào gic ngb tt nưctnh.

Đa phươngĭxa l, vàiıngưi đi mũtrùm đu chl ra haiơmt đng trưcĩmt ông. LôiĪVn Quân tnhhn, không ngêông li bêbt cóc!

Lôi VnQuân va đnhũm ming, ngưikia đã lêntiếng: “Cho dùông kêu ráchăc hng cũngès không aicu ông đâu!”ò

“Ngưi ta cònchưa kêu, anhínói sm ri.”ɩ

ha.”

LôiīVn Quân bìnhtĩnh hi: “CácĬngưi là ai,mun làm gì?”

Đu đng btcóc Đng Chunglên tiếng: “Chúngïtôi ch munɪbiết mt chuyn,ch cn ôngĬtr li chuynĪnày cho chúngtôi, ông cóđth bình anįvô s trv Lôi Quc.”ī

Lôi Vn Quânégt đu: “Đưcri.”

Ô TjHi đi tiïbên cnh ông,đá văng thông cm trongtay. Đó làmt thiết b}truyn tin, có¹th phát tínhiu cu cu.

LôiļVn Quân thyhành đng bphát hin cũngkhông hong s,}m ming nói:“Mun hi cái¸gì?”

Đng Chung:Ông có quenfbiết tên tcưBin bt Đi¸công chúa không?íLúc nãy ôngĩrt kinh ngc,ãtrưc đây tnggp anh tasao?”

Lôi VnàQuân: “Không quen,ta ch kinhļngc khi tcɩBin xut hin đây, gingónhư ta kinhngc vic dũngĩsĩ nưc ta[li đi bt(cóc ta vy.”

Ông nhìn vphía Vân Thin:“Ngưi bn nh,đôi mt caícô rt đc°bit. Ta có{th nhn racô, Vân Thin.”â

Đám Đng ChungÎkhông ng VânThin li queníbiết Lôi VnQuân, cô vnàchưa tng k!

VânĮThin: “…

Haiz,ngưi ưu túĩcó đ nhn³din thế đy,biết vy biếnthành tc Bincho ri.

Nếu đãb nhn ra,Vân Thin dtkhoát tháo mũtrùm đu, ngiĩxm xung, nhìn¹thng Lôi VnQuân: “Ông chú,,chúng tôi khôngjcó ác ý,įch mun biếtquan h giaòĐi công chúaɩvà tc BinĬkia. Nếu nhưɪông phi hpnói cho chúngtôi biết thì{không còn gìtt hơn.”

LôiVn Quân chánɨghét nhíu mày:àĐó là tcàBin, làm saoAn An cóth liên quanĩđến tc Bin.Các ngưi khôngnhìn thy tênđáng chết đóïli bt cócɨcon gái tasao?”

Vân Thin:Li? Trưc đây,anh ta cũngÍtng bt cócĐi công chúaìsao? Xem rađúng là ôngchú tng gptên tc Binđó.”

Lôi VnɪQuân: “Ta chưaÏtng gp, khôngıquen.”

Bt khi gì, Lôi(Vn Quân đukhông tr liõmà ch btÎra tiếng hoÎkhan.

Qua hai gina là trisáng, dũng sĩLôi Quc phát²hin không thyīQuc vương, chcchn s đitìm. Bây gi,ĩv trí bnìh cách LôiQuc không xa,éphi cy mingông ta mtcách nhanh nht.

LôiVn Quân đúnglà cái vÏtrai. Đng Chung,(Vương Tư Tu,ЇKim Thiên ThiênÍthay nhau raũtrn đu khôngth khiến ông²m ming. Đng:Lan Lan đnhïs dng traitn, Vân Thiníbng nh đếnmt chuyn, cô[nói: “Ông vnĨkhông yêu ngưiv đã chếtca mình.”

Ánhmt Lôi VnQuân hung dtrng Vân Thin:ì“Cô nói cái{gì?”

Vân Thin:“Tôi đã thyri, ông ttay cm kiếmơđâm con gái³mình. Đó khôngíphi là bovt cui cùngɨmà v ôngđ li choông sao. Nếubà y biếtông đi xvi con gáiâmình như vy,làm sao bày có thïcm thy ôngyêu mình. Vông chc chnÏs rt tcgin.”

Lôi VnéQuân: “Cô nói²by, cô chngbiết gì c!”

La gin camt ngưi đangkích đng rtíd khiến điphương mt điêlý trí, hàngïrào trên mingékia cũng theođó biến mt.

VânáThin và LôiVn Quân tngôtiếp xúc mtɩkhong thi gian.ãTrong lúc tán,gu vi ôngta, cô biếtjđưc ngưi này[rt yêu vvà con gái.

Mcdù tính chântht ca vicnày còn cnãxác minh, nhưngt tình hunghin gi màxét, Lôi VnĩQuân rt yêuìv mình.

Vân Thinínga tay: “Đúnglà tôi khôngbiết gì c,ônhưng tôi cũngòcó th nhnăra ông khôngļh có tìnhĺcm vi vũmình chút nào.”

Lôi Vn Quânĩlc đu nguyfnguy, hai tayơcun cht, muïbàn tay niògân xanh.

Vân Thin:ì“Nếu không, saomt ngưi chngyêu v libt con gáiímình g choìk hi mình,ıcòn vì tranhăcưp bo vtÎmà t taytn thương côy?”

Mi ngưinhìn thy ánhõmt Lôi VnQuân ngày càng:hung ác, cóɩkhuynh hưng bùngÏn bt cílúc nào.

Vân Thin:ếChc, thế màcũng gi làyêu, vy tìnhЇyêu này quáİr mt ri.”Ї

Rt cuc LôiVn Quân cũng¸quát lên: “Côhiu cái gì,ta làm vyđu là đangbo v nó.ìL nào taíphi trơ mtnhìn con gáimình yêu mttên tc Binđáng chết, sauđó rơi vàoìkết cc b,tt c mingưi trong tcthóa m đuiđi?!”

Xung quanhyên tĩnh.

Đng Chungưkinh ngc mngàr: Thì raÏĐi công chúaícũng thích tcđBin, hoàn ho!

LôiVn Quân mtlnh nhìn chòngĭchc đám ngưibt cóc mình:“Nói chuyn này(cho các ngưi°cũng chng sao,ɨch cn quahôm nay, choôdù các ngưimun loan tincũng s khôngícó ai tintưng các ngưi.”é

Ông phát hinđám Đng ChungÎmc qun áoÏdũng sĩ, kiudáng may riêngica Phong Quc,èh mt tiếng]trong lòng.

Lôi VnQuân nói: “KhiAn An cònõnh là đaĩtr rt hotĺbát hiếu đng,ìva không đíý, nó đãchy mt dng.”

Lôi Hoài Anthích nht láichiếc thuyn nhfca mình, làmmt dũng sĩõđc hành trênĬbin.

Cómt ln côb Hi thú,tp kích, nếuĩkhông phi cóíhm đi đingang cu cô,[có l LôiVn Quân sİkhông còn đưc°gp cô na.âÔng tc ginbèn cm túc[Lôi Hoài An.

Saukhi Lôi HoàiAn b cmêtúc thì nhanh[chóng tr nênngoan ngoãn, ônglin th côìra. Tiếp đóЇmt khong thiìgian, cô cĬhay mang châuĭbáu trang scca mình raéngoài, lúc trv li mangĬtheo my thfkhông đáng tinnhư ngc ntsò b, ctgi như boưbi.

Ban đu, LôiVn Quân khôngđ ý. Vïsau có mtngày, ông nihng đi theoLôi Hoài An,ɪphát hin conêgái ông đangìcưi tươi nhưIhoa trêu chcÎmt tc Binmt lnh.

Tc BinÏkia lin pháthin ra ông,ănhưng bi vìĩông là chaca Lôi HoàiìAn nên tc:Bin kia khôngtn thương ông,thm chí rtíkính trng.

Nhưng dùĩvy, anh vnlà tc Bin,úAn An vàìanh không thìnào có kếtĩqu.

Dù cho tcİBin kia đánhđi linh hnly đưc haichân ch Phùóthy bin, citrang thành loàingưi giúp đÎông săn btĭHi thú, nhưngơchuyn này cũngkhông th nàolay chuyn đưcông.

Lén lút khuyênЇcan không cóɩkết qu, ông¹bèn nghĩ racách khác. Ôngĭtìm đưc mtPhù thy binsp chết, traoĨđi sc mnhtráng kin cabn thân viơngưi n đly tt cìký c caôLôi Hoài Anvà tc Binkia.

Nhưng không có[tác dng, Lôi)Hoài An gpùli anh vns yêu anh]ln na.

Ông lại tìm Phù thủy biển kia giao dịch tiếp. Lần này, ông và Phù thủy biển hợp tác lừa anh. Sau khi lừa anh mang trái tim đưa cho Lôi Hoài An, rồi lại lấy đi trí tuệ và tài trí xuất sắc của anh, bọn họ phong ấn khả năng yêu của Lôi Hoài An ở bên trong trái tim cô.

Những lúc ở cạnh tên ngốc, cô cứ cảm thấy lòng bình yên, cũng chẳng biết vì sao.

Tộc Biển hóa thành tên ngốc, được người cùng tộc tìm trở về.

Lẽ ra mọi người đều rất đau lòng, nhưng Thần Chiến Tranh vừa cắt ngang, ai nấy đều đính biểu cảm ếch buồn(*) ngây người nhìn Thần Chiến Tranh.

“Ta là Đại công chúa Lôi Quốc được yêu thương nhất, ta cũng sùng bái cha. Nếu có thể giúp ông vui, ta bằng lòng làm rất nhiều chuyện.”

Lôi Hoài An hỏi: “Ngươi cố ý đúng không? Cố ý phá hỏng kế hoạch của ta, có phải ngươi biết sau khi ta thống nhất tộc Biển sẽ sử dụng bảo vật của Phù thủy biển tấn công tộc Biển không?”

Dưới sự sắp xếp của ông, Lôi Hoài An đính hôn với Phong Lập Hạo có gương mặt hơi giống tộc Biển kia.

Tên ngốc quay vào từ ngoài miệng hang, tay cầm một đóa hoa san hô xinh đẹp có thể ăn được, đưa cho Lôi Hoài An: “An An, ăn ngon.”

Đột nhiên Lôi Hoài An nhớ tới trái tim tên ngốc để lại chỗ Phù thủy biển, nhưng kỳ hạn ba tháng chưa đến, Phù thủy biển sẽ không ra tay với tên ngốc mới đúng.

Lôi Vạn Quân nói: “Bộ tộc bọn chúng sau khi trao trái tim đi, trong vòng mười lăm năm nếu không lấy lại được trái tim người yêu tự nguyên trao cho, người đó sẽ biến mất khỏi thế gian này. Hôm nay là ngày cuối cùng của mười lăm năm… Mọi thứ ta làm đều vì An An.”

Đã vậy tín ngưỡng thần linh nào cũng chẳng quan trọng.

Tất cả thần linh đều có thể tùy ý khống chế sinh tử sao?

Vân Thiển: “Ông chỉ vì chính mình.”

Lôi Hoài An rủ mắt, nhìn thấy tên ngốc nắm cánh tay mình, một tay ôm ngực, vẻ mặt đau đớn.

Ô Tề Hải đánh ngất Lôi Vạn Quân rồi tống trở về thuyền ngoài.

Lôi Hoài An không thích tên ngốc.

Bọn họ lập tức đi theo trái tim trong lồng, tìm tên ngốc tộc Biển.

Người đàn ông trung niên dáng vẻ bình thường đột nhiên xuất hiện, rõ ràng là Thần Chiến Tranh nhưng bây giờ lại giống như kẻ cầm đầu tổ chức bán hàng đa cấp, dụ dỗ Vân Thiển.

“Sức khỏe ta vẫn luôn không tốt, từng suýt chết đuối, lúc tỉnh lại phát hiện Phong Lập Hạo đã cứu ta, cứ như thế gã biến thành vị hôn phu phu của ta. Gã anh tuấn mạnh mẽ, mọi người đều ngưỡng mộ ta, nhưng gã lại làm chuyện như vậy với ta.”

Bọn họ lập tức đi theo trái tim trong lồng, tìm tên ngốc tộc Biển.

“Cút! Ngươi dám động vào cô ta, ta sẽ phá nát thần điện của ngươi, giết tín đồ của ngươi, tiêu diệt tất cả thế giới nhỏ của ngươi!”

Lôi Hoài An không thích tên ngốc.

“Ta sẽ không chìm đắm trong tình yêu. Ta cũng không biết đó là cảm giác gì, nói chung ta rất tỉnh táo. Lôi Vạn Quân cho rằng chuyện ta làm với Phong Quốc là trả thù, nhưng thật ra Phong Quốc đã sớm dòm ngó Lôi Quốc từ lâu. Nếu không diệt trừ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”

Đặc biệt là dưới tình huống người này phá hỏng chuyện cô trù tính đã lâu, cô càng không có thiện cảm với tên ngốc.

(*) Là một meme phổ biến trên mạng, bắt nguồn từ một bộ truyện tranh

Tên ngốc nghiêng đầu khó hiểu nhìn chăm chú Lôi Hoài An. Gương mặt tuấn tú của anh mang theo chút nữ tính, nếu không thấy phần thân dưới cổ, thoạt nhìn sẽ không phân biệt được nam hay nữ.

Lôi Hoài An được tên ngốc sắp xếp tại một hang động dưới đáy biển. Nhìn bóng lưng canh gác miệng hang của anh, cô thở dài thườn thượt.

Lôi Hoài An không hiểu, cô đang định kiểm tra trên người tên ngốc có bị thương không. Giây kế tiếp, cô hoảng hốt mở to hai mắt.

Cô vẫn luôn ân oán rạch ròi. Tên ngốc là ân nhân cứu mạng của cô, cô sẽ không vì chuyện này mà mắng tên ngốc… Có điều trong lòng vẫn hơi bực tức.

Đặc biệt là dưới tình huống người này phá hỏng chuyện cô trù tính đã lâu, cô càng không có thiện cảm với tên ngốc.

Dưới sự sắp xếp của ông, Lôi Hoài An đính hôn với Phong Lập Hạo có gương mặt hơi giống tộc Biển kia.

Tộc Biển hóa thành tên ngốc, được người cùng tộc tìm trở về.

Bị tên ngốc phá đám như thế, nếu cô muốn cướp đoạt quyền lực từ tay Lôi Vạn Quân lần nữa… khó càng thêm khó.

Thần Chiến Tranh tới gần, Ô Tề Hải ngăn cản trước mặt Vân Thiển. Cậu chưa kịp lên tiếng, trên người đã vang lên giọng của Giới  ——

Tên ngốc quay vào từ ngoài miệng hang, tay cầm một đóa hoa san hô xinh đẹp có thể ăn được, đưa cho Lôi Hoài An: “An An, ăn ngon.”

Lúc đám Vân Thiển đuổi tới, Lôi Hoài An đang ngẩng đầu nhìn bọt biển bị dòng nước cuốn đi. Cô vươn tay ngăn lại theo bản năng, nhưng bọt biển kia lại xuyên qua khe hở ngón tay cô.

Lôi Hoài An hỏi: “Ngươi cố ý đúng không? Cố ý phá hỏng kế hoạch của ta, có phải ngươi biết sau khi ta thống nhất tộc Biển sẽ sử dụng bảo vật của Phù thủy biển tấn công tộc Biển không?”

Vân Thiển cảm thấy nếu có thể giúp tên ngốc hồi sinh, hình như chuyển sang tín ngưỡng thần linh xấu một chút cũng chẳng sao.

Tên ngốc nghiêng đầu khó hiểu nhìn chăm chú Lôi Hoài An. Gương mặt tuấn tú của anh mang theo chút nữ tính, nếu không thấy phần thân dưới cổ, thoạt nhìn sẽ không phân biệt được nam hay nữ.

Ô Tề Hải đánh ngất Lôi Vạn Quân rồi tống trở về thuyền ngoài.

Lôi Hoài An đột nhiên cười: “Ta nói chuyện với kẻ ngốc làm gì chứ.”

Sau khi thân thể cô được phù thủy biển cải tạo thì có thể sống trong nước một thời gian dài như tộc Biển. Cô rảnh rỗi nghịch đám rong biển dọc vách hang.

Tên ngốc im lặng lắng nghe Lôi Hoài An nói.

Những lúc ở cạnh tên ngốc, cô cứ cảm thấy lòng bình yên, cũng chẳng biết vì sao.

“Lúc ta còn nhỏ, Lôi Quốc còn chưa lớn mạnh như vậy. Nhờ cha đào tạo ra một đội ngũ dũng sĩ hùng mạnh, săn được vô số Hải thú hung hãn, của cải dồi dào mới biến Lôi Quốc trở nên cường thịnh.”

Tên ngốc ngã vào lòng Lôi Hoài An, lần này hai tay anh ấn lên ngực, vị trí trái tim.

Thần Chiến Tranh: “?”

Lôi Hoài An đột nhiên cười: “Ta nói chuyện với kẻ ngốc làm gì chứ.”

“Ta là Đại công chúa Lôi Quốc được yêu thương nhất, ta cũng sùng bái cha. Nếu có thể giúp ông vui, ta bằng lòng làm rất nhiều chuyện.”

Sau khi thân thể cô được phù thủy biển cải tạo thì có thể sống trong nước một thời gian dài như tộc Biển. Cô rảnh rỗi nghịch đám rong biển dọc vách hang.

Tên ngốc im lặng lắng nghe Lôi Hoài An nói.

Bọn họ đã trễ một bước.

“Sức khỏe ta vẫn luôn không tốt, từng suýt chết đuối, lúc tỉnh lại phát hiện Phong Lập Hạo đã cứu ta, cứ như thế gã biến thành vị hôn phu phu của ta. Gã anh tuấn mạnh mẽ, mọi người đều ngưỡng mộ ta, nhưng gã lại làm chuyện như vậy với ta.”

“Ta sẽ không chìm đắm trong tình yêu. Ta cũng không biết đó là cảm giác gì, nói chung ta rất tỉnh táo. Lôi Vạn Quân cho rằng chuyện ta làm với Phong Quốc là trả thù, nhưng thật ra Phong Quốc đã sớm dòm ngó Lôi Quốc từ lâu. Nếu không diệt trừ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”

Vân Thiển: “…”

Tên ngốc: “An An…”

Bọt biển bắt đầu từ chóp đuôi dần dần bao phủ.

Lôi Hoài An rủ mắt, nhìn thấy tên ngốc nắm cánh tay mình, một tay ôm ngực, vẻ mặt đau đớn.

Tên ngốc ngã vào lòng Lôi Hoài An, lần này hai tay anh ấn lên ngực, vị trí trái tim.

Đột nhiên Lôi Hoài An nhớ tới trái tim tên ngốc để lại chỗ Phù thủy biển, nhưng kỳ hạn ba tháng chưa đến, Phù thủy biển sẽ không ra tay với tên ngốc mới đúng.

Lôi Hoài An hỏi: “Ngươi sao vậy?”

(*) Là một meme phổ biến trên mạng, bắt nguồn từ một bộ truyện tranh

Lôi Hoài An hỏi: “Ngươi sao vậy?”

Giới nhạy bén cảm nhận được tín ngưỡng của tín đồ duy nhất dao động, ngài lập tức không vui.

Ánh mắt tên ngốc dừng trên ngực cô, lúc vươn tay sắp chạm đến, anh lại rút tay về, mở miệng: “An An, phải vui vẻ.”

Lôi Hoài An không hiểu, cô đang định kiểm tra trên người tên ngốc có bị thương không. Giây kế tiếp, cô hoảng hốt mở to hai mắt.

Ngươi dám chơi không?

Đột nhiên tất cả bọt biển trong dòng nước bị một bọt khí bao bọc!

Đuôi cá của tên ngốc đang từ từ biến mất.

Bọt biển bắt đầu từ chóp đuôi dần dần bao phủ.

“Vân Thiển, trở thành tín đồ của ta, ta giúp cô hồi sinh tộc Biển này, thế nào? Linh hồn của y chưa biến mất, vẫn còn phần xác thịt nguyên vẹn cuối cùng, tái sinh không thành vấn đề…”

Dù cô gạt đi thế nào, đám bọt biển kia cũng giống như ung nhọt trong xương, ăn mòn đuôi cá màu trắng bạc.

Lúc đám Vân Thiển đuổi tới, Lôi Hoài An đang ngẩng đầu nhìn bọt biển bị dòng nước cuốn đi. Cô vươn tay ngăn lại theo bản năng, nhưng bọt biển kia lại xuyên qua khe hở ngón tay cô.

Bọn họ đã trễ một bước.

“Lúc ta còn nhỏ, Lôi Quốc còn chưa lớn mạnh như vậy. Nhờ cha đào tạo ra một đội ngũ dũng sĩ hùng mạnh, săn được vô số Hải thú hung hãn, của cải dồi dào mới biến Lôi Quốc trở nên cường thịnh.”

Đến bây giờ bọn họ cũng không biết tên họ người nọ là gì.

Trái tim Lôi Hoài An nhói đau, nước mắt ướt đẫm khóe mi, nhưng cô không biết tại sao mình lại khóc đến như vậy.

Vân Thiển: “Ông chỉ vì chính mình.”

Chỉ là cô rất đau đớn, đau như sắp chết.

Bị tên ngốc phá đám như thế, nếu cô muốn cướp đoạt quyền lực từ tay Lôi Vạn Quân lần nữa… khó càng thêm khó.

Đột nhiên tất cả bọt biển trong dòng nước bị một bọt khí bao bọc!

Ông lại tìm Phù thủy biển kia giao dịch tiếp. Lần này, ông và Phù thủy biển hợp tác lừa anh. Sau khi lừa anh mang trái tim đưa cho Lôi Hoài An, rồi lại lấy đi trí tuệ và tài trí xuất sắc của anh, bọn họ phong ấn khả năng yêu của Lôi Hoài An ở bên trong trái tim cô.

“Vân Thiển, trở thành tín đồ của ta, ta giúp cô hồi sinh tộc Biển này, thế nào? Linh hồn của y chưa biến mất, vẫn còn phần xác thịt nguyên vẹn cuối cùng, tái sinh không thành vấn đề…”

Trong mắt thần linh, có phải mỗi một người đều là món đồ chơi không hơn hay không?

Chỉ là cô rất đau đớn, đau như sắp chết.

Người đàn ông trung niên dáng vẻ bình thường đột nhiên xuất hiện, rõ ràng là Thần Chiến Tranh nhưng bây giờ lại giống như kẻ cầm đầu tổ chức bán hàng đa cấp, dụ dỗ Vân Thiển.

Dù cô gạt đi thế nào, đám bọt biển kia cũng giống như ung nhọt trong xương, ăn mòn đuôi cá màu trắng bạc.

Vân Thiển: “…”

Lẽ ra mọi người đều rất đau lòng, nhưng Thần Chiến Tranh vừa cắt ngang, ai nấy đều đính biểu cảm ếch buồn(*) ngây người nhìn Thần Chiến Tranh.

Lôi Hoài An không thích tên ngốc.(*) Là một meme phổ biến trên mạng, bắt nguồn từ một bộ truyện tranh

Tất cả thần linh đều có thể tùy ý khống chế sinh tử sao?

Lôi Vạn Quân nói: “Bộ tộc bọn chúng sau khi trao trái tim đi, trong vòng mười lăm năm nếu không lấy lại được trái tim người yêu tự nguyên trao cho, người đó sẽ biến mất khỏi thế gian này. Hôm nay là ngày cuối cùng của mười lăm năm… Mọi thứ ta làm đều vì An An.”

Trong mắt thần linh, có phải mỗi một người đều là món đồ chơi không hơn hay không?

Đã vậy tín ngưỡng thần linh nào cũng chẳng quan trọng.

Vân Thiển cảm thấy nếu có thể giúp tên ngốc hồi sinh, hình như chuyển sang tín ngưỡng thần linh xấu một chút cũng chẳng sao.

Cô vẫn luôn ân oán rạch ròi. Tên ngốc là ân nhân cứu mạng của cô, cô sẽ không vì chuyện này mà mắng tên ngốc… Có điều trong lòng vẫn hơi bực tức.

Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tầng tháp!

Giới nhạy bén cảm nhận được tín ngưỡng của tín đồ duy nhất dao động, ngài lập tức không vui.

Thần Chiến Tranh tới gần, Ô Tề Hải ngăn cản trước mặt Vân Thiển. Cậu chưa kịp lên tiếng, trên người đã vang lên giọng của Giới  ——

“Cút! Ngươi dám động vào cô ta, ta sẽ phá nát thần điện của ngươi, giết tín đồ của ngươi, tiêu diệt tất cả thế giới nhỏ của ngươi!”

Thần Chiến Tranh: “?”

Ngươi dám chơi không?

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

10 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Cứ ngúng nguẩy kêu là tín đồ não tàn thế mà người ta rung rinh tính chuyển tín ngưỡng là vội xoắn đít lên hả anh Giới. Dối lòng ko hà??

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

lẽ ra đến đoạn này bình thường là ngồi khóc rồi nhưng sao lần này nó lạ quá ?

Hanh
Hanh
2 Năm Cách đây

đúng là miệng chê cơ thể thành thật =))) người ta đi tới nơi mới biết đường lo

Mai Tram
Mai Tram
2 Năm Cách đây

đang cảm động 2 ông Thần chiến nhau làm tuột mood dễ sợ, Giới chê thì chê chứ động vào người của mình là bật lại liền

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Đưa hai người đó tới làng của tiểu Hải là được rồi.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Đang cảm động mà ông thần chiến tranh làm tụt mood quá à.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Quả nhiên là bộ truyện này không cảm động được quá 5s :))))))
Ngài Giới mồm thì chê mà thân thể rất thành thật nhé, sợ mất tín đồ duy nhất thế cơ mà =)))))

Big fan của trường Damocles
Big fan của trường Damocles
2 Năm Cách đây

Huhu tên ngốc đáng thương quá sao giờ :)) tác giả có thể viết lại kết cục cho An AN và tên ngốc khum ?

Luvez
Luvez
2 Năm Cách đây

Chậc, không buồn được quá 3s luôn á mấy ông ơi ?

Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
Vệ Tam và nhóm gánh hài trường Damocles
2 Năm Cách đây

Đang buồn thì cái ông thần linh ất ơ này nhảy ra tụt cả mood

10
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!