Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 23

Chương 23

Nhân duyên và tiền đồ của cô, ta lo hết

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Tần Uyển Uyển chạy như điên ra ngoài hang động. Giản Hành Chi giơ tay lên định tụ kiếm, bỗng thấy hệ thống sáng rực:

【Nhiệm vụ khẩn cấp: Trong một khắc đồng hồ, hỗ trợ Tần Uyển Uyển “mỹ nhân cứu anh hùng”, ngẫu nhiên cứu giúp người đàn ông chỉ số nhan sắc bậc Thiên trở lên gần đó. Điểm tích lũy +50】

【 Cảnh cáo: Tôn trọng quy tắc thiết lập nhân vật, không được bứt phá trình độ trên kỳ Trúc Cơ, không được cướp suất diễn của nữ chính, không được chủ động đánh quái hơn nữ chính, không được mạnh hơn nữ chính! 】

Đc nhim v kèm theomt lot cnh²cáo, Gin Hành¸Chi sng s.ÍY còn phi)ph trách loinhim v nàyếna h?!

Cũng chínhlúc này, câychu ca Tiênnhân chưng hunghăng nn xung.²Gin Hành Chinghiêng ngưi, gpflưng tránh thoátâđòn đánh, quayđu xông rangoài vi TnàUyn Uyn.

Mc knhim v gì,có đim tíchúlũy là đưc.

Munm nhân cuianh hùng phiĭcó nguy him²trưc, y díđám Tiên nhânɩchưng này ra:to nguy him.

Vanghĩ vy, GiníHành Chi càngâdc sc chy,ívt ti bêncnh Tn UynUyn gi: “Côįchy cái gì,òquay li đánhđi ch?!”

Khôngđánh th nàyđưc!” Tn UynïUyn lc đuvi Gin HànhÏChi: “Tiên nhânchưng này cóvn đ!”

Tronglúc nói chuyn,:hai ngưi nhymt cái ra}khi hang đng.

NamèPhong đang giBách Tuế Ưuvà Tô ChmÍTuyết cùng ngibên ngoài ănĩcơm, bng bangưi nghe thyɩtiếng hét tìxa: “Tiên nhâníchưng này bquá, chy mauĭđiiii!” .

Sau đó,bn h cmĮgiác mt đtchn đng mm. Gin HànhChi và TnUyn Uyn đng¹thi lao rakhi ming hang,mt đám Tiênếnhân chưng ccĺkhng giơ vũïkhí ni gótâtheo sau, hòĩhét xông vphía h.

Tô ChmTuyết lp tcárút kiếm, nhưngáb Nam Phongĺbt ly: “Tôtiên t chyómau!”

Mà TnUyn Uyn vàĩGin Hành Chichy càng nhanhhơn.

Trong phút chc,Їti trn chcòn li BáchTuế Ưu ngâyĮngưi nhìn đámTiên nhân chưngìkia giương nanhĩmúa vut, dángv không kpphn ng.

Gin HànhЇChi nhìn BáchTuế Ưu, thyĩtrên đu hnághi mt chïThiên. Yĩquay đu túmly Tn UynUyn: “Đi cungưi!”

“T ngưikhông…

Li còníchưa dt, TnUyn Uyn đã,b Gin HànhİChi kéo tayЇném mnh. Nàngch cm thyĬtri đt xungquanh quay cung,[đp mt cái“bp lên ngưiBách Tuế Ưu.

Chugai rít gào)quét qua đnhìđu. Tn UynòUyn bò lênngưi Bách TuếÍƯu, Bách TuếìƯu ngơ ngácìnhìn Tn UynUyn. Cũng chínhălúc đó, GinêHành Chi xôngÍti, giơ tayïđ chu st,đng thi mtchân đá vàohai ngưi!

Tn UynUyn và BáchTuế Ưu kéongưi còn liĩlăn dưi đttheo bn năng,đng mnh vàoɩcây đi th.

Lúcnày, Gin HànhChi đã chémbay mt conàTiên nhân chưng,quay đu nhìnĩTn Uyn Uynĭđang mt màyng ngàng chnếkinh, l raơn cưi thngli.

Ging như tranhcông:

Xem đi,thy ta làmđưc không?

Tn UynìUyn đn mtìnhìn y.

Y làÍai? Y đangĺlàm gì? Tisao y mungiày vò nàngãnhư thế?

“Tn đoũhu đi mau.”

Bách Tuế Ưu(phn ng nhanhíhơn nàng, kéoínàng dy: “Long²đo hu khôngýchng đ đưcbao lâu.”

Dtli, Bách TuếƯu kéo Tn]Uyn Uyn chyra ngoài. GinHành Chi thybn h chy,chém vào mtcon Tiên nhânchưng ri cũngchy theo.

Bách TuếƯu nói khôngsai, nếu nhưíkhông s dngâvài th đonãđc bit, bng{tu vi áp³chế đến kTrúc Cơ hinnay vn khôngphi đi thca đám Tiên,nhân chưng này.

Yìcm kiếm đuitheo Bách TuếīƯu và TnUyn Uyn, bangưi cùng sóngvai chy băngìbăng trong rng.ĩTiên nhân chưngíphía sau đòiìđánh đòi giết.Chưa đưc mtflúc, ba ngưi}đã chy rakhi ranh giica Tiên nhânchưng. Đám Tiênnhân chưng nàythy bn hĺchy khi đaĮbàn ca mình,ɩrt cuc midng li.

Ba ngưimt mi ngibt xung đt.Tn Uyn UynĪquay đu nhìnâv phía GinàHành Chi: “Ngưilàm cái gìívy?”

Gin HànhīChi ht cmv phía BáchTuế Ưu: “Khôngýphi cô munùcu ngưi sao?”

“H?”

Tn UynīUyn sng s,ìBách Tuế Ưunhìn tri, lra chút ưuthương: “Thì ra¸có ngưi quantâm là cmgiác thế này.”

“H?”

Tn UynUyn quay đuĬnhìn hn. BáchTuế Ưu nhnra ánh mtõca Tn UynòUyn, di mt{xung ngưi nàng,khuôn mt khíõcht thư sinh²hơi ngi nùng:Đa t Tnïđo hu khôngmàng sinh tcu giúp. Trưcđây lòng ngưiQu Thành bcľbo, đa phnļbn h skhông cu giúptrong tình hungnày. Không ngTn đo huɨli quay v

Nghe vy, TnUyn Uyn càngÎthy bt thưng.đNhìn Gin HànhũChi nháy mtvi mình, nàngsc nhn ra.

Đâyìhn là nhimv ca GinêHành Chi.

Bng dưngĪTn Uyn Uynny sinh tòmò v đngìnhim v linhļta linh tinhca Gin HànhĩChi. Nhưng nh[Bách Tuế Ưuvn đang đây, nàng khôngtin nhiu li.ôSau mt hingh ngơi, nàngđng dy: “Điétìm Nam Phongľvà Tô đohu thôi.”

NamPhong và nàngcó cm ng,ÎTn Uyn Uynnhanh chóng dnĮnhóm Gin HànhChi hp mtNam Phong. Nhìnthy Tô ChmTuyết đưc NamPhong săn sóc}t xa, TnĨUyn Uyn thanth: “M ntht sung sưng.”

Gin Hành Chiínghe vy ngngăđu, nhìn TôăChm Tuyết ngidưi đt đưcơNam Phong qutĭgió, không nóigì.

Tần Uyển Uyển không khỏi ngạc nhiên: “Người không cảm thấy cô ấy xinh đẹp à?”

Tần Uyển Uyển không muốn thảo luận chuyện không đâu với y, quay đầu nói chuyện đàng hoàng: “Mục đích hôm nay của người là gì?”

“Chúng sinh đều xương trắng, có gì đặc biệt.” Giản Hành Chi lạnh nhạt nhìn nàng: “Nghĩ mấy thứ này, chi bằng chăm chỉ tu luyện.”

“Không có mục đích gì.” Giọng Giản Hành Chi lười nhác: “Tặng mỹ nhân cho cô đấy.”

“Người đừng nói dối.” Tần Uyển Uyển áp sát, nhỏ giọng hỏi: “Không thấy xinh đẹp thật à?”

Ví dụ như nguyên thân của nàng vốn là tiên thai, sinh ra hưởng được phúc của mẫu thân, đúng là đẹp đến người khiêm tốn như nàng cũng phải tán thưởng.

Bách Tuế Ưu mỉm cười: “Ta nghe theo Tần đạo hữu.”

“Người đẹp hơn cô ta, ta thấy nhiều rồi.” Rốt cuộc Giản Hành Chi trả lời: “Cũng bình thường thôi.”

“Đừng nghĩ nhiều.”

Tần Uyển Uyển không đáp, Nàng suy nghĩ hàm ý câu nói của Giản Hành Chi.

Tần Uyển Uyển hơi bội phục thẩm mỹ của Giản Hành Chi. Ngay cả Tô Chẩm Tuyết cũng coi là bình thường, vậy mỹ nữ y đã gặp đẹp đến cỡ nào?

Đợi đến đêm, rốt cuộc nhóm người cũng tìm được một hang động. Nam Phong tìm củi đốt sinh hoạt, lấy chút thức ăn trong túi Càn Khôn ra, chuẩn bị xong xuôi mới mời mọi người ăn.

Nhưng ngẫm nghĩ, người trên Tiên giới vốn sinh ra đã đẹp, mắt nhìn Giản Hành Chi cao cũng chẳng có gì lạ.

“Người đẹp hơn cô ta, ta thấy nhiều rồi.” Rốt cuộc Giản Hành Chi trả lời: “Cũng bình thường thôi.”

Tần Uyển Uyển ngồi bên cạnh Giản Hành Chi bình tĩnh lại. Giản Hành Chi thấy nàng tức giận, bèn dỗ dành: “Cô đừng giận, lần sau ta sẽ bảo cô cứu người, để cô muốn làm gì thì làm cái đó, đảm bảo không ném cô, được chưa?”

Ví dụ như nguyên thân của nàng vốn là tiên thai, sinh ra hưởng được phúc của mẫu thân, đúng là đẹp đến người khiêm tốn như nàng cũng phải tán thưởng.

Nếu như đây là nhiệm vụ của y, vậy nói cách khác Giản Hành Chi không những tìm cơ duyên cho nàng, mà còn phụ trách tìm đàn ông cho nàng?

“Người đừng nói dối.” Tần Uyển Uyển áp sát, nhỏ giọng hỏi: “Không thấy xinh đẹp thật à?”

Ba người đi tới bên cạnh Tô Chẩm Tuyết. Nam Phong nhìn thấy Tần Uyển Uyển, nhanh chóng đứng dậy: “Chủ nhân.”

Tần Uyển Uyển gật đầu với Nam Phong, sau đó quay đầu thương lượng với mọi người: “Hay là chúng ta hái linh thảo dọc đường, tìm nơi an toàn nghỉ ngơi một lúc rồi bàn bạc sau.”

Tần Uyển Uyển nhìn nam chính bị đánh văng: “Sao người bảo lo hết nhân duyên và tiền đồ của ta? Đầu nam chính cũng bị người đánh bay rồi, lo cái gì nữa?”

Tần Uyển Uyển gật đầu với Nam Phong, sau đó quay đầu thương lượng với mọi người: “Hay là chúng ta hái linh thảo dọc đường, tìm nơi an toàn nghỉ ngơi một lúc rồi bàn bạc sau.”

Đúng là bình thường bên cạnh Đại nữ chính phải vây quanh đủ loại mỹ nam. Nàng… cũng không ngoại lệ?

Tần Uyển Uyển ngẩng đầu nhìn y, Giản Hành Chi nhún vai: “Vậy ta phải làm nhiệm vụ.”

“Ta không có ý kiến.” Tô Chẩm Tuyết lắc đầu, sắc mặt nàng ta vẫn còn hơi tái, không biết có phải bị Tiên nhân chưởng kia doạ hay không.”

“Ta không có ý kiến.” Tô Chẩm Tuyết lắc đầu, sắc mặt nàng ta vẫn còn hơi tái, không biết có phải bị Tiên nhân chưởng kia doạ hay không.”

“Còn lâu.” Tần Uyển Uyển trừng y. Động tác uống rượu của y khựng lại, Tần Uyển Uyển nói một cách nghiêm túc: “Kẻ mạnh thật sự lập ra quy tắc là vì bảo vệ kẻ yếu, chỉ có người giả vờ là kẻ mạnh mới lấy việc ức hiếp kẻ yếu làm thú vui.”

Bách Tuế Ưu mỉm cười: “Ta nghe theo Tần đạo hữu.”

Ba người đi tới bên cạnh Tô Chẩm Tuyết. Nam Phong nhìn thấy Tần Uyển Uyển, nhanh chóng đứng dậy: “Chủ nhân.”

“Thấy chưa.” Giản Hành Chi tới gần nàng: “Đây chính là điểm tốt của tu luyện. Con người phải trở thành kẻ mạnh mới có thể lập ra quy tắc. Cô yếu, bị ta ăn hiếp là đáng đời, hiểu không?”

Tần Uyển Uyển đáp lời, quay đầu nhìn Giản Hành Chi và Nam Phong, rồi lại dời mắt đi.

Về sau ——

Tần Uyển Uyển cau mày, Giản Hành Chi nghiêm túc gật đầu, nhìn nàng trêu: “Mỗi ngày ở Thiên Kiếm Tông ngắm nghía, ta tặng cô, chẳng lẽ cô không vui?”

Tần Uyển Uyển hơi bội phục thẩm mỹ của Giản Hành Chi. Ngay cả Tô Chẩm Tuyết cũng coi là bình thường, vậy mỹ nữ y đã gặp đẹp đến cỡ nào?

Ý kiến hai người này không quan trọng.

Sau khi thống nhất xong, nhóm người đồng thời đi tới một nơi an toàn, vừa đi vừa hái một ít linh thảo, bắt một ít linh thú.

Sau khi thống nhất xong, nhóm người đồng thời đi tới một nơi an toàn, vừa đi vừa hái một ít linh thảo, bắt một ít linh thú.

Đợi đến đêm, rốt cuộc nhóm người cũng tìm được một hang động. Nam Phong tìm củi đốt sinh hoạt, lấy chút thức ăn trong túi Càn Khôn ra, chuẩn bị xong xuôi mới mời mọi người ăn.

Giản Hành Chi nhận thức ăn xong liền ra khỏi hang động. Tần Uyển Uyển thấy Giản Hành Chi đi ra ngoài thì cũng đứng dậy đi theo.

“Lỡ như ta không muốn làm thì sao?

“Không phải đã nói phải bàn bạc rồi sao?”

Đến cửa hang, Tần Uyển Uyển thấy Giản Hành Chi ngồi đưa lưng về phía mình, nàng giơ chân đạp một phát. Giản Hành Chi nghiêng đầu né tránh, nâng tay cầm hồ lô rượu ngăn động tác của nàng: “Cô làm gì đấy, đánh lộn à?”

“Chúng sinh đều xương trắng, có gì đặc biệt.” Giản Hành Chi lạnh nhạt nhìn nàng: “Nghĩ mấy thứ này, chi bằng chăm chỉ tu luyện.”

Đương nhiên Tần Uyển Uyển sẽ không đánh nhau với y, nàng hậm hực ngồi xuống bên cạnh, thấp giọng nghiến răng nói: “Hôm nay là lần thứ hai người ném ta, người muốn làm gì?!”

“Cô có bản lĩnh thì cũng ngang ngược đi.” Giản Hành Chi uống một hớp rượu, nhìn Tần Uyển Uyển bị nghẹn họng, y bật cười.

“Cô hỏi tiểu tinh linh ấy.”

Đương nhiên Tần Uyển Uyển sẽ không đánh nhau với y, nàng hậm hực ngồi xuống bên cạnh, thấp giọng nghiến răng nói: “Hôm nay là lần thứ hai người ném ta, người muốn làm gì?!”

Giản Hành Chi ném hạt đậu phộng vào miệng: “Đâu phải ta muốn tham gia náo nhiệt.”

“Không phải đã nói phải bàn bạc rồi sao?”

Y tặng nàng?

Tần Uyển Uyển nhíu mày: “Sao người không giữ lời thế?”

Tần Uyển Uyển không khỏi ngạc nhiên: “Người không cảm thấy cô ấy xinh đẹp à?”

“Đó là tình huống khẩn cấp, ta có cách nào đây?” Giản Hành Chi giơ tay, xoè năm ngón, nhích lại gần Tần Uyển Uyển: “Năm mươi điểm tích lũy đấy.”

***

Nhưng ngẫm nghĩ, người trên Tiên giới vốn sinh ra đã đẹp, mắt nhìn Giản Hành Chi cao cũng chẳng có gì lạ.

Tần Uyển Uyển nhìn dáng vẻ ham tiền của Giản Hành Chi, tự nói với mình “người chết vì tiền, chim chết vì mồi”. Nàng phải cảm thông cho tâm tính con người.

Vở kịch nhỏ

Tần Uyển Uyển ngồi bên cạnh Giản Hành Chi bình tĩnh lại. Giản Hành Chi thấy nàng tức giận, bèn dỗ dành: “Cô đừng giận, lần sau ta sẽ bảo cô cứu người, để cô muốn làm gì thì làm cái đó, đảm bảo không ném cô, được chưa?”

“Lỡ như ta không muốn làm thì sao?

Giản Hành Chi ném hạt đậu phộng vào miệng: “Đâu phải ta muốn tham gia náo nhiệt.”

Tần Uyển Uyển ngẩng đầu nhìn y, Giản Hành Chi nhún vai: “Vậy ta phải làm nhiệm vụ.”

“Long Ngạo Thiên.” Tần Uyển Uyển nghiến răng: “Sao người ngang ngược vậy?”

“Cô có bản lĩnh thì cũng ngang ngược đi.” Giản Hành Chi uống một hớp rượu, nhìn Tần Uyển Uyển bị nghẹn họng, y bật cười.

“Mỹ nhân?”

“Thấy chưa.” Giản Hành Chi tới gần nàng: “Đây chính là điểm tốt của tu luyện. Con người phải trở thành kẻ mạnh mới có thể lập ra quy tắc. Cô yếu, bị ta ăn hiếp là đáng đời, hiểu không?”

“Còn lâu.” Tần Uyển Uyển trừng y. Động tác uống rượu của y khựng lại, Tần Uyển Uyển nói một cách nghiêm túc: “Kẻ mạnh thật sự lập ra quy tắc là vì bảo vệ kẻ yếu, chỉ có người giả vờ là kẻ mạnh mới lấy việc ức hiếp kẻ yếu làm thú vui.”

Giản Hành Chi không tiếp lời, y cầm hồ lô rượu. Một lát sau, y lẩm bẩm: “Tự an ủi mình.”

Tần Uyển Uyển không muốn thảo luận chuyện không đâu với y, quay đầu nói chuyện đàng hoàng: “Mục đích hôm nay của người là gì?”

“Không có mục đích gì.” Giọng Giản Hành Chi lười nhác: “Tặng mỹ nhân cho cô đấy.”

“Mỹ nhân?”

Tần Uyển Uyển cau mày, Giản Hành Chi nghiêm túc gật đầu, nhìn nàng trêu: “Mỗi ngày ở Thiên Kiếm Tông ngắm nghía, ta tặng cô, chẳng lẽ cô không vui?”

Tần Uyển Uyển không đáp, Nàng suy nghĩ hàm ý câu nói của Giản Hành Chi.

Giản Hành Chi nhận thức ăn xong liền ra khỏi hang động. Tần Uyển Uyển thấy Giản Hành Chi đi ra ngoài thì cũng đứng dậy đi theo.

Y tặng nàng?

Nếu như đây là nhiệm vụ của y, vậy nói cách khác Giản Hành Chi không những tìm cơ duyên cho nàng, mà còn phụ trách tìm đàn ông cho nàng?

Đúng là bình thường bên cạnh Đại nữ chính phải vây quanh đủ loại mỹ nam. Nàng… cũng không ngoại lệ?

“Đừng nghĩ nhiều.”

Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển cau mày, vỗ bả vai nàng: “Tu luyện cho tốt, sau này nghe ta, đảm bảo cô được mỹ nam vây quanh, hoa đào đầy đoá, thuận lợi phi thăng. Chỉ cần cô nghe lời, nhân duyên và tiền đồ của cô…” Ngón tay Giản Hành Chi chỉ vào chính mình: “Ta lo hết.”

***

Sau khi thống nhất xong, nhóm người đồng thời đi tới một nơi an toàn, vừa đi vừa hái một ít linh thảo, bắt một ít linh thú.Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển cau mày, vỗ bả vai nàng: “Tu luyện cho tốt, sau này nghe ta, đảm bảo cô được mỹ nam vây quanh, hoa đào đầy đoá, thuận lợi phi thăng. Chỉ cần cô nghe lời, nhân duyên và tiền đồ của cô…” Ngón tay Giản Hành Chi chỉ vào chính mình: “Ta lo hết.”Tần Uyển Uyển nhìn nam chính bị đánh văng: “Sao người bảo lo hết nhân duyên và tiền đồ của ta? Đầu nam chính cũng bị người đánh bay rồi, lo cái gì nữa?”Nếu như đây là nhiệm vụ của y, vậy nói cách khác Giản Hành Chi không những tìm cơ duyên cho nàng, mà còn phụ trách tìm đàn ông cho nàng?Đợi đến đêm, rốt cuộc nhóm người cũng tìm được một hang động. Nam Phong tìm củi đốt sinh hoạt, lấy chút thức ăn trong túi Càn Khôn ra, chuẩn bị xong xuôi mới mời mọi người ăn.“Mỹ nhân?” Vở kịch nhỏTần Uyển Uyển nhíu mày: “Sao người không giữ lời thế?”

Về sau ——

Tần Uyển Uyển nhìn nam chính bị đánh văng: “Sao người bảo lo hết nhân duyên và tiền đồ của ta? Đầu nam chính cũng bị người đánh bay rồi, lo cái gì nữa?”

Giản Hành Chi: “Ta nói đúng mà, nhân duyên và tiền đồ của cô TA-LO-HẾT!”

Giản Hành Chi: “Ta nói đúng mà, nhân duyên và tiền đồ của cô TA-LO-HẾT!”

5 12 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

7 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tên chương nghe oách quá đại ca ơi

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Chúng sinh đều là xương trắng, em nghe em buồn đó nhé.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tần Uyển Uyển nói đúng đó, nói như anh khác nào tán đồng với bạo lực học đường, đúng không?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tui tính nói sau này thì sao mà vở kịch nhỏ đã nói hộ lòng tui rồi ?

An Linh
An Linh
2 Năm Cách đây

Anh lo hết, đứa nào nhúng tay vào anh chém bay đầu ??

tranngocmai0912
tranngocmai0912
2 Năm Cách đây

Lời hứa của Long Ngạo Thiên nặng tựa ngàn cân, quý tựa ngàn vàng!
Uyển Uyển yên tâm, sau này nhân duyên của chị anh Giản em lo thật! Chỉ là chắc không có mỹ nam vây quanh rồi

Nhung
Nhung
2 Năm Cách đây

Hoá ra anh là Giản lươn lẹo ?

7
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!