Chương 24 (1)
Chẳng lẽ y yêu thầm mình?
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Nghe lời hứa son sắt của Giản Hành Chi, Tần Uyển Uyển thỏa sức đắm chìm vào tưởng tượng đối với tương lai.
Mỹ nam vây quanh, thuận lợi phi thăng, nghe thôi đã thấy hấp dẫn cỡ nào.
Hấp dẫn nhất chính là…
“Sau khi ta phi thăng…” Tần Uyển Uyển bỗng nhiên có khát vọng: “Sẽ trở nên mạnh hơn sao?”
“Đương nhiên.” Giản Hành Chiînhướng mày: “Thiênụphú của côằrất tốt, nếuâchăm chỉ cốởgắng, tương lai:phi thăng, dùἳlà đệ nhất²Tiên giới cũngòkhông thành vấnìđề.”
Vì đểékhuyến khích nàng,īGiản Hành Chiùbắt đầu thổiİphồng, Tần UyểnɪUyển vừa ngheíđã sáng mắt:ḹ“Lợi hại vậyĪsao?”
“Đúng vậy.”}Giản Hành Chiữđáp lời, ngừngãmột lúc rồiḷnói tiếp: “Côđnên biết ởḹthế giới củaẽchú chó cóḹmột người tênĭlà Giản HànhưChi.”
Vừa ngheừthấy tên này,ĩTần Uyển Uyểnìđã sáng mắt,õgật đầu liaílịa.
Nàng biết ngườiịnày, nàng quenủngười này, là(kẻ thù lớnÍnhất từ khiảlọt lòng đếnưnay của nàng!
“Yýrất lợi hại,jnhưng so với¹ta còn kémļchút xíu.”
Giản)Hành Chi lấyíví dụ choộnàng, Tần UyểnɪUyển trầm mặc.
Ngườiínày bắt đầuửkhoác lác rồi.
“Chỉơcần cô chămệchỉ luyện tập,ỹvới tư chấtἰcủa cô, sauìkhi phi thăng,{cho dù làữGiản Hành ChiĮđó cũng khôngạthành vấn đề!”ἶ
“Được lắm!”
Vừaἲnghĩ tới dáng‹vẻ giẫm GiảnЇHành Chi dướiĩchân, Tần UyểnỉUyển chợt cóưđộng lực. Nàngἰtựa như họcɪsinh trong trườngãvừa trải quaïmột đợt diễnịthuyết tẩy não,ịhừng hực ý}chí: “Ta đâyĬsẽ cố gắng!”ú
“Ta tin tưởngɪcô.”
Giản HànhèChi gật đầu:ï“Cô chắc chắnẵthành công.”
TầnἴUyển Uyển siết[chặt nắm đấmĪnhỏ, bày tưấthế “Cố lên”ị, đứng dậyùđi luyện kiếm.
GiảnệHành Chi nhìnồTần Uyển Uyểnɨdưới trăng liênItục rút kiếm,ùnhẹ nhõm trongĭlòng.
Bắt đầu từốbây giờ, yÏtẩy não TầnềVãn mình mạnhócỡ nào. Đợiīsau khi phiỉthăng, chẳng biếtẵnàng sẽ sùngụbái mình đếnỉmức nào.
Nghĩ tớiợchuyện này, GiảnἱHành Chi khôngốkhỏi lộ raịnụ cười vuiựvẻ.
Bỗng y ngheảmột tiếng “ting”ẫvang lên, âmậthanh tiền bạcùva chạm truyềnĩtới trong đầuiGiản Hành Chi,ἷ666 vui vẻĩnhắc nhở:
“Ký chủ,ịđiểm tích lũyĨcủa ngài đã(vào tài khoản,ợtổng điểm tíchẫlũy hiện tạiổlà -350. Hiệnũgiờ nữ chính¸đã bắt đầuíbước vào tiếnītrình tuyến tìnhằcảm. Tuyến tìnhĨcảm càng nhiều,ãcơ hội ngàiđlấy được điểmİtích lũy càngḹnhiều, có muốnămở khóa không?”ì
“Mở, mở, mở!”:Giản Hành Chièkhông hề lưỡngồlự.
Một tiếng “Bínhîboong” vang lên,ḻ666 tiếp tụcịhỏi: “Nhiệm vụởtuyến tình cảmạcủa nữ chính¹đã mở khóa,ữhệ thống sẽÏphát nhiệm vụỉtuyến tình cảmĩbất kỳ lúcįnào. Vì đảmảbảo hoàn thànhἱnhiệm vụ, taớxin tổng đàiũmột trang bịờđặc biệt, cóẹthể kiểm traảđộ thiện cảmìcủa người xungỉquanh đối vớiľnữ chính bấtỹkỳ lúc nào,itốn một trămĩđiểm tích lũy,ìnhưng tương laiấphải trả nợ,ĩngài cần không?”ị
“Cần.”
Nếu ném‹“Tần Vãn” mộtúlần là có[thể lấy đượcọnăm mươi điểm,¸chỉ một trămỉđiểm tích lũyẵnhỏ nhoi thìĺcó khó gì?
Sau°khi Giản Hành°Chi đồng ý,ıtiếng tải trangĩ“lạch cạch” xuấtúhiện trong đầu.đChẳng bao lâuἴsau, 666 hàoЇhứng nói: “Xongêrồi.”
Dứt lời,°tấm bảng trongẹđầu y xuất(hiện chữ sốỷẢ Rập từí1 đến 9.
“Đợiứlát nữa trênẳđầu nhân vậtįliên quan sẽĺxuất hiện chỉýsố, điểm tuyệt‹đối là 100.ɪNhững chỉ sốộnày đều làıđộ thiện cảmầtình yêu củaụnhân vật đốiỉvới nữ chính,ộnhững tình cảmợkhác không đượcĩthống kê sẽÏchỉ hiển thịẹ‘–’. Vì đểẵngài hiểu đượcĩchỉ số, mờiõngài theo taɨhọc tập chữîsố Ả Rập.ẻĐây là ‘1’…”]
666 bắt đầuẩdạy Giản HànhἶChi học chữĺsố Ả Rập,ĩTần Uyển Uyểnḽđang ở bênỳcạnh luyện kiếm.
NàngĪdựa vào bảngἷhệ thống võĮthuật mà 38}cung cấp, liênỉtục điều chỉnhìchính xác tưóthế của mìnhỹtheo hình ngườiɨtrong đầu, rútạkiếm xuất kiếmỉhết lần nàyĮđến lần khác.
38ἷđang ăn khoaiọtây chiên rộtứrột trong đầuẳnàng.
Hai người haiìhệ thống vuiĩvẻ hòa thuận,ỉvì mục tiêuđkhác nhau mààcố gắng.
Qua nửaâđêm đầu, BáchấTuế Ưu và¸Tô Chẩm Tuyếtỵđi ra. BáchĩTuế Ưu thiọlễ với GiảnẵHành Chi: “Longởđạo hữu, chúngĩta canh nửaểđêm sau, haiậngười nghỉ ngơiịđi.”
Giản HànhἵChi ngẩng đầu,(nhìn thấy sốɩ“10” treo trênỡđầu Bách TuếḽƯu, “–” treoîtrên đầu TôıChẩm Tuyết bênốcạnh.
Giản Hành Chiẹgật đầu, gọiíTần Uyển Uyểnôđã mệt mỏi.ỉY không muốnấgọi nàng làİchủ nhân, cũngềkhông muốn gọiănàng Tần VãnἰVãn hoặc VãnễVãn, càng khôngЇthể trước mặt,mọi người gọiỉnàng là TầnɪVãn.
Vì thế yựgọi to: “LãoíTần.”
Tần UyểnúUyển hết hồn¹ngẩng đầu, nhìnìGiản Hành Chiúthân thiết nói:Ī“Đi, nghỉ ngơiệthôi.”
Tần Uyển]Uyển luyện kiếmỉđến ngu người.ЇNàng và GiảnẻHành Chi nằmôbên đống lửa,)mất một lúcễmới khó tinémở miệng: “Ngườiợgọi ta làẩgì?”
Giản HànhêChi không đểỉý đến nàng,ínhắm mắt ngủ.
TầnÍUyển Uyển nhớđđến xưng hôì“Lão Tần” kia.ậTrong chớp mắt,ựnàng cảm giác}nàng và LongìNgạo Thiên nàyụdường như trởâthành huynh đệÏtốt.
Năm người nghỉ ngơi một đêm. Đợi đến sáng hôm sau, Tần Uyển Uyển vẫn còn đang ngủ, bỗng nghe có người lay nàng: “Không hay rồi, không hay rồi! Chủ nhân, không hay rồi!”
“Có phải vị chủ nhân Mật cảnh này có chỗ nào khó đối phó không?”
“Trong Mật cảnh, nó vô địch.”
Tần Uyển Uyển mơ màng mở mắt, dụi mắt: “Làm gì vậy?”
Bách Tuế Ưu gật đầu. Dứt lời, hắn nhìn lướt một vòng: “Vậy ai đi dụ dỗ nó?”
Tần Uyển Uyển: “…”
“Người của Vấn Tâm Tông thông qua năm người….” Nam Phong gào lên: “Ban nãy vừa thông báo rồi!”
“Mới qua một ngày…” Tần Uyển Uyển khó tin: “Làm sao Vấn Tâm Tông thông qua được?”
“Cái gì?!”
“Bọn họ tới mười hai người.” Tô Chẩm Tuyết nhíu mày: “Dựa theo thường lệ trước đây của những Tông môn này, trong mười hai người chỉ có vài người thật sự muốn vào Mộ kiếm, những người khác đều giúp đỡ những tinh anh kia. Ngày hôm qua hẳn bọn họ đều đã quét sạch yêu thú hoặc linh thảo bình thường.”
Tần Uyển Uyển ngồi bật dậy, nhìn thấy Tô Chẩm Tuyết và Bách Tuế Ưu đứng ở miệng hang, ngẩng đầu nhìn bầu trời ngoài hang động, vẻ mặt rất khó coi.
Tần Uyển Uyển sững sờ, sau đó lập tức hiểu ra.
Giản Hành Chi ở bên cạnh ngáp: “Đã sớm bảo các người trực tiếp đánh vào linh thú và linh thảo cao nhất, các người không nghe, đòi bắt cái gì mà Tiên nhân chưởng.”
Góp gió thành bão, Giản Hành Chi vốn không kịp từ chối đã bị Tần Uyển Uyển giữ chặt, một đám người xông lên trang điểm, sửa soạn, thay đồ cho y, chẳng bao lâu đã trang điểm xong. Nhóm người dựa theo chỉ thị của Tô Chẩm Tuyết, bắt đầu chạy vào sâu trong rừng rậm.
“Mới qua một ngày…” Tần Uyển Uyển khó tin: “Làm sao Vấn Tâm Tông thông qua được?”
Vừa dứt lời, Giản Hành Chi chỉ Tô Chẩm Tuyết, tất cả những người khác đều chỉ Giản Hành Chi.
“Bọn họ tới mười hai người.” Tô Chẩm Tuyết nhíu mày: “Dựa theo thường lệ trước đây của những Tông môn này, trong mười hai người chỉ có vài người thật sự muốn vào Mộ kiếm, những người khác đều giúp đỡ những tinh anh kia. Ngày hôm qua hẳn bọn họ đều đã quét sạch yêu thú hoặc linh thảo bình thường.”
“Vậy cũng không thể nào một ngày…” Tần Uyển Uyển nhớ đến mật độ phân bố những yêu thú và linh thảo kia. Lời còn chưa dứt, Bách Tuế Ưu đã trầm giọng: “Vừa rồi thông báo, tối qua có năm mươi người bóp vỡ bảng tên, ra khỏi Mật cảnh.”
Tần Uyển Uyển sững sờ, sau đó lập tức hiểu ra.
Dứt lời, nàng giơ tay ấn lên bả vai Giản Hành Chi: “Ngạo Thiên, cũng chẳng phải lần đầu, người cứ dựa vào gương mặt này dụ dỗ chủ nhân Mật cảnh đi. Ai biết trang điểm?”
“Cái gì?!”
Giản Hành Chi quay đầu nhìn về phía Nam Phong và Tần Uyển Uyển. Tần Uyển Uyển gượng cười: “Đều là vì mọi người.”
Đúng là linh thảo yêu thú không dễ bắt, nhưng nếu bắt tu sĩ đã bắt giữ linh thảo yêu thú thì lại dễ hơn nhiều.
Tần Uyển Uyển mơ màng mở mắt, dụi mắt: “Làm gì vậy?”
Mỗi người cần một trăm điểm tích lũy, Vấn Tâm Tông thông qua năm người. Sau lưng năm người ngày là điểm tích lũy tổng cộng của năm mươi người.
Giản Hành Chi ở bên cạnh ngáp: “Đã sớm bảo các người trực tiếp đánh vào linh thú và linh thảo cao nhất, các người không nghe, đòi bắt cái gì mà Tiên nhân chưởng.”
Lòng Tần Uyển Uyển nặng nề. Năm vị trí, chỉ cần bọn họ chậm một bước là sẽ thua.
“Hôm qua, chúng ta không thu hoạch được gì…” Tô Chẩm Tuyết suy nghĩ: “Hiện nay muốn lấy lùi làm tiến chỉ có một biện pháp.”
Lòng Tần Uyển Uyển nặng nề. Năm vị trí, chỉ cần bọn họ chậm một bước là sẽ thua.
Dứt lời, nàng ngẩng đầu nhìn mọi người xung quanh: “Trước khi vào Mật cảnh, sư huynh đã nói với ta trong Mật cảnh có một con linh thú không được liệt vào cột nhiệm vụ. Nó là chủ nhân Mật cảnh, người chuyên nuôi dưỡng linh thú con và gây trồng linh thảo. Chỗ của nó hẳn có rất nhiều linh thú và linh thảo.”
Nhóm người rơi vào trầm mặc. Tần Uyển Uyển suy nghĩ: “Chuyện dụ dỗ này đương nhiên phải tìm người đẹp nhất. Chúng ta đếm một hai ba, cùng nhau bỏ phiếu, cảm thấy ai đẹp nhất thì chỉ người đó.” Nói xong, Tần Uyển Uyển nhìn một vòng xung quanh: “Một, hai, ba.”
Nghe nói vậy, Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi vội vã liếc nhìn nhau. Tần Uyển Uyển cẩn thận hỏi: “Những con non và linh thảo kia hẳn không có lực công kích nhỉ?”
“Nếu bàn về sắc đẹp, ta không sánh bằng Long đạo hữu.” Tô Chẩm Tuyết bình tĩnh lên tiếng.
Giản Hành Chi sững người, tiếp đó gào lên: “Các người đui hả?”
“Không có.” Nam Phong đáp dứt khoát. “Linh thú và linh thảo đều cần tu luyện, khi còn bé phải dựa vào phụ mẫu che chở.”
Tần Uyển Uyển cảm thấy chẳng có chuyện dễ ăn như vậy, Tô Chẩm Tuyết gật đầu: “Đúng là nó có một chỗ khó đối phó.”
“Cái gì?”
“Có phải vị chủ nhân Mật cảnh này có chỗ nào khó đối phó không?”
Đúng là linh thảo yêu thú không dễ bắt, nhưng nếu bắt tu sĩ đã bắt giữ linh thảo yêu thú thì lại dễ hơn nhiều.
“Vậy dễ rồi.” Tần Uyển Uyển lập tức quyết định: “Chúng ta cử một người đẹp tới đó dụ dỗ nó, có thể khiến nó chủ động tặng đồ là tốt nhất. Nếu không thể, chúng ta nghĩ cách tách nó ra, những người khác ôm linh thú con đi, chia ra một người hai con.”
Tần Uyển Uyển cảm thấy chẳng có chuyện dễ ăn như vậy, Tô Chẩm Tuyết gật đầu: “Đúng là nó có một chỗ khó đối phó.”
“Không có.” Nam Phong đáp dứt khoát. “Linh thú và linh thảo đều cần tu luyện, khi còn bé phải dựa vào phụ mẫu che chở.”
“Cái gì?”
Dứt lời, nàng ngẩng đầu nhìn mọi người xung quanh: “Trước khi vào Mật cảnh, sư huynh đã nói với ta trong Mật cảnh có một con linh thú không được liệt vào cột nhiệm vụ. Nó là chủ nhân Mật cảnh, người chuyên nuôi dưỡng linh thú con và gây trồng linh thảo. Chỗ của nó hẳn có rất nhiều linh thú và linh thảo.”
“Trong Mật cảnh, nó vô địch.”
Tần Uyển Uyển: “…”
“Vậy nó có điểm yếu gì không?”
Tần Uyển Uyển lập tức sắp xếp: “Mau mau sửa soạn.”
Tần Uyển Uyển vẫn chưa từ bỏ. Tô Chẩm Tuyết ngẫm nghĩ: “Nó… thích người đẹp.”
Nghe nói vậy, Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi vội vã liếc nhìn nhau. Tần Uyển Uyển cẩn thận hỏi: “Những con non và linh thảo kia hẳn không có lực công kích nhỉ?”
“Vậy dễ rồi.” Tần Uyển Uyển lập tức quyết định: “Chúng ta cử một người đẹp tới đó dụ dỗ nó, có thể khiến nó chủ động tặng đồ là tốt nhất. Nếu không thể, chúng ta nghĩ cách tách nó ra, những người khác ôm linh thú con đi, chia ra một người hai con.”
“Vậy nó có điểm yếu gì không?”
“Đây cũng là biện pháp duy nhất.”
Bách Tuế Ưu gật đầu. Dứt lời, hắn nhìn lướt một vòng: “Vậy ai đi dụ dỗ nó?”
Nhóm người rơi vào trầm mặc. Tần Uyển Uyển suy nghĩ: “Chuyện dụ dỗ này đương nhiên phải tìm người đẹp nhất. Chúng ta đếm một hai ba, cùng nhau bỏ phiếu, cảm thấy ai đẹp nhất thì chỉ người đó.” Nói xong, Tần Uyển Uyển nhìn một vòng xung quanh: “Một, hai, ba.”
“Hôm qua, chúng ta không thu hoạch được gì…” Tô Chẩm Tuyết suy nghĩ: “Hiện nay muốn lấy lùi làm tiến chỉ có một biện pháp.”
Vừa dứt lời, Giản Hành Chi chỉ Tô Chẩm Tuyết, tất cả những người khác đều chỉ Giản Hành Chi.
Giản Hành Chi sững người, tiếp đó gào lên: “Các người đui hả?”
Gương mặt hiện giờ của y đã được làm xấu hết mức, chỉ bằng 1/10 tướng mạo gốc. Vậy mà bọn họ cũng thấy đẹp?
“Nếu bàn về sắc đẹp, ta không sánh bằng Long đạo hữu.” Tô Chẩm Tuyết bình tĩnh lên tiếng.
Bách Tuế Ưu gật đầu: “Mặc dù Long đạo hữu là đàn ông nhưng đúng là rất đẹp.”
Giản Hành Chi quay đầu nhìn về phía Nam Phong và Tần Uyển Uyển. Tần Uyển Uyển gượng cười: “Đều là vì mọi người.”
Dứt lời, nàng giơ tay ấn lên bả vai Giản Hành Chi: “Ngạo Thiên, cũng chẳng phải lần đầu, người cứ dựa vào gương mặt này dụ dỗ chủ nhân Mật cảnh đi. Ai biết trang điểm?”
Tần Uyển Uyển lập tức sắp xếp: “Mau mau sửa soạn.”
“Người của Vấn Tâm Tông thông qua năm người….” Nam Phong gào lên: “Ban nãy vừa thông báo rồi!”
Góp gió thành bão, Giản Hành Chi vốn không kịp từ chối đã bị Tần Uyển Uyển giữ chặt, một đám người xông lên trang điểm, sửa soạn, thay đồ cho y, chẳng bao lâu đã trang điểm xong. Nhóm người dựa theo chỉ thị của Tô Chẩm Tuyết, bắt đầu chạy vào sâu trong rừng rậm.
À ra là chơi xấu.
Ai biểu anh đẹp quá chi haha
Với lại anh cũng mạnh nhất mà, lỡ nó trở mặt thì anh còn có sức chơi lại nó.
Giản Hành Chi – kẻ mạnh nhất thế giới nhưng toàn phải xài mặt kiếm cơm ?
Á á, này thi chê người khác bộ xương trắng nè, giờ anh đẹp nhất anh vui chưa?
Giản Hành Chi cục súc quá trời quá đất à.