Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 24 (2)

Chương 24 (2)

Chẳng lẽ y yêu thầm mình?

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Vấn Tâm Tông đã vào Mộ kiếm một lượt năm người, bầu không khí toàn bộ Mật cảnh trở nên khẩn trương. Tu sĩ không dám đánh chính diện, gặp mặt là bắt đầu giành điểm tích lũy của nhau.

Năm người vượt qua tranh đấu, đi hai canh giờ, cuối cùng cũng đến vị trí Tô Chẩm Tuyết nói. Còn chưa tới nơi, năm người đã khom lưng theo bản năng, làm vòng cỏ đội lên đầu, dán dưới đất, bò lên.

Đi bò qua gò đtnh, năm ngưiɩcùng nhìn vtrưc. Tô ChmTuyết ch mth lăn tănļsóng nưc: “Chínhlà ch này.”í

Bách Tuế Ưuănhíu mày nhìnmt h, loêlng hi: “Cóýphi nhm lnãri không?”

“DùngĮthn thc thìxem.”

Gin HànhũChi nhc nhmi ngưi. TnUyn Uyn nhmmt li, btĮđu “kim trabng thn thc.

Byígi, nàng nhìn¸thy phía trưcĮvn không philà h, màɪlà mt trangviên rt ln,òbên trong córt nhiu linhíthú con đangúbò ti bòĩlui trên đngc. Mt congà tây(*) hùng°dũng oai v,hiên ngang lmlit tun tra)trên lãnh đa,Ĩch vào nhnglinh thú conkia mng: “Tĩhc ung saĩđi! Không thìíchết đói, ông³đây c thêt còn chngôcó mà mi(ngày phi chămđsóc lũ nhóccon chúng bây,ăphin chết điđưc!”

(*) Gàĭtây:

Dt li,nó kéo mtbông hoa hưngɨdương đang unéo như điên:Đng o na,lá cây đurt hết ri!Hoa hưng dươngmà có gicÎmơ âm nhcgì ch?”

Nhìnìthy không? Chínhèlà con gàôđó.” Tô ChmõTuyết thp gingínhìn Gin HànhChi: “Huynh đếntrưc cng làmdáng mt chút,ínó s tiİbt chuyn viêhuynh. Sau đó,,huynh dn nóđi tn b,ļchúng ta trmcon non.”

“Ngưiìyên tâm.” TnUyn Uyn trnan y: “Phnngưi, ta trmîgiúp, ta ly:bn con guìtrúc.”

Không thýđánh à?” GinĮHành Chi cau]mày: “Ta thts không biếtĩd d.”

Mi,ngưi không nói,tt c đuĩnhìn y. GinıHành Chi hítsâu mt hơi:Đưc ri, tas c gngïhết sc.”

Dt]li, Gin HànhiChi đng lên,chy xung phía)dưi gò đt,dng venh.

Y va xut,hin, gà tâyíđã xoay đunhìn y, sauİđó ngonh mtĩđi ging nhưchng nhìn thy¸th gì, cúiđu kéo haiécon kh con]đang đánh ln.

GinHành Chi quayđđu nhìn. TnUyn Uyn đngĩlên, bt đuun éo cơĭth, gi ýy phi làmvài đng tác.

Gin HànhChi cau mày,ngm nghĩ, hcôtheo đng tácca Tn Uyn°Uyn, un éoõtrưc gà tây.

Đngĩtác gà tâykhng li, miɨngưi lp tc}phn khi. Gin°Hành Chi liĩnhìn Tn UynĩUyn. Tn UynìUyn lin vénưtóc, bt đuhi tưng đngtác ca nhómìnhc n màmình tng xem.Hai tay mpm phác hathân th ttrên xung dưi,úun thành bánhĩquai chèo, cuiếcùng đt tayItrưc ngc thànhhình đóa hoakhép n(*), bnĨcho Gin HànhĨChi mt ánhmt “quyến rũơ.

(*) Mình đoánĮtác gi đangt hai bànôtay hp lithành hình tráiătim đt trưcngc =))

Nhóm ngưiíBách Tuế Ưuôvà Tô ChmTuyết bên cnhsng st nhìnTn Uyn Uyn,Gin Hành Chirùng mình.

Vy mà{cũng đưc h?

Thtìmun đánh ngưimà.

Nhưng nh tiĩlúc nãy conĩgà tây bđng tác TnĭUyn Uyn bàyôhp dn, GinĪHành Chi đànhhc vn voľtheo đng tácíca Tn Uyn)Uyn, đng thiúnháy mt viigà tây.

Gà tâynheo mt, thngơngưi dy, đuİcánh cun lièthành nm đm.

GinôHành Chi thy¸gà tây chúý đến mình,y lp tcđưc khích l.Gin Hành Chibng cm thyınếu có thkhông đánh màkhiến ngưi khutphc, đy cũngũlà mt dngítrí tu.

Gin HànhĨChi hưng phníquay đu, điõch th tiếpЇtheo ca Tn¹Uyn Uyn.

Tn UynUyn nghiêng ngưi,]hc un lưngưtheo Marilyn Monroe,thi mt nhôn gió vЇphía Gin HànhChi.

Gin Hành Chixoay đu, nghiêngìngưi, gi c³đnh thân trưc,b dng gingãnhư đau bngũtiêu chy, khīs không chujđưc, tng mtĬn hôn giócho gà tây.

Cũngchính giây phútíđó, gà tâychu hết ni.Nó xut hinnhư gió trưcmt Gin HànhChi, tung mtcưc vào ngưiy, quát to:ú“Ta chu hếtni ri!”

GinHành Chi cm)giác mt sc¹lc đp lênìngc mình, thmchí còn chưaìkp phn ngđã b gàtây đá bay,đp mt cáiôm sau lưngnhóm Tn UynUyn.

Nhóm Tn UynUyn vi vàngĺchy đến cnhĮGin Hành Chi,ɩđào y tdưi đt lên.ĩGin Hành Chicòn chưa kpôth đã btđu vùng vyđng dy: “Buôngàta ra, ta,phi đi giếtnó

Bách Tuế³Ưu n GinîHành Chi chaếthương, Tn Uyn)Uyn vui mng:ì“May mà khôngđc đm ăn)xôi, Long NgoThiên còn bđánh thành thếènày, chúng tahoàn toàn khôngĩcó cơ thng.Nhưng nói đicũng phi nóiíli, Long NgoThiên mà nócòn chưng mt,ïcó khi nàotiêu chun mnhân ca nóbao gm cgii tính?”

Tn[Uyn Uyn nóixong, mi ngưicùng nhìn v°phía Tô ChmTuyết bên cnh.Mt Tô ChmĪTuyết cng đ,ïli thy TnɨUyn Uyn nghiêmơtúc nhìn chămĩchú nàng: “Tôđo hu, hay,là cô thxem?”

Đúng, đúng,đúng.” Bách TuếƯu vi gtúđu: “Mc dùíLong đo hutrông đp nhưngùdù sao cũngólà đàn ông.Tô đo hulà đ nhtļm nhân, btêcon gà kiaìkhông thành vnđ.”

Tô Chm°Tuyết nm chtkiếm, sc mtīthay đi liênýhi, cui cùngmi nghiến rănggt đu: “Tađi th xem.”í

Sau khi xílý sơ lưcthương tích GinHành Chi, nhómũngưi li nmýúp xung, nhìnìTô Chm Tuyếtbch y cmĩkiếm, tao nhãếrt rè bưcùxung.

Gà tây đangãphơi nng trong)sân. Tô ChmíTuyết hơi căng]thng, hưng cnghành l, nhưging nói: “Vãnébi Tô Chm°Tuyết đã ngheïdanh tin biÏt lâu, hômnay vào Mtơcnh nhìn thyjtin bi thìvô cùng vuiľmng, mun miìtin bi đim…

Li cònchưa dt, bnh đã thygà tây nhykhi ghế nm,éxoay ngưi, cánh[gà to bíqut Tô ChmàTuyết mt phátìbay luôn, đâmĪthng xung cnhiv trí GinơHành Chi đápêva nãy.

“Tô đohu.”

Nhóm ngưiTn Uyn Uynívi vã chyɨti, đào TôľChm Tuyết tdưi đt lên.Tô Chm Tuyếtáda lên chânĮTn Uyn Uyn,]nôn tng ngmưnh máu tươi.

Dưngĩnhư nàng sdơ váy TnUyn Uyn, cgng đy TnUyn Uyn ra.Tn Uyn Uynn nàng lênũchân mình: “Đãlà lúc nàori, cô cònơkhách sáo làmɪgì!”

Tô Chẩm Tuyết bị Tần Uyển Uyển giữ chặt, đau khổ nhắm mắt lại, cứng ngắc dựa vào Tần Uyển Uyển, không dám nhúc nhích.

Giản Hành Chi đứng dậy kéo Tần Uyển Uyển sang một bên. Tần Uyển Uyển thấy bên cạnh chẳng còn ai, vội mở miệng: “Ngay cả Tô Chẩm Tuyết mà con gà tây kia cũng chướng mắt, ta càng không được.”

Giản Hành Chi mặc kệ nàng, nhắm mắt lại, niệm một câu pháp chú, vô số khuôn mặt tiên nữ bắt đầu lướt qua trong đầu.

Giản Hành Chi ngồi xếp chân bên cạnh, chống đầu nhìn Bách Tuế Ưu chữa thương cho Tô Chẩm Tuyết, xỉa răng suy nghĩ: “Nữ cũng chướng mắt. Tô đạo hữu, có phải tình báo của cô có vấn đề không?”

Nàng muốn y biến ra gương mặt đẹp nhất trong lòng y, Long Ngạo Thiên liền biến ra nguyên thân của nàng.

“Không có.” Tô Chẩm Tuyết dần dần bình phục dưới sự giúp đỡ của Bách Tuế Ưu, nàng nhẹ nhàng kéo tay Tần Uyển Uyển ra, đứng dậy, điềm tĩnh giải thích: “Trước đây Tông môn ta đã có người bước vào Mộ kiếm như thế. Trước khi ta vào bí cảnh, sư huynh đã cố ý nói với ta, biện pháp này chắc chắn không có vấn đề.”

Giản Hành Chi đã trở lại cạnh nhóm Bách Tuế Ưu trước, giúp nàng dàn xếp: “Đợi lát nữa lão Tần đi dụ dỗ con gà kia, nếu cô ta không thành công, chắc chắn con nó đã đánh mất hứng thú với phụ nữ. Chúng ta không cần tiếp tục quanh co, ta trực tiếp ra tay, các người giành con non.”

“Đám linh thú này đều cảm nhận được khí tức, nó từng gặp ta rồi.”

Dứt lời, Giản Hành Chi kéo tay Tần Uyển Uyển qua, dứt khoát nhanh nhẹn vạch một đường. Tần Uyển Uyển đau đến nhăn mặt, Giản Hành Chi bóp tay nàng, nhỏ máu lên Thiên diện.

“Vậy…” Giản Hành Chi cau mày: “Là do chúng ta không đủ đẹp?”

Giản Hành Chi không nói, y nhìn số “20” trên đầu Bách Tuế Ưu, cười châm chọc: “Ha.”

“Ta cảm thấy Tô tiên nữ rất đẹp mà.” Nam Phong nhìn Tô Chẩm Tuyết đầy nghi hoặc.

Y vừa mất tập trung, chợt nghe thấy Tần Uyển Uyển hỏi: “Xong chưa?”

Mọi người trầm mặc. Qua một lát, Tô Chẩm Tuyết đề nghị: “Hay là Tần đạo hữu thử xem?”

Mọi người trầm mặc. Qua một lát, Tô Chẩm Tuyết đề nghị: “Hay là Tần đạo hữu thử xem?”

Một chuỗi dấu chấm hỏi chầm chậm nổi lên trong đầu Giản Hành Chi: “????”

“Vậy…” Giản Hành Chi cau mày: “Là do chúng ta không đủ đẹp?”

“Hả?”

“Cô không được…” Giản Hành Chi lấy “Thiên diện” trong lòng ra: “Nhưng chẳng phải đổi khuôn mặt là xong rồi sao?”

Tô Chẩm Tuyết bị Tần Uyển Uyển giữ chặt, đau khổ nhắm mắt lại, cứng ngắc dựa vào Tần Uyển Uyển, không dám nhúc nhích.

Tần Uyển Uyển vừa nghe đã vội vã xua tay: “Không được, không được, ta trông xấu lắm. Cô thấy nốt ruồi lông trên đầu ta không?”

Lão già háo sắc này, đúng là thấy sắc nổi lòng tham.

Hắn tròn mắt nhìn Tần Uyển Uyển đang chạy ra, Tần Uyển Uyển cười áy náy: “Thật ra đây mới là diện mạo thật sự của ta, vì quá thu hút nên không dám dùng mặt thật gặp người, sau này mong các vị đạo hữu giữ bí mật.”

Nàng chỉ vào chiếc khăn vô dụng che nửa mặt: “Ta sợ mình xấu quá, nó đánh ta.”

“Không sao.” Tô Chẩm Tuyết tiếp tục khuyên: “Vẫn có thể thử xem.”

Tần Uyển Uyển gật đầu, vội vàng lấy gương trong túi Càn Khôn ra ngắm gương mặt mới của mình. Kết quả khoảnh khắc nhìn người trong gương, nàng sửng sờ.

Dẫu sao đó cũng là tiên nữ với mỹ mạo được ca ngợi ở Tiên giới, vừa mạnh vừa đẹp, trong nháy mắt đã khắc sâu vào mắt y.

“Ta thật sự…”

“Đi!”

Giản Hành Chi quyết định, Tần Uyển Uyển đột ngột quay đầu, nhìn Giản Hành Chi: “Ai đi?”

Tần Uyển Uyển hơi không tin lắm. Giản Hành Chi bảo nàng nhắm mắt lại, giơ tay chỉ vào giữa trán: “Cô đừng nghĩ gì cả.”

“Cô qua đây với ta.”

Dứt lời, Tần Uyển Uyển ngượng ngùng cúi đầu.

Tần Uyển Uyển sững người, sau đó lập tức hiểu ra: “Vậy sao người không đổi? Võ nghệ người cao cường, đổi xong qua đó thích hợp hơn.”

Đột nhiên hình ảnh y đứng trước đạo cung Tịch Sơn, lần đầu tiên gặp mặt Tần Uyển Uyển lướt ngang đầu.

Giản Hành Chi đứng dậy kéo Tần Uyển Uyển sang một bên. Tần Uyển Uyển thấy bên cạnh chẳng còn ai, vội mở miệng: “Ngay cả Tô Chẩm Tuyết mà con gà tây kia cũng chướng mắt, ta càng không được.”

Nàng chấn kinh ngẩng đầu, nhìn Giản Hành Chi bước đi phía trước có phần gấp gáp.

“Cô không được…” Giản Hành Chi lấy “Thiên diện” trong lòng ra: “Nhưng chẳng phải đổi khuôn mặt là xong rồi sao?”

Tần Uyển Uyển sững người, sau đó lập tức hiểu ra: “Vậy sao người không đổi? Võ nghệ người cao cường, đổi xong qua đó thích hợp hơn.”

Vừa nghĩ, ánh mắt y vừa lướt sang bên cạnh, đột nhiên sửng sờ.

“Đám linh thú này đều cảm nhận được khí tức, nó từng gặp ta rồi.”

Vừa nói tới đây, Bách Tuế Ưu đã sững người.

Dứt lời, Giản Hành Chi kéo tay Tần Uyển Uyển qua, dứt khoát nhanh nhẹn vạch một đường. Tần Uyển Uyển đau đến nhăn mặt, Giản Hành Chi bóp tay nàng, nhỏ máu lên Thiên diện.

Giản Hành Chi quyết định, Tần Uyển Uyển đột ngột quay đầu, nhìn Giản Hành Chi: “Ai đi?”

Tần Uyển Uyển miễn cưỡng mở miệng, sau đó nhắc nhở y: “Người phải biến đẹp một chút.”

“Gần đây ta đã nghiên cứu rồi, chủ nhân không chết, Thiên diện không thể nào nhận chủ lần nữa, nhưng vừa rồi ta chợt nghĩ ra một cách khiến nó nhận hai chủ. Đến lúc đó ta là chính, cô là phụ, ta có thể giúp cô biến ra một khuôn mặt khác. Sau này, cô cứ đeo khuôn mặt đó là được.”

Tần Uyển Uyển thấp thỏm gật đầu, nhắc nhở y: “Nhất định phải là người đẹp nhất đấy. Bất kể kẻ thù, người yêu, bạn bè, thân thích, người nhất định phải biến ra người đẹp nhất…”

Giản Hành Chi ngồi xếp chân bên cạnh, chống đầu nhìn Bách Tuế Ưu chữa thương cho Tô Chẩm Tuyết, xỉa răng suy nghĩ: “Nữ cũng chướng mắt. Tô đạo hữu, có phải tình báo của cô có vấn đề không?”

“Vậy… được rồi.”

Nhưng y phát hiện thật ra đại đa số tiên nữ, y đều chẳng nhớ rõ, chỉ lờ mờ có ấn tượng. Người duy nhất nhớ rõ…

Tần Uyển Uyển miễn cưỡng mở miệng, sau đó nhắc nhở y: “Người phải biến đẹp một chút.”

“Ta thật sự…”

“Yên tâm.” Giản Hành Chi trấn an nàng: “Ta còn hi vọng cô thu phục con gà tây kia, chắc chắn biến cô thành người đẹp nhất mà ta từng gặp.”

Tần Uyển Uyển hơi không tin lắm. Giản Hành Chi bảo nàng nhắm mắt lại, giơ tay chỉ vào giữa trán: “Cô đừng nghĩ gì cả.”

Tần Uyển Uyển thấp thỏm gật đầu, nhắc nhở y: “Nhất định phải là người đẹp nhất đấy. Bất kể kẻ thù, người yêu, bạn bè, thân thích, người nhất định phải biến ra người đẹp nhất…”

“Đi!”

Giản Hành Chi mặc kệ nàng, nhắm mắt lại, niệm một câu pháp chú, vô số khuôn mặt tiên nữ bắt đầu lướt qua trong đầu.

Đầu Tô Chẩm Tuyết đính chình ình số “20”.

Nhưng y phát hiện thật ra đại đa số tiên nữ, y đều chẳng nhớ rõ, chỉ lờ mờ có ấn tượng. Người duy nhất nhớ rõ…

Đột nhiên hình ảnh y đứng trước đạo cung Tịch Sơn, lần đầu tiên gặp mặt Tần Uyển Uyển lướt ngang đầu.

Dẫu sao đó cũng là tiên nữ với mỹ mạo được ca ngợi ở Tiên giới, vừa mạnh vừa đẹp, trong nháy mắt đã khắc sâu vào mắt y.

Đây không phải là chính nàng sao?!!

Y vừa mất tập trung, chợt nghe thấy Tần Uyển Uyển hỏi: “Xong chưa?”

“Không sao.” Tô Chẩm Tuyết tiếp tục khuyên: “Vẫn có thể thử xem.”

Giản Hành Chi mở mắt, chỉ thấy một đôi mắt tựa cánh hoa đào ngẩng đầu nhìn mình chăm chú. Giản Hành Chi ngập ngừng buông tay: “Xong rồi.”

Tô Chẩm Tuyết này sao thế?

Dứt lời, y xoay người: “Đi thôi.”

Lẽ nào lúc ở Tiên giới, Long Ngạo Thiên này đã quen biết nàng, lại rất có khả năng…yêu thầm nàng?!

Giản Hành Chi mở mắt, chỉ thấy một đôi mắt tựa cánh hoa đào ngẩng đầu nhìn mình chăm chú. Giản Hành Chi ngập ngừng buông tay: “Xong rồi.”

Tần Uyển Uyển gật đầu, vội vàng lấy gương trong túi Càn Khôn ra ngắm gương mặt mới của mình. Kết quả khoảnh khắc nhìn người trong gương, nàng sửng sờ.

Đây không phải là chính nàng sao?!!

Bách Tuế Ưu bừng tỉnh, gương mặt tái nhợt chợt đỏ ửng, vội đáp: “Tần đạo hữu yên tâm, chúng ta sẽ không nhiều lời. Long đạo hữu.” Bách Tuế Ưu quay đầu nhìn Giản Hành Chi: “Chúng ta không cần nghĩ nữa, Tần đạo hữu không thể nào thất thủ.”

Nàng chấn kinh ngẩng đầu, nhìn Giản Hành Chi bước đi phía trước có phần gấp gáp.

Nàng muốn y biến ra gương mặt đẹp nhất trong lòng y, Long Ngạo Thiên liền biến ra nguyên thân của nàng.

Lẽ nào lúc ở Tiên giới, Long Ngạo Thiên này đã quen biết nàng, lại rất có khả năng…yêu thầm nàng?!

Ý thức được điểm này, Tần Uyển Uyển rùng mình. Nàng nhìn bóng lưng Giản Hành Chi, ánh mắt thay đổi.

“Cô qua đây với ta.”

Nàng thở chậm lại, cất gương soi vào lòng. Sau khi bình tĩnh một lúc, ổn định tâm trạng, nàng mới quay trở về.

Giản Hành Chi đã trở lại cạnh nhóm Bách Tuế Ưu trước, giúp nàng dàn xếp: “Đợi lát nữa lão Tần đi dụ dỗ con gà kia, nếu cô ta không thành công, chắc chắn con nó đã đánh mất hứng thú với phụ nữ. Chúng ta không cần tiếp tục quanh co, ta trực tiếp ra tay, các người giành con non.”

“Vậy… được rồi.”

“Đây cũng là một cách.” Bách Tuế Ưu nhăn mày: “Nếu Tô đạo hữu cũng không lọt vào được mắt con gà kia, với dáng vẻ của Tần đạo hữu, chỉ e rất khó. Chúng ta hẳn nên…”

Vừa nói tới đây, Bách Tuế Ưu đã sững người.

Y nhìn Tô Chẩm Tuyết đang nhìn Tần Uyển Uyển không chớp mắt, cứ dời mắt rồi lại nhìn, dời mắt rồi lại nhìn, lặp đi lặp lại, cuối cùng xác nhận ——

Hắn tròn mắt nhìn Tần Uyển Uyển đang chạy ra, Tần Uyển Uyển cười áy náy: “Thật ra đây mới là diện mạo thật sự của ta, vì quá thu hút nên không dám dùng mặt thật gặp người, sau này mong các vị đạo hữu giữ bí mật.”

Nàng thở chậm lại, cất gương soi vào lòng. Sau khi bình tĩnh một lúc, ổn định tâm trạng, nàng mới quay trở về.

Dứt lời, Tần Uyển Uyển ngượng ngùng cúi đầu.

“Ta cảm thấy Tô tiên nữ rất đẹp mà.” Nam Phong nhìn Tô Chẩm Tuyết đầy nghi hoặc.

Bách Tuế Ưu bừng tỉnh, gương mặt tái nhợt chợt đỏ ửng, vội đáp: “Tần đạo hữu yên tâm, chúng ta sẽ không nhiều lời. Long đạo hữu.” Bách Tuế Ưu quay đầu nhìn Giản Hành Chi: “Chúng ta không cần nghĩ nữa, Tần đạo hữu không thể nào thất thủ.”

“Gần đây ta đã nghiên cứu rồi, chủ nhân không chết, Thiên diện không thể nào nhận chủ lần nữa, nhưng vừa rồi ta chợt nghĩ ra một cách khiến nó nhận hai chủ. Đến lúc đó ta là chính, cô là phụ, ta có thể giúp cô biến ra một khuôn mặt khác. Sau này, cô cứ đeo khuôn mặt đó là được.”

Tần Uyển Uyển vừa nghe đã vội vã xua tay: “Không được, không được, ta trông xấu lắm. Cô thấy nốt ruồi lông trên đầu ta không?”

Giản Hành Chi không nói, y nhìn số “20” trên đầu Bách Tuế Ưu, cười châm chọc: “Ha.”

Lão già háo sắc này, đúng là thấy sắc nổi lòng tham.

Vừa nghĩ, ánh mắt y vừa lướt sang bên cạnh, đột nhiên sửng sờ.

Y nhìn Tô Chẩm Tuyết đang nhìn Tần Uyển Uyển không chớp mắt, cứ dời mắt rồi lại nhìn, dời mắt rồi lại nhìn, lặp đi lặp lại, cuối cùng xác nhận ——

Đầu Tô Chẩm Tuyết đính chình ình số “20”.

Một chuỗi dấu chấm hỏi chầm chậm nổi lên trong đầu Giản Hành Chi: “????”

Tô Chẩm Tuyết này sao thế?

5 9 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

10 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
BAL
BAL
3 Năm Cách đây

:))))) ai rồi cũng sẽ thất thủ trước cái đẹp thôi

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Người đẹp nhất anh từng gặp không phải Tần Uyển Uyển chứ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Thì cũng là… thấy sắc nổi lòng tham haha

Thanh Hà
Thanh Hà
2 Năm Cách đây

là nữ cũng mê người đẹp anh ơi ???

An Linh
An Linh
2 Năm Cách đây

Tưởng tượng cái cảnh mấy thanh niên bị gà tây đấm bay xong đồng đội chạy lại đào đất lôi ra mà cười muốn té ghế ?

tranngocmai0912
tranngocmai0912
2 Năm Cách đây

A A aaaaaaa, ai rồi cũng yêu cái đẹp thôi!
Muốn ship bách quá trời!!!!
Anh Giản vẫn còn nông cạn lắm nhé!

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Chẩm Tuyết cute quá z =)))))) ai ròi cũng mê cái đẹp thôi

Pháo bông
Pháo bông
1 Năm Cách đây

Con gái lại còn mê gái đẹp hơn con trai ấy chứ

Pumpkin Pie
Pumpkin Pie
1 Năm Cách đây

Sao tui có cảm giác bạn Tô là do sư huynh bạn í giả thành nhể. Nếu phải thì dui, nếu không phải thì… càng dui :>>>

Via
Via
10 Tháng Cách đây

chị đẹp cà thơi :))(

10
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!