Chương 25 (2)
Nhận cha hay nhận sư phụ, cô nghĩ kỹ đi
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Tần Uyển Uyển nhìn bầu trời. Nàng cảm giác có thứ gì đó đang chộn rộn trong cơ thể, giống như hưởng ứng.
Tô Chẩm Tuyết quay đầu nhìn về phía Nam Phong: “Bóp vỡ bảng tên của ngươi thử xem.”
Nam Phong lấy làm lạ: “Bóp vỡ chẳng phải sẽ ra ngoài sao? Ta…”
“Nam Phong.” Tần Uyển Uyển nhìn chằm chằm bầu trời chậm chạp nứt ra, trầm giọng: “Bóp thử xem.”
Nam Phong nghe vậy bènâmóc bảng tênícủa mình raịbóp, bảng tênỷvang lên tiếngɨvỡ, nhưng nó°vẫn đứng nguyênḹtại chỗ.
Nam Phongìmù mờ: “Chuyệnìgì thế này?”ỹ
“Đường liên thông MậtЇcảnh bị lấp³rồi.”
Tô ChẩmýTuyết nói raĩnguyên nhân, nhíuýmày.
Cũng chính lúc}này, Kê VôīƯu kêu “Quangđquác” về phíaɨtrang viên. Nóìđá tung cổngìsân, toàn bộởtrang viên bừngảsáng, ánh sángệlan rộng raõxung quanh. KêíVô Ưu đứngįở mái nhà,ἴkêu to “QuangậQuác!!!”
Đây giống²như một tiếngẫtriệu hồi, xungịquanh rúng động,ḽtất cả linhἳthú bắt đầuíphóng về phíaỗvòng sáng.
Giản HànhľChi chạy theoĮKê Vô Ưuįvào trang viên.ạKê Vô Ưuįgọi linh thúἷxung quanh xong,ỡquay đầu nhìnúnhóm người GiảnèHành Chi, nghiêm²túc nói: “Bênúngoài xảy raỏbiến cố, linhẩkhí chống đỡỹMật cảnh độtũnhiên bị rút.ìMật cảnh sắpắsụp đổ rồi,įpháp trận củaita chỉ đủóbảo vệ linhḷthú, muốn sốngİthì đi nhanhἳlên.”
Dứt lời,ḹKê Vô Ưuİngồi xếp chânItrên mái nhà,ínhắm mắt bắtâđầu vận hành{pháp trận. Vòngũsáng xung quanhịchuyển từ trongļsuốt sang mờÎđục. Trời bắtļđầu chậm rãiîrơi xuống, TôĮChẩm Tuyết quayũđầu nhìn vềựphía mọi người,òbất chợt lênễtiếng: “Các ngườiúđi trước đi.”ã
“Đi thế nào?”ĩTần Uyển Uyểnỷnhất thời mờómịt. Tô ChẩmĩTuyết đột ngộtịlật tay lộỉra một hạtIchâu: “Ta mở¹Mật cảnh ra,ìcác người mauĬchóng ra ngoài.”ἶ
“Cô thì sao…”í
Lời Tần UyểnìUyển còn chưađdứt, chợt cảmùgiác tu viâcận kề HóaáThần đột nhiênítràn ngập xungἴquanh. Tô ChẩmỗTuyết bơm linhjlực vào Phápảchâu, giơ tayịném lên trời.°Hạt châu lậpẽtức tạo thànhịmiệng xoáy nước,ıgiọng nói Tạ}Cô Đường phát}ra từ miệngļTô Chẩm Tuyết,ỏvang vọng khắpằMật cảnh: “Cácļvị thí sinh,ἷMật cảnh sắpļsụp đổ, thỉnhíchư vị lậpḽtức rút lui.”ằ
Trong lúc nóiẽchuyện, bạch yĪtrên người TôảChẩm Tuyết hóaẻthành đạo samľmàu tím, thânìhình cũng caoỉlớn hơn.
Giản HànhìChi sững người,Ĩsau đó laflên: “Quả nhiên!”ɩ
Y đã nóiịmà!
Tạ Cô Đườngỉkhông để ýãy, quay đầuînhìn Tần Uyển)Uyển: “Đi đi.”ẳ
Dứt lời, TạľCô Đường cầmỉkiếm, giơ tayìvạch một đườngủgiữa lòng bànặtay, vẽ phápótrận bằng máu,ớcầm kiếm cắmḹvào giữa phápủtrận, ngồi xếpìbằng xuống, rótĺlinh lực vàoìpháp trận. Mộtíluồng sáng giốngịnhư cột nhàậphóng thẳng từỉpháp trận lênÏtrời, có điềuóphóng tới mộtjnửa thì dườngĮnhư kiệt sức,ợkhó khăn lắmýmới dừng lạiitại chỗ.
Giản HànhịChi nhận raọý đồ củaưy, cười nói:í“Tạ đạo quânỹcần giúp đỡĬkhông?”
“Không cần.”ỏTô Chẩm Tuyếtĩnhắm mắt lại:ã“Đây là chuyệnɩcủa Thiên KiếmĭTông, các ngườiêmau đi đi.”ì
Tần Uyển Uyểnãkhông lên tiếng.ựNàng nhìn thấyɪbầu trời từằtừ hạ thấpõxuống, rất nhiềuìtu sĩ từĩtrong rừng bayĩvề phía vòngļxoáy trên trời,ệđợi lát nữa]hẳn Tô ChẩmɩTuyết cũng phảiỳthoát ra từổnơi này. Nhưngộlấy chiều caoĩcủa cột sáng,ữlúc Tạ CôẳĐường đến đóỉchưa chắc có)thể thuận lờiỉrời đi.
Tần UyểnưUyển ngẫm nghĩ,}rút trường kiếmịbên cạnh, giơỉtay cắt mộtìnhát, vẽ phápétrận giữa khôngưtrung.
Giản Hành Chiịkinh ngạc quayéđầu nhìn trậnẳpháp nàng vẽĨra. Mặc dùợchỉ mới vẽĩphần mở đầu,¹còn chưa raũhình ra dáng,ỏnhưng y cóđthể lờ mờơnhận ra đâyẳlà pháp thuậtờTiên giới.
Lúc trướcἴGiản Hành Chiỵđã phát hiệnăTần Uyển Uyểnăbiết dùng phápợthuật Tiên giới.ἵY cứ nghĩìnàng tái sinh¹gặp được kỳỏngộ gì đó,Ĩthỉnh thoảng giớiátu chân cóἶvài pháp thuật}Thiên giới cũngĮlà chuyện bìnhẳthường. Nhưng hiệnīgiờ, pháp thuậtịnày cũng làỉpháp thuật thuộcỗhàng cấp caoìở Thiên giới.
Hơnẻnữa đây rõἲràng là lầnứđầu nàng sửịdụng pháp thuậtĮnày, pháp trậnịvẽ rất trúcítrắc. Giản HànhıChi nhìn hết:nổi, giơ tayἵnắm lấy tayỏnàng.
Linh lực truyềnầvào tay TầnỹUyển Uyển, yÏdẫn dắt nàng:ỉ“Vẽ như này.”ớ
Tần Uyển Uyểnĩcảm thấy lòngìbàn tay đau:đớn, đau đếnùnỗi nàng không,để ý tay¹mình đang ở]trong tay GiảnỡHành Chi. NàngIkhông kịp nghĩánhiều, dựa vàođsức mạnh ýâchí vẽ từngĩnét pháp trận,ìsau đó ấnЇxuống đất. Cộtỉsáng của TạïCô Đường tứcỵkhắc vọt tớiỗchân trời, chống{đỡ bầu trờiïkhông ngừng rơiụxuống.
Tạ Cô Đường:mở mắt, cáchằcột sáng nhìnềTần Uyển Uyểníđối diện.
Ánh mắtĪthiếu nữ sángĭngời thuần khiếtýgiữa hào quang.
“Tạîđạo quân.” TầnụUyển Uyển mởẩmiệng. “Pháp trậnỉnày có thểĩkhuếch đại linhilực của ngài.ẽTa chẳng cóúcách gì, chỉ[có thể giúp}ngài đến đây,ăbảo trọng.”
“Tầnỉđạo hữu…” BáchắTuế Ưu nhìnɨlinh lực TầnêUyển Uyển liênĩtục rót vào,įkhông nhịn đượcἵnhắc nhở nàng::“Lát nữa côìcòn phải đến)Mộ kiếm…”
Chọnīkiếm Mộ Kiếmỏcòn tàn khốcặhơn so vớiỉĐại hội đấuđkiếm. Nếu linhļlực kiệt quệ,ĺngười đó cóấkhả năng sẽ³bị kiếm linhêcắn trả.
Tần UyểnếUyển không quan{tâm mấy, nàngẩcúi đầu vẽ¹xong pháp trận,ἱlảo đảo đứngộthẳng dậy, quayềđầu gọi GiảnừHành Chi: “Điỉthôi.”
Giản HànhîChi không nhiềuἰlời, giơ tay¸lên vẫy, kiếmẽgiữa eo TầnḹUyển Uyển bayõra. Y kéoἵTần Uyển Uyểnễbay thẳng lênḽtrời.
Xung quanh, tu sĩ trong rừng bay thẳng lên trời từ bốn phương tám hướng. Giản Hành Chi ngự kiếm mang theo Tần Uyển Uyển, Nam Phong đã biến hóa ngồi lên vai Tần Uyển Uyển. Bách Tuế Ưu đứng trên gậy đại tang hơi lo lắng nói: “Tần đạo hữu, lát nữa vào Mộ kiếm, cô đừng vội tìm kiếm, nghỉ ngơi xong lại tiến hành, tránh kiếm linh cắn trả.”
Giản Hành Chi: “Gọi ta tiền bối một cái nữa, ta đánh bể đầu các người.”
“Yên tâm.” Giản Hành Chi đứng phía trước nói một cách thờ ơ: “Có ta ở đây.”
Bách Tuế Ưu sững người. Giản Hành Chi ngự kiếm thuận theo sức gió dẫn Tần Uyển Uyển vào miệng vòng xoáy. Bách Tuế Ưu bước vào trước, Giản Hành Chi lại đứng yên tại chỗ cách vòng xoáy không xa.
Y thật muốn xem trước mặt y, kiếm linh nào dám xằng bậy.
Giản Hành Chi: “Gọi đạo lữ của Tần Uyển Uyển. Năm chữ, gọi cho suôn vào.”
Nếu y muốn một đoạn tình cảm với nàng hiện tại… Chuyện này… có lẽ nàng cũng phải uyển chuyển từ chối, dù sao đầu óc y không tốt lắm, nàng vẫn muốn tìm một người…
Bách Tuế Ưu sững người. Giản Hành Chi ngự kiếm thuận theo sức gió dẫn Tần Uyển Uyển vào miệng vòng xoáy. Bách Tuế Ưu bước vào trước, Giản Hành Chi lại đứng yên tại chỗ cách vòng xoáy không xa.
Tần Uyển Uyển đã quyết định. Nàng vừa chuẩn bị xong lời từ chối, chợt nghe Giản Hành Chi mở miệng: “Nhận cha hay nhận sư phụ…” Y túm lấy cổ tay nàng, Tần Uyển Uyển chấn kinh nhìn y, bất ngờ bị ném vào vòng xoáy: “Cô ở trong Mộ kiếm từ từ suy nghĩ, chờ ta trở về nói cho ta biết!”
Giản Hành Chi: “Gọi cha hoặc gọi sư phụ, cô chọn một cái đi.”
“Long Ngạo Thiên?”
Giản Hành Chi: “Ta vừa ý cô rồi.”
Tần Uyển Uyển không hiểu tại sao Giản Hành Chi bỗng nhiên dừng lại. Giản Hành Chi nhìn cột sáng bên cạnh yếu dần, lia mắt nói: “Tần Vãn, cô từ bỏ linh lực cho Tạ Cô Đường, lát nữa vào Mộ kiếm chọn kiếm thì phải làm sao?”
Sao y lại bỗng nhiên nói tới chuyện này?
“Nói đúng lắm.”
“Chọn không được thì thôi.” Tần Uyển Uyển mỉm cười: “Chọn kiếm có thể quan trọng hơn mạng người sao?”
Cuồng phong ồ ạt thổi tới, Nam Phong bám chặt đầu vai Tần Uyển Uyển, bị ném vào giữa vòng xoáy với nàng giống như boomerang.
“Nói đúng lắm.”
Giản Hành Chi gật đầu. Suy nghĩ chốc lát, y quay đầu nhìn nàng: “Tần Vãn, ta dạy cho cô nhiều thứ như vậy, cô có từng nghĩ phải báo đáp ta thế nào chưa?”
Không, không, không, không đúng, nàng chưa từng nói mình là Tần Uyển Uyển, y chắc chắn không biết. Vậy lời này của y lẽ nào bởi vì hiện tại nàng mang gương mặt này, y muốn nàng làm thế thân?!
Tần Uyển Uyển đơ người, nháy mắt vô số suy đoán hiện lên trong đầu nàng.
Thông thường, một người đàn ông yêu cầu một người phụ nữ đền đáp có nghĩa là gì?
Nam phụ A: “Tiền bối, ta đối với Uyển Uyển một tấm chân tình… Ngài thấy thế nào?”
Trong tiểu thuyết xưa, đền đáp của phụ nữ đối với đàn ông không ngoài kết cỏ ngậm vành, lấy thân báo đáp.
“Chủ nhân!”
【
Sao y lại bỗng nhiên nói tới chuyện này?
Lẽ nào…
Nàng vốn là người phụ nữ đẹp nhất trong lòng y, có khả năng y yêu thầm nàng. Y muốn báo đáp, chẳng lẽ y nhìn ra nàng vốn là Tần Uyển Uyển trên Tiên giới?
【 Vở kịch nhỏ 】
Không, không, không, không đúng, nàng chưa từng nói mình là Tần Uyển Uyển, y chắc chắn không biết. Vậy lời này của y lẽ nào bởi vì hiện tại nàng mang gương mặt này, y muốn nàng làm thế thân?!
“Long Ngạo Thiên?”
Xung quanh, tu sĩ trong rừng bay thẳng lên trời từ bốn phương tám hướng. Giản Hành Chi ngự kiếm mang theo Tần Uyển Uyển, Nam Phong đã biến hóa ngồi lên vai Tần Uyển Uyển. Bách Tuế Ưu đứng trên gậy đại tang hơi lo lắng nói: “Tần đạo hữu, lát nữa vào Mộ kiếm, cô đừng vội tìm kiếm, nghỉ ngơi xong lại tiến hành, tránh kiếm linh cắn trả.”
Chắc không đến mức đó, trông Long Ngạo Thiên chẳng giống có sở thích này. Lẽ nào… y thích nàng hiện giờ?!
】
Vô số khả năng quanh quẩn trong đầu Tần Uyển Uyển. Giản Hành Chi chờ đợi giây lát, lại nhìn thấy cột sáng lung lay sắp đổ bên cạnh.
“Yên tâm.” Giản Hành Chi đứng phía trước nói một cách thờ ơ: “Có ta ở đây.”
Vở kịch nhỏ
“Ta cho cô hai lựa chọn.”
Nam phụ C: “Tiền bối, Uyển Uyển nói gọi cha hoặc gọi sư phụ, bảo chúng ta chọn một cái. Ngài thấy cái nào thích hợp?”
“Chọn… chọn cái gì…” Tim Tần Uyển Uyển đập nhanh hơn, nuốt nước bọt.
Tần Uyển Uyển không hiểu tại sao Giản Hành Chi bỗng nhiên dừng lại. Giản Hành Chi nhìn cột sáng bên cạnh yếu dần, lia mắt nói: “Tần Vãn, cô từ bỏ linh lực cho Tạ Cô Đường, lát nữa vào Mộ kiếm chọn kiếm thì phải làm sao?”
Nàng nghĩ kỹ rồi, nếu muốn làm thế thân, nàng tuyệt đối không đồng ý.
Nàng vốn là người phụ nữ đẹp nhất trong lòng y, có khả năng y yêu thầm nàng. Y muốn báo đáp, chẳng lẽ y nhìn ra nàng vốn là Tần Uyển Uyển trên Tiên giới?
Nếu y muốn một đoạn tình cảm với nàng hiện tại… Chuyện này… có lẽ nàng cũng phải uyển chuyển từ chối, dù sao đầu óc y không tốt lắm, nàng vẫn muốn tìm một người…
Y thật muốn xem trước mặt y, kiếm linh nào dám xằng bậy.
Tốt nhất là giống như Giản Hành Chi lúc không đánh nhau vậy…
Anh tuấn, mạnh mẽ, trầm mặc, ít nói, một đại nam thần, đương nhiên đừng đi đánh lộn khắp nơi.
Nam phụ B: “Tiền bối, ta và Uyển Uyển duyên trời tác hợp, ngài có thể chủ trì hôn lễ cho chúng ta không?”
Bản Giản Hành Chi tối ưu đó mới là mục tiêu khiến nàng bằng lòng bước vào hôn nhân.
“Nhận cha cái đầu người!!!”
Tệ lắm thì cũng phải giống như Tạ Cô Đường vậy, còn Long Ngạo Thiên này… trông bộ dạng cứ như chưa học xong tiểu học, nàng tuyệt đối không thể đồng ý.
***
Trong tiểu thuyết xưa, đền đáp của phụ nữ đối với đàn ông không ngoài kết cỏ ngậm vành, lấy thân báo đáp.
Nàng nghĩ kỹ rồi, nếu muốn làm thế thân, nàng tuyệt đối không đồng ý.
Tần Uyển Uyển đã quyết định. Nàng vừa chuẩn bị xong lời từ chối, chợt nghe Giản Hành Chi mở miệng: “Nhận cha hay nhận sư phụ…” Y túm lấy cổ tay nàng, Tần Uyển Uyển chấn kinh nhìn y, bất ngờ bị ném vào vòng xoáy: “Cô ở trong Mộ kiếm từ từ suy nghĩ, chờ ta trở về nói cho ta biết!”
“Chủ nhân!”
“Chọn… chọn cái gì…” Tim Tần Uyển Uyển đập nhanh hơn, nuốt nước bọt.
Cuồng phong ồ ạt thổi tới, Nam Phong bám chặt đầu vai Tần Uyển Uyển, bị ném vào giữa vòng xoáy với nàng giống như boomerang.
Khoảnh khắc Tần Uyển Uyển bị ném lần thứ ba ý thức được chuyện gì xảy ra, nàng không nhịn được mắng to:
“Nhận cha cái đầu người!!!”
Tần Uyển Uyển: “Cái này… không tốt lắm đâu.”
***
Anh tuấn, mạnh mẽ, trầm mặc, ít nói, một đại nam thần, đương nhiên đừng đi đánh lộn khắp nơi.
Y thật muốn xem trước mặt y, kiếm linh nào dám xằng bậy.【Tần Uyển Uyển: “Cái này… không tốt lắm đâu.” Vở kịch nhỏ “Yên tâm.” Giản Hành Chi đứng phía trước nói một cách thờ ơ: “Có ta ở đây.”Giản Hành Chi: “Gọi cha hoặc gọi sư phụ, cô chọn một cái đi.”】
“Ta cho cô hai lựa chọn.”
Giản Hành Chi: “Ta vừa ý cô rồi.”
Chắc không đến mức đó, trông Long Ngạo Thiên chẳng giống có sở thích này. Lẽ nào… y thích nàng hiện giờ?!
Tần Uyển Uyển: “Cái này… không tốt lắm đâu.”
Tần Uyển Uyển: “…”
Giản Hành Chi: “Gọi cha hoặc gọi sư phụ, cô chọn một cái đi.”
Vô số khả năng quanh quẩn trong đầu Tần Uyển Uyển. Giản Hành Chi chờ đợi giây lát, lại nhìn thấy cột sáng lung lay sắp đổ bên cạnh.
Tần Uyển Uyển: “…”
Về sau.
Nam phụ A: “Tiền bối, ta đối với Uyển Uyển một tấm chân tình… Ngài thấy thế nào?”
Nam phụ B: “Tiền bối, ta và Uyển Uyển duyên trời tác hợp, ngài có thể chủ trì hôn lễ cho chúng ta không?”
Nam phụ C: “Tiền bối, Uyển Uyển nói gọi cha hoặc gọi sư phụ, bảo chúng ta chọn một cái. Ngài thấy cái nào thích hợp?”
Giản Hành Chi: “Gọi ta tiền bối một cái nữa, ta đánh bể đầu các người.”
Nam phụ: “Vậy gọi bằng gì?”
Nam phụ: “Vậy gọi bằng gì?”
Giản Hành Chi: “Gọi đạo lữ của Tần Uyển Uyển. Năm chữ, gọi cho suôn vào.”
666: “Dạy toán công cốc rồi…”
Bảo sao có độ thiện cảm, tui còn tưởng…
Lấy thân báo đáp… hả?
Là ảnh đó chị ơi, chị trị được cái tính thích đi đánh nhau của ảnh là được rồi.
Nhận sư phụ đi, gọi sư phụ nghe êm tai hơn nhiều.
Cười muốn tắt thở ?
Cứ tưởng là có hint bách cơ, má Bạch lừa tui rồi!!!!!!!
Nữ chính nhận định đúng rồi đó. Cỡ tui chắc cũng nghĩ ổng chưa xong tiểu học, lần đầu tiên thây nam 9 hay hơn thua vậy luôn á :v
êy Tạ Cô Đường cũng được đó quý vị =((((