Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 31 (2)

Chương 31 (2)

Cố Bắc Thành, con thật tàn nhẫn

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Nhưng y không dám hỏi nhiều, vội vã gật đầu rồi lui xuống.

Tần Uyển Uyển không khó tìm lắm, dù gì chuyện sáng hôm nay cũng náo động rất lớn, cộng thêm Tần Uyển Uyển xinh đẹp, dù cho đầu bù tóc rối thì chỉ cần nói cô gái xinh đẹp là lập tức có người chỉ đường.

Hoan Hỉ đi dọc từ chỗ bán Giản Hành Chi mà hỏi, biết được hành tung của Tần Uyển Uyển.

Nàng cầm linh thạch xong thì đi mua y phục trước, sau đó đến khách sạn, thuê một phòng cao cấp, tắm ở trong phòng.

Lúc tm, Tn Uyn Uynnghiêm túc xoaôk b kết°khp ngưi, 38ếkhuyên nàng: “Chénhân, tranh ththi gian, côcòn phi quayli cu Gin,Chi Din na.”ï

“Ta cu y?”Tn Uyn Uyncm thy 38nghĩ linh tinh:“Ta mà ti,ĩbên cn cuɪlà Phong NhãLâu thì có.”ĩ

Nhưng xương y)đu gãy hếtĬri.”

“Gãy hết,chng phi cònĨThiết đu công{à?” Tn UynUyn ra hiu:“Cu quên yflàm sao lyđu i tađp xung cátà? Hơn naìđã ti canhgi này, hny có thàc đng ri.”ú

Tn Uyn Uynxoa bùn chomình, ngm nghĩ,àkhông đi 38m ming đãkhoát tay: “Thôithôi, đ látýna ta điıxem th. Kiếpếtrưc, mt phàmnhân như GinChi Din cònjsng phây phây,Gin Hành Chi}không sao đâu.Hơn na đó là kánam quán, ítnht bn hphi đi yÎlành xương riđmi làm gì.Đi y kheĪhn, y khôngphá banh chľđó sao? Cuyên tâm đi,hin gi chcchn y rt³an toàn.”

Tn¸Uyn Uyn đangïnói chuyn, bng[nghe thy tiếngIgõ ca vangĩlên. Nàng mcíy phc chnht đng dy,kéo ca ra,ïnhìn thy mtthiếu niên áoũđen đng bênĭngoài. Tn UynàUyn sng ngưi,không khi hi:“Cu là?”

Thiếuniên ngây ngcnhìn dáng vTn Uyn Uyn.Nàng va tmxong, khác hnđb dng bùnđt đy đuban sáng. Thiếu³niên kinh ngcđến không thtànên li, Tn²Uyn Uyn hokh: “Công t?”í

À, ta ti°mt báo choícô!” Rt cuc²thiếu niên cũngnh ra yjphi nói gì,không dám nhìnTn Uyn Uynna, thp gingĮnói: “Ta làngưi ca PhongNhã Lâu, sư²ph cô bòhành h rtthm, ngày maisp bán chongưi khác ri.įY bo taíti báo cô[biết, cô nhtúđnh phi đếníbui tuyn chnéhoa khôi timai cu y.”

Nghe vy, TnЇUyn Uyn bàng,hoàng: “Sư phta b hànhh rt thm?”ĩ

Thm lm.” Thiếuìniên da theocăn dn caGin Hành Chigt đu: “Thm¹không n nhìn.”

“Y làm sao?”Tn Uyn Uynhi chi tiếtìhơn, thiếu niênàngây ngưi, btđu cp tcsuy nghĩ câuïtr li thíchhp. Tn UynĩUyn tiếp tchi: “Y lithết toàn thân,fcác ngưi cònĬcó th hành¹h y thếĺnào na?”

ThìThiếu niên gpđến vã mõhôi: “Dù saoĩcũng thm lm,íđến ngày maiũtrinh tiết cũngăsp mt ri!Cô mau cungưi đi.”

Dtli, thiếu niênkhông nói thêm:na, xoay ngưiɪb đi.

Tn UynUyn nhìn thiếuniên b chy,sng s đng ca.

H thngãthúc gic nàng:f“Mau cu ngưiíđi! Lúc này,Đi n chínhókhông th lùi!Lùi là trđim nhân vt,¹cô phi đi)cu ngưi miĬcó thêm đim!”

Khoan đã TnUyn Uyn suyĩnghĩ: “Cu đýta ngm li.Nếu Gin HànhChi tht sõcó chuyn, viôtính tình cay, làm gìđcó ai chuímt báo vììy.”

38: “…Ї

Cô tht có²lòng tin viìy.

“Có ngưi titìm ta mtbáo, xác sutìln là y(đã an toàn,nhưng vì saođy không đíchthân đến tìmta?”

Tn UyníUyn tiếp tcíphân tích, 38)không theo kp°đu óc caıTn Uyn Uyn.âNàng suy nghĩchc lát, gõÎnh lên bàn:Vic này chícó hai trưnghp. Th nhtĨlà y thtľs an toàn,Ïnhưng vì nguyênĩnhân nào đóbt buc phióđưa ta đếnÎđó, cái nàyĩcó th lànhim v hļthng ca y.{Da theo tpìquán nhim v{h thng trưcîgi ca y,cu xem, huưhết đu làéy gây phin¸phc, sau đóįbt ta gii)quyết.”

Tn UynĨUyn nghĩ đếnhình thc chung ca bnh t khiquen biết đếnnay, chm rãiđphân tích: “Ln]này đoán chngívn là yÎgây phin phc,mun ta đến]úp ni. Takhông th đi!”

Vy… 38 tòmò: “Trưng hpîth hai thìđsao?”

Trưng hp]th hai lày tht sxy ra chuyn…à

Tn Uyn Uynlm bm, mtɩl v honght: “Chuyn này…ăchuyn này khôngth nào.”

Vyl như thìísao?”

38 vn{ôm p ýinghĩ mun TnĩUyn Uyn đixem th: “Lnhư y thtĺs xy rachuyn, cô sİlàm gì?”

“GinèHành Chi xyĩra chuyn… TnUyn Uyn khôngđdám nghĩ, nhưngsau khi épmình suy nghĩhi lâu, nàngĮđưa ra kếtlun ——

“Ta khôngth đi cuľy.” Tn UynơUyn nói, lptc thu dnđ đc: “Thclc ca takém y quáĩnhiu, nếu ymà cũng xyra chuyn, taɩđi chng philà quà tngkèm à. Chúngta mau lên,Ichy khi QuThành ngay trongđêm, không chngõcòn có đưngsng.”

Không… Khôngphi ch?”

38sc nh: “Điđã, chúng tacòn có nhimév đy!”

“Giĩmng quan trng,¹chúng ta ra,khi thành trưc.Nếu y khôngsao, đi thihn nhim vca y kếtĩthúc, chc chn)s liên lcìvi chúng ta.ĮCòn nếu ycó chuyn, chúngìta phi chycàng nhanh càng]tt.”

Nhưng… 38ngp ngng nhcưnh nàng: “Lănhư Gin HànhĬChi còn mtĩhơi tàn, điĩcô ti cuthì sao?”

Đngītác Tn UynUyn cng đ.

Đta nghĩ li…ìTn Uyn Uynđt đ trênįtay xung, chmjrãi ngi xung:“Cu đ tanghĩ li…

C²thế Tn UynĺUyn suy nghĩc mt ngày.

GinHành Chi đóngca Phong NhãLâu. Y thtľs chưng mt²điu b cađám k namkia. Tha dpPhong Nhã Lâuđóng ca, y³tn mt buiísáng tp hpđám k namnày li, hunluyn mt phen.õĐi đến xế²chiu, Phong NhãăLâu m cali, dáng vđã khác hnitrưc đây.

Thân hìnhđám k namìthng tp, eođeo trưng kiếm,,tóc buc vib đơn gin,ľmt không phnîson, tr hcmt đ ngthì hết thyýđu trông chngging k namquán, mà gingvõ quán.

C điĩđám k namPhong Nhã Lâuđđu chưa tngnghĩ bao nhiêuInăm chân yếutay mm, aiđng bng dưngmt ngày cmkiếm lên làmhán t thôưl tc tng?

Nnếp Phong Nhã:Lâu chnh đnľxong xuôi, cucïthi hoa khôiɪcũng chun bđâu vào đy.

Tuynchn hoa khôido mt tayThanh Trúc lên}kế hoch, Hoan²H ph tráchlo liu michuyn. Hôm nayũThanh Trúc khôngcòn, Gin HànhChi giao hếtími chuyn vàotay Hoan H,tuyên b viýbên ngoài ThanhơTrúc b bnh.

Sânĺkhu tuyn chnĩđã sm xâyĮdng xong, nngchiu va tt,ĩtân khách lcũtc ti nơi.ĺHoan H ph²trách chiêu đãi,³Gin Hành Chivi tư cách¸là thí sinhd thi, ngitrong phòng chunįb ch ti¸lưt.

Y va điva bo ngưiưđi thăm dòxem Tn UynìUyn đến chưa.

Ch}có chuyn cuâhay không cuámà Tn UynUyn suy nghĩ}mt c ngày.

Nàngva cm thyĺđáng đi GiníHành Chi, ymun luyn đothì đánh lênTch Sơn, bnthân mun vïTiên gii thìép nàng tuluyn. Nàng bâyđgi thm nhưvy đu tiýy, mc dùy vô ý]to ra, nhưngļti gì nàngếphi vì yìvào sinh rat.

Li va nhti y vàèb dng cưiîtoe toét caây, nàng biếtchng qua yóthiếu thông minh,nhưng tâm không]xu, ti khôngèđến ni.

Đ thòmâu thun tphp trong lòng,ľTn Uyn Uynİnghĩ ti nghĩlui. Đi đếnđêm, nàng vn¹ti gn PhongìNhã Lâu, btjđu đi lòng:vòng.

Tht ra lýătrí nàng mách,ɩhin ti cíhai loi tìnhếhung, cho dùlà là GinɩHành Chi khngchế Phong Nhã)Lâu hay làGin Hành Chib Phong Nhã(Lâu th tiêu,Ĭnàng đu khôngnên đến.

Dù tl Gin HànhľChi khng chếPhong Nhã Lâurt cao, nhưngásâu thm trongơlòng nàng vnľcó mt nibt an mơ{h, s Gin(Hành Chi chìcòn mt hơiɩtàn, vì thếkhông dám b(đi.

Nhưng ch vì“mt hơi tànmà đánh cưcan nguy camình, Tn UynļUyn vn cmĺthy không đưcİlý trí, khôngđưc tha đáng.

Vì thế Tần Uyển Uyển đứng trước cửa Phong Nhã Lâu, xoay lòng vòng, vốn không nghĩ ra kết quả.

Tần Uyển Uyển còn đang xoay vòng, đột nhiên bị người ta nhét một tờ giấy vào tay.

Giản Hành Chi siết chặt nắm tay, vỗ một đống phù chú xuống mặt bàn, quay đầu ra lệnh cho Hoan Hỉ bên cạnh: “Cầm phù chú của ta, phái tất cả người của Phong Nhã Lâu đi bắt giữ Cố Bắc Thành. Tối nay, bắt buộc phải đưa cô ta tới Phong Nhã Lâu!”

Có điều dù là thế, nàng vẫn quá đẹp, ánh mắt mọi người đều không kiềm được len lén liếc sang. Nàng xoay chưa được bao lâu, một kỹ nam áo đen lạnh giọng nói: “Cô nương, đừng xoay nữa, vào đi.”

Gương mặt nàng quá thu hút, sau khi dùng Thiên Diện điều chỉnh giảm xuống còn 1/10 trước đây, tình huống mới đỡ hơn.

Giản Hành Chi nghe vậy, tức đến lảo đảo.

Nàng càng nghĩ càng sợ. Nghe phía sau vang lên tiếng bước chân, Tần Uyển Uyển bắt đầu căng thẳng. Chẳng bao lâu sau, nàng nhìn thấy một đôi giầy bươm bướm dừng trước mặt mình.

Có điều dù là thế, nàng vẫn quá đẹp, ánh mắt mọi người đều không kiềm được len lén liếc sang. Nàng xoay chưa được bao lâu, một kỹ nam áo đen lạnh giọng nói: “Cô nương, đừng xoay nữa, vào đi.”

Y không thể sử dụng pháp thuật với Tần Uyển Uyển, nhưng người khác có thể sử dụng bùa chú của y.

Tần Uyển Uyển chạy cực nhanh, hệt như có người đuổi giết. 38 khó hiểu hỏi: “Ký chủ, cơ hội miễn phí đó! Cô chạy làm gì?!”

“Mười… Năm linh thạch.”

“Ta… ta không xoay.” Tần Uyển Uyển giống như ăn trộm bị cảnh sát tra hỏi, lập tức căng thẳng, vội vàng giải thích: “Ta chỉ xem thôi chứ không có ý gì khác, nhưng ta không biết giá cả của các người, ta sợ đắt.”

Giản Hành Chi hít sâu một hơi, cố nhịn: “Tìm lý do, miễn phí cho cô ta.”

Nói xong, Tần Uyển Uyển tìm được giải thích hợp lý cho hành vi xoay lòng vòng của mình: “Ta muốn vào, nhưng sợ đắt quá. Phí tham gia của các người bao nhiêu?”

“Ta… ta không xoay.” Tần Uyển Uyển giống như ăn trộm bị cảnh sát tra hỏi, lập tức căng thẳng, vội vàng giải thích: “Ta chỉ xem thôi chứ không có ý gì khác, nhưng ta không biết giá cả của các người, ta sợ đắt.”

Đi hay không đi đây, lỡ như đi xong toi mạng tại đây, vì Giản Hành Chi mà mất mạng có đáng không?

“Mười… Năm linh thạch.”

666 nghe thấy Giản Hành Chi hỏi, cúi đầu xấu hổ: “Xin lỗi, tư duy nữ chính hơi… vượt quá sức tưởng tượng của ta.”

Tần Uyển Uyển bị đám kỹ nam nâng thẳng về Phong Nhã Các. Sau khi đưa vào hậu viện, Tần Uyển Uyển bị ấn quỳ xuống đất, nhìn phải nhìn trái, chỉ thấy xung quanh đều là đàn ông mặc áo đen, eo đeo bội kiếm, trông hết sức nghiêm trọng.

Người nói chuyện vừa mở miệng, bỗng nhớ tới cái gì, giảm “mười linh thạch” ban đầu xuống còn nửa giá: “Rẻ lắm, cô vào đi.”

“Bánh làm gì rớt từ trên trời xuống, bỗng dưng miễn phí, chắc chắn có bẫy.”

“Năm linh thạch.” Tần Uyển Uyển cố ra vẻ bình tĩnh: “Hơi đắt, để ta nghĩ lại. Ngươi mặc kệ ta, để ta nghĩ lại.”

Tần Uyển Uyển bi thương mở miệng, nhưng giọng nói của nàng đều biến thành “ưm ưm ưm”.

Tần Uyển Uyển khoát tay đi xa, lòng tiếp tục sợ hãi.

Tần Uyển Uyển: “…”

Đi hay không đi đây, lỡ như đi xong toi mạng tại đây, vì Giản Hành Chi mà mất mạng có đáng không?

Gương mặt nàng quá thu hút, sau khi dùng Thiên Diện điều chỉnh giảm xuống còn 1/10 trước đây, tình huống mới đỡ hơn.

Có ai kéo khách hung dữ như các người không!

Tần Uyển Uyển đang lưỡng lự ở cửa, Giản Hành Chi đang ngồi trong phòng để kỹ nam trang điểm mặc y phục cho, lạnh lùng nghe kỹ nam báo: “Chủ nhân, phái người đi hỏi rồi, cô nương kia nói phí tham gia đắt quá, muốn suy nghĩ lại.”

Phí tham gia đắt quá.

“Ta đã nói bọn họ không đơn giản mà! Thấy chưa, cái này mà là kỹ nam quán?! Đây rõ ràng là tổ chức sát thủ!”

Giản Hành Chi hít sâu một hơi, cố nhịn: “Tìm lý do, miễn phí cho cô ta.”

“Hả?”

“Năm linh thạch.” Tần Uyển Uyển cố ra vẻ bình tĩnh: “Hơi đắt, để ta nghĩ lại. Ngươi mặc kệ ta, để ta nghĩ lại.”

Giản Hành Chi ra lệnh, kỹ nam lập tức đi làm.

Tần Uyển Uyển còn đang xoay vòng, đột nhiên bị người ta nhét một tờ giấy vào tay.

Một lát sau, toàn thể Phong Nhã Lâu hành động, cầm bùa chú của Giản Hành Chi truy bắt Tần Uyển Uyển.

“Cô nương.” Kỹ nam nhét tờ giấy cho nàng nói một cách hợp tình hợp lý: “Tối nay Phong Nhã Lâu chúng tôi tổ chức hoạt động, tặng cô một phiếu ưu đãi, buổi tối chọn kỹ nam không lấy tiền.”

Tần Uyển Uyển vừa nghe vậy, ngẩng đầu, mắt nhìn chằm chằm Phong Nhã Lâu.

“Hả?”

Tần Uyển Uyển khoát tay đi xa, lòng tiếp tục sợ hãi.

Tần Uyển Uyển cầm phiếu ưu đãi trên tay ngây người: “Vậy chẳng phải ăn bánh không trả tiền sao?”

Tần Uyển Uyển quay về lấy túi, vừa chạy từ khách sạn ra đã bị người ta truy đuổi. Nàng thành thạo chạy thục mạng trong ngõ nhỏ, vừa chạy vừa nói với 38.

“Không sai.” Kỹ nam gạt đầu: “Cơ hội không thể bỏ lỡ, cô mau vào đi.”

Người nói chuyện vừa mở miệng, bỗng nhớ tới cái gì, giảm “mười linh thạch” ban đầu xuống còn nửa giá: “Rẻ lắm, cô vào đi.”

Tần Uyển Uyển vừa nghe vậy, ngẩng đầu, mắt nhìn chằm chằm Phong Nhã Lâu.

Tần Uyển Uyển đang lưỡng lự ở cửa, Giản Hành Chi đang ngồi trong phòng để kỹ nam trang điểm mặc y phục cho, lạnh lùng nghe kỹ nam báo: “Chủ nhân, phái người đi hỏi rồi, cô nương kia nói phí tham gia đắt quá, muốn suy nghĩ lại.”

Lát sau, nàng lập tức từ chối, xoay người bỏ đi: “Không cần đâu, cáo từ.”

“Thời điểm đặc biệt, ta chỉ có thể sử dụng phương pháp đặc biệt.”

Kỹ nam sững sờ, nhìn Tần Uyển Uyển ban đầu còn cố ra vẻ bình tĩnh, sau đó lập tức co giò bỏ chạy vào ngõ hẻm!

Tần Uyển Uyển chạy cực nhanh, hệt như có người đuổi giết. 38 khó hiểu hỏi: “Ký chủ, cơ hội miễn phí đó! Cô chạy làm gì?!”

Giản Hành Chi nghiến răng nghiến lợi, vô cùng bất mãn với hành vi của tên nghịch đồ này.

“Bánh làm gì rớt từ trên trời xuống, bỗng dưng miễn phí, chắc chắn có bẫy.”

Một đám kỹ nam cộng thêm hộ vệ cưỡi linh thú xông ra, trông cứ như tổ chức sát thủ dốc toàn lực lao ra.

Tần Uyển Uyển chạy trong ngõ hẻm: “Ta nghĩ kỹ rồi, hiện tại có hai tình huống. Tình huống thứ nhất, kỹ nam đó do Giản Hành Chi phái tới, y chắc chắn an toàn rồi, lại còn muốn bẫy ta. Tình huống thứ hai là Giản Hành Chi xong đời rồi, bọn họ phát hiện ra ta, chắc chắn dẫn người đánh lén ta, ta không thể đứng yên chịu chết. Bây giờ, ta phải ra khỏi thành tránh đầu sóng ngọn gió. Đợi quay về, ta sẽ lập linh vị cho Giản Hành Chi, dâng hương cúng tế!”

Lúc Tần Uyển Uyển bỏ chạy, kỹ nam cũng ngây người. Y lập tức chạy về hậu viện Phong Nhã Lâu, gấp gáp nói với Giản Hành Chi: “Chủ nhân, không hay rồi, người chạy rồi!”

Tần Uyển Uyển cúi đầu, bi thương nghĩ.

Giản Hành Chi nghe vậy, tức đến lảo đảo.

Hoan Hỉ tỉnh bơ chắp tay với người khác: “Phong Nhã Lâu tiếp khách, đây là khách quý của chúng ta.”

“Cô nói với ta dù gì nó cũng là đồ đệ ta, bỏ ta lại, trong lòng rất áy náy?”

Giản Hành Chi nghiến răng nghiến lợi, vô cùng bất mãn với hành vi của tên nghịch đồ này.

Giản Hành Chi ra lệnh, kỹ nam lập tức đi làm.

666 nghe thấy Giản Hành Chi hỏi, cúi đầu xấu hổ: “Xin lỗi, tư duy nữ chính hơi… vượt quá sức tưởng tượng của ta.”

“Tiêu ta rồi.”

“Thời điểm đặc biệt, ta chỉ có thể sử dụng phương pháp đặc biệt.”

Giản Hành Chi siết chặt nắm tay, vỗ một đống phù chú xuống mặt bàn, quay đầu ra lệnh cho Hoan Hỉ bên cạnh: “Cầm phù chú của ta, phái tất cả người của Phong Nhã Lâu đi bắt giữ Cố Bắc Thành. Tối nay, bắt buộc phải đưa cô ta tới Phong Nhã Lâu!”

Tần Uyển Uyển bị lá bùa định trụ, căn bản không thể nhúc nhích. Nàng được nâng ra, tất cả mọi người đều tò mò nhìn nàng.

Tần Uyển Uyển cầm phiếu ưu đãi trên tay ngây người: “Vậy chẳng phải ăn bánh không trả tiền sao?”

Y không thể sử dụng pháp thuật với Tần Uyển Uyển, nhưng người khác có thể sử dụng bùa chú của y.

Kỹ nam nhận lệnh, lập tức quỳ xuống, hô to: “Rõ!”

Một lát sau, toàn thể Phong Nhã Lâu hành động, cầm bùa chú của Giản Hành Chi truy bắt Tần Uyển Uyển.

Một đám kỹ nam cộng thêm hộ vệ cưỡi linh thú xông ra, trông cứ như tổ chức sát thủ dốc toàn lực lao ra.

Tần Uyển Uyển quay về lấy túi, vừa chạy từ khách sạn ra đã bị người ta truy đuổi. Nàng thành thạo chạy thục mạng trong ngõ nhỏ, vừa chạy vừa nói với 38.

Dứt lời, nàng xoay đầu, một phù chú bay tới trước mặt, Tần Uyển lập tức Uyển lộn mèo. Đồng thời ngay lúc đó, phù văn rơi như mưa xuống người nàng, Tần Uyển Uyển cứng đờ tại chỗ.

“Ta đã nói bọn họ không đơn giản mà! Thấy chưa, cái này mà là kỹ nam quán?! Đây rõ ràng là tổ chức sát thủ!”

Dứt lời, nàng xoay đầu, một phù chú bay tới trước mặt, Tần Uyển lập tức Uyển lộn mèo. Đồng thời ngay lúc đó, phù văn rơi như mưa xuống người nàng, Tần Uyển Uyển cứng đờ tại chỗ.

Tần Uyển Uyển chạy trong ngõ hẻm: “Ta nghĩ kỹ rồi, hiện tại có hai tình huống. Tình huống thứ nhất, kỹ nam đó do Giản Hành Chi phái tới, y chắc chắn an toàn rồi, lại còn muốn bẫy ta. Tình huống thứ hai là Giản Hành Chi xong đời rồi, bọn họ phát hiện ra ta, chắc chắn dẫn người đánh lén ta, ta không thể đứng yên chịu chết. Bây giờ, ta phải ra khỏi thành tránh đầu sóng ngọn gió. Đợi quay về, ta sẽ lập linh vị cho Giản Hành Chi, dâng hương cúng tế!”

Hoan Hỉ dẫn bốn kỹ nam nhảy từ chỗ tối ra, cúi người cười híp mắt với Tần Uyển Uyển: “Tần tiểu thư, tối nay cô buộc phải hạ cố đến Phong Nhã Các.”

Có ai kéo khách hung dữ như các người không!

“Năm mươi linh thạch liền lập tức bán ta, không muốn cứu ta mà còn muốn chạy. Ta còn tưởng ta và con quen biết nhau lâu, cùng trải qua sinh tử, cũng coi như sư đồ tình thâm, không ngờ con bạc bẽo như thế. Cố Bắc Thành.” Giản Hành Chi nghiến răng: “Con thật tàn nhẫn!”

Tần Uyển Uyển bi thương mở miệng, nhưng giọng nói của nàng đều biến thành “ưm ưm ưm”.

Hoan Hỉ phẫy tay, bốn kỹ nam nâng Tần Uyển Uyển lên, đi ra ngõ hẻm.

“Cô nương.” Kỹ nam nhét tờ giấy cho nàng nói một cách hợp tình hợp lý: “Tối nay Phong Nhã Lâu chúng tôi tổ chức hoạt động, tặng cô một phiếu ưu đãi, buổi tối chọn kỹ nam không lấy tiền.”

Tần Uyển Uyển bị lá bùa định trụ, căn bản không thể nhúc nhích. Nàng được nâng ra, tất cả mọi người đều tò mò nhìn nàng.

Lát sau, nàng lập tức từ chối, xoay người bỏ đi: “Không cần đâu, cáo từ.”

Hoan Hỉ tỉnh bơ chắp tay với người khác: “Phong Nhã Lâu tiếp khách, đây là khách quý của chúng ta.”

Đủ rồi, nàng không muốn rêu rao khắp nơi chuyện mình đến thanh lâu đâu!

Đủ rồi, nàng không muốn rêu rao khắp nơi chuyện mình đến thanh lâu đâu!

Tần Uyển Uyển bị đám kỹ nam nâng thẳng về Phong Nhã Các. Sau khi đưa vào hậu viện, Tần Uyển Uyển bị ấn quỳ xuống đất, nhìn phải nhìn trái, chỉ thấy xung quanh đều là đàn ông mặc áo đen, eo đeo bội kiếm, trông hết sức nghiêm trọng.

“Tiêu ta rồi.”

Tần Uyển Uyển cúi đầu, bi thương nghĩ.

Hoan Hỉ phẫy tay, bốn kỹ nam nâng Tần Uyển Uyển lên, đi ra ngõ hẻm.

“Đây chắc chắn là tổ chức giết người như ngóe, Giản Hành Chi cũng ngỏm củ tỏi tại đây, ta chỉ còn nước chịu chết.”

Nàng càng nghĩ càng sợ. Nghe phía sau vang lên tiếng bước chân, Tần Uyển Uyển bắt đầu căng thẳng. Chẳng bao lâu sau, nàng nhìn thấy một đôi giầy bươm bướm dừng trước mặt mình.

Tần Uyển Uyển nhìn đôi giày kia, sững sờ ngẩng đầu. Nương theo tầm mắt, nàng nhìn thấy thanh niên mặc trường sam tím nhạt thêu bạch lan, xõa tóc, ánh mắt lạnh nhạt nhìn nàng.

Tần Uyển Uyển ngây người, chợt nghe thấy tiếng Giản Hành Chi cười khẩy.

“Năm mươi linh thạch liền lập tức bán ta, không muốn cứu ta mà còn muốn chạy. Ta còn tưởng ta và con quen biết nhau lâu, cùng trải qua sinh tử, cũng coi như sư đồ tình thâm, không ngờ con bạc bẽo như thế. Cố Bắc Thành.” Giản Hành Chi nghiến răng: “Con thật tàn nhẫn!”

Kỹ nam sững sờ, nhìn Tần Uyển Uyển ban đầu còn cố ra vẻ bình tĩnh, sau đó lập tức co giò bỏ chạy vào ngõ hẻm!

Tần Uyển Uyển: “…”

Nàng đã nói mà, người này chẳng sao cả, không những không cần nàng cứu, phỏng chừng còn muốn úp nồi nàng.

5 12 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

6 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Nữa, chị lại chạy nữa rồi, uổng công sư phụ dốc lòng dạy chị vậy mà…

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Í cuối cùng anh cũng nói câu này, lúc đầu chị đặt tên Cố Bắc Thành chỉ để vì nghe anh nói câu này đó.

An Linh
An Linh
2 Năm Cách đây

Hai người này cứ như cái rạp xiếc trung ương :))

tranngocmai0912
tranngocmai0912
2 Năm Cách đây

Lời thoại đúng với chị mong ước chưa hả Uyển Uyển ơi!

Wuinh
Wuinh
2 Năm Cách đây

Thương sư phụ Giản. Bị bán còn phải ngồi đếm tiền cho chị nhà nữa :)))

Khunglong
Khunglong
1 Năm Cách đây

Rồi cuối cùng chị cũng nghe được lời như ý nhé =)))) “Cố Bắc Thành con thật tàn nhẫn”

6
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!