Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 39 (2)

Chương 39 (2)

Ta phải ngồi đây kết Anh

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Nàng quay đầu lướt nhanh xung quanh, nhắm mắt sử dụng thần thức cảm nhận dòng chảy linh khí nơi này.

Khác với trạng thái chân không bên ngoài núi giả, linh khí nơi này dồi dào đến mức gần như sắp nổ tung.

Linh khí ùn ùn liêntc chy tíngoài vào, sauđó xuyên quaĺmt đt, ri)ta như nhánhsông chy vnơi xa.

Vì saoɩnơi này nhiuèthi th nhưvy?

Cn nhiu linhĭkhí thế đÏlàm gì?

Tn UynĩUyn cau màysuy nghĩ. Nàngquay đu nhìnT Cô Đưng:Ĭ“T đo quân,ɪcó th dnĨsch nhng xươngItrng này không?”

T Cô Đưng°không hiu ýTn Uyn Uyn.fY gt đu,ăvung tay chémãmt nhát, nháymt xương trngôbay lên, kiếm]khí ca T:Cô Đưng dtsang hai bên,xương trng b]quét ngay ngn,l ra bìmt mt đtùbng phng bênЇdưi.

Mt đt cóưkhc pháp trn,İtrong pháp trnïcó nhiu đưngdn b máuhuyết lp đy.áTn Uyn Uynếcht nh timng cnh mìnhtng thy, nàngnm trong quantài, máu chy]liên tc tļng dn rabên ngoài.

Tn UynĩUyn nhy titrên cao xung,Ĩđng gia pháptrn.

Nàng quan sát]k lưng cáchthc khc ha°pháp trn. Pháptrn là mtkiu ci biênìca phù văn,bn cht cũngílà mt loiýngôn ng, cóphương thc biuđt riêng bit.

Phápìtrn này làmt pháp trnîtp hp linh(lc, nhưng dưngúnhư không chđơn gin làtp hp linhlc thôi. Nơiɨnày ch làmt góc canó, chc hnìngn ngun linhĩlc là mtth gì đódùng đ chuti s hiĬt sc mnhЇmà nhng pháptrn này to¹ra.

V trí máutươi ch đếnmt na pháptrn, còn mtíphn ba máuÎtươi chưa chyvào pháp trn,ho tiết không{b máu tươinhum chy hưnglên trên. TnôUyn Uyn s[dng thn thcìquan sát, cóíth thy tngíđưng máu chyãlên trên liênɨkết li, nhưngɪkhông biết thliên kết làcái gì.

Mt thángmt ngưi đànũông tương tíLn Ngôn Chi,ngưi truyn máuđtrong quan tàitrong mơ, pháp}trn s dng¸năng lưng ccln.

Tn Uyn Uynnhm mt, ln)lưt sàng lctt c thông°tin.

Lúc đó, Hoathành ch chngïqua là đa)tr do MinhìTnh thn quân(cu, nuôi dưng¸mt trăm năm,ch là mtīKim Đan. Sauĩtrn chiến y,đy lp tcbưc vào ĐKiếp, tr thànhíngưi đng đuQu Thành.”

Linhīthú ca Hoaïthành ch làgì?”

“Mê tàng.”

Lúc Tn UyníUyn đang cht¸lc thông tin,ếGin Hành Chicũng đi tinúi gi. SauĬkhi bưc vào,y trc tiếpếvung tay chém[mt nhát, nhátếkiếm va chmvào vách núi]ri di ngưcli, núi gichng chu btc chn đngánào.

Y quan sát,chc lát, giơïtay v mtpháp trn dưiđt, cm kiếmvào pháp trn.Ngay lp tc,pháp trn bngưsáng. Gin HànhÍChi chém mtnhát, toàn bòv ngoài núiìgi m mĩv vn, l³ra dáng vmt ngôi miếuth.

Linh khí t rót vào(miếu. Gin Hành¹Chi quan sátôbn phía, cóth thy rõphương hưng linhïlc t tp.

LinhĬkhí này vôơcùng di dào,ícó th loáng]thoáng thy đưcɪkhí đen vnfquanh, căn bnkhông ging đtlành bm sinh.

GiníHành Chi cmkiếm đi tiľch linh khí}t tp, cúiđđu nhìn, chàthy huyết scũcun cun, vôıs đưng máuĩt tp tiđây, chng chtéging như dòngchy.

Gin Hành Chicúi đu quansát, bng nghe(thy tiếng chuôngTam Thanh vang{lên leng kengĬsau lưng, tiếngkèn bu lanhlnh bi thươngtruyn t nơikhông xa. GinHành Chi cm²kiếm ngng đu,ếch thy mtc quan tài¹đưc ngưi takhiêng lc lưđi đến. Th(n mc váyhng phn ritin giy, cmđèn âm phĺmàu xanh láôđi ti trưcca.

Th n khôngcó gương mt,ch có ThúyLc dn đu¹vn mang dángv thưng ngày.

ThúyĩLc cung kínhkhom lưng, hànhl nói: “Giníđo quân, milên quan.”

GinîHành Chi khôngđáp, y ngng,đu nhìn, chthy huyết khítoàn thành ngúttri.

Y cưi nho,ógiơ tay lêncm kiếm xungýpháp trn dưiíchân.

Lúc Gin HànhĮChi tìm đưcnúi gi, TnUyn Uyn đangĮnhm mt suyếnghĩ tt cmanh mi. Tưngêmo Gin HànhãChi và tưngmo Ln Ngôn[Chi xut hin[nhiu ln trongɩđu. Nàng chtnhn ra cáiãgì, m choàngmt, quay sang}nhìn Nam Phong:“Hôm nay hu vin, ngươicó nhìn thymt công ttên là TngįThi không?”

NamìPhong ngây ngưi.

“TngĩThi?” Nó hơi,hoang mang: “KhôngĪphi y chếtt lâu riļà?”

Tn UynìUyn lp tcÏhiu ra.

Một người không từ thủ đoạn để lấy được nhiều sức mạnh, vừa cần pháp trận tụ linh, vừa cần triệu hồi mảnh Ngọc Linh Lung, còn muốn tìm một thân thể, thông thường mục đích chính là ——

Vở kịch nhỏ 3

Tần Uyển Uyển không lên tiếng. Nàng ngước mắt nhìn phương hướng linh khí tập hợp tuôn chảy.

Muốn phục sinh một người.

【 Vở kịch nhỏ 3】

Hắn đã tìm rất lâu, mỗi tháng lấy một thân thể thử nghiệm, nhưng đều không có kết quả. Hôm nay gặp được Giản Hành Chi tương tự Lận Ngôn Chi như thế, mục đích thực sự của Tống Thời trong miếu thờ có lẽ là muốn Giản Hành Chi đi tìm hắn.

Tần Uyển Uyển: “Đúng vậy, người rất đặc biệt. Mấy năm qua, người là tên đàn ông duy nhất có thể khiến ta phẫn nộ.”

Cuộc thi nhiều người như vậy, luyện khí bậy bạ mà cũng đạt điểm tuyệt đối, dù cho nhóm người Thẩm Tri Minh mù toán, nhưng đáng lý Tạ Cô Đường không thể âm điểm. Giản Hành Chi một điểm đứng nhất, đúng là chuyện cười.

Bảo không nới tay mới là chuyện lạ, ngay từ khi bắt đầu, người Hoa Dung muốn đã là Giản Hành Chi!

Khoảnh khắc đó, dáng vẻ gương mặt rạng rỡ mấy ngày qua của Giản Hành Chi lần lượt lướt qua đầu nàng, câu nói cuối cùng “Một ngày ta không trở lại, các người lập tức đi ngay” dừng lại trong đầu.

Nàng vừa nghĩ rõ điểm này, toàn bộ mặt đất lập tức rung chuyển. Tạ Cô Đường đỡ Tần Uyển Uyển, cảm giác một pháp trận đột nhiên giáng từ trên trời xuống đất.

Tần Uyển Uyển đưa trái chuối cho Tạ Cô Đường. Tạ Cô Đường ngây người, nghe thấy Tần Uyển Uyển hiếm khi bình tĩnh nghiêm chỉnh nói với y: “Ngài có thể thông qua trái chuối cảm nhận được vị trí của sư phụ ta. Bây giờ ngài mang Nam Phong ra ngoài trước, sau đó tìm những người khác tại Quần phương yến hôm nay. Ngài nói với bọn họ rằng Giản Hành Chi bị Hoa Dung bắt đi, dùng để triệu hồi Ngọc Linh Lung, dẫn bọn họ đi cứu Giản Hành Chi.”

Giọng Giản Hành Chi vọng từ trên xuống: “Tạ Cô Đường, lát nữa cậu mang Bắc Thành rời đi, ra ngoài Quỷ Thành chờ ta. Một ngày ta không trở lại, các người lập tức đi ngay.”

“Vậy cô thì sao?” Tạ Cô Đường nhìn pháp trận dưới chân nàng. Mặc dù y chưa từng thấy pháp trận này, nhưng có thể lờ mờ cảm nhận được quy luật vượt ra ngoài tiểu thế giới này.

Có lẽ y không được xem là người tốt, y bá đạo ngang ngược, cậy kiếm khinh người, hại nàng lưu lạc đến đây, còn đánh nàng.

“Giản Hành Chi, Hoa Dung đã đặt bẫy người đấy!”

Giản Hành Chi: “Ta biết ngay trong lòng đồ đệ, ta là Special.”

Giọng Giản Hành Chi vọng từ trên xuống: “Tạ Cô Đường, lát nữa cậu mang Bắc Thành rời đi, ra ngoài Quỷ Thành chờ ta. Một ngày ta không trở lại, các người lập tức đi ngay.”

Những người này đều vì Ngọc Linh Lung mà tới, ai nấy thân thủ bất phàm, dù cho không cứu Giản Hành Chi thì cũng có thể giữ chân Hoa Dung.

Tần Uyển Uyển la lên: “Người chớ kích động, chúng ta cùng đi.”

Hắn đã tìm rất lâu, mỗi tháng lấy một thân thể thử nghiệm, nhưng đều không có kết quả. Hôm nay gặp được Giản Hành Chi tương tự Lận Ngôn Chi như thế, mục đích thực sự của Tống Thời trong miếu thờ có lẽ là muốn Giản Hành Chi đi tìm hắn.

Giản Hành Chi không đáp. Lát sau, y bình tĩnh mở miệng: “Vi sư không nuôi con, xem như con hiếu thuận. Con yên tâm, vi sư lấy Ngọc Linh Lung giúp con…” Nói xong, Giản Hành Chi rút kiếm, lia mắt nhìn về phía Thúy Lục: “Tiện thể làm thịt bọn chúng.”

Y không biết nguy hiểm sao?

Giọng Giản Hành Chi tan biến, Tần Uyển Uyển sững sờ, không nói nên lời.

Tần Uyển Uyển la lên: “Người chớ kích động, chúng ta cùng đi.”

“Ta phải ngồi đây…” Tần Uyển Uyển lạnh mắt nhìn phương hướng linh khí lưu chuyển: “Kết Anh.”

Tạ Cô Đường nhìn pháp trận dưới đất, vội nói với Tần Uyển Uyển: “Tần cô nương, pháp trận này của tiền bối có thể kết hợp với kiếm của ta, không chừng có thể mở ra đường liên thông tại đây.”

Tần Uyển Uyển: “Tạ đạo quân, ngài cầm trái chuối này liên lạc với sư phụ.”

Tần Uyển Uyển không lên tiếng. Nàng ngước mắt nhìn phương hướng linh khí tập hợp tuôn chảy.

Muốn phục sinh một người.

Khoảnh khắc đó, dáng vẻ gương mặt rạng rỡ mấy ngày qua của Giản Hành Chi lần lượt lướt qua đầu nàng, câu nói cuối cùng “Một ngày ta không trở lại, các người lập tức đi ngay” dừng lại trong đầu.

“Ta không đi.”

Giọng Giản Hành Chi tan biến, Tần Uyển Uyển sững sờ, không nói nên lời.

Y không biết nguy hiểm sao?

Y biết, nhưng y vẫn chọn để nàng ở lại nơi an toàn, còn mình đơn độc rời đi.

Vở kịch nhỏ 1

Nói là đi lấy Ngọc Linh Lung cho nàng, nhưng chủ yếu là dẫn dụ đám cao thủ Thúy Lục, hỗ trợ bọn họ ra ngoài.

Tạ Cô Đường: “Sư phụ cô là con khỉ à?”

Có lẽ y không được xem là người tốt, y bá đạo ngang ngược, cậy kiếm khinh người, hại nàng lưu lạc đến đây, còn đánh nàng.

Nhưng không thể phủ nhận y là một người thầy tốt.

【 Vở kịch nhỏ 1】

“Ta không đi.”

【 Vở kịch nhỏ 2】

Tần Uyển Uyển hít sâu một hơi, ngồi xếp bằng, cắt vào lòng bàn tay, bày pháp trận tụ linh của Tịch Sơn. Dù sao cũng chẳng phải lần đầu tiên nàng đợi y, nàng không mắc nợ y, lần này cũng vậy.

***

Tạ Cô Đường sững sờ: “Tần cô nương?”

“Ngài cầm chuối tiêu này.”

Tần Uyển Uyển đưa trái chuối cho Tạ Cô Đường. Tạ Cô Đường ngây người, nghe thấy Tần Uyển Uyển hiếm khi bình tĩnh nghiêm chỉnh nói với y: “Ngài có thể thông qua trái chuối cảm nhận được vị trí của sư phụ ta. Bây giờ ngài mang Nam Phong ra ngoài trước, sau đó tìm những người khác tại Quần phương yến hôm nay. Ngài nói với bọn họ rằng Giản Hành Chi bị Hoa Dung bắt đi, dùng để triệu hồi Ngọc Linh Lung, dẫn bọn họ đi cứu Giản Hành Chi.”

Nàng vừa nghĩ rõ điểm này, toàn bộ mặt đất lập tức rung chuyển. Tạ Cô Đường đỡ Tần Uyển Uyển, cảm giác một pháp trận đột nhiên giáng từ trên trời xuống đất.

Những người này đều vì Ngọc Linh Lung mà tới, ai nấy thân thủ bất phàm, dù cho không cứu Giản Hành Chi thì cũng có thể giữ chân Hoa Dung.

“Giản Hành Chi, Hoa Dung đã đặt bẫy người đấy!”

“Vậy cô thì sao?” Tạ Cô Đường nhìn pháp trận dưới chân nàng. Mặc dù y chưa từng thấy pháp trận này, nhưng có thể lờ mờ cảm nhận được quy luật vượt ra ngoài tiểu thế giới này.

Cuộc thi nhiều người như vậy, luyện khí bậy bạ mà cũng đạt điểm tuyệt đối, dù cho nhóm người Thẩm Tri Minh mù toán, nhưng đáng lý Tạ Cô Đường không thể âm điểm. Giản Hành Chi một điểm đứng nhất, đúng là chuyện cười.

“Ta phải ngồi đây…” Tần Uyển Uyển lạnh mắt nhìn phương hướng linh khí lưu chuyển: “Kết Anh.”

Tạ Cô Đường sững sờ: “Tần cô nương?”

***

Những người này đều vì Ngọc Linh Lung mà tới, ai nấy thân thủ bất phàm, dù cho không cứu Giản Hành Chi thì cũng có thể giữ chân Hoa Dung.Giản Hành Chi không đáp. Lát sau, y bình tĩnh mở miệng: “Vi sư không nuôi con, xem như con hiếu thuận. Con yên tâm, vi sư lấy Ngọc Linh Lung giúp con…” Nói xong, Giản Hành Chi rút kiếm, lia mắt nhìn về phía Thúy Lục: “Tiện thể làm thịt bọn chúng.” Vở kịch nhỏ 1Tần Uyển Uyển: “Ta nói mà, không nới tay thì làm sao hạng nhất được.”

Tần Uyển Uyển: “Ta nói mà, không nới tay thì làm sao hạng nhất được.”

Một người không từ thủ đoạn để lấy được nhiều sức mạnh, vừa cần pháp trận tụ linh, vừa cần triệu hồi mảnh Ngọc Linh Lung, còn muốn tìm một thân thể, thông thường mục đích chính là ——Cuộc thi nhiều người như vậy, luyện khí bậy bạ mà cũng đạt điểm tuyệt đối, dù cho nhóm người Thẩm Tri Minh mù toán, nhưng đáng lý Tạ Cô Đường không thể âm điểm. Giản Hành Chi một điểm đứng nhất, đúng là chuyện cười.Muốn phục sinh một người. Vở kịch nhỏ 2Tạ Cô Đường: “Sư phụ cô là con khỉ à?”

Tạ Cô Đường nhìn pháp trận dưới đất, vội nói với Tần Uyển Uyển: “Tần cô nương, pháp trận này của tiền bối có thể kết hợp với kiếm của ta, không chừng có thể mở ra đường liên thông tại đây.”

Tần Uyển Uyển: “Cố Bắc Thành là xưng hô dành riêng cho sư phụ ta.”

Giản Hành Chi: “Ta biết ngay trong lòng đồ đệ, ta là Special.”

Y biết, nhưng y vẫn chọn để nàng ở lại nơi an toàn, còn mình đơn độc rời đi.

Tần Uyển Uyển: “Đúng vậy, người rất đặc biệt. Mấy năm qua, người là tên đàn ông duy nhất có thể khiến ta phẫn nộ.”

Vở kịch nhỏ 2 Vở kịch nhỏ 3“Giản Hành Chi, Hoa Dung đã đặt bẫy người đấy!”

Tần Uyển Uyển: “Tạ đạo quân, ngài cầm trái chuối này liên lạc với sư phụ.”

Tần Uyển Uyển hít sâu một hơi, ngồi xếp bằng, cắt vào lòng bàn tay, bày pháp trận tụ linh của Tịch Sơn. Dù sao cũng chẳng phải lần đầu tiên nàng đợi y, nàng không mắc nợ y, lần này cũng vậy.

Tạ Cô Đường: “Sư phụ cô là con khỉ à?”

5 9 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

9 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Hả vậy là muốn hồi sinh Lận Ngôn Chi à?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh chơi lại không đó? Đánh chung đi chứ mình anh sao thắng nổi?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh nhà mình siêu siêu siêu tốt luôn.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Còn hơn cả khỉ ấy, nhoi gần chớt

An Linh
An Linh
2 Năm Cách đây

ủa ta Kết Anh là sao nhỉ, ko đọc nhiều truyện tu tiên nên ko rành hihi

Trangtrang
Trangtrang
Reply to  An Linh
2 Năm Cách đây

tu tiên thường có các cấp bậc, thì sau kim đan là nguyên anh ó

Soleil
Soleil
2 Năm Cách đây

Sư phụ của Tần Uyển Uyển đúng là con khỉ ý, năng lượng dồi dào ko bao h cạn, nhảy nhót lung tung khắp chốn trêu tức ng khác

Duy Nhiên
Duy Nhiên
2 Năm Cách đây

Sư phụ đúng nhoi như khỉ mà.

Pumpkin Pie
Pumpkin Pie
2 Năm Cách đây

Đúng là dành riêng cho sư phụ thật, sau này ai ai cũng gọi tên thật, riêng sư phụ xài nickname.

9
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!