Cá muối cứu thế – Chương 76 (1)

Chương 76 (1)

Trêu chọc thần linh

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Vân Thiển còn chưa tới gần thần linh cải trang thành thanh niên kia, ngài đã liếc cô rồi biến mất tăm.

Ánh mắt kia giống như đang nói: “Muốn sờ mông ta, cô mơ giấc mộng xuân thu đi!”

Văn Tư Thành ngây người. Sau khi hoàn hồn, anh lắc cánh tay Vân Thiển lia lịa.

“Em thấy không? Anh ta đột nhiên biến mất kia, có cần báo Bang hội người chơi không, có khi nào là dị nguyên không?”

Vân Thin đáp: “Anh taįkhông phi dļnguyên. Chng phiăem tín ngưng,mt v thnúsao, hình như{ngài y hơirnh, ngưi thanhniên lúc nãyílà ngài y,em nhn ra.”

Văn Tư Thànhng ngưi, lpũtc cm khái:¸Vy mà emcũng nhn ra,òkhông ng emêli là tínĮđ trung thànhđy.”

Vân Thinɪkhông nói côàda vào môngđ nhn raįthn linh.

Văn TưThành: “Vương TưìTu tín ngưngjThn Bùn Vàng,thn linh caem tên gì?”ì

Vân Thin nghiêm]ngh nói: “Tcĺdanh ca thnɩlinh, sao cóth tùy tinnói vi anh,ɨem s bįngài y mng.”í

Văn Tư Thành:ïÙ ui, thnca em cũng°không va nh,nhân tính hóaîtht đy.”

Vân¸Thin: “Ch gìIna.”

Bn htiếp tc cucchy b buisáng b ctngang.

Vân Thin: 【Khôngng lúc trưc¸mình là kítht nghip, thnlinh tín ngưngếcũng là mtìdu thn(*) vôcông ri ngh,còn chng biếtbit danh làÏgì, đúng làèchng ra sao.】

(*)Du trong khôngìc đnh, diđng, du thntc là thnlinh hay điđây đi đó

Giinúp đng sauúhai ngưi đcđưc tiếng lòngàVân Thin, âmthm nghiến răng.

Tayáo ngài quétưqua, ánh sáng³lp lánh, biếnêmt ti ch.

VânõThin tr vnhà, tm xongbèn tin tayrút mt quynsách gc viết²bng ngôn ngĩmà cô munýhc, tìm ch°ngi xung phòngkhách bt đuèđc.

Bây gi cucÍsng ca côrt đơn gin,İnếu Đi boan không cóĩvic làm, côЇs kết thúcôbui tp sm,bt đu hcíít ngôn ngti nhà, tinth nm trênúsofa lưt phnmm xã hibng tư thếĮcong vo.

Lúc VănNhân Du khôngđcó gì làmõcũng s dafghế đc sáchìlàm t trưcca s sátđt, cùng đcèmt quyn sáchòhoc xem mtĺb phim.

Hai ngưiíthưng xuyên cãinhau vì ýɩkiến bt đng,cui cùng đĩthuyết phc ngưiìkia mà làmõloi chuyn đó,fcho đến khim hôi đmíđìa mi dngɪli.

Hôm nay VănĩNhân Du cn)m cuc hp,trong nhà chïcó mt mìnhVân Thin. TngÎHành Ch spáphi thi thángnên đang hcî trưng. Ô{T Hi vuiv bt cátrên bin, mt{lòng mun bánɨcá kiếm nhiuĩtin đ Vân]Thin chuyn khiánhà Văn NhânDu.

C na ngàyímà sách trênĩtay Vân Thinchưa lt mtìt, cô hơitht thn.

Cô cìkhông kim đưcnh đến thnlinh gp khi(chy b buiísáng, liên hvi câu nóiVăn Nhân Duĩcó ý gì.đThn linh vàbn h cócm giác gingnhau…

L nào bnh là hóathân ca thnùlinh thếgii tn thếkhác nhau?

Vân ThinĮxem sách khôngvô, cô dtìkhoát đóng “phch}li, cm đinthoi d đnhra ngoài doâmt vòng.

Gn đócó mt qungìtrưng ln, trongĪqung trưng thưngļhay có thanhăthiếu niên cmìván trưt chơith thao mohim “Cao thíti dân gian,tht th tiùâm ph.Tng đàn bcâu xám, bЇcâu trng đutrên qung trưng.:Chúng nó đãquen đưc choăn đúng giìti đây, thnhĭthong còn đưcăn vt nênĬlưi đi kiếmɪăn cc khkhp nơi.

“Bây giélà my gi?”ă

“M, lát naìcon v, con²mua hết đngưđ ăn mnói ri. Bâyĩgi con đang qung trưngTinh Nguyt, spîv đến nhà.”ĩ

“Biết ri, biếtri, em c:thích n ào,thích chia tayĬthì chia tay!

Dcèđưng ti qungtrưng đu làìâm thanh nļã. Vân ThinĪnhìn thy trênkhuôn mt nhngăngưi đi ngangqua mình dùít dù nhiuđu mang theos vui v,tc gin hockh đau ca²cuc sng.

Cô vađnh mm cưi,fbng có mt{ngưi đng vàovai cô, scòkhá mnh, suýtĬđy cô ngãíxung đt, mayămà ngưi njkp thi đli.

“Xin li.”

Nghethy ging nóiýnày, Vân Thinbng ngng đu,ágương mtkhác hoànitoàn vi buisáng nhưng côèkhng đnh đâycũng là thnlinh mà côquen biết.

Mc dùèch nghe ngàiínói chuyn vài(ln, nhưng côrt quen thucĩging điu, âmúđiu và thóiquen nh chĩca ngài. Đâyùchc chn làthn linh.

Vân Thin:įThn linh litìm đến, lnīnày không thda ngài yÍchy đưc.】

Thn linhbiến thành thanhniên b ngoàikhá đp trai,Vân Thin cý bày ran cưi ngưngíngùng: “Cm ơn.”

Gii: “… Gươngmt ngài biếnđi là giêsao, sao li:b nhn raÎri?

Vân Thinch thy bànĩtay đ bvai mình hơidùng sc, sauđó thn linhīlp tc biến]mt.

Nhng ngưi khácìđu chng đĪý ti nơiìnày.

Vân Thin nóithm trong lòng:Không đúng, mìnhcòn chưa vchtrn thân phn,vì sao vímt ca ngàiètrông ging nhưưlàm sao côũbiết ta làai thế.

Tht raàtrên mt caúGii chng cóbiu cm gì,Їnhưng Vân Thinli có cmgiác đó.

Cô ngixung bc thmêqung trưng, bêncnh có sinhviên hc vinăm thut HiThành hi côìcó th làmngưi mu haykhông. Bn hđến đây vvt thc, hiìvng có thïv vài bcìphong cnh đp.

Vân Thiển đồng ý ngay, nhóm sinh viên kia vui mừng hoan hô.

Cô chợt nhận ra mỗi lần thần linh xuất hiện đều cố ý để lộ một sơ hở cho cô phát hiện, chẳng lẽ ngài muốn kiểm tra cô thật à? Giống như thần tiên cố ý tạo ra khó khăn cho bốn thầy trò trong Tây Du Ký…

Trong lòng!

Giới lại trốn vào một góc, ngài đứng dưới bóng cây rậm rạp, bóng đổ phủ hơn nửa thân người. Thời gian đụng phải Vân Thiển lúc nãy quá ngắn, hơn nữa bị cô nhận ra ngay lập tức, dù trong cơ thể cô có Tính dục thì khi biết ngài ở đây cũng sẽ không xuất hiện.

Cô cẩn thận nhớ lại biểu hiện những lần vừa rồi của ngài, hầu như đều là sau khi cô khẳng định người này là thần linh trong lòng, ngài mới thay đổi thái độ mà biến mất. Đặc biệt là lần đầu tiên, cũng tức là lần chạy bộ buổi sáng, sắc mặt khó coi nhất…

Vân Thiển cũng nghệch mặt y hệt, sao thần linh lại biến mất rồi.

Giới ấn vào cây khô, chà lớp vỏ cây sần sùi, tầm mắt lướt nhanh qua ông lão nhặt rác gần đó, nảy ra một ý.

Vân Thiển âm thầm thảng thốt, chẳng lẽ thần linh biết đọc suy nghĩ?

Ngài lại biến mất không thấy tăm hơi.

Giới: “…” Thế này mà cũng nhận ra?

Ông cụ tóc bạc lưng còng cầm theo bao bố, bên trong đặt không ít chai nhựa rỗng. Ông vừa đi vừa cầm cây kẹp gắp chai rỗng dưới đất lên, chậm rãi tới gần chỗ vẽ vật thực.

Vân Thiển nhìn thấy một ông cụ bẩn thỉu ngã dưới đất, cô bèn bước lên đỡ. Sinh viên bên cạnh vội nói: “Chị chị, chị đợi đã, để tụi em quay hình lại cho chị, coi chừng là kẻ ăn vạ!”

“Ối ——”

Vân Thiển từ chối khéo, bây giờ lòng cô chỉ có thần linh.

Vân Thiển nhìn thấy một ông cụ bẩn thỉu ngã dưới đất, cô bèn bước lên đỡ. Sinh viên bên cạnh vội nói: “Chị chị, chị đợi đã, để tụi em quay hình lại cho chị, coi chừng là kẻ ăn vạ!”

Muốn xác nhận chuyện này chỉ có thể đợi thần linh xuất hiện lần nữa.

Vân Thiển: “…” Xã hội này đã hiểm ác đến vậy rồi sao?

Sinh viên quay phim nghệch mặt nhìn di động, tự nhiên bọn họ lấy điện thoại ra làm gì, chẳng phải đang vẽ tranh sao, sao lại đi quay hình người mẫu, chẳng lẽ suy nghĩ muốn chuyển sang nhiếp ảnh trong lòng bị lộ?

Cô tiếp tục ngồi ở quảng trường chờ đợi thần linh xuất hiện.

Cô đỡ ông cụ dậy, lo lắng hỏi: “Ông vẫn ổn chứ, cần đi bệnh viện hoặc liên hệ…” Rồi đột nhiên im bặt.

Vân Thiển đồng ý ngay, nhóm sinh viên kia vui mừng hoan hô.

Hai mắt người kia sáng ngời, không hề giống một ông lão.

Vân Thiển: 【 Hay thật, thần linh bắt đầu chơi trò nhập vai kiểm tra nhân phẩm mình sao? 】

Khoan đã!

Giới: “…” Thế này mà cũng nhận ra?

Hai mắt người kia sáng ngời, không hề giống một ông lão.

Ngài lại biến mất không thấy tăm hơi.

Lần thứ hai, ngài biến thành người đẹp dáng chuẩn, lời nói lúc mời Vân Thiển uống trà chiều khoa trương giống như nữ phụ ác độc. Ngài lại bị Vân Thiển nhận ra, biến mất ngay lập tức.

Nhưng làm sao ngài biết cô nhận ra thân phận của ngài? Khả năng diễn kịch của cô xưa nay rất tốt, chắc chắn không hề để lộ sơ hở giống như thần linh, chỉ khẳng định người đó là thần linh trong lòng mà thôi…

Giới lại trốn vào một góc, ngài đứng dưới bóng cây rậm rạp, bóng đổ phủ hơn nửa thân người. Thời gian đụng phải Vân Thiển lúc nãy quá ngắn, hơn nữa bị cô nhận ra ngay lập tức, dù trong cơ thể cô có Tính dục thì khi biết ngài ở đây cũng sẽ không xuất hiện.

Sinh viên quay phim nghệch mặt nhìn di động, tự nhiên bọn họ lấy điện thoại ra làm gì, chẳng phải đang vẽ tranh sao, sao lại đi quay hình người mẫu, chẳng lẽ suy nghĩ muốn chuyển sang nhiếp ảnh trong lòng bị lộ?

Chắc chắn ngài có thể đọc suy nghĩ, nhưng không biết là đọc được suy nghĩ lớp ngoài hay là ý nghĩ thật sự trong nội tâm. Nếu là vế trước, cô còn có thể nghĩ cách giấu giếm, nếu là vế sau thì không được.

Vân Thiển cũng nghệch mặt y hệt, sao thần linh lại biến mất rồi.

Cô chợt nhận ra mỗi lần thần linh xuất hiện đều cố ý để lộ một sơ hở cho cô phát hiện, chẳng lẽ ngài muốn kiểm tra cô thật à? Giống như thần tiên cố ý tạo ra khó khăn cho bốn thầy trò trong Tây Du Ký…

Vân Thiển chửi bậy trong lòng, cái này đúng là đội quần mà!

“Ối ——”

Sinh viên học viện mỹ thuật vẽ vật thực xong, bày tỏ cảm ơn đối với người mẫu Vân Thiển, đồng thời mời Vân Thiển thường xuyên đến trường bọn họ làm người mẫu, vẽ cô rất dễ.

Giới không hiểu nguyên nhân Vân Thiển phát hiện ra ngài, Vân Thiển cũng không hiểu nguyên nhân Giới biến mất.

Vân Thiển từ chối khéo, bây giờ lòng cô chỉ có thần linh.

Vân Thiển: 【 Hay thật, thần linh bắt đầu chơi trò nhập vai kiểm tra nhân phẩm mình sao? 】

Cô tiếp tục ngồi ở quảng trường chờ đợi thần linh xuất hiện.

Thời điểm nắng chiều chiếu xuống, thần linh lại xuất hiện ba lần.

Giới ấn vào cây khô, chà lớp vỏ cây sần sùi, tầm mắt lướt nhanh qua ông lão nhặt rác gần đó, nảy ra một ý.

Lần thứ ba, ngài biến thành người đàn ông trung niên lôi thôi đi tuyển dụng, bảo khí chất và vóc dáng Vân Thiển rất hợp làm minh tinh. Lúc nói chuyện, ông ta không hề để lộ ra sơ hở, nhưng khi Vân Thiển khẳng định người này là thần linh, người đó lại biến mất.

Lần đầu tiên, ngài biến thành đứa bé năm tuổi, đi đứng vững vàng, nói chuyện lưu loát giống như bánh bao nhỏ thiên tài của Tổng giám đốc bá đạo. Khi bị Vân Thiển nhận ra, ngài lập tức biến mất.

Lần thứ hai, ngài biến thành người đẹp dáng chuẩn, lời nói lúc mời Vân Thiển uống trà chiều khoa trương giống như nữ phụ ác độc. Ngài lại bị Vân Thiển nhận ra, biến mất ngay lập tức.

Lần thứ ba, ngài biến thành người đàn ông trung niên lôi thôi đi tuyển dụng, bảo khí chất và vóc dáng Vân Thiển rất hợp làm minh tinh. Lúc nói chuyện, ông ta không hề để lộ ra sơ hở, nhưng khi Vân Thiển khẳng định người này là thần linh, người đó lại biến mất.

Vân Thiển: “…” Xã hội này đã hiểm ác đến vậy rồi sao?

Giới không hiểu nguyên nhân Vân Thiển phát hiện ra ngài, Vân Thiển cũng không hiểu nguyên nhân Giới biến mất.

Vân Thiển vô cùng chắc chắn sau khi cô nhận ra thân phận của ngài, thần linh mới lập tức biến mất.

Vân Thiển vô cùng chắc chắn sau khi cô nhận ra thân phận của ngài, thần linh mới lập tức biến mất.

Nhưng làm sao ngài biết cô nhận ra thân phận của ngài? Khả năng diễn kịch của cô xưa nay rất tốt, chắc chắn không hề để lộ sơ hở giống như thần linh, chỉ khẳng định người đó là thần linh trong lòng mà thôi…

Khoan đã!

Trong lòng!

Vân Thiển âm thầm thảng thốt, chẳng lẽ thần linh biết đọc suy nghĩ?

Cô cẩn thận nhớ lại biểu hiện những lần vừa rồi của ngài, hầu như đều là sau khi cô khẳng định người này là thần linh trong lòng, ngài mới thay đổi thái độ mà biến mất. Đặc biệt là lần đầu tiên, cũng tức là lần chạy bộ buổi sáng, sắc mặt khó coi nhất…

Có phải ngài nghe thấy chuyện cô bảo muốn sờ mông ngài không?

Vân Thiển chửi bậy trong lòng, cái này đúng là đội quần mà!

Chắc chắn ngài có thể đọc suy nghĩ, nhưng không biết là đọc được suy nghĩ lớp ngoài hay là ý nghĩ thật sự trong nội tâm. Nếu là vế trước, cô còn có thể nghĩ cách giấu giếm, nếu là vế sau thì không được.

Muốn xác nhận chuyện này chỉ có thể đợi thần linh xuất hiện lần nữa.

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

6 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

á à hóa ra không phải ngại ngùng quê quê như những gì em tưởng không hổ là Vân Tiển mà

Last edited 3 Năm Cách đây by Huong Zan
Giangg
Giangg
3 Năm Cách đây

Lần đầu tiên cảm thấy biết đọc suy nghĩ cũng ko phải là hay. Người ta đọc suy nghĩ phải giống giáo sư Xavier, đây Giới đọc toàn ý nghĩ mông với chả sắc ??

Mai Tram
Mai Tram
3 Năm Cách đây

Hết quần để đội rồi chị ơi, tém tém lại ko thôi tới thần linh cũng sợ chạy mất dép

Azan0306
Azan0306
3 Năm Cách đây

Thôi anh khỏi thử nữa, kiểu gì cũng nhận ra thôi, hông biết sao chị hay vậy nữa.

Azan0306
Azan0306
3 Năm Cách đây

Hình như lúc nhỏ anh làm gì mà chị tự nhiên bị cận đó rồi chỉ có thể nhìn rõ mỗi anh thôi nên chỉ cần anh xuất hiện là chị biết anh liền luôn?

Linh
Linh
3 Năm Cách đây

Tưởng Vân chó sẽ đội quần nhưng không, chị rất là tỉnh nha =))))))
Thật sự tò mò ? Giới cong đến mức nào mà Vân chó ấn tượng sâu sắc thế =)))))

6
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!