Cá muối cứu thế – Chương 77 (2)

Chương 77 (2)

Suýt nữa tiêu đời

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Thần Hải Vu đáp: “Bộ tộc Phù thủy biển chúng ta có khả năng bói toán bẩm sinh, ta biết trừ hai vị thần tối cao ra còn có một kẻ khác, có điều y vẫn luôn ngủ say, chỉ khi thế giới bên bờ vực hủy diệt mới thức tỉnh, dù là thần linh cũng không chịu nổi một đòn dưới tay y. Y là người quét đường mà Thần Mẫu lưu lại để bảo vệ sinh linh vạn giới, chuyên dùng để đối phó thần linh mất tư cách.”

Thần Bùn Vàng nghe thấy bèn run rẩy. Dưới sự giải thích của Thần Hải Vu, ngài tựa như thấy được tương lai không xa của bản thân.

Thn Hi Vu đi ging:ɪ“Ta ch đùathôi, nhìn vmt hai vúnghiêm trng thếnào kìa. Đâyđu ch làli đn, vthn kia ngayc danh xưngľcũng không có,³mc dù trongtc chúng taàcó ghi chépơnhưng cũng chtóm gn bngócm t ThnVô Danh. Nếuìthn linh mnh}m như vytht s tnti, làm saoơngay c danhxưng cũng chngđ.”

Gii: “Nhàmĩchán.”

Thn HiVu vươn vai:“Ta vn chưaɩlàm thn linhãđã. Nhìn xemđám thn ngiôhưng sc mnhtín ngưng catín đ cókh năng dinúi lp bin,àli có thmi ngày triqua cuc sngxa hoa tryúlc hoang phííthi gian kiakìa, ta thíchlàm thn linhnhư vy.”

Nghethế, Gii nhìnv phía đámîthn linh thamìgia bui tic,dáng v bnih lúc nàytrông khác gìôsinh linh cóídc vng?

Li caĩThn Hi Vuɨkhiến mt ThnBùn Vàng nóngĩrc. Trưc khiĮtr thành thn,lúc vn còn{là mt ccphân, ngài tngđgp qua vôÏs sinh linhĩlưu lc khôngchn dung thân.ÏVì vy ngàimi mun trĩthành thn linh,không mun nhìnthy cnh tưngònhư vy na.

Vsau, khi đã[tr thành thnlinh, ngài chïmun tht nhiusc mnh tín)ngưng, không munlãng phí thnílc đi giúp(đ tín đ

“Gii,îđến đây.”

GiiĮnghe thy ThnĨBóng Ti giĮmt mình ngài.ĩNgài ti gnv trí ThnĮBóng Ti ngi,na qu dưi[đt: “Thn Ph.”

Cnh tưng bêntrong bui ticm nhòe ri)biến mt, đâylà không gianca riêng ThnBóng Ti.

Thn BóngĩTi: “Gn đây}tc đ tujluyn ca contr nên chmôchp, chng phi}con mun ngưng}luyn ra Thnìcách đ nhngthn kia nhìnfbng cp mtĩkhác sao?”

Giilc đu: “ThnĩPh, ch làìcon cm thyínghi hoc.”

ThnìBóng Ti: “Nghihoc thế nào?”

Gii: “Mc dùnhng thn linhkhác tu luyn³ra Thn cáchInhưng cũng sıkhông vt hếtĩdc vng. Bn h đus kết hp)tu luyn vinhng th cóísn ca bnthân, con vnɨsinh ra tdc vng, vìsao…

Thn BóngİTi: “Con đangnghi ng ai,là con haylà ta? Chưaâđưc bao lâu,ïcon đã quênìchuyn sp chếtlúc trưc risao?”

Gii: “ThnPh, con khôngîcó.”

Thn BóngīTi trách mng:ĩ“Hay là conÎmun ta thuɪhi Vương Lâm?iTín đ loàingưi duy nhtca con sauếkhi biết đưccon là cái:gì, biết đưcĩkết qu thếônào, liu cócòn tiếp tctín ngưng conùkhông? Con munbiến mt mtln na à!”í

Gii tht th(lung cung nói:ãThn Ph, conòkhông h nghĩnhư vy, chlà con khôngfbiết phi làmsao?

Ging điuļThn Bóng TiÍchuyn sang trnan: “Con còn°nh, li chiaįra nhiu phân{thân mt lưtđ tu hành,ívn d gpvn đ, bbn h nhhưng là chuyn]không th tránhákhi.”

“Con chcn gi vngábn tâm.”

Giiíb Thn BóngTi đưa vjthn đin, cmâtúc ln na.

ThnɪBóng Ti chorng ngài chylung tung cácìthế gii nh,¸cha quá nhiutp nim nênêmi nh hưngôtu luyn. NgàiÍphi thu hiũthêm ít nhtímt phân thânmi có thïri khi thnîđin.

Thn đin hiuqunh, ngoi trngài thì chngcòn sinh vtîsng nào khác.

Giibưc tng bưcđến bên hnưc ngài thíchónht. Gi vngbn tâm, nhưngbn tâm caÍngài là gì?

Ngàiêvn luôn nghĩngài phi trthành mt thnlinh có đưc)Thn cách, đưcéchúng thn kínhìtrng ging nhưThn Chiến Tranh.Nhưng bây gi,mt ging nóiínói cho ngàiíbiết, chuyn ngàiítht s munįlàm không phiļth này.

Nưc htrong vt phnÏchiếu đôi mtЇmàu vàng caGii, sóng nưclăn tăn, chuyníngài mun làm…

Mtging nói nhinhàng văng vngtrong thn đin.

“Hydit…

Kim soát…Ĩ

“Tân sinh

Giiìtht thn ngng°đu, ban nãylà ai đangnói. Ngài đangđnh lng nghecn thn, mttín đ nũào lnh lót{cu nguyn liênéhi.

Quý ngài thnílinh thông minhvĩ đi ơi,ļngài có thĩđáp ng mtìnguyn vng ca¸tôi không?】

【Gn đâytôi tìm đưcmt ngưi đàn³ông mi, anhy tên ThmGii, đ liícho tôi mnhfgiy ri raĺđi không liít bit. Tôirt rt rtmun gp anhy, mt ngàyĩkhông gp, tôiônhư sp chếtđến nơi!】

Quýìngài thn linh,vn năng ttèbng hp dnnhư ngài chcchn không đànhólòng nhìn tínĩđ ca mìnhmc bnh tươngtư mà chếtđâu nh?

Tâmtrng Gii khónói nên li,ĺrt cuc làĩsc hp dnca bn thìquá ln hayÎlà đám phânthân kia quáɩvô dng?

Cho dùlà thế nào,Vân Thin đúngĩlà đã vĮđưc mông nga,íkhiến Gii vuilên không ít,ăbèn gi chocô mt hiéđáp nho nh.

Ngnónến cháy trênbàn biến thànhìbươm bưm, bayđmt vòng giakhông trung riquay li timínến. Vân Thinnhn đưc hiđáp, mt màyhn h.

Ô TĭHi len lénếđóng khe hôca phòng, rmt suy nghĩ.

Sovi đám phânĩthân bn h,]ch gái càngİthích bn thàhơn.

Vì sao? Lĩnào vì bnıth quá ngc?!

Ô Tề Hải đưa ra quyết định, cậu muốn đàm phán với bản thể.

Đặng Lan Lan: “Vội gì chứ, nói cho cùng chúng ta cũng là người cùng trải qua hai thế giới, có lẽ tôi có thể giúp đỡ.”

Thật ra từ giữa tháng chín tới đầu tháng mười, Vân Thiển vẫn luôn nhận được tin nhắn hẹn ra ngoài gặp mặt của Đặng Lan Lan, cô viện đủ lý do từ chối.

***

“Cô ấy là người của ta.”

Tháng mười bắt đầu, sau một cơn mưa lớn, nhiệt độ không khí giảm xuống nhanh chóng.

Đặng Lan Lan cầm dao rọc giấy nhắm chính xác vào lưng Vân Thiển, vô cảm nói: “Xin lỗi, tôi chỉ vì gia đình mình.”

Trưa ngày 3 tháng mười, Vân Thiển nhận được một cuộc điện thoại.

Theo bản năng, trong lòng cô cho rằng Đặng Lan Lan rất nguy hiểm, không muốn gặp riêng cô ta ở thế giới hiện thực.

Đặng Lan Lan do dự nói: “Tôi nhớ tôi không phải người bẩm sinh không có tình cảm. Hình như khi còn bé, tôi vì làm chuyện gì đó mà giao dịch với một kẻ kỳ lạ. Kẻ đó ban cho tôi sức mạnh và khả năng phản ứng vượt xa người thường, nhưng lấy đi tất cả tình cảm của tôi.”

Điện thoại đến từ bà chủ tiệm bánh bao dưới lầu nhà trọ lúc trước. Bà nói con trai vừa ra khỏi trại cai nghiện đã xảy ra tai nạn giao thông, tiền tiết kiệm trong tay bà không đủ, muốn hỏi Vân Thiển mượn một ít.

Ô Tề Hải đưa ra quyết định, cậu muốn đàm phán với bản thể.

Bà chủ thật sự không tìm được ai vay mượn nên mới tìm đến Vân Thiển.

Quạt xếp bất ngờ xuất hiện ngăn cản dao rọc giấy của Đặng Lan Lan, cô ta lấy làm lạ nhìn xuống ——

Vân Thiển nhìn trời. Đặng Lan Lan đang tự thú đấy à, cô ta thật sự là tội phạm sát nhân liên hoàn mà đồng chí Vân điều tra lúc trước, cũng tức là người trong tài liệu vụ án Vân Thiển lén xem khi còn bé ư?

Lúc trước, bà chủ rất quan tâm cô, Vân Thiển vừa nghe đã lập tức bắt xe đi tìm bà.

Vân Thiển: “?”

Cô ta bước lên trước, bắt lấy cổ tay Vân Thiển.

Đợi Vân Thiển chạy tới phòng trọ, cô không gặp được bà chủ.

Đặng Lan Lan: “Ngày đó ở đáy biển, mùi trên người Ô Tề Hải gợi lên cảm giác đói bụng trong tôi, cũng khiến tôi nhớ ra chuyện đã từng giao dịch với người khác. Trực giác nói cho tôi biết, thần linh mà cô tín ngưỡng có thể giúp tôi bình thường trở lại…”

Người đứng đợi cô ở đó lại là Đặng Lan Lan!

Đợi Vân Thiển chạy tới phòng trọ, cô không gặp được bà chủ.

Thời gian tựa như tạm dừng chốc lát, một giây sau, dao rọc giấy tiếp tục đâm xuống.

Thật ra từ giữa tháng chín tới đầu tháng mười, Vân Thiển vẫn luôn nhận được tin nhắn hẹn ra ngoài gặp mặt của Đặng Lan Lan, cô viện đủ lý do từ chối.

Theo bản năng, trong lòng cô cho rằng Đặng Lan Lan rất nguy hiểm, không muốn gặp riêng cô ta ở thế giới hiện thực.

“Nếu không phải bất đắc dĩ, tôi cũng không muốn làm cô bị thương, cha cô là người có ơn với tôi.”

Vân Thiển: “Chị Lan Lan, ngại quá, khoảng thời gian này tôi vẫn luôn bận rộn, không có thời gian chứ không phải cố ý không gặp chị. Nếu bà chủ không sao, tôi trở về trước, còn có chuyện khác phải làm.”

Vân Thiển: “Ý cô là, chuyện hot search lần đó không phải cô làm?”

Sao Đặng Lan Lan lại xuất hiện ở đây?

Cô ta lấy một con dao rọc giấy từ trong túi ra.

Trưa ngày 3 tháng mười, Vân Thiển nhận được một cuộc điện thoại.

Vân Thiển lùi về sau một bước.

Anh duỗi tay ôm Vân Thiển, đặt cô ngồi lên đầu gối, quạt xếp mở ra, một loạt động tác lưu loát trôi chảy, vô số ảo ảnh đá quý vây quanh người anh.

Đặng Lan Lan lạnh nhạt nói: “Vân Thiển, muốn gặp mặt cô thật khó mà. Người cô muốn gặp đã chạy tới bệnh viện rồi, tôi nói tôi là người quen của cô, đã cho bà mượn phí phẫu thuật.”

Vẫn không có hồi đáp.

Đặng Lan Lan suy nghĩ chốc lát: “Nếu như cô bị thương, hẳn thần linh sẽ tìm đến cô. Dựa theo quan sát hành vi của thần buổi tối hôm trước, hẳn thần rất quan tâm sự an nguy của cô.”

Vân Thiển: “Chị Lan Lan, ngại quá, khoảng thời gian này tôi vẫn luôn bận rộn, không có thời gian chứ không phải cố ý không gặp chị. Nếu bà chủ không sao, tôi trở về trước, còn có chuyện khác phải làm.”

Đặng Lan Lan: “Điện thoại ở trong túi à, tốt nhất cô đừng gọi hai thằng nhóc lợi hại của cô tới đây. Cô không cần sợ tôi, tôi không có ác ý với cô. Mặc dù sau khoảng thời gian điều tra, tôi phát hiện hóa ra cô là người của Thủ đô, cha cô là Vân Kiến Quốc, tôi biết ông ta, tuy có lẽ ông ta không nhớ tôi khi lớn lên. Nói vậy, chúng ta cũng xem như người quen rồi.”

Đặng Lan Lan: “Vội gì chứ, nói cho cùng chúng ta cũng là người cùng trải qua hai thế giới, có lẽ tôi có thể giúp đỡ.”

Bà chủ thật sự không tìm được ai vay mượn nên mới tìm đến Vân Thiển.

Cô ta bước lên trước, bắt lấy cổ tay Vân Thiển.

Đặng Lan Lan lạnh nhạt nói: “Vân Thiển, muốn gặp mặt cô thật khó mà. Người cô muốn gặp đã chạy tới bệnh viện rồi, tôi nói tôi là người quen của cô, đã cho bà mượn phí phẫu thuật.”

Tim Vân Thiển đập nhanh, ngoài mặt không biểu hiện gì, chỉ ngỡ ngàng nói: “Chị Lan Lan, chị đang làm gì đấy, tôi cũng không chạy trốn, chị nắm vậy đau tôi đấy. Là mấy chuyện của Bang hội người chơi, tôi đã gia nhập Bang hội người chơi rồi.”

Vân Thiển hoảng hốt nói: “Tôi cảnh cáo cô, xung quanh đây đều có camera mới lắp, cô lẩn trốn lâu như vậy chắc hẳn không muốn để người khác phát hiện thân thận… Rốt cuộc cô muốn tôi làm gì?”

Cô cười ha ha, đút tay vào túi sờ nút bên sườn điện thoại, chuẩn bị gọi Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải.

Đặng Lan Lan: “Điện thoại ở trong túi à, tốt nhất cô đừng gọi hai thằng nhóc lợi hại của cô tới đây. Cô không cần sợ tôi, tôi không có ác ý với cô. Mặc dù sau khoảng thời gian điều tra, tôi phát hiện hóa ra cô là người của Thủ đô, cha cô là Vân Kiến Quốc, tôi biết ông ta, tuy có lẽ ông ta không nhớ tôi khi lớn lên. Nói vậy, chúng ta cũng xem như người quen rồi.”

Dao tăng thêm lực, Vân Thiển liền nói: “Đừng gấp, để tôi cầu nguyện thêm lần nữa.”

Năng lực của Vân Thiển không bằng Đặng Lan Lan, phản kháng một lát đã bị đối phương khống chế.

Vân Thiển nhìn trời. Đặng Lan Lan đang tự thú đấy à, cô ta thật sự là tội phạm sát nhân liên hoàn mà đồng chí Vân điều tra lúc trước, cũng tức là người trong tài liệu vụ án Vân Thiển lén xem khi còn bé ư?

Đặng Lan Lan: “Tôi muốn nói chuyện với thần linh mà cô tín ngưỡng. Gần đây tôi nhớ ra một vài chuyện, chỉ có thần linh đó mới có thể giúp tôi.”

Vân Thiển: “Cô đang nói gì vậy?”

***

Đặng Lan Lan: “Vân Thiển, tôi còn giỏi diễn kịch hơn cô, trước mặt tôi giả vờ cũng vô dụng. Lần trước gặp ở đáy biển, tôi đã phát hiện thái độ cô bất thường. Cô nghĩ chuyện trên hot search lần đó là tôi làm, có phải Lý Duy nói cho cô biết không?”

Không có hồi đáp.

Vân Thiển chần chờ, Đặng Lan Lan giơ dao rọc giấy lên: “Lần này, tôi gấp gáp tìm cô như vậy là bởi vì tôi sắp không khống chế nổi bản thân nữa rồi. Sáng sớm ngày hôm sau trở về từ thế giới tận thế, tôi đã muốn ra tay với con trai và chồng mình, bọn họ là hai người quan trọng nhất trong cuộc đời tăm tối của tôi.”

Cô ta lấy một con dao rọc giấy từ trong túi ra.

Cô cười ha ha, đút tay vào túi sờ nút bên sườn điện thoại, chuẩn bị gọi Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải.

Vân Thiển hoảng hốt nói: “Tôi cảnh cáo cô, xung quanh đây đều có camera mới lắp, cô lẩn trốn lâu như vậy chắc hẳn không muốn để người khác phát hiện thân thận… Rốt cuộc cô muốn tôi làm gì?”

Vân Thiển: “Cô đang nói gì vậy?”

Tháng mười bắt đầu, sau một cơn mưa lớn, nhiệt độ không khí giảm xuống nhanh chóng.

Đặng Lan Lan: “Tôi muốn nói chuyện với thần linh mà cô tín ngưỡng. Gần đây tôi nhớ ra một vài chuyện, chỉ có thần linh đó mới có thể giúp tôi.”

Dao rọc giấy đã đặt lên cổ, Vân Thiển chỉ đành nhắm mắt cầu nguyện điên cuồng.

Vân Thiển: “Chuyện gì, cô phải nói cho tôi biết trước. Như vậy lúc cầu nguyện, tôi mới có thể nói với ngài ấy, để ngài quyết định xem có nói chuyện với cô không.”

Bên cạnh Vân Thiển xuất hiện một thanh niên mặt trắng như ngọc ngồi xe lăn, khóe mắt có một nốt ruồi đỏ tươi, khoác áo choàng trắng bên ngoài trường sam màu tím, toàn thân toát lên sự lạnh lẽo, nheo mắt nhìn cô ta, nhẹ nhàng nói: “Không được.”

Đặng Lan Lan do dự nói: “Tôi nhớ tôi không phải người bẩm sinh không có tình cảm. Hình như khi còn bé, tôi vì làm chuyện gì đó mà giao dịch với một kẻ kỳ lạ. Kẻ đó ban cho tôi sức mạnh và khả năng phản ứng vượt xa người thường, nhưng lấy đi tất cả tình cảm của tôi.”

Vân Thiển: Cô ta đúng là bà điên đầu óc thất thường!

Vân Thiển: “?”

Vân Thiển: “Ảo giác của cô ở đâu ra vậy, tôi còn chưa cảm thấy mình quan trọng với thần nữa! Có lời gì từ từ nói, tuyệt đối đừng ra tay!”

Tim Vân Thiển đập nhanh, ngoài mặt không biểu hiện gì, chỉ ngỡ ngàng nói: “Chị Lan Lan, chị đang làm gì đấy, tôi cũng không chạy trốn, chị nắm vậy đau tôi đấy. Là mấy chuyện của Bang hội người chơi, tôi đã gia nhập Bang hội người chơi rồi.”

Đặng Lan Lan: “Ngày đó ở đáy biển, mùi trên người Ô Tề Hải gợi lên cảm giác đói bụng trong tôi, cũng khiến tôi nhớ ra chuyện đã từng giao dịch với người khác. Trực giác nói cho tôi biết, thần linh mà cô tín ngưỡng có thể giúp tôi bình thường trở lại…”

Cô mở mắt nói: “Thần linh không phản ứng gì cả.”

Vân Thiển: “Ý cô là, chuyện hot search lần đó không phải cô làm?”

Đặng Lan Lan gật đầu: “Đúng là tôi có đi đâu đó, nhưng không phải đi giết người. Tôi đã từng giết người, cũng thành thạo cách giết người, nhưng việc đó không phải tôi làm. Sau này, tôi chỉ làm người khác bị thương chứ chưa từng giết người trong thế giới hiện thực.”

Vân Thiển chần chờ, Đặng Lan Lan giơ dao rọc giấy lên: “Lần này, tôi gấp gáp tìm cô như vậy là bởi vì tôi sắp không khống chế nổi bản thân nữa rồi. Sáng sớm ngày hôm sau trở về từ thế giới tận thế, tôi đã muốn ra tay với con trai và chồng mình, bọn họ là hai người quan trọng nhất trong cuộc đời tăm tối của tôi.”

Đúng 15 giờ, Vân Thiển bước vào thế giới tận thế.

“Nếu không phải bất đắc dĩ, tôi cũng không muốn làm cô bị thương, cha cô là người có ơn với tôi.”

Dao rọc giấy đã đặt lên cổ, Vân Thiển chỉ đành nhắm mắt cầu nguyện điên cuồng.

Không có hồi đáp.

Sao Đặng Lan Lan lại xuất hiện ở đây?

Cô mở mắt nói: “Thần linh không phản ứng gì cả.”

Dao tăng thêm lực, Vân Thiển liền nói: “Đừng gấp, để tôi cầu nguyện thêm lần nữa.”

Vân Thiển lùi về sau một bước.

Vẫn không có hồi đáp.

Đặng Lan Lan suy nghĩ chốc lát: “Nếu như cô bị thương, hẳn thần linh sẽ tìm đến cô. Dựa theo quan sát hành vi của thần buổi tối hôm trước, hẳn thần rất quan tâm sự an nguy của cô.”

Vân Thiển: “Ảo giác của cô ở đâu ra vậy, tôi còn chưa cảm thấy mình quan trọng với thần nữa! Có lời gì từ từ nói, tuyệt đối đừng ra tay!”

Năng lực của Vân Thiển không bằng Đặng Lan Lan, phản kháng một lát đã bị đối phương khống chế.

Đặng Lan Lan cầm dao rọc giấy nhắm chính xác vào lưng Vân Thiển, vô cảm nói: “Xin lỗi, tôi chỉ vì gia đình mình.”

Vân Thiển: Cô ta đúng là bà điên đầu óc thất thường!

Đúng 15 giờ, Vân Thiển bước vào thế giới tận thế.

Thời gian tựa như tạm dừng chốc lát, một giây sau, dao rọc giấy tiếp tục đâm xuống.

Quạt xếp bất ngờ xuất hiện ngăn cản dao rọc giấy của Đặng Lan Lan, cô ta lấy làm lạ nhìn xuống ——

Bên cạnh Vân Thiển xuất hiện một thanh niên mặt trắng như ngọc ngồi xe lăn, khóe mắt có một nốt ruồi đỏ tươi, khoác áo choàng trắng bên ngoài trường sam màu tím, toàn thân toát lên sự lạnh lẽo, nheo mắt nhìn cô ta, nhẹ nhàng nói: “Không được.”

Anh duỗi tay ôm Vân Thiển, đặt cô ngồi lên đầu gối, quạt xếp mở ra, một loạt động tác lưu loát trôi chảy, vô số ảo ảnh đá quý vây quanh người anh.

Người đứng đợi cô ở đó lại là Đặng Lan Lan!

“Cô ấy là người của ta.”

4.8 9 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

6 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Mạnh dạn đoán lần này là bối cảnh cổ đại r. ??Kkkk

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Còn hai phân thân trong người chắc Vâ Thiển không sao đâu hả.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tới thế giới cổ đại hả?

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Không biết có phải Đặng Lan Lan giao dịch với thần Bóng Tối không nhỉ ???
Vị thần Vô danh chắc chính là Giới nhỉ ???
Ôi công tử như ngọc ở cổ đại sao, mê chữ ê kéo dài

keobonggonmauhong
keobonggonmauhong
2 Năm Cách đây

Lần này là phân thân nào đây hmm

luwucii
luwucii
2 Năm Cách đây

Nghi vấn Giới là vị thần mạnh nhất nhưng bị ông thần bóng tối lừa để kìm chế sức mạnh

6
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!