Cá muối cứu thế – Chương 80

Chương 80

Nhìn anh ta chưa

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Vân Thiển lại di chuyển vài viên đá.

Soạt, soạt, soạt!

Vân Thiển: Hay thật, không ngờ lại là Anipop!

Đá quý trên tấm rèm đen liên tục di chuyển xuống, sản sinh ra tiếng đá quý va chạm liên hồi cùng với tiếng biến mất của cục tẩy bôi qua giấy.

Vân Thiển được xem như nửa người chơi Anipop, từng chơi hết trò chơi Anipop có tiếng trên thị trường, cũng tức là trình độ gà mờ một hai nghìn ván.

So vi các trò chơiïkhác, Anipop khôngcn k thutgì, đôi khi¸qua ca cònnh vn may.

Bíquyết rt đơn)gin, c gngkết ni tht¹nhiu, t hpİthành kết cuvũ khí, sídng vũ khíhp lý.

Nhưng cáiìtrưc mt…

Vân Thinsuy nghĩ cáchĮthc chiến đuthế gii tnthế hn s{không bình thưngInhư vy.

Vân Thin]va nghĩ tiđây, năm viênĩđá quý cùngЇmàu t hpthành hình chôT.

Ngay lúc kếtÏcu va to¸thành, khu vcnày méo móĪbiến dng, chuynthành mt hđen vũ trơc nh.

H đenívũ tr sâuthm, ánh sánglp lánh, taĩnhư chiêu thcđ“H đen vũîtr ca nhân¸vt nào đótrong trò chơi)sa bt cóđc(*).

(*) Tên gikhác ca gameDungeon and Fighterĭ(DNF)

Vân Thin lmbm: “Tao nghing mày làtrái bom.”

Đúngnhư d đoán,ıhiu qu màh đen vũtr to raĩđó là ntung.

Phm vi nùtung là 5×5ĭô, âm thanh°mang li cm{giác sng đng,éli còn cck quen tai.

VânThin suy nghĩ,nh ri.

Đây khôngphi là âm³thanh cô nghethy lúc TôQuân cu mình[sao!

Thì ra phươngthc chiến đuîtrông va giàuva lóa mtɩca anh chínhlà nghiêm túcâchơi Anipop à?

VânýThin nhanh chóngũlàm quen viíquy lut quyếtìđu đá quý.

Đi³khái ging viĩAnipop.

Kết cu đcbit hình thànhļthông qua thp đá quýïcó th toõthành ba loivũ khí khácnhau, ln lưtlà ——

H đenvũ tr: toira v n,Ïtiêu tr ttc đá quýtrong phm viı5×5 xung quanhh đen.

Sao băng:tiêu tr bnthân trong phmvi ch thp1 ô vuông,đtiếp đó baylưn ri đápIxung ngu nhiên,đng thi tiêuđtr mt viênđá quý btk.

Ngân hà: traođi vi mtviên đá chįđnh, sau khiõch đnh đáquý xong stiến hành tiêuètr tt cđá quý cóɪhình dng vàâmàu sc gingvi viên đáquý đưc chđnh.

Ngân hà vàh đen vũtr hoc saoìbăng trao điũs không sn{sinh ra bt{k tác dngĮgì.

Bn thân VânThin có đưcáĐá nhit huyết,có th tĩdo thay thếámt viên đáĩquý trên rèm,]nhưng ch có:th dùng mtln.

Toàn b quáɨtrình quyết đuìkhông có giihn s bưc,ìnhưng thi gianquyết đu càngkéo dài, VânThin càng cmnhn rõ cơth cc kmt mi, huytЇThái Dương ginĩgit.

Trong không gianquyết đu đáquý, Bo thchĮsư di chuynđá quý bngý thc, bnýthân không thc đng.

Têphn ng cơth mà xét,ùchc hn phươngìthc quyết đuïgây ra gánhĮnng rt ln{lên cơ th.

Vân}Thin di chuyn{mt lúc, khonhkhc đt đưcĪmc tiêu 40,ìrèm đen vàīđá quý trênjđó như bnưc mc nhumlên, dn dnɪto thành mt:viên đá quýãmi.

Viên đá bayơv phía cô,ínhp vào bêntrong đan đin.

VânThin trong hinɩthc, tm mttr li ménhòe.

Đá quý cóĩth ngưng tra tr Đánhit huyết cònõcó thêm mtīĐá thiết huyết.

Kíchc Đá thiếthuyết như trngìchim b câu,,màu sc canó như cóâmáu đ tươiÏchy bên trong.

Haiàviên đá màuđ mt nhtmt đm lơìlng xung quanhíVân Thin, tara ánh sángnhàn nht.

Loi hìnhìchiếu đá quýíbán trong sutĩnày chính là¹o nh đáquý.

Văn Tư Thành)bên cnh kếtÍthúc mt đtquyết đu, nóijvi Vân Thinbng ging htíhong: “Tâm trngĩanh vn rtnng n vìư đây châcó hai chúng}ta, bây gibiết cách thcĨchiến đu ri,ïanh

Văn TưìThành chng nnhìcưi to: “Còn,ai có thmnh hơn ôngÍđây!”

Không điVân Thin trào{phúng, ngưi bêntrong Qu cuhi vng đãmng Văn TưThành sa s,bo anh yên³lng, nếu khôngíthì cút.

Vân Thinjvà Văn TưĩThành vi tưcách là ngưiɨchơi Anipop thâmĩniên, gi phútīnày s chánánn khi khôngícó ngưi chơi{khác bay sch,ĩhai ngưi liĬcm thy mìnhđcó th làmăđưc.

Trong Qu cuôhi vng cóõtng cng hơnba trăm loiđá quý đthu phc, trongđó đá quýĩphòng ng chiếmhơn hai trămīloi, đá quýĪph tr hơnɩchín mươi loi,đá tn côngÏch có chưati ba mươiâloi.

Da vào giithích ca ngưikhác, phn lnɨđá tn côngxut hin lúcyêu quái cátóra đi hocíchết, mun lyhơi nguy him.Đá tn côngtrong Qu cuıhi vng đãđ ng phóvi yêu quái]cát bình thưng.

Tiếnãhành quyết đuđá quý viîđá quý khác³tiến hành quyếtìđu đá quýĩvi yêu quáiıcát.

Ch có sauũkhi thu phcìs lưng đáìquý nht đnhmi có thăhc cách làmsao quyết đuùđá quý vi[yêu quái cát.

Theoli ngưi giithích, hai ngưiɩnhn ra hàmnghĩa trong đó,ngưi ch đng³đi tìm yêuàquái cát đ¹ly đá tnécông ít nhiuìcó hơi biĨnão.

Vân Thin vàļVăn Tư Thànhtm thi không°có suy nghĩđi tìm yêuquái cát giaolưu tình cm,ch là thuphc tt cíđá quý trong{Qu cu hiúvng s tiêutn không ítthi gian caìbn h.

Thi gian{mt ván quyếtÏđu đá quýtrên dưi mt)phút, nếu vưtếquá ba phúts to thành:nh hưng lêncơ th. Miln vưt quaĪthêm na phút,ch s sinhìmng trên đngơh s híxung chng bnmươi.

Theo s lưngĨđá quý thuphc tăng lên,ógii hn thiİgian quyết đuİđá quý cũngĩtăng lên.

Liên tcítiến hành quyếtđu đá quýiđng nghĩa stăng sc chuti ca cơth.

Không nhng chs sinh mngýh thp, châs tinh thncũng s daođng.

Vân Thin vàVăn Tư Thànhchng h đauìlòng v vicàch s sinhļmng h thp,,dù sao chơithêm mt vánĩcũng ch gimìmt hoc haich s sinhÏmng, không đángnhc đến.

Loi trò)chơi Anipop nàymt khi chơiĪrt d bcun.

Ban đu, VânâThin và VănTư Thành chơirt vui v.

Khis lưng onh đá quýĺbên cnh hvưt qua 200,ĩcp đ khóca quyết đuãđá quý tăngơlên.

Vân Thin câmđnín nhìn mtľmng màu xanhɪđang biến điđm đm nht]nht, hình dngêđá quý hoànjtoàn ging nhau,ch có màuésc hơi khácbit mt chút.

Vachơi Anipop, cònva phi tpitrung phân bitímàu sc khácnhau?

Khó quá!

Vân Thinhng chu ln[quyết đu đáĩquý tht biľđu tiên.

Trong nháyľmt, toàn thânícô xi lơ(ngi dưi đt.Đá xanh nưcôbin b côîthách đu trôilơ lng giakhông trung, đoquanh hai vòngging như ngm²châm chc cô.

Ảo ảnh đá quý toàn thân cô xao động, một viên đá xanh ngọc bị đá xanh nước biển hút đi, biến mất khỏi đống ảo ảnh.

Vân Thiển bị trọng lượng cơ thể của Văn Tư Thành dựa nhẹ mà suýt té sấp mặt.

Chỉ cần bọn họ tiếp tục học phân biệt màu sắc…

Văn Tư Thành cũng thua, anh cũng tổn thất một viên đá quý giống vậy.

Vậy có nghĩa là tương lai bọn họ nhất định sẽ trở thành Bảo thạch sư hùng mạnh. Nếu tập trung bồi dưỡng, không chừng bọn họ có thể đuổi kịp Tô Quân.

Đường Giác nghĩ hai người căng thẳng, bèn nói: “Mặc dù là dạ tiệc nhưng số người không nhiều, hai người không cần lo lắng.”

Đây là hình phạt khi quyết đấu thất bại.

Văn Tư Thành há hốc mồm: “Ô cái đ… dựa em một chút, anh hơi sợ.”

Dù là vậy, Vân Thiển và Văn Tư Thành cũng khiến người tại đó trố mắt.

Đồng thời cũng vì bàn bạc một vài chuyện quan trọng khác.

Nhóm người nghĩ thầm trong bụng: Mới là tay mơ mà đã được Đường Giác đích thân dẫn vào Phủ thành chủ, lẽ nào lại là kẻ biến thái như Tô Quân?

Nên nhớ người có thể thu phục hai trăm viên đá quý trong một ngày cũng chỉ có Bảo thạch sư mạnh nhất Thành Đá Quý hiện nay là Quân sư Tô – Tô Quân!

(1) Cỏ: tiếng Hán Việt là thảo, đồng âm với chữ “Đệch” trong tiếng Trung.

Đó là hơn mười năm trước, khi ấy số lượng đá quý bên trong Quả cầu hi vọng có tổng cộng 270 loại, Tô Quân tốn chưa tới nửa ngày đã thu phục toàn bộ.

Văn Tư Thành gặp một vị thiếu niên, anh tự xưng là Đường Giác, Thành chủ Thành Đá Quý.

(*) Nhân vật trong bộ phim Little Pony. Trong phim, Pony ở trong một lâu đài toàn màu hồng.

Vân Thiển hỏi ngược lại: “Anh cảm thấy em có thể thấy được à?”

Bây giờ lại xuất hiện thêm hai người như vậy, mặc dù không bằng Tô Quân nhưng mắc kẹt ở số lượng trên hai trăm đã rất giỏi rồi!

Bảo thạch sư thực lực khá cao trong Thành Đá Quý đều ở đây, trong đó Bảo thạch sư mạnh nhất ngồi ở vị trí cao nhất, chỉ dưới vị trí Thành chủ.

Chỉ cần bọn họ tiếp tục học phân biệt màu sắc…

Văn Tư Thành: “…” Đáng lý anh không nên hỏi.

Bây giờ lại xuất hiện thêm hai người như vậy, mặc dù không bằng Tô Quân nhưng mắc kẹt ở số lượng trên hai trăm đã rất giỏi rồi!

Vậy có nghĩa là tương lai bọn họ nhất định sẽ trở thành Bảo thạch sư hùng mạnh. Nếu tập trung bồi dưỡng, không chừng bọn họ có thể đuổi kịp Tô Quân.

Đường Giác thấy vậy cười khẽ. Sau khi giới thiệu sơ lược hai người, anh bảo bọn họ ngồi xuống một góc không mấy thu hút.

Văn Tư Thành cũng thua, anh cũng tổn thất một viên đá quý giống vậy.

Đường nét gương mặt Đường Giác thanh tú, mặt như thoa phấn, chắp tay với hai người: “Nghe nói vùng đất hi vọng lại xuất hiện hai vị Bảo thạch sư thiên tư xuất chúng, ta bèn đích thân đến gặp. Quả nhiên hai vị khí độ bất phàm, Thành Đá Quý chưa bao giờ thiệt đãi nhân tài.”

Tin tức nhanh chóng truyền đến tai Thành chủ Thành Đá Quý.

Nhưng nhớ đến Bảo thạch sư là cao thủ Anipop…

Văn Tư Thành gặp một vị thiếu niên, anh tự xưng là Đường Giác, Thành chủ Thành Đá Quý.

Vân Thiển… nhìn thấy một đống mosaic màu hồng đứng đó lải nhải.

Anh gạt đi ý nghĩ không liên quan, nói: “Tập luyện cả ngày, chắc chắn hai người đói rồi. Đúng lúc Phủ thành chủ chuẩn bị mở dạ tiệc, hai người cùng đến đi.”

Đường nét gương mặt Đường Giác thanh tú, mặt như thoa phấn, chắp tay với hai người: “Nghe nói vùng đất hi vọng lại xuất hiện hai vị Bảo thạch sư thiên tư xuất chúng, ta bèn đích thân đến gặp. Quả nhiên hai vị khí độ bất phàm, Thành Đá Quý chưa bao giờ thiệt đãi nhân tài.”

Vân Thiển nói năng hùng hồn nghiêm túc: “Ngài Thành chủ khách sáo rồi, nếu không phải Thành Đá Quý thu nhận chúng tôi, bây giờ chúng tôi đã biến thành nô lệ yêu quái cát từ lâu, làm gì còn cơ hội trở thành Bảo thạch sư… Miễn là có chỗ cần chúng tôi, ngài cứ việc căn dặn!”

Vân Thiển và Văn Tư Thành lập tức bày ra bộ mặt đơ, chỉ sợ giây kế tiếp sẽ cười thành tiếng.

Văn Tư Thành gật gù, liếc khóe mắt, suýt nữa sặc khí.

Trong lòng Vân Thiển lập tức có dự cảm không lành.

Hay thật, Vân Thiển này nhìn chằm chằm ngực người ta làm gì, chẳng lẽ không thấy rõ đầu người ta mọc ở đâu à?

Hay thật, Vân Thiển này nhìn chằm chằm ngực người ta làm gì, chẳng lẽ không thấy rõ đầu người ta mọc ở đâu à?

Văn Tư Thành nhỏ giọng hỏi Vân Thiển: “Đó có phải Tô Quân không?”

Nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.

Nên nhớ người có thể thu phục hai trăm viên đá quý trong một ngày cũng chỉ có Bảo thạch sư mạnh nhất Thành Đá Quý hiện nay là Quân sư Tô – Tô Quân!

Văn Tư Thành giật một cái, ra ám thị.

Vân Thiển nói năng hùng hồn nghiêm túc: “Ngài Thành chủ khách sáo rồi, nếu không phải Thành Đá Quý thu nhận chúng tôi, bây giờ chúng tôi đã biến thành nô lệ yêu quái cát từ lâu, làm gì còn cơ hội trở thành Bảo thạch sư… Miễn là có chỗ cần chúng tôi, ngài cứ việc căn dặn!”

Vân Thiển hiểu ý, dời mắt lên cao, cuối cùng lần này cũng ngang tầm mắt Đường Giác.

Dạ tiệc chính thức bắt đầu.

Mặt Đường Giác mỉm cười, ngoài miệng khen hai người mấy câu như tính giác ngộ cao, lòng lại cảm thấy hai người này hơi quái quái.

Anh gạt đi ý nghĩ không liên quan, nói: “Tập luyện cả ngày, chắc chắn hai người đói rồi. Đúng lúc Phủ thành chủ chuẩn bị mở dạ tiệc, hai người cùng đến đi.”

“Tô Quân này…” Văn Tư Thành nuốt nước miếng: “Em từng nhìn anh ta ở khoảng cách gần chưa?”

Vân Thiển và Văn Tư Thành vờ từ chối hai lần, sau đó nối gót theo chân Đường Giác.

Đó là hơn mười năm trước, khi ấy số lượng đá quý bên trong Quả cầu hi vọng có tổng cộng 270 loại, Tô Quân tốn chưa tới nửa ngày đã thu phục toàn bộ.

Móc nối được quan hệ với Thành chủ, không chừng hai người bọn họ có thể xác định nhân tố tận thế nhanh hơn.

Bọn họ nhịn rất khổ, có thể nhìn ra đôi chút trên mặt.

Thỉnh thoảng ảo ảnh đá quý toàn thân Đường Giác hiện lên, số lượng rất nhiều, có thể thấy anh là Bảo thạch sư rất lợi hại.

Vân Thiển không thấy rõ, chỉ cảm thấy chói mắt

Móc nối được quan hệ với Thành chủ, không chừng hai người bọn họ có thể xác định nhân tố tận thế nhanh hơn.

Tác phong nhẹ nhàng, khí chất ngút ngàn.

Nhưng nhớ đến Bảo thạch sư là cao thủ Anipop…

Vân Thiển và Văn Tư Thành lập tức bày ra bộ mặt đơ, chỉ sợ giây kế tiếp sẽ cười thành tiếng.

Bọn họ nhịn rất khổ, có thể nhìn ra đôi chút trên mặt.

Đường Giác nghĩ hai người căng thẳng, bèn nói: “Mặc dù là dạ tiệc nhưng số người không nhiều, hai người không cần lo lắng.”

Ngón tay anh thon dài cầm ly rượu màu xanh, làm nổi bật làn da trắng nõn.

Toàn bộ Phủ thành chủ được chạm khắc từ đá quý màu hồng tía với độ nông sâu khác nhau, xa hoa lộng lẫy.

Văn Tư Thành thấy rõ khí thế cao thủ của Đường Giác hơn Vân Thiển, khuôn mặt anh càng vặn vẹo, “Phì ——”

Vân Thiển và Văn Tư Thành vờ từ chối hai lần, sau đó nối gót theo chân Đường Giác.

Dù là vậy, Vân Thiển và Văn Tư Thành cũng khiến người tại đó trố mắt.

Vân Thiển nhéo mạnh thịt trên người Văn Tư Thành.

Văn Tư Thành: “Cỏ(1)…à, cỏ của ngài đẹp quá.”

Đường Giác thấy vậy cười khẽ. Sau khi giới thiệu sơ lược hai người, anh bảo bọn họ ngồi xuống một góc không mấy thu hút.(1) Cỏ: tiếng Hán Việt là thảo, đồng âm với chữ “Đệch” trong tiếng Trung.

Dường như cảm nhận được ánh mắt như có như không của đám người, Tô Quân chậm rãi ngẩng đầu, ly rượu trên tay hơi nghiêng, rượu bên trong nhỏ xuống.

Đường Giác lấy làm lạ nhìn xuống dưới, toàn bộ nền đất Thành Đá Quý đều trải đá quý lưu ly, làm gì có cỏ?

(*) Nhân vật trong bộ phim Little Pony. Trong phim, Pony ở trong một lâu đài toàn màu hồng.

Toàn bộ Phủ thành chủ được chạm khắc từ đá quý màu hồng tía với độ nông sâu khác nhau, xa hoa lộng lẫy.

Vân Thiển hỏi thăm: “Lúc nãy anh sao thế?”

Văn Tư Thành nhìn thoáng qua còn tưởng mình đến lâu đài của Pony bé nhỏ(*).

Vân Thiển… nhìn thấy một đống mosaic màu hồng đứng đó lải nhải.Vân Thiển bị trọng lượng cơ thể của Văn Tư Thành dựa nhẹ mà suýt té sấp mặt.(*) Nhân vật trong bộ phim Little Pony. Trong phim, Pony ở trong một lâu đài toàn màu hồng.

Vân Thiển không thấy rõ, chỉ cảm thấy chói mắt

Vân Thiển nhéo mạnh thịt trên người Văn Tư Thành.

Ba người đến đại sảnh, người nhận được lời mời đều đã chờ sẵn tại chỗ ngồi.

Bảo thạch sư thực lực khá cao trong Thành Đá Quý đều ở đây, trong đó Bảo thạch sư mạnh nhất ngồi ở vị trí cao nhất, chỉ dưới vị trí Thành chủ.

Tô Quân hơi cúi đầu, tóc dài màu đen buông xõa, chỉ có thể nhìn thấy đường cong hàm dưới tinh tế, toàn thân áo tím, bên ngoài khoác áo màu trắng nửa trong suốt, hoa văn huyền bí màu vàng sẫm chỗ vạt áo sáng lấp lánh.

Vân Thiển… nhìn thấy một đống mosaic màu hồng đứng đó lải nhải.

Ngón tay anh thon dài cầm ly rượu màu xanh, làm nổi bật làn da trắng nõn.

Văn Tư Thành nhỏ giọng hỏi Vân Thiển: “Đó có phải Tô Quân không?”

Văn Tư Thành gật gù, liếc khóe mắt, suýt nữa sặc khí.

Vân Thiển hỏi ngược lại: “Anh cảm thấy em có thể thấy được à?”

Văn Tư Thành: “…” Đáng lý anh không nên hỏi.

Đường Giác dẫn hai người bước vào, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của những người trong sảnh.

Nhóm người nghĩ thầm trong bụng: Mới là tay mơ mà đã được Đường Giác đích thân dẫn vào Phủ thành chủ, lẽ nào lại là kẻ biến thái như Tô Quân?

Dường như cảm nhận được ánh mắt như có như không của đám người, Tô Quân chậm rãi ngẩng đầu, ly rượu trên tay hơi nghiêng, rượu bên trong nhỏ xuống.

Tin tức nhanh chóng truyền đến tai Thành chủ Thành Đá Quý.

Tầm mắt anh dừng lại trên người Vân Thiển nhưng rồi nhanh chóng dời đi, quay sang Văn Tư Thành vẫn luôn nhìn chằm chằm mình.

Đó là một gương mặt Văn Tư Thành cực kỳ quen thuộc.

Văn Tư Thành: “Cỏ(1)…à, cỏ của ngài đẹp quá.”

Nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.

Ẩn sâu dưới đáy mắt người kia toát lên khí thế kiêu ngạo không thể tiếp cận.

Tác phong nhẹ nhàng, khí chất ngút ngàn.

Văn Tư Thành há hốc mồm: “Ô cái đ… dựa em một chút, anh hơi sợ.”

Vân Thiển bị trọng lượng cơ thể của Văn Tư Thành dựa nhẹ mà suýt té sấp mặt.

Đường Giác thấy vậy cười khẽ. Sau khi giới thiệu sơ lược hai người, anh bảo bọn họ ngồi xuống một góc không mấy thu hút.

Dạ tiệc chính thức bắt đầu.

(1) Cỏ: tiếng Hán Việt là thảo, đồng âm với chữ “Đệch” trong tiếng Trung.

Lần dạ tiệc này chủ yếu để chúc mừng Tô Quân bình an trở về lần nữa.

Đồng thời cũng vì bàn bạc một vài chuyện quan trọng khác.

Vân Thiển hỏi thăm: “Lúc nãy anh sao thế?”

“Tô Quân này…” Văn Tư Thành nuốt nước miếng: “Em từng nhìn anh ta ở khoảng cách gần chưa?”

Trong lòng Vân Thiển lập tức có dự cảm không lành.

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

3 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Toà thành- nơi tôn vinh những cao thủ chơi Anipop. ???

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Có cảm giác Tô Quân giống như con mèo kiêu ngạo haha

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Toàn cao thủ Anipop với nhau =)))))
Chả nhẽ yêu quái cát kia là mấy cái mảnh màu chiếm đá quý trong game à???

3
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!