Chương 80
Nhìn anh ta chưa
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Vân Thiển lại di chuyển vài viên đá.
Soạt, soạt, soạt!
Vân Thiển: Hay thật, không ngờ lại là Anipop!
Đá quý trên tấm rèm đen liên tục di chuyển xuống, sản sinh ra tiếng đá quý va chạm liên hồi cùng với tiếng biến mất của cục tẩy bôi qua giấy.
Vân Thiển được xem như nửa người chơi Anipop, từng chơi hết trò chơi Anipop có tiếng trên thị trường, cũng tức là trình độ gà mờ một hai nghìn ván.
So với các trò chơiïkhác, Anipop khôngựcần kỹ thuậtụgì, đôi khi¸qua cửa cònἱnhờ vận may.
Bíẽquyết rất đơn)giản, cố gắng‹kết nối thật¹nhiều, tổ hợpİthành kết cấuụvũ khí, sửídụng vũ khíạhợp lý.
Nhưng cáiìtrước mắt…
Vân Thiểnằsuy nghĩ cáchĮthức chiến đấuἶthế giới tậnἶthế hẳn sẽ{không bình thườngInhư vậy.
Vân Thiển]vừa nghĩ tớiỡđây, năm viênĩđá quý cùngЇmàu tổ hợpἳthành hình chữôT.
Ngay lúc kếtÏcấu vừa tạo¸thành, khu vựcἲnày méo móĪbiến dạng, chuyểnộthành một hốểđen vũ trụơcỡ nhỏ.
Hố đenívũ trụ sâuịthẳm, ánh sángọlấp lánh, tựaĩnhư chiêu thứcđ“Hố đen vũîtrụ” của nhân¸vật nào đóứtrong trò chơi)sữa bột cóḹđộc(*).
(*) Tên gọiịkhác của gameễDungeon and Fighterĭ(DNF)
Vân Thiển lẩmἱbẩm: “Tao nghiặngờ mày làựtrái bom.”
Đúngỉnhư dự đoán,ıhiệu quả màịhố đen vũỉtrụ tạo raĩđó là nổỉtung.
Phạm vi nổùtung là 5×5ĭô, âm thanh°mang lại cảm{giác sống động,élại còn cựcḽkỳ quen tai.
VânẽThiển suy nghĩ,ịnhớ rồi.
Đây khôngỡphải là âm³thanh cô ngheọthấy lúc TôỉQuân cứu mình[sao!
Thì ra phươngờthức chiến đấuîtrông vừa giàuồvừa lóa mắtɩcủa anh chínhḷlà nghiêm túcâchơi Anipop à?
VânýThiển nhanh chóngũlàm quen vớiíquy luật quyếtìđấu đá quý.
Đại³khái giống vớiĩAnipop.
Kết cấu đặcấbiệt hình thànhļthông qua tổủhợp đá quýïcó thể tạoõthành ba loạiằvũ khí khácἷnhau, lần lượtầlà ——
Hố đenἶvũ trụ: tạoira vụ nổ,Ïtiêu trừ tấtịcả đá quýắtrong phạm viı5×5 xung quanhỷhố đen.
Sao băng:ủtiêu trừ bảnἳthân trong phạmḹvi chữ thậpḷ1 ô vuông,đtiếp đó bayḹlượn rồi đápIxuống ngẫu nhiên,ễđồng thời tiêuđtrừ một viênớđá quý bấtừkỳ.
Ngân hà: traoḷđổi với mộtửviên đá chỉįđịnh, sau khiõchỉ định đáựquý xong sẽỏtiến hành tiêuètrừ tất cảἳđá quý cóɪhình dạng vàâmàu sắc giốngờvới viên đáἷquý được chỉẩđịnh.
Ngân hà vàắhố đen vũậtrụ hoặc saoìbăng trao đổiũsẽ không sản{sinh ra bất{kỳ tác dụngĮgì.
Bản thân VânἳThiển có đượcáĐá nhiệt huyết,ửcó thể tựĩdo thay thếámột viên đáĩquý trên rèm,]nhưng chỉ có:thể dùng mộtẹlần.
Toàn bộ quáɨtrình quyết đấuìkhông có giớiệhạn số bước,ìnhưng thời gianậquyết đấu càngỉkéo dài, VânềThiển càng cảmḷnhận rõ cơầthể cực kỳḹmệt mỏi, huyệtЇThái Dương giầnĩgiật.
Trong không gianἶquyết đấu đáỳquý, Bảo thạchĮsư di chuyểnịđá quý bằngớý thức, bảnýthân không thểậcử động.
Từêphản ứng cơỡthể mà xét,ùchắc hẳn phươngìthức quyết đấuïgây ra gánhĮnặng rất lớn{lên cơ thể.
Vân}Thiển di chuyển{một lúc, khoảnhấkhắc đạt đượcĪmục tiêu 40,ìrèm đen vàīđá quý trênjđó như bị‹nước mực nhuộmẵlên, dần dầnɪtạo thành một:viên đá quýãmới.
Viên đá bayơvề phía cô,ínhập vào bênữtrong đan điền.
VânẽThiển trong hiệnɩthực, tầm mắt‹trở lại mờénhòe.
Đá quý cóĩthể ngưng tụậra trừ Đáịnhiệt huyết cònõcó thêm mộtīĐá thiết huyết.
Kíchḹcỡ Đá thiếtἵhuyết như trứngìchim bồ câu,,màu sắc củaỹnó như cóâmáu đỏ tươiÏchảy bên trong.
Haiàviên đá màuổđỏ một nhạtἲmột đậm lơìlửng xung quanhíVân Thiển, tỏaịra ánh sángỵnhàn nhạt.
Loại hìnhìchiếu đá quýíbán trong suốtĩnày chính là¹ảo ảnh đáἱquý.
Văn Tư Thành)bên cạnh kếtÍthúc một đợtừquyết đấu, nóijvới Vân Thiểnἲbằng giọng hốtíhoảng: “Tâm trạngĩanh vốn rấtỳnặng nề vìưở đây chỉâcó hai chúng}ta, bây giờỵbiết cách thứcĨchiến đấu rồi,ïanh…”
Văn TưìThành chống nạnhìcười to: “Còn,ai có thểụmạnh hơn ôngÍđây!”
Không đợi‹Vân Thiển trào{phúng, người bênờtrong Quả cầuớhi vọng đãẻmắng Văn TưởThành sa sả,ỗbảo anh yên³lặng, nếu khôngíthì cút.
Vân Thiểnjvà Văn TưĩThành với tưỡcách là ngườiɨchơi Anipop thâmĩniên, giờ phútīnày sự chánánản khi khôngícó người chơi{khác bay sạch,ĩhai người lạiĬcảm thấy mìnhđcó thể làmăđược.
Trong Quả cầuôhi vọng cóõtổng cộng hơnẹba trăm loạiἰđá quý đểạthu phục, trongữđó đá quýĩphòng ngự chiếmἰhơn hai trămīloại, đá quýĪphụ trợ hơnɩchín mươi loại,ỉđá tấn côngÏchỉ có chưaắtới ba mươiâloại.
Dựa vào giảiểthích của ngườiụkhác, phần lớnɨđá tấn côngảxuất hiện lúcẳyêu quái cátóra đời hoặcíchết, muốn lấyửhơi nguy hiểm.ễĐá tấn côngỹtrong Quả cầuıhi vọng đãḹđủ ứng phóịvới yêu quái]cát bình thường.
Tiếnãhành quyết đấuệđá quý vớiîđá quý khác³tiến hành quyếtìđấu đá quýĩvới yêu quáiıcát.
Chỉ có sauũkhi thu phụcìsố lượng đáìquý nhất địnhờmới có thểăhọc cách làmịsao quyết đấuùđá quý với[yêu quái cát.
Theoớlời người giảiỉthích, hai ngườiɩnhận ra hàmẽnghĩa trong đó,ẹngười chủ động³đi tìm yêuàquái cát để¹lấy đá tấnécông ít nhiềuìcó hơi bạiĨnão.
Vân Thiển vàļVăn Tư Thànhỉtạm thời không°có suy nghĩἱđi tìm yêuửquái cát giaoỉlưu tình cảm,ựchỉ là thuợphục tất cảíđá quý trong{Quả cầu hiúvọng sẽ tiêuặtốn không ítừthời gian củaìbọn họ.
Thời gian{một ván quyếtÏđấu đá quýẫtrên dưới một)phút, nếu vượtếquá ba phútịsẽ tạo thành:ảnh hưởng lênẹcơ thể. Mỗiởlần vượt quaĪthêm nửa phút,ắchỉ số sinhìmạng trên đồngơhồ sẽ hạíxuống chừng bốnỉmươi.
Theo số lượngĨđá quý thu‹phục tăng lên,ógiới hạn thờiİgian quyết đấuİđá quý cũngĩtăng lên.
Liên tụcítiến hành quyếtἶđấu đá quýiđồng nghĩa sẽủtăng sức chịuỡtải của cơểthể.
Không những chỉỹsố sinh mạngýhạ thấp, chỉâsố tinh thầnẵcũng sẽ daoủđộng.
Vân Thiển vàẻVăn Tư Thànhẵchẳng hề đauìlòng về việcàchỉ số sinhļmạng hạ thấp,,dù sao chơiờthêm một vánĩcũng chỉ giảmìmột hoặc haiẵchỉ số sinhÏmạng, không đángầnhắc đến.
Loại trò)chơi Anipop nàyẽmột khi chơiĪrất dễ bịỉcuốn.
Ban đầu, VânâThiển và VănựTư Thành chơiựrất vui vẻ.
Khiẩsố lượng ảoịảnh đá quýĺbên cạnh họḻvượt qua 200,ĩcấp độ khóặcủa quyết đấuãđá quý tăngơlên.
Vân Thiển câmđnín nhìn mộtľmảng màu xanhɪđang biến đổiịđậm đậm nhạt]nhạt, hình dạngêđá quý hoànjtoàn giống nhau,ịchỉ có màuésắc hơi khácổbiệt một chút.
Vừaạchơi Anipop, cònḽvừa phải tậpitrung phân biệtímàu sắc khácủnhau?
Khó quá!
Vân Thiểnỡhứng chịu lần[quyết đấu đáĩquý thất bạiľđầu tiên.
Trong nháyľmắt, toàn thânícô xụi lơ(ngồi dưới đất.ộĐá xanh nướcôbiển bị côîthách đấu trôiẹlơ lửng giữaịkhông trung, đảoḽquanh hai vòngụgiống như ngầm²châm chọc cô.
Ảo ảnh đá quý toàn thân cô xao động, một viên đá xanh ngọc bị đá xanh nước biển hút đi, biến mất khỏi đống ảo ảnh.
Vân Thiển bị trọng lượng cơ thể của Văn Tư Thành dựa nhẹ mà suýt té sấp mặt.
Chỉ cần bọn họ tiếp tục học phân biệt màu sắc…
Văn Tư Thành cũng thua, anh cũng tổn thất một viên đá quý giống vậy.
Vậy có nghĩa là tương lai bọn họ nhất định sẽ trở thành Bảo thạch sư hùng mạnh. Nếu tập trung bồi dưỡng, không chừng bọn họ có thể đuổi kịp Tô Quân.
Đường Giác nghĩ hai người căng thẳng, bèn nói: “Mặc dù là dạ tiệc nhưng số người không nhiều, hai người không cần lo lắng.”
Đây là hình phạt khi quyết đấu thất bại.
Văn Tư Thành há hốc mồm: “Ô cái đ… dựa em một chút, anh hơi sợ.”
Dù là vậy, Vân Thiển và Văn Tư Thành cũng khiến người tại đó trố mắt.
Đồng thời cũng vì bàn bạc một vài chuyện quan trọng khác.
Nhóm người nghĩ thầm trong bụng: Mới là tay mơ mà đã được Đường Giác đích thân dẫn vào Phủ thành chủ, lẽ nào lại là kẻ biến thái như Tô Quân?
Nên nhớ người có thể thu phục hai trăm viên đá quý trong một ngày cũng chỉ có Bảo thạch sư mạnh nhất Thành Đá Quý hiện nay là Quân sư Tô – Tô Quân!
(1) Cỏ: tiếng Hán Việt là thảo, đồng âm với chữ “Đệch” trong tiếng Trung.
Đó là hơn mười năm trước, khi ấy số lượng đá quý bên trong Quả cầu hi vọng có tổng cộng 270 loại, Tô Quân tốn chưa tới nửa ngày đã thu phục toàn bộ.
Văn Tư Thành gặp một vị thiếu niên, anh tự xưng là Đường Giác, Thành chủ Thành Đá Quý.
(*) Nhân vật trong bộ phim Little Pony. Trong phim, Pony ở trong một lâu đài toàn màu hồng.
Vân Thiển hỏi ngược lại: “Anh cảm thấy em có thể thấy được à?”
Bây giờ lại xuất hiện thêm hai người như vậy, mặc dù không bằng Tô Quân nhưng mắc kẹt ở số lượng trên hai trăm đã rất giỏi rồi!
Bảo thạch sư thực lực khá cao trong Thành Đá Quý đều ở đây, trong đó Bảo thạch sư mạnh nhất ngồi ở vị trí cao nhất, chỉ dưới vị trí Thành chủ.
Chỉ cần bọn họ tiếp tục học phân biệt màu sắc…
Văn Tư Thành: “…” Đáng lý anh không nên hỏi.
Bây giờ lại xuất hiện thêm hai người như vậy, mặc dù không bằng Tô Quân nhưng mắc kẹt ở số lượng trên hai trăm đã rất giỏi rồi!
Vậy có nghĩa là tương lai bọn họ nhất định sẽ trở thành Bảo thạch sư hùng mạnh. Nếu tập trung bồi dưỡng, không chừng bọn họ có thể đuổi kịp Tô Quân.
Đường Giác thấy vậy cười khẽ. Sau khi giới thiệu sơ lược hai người, anh bảo bọn họ ngồi xuống một góc không mấy thu hút.
Văn Tư Thành cũng thua, anh cũng tổn thất một viên đá quý giống vậy.
Đường nét gương mặt Đường Giác thanh tú, mặt như thoa phấn, chắp tay với hai người: “Nghe nói vùng đất hi vọng lại xuất hiện hai vị Bảo thạch sư thiên tư xuất chúng, ta bèn đích thân đến gặp. Quả nhiên hai vị khí độ bất phàm, Thành Đá Quý chưa bao giờ thiệt đãi nhân tài.”
Tin tức nhanh chóng truyền đến tai Thành chủ Thành Đá Quý.
Nhưng nhớ đến Bảo thạch sư là cao thủ Anipop…
Văn Tư Thành gặp một vị thiếu niên, anh tự xưng là Đường Giác, Thành chủ Thành Đá Quý.
Vân Thiển… nhìn thấy một đống mosaic màu hồng đứng đó lải nhải.
Anh gạt đi ý nghĩ không liên quan, nói: “Tập luyện cả ngày, chắc chắn hai người đói rồi. Đúng lúc Phủ thành chủ chuẩn bị mở dạ tiệc, hai người cùng đến đi.”
Đường nét gương mặt Đường Giác thanh tú, mặt như thoa phấn, chắp tay với hai người: “Nghe nói vùng đất hi vọng lại xuất hiện hai vị Bảo thạch sư thiên tư xuất chúng, ta bèn đích thân đến gặp. Quả nhiên hai vị khí độ bất phàm, Thành Đá Quý chưa bao giờ thiệt đãi nhân tài.”
Vân Thiển nói năng hùng hồn nghiêm túc: “Ngài Thành chủ khách sáo rồi, nếu không phải Thành Đá Quý thu nhận chúng tôi, bây giờ chúng tôi đã biến thành nô lệ yêu quái cát từ lâu, làm gì còn cơ hội trở thành Bảo thạch sư… Miễn là có chỗ cần chúng tôi, ngài cứ việc căn dặn!”
Vân Thiển và Văn Tư Thành lập tức bày ra bộ mặt đơ, chỉ sợ giây kế tiếp sẽ cười thành tiếng.
Văn Tư Thành gật gù, liếc khóe mắt, suýt nữa sặc khí.
Trong lòng Vân Thiển lập tức có dự cảm không lành.
Hay thật, Vân Thiển này nhìn chằm chằm ngực người ta làm gì, chẳng lẽ không thấy rõ đầu người ta mọc ở đâu à?
Hay thật, Vân Thiển này nhìn chằm chằm ngực người ta làm gì, chẳng lẽ không thấy rõ đầu người ta mọc ở đâu à?
Văn Tư Thành nhỏ giọng hỏi Vân Thiển: “Đó có phải Tô Quân không?”
Nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
Nên nhớ người có thể thu phục hai trăm viên đá quý trong một ngày cũng chỉ có Bảo thạch sư mạnh nhất Thành Đá Quý hiện nay là Quân sư Tô – Tô Quân!
Văn Tư Thành giật một cái, ra ám thị.
Vân Thiển nói năng hùng hồn nghiêm túc: “Ngài Thành chủ khách sáo rồi, nếu không phải Thành Đá Quý thu nhận chúng tôi, bây giờ chúng tôi đã biến thành nô lệ yêu quái cát từ lâu, làm gì còn cơ hội trở thành Bảo thạch sư… Miễn là có chỗ cần chúng tôi, ngài cứ việc căn dặn!”
Vân Thiển hiểu ý, dời mắt lên cao, cuối cùng lần này cũng ngang tầm mắt Đường Giác.
Dạ tiệc chính thức bắt đầu.
Mặt Đường Giác mỉm cười, ngoài miệng khen hai người mấy câu như tính giác ngộ cao, lòng lại cảm thấy hai người này hơi quái quái.
Anh gạt đi ý nghĩ không liên quan, nói: “Tập luyện cả ngày, chắc chắn hai người đói rồi. Đúng lúc Phủ thành chủ chuẩn bị mở dạ tiệc, hai người cùng đến đi.”
“Tô Quân này…” Văn Tư Thành nuốt nước miếng: “Em từng nhìn anh ta ở khoảng cách gần chưa?”
Vân Thiển và Văn Tư Thành vờ từ chối hai lần, sau đó nối gót theo chân Đường Giác.
Đó là hơn mười năm trước, khi ấy số lượng đá quý bên trong Quả cầu hi vọng có tổng cộng 270 loại, Tô Quân tốn chưa tới nửa ngày đã thu phục toàn bộ.
Móc nối được quan hệ với Thành chủ, không chừng hai người bọn họ có thể xác định nhân tố tận thế nhanh hơn.
Bọn họ nhịn rất khổ, có thể nhìn ra đôi chút trên mặt.
Thỉnh thoảng ảo ảnh đá quý toàn thân Đường Giác hiện lên, số lượng rất nhiều, có thể thấy anh là Bảo thạch sư rất lợi hại.
Vân Thiển không thấy rõ, chỉ cảm thấy chói mắt
Móc nối được quan hệ với Thành chủ, không chừng hai người bọn họ có thể xác định nhân tố tận thế nhanh hơn.
Tác phong nhẹ nhàng, khí chất ngút ngàn.
Nhưng nhớ đến Bảo thạch sư là cao thủ Anipop…
Vân Thiển và Văn Tư Thành lập tức bày ra bộ mặt đơ, chỉ sợ giây kế tiếp sẽ cười thành tiếng.
Bọn họ nhịn rất khổ, có thể nhìn ra đôi chút trên mặt.
Đường Giác nghĩ hai người căng thẳng, bèn nói: “Mặc dù là dạ tiệc nhưng số người không nhiều, hai người không cần lo lắng.”
Ngón tay anh thon dài cầm ly rượu màu xanh, làm nổi bật làn da trắng nõn.
Toàn bộ Phủ thành chủ được chạm khắc từ đá quý màu hồng tía với độ nông sâu khác nhau, xa hoa lộng lẫy.
Văn Tư Thành thấy rõ khí thế cao thủ của Đường Giác hơn Vân Thiển, khuôn mặt anh càng vặn vẹo, “Phì ——”
Vân Thiển và Văn Tư Thành vờ từ chối hai lần, sau đó nối gót theo chân Đường Giác.
Dù là vậy, Vân Thiển và Văn Tư Thành cũng khiến người tại đó trố mắt.
Vân Thiển nhéo mạnh thịt trên người Văn Tư Thành.
Văn Tư Thành: “Cỏ(1)…à, cỏ của ngài đẹp quá.”
Đường Giác thấy vậy cười khẽ. Sau khi giới thiệu sơ lược hai người, anh bảo bọn họ ngồi xuống một góc không mấy thu hút.(1) Cỏ: tiếng Hán Việt là thảo, đồng âm với chữ “Đệch” trong tiếng Trung.
Dường như cảm nhận được ánh mắt như có như không của đám người, Tô Quân chậm rãi ngẩng đầu, ly rượu trên tay hơi nghiêng, rượu bên trong nhỏ xuống.
Đường Giác lấy làm lạ nhìn xuống dưới, toàn bộ nền đất Thành Đá Quý đều trải đá quý lưu ly, làm gì có cỏ?
…
(*) Nhân vật trong bộ phim Little Pony. Trong phim, Pony ở trong một lâu đài toàn màu hồng.
Toàn bộ Phủ thành chủ được chạm khắc từ đá quý màu hồng tía với độ nông sâu khác nhau, xa hoa lộng lẫy.
Vân Thiển hỏi thăm: “Lúc nãy anh sao thế?”
Văn Tư Thành nhìn thoáng qua còn tưởng mình đến lâu đài của Pony bé nhỏ(*).
Vân Thiển… nhìn thấy một đống mosaic màu hồng đứng đó lải nhải.Vân Thiển bị trọng lượng cơ thể của Văn Tư Thành dựa nhẹ mà suýt té sấp mặt.(*) Nhân vật trong bộ phim Little Pony. Trong phim, Pony ở trong một lâu đài toàn màu hồng.
…
Vân Thiển không thấy rõ, chỉ cảm thấy chói mắt
Vân Thiển nhéo mạnh thịt trên người Văn Tư Thành.
Ba người đến đại sảnh, người nhận được lời mời đều đã chờ sẵn tại chỗ ngồi.
Bảo thạch sư thực lực khá cao trong Thành Đá Quý đều ở đây, trong đó Bảo thạch sư mạnh nhất ngồi ở vị trí cao nhất, chỉ dưới vị trí Thành chủ.
Tô Quân hơi cúi đầu, tóc dài màu đen buông xõa, chỉ có thể nhìn thấy đường cong hàm dưới tinh tế, toàn thân áo tím, bên ngoài khoác áo màu trắng nửa trong suốt, hoa văn huyền bí màu vàng sẫm chỗ vạt áo sáng lấp lánh.
Vân Thiển… nhìn thấy một đống mosaic màu hồng đứng đó lải nhải.
Ngón tay anh thon dài cầm ly rượu màu xanh, làm nổi bật làn da trắng nõn.
Văn Tư Thành nhỏ giọng hỏi Vân Thiển: “Đó có phải Tô Quân không?”
Văn Tư Thành gật gù, liếc khóe mắt, suýt nữa sặc khí.
Vân Thiển hỏi ngược lại: “Anh cảm thấy em có thể thấy được à?”
Văn Tư Thành: “…” Đáng lý anh không nên hỏi.
Đường Giác dẫn hai người bước vào, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của những người trong sảnh.
Nhóm người nghĩ thầm trong bụng: Mới là tay mơ mà đã được Đường Giác đích thân dẫn vào Phủ thành chủ, lẽ nào lại là kẻ biến thái như Tô Quân?
Dường như cảm nhận được ánh mắt như có như không của đám người, Tô Quân chậm rãi ngẩng đầu, ly rượu trên tay hơi nghiêng, rượu bên trong nhỏ xuống.
Tin tức nhanh chóng truyền đến tai Thành chủ Thành Đá Quý.
Tầm mắt anh dừng lại trên người Vân Thiển nhưng rồi nhanh chóng dời đi, quay sang Văn Tư Thành vẫn luôn nhìn chằm chằm mình.
Đó là một gương mặt Văn Tư Thành cực kỳ quen thuộc.
Văn Tư Thành: “Cỏ(1)…à, cỏ của ngài đẹp quá.”
Nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
Ẩn sâu dưới đáy mắt người kia toát lên khí thế kiêu ngạo không thể tiếp cận.
Tác phong nhẹ nhàng, khí chất ngút ngàn.
Văn Tư Thành há hốc mồm: “Ô cái đ… dựa em một chút, anh hơi sợ.”
Vân Thiển bị trọng lượng cơ thể của Văn Tư Thành dựa nhẹ mà suýt té sấp mặt.
Đường Giác thấy vậy cười khẽ. Sau khi giới thiệu sơ lược hai người, anh bảo bọn họ ngồi xuống một góc không mấy thu hút.
Dạ tiệc chính thức bắt đầu.
(1) Cỏ: tiếng Hán Việt là thảo, đồng âm với chữ “Đệch” trong tiếng Trung.
Lần dạ tiệc này chủ yếu để chúc mừng Tô Quân bình an trở về lần nữa.
Đồng thời cũng vì bàn bạc một vài chuyện quan trọng khác.
Vân Thiển hỏi thăm: “Lúc nãy anh sao thế?”
“Tô Quân này…” Văn Tư Thành nuốt nước miếng: “Em từng nhìn anh ta ở khoảng cách gần chưa?”
Trong lòng Vân Thiển lập tức có dự cảm không lành.
Toà thành- nơi tôn vinh những cao thủ chơi Anipop. ???
Có cảm giác Tô Quân giống như con mèo kiêu ngạo haha
Toàn cao thủ Anipop với nhau =)))))
Chả nhẽ yêu quái cát kia là mấy cái mảnh màu chiếm đá quý trong game à???