Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 50 (1)

Chương 50 (1)

Không yêu, yêu không nổi nữa

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Đột nhiên giàu lên khiến Giản Hành Chi ngây ngốc cả người. Tần Uyển Uyển thấy y không đáp, nghiêng đầu nhin y: “Sư phụ.”

“Ừ.” Giản Hành Chi hoàn hồn, y gật đầu, phục hồi tinh thần: “Ta ổn rồi, không sao nữa.”

“Vậy thức hải người thế nào?” Tần Uyển Uyển giơ tay vuốt qua cổ, miệng vết thương lập tức biến mất tăm. Nàng xoay người, vẻ mặt nhìn Giản Hành Chi hơi lo lắng.

Giản Hành Chi khoát tay: “Ta tĩnh tọa nghỉ ngơi một lúc là ổn.”

Nói xong, Giản Hành Chi đứng dậy, vòng qua tảng đá, đến nơi rộng rãi thoáng đãng, giơ tay vẽ một pháp trận, bắt đầu nhắm mắt ngưng thần.

Tn Uyn Uyn thy GinĬHành Chi tĩnhĬta, ngi xungcanh gác hpháp giúp y,đng thi quanɪsát bn phía.

ThmÎTri Minh tónơi này nhyýxung, bây gichng biết chyđi đâu, cũngkhông biết tiúsao Vô Danhếchc phi Thm°Tri Minh, khiếnThm Tri MinhIbt chp ttc mun giếtİhn.

Tn Uyn Uyn°suy nghĩ mtũlúc. Sau khiũGin Hành Chiõn đnh, lòngjy bình tĩnhèli, cht nhĩti li TnUyn Uyn nóiban nãy, hiɩngưc li nàng:“Con nói ngưicon thy làjT Cô Đưng?”

“H?”

Tn UynUyn nghe GinHành Chi hi,gt đu: “ChcIlà vy.”

Làmsao nhn ra?”

Thì ban nãy,òlúc huynh yáchn trưc mtľta đ kiếm…°Tn Uyn UynÏnh li khonhĮkhc đó, khôngkhi xúc đng:ù“Ta cm thyãđó là bóng{dáng kiếm tutrong lòng ta,hơn na huynhïy liu mngĨvì ta, taìb huynh yũlàm cm đng.”ù

Gin Hành Chikhông nói na.éTn Uyn Uyn]quay đu nhìny: “Sư ph,ngưi cm thythế nào?”

Đft Thưng CcáTông chúng ta…ưGin Hành Chiĩnói mt câukhông đu không²đuôi: “Không cógì không làmáđưc.”

Tn UynUyn: “???”

Tisao Gin HànhChi nói chuyn,nàng nghe khôngìhiu vy?

“Sư ph°Tn Uyn Uyntruy hi: “Câunày có ýgì?”

Đng lêntiếng, ta phitĩnh ta.”

GinHành Chi tchi tr li,ũTn Uyn Uynócũng không tinĬhi tiếp, chđành tiếp tch pháp choy.

Mà Gin HànhếChi đang giaoètiếp vi 666trong đu: “Nếuánhư mun đánhêtuyến T CôòĐưng, các ngưicó cách gìíkhông?”

Ch nhân,đ thin cmÏca T CôìĐưng ch có[46… 666 nhcnh y.

40 đếnê60 là giaiýđon tán thưng,đim ca VôèDanh còn caohơn cái này.

GiníHành Chi mtļlnh nhìn 666:“Ta bo côìnghĩ cách, khôngIhi cô đưcĩhay không.”

666nghe vy runlên, nó gtđu lia la:ì“Ta nghĩ, taìnghĩ ngay!”

NóiĮxong, 666 btđu điên cungvn hành chươngįtrình. Mt látsau, nó trnh{trng đ xutíkiến ngh: “Kýêch, T CôЇĐưng và ngàiôđu là kiếmătu, phương pháptn công tươngt. Ngài cļda theo thmim ca mình,¸ch cn cóìth đánh gc(ngài, vy thìT Cô Đưngănm trong tmtay!”

“Có lý.”

Gin Hành Chijgt đu: “Nếu}như tr thànhìn t tafthích, T CôĐưng còn khôngthích đưc sao?”

Gin Hành Chiĩnghĩ rõ đimnày, cm thymình đã giiĩquyết mt vnđ ln choTn Uyn Uyn,rt cuc cũngìtĩnh tâm li,vui v nhpúđnh, chnh lýthc hi.

Đi mtÍđêm, Gin HànhĪChi khôi phctương đi. Yİm mt ra,{nhìn thy TníUyn Uyn ngiôbên cnh limìdim. Y cmĩkiếm chc nàng,İgi: “Đng dy.”í

Tn Uyn Uynīđt ngt bngtnh. Sau mthi hoàn hn,ľnàng th dài:“Sư ph, ngưicó th dudàng mt chútkhông?”

“Ta cònúchưa đ dufdàng?” Gin HànhChi liếc mtĩnhìn nàng: “Nếulà sư phıta trưc đây,ngài đã đámt cưc vàomt ta ri,còn đ conĮng?”

Tn UynUyn chu thua.Gin Hành Chiìvươn tay, nàngIly nm tayGin Hành Chiđng dy, phiĩbi trên mông:ı“Sư ph, thchi ca ngưiíchnh lý xongchưa?”

“Tàm tm,đúng là khôngth xng byîna.”

Gin HànhùChi cũng tbiết lưng sc,ĭdn Tn Uyn]Uyn đi: “ĐiĨthôi, chúng tađến Hoang Thành.”ï

Vách núi chÎcó mt conđưng, Gin HànhChi không lưngl dn TnúUyn Uyn nhmhưng Hoang Thành(mà đi.

Gin HànhôChi va điva suy nghĩ,nói vi TnUyn Uyn: “Đêmqua, vi sưsuy nghĩ cıđêm. Con munôtán đ TCô Đưng, khôngĩphi không th,jcó điu tanht đnh phiĩnói cho conîbiết, cái nàyìcó đ khóĮthế nào.”

Khóăkhó thế nào?”

Tn Uyn Uynb Gin HànhChi da s,Gin Hành Chiquay đu nhìnnàng: “Con vàT Cô Đưng chung rtlâu, vi sưìnhiu ln tocơ hi choícon, nhưng đếnİhin ti đìthin cm cay đi vicon vn chcó 46, cònchng cao bngưVô Danh, cóđth thy conkhông phi guca y.”

Ngheɨvy, phn ngđu tiên ca[Tn Uyn Uynlà: “Không thnào, huynh yìcòn đ kiếmũcho ta mà.”

Kiếm tu trngli ha, yđã ha vita.”

Gin HànhàChi nhc nhnàng, Tn UynîUyn li nghĩ:j“Na đêm, huynhy mang cơmìcho ta!”

“Yêti lu tatrưc, phát hinìta không ïđó, y miđến tìm con.”Gin Hành Chiĭva nói, vaơkhông quên bicú chót: “Ycòn đưa choNam Phong na.”Ї

“Huynh y… TnfUyn Uyn nhti v mtĺT Cô Đưng(nói chuyn chânóthành thm thiếtvi nàng trưc°quan tài GinHành Chi èQu Thành: “Lúctrưc, trưc mtÍquan tài ngưi,ánh mt huynhy nhìn taãrt thâm tình.Ta cm thyhuynh y chính làĬJack ca ta,ìta chính làĪ

“Tiếp khách(*) hayíkhông tiếp kháchkhông quan trong…Gin Hành Chi°ct li nàng,ĩkhông mun nàng³mơ mng na:ɪ“46 thì 46,chng có cáigì mà khôngdám tha nhn.Sư ph nóiri, không cóchuyn đ tIThưng Cc Tôngļchúng ta khôngìlàm đưc. Ti²qua, ta đãsuy nghĩ giúpícon ri. Đim,s không tăng,ìchng minh y,không thích kiuca con, vyĨchúng ta str thành kiuúy thích! TheoÍđui ngưi taİphi quyết đoán,con hiu chưa?”

(*) Jack (杰克)Îphát âm làİJié kè, cònTiếp khách (接客)phát âm làJiē kè, haich phát âmógn ging nênıGin Hành Chiftưng nhm.

Tn UynUyn không nói,ìchng biết tijsao đt nhiên(thy hơi nguilnh.

Dưng như cáibóng kia cũngɩkhông còn gingïna.

“Con không cnĭs, sư phcó cách.”

GinHành Chi thynàng không nói,an i nàng.

TnĩUyn Uyn ngheЇging điu GinãHành Chi, hơiļs hi: “Cáchígì?”

“T CôĐưng và taīđu là kiếmtu… Gin HànhChi vô cùngít tin: “Tart hiu kiếmtu. Ta đmbo biến conđthành cô gáimà kiếm tuàthích nht.”

Vy…ITn Uyn Uynngơ ngác: “Côógái các ngưithích nht làĩthế nào?”

Chúngta chn đoĮl, chuyn đuitiên là thcălc.”

Thc… thcɪlc?”

Tn UynUyn theo khôngìkp, Gin HànhChi gt đu:Không sai, nếunhư có mtïcô gái cóìth đánh thng²ta, ta nghĩkhông chng taĩs đng lòng.”)

Tho nào đcthân ti gi

Ýnghĩ đu tiênhin lên trongđu, nhưng nànglp tc cmgiác không n:êCho nên ýngưi là

“Tamun tp hunđc bit choɪcon.” Gin HànhīChi quay đu)nhìn nàng: “Truynîth cho conmt môn kiếmpháp cp caoínhm vào TCô Đưng, đánhbi y.”

TnUyn Uyn chníkinh. Gin HànhìChi quay đuìlưt nhìn nàngt trên xungdưi: “Thương tíchìtrên ngưi lành}chưa?”

Vn chưa.”

Tần Uyển Uyển vội phủ nhận. Giản Hành Chi gật đầu: “Xem ra khỏe rồi, chọn hôm không bằng gặp ngày…” Giản Hành Chi đột nhiên rút kiếm: “Tới đi, sư phụ dạy con!”

Hai người ở dưới vách đá, kẻ chạy người đánh, đánh nhau tóe khói. Đánh hơn nửa ngày, khuyên tai trên lỗ tai Tần Uyển Uyển phát sáng, lập tức nghe thấy giọng Tạ Cô Đường: “Uyển Uyển, muội có nghe ta nói không?”

“Muội không sao chứ?” Tạ Cô Đường nghe thấy giọng Tần Uyển Uyển, hơi lo lắng: “Hình như ta nghe thấy muội đang đánh nhau với ai?”

Dứt lời, Giản Hành Chi giơ tay lên tấn công. Tần Uyển Uyển rùng mình, lập tức rút kiếm ngăn lại, gấp gáp nói: “Sư phụ, bỏ đi! Ta đánh không thắng Tạ Cô Đường đâu!”

Tần Uyển Uyển: “…”

Giản Hành Chi cố tình không sử dụng kiếm pháp Tiên giới, những chiêu đánh ra đều là chiêu Tạ Cô Đường biết.

Rõ ràng Tạ Cô Đường chưa đã ghiền, y chủ động mở miệng: “Uyển Uyển, lần sau luyện chiêu với tiền bối là khi nào? Còn cần ta giúp đỡ không?”

“Đừng cổ vũ chí khí kẻ khác, chỉ là một tên Tạ Cô Đường, sao đệ tử ta có thể đánh không thắng?”

Đánh tới nửa đêm, rốt cuộc Tần Uyển Uyển mệt mỏi. Sau khi bị Giản Hành Chi đánh một phát té xuống đất, nàng bắt đầu ăn vạ.

Phần lớn các kiếm tu nghĩ mọi cách học hết kiếm pháp các nhà, vừa báo tên kiếm pháp là họ đã biết cái gì.

Giản Hành Chi vừa nói vừa đánh về phía mặt Tần Uyển Uyển. Tần Uyển Uyển dồn hết sức cấp tốc né tránh, nghe Giản Hành Chi nói: “Nếu thích người tu đạo, đã thích rồi thì phải kiên định, không sợ gian truân, dũng cảm tiến lên. Đừng trốn tránh, tiếp kiếm! Cảm giác lực độ của thức này chưa?”

Tần Uyển Uyển căn bản không muốn mở miệng. Giản Hành Chi lại chọc nàng, nàng chỉ đành hít mũi, ấm ức nói: “Cám ơn huynh, Tạ đại ca. Lần sau sư phụ lại đánh ta, ta nhất định gọi huynh.”

Giản Hành Chi trở tay cầm kiếm, giao nhau với kiếm của Tần Uyển Uyển. Tần Uyển Uyển bị y đè lên vách đá, cả hai dựa rất gần. Giản Hành Chi nhìn chằm chằm nàng: “Đây là chiêu Tạ Cô Đường hay sử dụng, kiếm thứ hai mà ta dùng lúc nãy có thể phá. Nào!”

“Sư phụ, ta chọn từ bỏ…”

Kiếm của Giản Hành Chi rất vững, tay Tần Uyển Uyển run lên. Giản Hành Chi vừa nhắc nhở, nàng lập tức phản ứng lại, nghiêng người, trường kiếm thuận theo mũi kiếm quét vài vòng trên tay, trở người tấn công Giản Hành Chi.

Tần Uyển Uyển vội phủ nhận. Giản Hành Chi gật đầu: “Xem ra khỏe rồi, chọn hôm không bằng gặp ngày…” Giản Hành Chi đột nhiên rút kiếm: “Tới đi, sư phụ dạy con!”

Trường kiếm của Giản Hành Chi như đoản đao, kẹp kiếm của Tần Uyển Uyển trong phạm vi nhỏ hẹp. Hai người cấp tốc đánh vài chiêu, Giản Hành Chi thuận theo sức lực lật ngược tay Tần Uyển Uyển ra sau lưng, ấn xuống đất, nhắc nhở nàng: “Đây là thức thứ hai kiếm pháp của Tạ Cô Đường, kiếm thứ ba mà ta dùng lúc nãy có thể phá.”

Nghe thấy Tần Uyển Uyển nói chuyện, Giản Hành Chi dứt khoát vỗ lên khuyên tai nàng, giọng nói của Tạ Cô Đường phát từ trong khuyên tai ra ngoài: “Phải, chúng ta đến Hoang Thành rồi. Ninh gia tiếp đãi chúng ta rất chu đáo, Vô Danh cũng sắp xếp xong rồi.”

“Sư phụ, ta chọn từ bỏ…”

“Thượng Cực Tông không được nói từ bỏ.”

Giản Hành Chi nhìn điểm tích lũy, cầm kiếm chọc Tần Uyển Uyển, dạy nàng nói chuyện.

Kiếm của Giản Hành Chi rất vững, tay Tần Uyển Uyển run lên. Giản Hành Chi vừa nhắc nhở, nàng lập tức phản ứng lại, nghiêng người, trường kiếm thuận theo mũi kiếm quét vài vòng trên tay, trở người tấn công Giản Hành Chi.

Tay Giản Hành Chi đè mạnh hơn: “Đứng lên!”

Giản Hành Chi vừa nói vừa đánh về phía mặt Tần Uyển Uyển. Tần Uyển Uyển dồn hết sức cấp tốc né tránh, nghe Giản Hành Chi nói: “Nếu thích người tu đạo, đã thích rồi thì phải kiên định, không sợ gian truân, dũng cảm tiến lên. Đừng trốn tránh, tiếp kiếm! Cảm giác lực độ của thức này chưa?”

Tần Uyển Uyển biết tính tình Giản Hành Chi, nói chuyện không ăn thua. Hơn nữa lòng nàng nghĩ tới cha mẹ, cũng muốn học thêm chút gì đó, bèn không nói nữa, cắn răng đứng dậy.

Tay Giản Hành Chi đè mạnh hơn: “Đứng lên!”

Hai người ở dưới vách đá, kẻ chạy người đánh, đánh nhau tóe khói. Đánh hơn nửa ngày, khuyên tai trên lỗ tai Tần Uyển Uyển phát sáng, lập tức nghe thấy giọng Tạ Cô Đường: “Uyển Uyển, muội có nghe ta nói không?”

“Ta mệt rồi.” Tần Uyển Uyển mệt mỏi nói: “Nghỉ ngơi trước, Tạ đại ca, hẹn gặp lại.”

“Đây là tiền bối chỉ điểm…” Nghe Tần Uyển Uyển nói Giản Hành Chi không tốt, Tạ Cô Đường vội giải thích giúp Giản Hành Chi: “Cũng vì muốn tốt cho muội. Ta cũng muốn có sư phụ như tiền bối vậy.”

Tần Uyển Uyển vừa không tập trung đã bị kiếm của Giản Hành Chi đè lên cổ, ấn vào vách. Nàng nhìn Giản Hành Chi, vội lên tiếng: “Tạ đại ca, mọi người đến Hoang Thành chưa?”

“Nói với y, con rất cần y giúp đỡ, lần sau nhất định liên lạc y.”

Nghe thấy Tần Uyển Uyển nói chuyện, Giản Hành Chi dứt khoát vỗ lên khuyên tai nàng, giọng nói của Tạ Cô Đường phát từ trong khuyên tai ra ngoài: “Phải, chúng ta đến Hoang Thành rồi. Ninh gia tiếp đãi chúng ta rất chu đáo, Vô Danh cũng sắp xếp xong rồi.”

Tần Uyển Uyển vừa không tập trung đã bị kiếm của Giản Hành Chi đè lên cổ, ấn vào vách. Nàng nhìn Giản Hành Chi, vội lên tiếng: “Tạ đại ca, mọi người đến Hoang Thành chưa?”

Im miệng đi, kiếm tu thối.

Tạ Cô Đường vừa lên tiếng, kiếm của Giản Hành Chi đã chém tới. Tần Uyển Uyển gắng gượng né tránh, nghe thấy Tạ Cô Đường kể lại tình huống phía bọn họ: “Lúc nãy, ta vẫn luôn liên lạc với muội, nhưng không có hồi đáp, chỉ có thể dựa vào Nam Phong cảm ứng muội không gặp nạn. Không biết muội và tiền bối thế nào rồi?”

Lời còn chưa dứt, kiếm của Giản Hành Chi đã cắm vào vách, tia chớp ánh lửa truy kích mà tới. Tần Uyển Uyển vội vã hét lên: “Chúng ta rất ổn! Đang trên đường trở về!”

Trường kiếm của Giản Hành Chi như đoản đao, kẹp kiếm của Tần Uyển Uyển trong phạm vi nhỏ hẹp. Hai người cấp tốc đánh vài chiêu, Giản Hành Chi thuận theo sức lực lật ngược tay Tần Uyển Uyển ra sau lưng, ấn xuống đất, nhắc nhở nàng: “Đây là thức thứ hai kiếm pháp của Tạ Cô Đường, kiếm thứ ba mà ta dùng lúc nãy có thể phá.”

“Ta…”

Dứt lời, Giản Hành Chi giơ tay lên tấn công. Tần Uyển Uyển rùng mình, lập tức rút kiếm ngăn lại, gấp gáp nói: “Sư phụ, bỏ đi! Ta đánh không thắng Tạ Cô Đường đâu!”

Lời còn chưa dứt, kiếm của Giản Hành Chi đã cắm vào vách, tia chớp ánh lửa truy kích mà tới. Tần Uyển Uyển vội vã hét lên: “Chúng ta rất ổn! Đang trên đường trở về!”

“Ta đánh không nổi nữa.” Tần Uyển Uyển dán mặt xuống đất: “Dừng ở đây đi.”

“Muội không sao chứ?” Tạ Cô Đường nghe thấy giọng Tần Uyển Uyển, hơi lo lắng: “Hình như ta nghe thấy muội đang đánh nhau với ai?”

“Hỏi y chiêu này phải làm sao?”

“Ta…”

“Hỏi y chiêu này phải làm sao?”

Tần Uyển Uyển: “…”

Giản Hành Chi mở miệng, Tần Uyển Uyển vừa tránh né chiêu kiếm của Giản Hành Chi, vừa trả lời Tạ Cô Đường: “Ta… Sư phụ đang dạy ta kiếm chiêu. Tạ đại ca, huynh biết thức thứ ba mươi hai Hoành xuyên thu thủy biến hóa hất lên thì đánh thế nào không?”

Tạ Cô Đường không ngờ Tần Uyển Uyển lại hỏi cái này, y sững sờ chốc lát, rõ ràng thân thiện hơn nhiều, kiềm chế xúc động nho nhỏ: “Tiền bối còn biết chiêu này sao? Muội thử sử dụng Hạo nguyệt đương không đánh xuống xem.”

Phần lớn các kiếm tu nghĩ mọi cách học hết kiếm pháp các nhà, vừa báo tên kiếm pháp là họ đã biết cái gì.

Giản Hành Chi trở tay cầm kiếm, giao nhau với kiếm của Tần Uyển Uyển. Tần Uyển Uyển bị y đè lên vách đá, cả hai dựa rất gần. Giản Hành Chi nhìn chằm chằm nàng: “Đây là chiêu Tạ Cô Đường hay sử dụng, kiếm thứ hai mà ta dùng lúc nãy có thể phá. Nào!”

Giản Hành Chi cố tình không sử dụng kiếm pháp Tiên giới, những chiêu đánh ra đều là chiêu Tạ Cô Đường biết.

Nói là chiêu thức bình thường, nhưng đánh ra lại không giống bình thường. Tạ Cô Đường nhanh chóng ý thức được thực lực của đối phương, vô cùng kích động.

Bên này Giản Hành Chi xuất chiêu, bên kia Tạ Cô Đường nghe Tần Uyển Uyển miêu tả hướng dẫn nàng đỡ chiêu, đánh suốt hai canh giờ, thậm chí Tạ Cô Đường còn không muốn ngắt liên lạc. Nam Phong bước vào gọi y ăn cơm, y vẫn kiên trì không ngắt liên lạc.

Giản Hành Chi cũng càng đánh càng hăng, chỉ khổ Tần Uyển Uyển bị kẹp ở giữa hai người, tinh thần và thể xác đều rã rời.

Giản Hành Chi mở miệng, Tần Uyển Uyển vừa tránh né chiêu kiếm của Giản Hành Chi, vừa trả lời Tạ Cô Đường: “Ta… Sư phụ đang dạy ta kiếm chiêu. Tạ đại ca, huynh biết thức thứ ba mươi hai Hoành xuyên thu thủy biến hóa hất lên thì đánh thế nào không?”

Đánh tới nửa đêm, rốt cuộc Tần Uyển Uyển mệt mỏi. Sau khi bị Giản Hành Chi đánh một phát té xuống đất, nàng bắt đầu ăn vạ.

Bên này Giản Hành Chi xuất chiêu, bên kia Tạ Cô Đường nghe Tần Uyển Uyển miêu tả hướng dẫn nàng đỡ chiêu, đánh suốt hai canh giờ, thậm chí Tạ Cô Đường còn không muốn ngắt liên lạc. Nam Phong bước vào gọi y ăn cơm, y vẫn kiên trì không ngắt liên lạc.

“Ta đánh không nổi nữa.” Tần Uyển Uyển dán mặt xuống đất: “Dừng ở đây đi.”

“Được… được rồi.”

Rõ ràng Tạ Cô Đường chưa đã ghiền, y chủ động mở miệng: “Uyển Uyển, lần sau luyện chiêu với tiền bối là khi nào? Còn cần ta giúp đỡ không?”

Tần Uyển Uyển: “…”

Tần Uyển Uyển biết tính tình Giản Hành Chi, nói chuyện không ăn thua. Hơn nữa lòng nàng nghĩ tới cha mẹ, cũng muốn học thêm chút gì đó, bèn không nói nữa, cắn răng đứng dậy.

Tạ Cô Đường dứt lời, chỗ Giản Hành Chi đã “leng keng”, năm điểm tích lũy.

“Nói với y, con rất cần y giúp đỡ, lần sau nhất định liên lạc y.”

“Thượng Cực Tông không được nói từ bỏ.”

Giản Hành Chi nhìn điểm tích lũy, cầm kiếm chọc Tần Uyển Uyển, dạy nàng nói chuyện.

Tạ Cô Đường không ngờ Tần Uyển Uyển lại hỏi cái này, y sững sờ chốc lát, rõ ràng thân thiện hơn nhiều, kiềm chế xúc động nho nhỏ: “Tiền bối còn biết chiêu này sao? Muội thử sử dụng Hạo nguyệt đương không đánh xuống xem.”

Tần Uyển Uyển căn bản không muốn mở miệng. Giản Hành Chi lại chọc nàng, nàng chỉ đành hít mũi, ấm ức nói: “Cám ơn huynh, Tạ đại ca. Lần sau sư phụ lại đánh ta, ta nhất định gọi huynh.”

“Đây là tiền bối chỉ điểm…” Nghe Tần Uyển Uyển nói Giản Hành Chi không tốt, Tạ Cô Đường vội giải thích giúp Giản Hành Chi: “Cũng vì muốn tốt cho muội. Ta cũng muốn có sư phụ như tiền bối vậy.”

Tần Uyển Uyển: “…”

Im miệng đi, kiếm tu thối.

“Ta mệt rồi.” Tần Uyển Uyển mệt mỏi nói: “Nghỉ ngơi trước, Tạ đại ca, hẹn gặp lại.”

Nói xong, pháp ấn trên tai Tần Uyển Uyển tối xuống.

5 5 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

9 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
BAL
BAL
2 Năm Cách đây

:)))) đáng lẽ ra ko nên trông đợi vào ý tưởng cua trai của ông GHC này mà

Azan0306
Azan0306
1 Năm Cách đây

Sư phụ cứu chị nhiều lần như vậy cũng không thấy chị cảm động, tui sầu quá mà.

Azan0306
Azan0306
1 Năm Cách đây

Ai đánh thắng nổi anh hả, cái anh này thật là…

Azan0306
Azan0306
1 Năm Cách đây

Giây trước mới nói sẽ suy nghĩ tới cảm nhận của người ta xong giây sau đã trở mặt đánh người ta rồi, sư phụ này không ổn xíu nào

Azan0306
Azan0306
1 Năm Cách đây

Hai người Giản Hành Chi Tạ Cô Đường hợp nhau quá nè, hay là…

Azan0306
Azan0306
1 Năm Cách đây

Hai tên kiếm tu này chỉ chú ý tới kiếm thôi thật là

tranngocmai0912
tranngocmai0912
1 Năm Cách đây

Ok, anh Giản cua trai thú vị đấy!
Lúc này thì anh Tạ còn có gì hứng thú ngoài được xem audio học tập miễn phí nữa chứ!

thuhi2
thuhi2
1 Năm Cách đây

mé 2 ông kiếm tu hợp rơ nhau ghê =))))))) chả lẽ giờ toi shipp nam chính x nam phụ có ngang ngược quá khôngg

Duy Nhiên
Duy Nhiên
1 Năm Cách đây

2 anh kiếm tu mà nhắc đến kiếm thì quên mất thiên hạ luôn.

9
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!