Cá muối cứu thế – Chương 83

Chương 83

Tiết học đầu tiên

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Mục đích đúng là đạt được, nhưng quá trình thực hiện không mấy bình thường.

Ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung một lúc rồi lập tức dời đi.

Nhất thời, bầu không khí hơi kỳ quặc.

Vân Thiển nghĩ hẳn cô đã hiểu sai.

Anh không có ý như vậy với cô, cô biểu hiện hơi… nhiệt tình quá.

Đi li là ngưi khác,lúc này chcchn xu híđến đn th.

Nhưngcô thì khác,cô là ngưitng tri qua²chuyn c nghĩch mt mìnhmình và mtngưi khác làmchuyn không thmiêu t, rtĭcuc còn cóhai khán giò4D đng ngoàiìquan sát thưnghim.

Ch cn bnthân không xuíh, chc chnngưi xu hɨlà k khác.

VânĩThin n nЇcưi như thưng,iging điu bìnhĩtĩnh nói: “NgàiQuân sư, qunáo ci xongếri, kế tiếpphi làm gì?”Î

Nếu Tô QuânĪlà ngưi bìnhthưng, dám chcbây gi anhjs xu hvì li môt không chínhıxác ca mình,nhưng anh khôngàphi.

Anh vn luônicho rng khôngíphi ai cũngcó trí thôngmình toàn vn,mà ngưc li,đa s đuĩvô cùng nguxun.

Ví d nhưVân Thin.

Nếu côhiu sai ýúanh thì đólà do côquá ngc.

Chuyn nàyrt bình thưng,ngưi ngc cnđưc dn dtɨmi có thlàm chuyn đúngđn.

Tô Quân khím ming: “Buctóc lên, đưac và lưngļv phía ta.”í

Ngưi này giv bình tĩnhôhay bình tĩnhtht vy?

Vân Thinlàm theo, mtļtay vén máiótóc dày óngmưt, l raếchiếc c mnhmai và tmlưng láng mn.

Hocínên nói làtm lưng đánglý đã tngíláng mn.

Bt đut c, màuxám lan đếnch xương bưm,ïloang l đángs đp vàomt.

Màu xám chmЇrãi lan rng,ging như vtsng.

Vân Thin thôngqua gương bênócnh nhìn thycnh tưng sauõlưng.

Cô kinh ngcýhi: “Chuyn gìòthế này?”

Lưngcô sp bìmàu xám v(ra bn đngưi trng hoaýri, vy màïcô chng cóftí cm giác{nào c!

Trong lòngýTô Quân biếtĮrõ, đu sĩmi chuyn chínhílà anh.

Va nãyílúc cô đ)anh, máu đãúnh xung ccô.

Không ng máub năng lcđá quý khngõchế vn cóïsc lây nhimĩmnh như vy…

TôQuân giơ taylên, o nhmt viên đá[màu tím bcbay t bênícnh anh ti,dán lên giaļxương b vai¸g lên ca¸Vân Thin…

Đá quýĩhình thoi nhonh ging nhưmt chiếc móngĬtay dán lênĮda tht trngİnõn, ta nhưmón trang tríxinh xn nhưngli có thlp tc khngchế nhng đmxám kia.

Trong gương,màu xám sau{lưng Vân Thindn m đi,Îlàn da bnó ăn mònkhông biến trli dáng vđban đu, ginguyên b dngphai màu.

Làn daging như tôũmàu không đuchính là vếtso trên ngưicác Bo thchĩsư mà VănĪTư Thành miêut trong buid tic.

Thì ralà thế.

Màu xámĮnht đi trông]thy, đá quýmàu tím vní trên lưngcô như cũ.

VânThin hi: “Tôiưb lây nhimsao?”

Tô Quângt đu: “Đãhết ri.”

Vân[Thin ch đáquý màu tímsau lưng: “Cáiľnày s luônf trên lưngtôi à?”

TôfQuân đang đnhgt đu.

Vân Thinĩđã m ming:“Tm lưng hoànm ca tôiãcó thêm thk cc nàytrông chng đpchút nào.”

Hàmdưi Tô Quânîhơi bnh ra,ngng đng tácgt đu, tráchmng: “Đi lyïqun áo mi¸ti đây.”

VânThin cm qunľáo dưi đtļlên chun bìmc vào, chtb ném chomt tm viĩb trng.

Qun lên.”

Hay tht, ngayc qun áocũng không cho,{đ cô quntm vi rách.

Qun:áo treo trongt Tô Quânãkhông nhiu lm,đu là kiuįdáng qun áoơcho Bo thchòsư, mép áođính kim tuyếnìvà đá quýénho nh.

Qun áoanh bo VânThin ly đtă phía dưi.ĩĐây là mtЇchiếc áo tayếrng đơn gin,hn là áoɪng ca anh.

TôQuân bưc tľdưi ao lên,ĩáo bào đangưmc thm ưt,dán sát cơth, tóc đenrũ xung.

Cơ thanh trông gy,èphác ha ratng khi cơbp săn chc.

TôľQuân chun bci áo, chtmt ánh mtnóng rc bnt bên phiti khiến anhkhó lòng làmngơ.

Vân Thin mtsáng long lanhnhìn thy TôQuân đt ngtɨquay sang.

Cô nóiļmt cách hùngĨhn: “Ngài Thànhch bo tôiti đây hcÎtp. Quân sưTô là Bojthch sư mnhnht Thành ĐáQuý, mi mtchi tiết đuphi nghiêm túcìnghin ngm, đcbit là thícơ bn nhtínhư cơ thèca Bo thchsư.”

Vn dĩĩTô Quân khôngh nghĩ nhiu.

VânThin nói liЇnày ch túv rn thêmìchân.

Đi khái TôùQuân đã nhnơra suy nghĩmàu vàng(*) bêndưi lp damàu hng caôVân Thin. Anhnhc tay, lyth đt ftrong mt VânThin lúc nãyra.

(*) Màu vàng:ĩdùng đ chnhng suy nghĩĩby b, điɨtry

Tm nhìn rõếràng ri xaVân Thin, mosaicéquen thuc liĬvy tay viũcô ln na.

VânìThin: C (Mtếloi thc vt).

Khongcách xa nht³trên đi làýkhi m nhânĩthay đ lra hết thyĨtrưc mt bn,mà bn liĩlà ngưi cníth nng, ch²có th ngheĭthy tiếng qunááo c vàoda tht.

Lúc tmưnhìn rõ ràngõli, Tô Quânđã thay xongèqun áo.

Vân Thin³cc k khôngívui, gia ngưiâvi ngưi chngócó mt chútđtin tưng cơbn nào sao?

“Sáng,sm mai, tas dy côɪhc.”

Tô Quânɨđi v phía]giưng đm, rèmt đng h]xung: “Cô cóth đi ri.”

Vân Thin sng:ngưi: “Ti nay,tôi ng Íđâu?”

Ging TôQuân lnh nht:Tr phòng này,nhng nơi kháccó th tùyý s dng.”

Vân Thin: “…į

Lúc cô bưcvào sân vinõvn còn cnth, nhưng khôngnh hưng chuyncô nm rõéb cc tng]th ca sânvin.

Toàn b sânīvin Tô Quânch có mtcăn phòng, nhngcái khác đuélà vưn cnh.

Ítnht ngài cũngơcho tôi chănìgiưng và mtb qun áoch.”

Lúc lưuvong ti cđo, cô cũngđ ý qunáo trên ngưiévà cnh vtxung quanh chng à? ĐưngGiác ch bo:ta dy cô,không bo taìphc v cô.”

Vân Thin bo nh đáquý đy raàkhi phòng.

Cô hítĩsâu mt hơi,nghiến răng hàmếnói: “Sau này,ïngài có xinýtôi bưc vàocăn phòng ráchnát này thìļtôi cũng khôngưvào!”

Gió lnh¹thi qua, côch qun mtmnh vi chtliu tương tkhăn tm runbn bt.

Ph hànhch, đèn đuc²sáng trưng.

Đưng Giácjchưa ng, sphn kế tiếpca Thành ĐáĩQuý thế nàovn luôn làđám mây đenibao ph đuîanh.

o nh đáquý đt nhiênɨxut hin, mtíviên đá quýũnào đó btìđu rung lên.

H?Nhanh như vyĩmà Vân Thinđã gi tinti ri sao…

ĐưngGiác không đÏý bt âmthanh lưu bênìtrong đá quý.

“Ngài Thành chủ, quấy rầy rồi.”

Anh đứng bật dậy, làm ngã chiếc ghế sau lưng.

“Bảo tôi tìm đại chỗ nào trong sân mà ngủ.”

“Chuyện là thế này, tôi nghe lời Quân sư Tô cởi quần áo, sau khi làm mấy chuyện kỳ quái, ngài ấy chỉ cho tôi một tấm vải rồi đuổi tôi ra khỏi phòng.”

) có bộ nạch(

Ánh sáng chiếu vào phòng, phân chia cảnh vật bên trong thành hai phần, nửa sáng nửa tối.

“Bảo tôi tìm đại chỗ nào trong sân mà ngủ.”

Xem ra danh tiếng Tô Quân không thể nào bị ảnh hưởng, nếu không Thành chủ cũng chẳng khẩn trương như thế.

“Ngài Thành chủ, như vậy ổn không? Mặc dù tôi không để ý chuyện tiếp tục không mặc quần áo, nhưng nếu có người tới nhìn thấy bộ dạng này của tôi, liệu có nảy sinh ấn tượng không tốt với Quân sư Tô không…”

Anh lo lắng trong lòng, chẳng lẽ Tô Quân làm chuyện xấu thật sao?

Hai người bàn bạc hồi lâu, cho rằng quá nhiều thứ có thể là nhân tố tận thế.

Đường Giác ngớ người.

Trao đổi một hồi, Vân Thiển đồng ý đến ở chỗ Văn Tư Thành.

Văn Tư Thành: “Em nói anh ta có thể là nhân tố tận thế?”

Tô Quân cậu ta…

Rốt cuộc Vân Thiển đã gặp phải chuyện gì?!

Vân Thiển cười khẩy trong lòng.

Anh đứng bật dậy, làm ngã chiếc ghế sau lưng.

(1)Trái tim (心脏), gan (肝), mật (胆), ruột (肠), mỡ (脂肪), mập (胖) Tất cả những chữ này đều có bộ nguyệt (月)

Lúc định phóng về phía sân viện Tô Quân, anh nhớ Vân Thiển nói trong tin nhắn là cô chẳng mặc gì.

Vân Thiển nở nụ cười buôn bán giả tạo: “Quân sư Tô không nói cho tôi biết nên đến lúc nào.”

Vì thế ngài Thành chủ Đường Giác không thể không đi chuẩn bị vài bộ quần áo nữ.

)

Anh lo lắng trong lòng, chẳng lẽ Tô Quân làm chuyện xấu thật sao?

Đình viện Tô Quân.

“Ngài Thành chủ, quấy rầy rồi.”

Vân Thiển nghiêm túc nói lung ta lung tung một hồi, tâm trạng Văn Tư Thành thoải mái hơn nhiều.

Vân Thiển ngắm nghía cảnh vật trong sân, điềm tĩnh ung dung.

(2)Trong chữ gầy (瘦) có bộ nạch( 疒 ) nghĩa là bệnh tật.

), mập (

Tin tức đã gửi đi hồi lâu, sao Thành chủ còn chưa tới nhỉ?

Nhìn Vân Thiển bị đưa tới, anh cười trên nỗi đau của người khác: “Đàn ông đều chẳng phải thứ tốt đẹp.”

Vừa nghĩ như vậy, bỗng có một người hấp tấp chạy vào.

(2)Trong chữ gầy (

“Vậy sao?” Tô Quân xoay đầu nhìn cô, thật lâu sau mới nói: “Không có gì quan trọng, vào đây hầu hạ ta tắm rửa.”

Chính là Đường Giác đang mặt mày lo lắng khó có thể che giấu.

Văn Tư Thành vui vẻ đáp: “Em không biết người mập là giới tính thứ ba sao? Đàn ông, phụ nữ, người mập.”

Vân Thiển thử nghiệm xong chẳng thấy phản hồi gì.

Đình viện Tô Quân.

Đường Giác còn chưa hỏi xảy ra chuyện gì, Vân Thiển đã giải thích trước.

Cửa phòng… không đóng chặt, để lộ một khe hở.

Màu sắc giống với màu Đá nhiệt huyết của cô.

Thật ra chuyện kỳ quái mà Tô Quân làm với cô chính là trị thương.

“Ngài Thành chủ, như vậy ổn không? Mặc dù tôi không để ý chuyện tiếp tục không mặc quần áo, nhưng nếu có người tới nhìn thấy bộ dạng này của tôi, liệu có nảy sinh ấn tượng không tốt với Quân sư Tô không…”

), ruột (

“Chuyện kỳ quái chính là trị thương?” Đường Giác giống như máy phát, lặp lại lời Vân Thiển.

Vân Thiển ngạc nhiên nhìn anh: “Ai nói anh mập hả?”

“Trị thương phải cởi quần áo không kỳ quái sao?” Vân Thiển khó hiểu hỏi: “Vậy còn có chuyện gì kỳ quái nữa?”

), mỡ (

“…” Đường Giác nhìn vẻ mặt đơn thuần, ánh mắt trong trẻo của Vân Thiển, anh ngập ngừng nói: “Không có.”

Anh nghĩ nhiều rồi, làm sao Tô Quân lại là loại người như vậy.

“Chuyện kỳ quái chính là trị thương?” Đường Giác giống như máy phát, lặp lại lời Vân Thiển.

Vân Thiển chú ý sau khi nghe nói Tô Quân chưa làm gì, Đường Giác thở phào nhẹ nhõm bên dưới nụ cười.

Vừa nghĩ như vậy, bỗng có một người hấp tấp chạy vào.

Cô nhỏ giọng nói cho Văn Tư Thành chuyện Tô Quân có khả năng biến thành yêu quái cát.

Xem ra danh tiếng Tô Quân không thể nào bị ảnh hưởng, nếu không Thành chủ cũng chẳng khẩn trương như thế.

“Trị thương phải cởi quần áo không kỳ quái sao?” Vân Thiển khó hiểu hỏi: “Vậy còn có chuyện gì kỳ quái nữa?”

Áo và tay áo rộng vỗn dĩ màu trắng nhưng sau khi mặc vào liền biến thành màu đỏ.

Đường Giác còn chưa hỏi xảy ra chuyện gì, Vân Thiển đã giải thích trước.

Với tư cách là người bình thường, Đường Giác không thể để Vân Thiển chỉ quấn một mảnh khăn tắm tán gẫu với mình.

Dù cho cầu xin cô, cô cũng không thèm vào căn phòng kia nữa!

Văn Tư Thành cười ha hả: “Anh sắp bị em thuyết phục rồi đấy.”

Anh sử dụng đá quý ra dựng tạm một gian phòng, Vân Thiển bước vào trong thay đồ.

Quần áo là kiểu dáng may sẵn của Bảo thạch sư.

Cửa đột nhiên mở từ bên trong.

Áo và tay áo rộng vỗn dĩ màu trắng nhưng sau khi mặc vào liền biến thành màu đỏ.

Màu sắc giống với màu Đá nhiệt huyết của cô.

Hai người đành phải đi ngủ.

Đồng phục của Bảo thạch sư sẽ phản ánh màu sắc đá bổn mệnh của Bảo thạch sư.

) Tất cả những chữ này đều có bộ nguyệt (

), mật (

Sau khi Vân Thiển thay quần áo xong, vấn đề còn lại là tối nay ngủ ở đâu.

Nhưng bỗng nhiên Vân Thiển nhìn thấy Tô Quân quay lưng về phía cô cởi trường bào.

Dù hôm nay ngủ tạm đâu đó trong sân, cô cũng không thể cứ mãi như thế, có khả năng Tô Quân sẽ tiếp tục không cấp chỗ ở cho Vân Thiển…

Trao đổi một hồi, Vân Thiển đồng ý đến ở chỗ Văn Tư Thành.

Vẻ mặt Vân Thiển điềm tĩnh, kiên định bước vào bên trong.

Sau khi Vân Thiển theo Đường Giác rời khỏi, cửa sổ phòng Tô Quân hạ xuống.

Anh bỗng liên tưởng đến Tống Hành Chỉ.

Cô vào, cô vào, cô vào ngay đây!

“Chuyện là thế này, tôi nghe lời Quân sư Tô cởi quần áo, sau khi làm mấy chuyện kỳ quái, ngài ấy chỉ cho tôi một tấm vải rồi đuổi tôi ra khỏi phòng.”

Bên trong tầng tầng lớp lớp màn che, người đàn ông trở mình, nhắm mắt nằm ngủ.

Dường như Tô Quân chưa rời giường.

Anh và Vân Thiển cùng dọn dẹp giường đệm để tối nay cô ngủ.

Văn Tư Thành ở trong sân viện Thiết Kính Lôi, độc chiếm nhà gỗ nhỏ hai tầng.

Nhìn Vân Thiển bị đưa tới, anh cười trên nỗi đau của người khác: “Đàn ông đều chẳng phải thứ tốt đẹp.”

Dù hôm nay ngủ tạm đâu đó trong sân, cô cũng không thể cứ mãi như thế, có khả năng Tô Quân sẽ tiếp tục không cấp chỗ ở cho Vân Thiển…

Vân Thiển trừng mắt nói: “Anh không phải à?”

Văn Tư Thành vui vẻ đáp: “Em không biết người mập là giới tính thứ ba sao? Đàn ông, phụ nữ, người mập.”

Giống như Vân Thiển rất để ý người khác nói về mắt của mình, Văn Tư Thành cũng không thích người khác nói về thể hình của mình.

Vân Thiển ngạc nhiên nhìn anh: “Ai nói anh mập hả?”

Vì thế ngài Thành chủ Đường Giác không thể không đi chuẩn bị vài bộ quần áo nữ.

Văn Tư Thành thở phì phò: “Cái tên chết tiệt họ Thiết đấy! Anh chỉ gọi anh ta một tiếng chú, tên nhỏ nhen đó cứ luôn miệng gọi anh là đồ heo mập.”

Tô Quân cậu ta…

Sau khi Vân Thiển theo Đường Giác rời khỏi, cửa sổ phòng Tô Quân hạ xuống.

Anh và Vân Thiển cùng dọn dẹp giường đệm để tối nay cô ngủ.

Vân Thiển: “Mập chứng tỏ cơ thể hấp thu tốt, là chuyện tốt đối với cơ thể. Nội tạng bên trong con người đều có chữ nguyệt bên cạnh.Trái tim, gan, mật, ruột, có cái nào không quan trọng với cơ thể người, cho nên mỡ cũng rất quan trọng đối với cơ thể người(1). Mập là chuyện tốt! Anh xem ở đầu chữ gầy là chữ bệnh đó(2).”

Văn Tư Thành vui vẻ đáp: “Em không biết người mập là giới tính thứ ba sao? Đàn ông, phụ nữ, người mập.”Nhưng bỗng nhiên Vân Thiển nhìn thấy Tô Quân quay lưng về phía cô cởi trường bào.(1)Trái tim (Dù cho cầu xin cô, cô cũng không thèm vào căn phòng kia nữa!心脏Vân Thiển gật đầu: “Nhưng thủ lĩnh yêu quái cát trong miệng bọn họ nói cũng có khả năng, xem ra hiện giờ chỉ cần khiến yêu quái cát biến mất khỏi trên đời thì thế giới này sẽ không tận thế nữa.”), gan (Văn Tư Thành: “Em nói anh ta có thể là nhân tố tận thế?”), mật (Vân Thiển cười khẩy trong lòng.“Vậy sao?” Tô Quân xoay đầu nhìn cô, thật lâu sau mới nói: “Không có gì quan trọng, vào đây hầu hạ ta tắm rửa.”Cô đang định nói: “Hôm qua Quân sư Tô bảo tôi không thể đứng trong phòng…”Rốt cuộc Vân Thiển đã gặp phải chuyện gì?!Anh đứng bật dậy, làm ngã chiếc ghế sau lưng.), ruột (Cô nhỏ giọng nói cho Văn Tư Thành chuyện Tô Quân có khả năng biến thành yêu quái cát.Với tư cách là người bình thường, Đường Giác không thể để Vân Thiển chỉ quấn một mảnh khăn tắm tán gẫu với mình.Văn Tư Thành cười ha hả: “Anh sắp bị em thuyết phục rồi đấy.”), mỡ ((1)Trái tim (心脏), gan (肝), mật (胆), ruột (肠), mỡ (脂肪), mập (胖) Tất cả những chữ này đều có bộ nguyệt (月) ) nghĩa là bệnh tật.脂肪“Chuyện kỳ quái chính là trị thương?” Đường Giác giống như máy phát, lặp lại lời Vân Thiển.), mập (Vân Thiển nghiêm túc nói lung ta lung tung một hồi, tâm trạng Văn Tư Thành thoải mái hơn nhiều.) Tất cả những chữ này đều có bộ nguyệt (Làn da trắng đến phát sáng.Vân Thiển nở nụ cười buôn bán giả tạo: “Quân sư Tô không nói cho tôi biết nên đến lúc nào.”)

Thật ra chuyện kỳ quái mà Tô Quân làm với cô chính là trị thương.

Nhìn Vân Thiển bị đưa tới, anh cười trên nỗi đau của người khác: “Đàn ông đều chẳng phải thứ tốt đẹp.”(2)Trong chữ gầy (Dù hôm nay ngủ tạm đâu đó trong sân, cô cũng không thể cứ mãi như thế, có khả năng Tô Quân sẽ tiếp tục không cấp chỗ ở cho Vân Thiển…Anh sử dụng đá quý ra dựng tạm một gian phòng, Vân Thiển bước vào trong thay đồ.), mỡ () có bộ nạch( ), gan (Trao đổi một hồi, Vân Thiển đồng ý đến ở chỗ Văn Tư Thành. ) nghĩa là bệnh tật.

Văn Tư Thành thở phì phò: “Cái tên chết tiệt họ Thiết đấy! Anh chỉ gọi anh ta một tiếng chú, tên nhỏ nhen đó cứ luôn miệng gọi anh là đồ heo mập.”

Văn Tư Thành cười ha hả: “Anh sắp bị em thuyết phục rồi đấy.”

Giống như Vân Thiển rất để ý người khác nói về mắt của mình, Văn Tư Thành cũng không thích người khác nói về thể hình của mình.

Vân Thiển nghiêm túc nói lung ta lung tung một hồi, tâm trạng Văn Tư Thành thoải mái hơn nhiều.

Cô nhỏ giọng nói cho Văn Tư Thành chuyện Tô Quân có khả năng biến thành yêu quái cát.

Quần áo là kiểu dáng may sẵn của Bảo thạch sư.

Anh bỗng liên tưởng đến Tống Hành Chỉ.

Văn Tư Thành: “Em nói anh ta có thể là nhân tố tận thế?”

“…” Đường Giác nhìn vẻ mặt đơn thuần, ánh mắt trong trẻo của Vân Thiển, anh ngập ngừng nói: “Không có.”

Vân Thiển gật đầu: “Nhưng thủ lĩnh yêu quái cát trong miệng bọn họ nói cũng có khả năng, xem ra hiện giờ chỉ cần khiến yêu quái cát biến mất khỏi trên đời thì thế giới này sẽ không tận thế nữa.”

Vân Thiển gật đầu: “Nhưng thủ lĩnh yêu quái cát trong miệng bọn họ nói cũng có khả năng, xem ra hiện giờ chỉ cần khiến yêu quái cát biến mất khỏi trên đời thì thế giới này sẽ không tận thế nữa.”

“Nếu nói vậy, hòn đá thiên thạch khiến yêu quái cát và Bảo thạch sư đồng thời xuất hiện cũng có thể là nhân tố tận thế.” Văn Tư Thành suy nghĩ một lát rồi nói.

Anh đề nghị Vân Thiển cầu nguyện thần linh sau lưng mình thử, xem có thể lấy được chỉ thị của thần hay không.

Hai người bàn bạc hồi lâu, cho rằng quá nhiều thứ có thể là nhân tố tận thế.

Với tư cách là người bình thường, Đường Giác không thể để Vân Thiển chỉ quấn một mảnh khăn tắm tán gẫu với mình.

Anh đề nghị Vân Thiển cầu nguyện thần linh sau lưng mình thử, xem có thể lấy được chỉ thị của thần hay không.

Anh sử dụng đá quý ra dựng tạm một gian phòng, Vân Thiển bước vào trong thay đồ.

Vân Thiển thử nghiệm xong chẳng thấy phản hồi gì.

Vân Thiển lê lết tới sân viện Tô Quân, chờ anh.

Hai người đành phải đi ngủ.

Hôm sau trời sáng, sáng sớm, Văn Tư Thành đã bị Thiết Kính Lôi kéo đi dạy dỗ.

Vân Thiển lê lết tới sân viện Tô Quân, chờ anh.

Vân Thiển ngắm nghía cảnh vật trong sân, điềm tĩnh ung dung.

Dường như Tô Quân chưa rời giường.

Sau khi Vân Thiển thay quần áo xong, vấn đề còn lại là tối nay ngủ ở đâu.

Văn Tư Thành ở trong sân viện Thiết Kính Lôi, độc chiếm nhà gỗ nhỏ hai tầng.

Cửa phòng… không đóng chặt, để lộ một khe hở.

Vân Thiển liếc xéo khe hở, hôm qua cô đã nói  ——

Vân Thiển chú ý sau khi nghe nói Tô Quân chưa làm gì, Đường Giác thở phào nhẹ nhõm bên dưới nụ cười.

Dù cho cầu xin cô, cô cũng không thèm vào căn phòng kia nữa!

Cửa đột nhiên mở từ bên trong.

), gan (

Tô Quân đang đứng ở cửa nhìn cô: “Cô đến trễ.”

Vân Thiển nở nụ cười buôn bán giả tạo: “Quân sư Tô không nói cho tôi biết nên đến lúc nào.”

“Vậy sao?” Tô Quân xoay đầu nhìn cô, thật lâu sau mới nói: “Không có gì quan trọng, vào đây hầu hạ ta tắm rửa.”

) nghĩa là bệnh tật.

Cô đang định nói: “Hôm qua Quân sư Tô bảo tôi không thể đứng trong phòng…”

Vân Thiển cười khẩy trong lòng.

Cô đang định nói: “Hôm qua Quân sư Tô bảo tôi không thể đứng trong phòng…”

Vân Thiển liếc xéo khe hở, hôm qua cô đã nói  ——

Nhưng bỗng nhiên Vân Thiển nhìn thấy Tô Quân quay lưng về phía cô cởi trường bào.

Tin tức đã gửi đi hồi lâu, sao Thành chủ còn chưa tới nhỉ?

Thị lực cô vẫn còn tốt.

Ánh sáng chiếu vào phòng, phân chia cảnh vật bên trong thành hai phần, nửa sáng nửa tối.

Vai rộng, eo thon, mông hẹp.

Làn da trắng đến phát sáng.

Vẻ mặt Vân Thiển điềm tĩnh, kiên định bước vào bên trong.

“Nếu nói vậy, hòn đá thiên thạch khiến yêu quái cát và Bảo thạch sư đồng thời xuất hiện cũng có thể là nhân tố tận thế.” Văn Tư Thành suy nghĩ một lát rồi nói.

Cô vào, cô vào, cô vào ngay đây!

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

4 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Huong Zan
Huong Zan
2 Năm Cách đây

a phụ nữ đúng là không nên tin vào

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tô Quân không phải loại người như vậy nhưng Vân Thiển chính là loại người như vậy á.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Ôi phụ nữ thật là không đáng tin, thề thốt được một buổi đêm chứ mấy ???
Vân chó không bỏ lỡ bất cứ cơ hội xơ múi nào =))))))

Soleil
Soleil
1 Năm Cách đây

Lời nói như mây bay, xơ múi mới là vĩnh cửu. Háo sắc như Vân Thiển thấy trai đẹp tắm mà ko muốn tới gần mới lạ

4
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!