Cá muối cứu thế – Chương 85

Chương 85

Yêu quái cát tập kích

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

So sánh với cách nói càng bình thường của Lười biếng, Vân Thiển lại tin tưởng hơn.

Thì ra tên của thần linh là Giới, trước kia ngài lấy tên giả là Thẩm Giới, cũng xem như một cách nói tên thật của mình cho cô biết.

Vì sao ngài muốn đặt phân thân vào người cô?

Vân Thiển nghĩ vậy và cũng hỏi như vậy.

Lười biếng chầm chậm chìm xuống đất.

Tính dục kéo giọng, nói: “Haiz —— Tạm thời không thể nói cho nàng biết.”

Vân Thiển: “Tại sao?”

Tính dc: “Bi vì chuynnày k raídài lm, scmnh nàng hútt Kiêu ngoĩsp hết, nàngchun b riìkhi nơi nàyri… Thi giancòn li, taɪmun làm chuyný nghĩa hơn.”

Tiếng nói vaīdt, cánh môiVân Thin đãɪb ngưi đóhôn.

Cô theo bnnăng vươn tayđy ra, Tínhădc m cìnói: “Ti saokhông thích, trongưtt c cácıphân thân, khôngácó tên nào³có k thut]hôn tt hơn}ta. Nếu khôngĩtin, nàng thmt cái làľbiết…

Vân Thinİtào đa vô°khu(*).

(*) Li munchi quá nhiunên không biếtÏbt đu chiĮt đâu

Tínhdc nói tiếp:“Hay là biuhin ca takhiến ngưi khácÏghét. Ta biếttrong mt loàingưi, k cóli nói hànhĺvi phóng túngIl liu nhưĩta không phùīhp vi quanînim đo đcca các ngưi.ïTa tht tit mà

Anh³va nói vamt mát cpũmt, tay nmb vai VânThin kh run.

VânThin vi nói:“Tôi không ghétanh.”

Tính dcùcàng mt mát¹hơn: “Nàng tnghôn Tham Lamri, Tham ăn(và C chpcũng tng hônĩri, thm chíìc Gii cũngЇtng hôn ri,ich có ta…,Đu là phânìthân, ngay cmt cái hônmà ta cũngkhông xng đángcó đưc sao?”I

Ging ht mtĩcon mèo tranhsng đang làmnũng.

Hết cách, dùĩsao cũng đuıtng hôn ri,thêm mt ngưicũng chng sao.

VânìThin nâng cÏmt và sitóc trng mmmi ca ngưin lên, ápmôi ti gnĮgò má.

Tính dcébng nghiêng mt,ôm ly VânThin, th dàibên tai cô.

VânThin, chúng taâkhông mun sưthương hi caănàng, chúng tamun…

Li nóitr nên mơh, Vân Thinúkhông nghe rõTính dc nóicái gì. Lúccô tnh liÍđã trênbc thm caįphòng Tô Quân.

TôQuân đang đngbên trong canhìn cô týtrên xung.

“Tnh riïthì tiếp tcótu luyn.”

LưngôVân Thin truyníti cm giácìcn ngưi và[lnh băng cabc thang. Côkhông biết mìnhìcó phi làngưi hay không,¹nhưng cô khngíđnh Tô Quânlà chó.

Vân Thinìđng dy đi°ti dưi bóngcây đá quý,³tiếp tc tpìluyn o nh)đá quý.

Trưc caphòng, Tô Quânâm thm quanìsát Vân Thin.

Sauìkhi cô tnhli, khí trênngưi cô xyĨra biến hóa,khiến anh cmìthy vô cùngquen thuc, gingnhư cùng mtth vi anh.

Câyđá quý khúcx ra ánhsáng ngũ scsc s, VânThin điu đng]năng lc đáĨquý ngày càngthành tho.

Bngıđng h cu{thế trên c}tay truyn đếnÏrung đng, VăniTư Thành phátètín hiu tphp, đây làtín hiu màíbn h quyĬđnh khi cóíphát hin quanľtrng hoc vicũgp mi dùng.

VânThin va đnhvin c tmĩngng tu luyn,Tô Quân li{đi trưc cô³mt bưc, boếcô dng tuluyn.

V mt anhnng n: “Chunb chiến đu,yêu quái cátɪti ri.”

Anhđi như bayĩv trưc.

Vân Thinngn ra, viľvã đui theo:{“Tôi còn chưahc quyết đuđá quý viyêu quái cát.”ò

Va đi va(hc.” o nhđá quý bênìngưi Tô Quânêhin lên, anhly mt viênĺđá quý màuİxanh lam raìnói: “Điu đngîsc mnh đáquý bên trongáĐá cung phong.”

Cm giác nhưcó gió nângïhai ngưi tiếnv phía trưc,đtc đ bưcđi tăng lênkhông ít.

Vân Thinìđã biết làmúsao tiến hànhăquyết đu đáquý vi yêuâquái cát.

Đến dưitưng thành, dânîthưng hay sinhhot chònày đã đưcđưa đến nơilánh nn trongThành Đá Quý,(bn h chngcó tác dngĺnào gia vòngchiến Bo thchĨsư và yêuîquái cát, khôngɨchng còn biếnthành nô lcát, càng tăngưthêm phin phc.

Hinơti nơi nàyéch có Boìthch sư cóth chiến đujvi yêu quáicát, tt cIđã vào vĩtrí bo vThành Đá Quý.

VânThin theo TôQuân trèo lênètưng thành. Bênngoài kết giiThành Đá Quý,s lưng yêuquái cát khngôl như sóngíbin xô vào{kết gii khiếnɩnó lung layĮsp đ.

Cô ngheɩthy tiếng hítth nng nļca mi ngưi.

ScĬmt Đưng Giácsm xung, nóivi Tô Quânva chy đếnĺnơi: “Tm thiĭchưa tìm đưck dn đu.”

Tô Quân: “Đánglý cu nênébáo tôi smĮhơn.”

Đưng Giáclc đu: “Vnnghĩ đây làõv tp kíchnh, không ngếđt nhiên sjlưng tăng nhiuïnhư vy. Bothch sư điìxác nhn kìdn đu đãt vong bêntrong… Chúng nóc như đtnhiên có tríétu, biết làmũsao tiến hànhìmai phc.”

TôQuân nheo mtĩnhìn chm chmũyêu quái cát:ùKhông nhng làɪk dn đu,ìbây gi chúngnó còn có:c th lĩnh,có đưc tríĩtu, càng khôngİth xem thưng.”Ї

o nh đáquý xut hin,ímưi viên đáb b anhónm trong tay.

Đáïquý tăng cưngtc đ, tăngcưng cơ th,ľtăng cưng tnİcông, v.v… xếphết lên bàmt cơ th.

“Tôiíđi tìm kdn đu.”

Khôngàđưc!”

Trên tưngthành li xuthin hai ngưi.

ThiếtýKính Lôi và(Văn Tư Thành.

VănTư Thành nhìnthy Vân Thiná đây, lpýtc th phào.

ThiếtЇKính Lôi nói:đ“Cu b thươngĩthì ngoan ngoãnì li chnày ngh ngơi,¸tránh to phiníphc ln hơnÎcho chúng tôi.¸Chuyn bt kídn đu đtôi, còn na,ìnếu đã mangdanh Quân sưthì nên làmnhng vic caļQuân sư, đngcó giành vicca chiến sĩ.”

Dt li, anhjlao xung tưngthành còn nhanhhơn Tô Quân.

Scìmt Tô Quântr nên rtthi.

Đưng Giác hếtsc lo lng.Anh đ ýVân Thin vàúVăn Tư Thànhđu ti đây,bèn hi: “HaiЇngưi đến nơiâlánh nn trnİđi.”

Tô Quânɩnói: “Vân Thincó th giúpưđ, cô yïđã nm đưccách s dngo nh đáúquý, bây giđang cn ngưiph tr.”

ĐưngɪGiác kinh ngc:Ch mi myngày…

Văn TưThành chen mingnói: “Tôi cũngónm đưc ri!”

Đưng Giác càngkinh ngc: “Hai{ngưi đúng làátư cht vưtЇtri.”

Anh bohai ngưi gianhp đi ngũcng c kếtgii Thành ĐáĩQuý.

Ch cóBo thch sưïcó đá bnmnh là đáph tr miİcó th dùngĩsc mnh đáquý tăng cưngsc lc choìngưi khác.

Hai ngưiàkhông gây thêmphin phc, daĩtheo phân cônglàm vic.

Trên đưngđi, Vân Thiníhi: “Anh phát[hin thông tinĩquan trng gìsao?” Cô ámĬch vic anh}gi tín hiutp hp.

Văn TưĮThành lc đu:Không phi, làem có vnóđ y. Lúcónãy, đi ngũhai chúng tab gii tánɨtrên đng hcu thế, bênítrên cũng khôngĩhin th ngưiăchơi khác, gingnhư em đtnhiên ri khithế gii này.ơAnh tưng emЇxy ra chuynÏgì suy spch s tinhIthn ch!”

VânýThin khó hiu:ĭ“Sao li thế?”

Cô nh đếnđchuyn bn thânìbưc vào khôngîgian linh hn,Ĩl nào lànguyên nhân này?

VănTư Thành đý sc mtóVân Thin thay¸đi, bèn hi:“Em biết xy²ra chuyn gìísao?”

Vân Thinïlc đu: “Khôngchc lm.” Côngp ngng giithích: “Không phi)là em khôngmun nói choanh, chuyn nàyãem cũng chưaɨhiu đu đuôi,vô cùng ko, đ kíchrt ln tiơem.”

Văn Tư¸Thành t v[thu hiu.

Bo thchísư nhìn thyVân Thin vàâVăn Tư Thànhđến đây phgiúp, sau mt:hi khó tiníbèn lp tcɨphân công nhimáv cho tngîngưi.

Sc mnh đáquý ca Đáthương un trĪkhiến thc vtsinh trưng cònɩcó th khiếnngưi khác khôiphc sc lc.

Đánhit huyết caýVân Thin có³th tăng cưngýsc mnh trong]phm vi ln,ícó điu côívn chưa nmvng cách thcnên ch tăng¸cưng phm viĩnh hơn.

Văn TưİThành thì cóìth gia tăng{t l rơiđá quý cayêu quái cátɨsau trn quyếtĮđu, nhưng hin{nay không dùngđưc, ch đànhđiu đng đáquý trong onh đá quýíđ tăng thêmĩsc lc choĩBo thch sưkhác.

Có th miêuòt Bo thchsư có đáquý bn mnhđá quý phtr chính làĩpin sc siêukhng, ch nàohết pin thìsc ch đó,]không cn loơlng vn đõsc bn.

Nơi nàylà góc tưngthành, có thЇthông qua ô[quan sát đũthy khung cnhíbên ngoài.

Thiết KínhLôi bo vcơ th bngsc mnh đáĪquý, chy thoănthot gia đámĩyêu quái cátīđ xác nhnļv trí kĮdn đu.

Anh nhanhchóng tìm rak dó.

Nó ẩn núp giữa đám yêu quái cát, trông không thu hút giống như những yêu quái cát khác, nhưng tốc độ chảy của cát trên người cùng với màu sắc cát xám thỉnh thoảng biến đổi đã làm bại lộ nó.

Tô Quân hành động trước tiên: “Đành phải sử dụng ảo ảnh đá quý.”

Tô Quân ở phía trước giống như người trời. Anh là ngọn núi sừng sững không ngã của Thành Đá Quý, một mình anh có thể ngăn chặn tất cả.

“Quân sư Tô, thứ ngài dán lên mắt tôi biến mất rồi.”

Không ai có thể đánh lừa đôi mắt của Bảo thạch sư!

Bọn họ vô cùng lo lắng.

Thiết Kính Lôi áp sát yêu quái cát dẫn dầu, khởi động quyết đấu đá quý!

Vân Thiển chỉ có thể cảm nhận được mảng màu dày đặc, cho đến khi nhìn thấy một đám mosaic hình người, cô dừng lại.

Sức mạnh sa hóa đang điền cuồng ăn mòn cơ thể anh.

Ánh chớp lóe lên, yêu quái cát như thiêu thân lao đầu vào lửa đồng loạt dừng hành động tấn công. Kẻ dẫn đầu không ra lệnh, đòn tấn công lẻ tẻ của chúng nó mất đi lực uy hiếp đối với kết giới Thành Đá Quý.

Không thể chịu được, không thể chịu được!

Có điều vì sao ảo ảnh đá quý lại mang theo mùi công kích?

Nửa phút sau, kẻ dẫn đầu ngã xuống.

Các Bảo thạch sư nghe theo mệnh lệnh.

Ánh chớp lóe lên, yêu quái cát như thiêu thân lao đầu vào lửa đồng loạt dừng hành động tấn công. Kẻ dẫn đầu không ra lệnh, đòn tấn công lẻ tẻ của chúng nó mất đi lực uy hiếp đối với kết giới Thành Đá Quý.

Thiết Kính Lôi cười khinh khỉnh, xoay người quay lại Thành Đá Quý.

Anh bước lên, định cưỡng ép mang Tô Quân đi chữa trị, nhưng ảo ảnh đá quý của Tô Quân dao động dữ dội, ngăn cản bước chân tiến lên của anh.

Đi được nửa đường, anh nhìn thấy người trên tường thành lộ vẻ mặt sửng sốt.

“Chỉ cần có Quân sư Tô ở đây, có bao nhiêu yêu quái cát tới đây cũng không sợ!”

Hạt cát kia bỗng nhiên giống như vật sống, phóng ra sức mạnh từ bên trong, men theo sức mạnh đá quý mà chui vào cơ thể anh.

Vô số yêu quái cát hóa thành cát xám ngưng tụ lại lần nữa, bóng đen cực lớn nhô lên từ đằng sau, phủ lên đường đi của anh.

Tô Quân nghiêng người về trước,  cơ thể nhanh nhẹn tiếp cận yêu quái cát.

Yêu quái cát cao mười mấy mét sau lưng vung nắm đấm khổng lồ.

Thiết Kính Lôi đồng ý.

Trái tim Văn Tư Thành nhảy tót lên cổ họng. Tuy miệng Thiết Kính Lôi rất độc nhưng con người không xấu, với tư cách là thầy dạy, Thiết Kính Lôi nghiêm khắc và có trách nhiệm, anh không hi vọng anh ta xảy ra chuyện!

Không ai có thể đánh lừa đôi mắt của Bảo thạch sư!

Tấm chắn tạo ra từ đá quý hình thoi màu tím đột nhiên xuất hiện!

Thiết Kính Lôi xì một tiếng, không hề phản bác, nhờ vào sức mạnh đá quý giống như vậy mà đứng bên cạnh Tô Quân.

Nó ngăn trên đỉnh đầu Thiết Kính Lôi, đồng thời cản lại nấm đấm tấn công của yêu quái cát.

Đi được nửa đường, anh nhìn thấy người trên tường thành lộ vẻ mặt sửng sốt.

Nó ngăn trên đỉnh đầu Thiết Kính Lôi, đồng thời cản lại nấm đấm tấn công của yêu quái cát.

Tô Quân nhờ vào sức mạnh đá quý lơ lửng trên bầu trời, lạnh nhạt nói với Thiết Kính Lôi: “Cậu quá khinh địch.”

Bọn họ nghĩ rằng hạt cát kia bị sức mạnh đá quý bao bọc lại mà thôi.

Thiết Kính Lôi xì một tiếng, không hề phản bác, nhờ vào sức mạnh đá quý giống như vậy mà đứng bên cạnh Tô Quân.

Tô Quân trở lại tường thành, thân hình anh chao đảo, ngã xuống tại chỗ. Tất cả mọi người nhìn thấy Tô Quân thử đứng dậy vài lần nhưng đều không được, áo bào tím xốc xếch, hết sức thảm hại.

Nó ẩn núp giữa đám yêu quái cát, trông không thu hút giống như những yêu quái cát khác, nhưng tốc độ chảy của cát trên người cùng với màu sắc cát xám thỉnh thoảng biến đổi đã làm bại lộ nó.

Tô Quân khởi động quyết đấu đá quý —— không có phản ứng.

Đầu ngón tay Tô Quân giần giật.

Đầu mày anh cau lại, yêu quái cát này là thế nào?

Chỗ Thiết Kính Lôi cũng vậy, anh sửng sốt nói: “Không thể nào, vì sao không thể sử dụng quyết đấu đá quý?”

Chỗ Thiết Kính Lôi cũng vậy, anh sửng sốt nói: “Không thể nào, vì sao không thể sử dụng quyết đấu đá quý?”

Thiết Kính Lôi không nhịn được quát: “Đã tới nông nỗi này, cậu còn cậy mạnh cái gì!”

Đầu mày anh cau lại, yêu quái cát này là thế nào?

Tô Quân hành động trước tiên: “Đành phải sử dụng ảo ảnh đá quý.”

Tô Quân nhờ vào sức mạnh đá quý lơ lửng trên bầu trời, lạnh nhạt nói với Thiết Kính Lôi: “Cậu quá khinh địch.”

Mặc dù có sức mạnh đá quý từ ảo ảnh đá quý, nhưng đối diện với quái vật khổng lồ như vậy, bọn họ khó mà tiến hành tấn công hữu hiệu.

Nhưng dù thử thể nào, anh cũng không có cách nào đứng lên.

Yêu quái cát không ngừng vung nắm đấm, cú đấm gió liên tiếp tạo ra tiếng vang phá không, bị đánh một phát là toi mạng!

Cũng may thể hình yêu quái cát quá lớn, hành động chậm chạp, chỉ cần bọn họ duy trì di chuyển tốc độ nhanh thì rất khó bị đánh trúng.

Đám người tràn lên tường thành, phát ra tiếng hoan hô tán thưởng dành cho anh.

Thiết Kính Lôi nói: “Tên khốn đáng ghét! Tao liều mạng với mày —— ”

Thiết Kính Lôi nói: “Tên khốn đáng ghét! Tao liều mạng với mày —— ”

Vân Thiển đã tiếp cận ảo ảnh đá quý.

Ảo ảnh đá quý đẩy nhóm người càng ngày càng xa, giống như bị nhốt ngoài cửa.

Tô Quân cắt ngang lời anh: “Cậu nhìn hạt cát màu trắng trên cổ nó đi, tôi đi lấy, cậu thu hút sự chú ý của nó.”

“Bây giờ tôi chẳng thấy gì cả, mức độ cùng lắm tốt hơn người mù một chút.”

Thiết Kính Lôi đồng ý.

Tô Quân khởi động quyết đấu đá quý —— không có phản ứng.

Anh rõ ràng hơn ai hết việc ép sức mạnh sa hóa xuống phần chân đã không thể thay đổi, hai chân anh đã không còn đi lại được nữa.

Tô Quân nghiêng người về trước,  cơ thể nhanh nhẹn tiếp cận yêu quái cát.

“Nếu không có Quân sư Tô, Thành Đá Quý phải làm sao đây?”

Yêu quái cát vô cùng cảnh giác đối với phần gáy. Sau hai lần thất thủ liên tiếp, Tô Quân mới rút được cát trắng ra bằng sức mạnh đá quý .

Hiện trường lặng ngắt như tờ, không ai hiểu được đột nhiên Tô Quân lại làm thế.

Đương nhiên anh sẽ không dùng tay chạm vào hạt cát không rõ lai lịch, vừa định sử dụng năng lực đá quý để chứa đựng…

Thiết Kính Lôi từ từ đáp xuống, lẩm bẩm: “Rõ ràng ta cũng bỏ không ít công sức, chỉ biết để ý Tô Quân.”

Hạt cát kia bỗng nhiên giống như vật sống, phóng ra sức mạnh từ bên trong, men theo sức mạnh đá quý mà chui vào cơ thể anh.

Tô Quân hự một tiếng, điều động sức mạnh toàn thân khống chế nó ngay lập tức.

Tô Quân cúi đầu, tóc dài che chắn biểu cảm trên gương mặt. Anh có thể nghe thấy tiếng cười nhạo từ đáy lòng những người kia. Nhìn thấy anh biến thành bộ dạng nực cười này, đám người đó chắc chắn đều đang cười anh…

Sức mạnh sa hóa đang điền cuồng ăn mòn cơ thể anh.

Đường Giác đi tới cạnh Tô Quân, vươn tay định đỡ anh: “Tô Quân, chân của cậu… bị nhiễm sao? Tôi đưa cậu…”

Dường như Tô Quân nhìn thấy yêu quái cát nở nụ cười đắc ý giống như con người.

Đường Giác chợt nhớ đến thương tích lúc trước của Tô Quân, lẽ nào chân cậu ấy… Anh lập tức ra lệnh: “Thiết Kính Lôi và đệ tử mình ở lại, Vân Thiển cũng ở lại, toàn bộ những người khác rời khỏi đây!”

Trừ Tô Quân, không ai chú ý tới chuyện hạt cát màu trắng.

Vô số yêu quái cát hóa thành cát xám ngưng tụ lại lần nữa, bóng đen cực lớn nhô lên từ đằng sau, phủ lên đường đi của anh.

Tầm nhìn Vân Thiển đột nhiên trở nên mờ nhòe, thứ Tô Quân dán lên mắt cô không còn nữa, cô lại trở về cận thị nặng.

Bọn họ nghĩ rằng hạt cát kia bị sức mạnh đá quý bao bọc lại mà thôi.

Yêu quái cát không ngừng vung nắm đấm, cú đấm gió liên tiếp tạo ra tiếng vang phá không, bị đánh một phát là toi mạng!

Yêu quái cát khổng lồ ngã xuống ầm ầm.

Tô Quân ở phía trước giống như người trời. Anh là ngọn núi sừng sững không ngã của Thành Đá Quý, một mình anh có thể ngăn chặn tất cả.

Tô Quân hự một tiếng, điều động sức mạnh toàn thân khống chế nó ngay lập tức.

Đám người tràn lên tường thành, phát ra tiếng hoan hô tán thưởng dành cho anh.

“Đúng là Quân sư Tô, xứng đáng là Bảo thạch sư mạnh nhất!”

“Chỉ cần có Quân sư Tô ở đây, có bao nhiêu yêu quái cát tới đây cũng không sợ!”

“Nếu không có Quân sư Tô, Thành Đá Quý phải làm sao đây?”

Thiết Kính Lôi cười khinh khỉnh, xoay người quay lại Thành Đá Quý.

Thiết Kính Lôi từ từ đáp xuống, lẩm bẩm: “Rõ ràng ta cũng bỏ không ít công sức, chỉ biết để ý Tô Quân.”

Tô Quân trở lại tường thành, thân hình anh chao đảo, ngã xuống tại chỗ. Tất cả mọi người nhìn thấy Tô Quân thử đứng dậy vài lần nhưng đều không được, áo bào tím xốc xếch, hết sức thảm hại.

Tầm nhìn Vân Thiển đột nhiên trở nên mờ nhòe, thứ Tô Quân dán lên mắt cô không còn nữa, cô lại trở về cận thị nặng.

Nửa phút sau, kẻ dẫn đầu ngã xuống.

Tô Quân cúi đầu, tóc dài che chắn biểu cảm trên gương mặt. Anh có thể nghe thấy tiếng cười nhạo từ đáy lòng những người kia. Nhìn thấy anh biến thành bộ dạng nực cười này, đám người đó chắc chắn đều đang cười anh…

Tấm chắn tạo ra từ đá quý hình thoi màu tím đột nhiên xuất hiện!

Không thể chịu được, không thể chịu được!

Ảo ảnh đá quý của Tô Quân bỗng nhiên tung ra vô biên vô tận. Lúc này, đám đông mới biết số lượng đá quý Tô Quân có vượt xa những gì họ nghĩ.

Ảo ảnh đá quý của Tô Quân bỗng nhiên tung ra vô biên vô tận. Lúc này, đám đông mới biết số lượng đá quý Tô Quân có vượt xa những gì họ nghĩ.

Có điều vì sao ảo ảnh đá quý lại mang theo mùi công kích?

Hiện trường lặng ngắt như tờ, không ai hiểu được đột nhiên Tô Quân lại làm thế.

Bọn họ vô cùng lo lắng.

Thiết Kính Lôi áp sát yêu quái cát dẫn dầu, khởi động quyết đấu đá quý!

Đường Giác chợt nhớ đến thương tích lúc trước của Tô Quân, lẽ nào chân cậu ấy… Anh lập tức ra lệnh: “Thiết Kính Lôi và đệ tử mình ở lại, Vân Thiển cũng ở lại, toàn bộ những người khác rời khỏi đây!”

Các Bảo thạch sư nghe theo mệnh lệnh.

Đường Giác đi tới cạnh Tô Quân, vươn tay định đỡ anh: “Tô Quân, chân của cậu… bị nhiễm sao? Tôi đưa cậu…”

“Cút.” Tô Quân đẩy tay Đường Giác: “Tôi không cần bất cứ kẻ nào giúp đỡ.”

Nhưng dù thử thể nào, anh cũng không có cách nào đứng lên.

Anh rõ ràng hơn ai hết việc ép sức mạnh sa hóa xuống phần chân đã không thể thay đổi, hai chân anh đã không còn đi lại được nữa.

Thiết Kính Lôi không nhịn được quát: “Đã tới nông nỗi này, cậu còn cậy mạnh cái gì!”

Trừ Tô Quân, không ai chú ý tới chuyện hạt cát màu trắng.

Anh bước lên, định cưỡng ép mang Tô Quân đi chữa trị, nhưng ảo ảnh đá quý của Tô Quân dao động dữ dội, ngăn cản bước chân tiến lên của anh.

Ảo ảnh đá quý đẩy nhóm người càng ngày càng xa, giống như bị nhốt ngoài cửa.

Đương nhiên anh sẽ không dùng tay chạm vào hạt cát không rõ lai lịch, vừa định sử dụng năng lực đá quý để chứa đựng…

Tình cảnh giằng co. Đường Giác không thể nào để một mình Tô Quân ở lại đây, nhưng Tô Quân không cho bất cứ ai tới gần. Thiết Kính Lôi chỉ trích Đường Giác bình thường quá dung túng Tô Quân… Hai người bắt đầu ầm ĩ.

“Để tôi thử xem?”

Tình cảnh giằng co. Đường Giác không thể nào để một mình Tô Quân ở lại đây, nhưng Tô Quân không cho bất cứ ai tới gần. Thiết Kính Lôi chỉ trích Đường Giác bình thường quá dung túng Tô Quân… Hai người bắt đầu ầm ĩ.

Một câu nói đơn giản cắt ngang cuộc tranh cãi của hai người, Đường Giác và Thiết Kính Lôi đồng thời quay đầu nhìn về phía người nói.

Vân Thiển đã tiếp cận ảo ảnh đá quý.

Vẻ mặt Đường Giác hơi biến sắc: “Cẩn thận bị ——”. Câu nói chững lại.

Ảo ảnh đá quý chẳng những không tấn công Vân Thiển mà ngược lại còn thò một dải sáng màu tím ra, dẫn dắt Vân Thiển vào trong.

“Để tôi thử xem?”

Vân Thiển chỉ có thể cảm nhận được mảng màu dày đặc, cho đến khi nhìn thấy một đám mosaic hình người, cô dừng lại.

Cô cũng chẳng biết nói lời an ủi.

“Quân sư Tô, thứ ngài dán lên mắt tôi biến mất rồi.”

“Bây giờ tôi chẳng thấy gì cả, mức độ cùng lắm tốt hơn người mù một chút.”

Đầu ngón tay Tô Quân giần giật.

5 9 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

4 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

H ms để ý lúc Tô Quân xuất hiện ở thế giới thực ngồi xe lăn. Hoá ra là vì bị thương lúc này

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

nếu lúc nào cũng đứng ra trước chắn trước mawtj người khác thì dễ tổn thương lắm, thậm chí họ còn coi đó là điều dương nhiên, hi vọng Tô Quân không gặp phải trường hợp này

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Yêu quái cát khôn quá, mục tiêu của nó vốn dĩ là Tô Quân còn gì.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Có trí tuệ phát yêu quái thông minh hẳn, tập trung tiêu diệt người giỏi nhất luôn.
Bảo sao lúc xuất hiện Tô Quân ngồi xe lăn ra là bị thương lúc này, cũng là hi sinh nhiều thứ để bảo vệ thành mỗi tội mồm không nói được lời tử tế :)))))

4
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!