Chương 88
Xe lăn phô trương
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Vân Thiển nắm lấy ngón tay Tô Quân dời đi.
Cô đang chuẩn bị giải thích hiểu lầm, nhưng đến khi nâng mắt, cô để ý thấy đáy mắt người thanh niên tóc đen trước mặt…
Lại có ánh sáng lần nữa.
Vân Thiển mím môi, làm sao cô mở miệng giải thích được.
Tô Quân không tin trên đời này có đối tốt một cách vô cớ. Về lòng tốt của Vân Thiển, anh vẫn luôn mang theo thái độ ngờ vực, cho đến khi tìm được lý do giải thích hết thảy.
Sau khi tay bị dờiùđi, sức mạnhíđá quý củaạTô Quân tựõphát động, ánhúsáng màu tímữdán lên ápḻgò má Vân}Thiển.
Anh ngoảnh mặtởsang một bên,ứhờ hững nói:ị“Nể tình…” Giọngἶnói rất khẽ,]sau đó lạiïlớn hơn mộtụchút: “Ta choạphép cô thíchĺta.”
“Thật ra…”ļLời còn chưaɨdứt, cơn mệtạmỏi đã quétổqua người cô.
TôảQuân kinh ngạcẻnhìn Vân Thiểnờngất xỉu. Chỉḻmột câu choúphép cô thích,ềcô đã xúcìđộng thế này,ớcô thích anhẻđến thế sao…
Ởímột bên khác,ĬVăn Tư Thànhábáo cáo xongỉtình hình vớiáThiết Kính Lôiạvà Đường Giác.
Trôngụthân thể TôấQuân rất khỏeįmạnh, tâm trạngècũng tốt, không:chừng một khoảngéthời gian nữaĩlà có thểỉra cửa đièlại.
Thành chủ lậpĺtức yên tâm,ẫban cho VănἴTư Thành khôngồít phần thưởng.
Trongἵđó bao gồmἶcho phép mộtỉmình anh đếnệkho báu hàngḹphục vài loạiÎđá quý quýIhiếm.
Văn Tư ThànhĬđang vui vẻ,ìchợt gương mặtàngây ngốc nhìnЇđồng hồ cứuữthế.
Sao Vân chóÍlại “Offline” rồi?
Cáiịnày không phảiĭđồ của thầnĩlinh Chúa cứuõthế làm raộsao, sao khôngἴđáng tin gììcả, ngày nàoìcũng có bug.
VânựThiển đi tớiìkhông gian quenúthuộc.
Nơi này giốngÎnhư hòn đảoĺnghỉ dưỡng, biểnỉtrời xanh xanh,[sóng xô bờıcát.
Cô bị mộtựngười đàn ôngÍngực trần ômĭvào lòng như(cũ.
Tính dục thânửthiết cọ máổVân Thiển: “ThiểnăThiển, không ngờợmới đây lạiἳđược nhìnẻthấy nàng rồi.ạĐây là quãngêthời gian vui(vẻ nhất củaịta.”
Lười biếngỗthò nửa đầuİkhỏi bãi cát,ưchỉ lộ cặpịmắt rủ mộtĪnửa.
“Chào nàng.”
Giọngἵnói bị hạtĩcát lấp bớt,(bập bẹ ngheữkhông rõ, nóiĩxong lại chuiôtrở vào cát.
Vân°Thiển đẩy ngườiĩôm ấp mìnhựra, ngồi ởĺmột đầu khácĩcủa ghế, hỏi:é“Bây giờ đủἳthời gian chưa,ìhãy kể choἱtôi biết tấtɪcả mọi chuyện.”é
Tính dục vàíLười biếng đềuḹtóc trắng mắt]vàng, gương mặtịbọn họ giốngàhệt Giới, nhưngἰkhí chất lạiỉchênh nhau rất‹lớn.
Tính dục gụcỷxuống ghế, hípỳmắt nhìn VânḻThiển: “Thật làịlạnh lùng… Trongĺtất cả phânãthân, lúc nàoìthái độ củaἱnàng đối vớiểKiêu ngạo cũngįtốt nhất, bởiľvì y biếtľgiả bộ đángɨthương hơn chúngóta.”
“Nàng xem,ồbây giờ Kiêuỉngạo lại bịĺthương rồi. CáiÍbộ dạng khắpừthiên hạ chẳngỷai yêu mình,ĭchỉ cần yơbày vẻ mặtẳtổn thương, nàngôsẽ trao hếtἵsự mềm lòngỹvà đồng cảmứcho y.”
“Trẻìcon biết khócįmới có kẹoíăn sao?”
Tínhịdục oán tráchịmột phen, nóiắcứ như Vân:Thiển là tênợđàn ông bạcítình.
Cô bây giờốmới gọi làἴđầu óc mùımờ: “Tôi hoànĩtoàn không nhớéchuyện anh nói,àtrước đây tôiítừng quen biếtủcác anh sao?”ù
Nghe Vân Thiểnἵnói câu đó,ïTính dục hừẻmột tiếng, đưaỹlưng về phíaặVân Thiển.
“Ta khôngùmuốn nói choĮnàng biết.”
VânìThiển: “…”
Cáiừtính cách ấuítrĩ gì vậy?
“Haiz.”ũLười biếng thởụdài, ló đầuĩra: “Ta khôngừthích chuyện phiềnởphức, nhưng taḻcàng không thíchẹvẻ mặt khôngặvui của nàng.ỗTa nói choènàng biết.”
VânửThiển lập tứcẹchạy đến bênýLười biếng, Tínhôdục cũng chẳngẵngăn cản.
Lười biếngḷsuy nghĩ mấyígiây, mở miệngĩnói: “Trước tiênínói từ chuyệnửnàng quan tâmínhất đi.”
Chuyệnỷnàng quan tâmĮnhất cũng chỉ]là cơ thểımình.
Lười biếng nói:j“Bởi vì ta,ưthân thể nàngɪdễ mệt mỏiềnên bất cứỷlúc nào cũngịmuốn đi ngủ.ḻBởi vì Tínhửdục, nàng dễùdàng sản sinhİtính dục đốiờvới người nàoầcó tướng mạoừnổi trội giữaóđám đông. Mặcìdù chúng tafcố gắng ápẳchế nhưng sứcớmạnh còn sótIlại vẫn ảnh}hướng tới nàng.”ì
Nghi ngờ từổtrước đến nayicủa Vân Thiển:đã được giảiİđáp, thì raḹlà nguyên nhân¸này.
“Nàng không giậnḷsao?”
“Nếu làãtrước đây thìẫsẽ, bây giờếtôi chỉ muốn)biết nguyên nhânầmình sinh bệnh.”ĩ
Lười biếng tạmádừng, rồi nóiḹtiếp: “Còn mộtɩchuyện nữa, thậtéra nàng khôngộphải cận thị,ἱmắt của nàngĩrất bình thường.ịLúc đó, Giớièthi triển thầnứthuật trên mắtõnàng, vì vậyỵkhiến nàng khôngἰthấy rõ sựẫvật. Đợi yĪkhôi phục kýâức, giải trừạthần thuật, mắtïnàng sẽ trởớlại bình thườngĨnhư cũ.”
VânĩThiển điềm tĩnh::“Vậy à.”
Lườiưbiếng nhỏ giọngḷhỏi: “Nàng cóịthể oán hậnẩy, dù làỉchúng ta cũngạcảm thấy yôlúc trước quáɪích kỷ.”
VânἴThiển lắc đầu:ữ“Oán hận sẽáchỉ sinh raĩoán hận, chuyệnẽđã xảy ra,ểmọi chuyện tôiõtừng trải đềuêchẳng thể xóaớđi được. Bâyἳgiờ, tôi chỉựmuốn biết sự:thật, vì saoớcác người lạiỉlàm những chuyệnảđó với tôi?”ἷ
“Giới ra đờiļtừ dục vọng,loài người, làÎbiểu hiện củaọtất cả dụcỡvọng. Dục vọngìvô cùng vôểtận, khó màũkiểm soát, bản,thể bèn chiaỵra thành Kiêuýngạo, Tham lam,éTham ăn, PhẫnÎnộ, Giết chóc,ĩLười biếng, Đốấkị và Tính,dục, cùng khốngɪchế thân thểìtrong khoảng thờiữgian khác nhau.”ĺ
“Nàng là tíníđồ duy nhất(của Giới, bởiɨvì nàng màÍbản thể sinhựra phân thânîdục vọng mới,ẹchính là Cốồchấp. Bấy giờ,òKiêu ngạo làồphân thân cóİsức mạnh lớnụnhất trong chúngốta, nhưng Cốỉchấp có thểídễ như trởìbàn tay màĩđánh bại y,ïcòn nuốt chửngÎPhẫn nộ vàḽĐố kị, giànhỏlấy quyền khống]chế cơ thể.(Dưới sự điềuỉkhiển của Phẫnênộ và Đố{kị, nếu khôngấphải bản thểẳkịp thời tỉnhălại, sự tìnhákhó lòng xoay[chuyển.”
Giọng nóiíLười biếng vẫn[nhỏ nhẹ nhưícũ.
Vân Thiển lanăman suy nghĩơlàm thần linhĨthật khổ, phảiởtâm thần phânđliệt mới cóỏthể khống chếồcơ thể mình.ļCô tò mòưhỏi: “Các ngườiíđều là phânữthân thần linh,[vì sao Cốóchấp lại mạnhĬhơn các người?”ữ
Cuối cùng Tính³dục cũng đứngởdậy, anh tớiệgần Vân Thiển,ỏhai tay bắtĩlấy bả vaiĩcô.
“Đó là mộtọbí mật khác,ībí mật màịbây giờ nàngivẫn không thểἵbiết… Cố gắngúđừng kích thíchἰCố chấp, khôngĩai biết yĪsẽ làm gìĩvới nàng.”
VânõThiển nhận raợsự nặng nềấtrong giọng nói:Tính dục, côîhơi sợ hỏi:ẳ“Cố chấp làạai?”
Tính dụcỹvà Lười biếngắđồng thanh nói:ị“Tống Hành Chỉ.”}
Tiểu mít ướtìmà lại làôCố chấp ngheỉdanh đã sợ?
Vân Thiển hoảng hốt chốc lát, sực nhận ra hành vi của Tống Hành Chỉ đúng là rất cố chấp. Lúc trước, chính cậu là người cầm tay cô, để cô tự tay giết mình.
Tính dục an ủi Vân Thiển: “Bây giờ chắc chắn Kiêu ngạo mạnh hơn Cố chấp, nàng mang Kiêu ngạo về nhà, giết chết Cố chấp trước, vậy là xong chuyện.”
Mấy ngày sau, xe lăn làm xong, được phủ tấm vải đỏ ăn mừng.
Cô nuốt nước bọt: “Thế nào gọi là kích thích cậu ấy?”
(*) Nữ vương Ma Tiên Bảo: nhân vật trong bộ phim truyền hình “Quỷ nhỏ Balala” của thiếu nhi. Mình chỉ tìm được hai bức hình ghế ngồi cho nữ vương, chắc là hai season khác nhau nên ghế cũng khác nhau
Tô Quân đồng ý sử dụng xe lăn nghĩa là có khả năng lớn sẽ ra khỏi sân viện.
Tính dục đếm đầu ngón tay: “Ví dụ như thân mật với đàn ông khác trước mặt y, từ chối thích y, xa lánh y, không xem y là đàn ông,vâng vâng và vâng vâng.”
Tính dục đếm đầu ngón tay: “Ví dụ như thân mật với đàn ông khác trước mặt y, từ chối thích y, xa lánh y, không xem y là đàn ông,vâng vâng và vâng vâng.”
Đường Giác nhận được tin thì rất vui mừng, triệu tập thợ thủ công tới Phủ thành chủ đóng xe lăn thoải mái nhất.
Vân Thiển trầm mặc hồi lâu: “Đều làm hết rồi thì sao?”
Chỉ có thiên thạch mới có thể áp chế sao?
Vân Thiển hoảng hốt: “Hai ngày nay, ngài không ăn gì sao?”
Tính dục và Lười biếng cùng im lặng. Mặc dù bọn họ ở trong cơ thể Vân Thiển nhưng không phải lúc nào cũng trong trạng thái thức tỉnh để biết rõ mọi hành động của cô.
Tô Quân nhìn lòng bàn tay, anh đang sa hóa sao?
Tính dục hỏi: “Lúc đó, y có phản ứng gì?”
Vân Thiển đứng bên cạnh nói: “Ngài Thành chủ nói đây là tấm lòng quan tâm của mọi người đối với…”
Dân thường trong Thành Đá Quý không thể góp lực đối phó yêu quái cát, nhưng bọn họ có thể làm ra con đường mới phù hợp với xe lăn trong Thành Đá Quý.
Vân Thiển: “Dáng vẻ rất đau lòng…”
“Tô Quân.”
Tính dục giơ tay lên xoa cằm, suy nghĩ chốc lát rồi chợt nghĩ ra: “Ta biết rồi, bây giờ y chưa hoàn toàn khôi phục, cảm ứng liên thông giữa các phân thân có thể khiến y thỏa mãn cho nên không xảy ra bất cứ chuyện gì!”
Đó là Tống Hành Chỉ ngoan ngoãn mà cô biết, cô không làm được.
Xe lăn này phải có thể phòng ngự, cũng có thể tấn công.
Sắc môi Tô Quân trắng bệch, thỉnh thoảng khẽ ho hai tiếng.
Vậy lúc cậu ấy không thỏa mãn được thì thế nào?
Cô không nói hai chữ “xe lăn”, lo sợ kích thích Tô Quân.
Đó không phải là trái bom hẹn giờ sao!
Vân Thiển: “Ngài sử dụng ảo ảnh đá quý sao? Đại phu nói ngài không thể sử dụng sức mạnh đá quý!”
“Ngươi là cái đồ mỗi ngày chỉ biết đi ngủ, ngay cả lo trước tính sau cũng không biết!”
Tính dục an ủi Vân Thiển: “Bây giờ chắc chắn Kiêu ngạo mạnh hơn Cố chấp, nàng mang Kiêu ngạo về nhà, giết chết Cố chấp trước, vậy là xong chuyện.”
Bên ngoài phải vừa hoa lệ cũng vừa hết sức khiêm tốn.
Khóe môi Tô Quân giương lên độ cong nho nhỏ.
Vân Thiển khó hiểu, Tô Quân nhìn cô: “Hãy gọi ta Tô Quân. Xe lăn à, chuẩn bị đi, ta bây giờ đúng là hành động bất tiện.”
Vân Thiển: “…”
Thỉnh thoảng Văn Tư Thành đi ngang qua khu vực chế tạo xe lăn, nghe thấy yêu cầu của Bảo thạch sư với nhóm thợ thủ công mà lắc đầu thở dài.
“Mặn quá, hủ muối sau bếp Phủ thành chủ bị đổ hả?” Vân Thiển ăn một miếng rồi phun ra, xoay đầu nhìn Tô Quân cũng đang dừng đũa, bèn nói: “Tôi đi đổi phần khác.”
Đó là Tống Hành Chỉ ngoan ngoãn mà cô biết, cô không làm được.
Lười biếng: “Tên háo sắc, làm ơn ngậm miệng ngươi lại, đừng mang ý nghĩ bẩn thỉu của ngươi làm vấy bẩn Vân Thiển.”
“Ngươi là cái đồ mỗi ngày chỉ biết đi ngủ, ngay cả lo trước tính sau cũng không biết!”
Chẳng khác nào bên A đòi màu đen rực rỡ, đúng là cố ý gây sự mà.
Sau đó, Vân Thiển nhìn thấy Tính dục và Lười biếng bắt đầu đánh nhau, ý thức cô dần dần mơ hồ.
Vân Thiển được dặn đi dặn lại phải để Tô Quân đích thân xốc vải đỏ, cảm nhận được sự quan tâm của mọi người trong Thành Đá Quý với anh.
Sau đó, Vân Thiển nhìn thấy Tính dục và Lười biếng bắt đầu đánh nhau, ý thức cô dần dần mơ hồ.
Sức mạnh lấy được từ Tô Quân chỉ đủ duy trì một ít thời gian, Lười biếng và Tính dục còn rất nhiều chuyện chưa nói cô biết, vì sao cô lại chủ động tín ngưỡng Giới…
Vân Thiển tỉnh lại.
Vân Thiển bưng đồ ăn trở về, đến gần bèn phát hiện Tô Quân đang ngây người.
Sắc trời đã tối, cô cũng ngồi trên xích đu, bên tay phải Tô Quân.
Nếu là trước đây, anh biến thành yêu quái cát cũng không sao, nhưng bây giờ anh không muốn…
Lúc đó, hẳn là cô ngã dưới đất mới đúng.
Nhiều năm qua, Thành Đá Quý có thể sừng sững không ngã dưới sự tấn công của yêu quái cát, Tô Quân đóng góp công lao lớn nhất.
Tô Quân ngưng mắt nhìn xe lăn hồi lâu, thấp giọng nhẹ nhàng nói: “Phủ lại, trả về.”
Sắc môi Tô Quân trắng bệch, thỉnh thoảng khẽ ho hai tiếng.
Tính dục hỏi: “Lúc đó, y có phản ứng gì?”
Vân Thiển: “Ngài sử dụng ảo ảnh đá quý sao? Đại phu nói ngài không thể sử dụng sức mạnh đá quý!”
Anh ngẩng đầu, cây đá quý lung linh rực rỡ, ngũ sắc chiếu rọi.
Vân Thiển làm y như thế.
Tô Quân không đáp, chỉ nói: “Cô ngủ hai ngày rồi.”
Lúc đó, hẳn là cô ngã dưới đất mới đúng.
Chức năng bình thường cần trang bị đầy đủ, chức năng nâng cao cũng có thêm không ít.
Vân Thiển hoảng hốt: “Hai ngày nay, ngài không ăn gì sao?”
(*) Nữ vương Ma Tiên Bảo: nhân vật trong bộ phim truyền hình “Quỷ nhỏ Balala” của thiếu nhi. Mình chỉ tìm được hai bức hình ghế ngồi cho nữ vương, chắc là hai season khác nhau nên ghế cũng khác nhau
Có được câu trả lời khẳng định, cô hấp tấp lao ra sân viện tìm đồ ăn.
Cô nhìn hình dáng xe lăn.
Khóe môi Tô Quân giương lên độ cong nho nhỏ.
Sức mạnh đá quý của anh không đủ áp chế nữa.
Vậy lúc cậu ấy không thỏa mãn được thì thế nào?
Anh ngẩng đầu, cây đá quý lung linh rực rỡ, ngũ sắc chiếu rọi.
Sức mạnh lấy được từ Tô Quân chỉ đủ duy trì một ít thời gian, Lười biếng và Tính dục còn rất nhiều chuyện chưa nói cô biết, vì sao cô lại chủ động tín ngưỡng Giới…
Đột nhiên những màu sắc kia tối xuống không ít.
Tô Quân khựng lại, dùng sức chớp mắt, màu sắc cây đá quý lại trở về bình thường.
Đó không phải là trái bom hẹn giờ sao!
Anh nhấc tấm thảm dưới chân lên, dấu vết vốn được khống chế tại đùi lại lan tràn lên trên.
Sức mạnh đá quý của anh không đủ áp chế nữa.
Vân Thiển bưng đồ ăn trở về, đến gần bèn phát hiện Tô Quân đang ngây người.
Rất hiếm khi thấy Tô Quân ngây người như vậy… Cô đặt cả khay đồ ăn lên chân Tô Quân, chia ra phần của mình: “Bắt đầu!”
Anh chỉ bật ra hai chữ.
Tô Quân đút thức ăn vào miệng, động tác sững lại, không nếm ra vị gì.
Có được câu trả lời khẳng định, cô hấp tấp lao ra sân viện tìm đồ ăn.
“Mặn quá, hủ muối sau bếp Phủ thành chủ bị đổ hả?” Vân Thiển ăn một miếng rồi phun ra, xoay đầu nhìn Tô Quân cũng đang dừng đũa, bèn nói: “Tôi đi đổi phần khác.”
Vân Thiển: “Dáng vẻ rất đau lòng…”
Vân Thiển: “…”
Tô Quân nhìn lòng bàn tay, anh đang sa hóa sao?
Nếu là trước đây, anh biến thành yêu quái cát cũng không sao, nhưng bây giờ anh không muốn…
Vàng nạm kim cương, ngũ sắc sặc sỡ, giống như ghế ngồi của nữ vương Ma Tiên Bảo(*), kiểu cách phô trương đến hết hồn.
Chỉ có thiên thạch mới có thể áp chế sao?
Vân Thiển lại lấy thức ăn trở về. Ăn được một nửa, cô cẩn thận dò hỏi: “Quân sư Tô, chúng ta làm một chiếc ghế có thể tự do đi lại nhé, đề phòng tình huống hôm nay lại xảy ra…”
Cô không nói hai chữ “xe lăn”, lo sợ kích thích Tô Quân.
Tính dục và Lười biếng cùng im lặng. Mặc dù bọn họ ở trong cơ thể Vân Thiển nhưng không phải lúc nào cũng trong trạng thái thức tỉnh để biết rõ mọi hành động của cô.
Lười biếng: “Tên háo sắc, làm ơn ngậm miệng ngươi lại, đừng mang ý nghĩ bẩn thỉu của ngươi làm vấy bẩn Vân Thiển.”
Vân Thiển trầm mặc hồi lâu: “Đều làm hết rồi thì sao?”
“Tô Quân.”
Vân Thiển hoảng hốt chốc lát, sực nhận ra hành vi của Tống Hành Chỉ đúng là rất cố chấp. Lúc trước, chính cậu là người cầm tay cô, để cô tự tay giết mình.
Rất hiếm khi thấy Tô Quân ngây người như vậy… Cô đặt cả khay đồ ăn lên chân Tô Quân, chia ra phần của mình: “Bắt đầu!”
Anh chỉ bật ra hai chữ.
Vân Thiển khó hiểu, Tô Quân nhìn cô: “Hãy gọi ta Tô Quân. Xe lăn à, chuẩn bị đi, ta bây giờ đúng là hành động bất tiện.”
Sắc trời đã tối, cô cũng ngồi trên xích đu, bên tay phải Tô Quân.
Tô Quân đồng ý sử dụng xe lăn nghĩa là có khả năng lớn sẽ ra khỏi sân viện.
Tính dục giơ tay lên xoa cằm, suy nghĩ chốc lát rồi chợt nghĩ ra: “Ta biết rồi, bây giờ y chưa hoàn toàn khôi phục, cảm ứng liên thông giữa các phân thân có thể khiến y thỏa mãn cho nên không xảy ra bất cứ chuyện gì!”
Đường Giác nhận được tin thì rất vui mừng, triệu tập thợ thủ công tới Phủ thành chủ đóng xe lăn thoải mái nhất.
Tô Quân đút thức ăn vào miệng, động tác sững lại, không nếm ra vị gì.
Tin tức không hề che giấu, một nửa Thành Đá Quý đều biết chuyện làm xe lăn.
Nhiều năm qua, Thành Đá Quý có thể sừng sững không ngã dưới sự tấn công của yêu quái cát, Tô Quân đóng góp công lao lớn nhất.
Đột nhiên những màu sắc kia tối xuống không ít.
Dân thường trong Thành Đá Quý không thể góp lực đối phó yêu quái cát, nhưng bọn họ có thể làm ra con đường mới phù hợp với xe lăn trong Thành Đá Quý.
Bảo thạch sư phát huy năng khiếu thẩm mỹ của bản thân, thợ thủ công thì dát đầy nhiệt huyết lên mặt ngoài xe lăn, nhất định phải tạo ra chiếc xe lăn phù hợp với thân phận Tô Quân!
Xe lăn này phải có thể phòng ngự, cũng có thể tấn công.
Chức năng bình thường cần trang bị đầy đủ, chức năng nâng cao cũng có thêm không ít.
Bên ngoài phải vừa hoa lệ cũng vừa hết sức khiêm tốn.
Xe lăn được đưa đến trước mặt Tô Quân. Anh vươn tay kéo nhẹ, vải đỏ trượt xuống.
Thỉnh thoảng Văn Tư Thành đi ngang qua khu vực chế tạo xe lăn, nghe thấy yêu cầu của Bảo thạch sư với nhóm thợ thủ công mà lắc đầu thở dài.
Chẳng khác nào bên A đòi màu đen rực rỡ, đúng là cố ý gây sự mà.
Mấy ngày sau, xe lăn làm xong, được phủ tấm vải đỏ ăn mừng.
Vân Thiển được dặn đi dặn lại phải để Tô Quân đích thân xốc vải đỏ, cảm nhận được sự quan tâm của mọi người trong Thành Đá Quý với anh.
Cô nuốt nước bọt: “Thế nào gọi là kích thích cậu ấy?”
Vân Thiển làm y như thế.
Xe lăn được đưa đến trước mặt Tô Quân. Anh vươn tay kéo nhẹ, vải đỏ trượt xuống.
Vân Thiển đứng bên cạnh nói: “Ngài Thành chủ nói đây là tấm lòng quan tâm của mọi người đối với…”
Cô nhìn hình dáng xe lăn.
Vàng nạm kim cương, ngũ sắc sặc sỡ, giống như ghế ngồi của nữ vương Ma Tiên Bảo(*), kiểu cách phô trương đến hết hồn.
Bảo thạch sư phát huy năng khiếu thẩm mỹ của bản thân, thợ thủ công thì dát đầy nhiệt huyết lên mặt ngoài xe lăn, nhất định phải tạo ra chiếc xe lăn phù hợp với thân phận Tô Quân!
Tô Quân ngưng mắt nhìn xe lăn hồi lâu, thấp giọng nhẹ nhàng nói: “Phủ lại, trả về.”
Tính dục hỏi: “Lúc đó, y có phản ứng gì?”Có được câu trả lời khẳng định, cô hấp tấp lao ra sân viện tìm đồ ăn.(*) Nữ vương Ma Tiên Bảo: nhân vật trong bộ phim truyền hình “Quỷ nhỏ Balala” của thiếu nhi. Mình chỉ tìm được hai bức hình ghế ngồi cho nữ vương, chắc là hai season khác nhau nên ghế cũng khác nhau
Kkk. Nhìn hình minh hoạ thì thấy thẩm mỹ của dân bản địa thật ko dám khen???
ngại quá, xe lăn kiều nay mà Tô Quân ngồi lên thì em nguyện đi bằng đầu
Kiêu vừa thôi, còn bày đặt “Ta cho phép cô thích ta” nữa chứ.
Bởi vậy mới phải cẩn thận với Cố chấp sao.
Bởi vậy Tống Hành Chỉ mới giữ chiếc nhẫn gỗ sao, nhưng mà tui thích tiểu Tống nhất luôn.
Người ta hiểu anh thế còn gì, hehe
Ui có lẽ nào Giết chóc ở trong người Đặng Lan Lan không, vì có đoạn ĐLL bảo với Vân Thiển là mùi trên người cô rất quen mà ????
Quả xe lăn chất chơi quá thể, đúng là màu đen rực rỡ ???