Cá muối cứu thế – Chương 88

Chương 88

Xe lăn phô trương

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Vân Thiển nắm lấy ngón tay Tô Quân dời đi.

Cô đang chuẩn bị giải thích hiểu lầm, nhưng đến khi nâng mắt, cô để ý thấy đáy mắt người thanh niên tóc đen trước mặt…

Lại có ánh sáng lần nữa.

Vân Thiển mím môi, làm sao cô mở miệng giải thích được.

Tô Quân không tin trên đời này có đối tốt một cách vô cớ. Về lòng tốt của Vân Thiển, anh vẫn luôn mang theo thái độ ngờ vực, cho đến khi tìm được lý do giải thích hết thảy.

Sau khi tay b diùđi, sc mnhíđá quý caTô Quân tõphát đng, ánhúsáng màu tímdán lên ápgò má Vân}Thin.

Anh ngonh mtsang mt bên,h hng nói:“N tình Gingnói rt kh,]sau đó liïln hơn mtchút: “Ta chophép cô thíchĺta.”

Tht ra…ļLi còn chưaɨdt, cơn mtmi đã quétqua ngưi cô.

TôQuân kinh ngcnhìn Vân Thinngt xu. Chmt câu choúphép cô thích,cô đã xúcìđng thế này,cô thích anhđến thế sao…

ímt bên khác,ĬVăn Tư Thànhábáo cáo xongtình hình viáThiết Kính Lôivà Đưng Giác.

Trôngthân th TôQuân rt kheįmnh, tâm trngècũng tt, không:chng mt khongéthi gian naĩlà có thra ca đièli.

Thành ch lpĺtc yên tâm,ban cho VănTư Thành khôngít phn thưng.

Trongđó bao gmcho phép mtmình anh đếnkho báu hàngphc vài loiÎđá quý quýIhiếm.

Văn Tư ThànhĬđang vui v,ìcht gương mtàngây ngc nhìnЇđng h cuthế.

Sao Vân chóÍli “Offline ri?

Cáinày không phiĭđ ca thnĩlinh Chúa cuõthế làm rasao, sao khôngđáng tin gììc, ngày nàoìcũng có bug.

VânThin đi tiìkhông gian quenúthuc.

Nơi này gingÎnhư hòn đoĺngh dưng, bintri xanh xanh,[sóng xô bıcát.

Cô b mtngưi đàn ôngÍngc trn ômĭvào lòng như(cũ.

Tính dc thânthiết c máVân Thin: “ThinăThin, không ngmi đây liđưc nhìnthy nàng ri.Đây là quãngêthi gian vui(v nht cata.”

Lưi biếngthò na đuİkhi bãi cát,ưch l cpmt r mtĪna.

Chào nàng.”

Gingnói b htĩcát lp bt,(bp b nghekhông rõ, nóiĩxong li chuiôtr vào cát.

Vân°Thin đy ngưiĩôm p mìnhra, ngi ĺmt đu khácĩca ghế, hi:é“Bây gi đthi gian chưa,ìhãy k chotôi biết ttɪc mi chuyn.”é

Tính dc vàíLưi biếng đutóc trng mt]vàng, gương mtbn h gingàht Gii, nhưngkhí cht lichênh nhau rtln.

Tính dc gcxung ghế, hípmt nhìn VânThin: “Tht làlnh lùng… Trongĺtt c phânãthân, lúc nàoìthái đ canàng đi viKiêu ngo cũngįtt nht, biľvì y biếtľgi b đángɨthương hơn chúngóta.”

“Nàng xem,bây gi Kiêungo li bĺthương ri. CáiÍb dng khpthiên h chngai yêu mình,ĭch cn yơbày v mttn thương, nàngôs trao hếts mm lòngvà đng cmcho y.”

Trìcon biết khócįmi có koíăn sao?”

Tínhdc oán tráchmt phen, nóic như Vân:Thin là tênđàn ông bcítình.

Cô bây gimi gi làđu óc mùım: “Tôi hoànĩtoàn không nhéchuyn anh nói,àtrưc đây tôiítng quen biếtcác anh sao?”ù

Nghe Vân Thinnói câu đó,ïTính dc hmt tiếng, đưalưng v phíaVân Thin.

“Ta khôngùmun nói choĮnàng biết.”

VânìThin: “…

Cáitính cách uítrĩ gì vy?

“Haiz.”ũLưi biếng thdài, ló đuĩra: “Ta khôngthích chuyn phinphc, nhưng tacàng không thíchv mt khôngvui ca nàng.Ta nói choènàng biết.”

VânThin lp tcchy đến bênýLưi biếng, Tínhôdc cũng chngngăn cn.

Lưi biếngsuy nghĩ myígiây, m mingĩnói: “Trưc tiênínói t chuynnàng quan tâmínht đi.”

Chuynnàng quan tâmĮnht cũng ch]là cơ thımình.

Lưi biếng nói:j“Bi vì ta,ưthân th nàngɪd mt minên bt clúc nào cũngmun đi ng.Bi vì Tínhdc, nàng dùdàng sn sinhİtính dc đivi ngưi nàocó tưng moni tri giaóđám đông. Mcìdù chúng tafc gng ápchế nhưng scmnh còn sótIli vn nh}hưng ti nàng.”ì

Nghi ng ttrưc đến nayica Vân Thin:đã đưc giiİđáp, thì ralà nguyên nhân¸này.

“Nàng không ginsao?”

“Nếu làãtrưc đây thìs, bây giếtôi ch mun)biết nguyên nhânmình sinh bnh.”ĩ

Lưi biếng tmádng, ri nóitiếp: “Còn mtɩchuyn na, thtéra nàng khôngphi cn th,mt ca nàngĩrt bình thưng.Lúc đó, Giièthi trin thnthut trên mtõnàng, vì vykhiến nàng khôngthy rõ svt. Đi yĪkhôi phc kýâc, gii trthn thut, mtïnàng s trli bình thưngĨnhư cũ.”

VânĩThin đim tĩnh::Vy à.”

Lưiưbiếng nh ginghi: “Nàng cóth oán hny, dù làchúng ta cũngcm thy yôlúc trưc quáɪích k.”

VânThin lc đu:“Oán hn sách sinh raĩoán hn, chuynđã xy ra,mi chuyn tôiõtng tri đuêchng th xóađi đưc. Bâygi, tôi chmun biết s:tht, vì saocác ngưi lilàm nhng chuynđó vi tôi?”

“Gii ra điļt dc vng,loài ngưi, làÎbiu hin catt c dcvng. Dc vngìvô cùng vôtn, khó màũkim soát, bn,th bèn chiara thành Kiêuýngo, Tham lam,éTham ăn, PhnÎn, Giết chóc,ĩLưi biếng, Đk và Tính,dc, cùng khngɪchế thân thìtrong khong thigian khác nhau.”ĺ

“Nàng là tíníđ duy nht(ca Gii, biɨvì nàng màÍbn th sinhra phân thânîdc vng mi,chính là Cchp. By gi,òKiêu ngo làphân thân cóİsc mnh lnnht trong chúngta, nhưng Cchp có thíd như trìbàn tay màĩđánh bi y,ïcòn nut chngÎPhn n vàĐ k, giànhly quyn khng]chế cơ th.(Dưi s điukhin ca Phnên và Đ{k, nếu khôngphi bn thkp thi tnhăli, s tìnhákhó lòng xoay[chuyn.”

Ging nóiíLưi biếng vn[nh nh nhưícũ.

Vân Thin lanăman suy nghĩơlàm thn linhĨtht kh, phitâm thn phânđlit mi cóth khng chếcơ th mình.ļCô tò mòưhi: “Các ngưiíđu là phânthân thn linh,[vì sao Cóchp li mnhĬhơn các ngưi?”

Cui cùng Tính³dc cũng đngdy, anh tign Vân Thin,hai tay btĩly b vaiĩcô.

Đó là mtbí mt khác,ībí mt màbây gi nàngivn không thbiết… C gngúđng kích thíchC chp, khôngĩai biết yĪs làm gìĩvi nàng.”

VânõThin nhn ras nng ntrong ging nói:Tính dc, côîhơi s hi:“C chp làai?”

Tính dcvà Lưi biếngđng thanh nói:“Tng Hành Ch.”}

Tiu mít ưtìmà li làôC chp nghedanh đã s?

Vân Thiển hoảng hốt chốc lát, sực nhận ra hành vi của Tống Hành Chỉ đúng là rất cố chấp. Lúc trước, chính cậu là người cầm tay cô, để cô tự tay giết mình.

Tính dục an ủi Vân Thiển: “Bây giờ chắc chắn Kiêu ngạo mạnh hơn Cố chấp, nàng mang Kiêu ngạo về nhà, giết chết Cố chấp trước, vậy là xong chuyện.”

Mấy ngày sau, xe lăn làm xong, được phủ tấm vải đỏ ăn mừng.

Cô nuốt nước bọt: “Thế nào gọi là kích thích cậu ấy?”

(*) Nữ vương Ma Tiên Bảo: nhân vật trong bộ phim truyền hình “Quỷ nhỏ Balala” của thiếu nhi. Mình chỉ tìm được hai bức hình ghế ngồi cho nữ vương, chắc là hai season khác nhau nên ghế cũng khác nhau

Tô Quân đồng ý sử dụng xe lăn nghĩa là có khả năng lớn sẽ ra khỏi sân viện.

Tính dục đếm đầu ngón tay: “Ví dụ như thân mật với đàn ông khác trước mặt y, từ chối thích y, xa lánh y, không xem y là đàn ông,vâng vâng và vâng vâng.”

Tính dục đếm đầu ngón tay: “Ví dụ như thân mật với đàn ông khác trước mặt y, từ chối thích y, xa lánh y, không xem y là đàn ông,vâng vâng và vâng vâng.”

Đường Giác nhận được tin thì rất vui mừng, triệu tập thợ thủ công tới Phủ thành chủ đóng xe lăn thoải mái nhất.

Vân Thiển trầm mặc hồi lâu: “Đều làm hết rồi thì sao?”

Chỉ có thiên thạch mới có thể áp chế sao?

Vân Thiển hoảng hốt: “Hai ngày nay, ngài không ăn gì sao?”

Tính dục và Lười biếng cùng im lặng. Mặc dù bọn họ ở trong cơ thể Vân Thiển nhưng không phải lúc nào cũng trong trạng thái thức tỉnh để biết rõ mọi hành động của cô.

Tô Quân nhìn lòng bàn tay, anh đang sa hóa sao?

Tính dục hỏi: “Lúc đó, y có phản ứng gì?”

Vân Thiển đứng bên cạnh nói: “Ngài Thành chủ nói đây là tấm lòng quan tâm của mọi người đối với…”

Dân thường trong Thành Đá Quý không thể góp lực đối phó yêu quái cát, nhưng bọn họ có thể làm ra con đường mới phù hợp với xe lăn trong Thành Đá Quý.

Vân Thiển: “Dáng vẻ rất đau lòng…”

“Tô Quân.”

Tính dục giơ tay lên xoa cằm, suy nghĩ chốc lát rồi chợt nghĩ ra: “Ta biết rồi, bây giờ y chưa hoàn toàn khôi phục, cảm ứng liên thông giữa các phân thân có thể khiến y thỏa mãn cho nên không xảy ra bất cứ chuyện gì!”

Đó là Tống Hành Chỉ ngoan ngoãn mà cô biết, cô không làm được.

Xe lăn này phải có thể phòng ngự, cũng có thể tấn công.

Sắc môi Tô Quân trắng bệch, thỉnh thoảng khẽ ho hai tiếng.

Vậy lúc cậu ấy không thỏa mãn được thì thế nào?

Cô không nói hai chữ “xe lăn”, lo sợ kích thích Tô Quân.

Đó không phải là trái bom hẹn giờ sao!

Vân Thiển: “Ngài sử dụng ảo ảnh đá quý sao? Đại phu nói ngài không thể sử dụng sức mạnh đá quý!”

“Ngươi là cái đồ mỗi ngày chỉ biết đi ngủ, ngay cả lo trước tính sau cũng không biết!”

Tính dục an ủi Vân Thiển: “Bây giờ chắc chắn Kiêu ngạo mạnh hơn Cố chấp, nàng mang Kiêu ngạo về nhà, giết chết Cố chấp trước, vậy là xong chuyện.”

Bên ngoài phải vừa hoa lệ cũng vừa hết sức khiêm tốn.

Khóe môi Tô Quân giương lên độ cong nho nhỏ.

Vân Thiển khó hiểu, Tô Quân nhìn cô: “Hãy gọi ta Tô Quân. Xe lăn à, chuẩn bị đi, ta bây giờ đúng là hành động bất tiện.”

Vân Thiển: “…”

Thỉnh thoảng Văn Tư Thành đi ngang qua khu vực chế tạo xe lăn, nghe thấy yêu cầu của Bảo thạch sư với nhóm thợ thủ công mà lắc đầu thở dài.

“Mặn quá, hủ muối sau bếp Phủ thành chủ bị đổ hả?” Vân Thiển ăn một miếng rồi phun ra, xoay đầu nhìn Tô Quân cũng đang dừng đũa, bèn nói: “Tôi đi đổi phần khác.”

Đó là Tống Hành Chỉ ngoan ngoãn mà cô biết, cô không làm được.

Lười biếng: “Tên háo sắc, làm ơn ngậm miệng ngươi lại, đừng mang ý nghĩ bẩn thỉu của ngươi làm vấy bẩn Vân Thiển.”

“Ngươi là cái đồ mỗi ngày chỉ biết đi ngủ, ngay cả lo trước tính sau cũng không biết!”

Chẳng khác nào bên A đòi màu đen rực rỡ, đúng là cố ý gây sự mà.

Sau đó, Vân Thiển nhìn thấy Tính dục và Lười biếng bắt đầu đánh nhau, ý thức cô dần dần mơ hồ.

Vân Thiển được dặn đi dặn lại phải để Tô Quân đích thân xốc vải đỏ, cảm nhận được sự quan tâm của mọi người trong Thành Đá Quý với anh.

Sau đó, Vân Thiển nhìn thấy Tính dục và Lười biếng bắt đầu đánh nhau, ý thức cô dần dần mơ hồ.

Sức mạnh lấy được từ Tô Quân chỉ đủ duy trì một ít thời gian, Lười biếng và Tính dục còn rất nhiều chuyện chưa nói cô biết, vì sao cô lại chủ động tín ngưỡng Giới…

Vân Thiển tỉnh lại.

Vân Thiển bưng đồ ăn trở về, đến gần bèn phát hiện Tô Quân đang ngây người.

Sắc trời đã tối, cô cũng ngồi trên xích đu, bên tay phải Tô Quân.

Nếu là trước đây, anh biến thành yêu quái cát cũng không sao, nhưng bây giờ anh không muốn…

Lúc đó, hẳn là cô ngã dưới đất mới đúng.

Nhiều năm qua, Thành Đá Quý có thể sừng sững không ngã dưới sự tấn công của yêu quái cát, Tô Quân đóng góp công lao lớn nhất.

Tô Quân ngưng mắt nhìn xe lăn hồi lâu, thấp giọng nhẹ nhàng nói: “Phủ lại, trả về.”

Sắc môi Tô Quân trắng bệch, thỉnh thoảng khẽ ho hai tiếng.

Tính dục hỏi: “Lúc đó, y có phản ứng gì?”

Vân Thiển: “Ngài sử dụng ảo ảnh đá quý sao? Đại phu nói ngài không thể sử dụng sức mạnh đá quý!”

Anh ngẩng đầu, cây đá quý lung linh rực rỡ, ngũ sắc chiếu rọi.

Vân Thiển làm y như thế.

Tô Quân không đáp, chỉ nói: “Cô ngủ hai ngày rồi.”

Lúc đó, hẳn là cô ngã dưới đất mới đúng.

Chức năng bình thường cần trang bị đầy đủ, chức năng nâng cao cũng có thêm không ít.

Vân Thiển hoảng hốt: “Hai ngày nay, ngài không ăn gì sao?”

(*) Nữ vương Ma Tiên Bảo: nhân vật trong bộ phim truyền hình “Quỷ nhỏ Balala” của thiếu nhi. Mình chỉ tìm được hai bức hình ghế ngồi cho nữ vương, chắc là hai season khác nhau nên ghế cũng khác nhau

Có được câu trả lời khẳng định, cô hấp tấp lao ra sân viện tìm đồ ăn.

Cô nhìn hình dáng xe lăn.

Khóe môi Tô Quân giương lên độ cong nho nhỏ.

Sức mạnh đá quý của anh không đủ áp chế nữa.

Vậy lúc cậu ấy không thỏa mãn được thì thế nào?

Anh ngẩng đầu, cây đá quý lung linh rực rỡ, ngũ sắc chiếu rọi.

Sức mạnh lấy được từ Tô Quân chỉ đủ duy trì một ít thời gian, Lười biếng và Tính dục còn rất nhiều chuyện chưa nói cô biết, vì sao cô lại chủ động tín ngưỡng Giới…

Đột nhiên những màu sắc kia tối xuống không ít.

Tô Quân khựng lại, dùng sức chớp mắt, màu sắc cây đá quý lại trở về bình thường.

Đó không phải là trái bom hẹn giờ sao!

Anh nhấc tấm thảm dưới chân lên, dấu vết vốn được khống chế tại đùi lại lan tràn lên trên.

Sức mạnh đá quý của anh không đủ áp chế nữa.

Vân Thiển bưng đồ ăn trở về, đến gần bèn phát hiện Tô Quân đang ngây người.

Rất hiếm khi thấy Tô Quân ngây người như vậy… Cô đặt cả khay đồ ăn lên chân Tô Quân, chia ra phần của mình: “Bắt đầu!”

Anh chỉ bật ra hai chữ.

Tô Quân đút thức ăn vào miệng, động tác sững lại, không nếm ra vị gì.

Có được câu trả lời khẳng định, cô hấp tấp lao ra sân viện tìm đồ ăn.

“Mặn quá, hủ muối sau bếp Phủ thành chủ bị đổ hả?” Vân Thiển ăn một miếng rồi phun ra, xoay đầu nhìn Tô Quân cũng đang dừng đũa, bèn nói: “Tôi đi đổi phần khác.”

Vân Thiển: “Dáng vẻ rất đau lòng…”

Vân Thiển: “…”

Tô Quân nhìn lòng bàn tay, anh đang sa hóa sao?

Nếu là trước đây, anh biến thành yêu quái cát cũng không sao, nhưng bây giờ anh không muốn…

Vàng nạm kim cương, ngũ sắc sặc sỡ, giống như ghế ngồi của nữ vương Ma Tiên Bảo(*), kiểu cách phô trương đến hết hồn.

Chỉ có thiên thạch mới có thể áp chế sao?

Vân Thiển lại lấy thức ăn trở về. Ăn được một nửa, cô cẩn thận dò hỏi: “Quân sư Tô, chúng ta làm một chiếc ghế có thể tự do đi lại nhé, đề phòng tình huống hôm nay lại xảy ra…”

Cô không nói hai chữ “xe lăn”, lo sợ kích thích Tô Quân.

Tính dục và Lười biếng cùng im lặng. Mặc dù bọn họ ở trong cơ thể Vân Thiển nhưng không phải lúc nào cũng trong trạng thái thức tỉnh để biết rõ mọi hành động của cô.

Lười biếng: “Tên háo sắc, làm ơn ngậm miệng ngươi lại, đừng mang ý nghĩ bẩn thỉu của ngươi làm vấy bẩn Vân Thiển.”

Vân Thiển trầm mặc hồi lâu: “Đều làm hết rồi thì sao?”

“Tô Quân.”

Vân Thiển hoảng hốt chốc lát, sực nhận ra hành vi của Tống Hành Chỉ đúng là rất cố chấp. Lúc trước, chính cậu là người cầm tay cô, để cô tự tay giết mình.

Rất hiếm khi thấy Tô Quân ngây người như vậy… Cô đặt cả khay đồ ăn lên chân Tô Quân, chia ra phần của mình: “Bắt đầu!”

Anh chỉ bật ra hai chữ.

Vân Thiển khó hiểu, Tô Quân nhìn cô: “Hãy gọi ta Tô Quân. Xe lăn à, chuẩn bị đi, ta bây giờ đúng là hành động bất tiện.”

Sắc trời đã tối, cô cũng ngồi trên xích đu, bên tay phải Tô Quân.

Tô Quân đồng ý sử dụng xe lăn nghĩa là có khả năng lớn sẽ ra khỏi sân viện.

Tính dục giơ tay lên xoa cằm, suy nghĩ chốc lát rồi chợt nghĩ ra: “Ta biết rồi, bây giờ y chưa hoàn toàn khôi phục, cảm ứng liên thông giữa các phân thân có thể khiến y thỏa mãn cho nên không xảy ra bất cứ chuyện gì!”

Đường Giác nhận được tin thì rất vui mừng, triệu tập thợ thủ công tới Phủ thành chủ đóng xe lăn thoải mái nhất.

Tô Quân đút thức ăn vào miệng, động tác sững lại, không nếm ra vị gì.

Tin tức không hề che giấu, một nửa Thành Đá Quý đều biết chuyện làm xe lăn.

Nhiều năm qua, Thành Đá Quý có thể sừng sững không ngã dưới sự tấn công của yêu quái cát, Tô Quân đóng góp công lao lớn nhất.

Đột nhiên những màu sắc kia tối xuống không ít.

Dân thường trong Thành Đá Quý không thể góp lực đối phó yêu quái cát, nhưng bọn họ có thể làm ra con đường mới phù hợp với xe lăn trong Thành Đá Quý.

Bảo thạch sư phát huy năng khiếu thẩm mỹ của bản thân, thợ thủ công thì dát đầy nhiệt huyết lên mặt ngoài xe lăn, nhất định phải tạo ra chiếc xe lăn phù hợp với thân phận Tô Quân!

Xe lăn này phải có thể phòng ngự, cũng có thể tấn công.

Chức năng bình thường cần trang bị đầy đủ, chức năng nâng cao cũng có thêm không ít.

Bên ngoài phải vừa hoa lệ cũng vừa hết sức khiêm tốn.

Xe lăn được đưa đến trước mặt Tô Quân. Anh vươn tay kéo nhẹ, vải đỏ trượt xuống.

Thỉnh thoảng Văn Tư Thành đi ngang qua khu vực chế tạo xe lăn, nghe thấy yêu cầu của Bảo thạch sư với nhóm thợ thủ công mà lắc đầu thở dài.

Chẳng khác nào bên A đòi màu đen rực rỡ, đúng là cố ý gây sự mà.

Mấy ngày sau, xe lăn làm xong, được phủ tấm vải đỏ ăn mừng.

Vân Thiển được dặn đi dặn lại phải để Tô Quân đích thân xốc vải đỏ, cảm nhận được sự quan tâm của mọi người trong Thành Đá Quý với anh.

Cô nuốt nước bọt: “Thế nào gọi là kích thích cậu ấy?”

Vân Thiển làm y như thế.

Xe lăn được đưa đến trước mặt Tô Quân. Anh vươn tay kéo nhẹ, vải đỏ trượt xuống.

Vân Thiển đứng bên cạnh nói: “Ngài Thành chủ nói đây là tấm lòng quan tâm của mọi người đối với…”

Cô nhìn hình dáng xe lăn.

Vàng nạm kim cương, ngũ sắc sặc sỡ, giống như ghế ngồi của nữ vương Ma Tiên Bảo(*), kiểu cách phô trương đến hết hồn.

Bảo thạch sư phát huy năng khiếu thẩm mỹ của bản thân, thợ thủ công thì dát đầy nhiệt huyết lên mặt ngoài xe lăn, nhất định phải tạo ra chiếc xe lăn phù hợp với thân phận Tô Quân!

Tô Quân ngưng mắt nhìn xe lăn hồi lâu, thấp giọng nhẹ nhàng nói: “Phủ lại, trả về.”

Tính dục hỏi: “Lúc đó, y có phản ứng gì?”Có được câu trả lời khẳng định, cô hấp tấp lao ra sân viện tìm đồ ăn.(*) Nữ vương Ma Tiên Bảo: nhân vật trong bộ phim truyền hình “Quỷ nhỏ Balala” của thiếu nhi. Mình chỉ tìm được hai bức hình ghế ngồi cho nữ vương, chắc là hai season khác nhau nên ghế cũng khác nhau

5 5 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

7 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Kkk. Nhìn hình minh hoạ thì thấy thẩm mỹ của dân bản địa thật ko dám khen???

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

ngại quá, xe lăn kiều nay mà Tô Quân ngồi lên thì em nguyện đi bằng đầu

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Kiêu vừa thôi, còn bày đặt “Ta cho phép cô thích ta” nữa chứ.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Bởi vậy mới phải cẩn thận với Cố chấp sao.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Bởi vậy Tống Hành Chỉ mới giữ chiếc nhẫn gỗ sao, nhưng mà tui thích tiểu Tống nhất luôn.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Người ta hiểu anh thế còn gì, hehe

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Ui có lẽ nào Giết chóc ở trong người Đặng Lan Lan không, vì có đoạn ĐLL bảo với Vân Thiển là mùi trên người cô rất quen mà ????
Quả xe lăn chất chơi quá thể, đúng là màu đen rực rỡ ???

7
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!