Chương 90
Thần linh giáng thế
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
“Cậu khẳng định chứ? Một số lượng lớn yêu quái cát đang tiếp cận Thành Đá Quý? Phía đội ngũ phụ trách quan sát đánh giá cũng chưa truyền tin về…”
Đường Giác gặp lại Tô Quân lâu ngày mới xuất hiện, chưa kịp vui mừng đã nghe thấy một tin tức khiến anh không kịp ứng phó.
“Lập tức bảo tất cả mọi người trở về phòng thủ bảo vệ.” Tô Quân kiên định nói với Đường Giác: “Yêu quái cát tấn công thành, bên trong thành không đủ người, hậu quả khó mà gánh nổi.”
“Nhưng nếu bây giờ thu quân…” Đường Giác lưỡng lự: “Tô Quân, làm sao cậu cảm ứng được yêu quái cát?”
“Tôi không có cách nàoásử dụng sứcủmạnh đá quý,įcậu liền khôngĩcòn tin tôiđsao?” Tô Quânắphẫy quạt, nóiờthẳng: “Lúc trướcìchiếm được lợiỳích từ chỗïthiên thạch, tôiòđã giấu giếmàmột ít. Tôiĩcó thể cảmẻứng được yêuἰquái cát, vìốvậy đoán trước:được trận tậpļkích của chúng.”ớ
Đường Giác lậpịtức nhìn VânẵThiển sau lưngἳTô Quân: “Cậuễnói là…”
VânửThiển bày raἵdáng vẻ “Tôiĩchẳng nghe thấy°gì hết.”
Tô°Quân thúc giục:ệ“Thời gian khôngĭcòn nhiều, nếuácậu còn xem:tôi là bạn,ıhãy tin lờiĩtôi. Tôi sẽɪkhông làm chuyệnữbất lợi choỗThành Đá Quý.”ἱ
Đường Giác cânínhắc chốc lát,ằnghiến răng dặnĩdò thuộc hạìthông báo toàn°thành phòng ngự,ἰđồng thời lệnhĭtất cả Bảoĩthạch sư bên]ngoài gấp rútảlui về ThànhɨĐá Quý bằngêtốc độ nhanhfnhất. Bản thân:Đường Giác cũngổbắt tay bốĩtrí phòng thủíthành trì.
Nơi nàyểchỉ còn lạiáhai người VânịThiển và TôľQuân.
Tô Quân nói:ἵ“Bây giờ chúngĭta tới chỗἵthiên thạch. Thờiổđiểm thành trìồbắt đầu phòngÏthủ, bên phíaạlực lượng phòngỵngự sẽ đượcîđiều chuyển, khôngícần sự choôphép của Thànhềchủ nữa.”
VâníThiển đang trênừđường đi hỏiľanh: “Tại saoìkhông nói choưngài Thành chủ)chính Văn TưọThành phát hiệnỏyêu quái cátỉcó ý đồổtấn công ThànháĐá Quý?”
“Vậyọtiếp theo phảiĩgiải thích phươngẵthức liên hệïgiữa cô vàịVăn Tư Thànhễthế nào. Bênítrong Thành ĐáỵQuý chỉ cóîmột mình đáằbổn mệnh của²Đường Giác cóểthể truyền tinỉtầm xa, khoảngÎcách cũng cóợgiới hạn.” TôưQuân trả lờiἰnói: “Giải thíchởquá phiền phức,ộĐường Giác tinЇta, huống chiịđiều ta nói(là sự thật.”ỏ
Vân Thiển sửểdụng sức mạnhÎđá quý giảm{trọng lượng của:xe lăn, nhưễvậy có thểõđẩy nhanh tốcÍđộ một chút.
Côỉhỏi: “Ngài khôngỉlo tôi nóiỗdối ư?”
TôệQuân chỉ cười,ùnói ra baợchữ: “Ta tinícô.”
Phía trước¹là sân việnĨđặt thiên thạch,ọánh sáng vẫnɪchiếu rọi nhườcũ. Trước khiỹđến nơi, VânịThiển nói: “Lần¸đầu tiên thấyàtôi, ngài cònḷrất ghét tôi,ớkhông ngờ bâyḽgiờ lại nóiẳra ba chữīnày.”
Tô Quânưkhẽ nói: “Ghétểsao… Ban đầuỏta cũng tưởngjlà thế.”
Nếuổghét thật, vớiètính cách khiĩđó của anh,¹anh chắc chắnủsẽ không cứuịVân Thiển bịẩyêu quái cátịbao vây.
“Chuyện kếètiếp chỉ cầnẻmột mình ta,ôcô không thểịchịu đựng đượcẽsức mạnh phátЇra bên ngoàiếcủa thiên thạch.”f
Tô Quân bảoỳVân Thiển điẻgia nhập độiЇngũ phòng thủẽThành Đá Quý.
Vân³Thiển cũng khôngịđịnh ở lại.²Lúc rời đi,ỉcô hỏi: “Ngàiầcó nắm chắc¹thu phục đượcìthiên thạch không?”ἱ
Tô Quân nói:¹“Sáu phần.”
VâníThiển gật đầu:é“Hơn một nửa,ẳkhông tệ rồi.”è
Tô Quân cườiưhỏi: “Cô khôngụlo lắng taïsẽ chết sao?”ἱ
Vân Thiển ngạcỷnhiên nhìn anh.íAnh là phânЇthân thần linhòđấy, làm saoḷcó thể ngoẻoìđược.
Cô nói mộtẽcách quả quyết:í“Không chết được,ἷngài không thểợnào chết.”
Tiếngánói vừa dứt,ắthanh niên trướcđmặt lộ raìvẻ kinh ngạcâhơn cả cô,¹lập tức nởḻnụ cười hoànẫtoàn khác vớiệtrước kia: “Phải,²ta sẽ khôngởchết.”
Vân Thiểnἳvẫy tay: “Yênótâm, tôi sẽicầu xin thầnḹlinh thay ngài,ἱnói không chừngúngài ấy sẽĬtới giúp ngàiḻmột tay.”
TôựQuân nghĩ VânãThiển đang nóiịđùa, nhưng VânỉThiển lại nghiêmjtúc cầu nguyện.ἶĐọc xong lờiɩmở đầu, côĩnói thầm trongặlòng: “Ngài thầnúlinh tôn kínhữơi, thế giớiõtận thế tôiíđang ở cóimột người đànôông tên là[Tô Quân. Anhâta gặp phảiĩkhó khăn, có‹khả năng sẽểchết… Đúng rồi,đanh ta cóàliên quan đếnịngài, là Kiêuἳngạo của ngàiồđấy!”
Lời cầuằnguyện kết thúc,ỉcô tìm đượcíĐường Giác, giainhập đội ngũíthủ thành trongİđêm.
Dân cư ThànhẹĐá Quý đangớở nơi lánhơnạn, Bảo thạchĭsư lục tụcẻchạy về, aiẩnấy đều căngụmình cảnh giácĩđứng chờ trên[tường thành.
Một giờἳtrôi qua, khôngĬthấy bóng dángóyêu quái cát.
Haiỉgiờ trôi qua,ấđội ngũ thămἴdò phía trướcỏvẫn không phátịhiện bất cứỉyêu quái cátınào đến gần.
Baởbốn giờ sau…ôngười trên tườngĩthành không nhịnἱđược than thở:ï“Thành chủ, cóíthật yêu quáiícát sẽ tấnòcông không? Đội{ngũ thăm dòýkhông có bấtòcứ phát hiện,nào, ngài lấyứđược tin tứcἳnày từ đâu?”ἰ
Đường Giác sẽầchỉ lộ rađvẻ mặt doịdự trước mặtĩThiết Kính Lôiỏvà Tô Quân,átrước mặt Bảoľthạch sư và¸dân trong thành,ľvẻ mặt củaũanh vẫn luônêmang theo nụỡcười kiên định.
Anhănói: “Đừng nênẩbuông lỏng, ngườiĩđó nói yêu(quái cát phátìđộng tấn côngủthì chắc chắnẩyêu quái cátìsẽ phát độngđtấn công. Tấtɨcả tiếp tục,duy trì cảnhúgiác!”
Đồng hồộđeo tay VânổThiển rung lên,ļVăn Tư ThànhĬnói yêu quáiĮcát càng ngàyícàng gần.
Lúc này,ỉsức chú ýấcủa nhóm Bảoạthạch sư ThànhọĐá Quý đãĩbuông lỏng khôngóít, bắt buộc:phải khiến bọnỵhọ tập trungịsự chú ýễlần nữa.
Vân Thiểnêđột ngột chỉỗđằng trước, rốngùto: “Đó làãcái gì? Yêuồquái cát sao?”ı
Sức chú ýĩcủa tất cảḹBảo thạch sưîtập trung caoỉđộ. Lúc bọnĩhọ nhìn vềĭphía Vân Thiểnõchỉ, tường thànhĪrung chuyển dữỗdội. Mọi ngườiỳcúi đầu nhìn,ɩphần cát hơiêkhác với cátĮxám ngưng tụìthành từng con¸yêu quái cát,ờchẳng biết từấkhi nào chúngļnó đã xuyênệthủng hai lớpĨkết giới bảoẳvệ của ThànhôĐá Quý, đếnflớp kết giớiờcuối cùng, điên²cuồng tấn côngặtường thành.
Vân Thiển:ậ“?”
Chẳng phảiỵnói yêu quáiýcát càng ngàyḹcàng gần sao,}này rõ ràngặđã đến rồiḹmà!
Văn Tư Thànhảtrố mắt nhìnɨyêu quái cátắnhảy liên tụcăvào một hốịcát, giây kếtîtiếp đã biếnỡmất không thấyḹđâu. Thứ nàyổbiết dịch chuyểnļtức thời sao?
ThànhíĐá Quý bịịtấn công kịp¸thời phản ứng,ỉđẩy yêu quái¸cát dưới tườngíthành lui vềỡsau, ép bọnấchúng ra ngoàiọlớp kết giớiừbên trong.
Đường Giác nghĩ mà rùng mình: “Vân Thiển, may nhờ thị lực cô tốt.”
Anh không thể chấp nhận được việc mình thành thục chững chạc như vậy, vì sao bản thể… lại là cái thứ này?
Hiển nhiên anh đã quên bẵng chuyện trước kiaVăn Tư Thành nói Vân Thiển không thấy đường, hoặc nghĩ rằng mắt Vân Thiển đã khôi phục bình thường.
Hiển nhiên anh đã quên bẵng chuyện trước kiaVăn Tư Thành nói Vân Thiển không thấy đường, hoặc nghĩ rằng mắt Vân Thiển đã khôi phục bình thường.
Mỗi lần đi thế giới mới đều có thể gặp chính xác một phân thân của ngài, tốc độ tìm kiếm phân thân còn nhanh hơn bản thân ngài nữa…
Trong thần điện chỉ có Vương Lâm, Đen to con và Trắng bé nhỏ ở ngọn núi phía sau thần điện làm bạn với ngài.
Giới mặt không cảm xúc ném quả cầu về lại Sông tín ngưỡng, loại cầu nguyện này hoàn toàn không cần hồi đáp.
Vân Thiển nhìn sang Đường Giác. Giờ phút này, ngay cả Đường Giác trông như thế nào cô cũng chẳng thấy rõ, chỉ gật đầu nói: “Cũng được, tốt hơn người bình thường một chút.”
“Dựa vào ngươi?”
Tác giả có lời muốn nói:
Cô nhìn về hướng thiên thạch trong thành, bên đó vẫn không có động tĩnh gì, không biết tiến độ Tô Quân thế nào.
Ông ta cúi đầu căn dặn: “Lúc ngài tu luyện cũng cần chú ý nghỉ ngơi.”
Đồng thời, cô cũng nói nhỏ trong lòng: “Hi vọng lần này thần linh đáng tin một chút, chớ nên mang danh thần linh mà làm ra hành vi giống như loài người.”
Giới nhìn thấy hai quả cầu nhảy ra, khỏi cần nhìn cũng biết chắc chắn là tới từ tín đồ bại não không đáng tin cậy của ngài.
…
Ngài cố gắng biểu hiện không để ý tình hình ở thế giới nhỏ, chỉ tập trung muốn thu hồi phân thân. Biểu hiện này lọt vào mắt Vương Lâm, sau khi được báo cáo, quả nhiên cấm chế có chỗ nới lỏng.
Còn về việc vì sao Vân Thiển biết chuyện ngài có phân thân, Giới nghĩ chỉ cần đầu óc Vân Thiển không có vấn đề, nhìn thấy đám người Tống Hành Chỉ, Ô Tề Hải, Văn Nhân Du là đã có thể lờ mờ đoán được.
Lời cầu nguyện hóa thành quả cầu ánh sáng mà sinh linh thế giới tận thế không nhìn thấy, bay thoăn thoắt giữa dòng sông ánh sáng, đến một nhánh sông nào đó lại chảy vào thần điện của những thần linh khác nhau.
Đường Giác nghĩ mà rùng mình: “Vân Thiển, may nhờ thị lực cô tốt.”
Giới đang tu luyện. Sau ngày hôm đó, ngài bị Thần Bóng Tối cấm túc một khoảng thời gian, vẫn luôn ở trong điện, không thể rời đi. Cấm chế của Thần Bóng Tối bày ra khiến ngài không thể thăm dò tin tức ngoài thần điện, ngay cả Sông tín ngưỡng chảy qua các thần điện cũng bị ngăn lại.
Đa phần những cảnh tượng này tương đối kích thích.
Trong thần điện chỉ có Vương Lâm, Đen to con và Trắng bé nhỏ ở ngọn núi phía sau thần điện làm bạn với ngài.
Rốt cuộc Vân Thiển là ai, là máy dò phân thân của ngài sao?
Trải qua khoảng thời gian tu luyện vứt bỏ tạp niệm, Giới đã hiểu ra một vài chuyện. Bây giờ, ngài rất khẳng định Thần Bóng Tối có chuyện đang giấu ngài. Sau hôm đó, ngài nhận ra tín ngưỡng thật sự của Vương Lâm vẫn là Thần Bóng Tối. Ngài vốn nghĩ Vương Lâm là thần bộc mà Thần Bóng Tối phái tới chăm sóc ngài, nhưng bây giờ xem ra là thần bộc tới giám sát ngài mới đúng.
Đồng thời, cô cũng nói nhỏ trong lòng: “Hi vọng lần này thần linh đáng tin một chút, chớ nên mang danh thần linh mà làm ra hành vi giống như loài người.”
Tín đồ bảo ngài giúp đỡ một chút, nói thẳng cho cô biết nhân tố tận thế, nếu có thể thì tiện tay giải quyết nhân tố tận thế để cô trở về nhà đối diện với nguy hiểm tại thế giới hiện thực càng tốt.
Ngài cố gắng biểu hiện không để ý tình hình ở thế giới nhỏ, chỉ tập trung muốn thu hồi phân thân. Biểu hiện này lọt vào mắt Vương Lâm, sau khi được báo cáo, quả nhiên cấm chế có chỗ nới lỏng.
Từ ánh mắt khinh bỉ của anh, Giới nhận ra ba chữ.
Hôm nay Sông tín ngưỡng đã có thể tự do chảy vào thần điện.
Giới: “…”
Giới nhìn thấy hai quả cầu nhảy ra, khỏi cần nhìn cũng biết chắc chắn là tới từ tín đồ bại não không đáng tin cậy của ngài.
Cô chăm sóc anh cũng không phải vì thích anh, mà là nể mặt bản thể hoặc là những phân thân khác sao?
Quả cầu thứ nhất tới từ vài tháng trước ở thế giới tận thế.
Tín đồ bảo ngài giúp đỡ một chút, nói thẳng cho cô biết nhân tố tận thế, nếu có thể thì tiện tay giải quyết nhân tố tận thế để cô trở về nhà đối diện với nguy hiểm tại thế giới hiện thực càng tốt.
Giới: ĐM vì sao, vì sao phân thân của ta đều không bình thường vậy?!
Giới mặt không cảm xúc ném quả cầu về lại Sông tín ngưỡng, loại cầu nguyện này hoàn toàn không cần hồi đáp.
Quả cầu thứ nhất tới từ vài tháng trước ở thế giới tận thế.
Giới hơi hất hàm dưới, mắt vàng híp lại, lên giọng một cách khí thế: “Kiêu ngạo, đã đến lúc ngươi trở về bản thể rồi, đừng làm những chuyện vô ích nữa.”
Quả cầu thứ hai tới cách đây không lâu.
Giới duy trì khuôn mặt lạnh tanh lắng nghe lời thỉnh cầu của tín đồ, bảo ngài đi cứu tên đàn ông nào đó. Chết thì chết, liên quan gì ngài, nhưng khi nghe đến câu “Anh ta có liên quan đến ngài, là Kiêu ngạo của ngài đấy”, biểu cảm của Giới thoắt vỡ vụn.
Rốt cuộc Vân Thiển là ai, là máy dò phân thân của ngài sao?
Quả cầu thứ hai tới cách đây không lâu.
Sau một hồi suy nghĩ cẩn thận, ngài đứng dậy, áo bào trắng trên người biến thành áo giáp, tay cầm trường kiếm đi về phía sau núi.
Mỗi lần đi thế giới mới đều có thể gặp chính xác một phân thân của ngài, tốc độ tìm kiếm phân thân còn nhanh hơn bản thân ngài nữa…
Vừa chạy khỏi thần điện, Giới lập tức định vị thế giới nhỏ mà Vân Thiển đang ở.
Còn về việc vì sao Vân Thiển biết chuyện ngài có phân thân, Giới nghĩ chỉ cần đầu óc Vân Thiển không có vấn đề, nhìn thấy đám người Tống Hành Chỉ, Ô Tề Hải, Văn Nhân Du là đã có thể lờ mờ đoán được.
Giới muốn hồi đáp lời cầu nguyện nhưng ngại cấm chế, mức độ có thể hồi đáp cũng giới hạn.
Vương Lâm lắc đầu, lát nữa lại phải tốn không ít công sức phục hồi. Giây kế tiếp, sắc mặt ông ta chợt biến, nhắm thẳng về phía sau núi.
Sau một hồi suy nghĩ cẩn thận, ngài đứng dậy, áo bào trắng trên người biến thành áo giáp, tay cầm trường kiếm đi về phía sau núi.
Vương Lâm đang quét dọn mặt đất, bỗng nghe Giới nói: “Ta đi tìm Đen to con luyện tay.”
Ông ta cúi đầu căn dặn: “Lúc ngài tu luyện cũng cần chú ý nghỉ ngơi.”
Tốc độ dòng chảy thời gian của Thần giới và thế giới nhỏ khác nhau. Thời điểm Giới xuất hiện, Tô Quân đã chiến đấu với thiên thạch được nửa đường. Lúc đang tập trung sức lực, đầu anh bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều đoạn ký ức không thuộc về anh.
Sau núi nhanh chóng truyền đến tiếng đánh nhau rất lớn.
…
Sau núi nhanh chóng truyền đến tiếng đánh nhau rất lớn.
Vương Lâm lắc đầu, lát nữa lại phải tốn không ít công sức phục hồi. Giây kế tiếp, sắc mặt ông ta chợt biến, nhắm thẳng về phía sau núi.
Như ông ta nghĩ, Đen to con và Trắng bé nhỏ nằm sấp dưới đất ngỡ ngàng nhìn ông ta. Giới nói tìm Đen to con luyện tay, nhưng lại chọc thủng một lỗ ở nơi cấm chế yếu nhất tại hậu sơn, bỏ chạy.
Vương Lâm lập tức báo việc này với Thần Bóng Tối, nhận được hồi đáp.
“Không cần để tâm, nó ở thần điện yên ắng một thế giới dài như vậy đã khó cho nó rồi.”
Dù vậy, anh cũng vô cùng phản cảm với bản thể quấy phá mình.
Vừa chạy khỏi thần điện, Giới lập tức định vị thế giới nhỏ mà Vân Thiển đang ở.
Vương Lâm đang quét dọn mặt đất, bỗng nghe Giới nói: “Ta đi tìm Đen to con luyện tay.”
Ngài xé rách không gian, giáng xuống trước mặt Tô Quân, vẻ mặt kỳ lạ.
“Không cần để tâm, nó ở thần điện yên ắng một thế giới dài như vậy đã khó cho nó rồi.”
Từ khí tức cảm ứng được, Kiêu ngạo là phân thân có thực lực mạnh nhất trong tất cả phân thân hiện nay của ngài. Nhưng nhìn bộ dạng này, xem ra Kiêu ngạo sống cũng chẳng tốt lắm, rõ ràng là con ma bệnh ngồi xe lăn, mặt mày trắng bệch ho ra máu.
Giới giống như một chiếc WIFI di động, nhiệt tình đưa Tô Quân tiến vào Internet công cộng phân thân, cùng chia sẻ cảnh tượng tự động tải lên đám mây và những cảm xúc lúc phân thân dao động biên độ lớn.
Tốc độ dòng chảy thời gian của Thần giới và thế giới nhỏ khác nhau. Thời điểm Giới xuất hiện, Tô Quân đã chiến đấu với thiên thạch được nửa đường. Lúc đang tập trung sức lực, đầu anh bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều đoạn ký ức không thuộc về anh.
Giới giống như một chiếc WIFI di động, nhiệt tình đưa Tô Quân tiến vào Internet công cộng phân thân, cùng chia sẻ cảnh tượng tự động tải lên đám mây và những cảm xúc lúc phân thân dao động biên độ lớn.
Đa phần những cảnh tượng này tương đối kích thích.
Từ khí tức cảm ứng được, Kiêu ngạo là phân thân có thực lực mạnh nhất trong tất cả phân thân hiện nay của ngài. Nhưng nhìn bộ dạng này, xem ra Kiêu ngạo sống cũng chẳng tốt lắm, rõ ràng là con ma bệnh ngồi xe lăn, mặt mày trắng bệch ho ra máu.
Tô Quân suýt nữa không chống nổi đòn tấn công quyết định của thiên thạch.
Cũng may ý chí Tô Quân vững vàng, không chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ.
Giống như một học sinh giỏi đang nghiêm túc chuẩn bị cho kỳ thi cực kỳ quan trọng, bỗng có người ở bên cạnh chiếu một bộ phim màu đa chiều, chứa đầy đủ thể nghiệm và cảm giác cơ thể, mà nhân vật chính bộ phim đó là anh và đối tượng anh thích.
Vân Thiển nhìn sang Đường Giác. Giờ phút này, ngay cả Đường Giác trông như thế nào cô cũng chẳng thấy rõ, chỉ gật đầu nói: “Cũng được, tốt hơn người bình thường một chút.”
Cũng may ý chí Tô Quân vững vàng, không chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ.
***
Tác giả có lời muốn nói:
Dù vậy, anh cũng vô cùng phản cảm với bản thể quấy phá mình.
Giới vừa xuất hiện, Tô Quân đã biết mình là một trong những phân thân của ngài. Khi thực lực phân thân đạt đến mức độ nhất định, chỉ cần bản thể xuất hiện, phân thân sẽ lập tức có cảm giác này.
Giới duy trì khuôn mặt lạnh tanh lắng nghe lời thỉnh cầu của tín đồ, bảo ngài đi cứu tên đàn ông nào đó. Chết thì chết, liên quan gì ngài, nhưng khi nghe đến câu “Anh ta có liên quan đến ngài, là Kiêu ngạo của ngài đấy”, biểu cảm của Giới thoắt vỡ vụn.
Anh không thể chấp nhận được việc mình thành thục chững chạc như vậy, vì sao bản thể… lại là cái thứ này?
Quá nhiều thông tin lướt qua đầu anh, hóa ra Vân Thiển đã quen biết những phân thân khác.
Tô Quân hờ hững liếc mắt nhìn ngài, rồi lại tiếp tục cuộc chiến với thiên thạch.
Cô chăm sóc anh cũng không phải vì thích anh, mà là nể mặt bản thể hoặc là những phân thân khác sao?
Giới hơi hất hàm dưới, mắt vàng híp lại, lên giọng một cách khí thế: “Kiêu ngạo, đã đến lúc ngươi trở về bản thể rồi, đừng làm những chuyện vô ích nữa.”
Tô Quân hờ hững liếc mắt nhìn ngài, rồi lại tiếp tục cuộc chiến với thiên thạch.
Từ ánh mắt khinh bỉ của anh, Giới nhận ra ba chữ.
“Dựa vào ngươi?”
Giới: “…”
Lời cầu nguyện hóa thành quả cầu ánh sáng mà sinh linh thế giới tận thế không nhìn thấy, bay thoăn thoắt giữa dòng sông ánh sáng, đến một nhánh sông nào đó lại chảy vào thần điện của những thần linh khác nhau.
***
Như ông ta nghĩ, Đen to con và Trắng bé nhỏ nằm sấp dưới đất ngỡ ngàng nhìn ông ta. Giới nói tìm Đen to con luyện tay, nhưng lại chọc thủng một lỗ ở nơi cấm chế yếu nhất tại hậu sơn, bỏ chạy.
Rốt cuộc Vân Thiển là ai, là máy dò phân thân của ngài sao?…Tác giả có lời muốn nói:
Trải qua khoảng thời gian tu luyện vứt bỏ tạp niệm, Giới đã hiểu ra một vài chuyện. Bây giờ, ngài rất khẳng định Thần Bóng Tối có chuyện đang giấu ngài. Sau hôm đó, ngài nhận ra tín ngưỡng thật sự của Vương Lâm vẫn là Thần Bóng Tối. Ngài vốn nghĩ Vương Lâm là thần bộc mà Thần Bóng Tối phái tới chăm sóc ngài, nhưng bây giờ xem ra là thần bộc tới giám sát ngài mới đúng.
Giới: ĐM vì sao, vì sao phân thân của ta đều không bình thường vậy?!
Đứa nào cũng chê bản thể r đấy :))
Giới: tới lúc rồi, trờ về bản thể thôi
Tô Quân + n phân thân khác: chê
Lâu quá hông gặp Giới nè, mấy lần trước cầu nguyện cũng không thấy anh tới.
Đúng là kiêu ngạo mà.
Không một phân thân nào không chê luôn á =))))))
Tự nhiên thấy thốn thay cho Tô Quân suýt tèo ????