Chương 100
Nữ Thần Được Mùa
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Thủ đô.
Qua một thời gian dài quan sát, Giới vẫn không phát hiện vấn đề ở Thiên Hành Kiện.
Dường như anh ta là một thầy giáo thể dục tiểu học nhiệt huyết, khá tùy tiện, không có đầu óc, mang đến cảm giác chính nghĩa cực mạnh.
Giới nán lại vài ngày, xác nhận Thiên Hành Kiện chỉ là một người chơi bình thường. Đúng lúc rời đi, ngài nhìn thấy Đặng Lan Lan đã từng uy hiếp Vân Thiển đang đi trên đường ở gần căn hộ.
Vì sao con người này lại ở đây…
Đúng lúc ở gần cănĩhộ Thiên HànhĩKiện, cô taịquen biết ThiênïHành Kiện sao?
Mộtềlát sau, ĐặngíLan Lan đi¹lướt qua cănờhộ mà khôngặbước vào, xemíchừng cô taíchỉ đi ngangínơi này.
Giới đi°theo sau lưngầĐặng Lan Lan,ìquan sát thậtľkỹ. Ngài nhận¹ra đúng làЇtình trạng linhúhồn Đặng Lan²Lan có hơiơkỳ lạ. Loàiẹngười do dụcệvọng cấu thành,ἳmà dục vọngăcủa Đặng LanỡLan bị lấyỉđi phần lớn,èchỉ còn lạiÎham muốn kiểmệsoát còn nguyênủvẹn.
Cách thức củaạkẻ lấy điờdục vọng củaẹĐặng Lan Lanẹrất lạ, khôngétước hết dụcïvọng một cáchếtriệt để, vìềvậy ngoại trừĭham muốn kiểmỏsoát thì Đặng:Lan Lan cònỉsót lại dụcìvọng khác.
Đây là]nguyên nhân côựta quan tâmọgia đình mình,ựý thức đượcụchuyện bản thânĨsẽ tổn thươngởđến gia đình,nên đang nghĩıcách tự cứu.
Tìmḹđến Giới.
Suy nghĩ,của cô taỉkhông sai.
Đúng làợchỉ có thầnılinh có thểįlấy đi dụcıvọng của conìngười, hơn nữaồcòn là thầnýlinh thuộc phái(dục vọng mớiặlàm được chuyệnựnày.
Nhưng cách thứcỹcủa thần linhũtrường phái dụcĮvọng mà ngàiĪbiết đều sẽèkhông cẩu thảựnhư vậy. Đúngấlà sẽ cóḻthần linh pháiịdục vọng lấy³đi dục vọngïcủa sinh linhĩđể tu luyện…
Nhưngồkhông phải ngài.
Giớiľtu luyện dụcἷvọng của bảnứthân. Sau khiĩngài phân chiaểchúng thành nhữngẳphân thân riêngêlẻ, sâu bênýtrong cơ thểởbản thể vẫnỉgiữ lại mộtứphần dục vọngạcực nhỏ, nhằmôphân biệt vàílấy lại phânổthân.
Chính vì nguyênĩnhân này màứkhi cảm xúcóphân thân daoịđộng mạnh sẽícó thể ảnhìhưởng đến ngài.
Huốngìchi cách thứcặsử dụng dụcįvọng sinh linhıphụ trợ tuẵluyện này đãábiến mất sauἱkhi Thần điệnậÁnh Sáng bắtḹbuộc loại bỏ,²dưới tình hìnhɪsố lượng thầnἱlinh phái dụcìvọng đếm trênĩđầu ngón tay,ἶcàng không aiìsử dụng cáchọnày tu luyện.
Cònếmột khả năngíkhác chính là]Tà thần.
Tà thầnịtu luyện chẳng)kiêng chay mặn,ĩchỉ cần làêphương thức tăngịnhanh thực lực³thì đều dùngúhết, cướp đoạtἷdục vọng là²một trong sốổđó.
Tà thần đãɪmai danh ẩnătích từ lâu.
Trước‹khi đảo ngược{thời gian, ngàiơcố ý tạoἵra Tà thầnầnhằm hủy diệtịthế giới gốc,Įđáng lý gãļcũng phải tanîbiến theo TáiÎhiện hôm qua…
NếuêTà thần khôngìbị Tái hiện)hôm qua xóaìsổ thì sao?
Thế)giới Vân Thiểnễsắp biến thànhïthế giới tậnễthế, nhân tốìtận thế củaïnó là… Tàļthần sao?
Giới chợtἵsởn da ốc,[chạy trở vềíThần giới.
Ngài cầnầphải khôi phục,thêm thật nhiềuủký ức.
***
Thần điệnẳThần Chiến Tranhìrộng lớn bềịthế, số lượng:thần bộc rấtînhiều. Gần đây,íThần Chiến TranhļDiệc đề caoìlối sống xaịhoa hưởng thụòcủa loài ngườiẩbên trong thầnởđiện, hiện đangíngâm mình dướiÏao nước, thầnờbộc phục vụõthần quả gọtẵsẵn cho ngài.ľ
Qua một lúc,ìThần Chiến TranhủDiệc giải tánđthần bộc, ngồiỉmột mình trongữao nước, gươngểmặt hơi buồnýbã, mái tócἱngài tựa ngọnɪlửa rực cháyïlàm cả mặtÎnước nhuốm lênỳmàu đỏ nổiêbật như máuựloãng.
“Sở thích củaïngươi thật biến‹thái.”
Giọng đànĮông đột nhiênèvang lên, khôngẫbiết Thần ChiếnἷTranh Diệc lấyẫdao găm từầđâu ra, phóngốthẳng về nơiẹphát ra âmÍthanh.
Hai ngón tayḹthon dài kẹpílấy thân dao,}Giới tháo mặtỉnạ xuống, đồng:thời biến đổiộmùi: “Nghe nóiἰchỗ ngươi cấtơgiữ rất nhiềuùsách, hãy choịta vào xem.”ἷ
Thần Chiến TranhïDiệc: “Chúng taếthân lắm à?ẽNgươi đang làm[chuyện gì màịkhông muốn ngườiưkhác biết, biếnỉđổi dung mạo,ălại còn giấuĩmùi. Có baoìnhiêu người cóòthể phát hiệnửhành tung củaĩngươi, lẽ nàoíngươi không muốnἴđể Thần Phụɪyêu thương mìnhệphát hiện?”
“Nhấtíthời nổi hứngỏmà thôi.” Giới¸ném dao gămìxuống đất, ngàiềhơi hất hàm:f“Để trao đổi,ùta có thể³nói cho ngươiìbiết nguyên nhânḻThần Hải Vuíkhông chịu thaỏthứ cho ngươi.”ơ
Mắt Thần ChiếnἴTranh Diệc phátĩsáng: “Làm saoíngươi biết được?!”ẫ
Giới: “Chính miệngịThần Hải Vuãnói.”
Thấy vẻưmặt thù địchècủa Thần ChiếnữTranh Diệc, ngàiĨbổ sung: “VânĨThiển từng giúpïđỡ cô ta.”ế
Thần Chiến TranhậDiệc đứng dậyẫkhỏi ao, áo°bào tự độngĩhiện lên, ngàiļnói: “Tính cáchỉnàng ấy ươngầbướng nhưng luônỉlà người cóíơn tất báo.”ổ
Tiếp đó, ngàiãnhìn sang Giới:è“Ngươi muốn xemἳsách về chủỉđề gì?”
Giớiènói: “Ta tựЇtìm.”
Thần ChiếnĩTranh Diệc nói:ỉ“Sách có đếnôhàng tỉ cuốn,)không thể nàoİdùng thần thuậtừkiểm tra, chỉệcó chủ nhânḷlà ta đâyĩmới biết rõ¸vị trí cácọloại sách. Ngươiɪchắc chắn muốnữtự mình tìmúbằng mắt thườngĮchứ?”
“…” Giớiïngập ngừng, nói:¹“Ta cần thần}thuật liên quaníđến ký ức.óKý ức mộtụngười bạn của¸ta có vấnóđề, ta khôngĩhiểu về mặtỳnày lắm. TấtЇcả thần thuậtἳphong ấn, xóaɪtrí nhớ, cảiứtạo trí nhớ,…ɪđều cần.”
ThầnÏChiến Tranh Diệc:nhìn ngài: “Thìôra ký ức¸của ngươi bị(người ta độngἱvào.”
Giới bìnhặtĩnh đáp: “Taįnói là bạnícủa ta.”
ThầnéChiến Tranh Diệcònói một cáchẵquả quyết: “Ngươi)không thể cóἳbạn!”
Giới: “…”īThật muốn giếtìquách tên ịnày.
Tất cả chiếnâlợi phẩm củaìThần Chiến TranhÎđều nằm trongụmột không gianẵcá nhân màÏngài mở, sốÎlượng sách trongįđó vô cùngἵkhổng lồ. ThầnÎChiến Tranh Diệcíquen cửa quenjnẻo dẫn Giớiằtìm tới mộtfgiá sách.
“Ngươi cóốthể xem trướcịnhững cuộn sáchЇở đây. Ngươiḽhẳn không đếnàmức bị chúngềnó đả thương.”ụ
Phần lớn thầnìthuật được ghiíchép trên nhữngẫcuộn sách đượcilàm từ câyἵgỗ đặc biệt.ïThần thuật càng¸mạnh, yêu cầuýthần lực củaἶthần linh đọcẻnó phải càng°cao. Nếu nhưứthần lực khôngưđủ mà cố¹đọc, kết quảềthần lực sẽ:bị rối loạnắmột thời gianầdài, không thểêsử dụng thầnílực.
Sau đó, Thần²Chiến Tranh Diệcĩbỏ Giới ở¹đó, tiếp tụcÎđi tìm thầnèthuật có liênîquan khác.
Giớiíbắt đầu đọcįcấp tốc.
Rất nhiều cuộn sách chỉ liếc mắt rồi ném sang một bên, thần thuật quá thấp không thể nào được sử dụng, chắc chắn không phải chúng.
Giới ngưng mắt nhìn cơ thể Thần Chiến Tranh vùi dưới đất, chỉ còn lại cái đầu ló bên trên đang cười gượng.
Thần Chiến Tranh cầm cuộn sách thần thuật mới về. Thời gian ngài rời đi cũng không lâu, nhưng nhìn cuộn sách chất đống cạnh chân Giới giống như bị đứa trẻ nghịch ngợm xé sách lung tung, miệng ngài hơi co rút.
Ngài thề thốt phủ nhận: “Ta chưa từng nói xấu sau lưng thần linh khác. Nếu thấy ai chướng mắt, ta sẽ trực tiếp đánh thẳng tới cửa.”
Thế giới nhỏ Tham lam ở có một cuốn sổ ám mùi của Thần Chiến Tranh, suýt nữa giết chết Tham lam.
Thần Chiến Tranh Diệc nhanh chóng nhận ra điều gì đó, ngài thả một đống cuộn sách thần thuật xuống, trầm giọng nói: “Nếu muốn tìm thần thuật mà thần tối cao sử dụng thì ngươi không tìm được ở đây đâu.”
Tình huống càng ngày càng phức tạp.
***
Động tác trên tay Giới khựng lại, miệng lẩm bẩm: “Nói vớ vẩn.”
Thần Chiến Tranh Diệc khó hiểu nói: “Vì sao thần bộc của ngươi muốn châm ngòi quan hệ giữa chúng ta, hình như chúng ta đâu có mâu thuẫn.”
Thần Chiến Tranh Diệc vui sướng khi người khác gặp họa: “Xem ra không cần ta nhắc nhở, ngươi cũng sẽ phát hiện phương pháp ngươi tu luyện có vấn đề, sơ sẩy một chút là sẽ biến thành Tà thần. Đến lúc đó, tất cả thần linh đều sẽ tới giết ngươi… Bị chính Thần Phụ mà mình kính trọng tin tưởng gài bẫy có cảm giác thế nào?”
“Sau khi trở thành thần linh, không thể cảm nhận được cảm giác cận kề cái chết, đó là một việc vô cùng buồn chán.” Thần Chiến Tranh Diệc lấy một bộ giáp bên cạnh kệ sách ra, bộ giáp màu đỏ đậm gần như màu đen. “Đây là áo giáp mà ta mặc trong trận chiến cuối cùng trước khi thành thần, nó vốn là giáp đen, bên trên đều là máu khô của kẻ địch.”
Mùi của Nữ Thần Được Mùa bay từ phía trước tới, Thần Chiến Tranh Diệc mở miệng nói: “Ngươi xem, quan hệ giữa các thần linh cấp cao với nhau là thế đấy, thăm hỏi nhau thôi mà cũng phải đích thân nghênh đón.”
“Được đấy, vẫn là thần linh nhỏ tuổi, ta rất thích trẻ con.” Nữ Thần Được Mùa mỉm cười móc một bình nước ra, giẫm lên cái đầu đang tính vùng dậy, tưới nước lên trên: “Trẻ ngoan không nên chơi với súc sinh, con biết chưa?”
Giới: “Ngươi muốn nói cái gì?”
Mà hiện tại thần linh có được Thần cách Giết chóc chính là Thần Chiến Tranh.
Thần Chiến Tranh Diệc: “Ta không thể nào cảm nhận được máu huyết sôi sục mà chiến đấu mang lại, vì vậy ta bắt đầu theo đuổi sức mạnh tối cao. Thời gian ngươi ra đời không lâu, thực lực tăng lên lại vượt xa tất cả thần linh, ta vẫn luôn tò mò về phương pháp tu luyện của ngươi.”
“Biết thế ta nên nghiêm túc đánh một trận với ngươi sớm hơn.” Thần Chiến Tranh Diệc sờ cằm: “Thần bộc của ngươi không nghe lời ngươi, xem chừng tín ngưỡng thật sự của ông ta cũng không phải ngươi. Thần Bóng Tối chướng mắt ta sao, muốn thông qua đứa con cưng là ngươi xử lý ta?”
Quả nhiên chuyện Thần Chiến Tranh biết rất nhiều, y còn phát hiện tai họa ngầm của phương pháp tu luyện nhanh hơn ngài. Giới bất đắc dĩ nói:
Giới hừ một tiếng: “Đây là lý do ngươi đặt bẫy trong thế giới nhỏ của ta sao? Biết phương thức tu luyện của ta, muốn hạ thấp thực lực ta, nhằm đánh bại ta.”
“Thần Chiến Tranh, không ngờ ngươi lại tới đây.”
Thế giới nhỏ Tham lam ở có một cuốn sổ ám mùi của Thần Chiến Tranh, suýt nữa giết chết Tham lam.
Thần Chiến Tranh Diệc: “Ta không thể nào cảm nhận được máu huyết sôi sục mà chiến đấu mang lại, vì vậy ta bắt đầu theo đuổi sức mạnh tối cao. Thời gian ngươi ra đời không lâu, thực lực tăng lên lại vượt xa tất cả thần linh, ta vẫn luôn tò mò về phương pháp tu luyện của ngươi.”
“Ngươi đã từng làm hại thế giới nhỏ của bà ta, bà ta phải ghi thù ngươi mới đúng. Ngươi tới bái phỏng như vậy không bị đuổi ra đấy chứ?”
Thần Chiến Tranh Diệc vỗ khôi giáp mắng: “Đồ rắm thối nhà ngươi, ta chưa bao giờ dùng cách bẩn thỉu như vậy, rõ ràng là ngươi nhiều lần khiêu khích ta trước, lại sai phân thân đi trộm bội kiếm của ta…”
“Ta chưa từng làm chuyện như vậy. Sau khi phân thân của ta được thả ra, chúng tự động đi về hướng thế giới nhỏ khác nhau, vốn không chịu sự khống chế của ta.” Giới bực bội nói: “Ta khiêu khích ngươi trước? Rõ ràng là ngươi dè bỉu ta xuất thân thấp kém trong các buổi tụ họp quan trọng, bảo ta là thần nhân tạo chẳng đáng một xu.”
Tiếng động dừng lại, Nữ Thần Được Mùa nhìn sang Giới, giọng nói dịu dàng như nước: “Đã lâu ta không gặp thần linh nhỏ tuổi, con bao lớn, được mấy trăm tuổi chưa?”
“Là ai?”
Thần Chiến Tranh Diệc: “?”
Thần Chiến Tranh Diệc nhanh chóng nhận ra điều gì đó, ngài thả một đống cuộn sách thần thuật xuống, trầm giọng nói: “Nếu muốn tìm thần thuật mà thần tối cao sử dụng thì ngươi không tìm được ở đây đâu.”
Ngài thề thốt phủ nhận: “Ta chưa từng nói xấu sau lưng thần linh khác. Nếu thấy ai chướng mắt, ta sẽ trực tiếp đánh thẳng tới cửa.”
Giới: “…”
“Nhưng thần bộc ta ——”
Tiếng giới im bặt, chuyện Thần Chiến Tranh nhục mạ ngài đều do Vương Lâm nói cho ngài biết, ngài chưa bao giờ chủ động đi chứng thực.
Giới hừ một tiếng: “Đây là lý do ngươi đặt bẫy trong thế giới nhỏ của ta sao? Biết phương thức tu luyện của ta, muốn hạ thấp thực lực ta, nhằm đánh bại ta.”
“Thần bộc của ngươi, ngươi chỉ có một thần bộc, lẽ nào là cái tên do Thần Bóng Tối đưa cho ngươi?”
Thần Chiến Tranh Diệc: “Lúc chuyện xảy ra, ngươi còn chưa ra đời… Rõ ràng tính tuổi tác thần linh thì vẫn chỉ là một đứa con nít, vậy mà thực lực đã ngang cơ với ta, đúng là khiến người tức chết.”
Thần Chiến Tranh Diệc khó hiểu nói: “Vì sao thần bộc của ngươi muốn châm ngòi quan hệ giữa chúng ta, hình như chúng ta đâu có mâu thuẫn.”
Thần Chiến Tranh Diệc cười nói: “Đã là chuyện của mấy vạn năm trước, tốt xấu gì cũng là một vị thần cấp cao, bà ta không đến mức lòng dạ hẹp hòi như vậy.”
Giới chưa từng gặp Nữ Thần Được Mùa, ngay cả buổi tiệc các vị thần mà bà cũng không tham gia. Bà là thần linh mà chỉ có thần linh phái sinh mệnh mới thỉnh thoảng có cơ hội gặp mặt.
Giới dời mắt, nói: “Một trong những dục vọng phân thân của ta là Giết chóc, nếu muốn ngưng tụ Thần cách dục vọng, Giết chóc là không thể thiếu.”
Thừa dịp thần bộc đi thông báo Nữ Thần Được Mùa chuyện bọn họ tới bái phỏng, Thần Chiến Tranh Diệc nói: “Ta từng chinh chiến tại một thế giới nhỏ thuộc sự cai quản của Nữ Thần Được Mùa, bà ta là thần linh duy nhất đích thân xuất hiện bảo vệ tín đồ và cảnh cáo ta. Nhưng Thần điện Ánh Sáng cần một Thần Chiến Tranh, bà ta vì lời kêu gọi của Thần Ánh Sáng mà không thể không buông bỏ thế giới nhỏ kia. Sau lần đó trở lại Thần giới, bà ta không bao giờ tham gia bất cứ hoạt động nào giữa các thần linh nữa.”
Dạy sinh linh trồng trọt, mang sức sống đến mặt đất, vừa có thể giúp lãnh thổ thế giới nhỏ mà mình cai quản phì nhiêu, thực vật tươi tốt, cũng có thể khiến mặt đất thế giới nhỏ khô héo, vạn vật điêu linh, ngoại trừ hai vị thần có địa vị cao nhất là thần tối cao, còn có Nữ Thần Được Mùa – thần linh có tín đồ đông đảo nhất.
Mà hiện tại thần linh có được Thần cách Giết chóc chính là Thần Chiến Tranh.
Giới mới phát hiện Thần Chiến Tranh nói nhảm nhiều thật, thảo nào Thần Hải Vu ghét y như vậy.
“Ngươi muốn là thần linh đầu tiên ngưng tụ được Thần cách dục vọng sao, đúng là rất hợp với ngươi.” Thần Chiến Tranh Diệc trầm mặc chốc lát: “Lời đồn nói ngươi có thể giết thần…”
“Ký ức của ta không hoàn chỉnh, không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, không thể nào bày ra phản ứng mà ngươi muốn.”
Giới đáp: “Không phải lời đồn.”
Thần Chiến Tranh Diệc cười to hai tiếng, ngưng cười nói: “Cảm giác bị một vị thần tối cao nhớ nhưng mà chẳng biết nguyên nhân thật khiến người ta khó chịu. Không chừng người kia có thể giải quyết vấn đề của ngươi, bà ta là một thần linh khá uyên bác.”
“Biết thế ta nên nghiêm túc đánh một trận với ngươi sớm hơn.” Thần Chiến Tranh Diệc sờ cằm: “Thần bộc của ngươi không nghe lời ngươi, xem chừng tín ngưỡng thật sự của ông ta cũng không phải ngươi. Thần Bóng Tối chướng mắt ta sao, muốn thông qua đứa con cưng là ngươi xử lý ta?”
Giới vẫn che giấu tướng mạo bản thân như cũ, ngài gật đầu: “Lần đầu tiên ta nghe thấy chuyện này.”
Rất nhiều cuộn sách chỉ liếc mắt rồi ném sang một bên, thần thuật quá thấp không thể nào được sử dụng, chắc chắn không phải chúng.
Tình huống càng ngày càng phức tạp.
Thần Chiến Tranh Diệc vui sướng khi người khác gặp họa: “Xem ra không cần ta nhắc nhở, ngươi cũng sẽ phát hiện phương pháp ngươi tu luyện có vấn đề, sơ sẩy một chút là sẽ biến thành Tà thần. Đến lúc đó, tất cả thần linh đều sẽ tới giết ngươi… Bị chính Thần Phụ mà mình kính trọng tin tưởng gài bẫy có cảm giác thế nào?”
Quả nhiên chuyện Thần Chiến Tranh biết rất nhiều, y còn phát hiện tai họa ngầm của phương pháp tu luyện nhanh hơn ngài. Giới bất đắc dĩ nói:
Thần Chiến Tranh Diệc vỗ khôi giáp mắng: “Đồ rắm thối nhà ngươi, ta chưa bao giờ dùng cách bẩn thỉu như vậy, rõ ràng là ngươi nhiều lần khiêu khích ta trước, lại sai phân thân đi trộm bội kiếm của ta…”
“Ký ức của ta không hoàn chỉnh, không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, không thể nào bày ra phản ứng mà ngươi muốn.”
Thần Chiến Tranh Diệc cười to hai tiếng, ngưng cười nói: “Cảm giác bị một vị thần tối cao nhớ nhưng mà chẳng biết nguyên nhân thật khiến người ta khó chịu. Không chừng người kia có thể giải quyết vấn đề của ngươi, bà ta là một thần linh khá uyên bác.”
“Là ai?”
“Ngươi muốn là thần linh đầu tiên ngưng tụ được Thần cách dục vọng sao, đúng là rất hợp với ngươi.” Thần Chiến Tranh Diệc trầm mặc chốc lát: “Lời đồn nói ngươi có thể giết thần…”
***
Giới dời mắt, nói: “Một trong những dục vọng phân thân của ta là Giết chóc, nếu muốn ngưng tụ Thần cách dục vọng, Giết chóc là không thể thiếu.”
“Thần bộc của ngươi, ngươi chỉ có một thần bộc, lẽ nào là cái tên do Thần Bóng Tối đưa cho ngươi?”
Dạy sinh linh trồng trọt, mang sức sống đến mặt đất, vừa có thể giúp lãnh thổ thế giới nhỏ mà mình cai quản phì nhiêu, thực vật tươi tốt, cũng có thể khiến mặt đất thế giới nhỏ khô héo, vạn vật điêu linh, ngoại trừ hai vị thần có địa vị cao nhất là thần tối cao, còn có Nữ Thần Được Mùa – thần linh có tín đồ đông đảo nhất.
Giới chưa từng gặp Nữ Thần Được Mùa, ngay cả buổi tiệc các vị thần mà bà cũng không tham gia. Bà là thần linh mà chỉ có thần linh phái sinh mệnh mới thỉnh thoảng có cơ hội gặp mặt.
Giới đáp: “Không phải lời đồn.”
Thừa dịp thần bộc đi thông báo Nữ Thần Được Mùa chuyện bọn họ tới bái phỏng, Thần Chiến Tranh Diệc nói: “Ta từng chinh chiến tại một thế giới nhỏ thuộc sự cai quản của Nữ Thần Được Mùa, bà ta là thần linh duy nhất đích thân xuất hiện bảo vệ tín đồ và cảnh cáo ta. Nhưng Thần điện Ánh Sáng cần một Thần Chiến Tranh, bà ta vì lời kêu gọi của Thần Ánh Sáng mà không thể không buông bỏ thế giới nhỏ kia. Sau lần đó trở lại Thần giới, bà ta không bao giờ tham gia bất cứ hoạt động nào giữa các thần linh nữa.”
Thần Chiến Tranh cầm cuộn sách thần thuật mới về. Thời gian ngài rời đi cũng không lâu, nhưng nhìn cuộn sách chất đống cạnh chân Giới giống như bị đứa trẻ nghịch ngợm xé sách lung tung, miệng ngài hơi co rút.
Giới vẫn che giấu tướng mạo bản thân như cũ, ngài gật đầu: “Lần đầu tiên ta nghe thấy chuyện này.”
Tiếng giới im bặt, chuyện Thần Chiến Tranh nhục mạ ngài đều do Vương Lâm nói cho ngài biết, ngài chưa bao giờ chủ động đi chứng thực.
Thần Chiến Tranh Diệc: “Lúc chuyện xảy ra, ngươi còn chưa ra đời… Rõ ràng tính tuổi tác thần linh thì vẫn chỉ là một đứa con nít, vậy mà thực lực đã ngang cơ với ta, đúng là khiến người tức chết.”
Giới mới phát hiện Thần Chiến Tranh nói nhảm nhiều thật, thảo nào Thần Hải Vu ghét y như vậy.
Nữ Thần Được Mùa cầm cành ô liu, vầng trán rộng, vẻ mặt trách trời thương dân, nhàn nhã bước tới trước mặt Thần Chiến Tranh. Bà bất ngờ móc cây cào ra, nhắm chính xác vào Thần Chiến Tranh, đập túi bụi một trận.
“Ngươi đã từng làm hại thế giới nhỏ của bà ta, bà ta phải ghi thù ngươi mới đúng. Ngươi tới bái phỏng như vậy không bị đuổi ra đấy chứ?”
Thần Chiến Tranh Diệc cười nói: “Đã là chuyện của mấy vạn năm trước, tốt xấu gì cũng là một vị thần cấp cao, bà ta không đến mức lòng dạ hẹp hòi như vậy.”
Giới: “Ngươi muốn nói cái gì?”
Mùi của Nữ Thần Được Mùa bay từ phía trước tới, Thần Chiến Tranh Diệc mở miệng nói: “Ngươi xem, quan hệ giữa các thần linh cấp cao với nhau là thế đấy, thăm hỏi nhau thôi mà cũng phải đích thân nghênh đón.”
“Thần Chiến Tranh, không ngờ ngươi lại tới đây.”
Nữ Thần Được Mùa cầm cành ô liu, vầng trán rộng, vẻ mặt trách trời thương dân, nhàn nhã bước tới trước mặt Thần Chiến Tranh. Bà bất ngờ móc cây cào ra, nhắm chính xác vào Thần Chiến Tranh, đập túi bụi một trận.
Tiếng động dừng lại, Nữ Thần Được Mùa nhìn sang Giới, giọng nói dịu dàng như nước: “Đã lâu ta không gặp thần linh nhỏ tuổi, con bao lớn, được mấy trăm tuổi chưa?”
Động tác trên tay Giới khựng lại, miệng lẩm bẩm: “Nói vớ vẩn.”
Giới ngưng mắt nhìn cơ thể Thần Chiến Tranh vùi dưới đất, chỉ còn lại cái đầu ló bên trên đang cười gượng.
Ngài nở nụ cười ngoan ngoãn kiểu Tống Hành Chỉ: “Chưa ạ.”
Ngài nở nụ cười ngoan ngoãn kiểu Tống Hành Chỉ: “Chưa ạ.”
“Được đấy, vẫn là thần linh nhỏ tuổi, ta rất thích trẻ con.” Nữ Thần Được Mùa mỉm cười móc một bình nước ra, giẫm lên cái đầu đang tính vùng dậy, tưới nước lên trên: “Trẻ ngoan không nên chơi với súc sinh, con biết chưa?”
Giới: “…”
Ừ thì không ghi thù đâu, chỉ có gặp lúc nào là đánh cho bõ tức thôi????
không tính toán, chỉ đập một trận thôi
Thấy hai người làm bạn cũng được đó chứ.
Rốt cuộc Thần Bóng Tối muốn làm gì dị chời.
Ừa đâu có lòng dạ hẹp hòi đâu à ???
Ừ thì tính cách rộng lượng, không ghi thù ai bao giờ chỉ quất cho trận thôi =))))
Đôi bạn này có vẻ hợp cạ, cứ ngố ngố y như nhau ???