Cá muối cứu thế – Chương 91

Chương 91

Bản thể nhỏ nhoi

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Giới bị ghét bỏ, đứng bên ngoài quan sát Tô Quân thu phục thiên thạch.

Ngài cứ đứng một bên như vậy rất mất mặt.

Mùi ghét bỏ bốc lên trên người Tô Quân càng ngày càng rõ. Giới mím môi, dứt khoát phất tay áo đi tìm tín đồ của mình.

Ngài bay qua vùng trời Thành Đá Quý, dùng thần thuật ẩn giấu thân mình, sinh linh bình thường không thể nhìn thấy ngài.

Cảnh tượng bên trong Thành Đá Quý đìu hiu. Yêu quái cát đột kích, dân chúng duy trì vận hành thành trì đang chờ đợi ở nơi lánh nạn, không có chuyện gì để làm.

Ch có Bo thch sưĩcó th chiếnđu vi yêuquái cát, giĨphút này bnh đang dcìsc chiến đutrên tưng thành,Ichng li tngàđt tn côngóca yêu quái:cát.

Cát xám ngpîtri, liên tcăcó Bo thchsư và yêuìquái cát đngũthi ngã xung.K dn đuâm thm chìhuy yêu quáicát đến giĨvn chưa bbt, yêu quáiícát đang khôngngng tiêu haoth lc conđngưi.

Cc din dnÎnghiêng v phíayêu quái cát.

Giiđng gia khôngàtrung, lnh nht}nhìn bn ht trên xungging như đang]xem cuc chiếnàca by kiếnĨhôi.

Trong trí nh°dài đng đngìca mình, ngàiõtng nhìn thycnh tưng oanh:lit hơn thếnay gp myĮvn ln. Khiđó ngài vìs sng còn¸ca sinh linhthế gii nhõmà gia nhpcuc chiến, tngìb thương mtln. Thn BóngTi trách mngóngài gi liìquá nhiu nhântính, không gingthn linh, tíđó bt ngàiĭbóc tách dcvng tu luyn.

Khôngphi thn linhnào cũng cóth chia raphân thân có]vn mnh đcálp như ngài,cũng ch cóđngài có th}bóc tách cùngЇmt lúc raínhiu phân thânĺđ tu luyn)riêng, đi bnìchúng hoàn thin¹thì đến háiúqu.

Gii chưaítng nghĩ quìkhông cho ngàiăn.

Không h làphân thân cangài, chưa baoĩgi bt lo.

Giiòbt giác cmthy t hào.Gi phút này,tm mt ngàiïtp trung lênãngưi Vân Thin.Tín đ nàyđang s dngáh thng scĪmnh ca thếıgii này trgiúp ngưi bnľx.

Ngài nhìn sinhìlc ca VânĪThin t tgim xung đimíthp nht riãli phc hi.

Vanhìn đã biết,ngay cách thcca Thn đinÁnh Sáng, vthn ti caoľnày tht nhàmõchán, to raChúa cu thếïđi la gtsinh linh.

Ngưi chơiútrong Chúa cuthế cu giúpĨthế gii, tìnhĩcm mà ngưibn x thếgii nh dànhcho bn h,bt k làêsùng bái hayļcm kích đucó th thôngơqua ngưi chơiıchuyn hóa thànhìsc mnh tínếngưng, ri thôngqua Chúa cuthế cp choɪnhng thn linhÏkhác… đám thn{linh ca Thniđin Ánh Sáng.

Yêu³quái cát phíadưi tn côngĮngày càng mãnh¹lit, Gii nhàmchán ch điĮtoàn b ngưi)trên tưng thànhİb giết chết.³Đt nhiên, ngàiínghe thy tiếnglòng ca VânáThin ——

【 SaoTô Quân cònchưa xong, nơiīnày sp khôngchng ni nari… Thn linhįl*n chó, cuɩnguyn nhiu lnnhư vy màfchng hi đáp.íĐúng là phongĪkiến mê tínkhông xài đưc,thi đim quantrng đu phida vào mình.】

Giikhông vui.

Ngài cóɨth nghe thyɪtiếng lòng ttùc mi ngưi,nhưng đ choêtin thì bìnhthưng hn chếãnăng lc, chìcó tiếng lòngĩtín đ st đng truynti.

Nhưng tíniđ ca ngàisao thế?

Cu nguynkhông thành tâmđã đành, chàcn ngài khônghi đáp, côįđã thm mngĮngài —chó, ngàikhông mun nóiìra cái tókia.

Nếu không phingài đt nhiênįxut hin ɩđây, nghe thyitiếng lòng cô,¸ngài còn chngÎbiết bình thưng¸tín đ nàyįmng mình thếơnào… Như vyũchng t tínfđ này hoàntoàn không tônĩtrng ngài.

Mt đttn công tpăth ca Boİthch sư khiếnkhí thế yêuàquái cát suygim đi nhiu.

Giiĩni lên ýxu, nâng ngónjtay.

Vân Thin vàúrt nhiu Bođthch sư pháthin yêu quáiócát li tpíhp ln na.Bn chúng hùngdũng oai v,ùhiên ngang khíphách xông lênging như ungĺViagra(*).

(*) Viagra: ThucÏtr bnh litdương, có tácơdng làm căngcng dương vt.

Gii[vnh tai lngnghe tiếng lòng[ca Vân Thin.

【&#%@.. . *】

Gii:“…

Nghe khônghiu, nhưng cmÍthy rt đángãs.

Ngài đang đnhcu vãn, trgiúp Bo thchòsư mt chút.

m!”ɪ

“Ta ti đây!”ê

Chiến xa đnìtht!”

Mt quícu hình ngưikhng l dátĩđy sc mnh³đá quý ngũ(sc sc sìlăn t phíaàsau yêu quáicát ti.

Qu cuĩva đp lungtung ging nhưýbowling đy ngãvô s chaiìg, đp nát,đi hình yêu[quái cát.

Qu cutht dui ngưi,él ra tchi. Tt cìmi ngưi đunhìn thy mtľngưi mp mpİđng sng sngchính gia yêuquái cát dưiếánh ban mai.ĩAnh chng nnh,úl ra hàmrăng trng bóng:ĨChy bán sngbán chết, cuiùcùng cũng kptr v!”

Giiình con ngưinày, là bnâca Vân Thin,tên Văn TưâThành.

C chp, Thamôlam và Thamăn đu khôngĪngi thân thiếtvi ngưi này.

Quãnhiên là Văníheo, gii lm.Thi đim quantrng, đàn ôngìthi và thnýlinh thi đu]chng da đưc,bn bè vnđáng tin hơn.Văn heo chínhlà ánh sángl trong gii¹cá mui chúngīta!

Gii nhìnVân Thin nïn cưi trongítro đng yêntĩnh đó,đâu ai biếtýsuy nghĩ tronglòng cô lúcnào cũng omôsòm như vy.

Quahành đng caVăn Tư Thành,thế cc licân bng lnna.

Gii làm mtíchuyn cc knhàm chán, đóɪlà cân bngÍchiến cc.

Ngài giiúphóng gii hnnăng lc, lngnghe tiếng lòngtt c miĩngưi, phán đoánhành đng kếétiếp ca bnúh to nênÎnh hưng thếînào cho cucchiến, t đóíra tay khngchế.

Thành Đá Quýyếu thế, ngàibèn tng mtít ngáng chânôcho yêu quáicát.

Yêu quái cátyếu thế, ngàiàbèn tng mtĪít phin phccho Thành ĐáĨQuý.

Yêu quái cátném mt qubóng cát xámjkhng l vàoìkết gii đangdn tan biếníca Thành Đá[Quý, có thɩso sánh viđá phá thành.ïNếu nó némïtrúng, Thành ĐáQuý chc chnìt thương nghiêmũtrng.

Mt qu bóngnhư vy c:thế tan rãgia không trung.

Gingínhư bóng xp}cht lưng kém,³va chm mtchút trên đưngvn chuyn làĩđã nát nhưtương.

Ch còn li{tng ht cátri rc.

Bo thchísư Thành ĐáQuý tp hptt c scèmnh o nhđá quý, rútãcn sinh lcìto nên mtfngưi khng lľt đá quýsm sét, có°th d dàngígiết chết vô¸s yêu quáicát.

Một người khổng lồ như vậy đang đi trên đường lại đột nhiên vấp té.

Người trên tường thành vô cùng ngỡ ngàng, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì.

Nếu đúng là có người thứ ba như thế…

Sau đó vỡ vụn.

Cô đang định viện lý do hợp lý rời khỏi, hai bên đã anh đánh tôi một cú, tôi quất anh một phát.

Bất kể là phe Thành Đá Quý hay là thủ lĩnh đằng sau yêu quái cát lúc này đều bắt đầu hoài nghi cuộc đời, rốt cuộc do bọn họ quá cùi hay đối thủ quá hên?

Vỡ vụn.

Hơi thở tỏa ra trên người Vân Thiển hấp dẫn Tô Quân, giống như mời mọc anh tiến vào.

Thần linh đánh lộn, ai biết có ảnh hưởng tới thân thể thực của cô không.

Là bản thể!

Bất kể là phe Thành Đá Quý hay là thủ lĩnh đằng sau yêu quái cát lúc này đều bắt đầu hoài nghi cuộc đời, rốt cuộc do bọn họ quá cùi hay đối thủ quá hên?

Lười biếng: “Xin ngài đừng vô dụng như vậy nữa.”

Không ngờ thật sự có người thu phục được thiên thạch.

Cái kiểu này còn đánh tiếp được sao?

Một người xuất hiện, cắt ngang suy nghĩ của ngài.

Tô Quân mặc kệ ánh mắt khác nhau của mọi người, lạnh mắt nhìn lên bầu trời: “Lén lén lút lút ẩn thân, làm mấy chuyện trộm gà cắp chó, ngài mà cũng xứng là vật chứa dung nạp ta?”

Hai bên ăn ý dừng tấn công, trận chiến rơi vào trầm mặc kỳ dị.

Giới cảm thấy đột nhiên mình bị rơi xuống đáy chuỗi thức ăn, cực kỳ khó chịu.

Cô vừa xê dịch bước chân đã bị Tô Quân lôi kéo: “Cô đừng sợ y, ta sẽ bảo vệ cô.”

Dường như bọn họ cảm giác được có một người thứ ba đang thao túng trận chiến.

“Thì ra các ngươi trốn ở đây.”

Mặc dù Văn Tư Thành chẳng hiểu gì, nhưng nhìn vẻ mặt bừng tỉnh của Vân Thiển, anh cũng bày ra bộ mặt thâm sâu khó dò.

Cuộc chiến là bàn cờ, một bên là quân trắng, một bên là quân đen, người thứ ba kia là kỳ thủ, luôn luôn khống chế cờ đen trắng, khiến thế cục cân bằng.

Tính dục đang ôm Vân Thiển hôn mê, giơ tay lên: “Ô, Kiêu ngạo.”

Vân Thiển: “…”

Nếu đúng là có người thứ ba như thế…

Giới lạnh mặt, nghiêm túc suy nghĩ khả năng phá hủy thế giới nhỏ này mà không bị phát hiện.

Vậy kẻ đó thật quá đê tiện!

Tiếng lòng tập họp, vô cùng ầm ĩ, giống như máy thanh phát bên tai nhiều lần.

Vật chứa, chẳng lẽ đang nói Giới?

Tiếng nói vừa dứt, một bóng dáng xuất hiện phía sau lưng anh.

Giới lạnh mặt, nghiêm túc suy nghĩ khả năng phá hủy thế giới nhỏ này mà không bị phát hiện.

Lười biếng: “Chào ngươi, lâu quá không gặp.”

Giới nghiến răng: “Cô ấy là tín đồ của ta. Kiêu ngạo, ngươi phải được dạy dỗ.”

Một người xuất hiện, cắt ngang suy nghĩ của ngài.

“Cậu…”

Tô Quân thành công thâu tóm thiên thạch, sức mạnh đá quý toàn thân anh khuấy động khiến ảo ảnh đá quý của các Bảo thạch sư khác trong Thành Đá Quý cộng hưởng. Dường như yêu quái cát cảm nhận được, trước khi anh đến cổng thành đã vội vã rút lui.

Người trên tường thành vô cùng ngỡ ngàng, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì.

Đợi bọn họ xoay người, nhìn thấy dưới tường thành, Tô Quân ngồi trên xe lăn, sắc mặt trắng bệch của anh khiến nốt ruồi son nơi khóe mắt càng thêm tươi. Tất cả mọi người đều để ý đến viên đá quý bắt mắt nhất bên trong ảo ảnh đá quý của anh.

Ánh sáng rực rỡ, khó mà phớt lờ.

Cùng lúc ngài nâng đầu ngón tay, ánh sáng vàng lóe lên.

“Cậu…”

Cả ba phân thân cảm nhận được cảm xúc kinh hãi truyền tới từ bản thể.

Đường Giác há miệng, không biết nên nói cái gì.

Cổng thành Thành Đá Quý chỉ còn lại Tô Quân và Vân Thiển, cùng với Giới vẫn sử dụng thần thuật ẩn thân giấu mình.

Đường Giác há miệng, không biết nên nói cái gì.

Không ngờ thật sự có người thu phục được thiên thạch.

Tô Quân mặc kệ ánh mắt khác nhau của mọi người, lạnh mắt nhìn lên bầu trời: “Lén lén lút lút ẩn thân, làm mấy chuyện trộm gà cắp chó, ngài mà cũng xứng là vật chứa dung nạp ta?”

Những người khác mờ mịt, Tô Quân đang nói chuyện với ai. Vân Thiển là người đầu tiên nhận ra.

Tô Quân duỗi tay chạm vào cô, linh hồn như bị rút đi, bước vào một không gian trắng tinh.

Giới: “…”

Giới chẳng hiểu nổi thái độ như kẻ thù của phân thân đối với ngài: “Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?”

Cái kiểu này còn đánh tiếp được sao?

Ngài đang tính xem nếu giết chết Kiêu ngạo thì thần lực và linh hồn của bản thân sẽ tổn hại bao nhiêu.

Ánh mắt đã nói lên tất cả.

Giới: “…”

Những người khác mờ mịt, Tô Quân đang nói chuyện với ai. Vân Thiển là người đầu tiên nhận ra.

Sắc mặt Tính dục và Lười biếng rất khó coi, Giới không nên đến đây lúc này. 

Vật chứa, chẳng lẽ đang nói Giới?

Cô lập tức đồng cảm với Giới. Bản thể này sống thảm quá, bị chính phân thân của mình ghét đến mức này.

Dù cho đánh, đôi bên đánh chết đối phương, thì cũng xin để cô rời khỏi nơi này trước.

Mặc dù Văn Tư Thành chẳng hiểu gì, nhưng nhìn vẻ mặt bừng tỉnh của Vân Thiển, anh cũng bày ra bộ mặt thâm sâu khó dò.

Cuộc chiến là bàn cờ, một bên là quân trắng, một bên là quân đen, người thứ ba kia là kỳ thủ, luôn luôn khống chế cờ đen trắng, khiến thế cục cân bằng.

Vân Thiển có thể thấy rõ vẻ mặt Giới không vui. Thật ra cô cũng chẳng muốn ở lại đây lắm, bộ dạng bản thể và phân thân giống như sắp đánh nhau tới nơi, lỡ như liên lụy đến cô thì sao?

Tô Quân bảo Đường Giác dẫn tất cả mọi người trừ Vân Thiển đi nghỉ ngơi hồi sức, nơi này không thích hợp để bọn họ nán lại.

Bây giờ Tô Quân là người thu phục thiên thạch, nhóm người Đường Giác căn bản không dám phản bác, mặc dù tò mò trong lòng nhưng chỉ đành rời đi.

Cổng thành Thành Đá Quý chỉ còn lại Tô Quân và Vân Thiển, cùng với Giới vẫn sử dụng thần thuật ẩn thân giấu mình.

Giới chậm rãi hiện thân, tóc trắng mắt vàng, khôi giáp đã thay, chỉ còn bộ trường bào màu đen, dây thắt lưng rủ xuống.

Tô Quân: “…”

Mặc dù hai người cố gắng tránh Vân Thiển, nhưng đòn đánh vẫn cọ trúng cô…

Vân Thiển có thể thấy rõ vẻ mặt Giới không vui. Thật ra cô cũng chẳng muốn ở lại đây lắm, bộ dạng bản thể và phân thân giống như sắp đánh nhau tới nơi, lỡ như liên lụy đến cô thì sao?

Hoặc nói là sức mạnh của bọn họ chủ động cọ xát cơ thể Vân Thiển.

Cô vừa xê dịch bước chân đã bị Tô Quân lôi kéo: “Cô đừng sợ y, ta sẽ bảo vệ cô.”

Vân Thiển giơ tay như học sinh tiểu học xin phát biểu, thỏ thẻ hỏi: “Ngài thần linh tôn kính, Quân sư Tô, nếu các người đã là quan hệ bản thể và phân thân thì cũng tức là cùng một người, xin hỏi vì sao còn muốn đánh nhau?”

Ảo ảnh đá quý dưới chân chuẩn bị bày bố, hiển niên sắp phát động tấn công.

Giới nghiến răng: “Cô ấy là tín đồ của ta. Kiêu ngạo, ngươi phải được dạy dỗ.”

Cùng lúc ngài nâng đầu ngón tay, ánh sáng vàng lóe lên.

Tô Quân bảo Đường Giác dẫn tất cả mọi người trừ Vân Thiển đi nghỉ ngơi hồi sức, nơi này không thích hợp để bọn họ nán lại.

Vân Thiển giơ tay như học sinh tiểu học xin phát biểu, thỏ thẻ hỏi: “Ngài thần linh tôn kính, Quân sư Tô, nếu các người đã là quan hệ bản thể và phân thân thì cũng tức là cùng một người, xin hỏi vì sao còn muốn đánh nhau?”

Dù cho đánh, đôi bên đánh chết đối phương, thì cũng xin để cô rời khỏi nơi này trước.

Vậy kẻ đó thật quá đê tiện!

Thần linh đánh lộn, ai biết có ảnh hưởng tới thân thể thực của cô không.

Giới và Tô Quân đồng thanh nói: “Ai cùng một người với y?”

Tô Quân nghi hoặc: “Đây là đâu?”

Dứt lời, hai người nhìn chằm chằm đối phương.

Một người khổng lồ như vậy đang đi trên đường lại đột nhiên vấp té.

Vân Thiển: “…”

Thế này mà còn không phải cùng một người à?

Tô Quân thành công thâu tóm thiên thạch, sức mạnh đá quý toàn thân anh khuấy động khiến ảo ảnh đá quý của các Bảo thạch sư khác trong Thành Đá Quý cộng hưởng. Dường như yêu quái cát cảm nhận được, trước khi anh đến cổng thành đã vội vã rút lui.

Cô đang định viện lý do hợp lý rời khỏi, hai bên đã anh đánh tôi một cú, tôi quất anh một phát.

Vỡ vụn.

Mặc dù hai người cố gắng tránh Vân Thiển, nhưng đòn đánh vẫn cọ trúng cô…

Hoặc nói là sức mạnh của bọn họ chủ động cọ xát cơ thể Vân Thiển.

Vân Thiển thậm chí chẳng kịp mắng một tiếng, mệt mỏi quét qua, cứ thế ngả thẳng vào lòng Tô Quân.

Hơi thở tỏa ra trên người Vân Thiển hấp dẫn Tô Quân, giống như mời mọc anh tiến vào.

Đợi bọn họ xoay người, nhìn thấy dưới tường thành, Tô Quân ngồi trên xe lăn, sắc mặt trắng bệch của anh khiến nốt ruồi son nơi khóe mắt càng thêm tươi. Tất cả mọi người đều để ý đến viên đá quý bắt mắt nhất bên trong ảo ảnh đá quý của anh.

Tô Quân duỗi tay chạm vào cô, linh hồn như bị rút đi, bước vào một không gian trắng tinh.

Tính dục đang ôm Vân Thiển hôn mê, giơ tay lên: “Ô, Kiêu ngạo.”

Lười biếng: “Chào ngươi, lâu quá không gặp.”

Giới và Tô Quân đồng thanh nói: “Ai cùng một người với y?”

Tô Quân nghi hoặc: “Đây là đâu?”

Tiếng nói vừa dứt, một bóng dáng xuất hiện phía sau lưng anh.

Sau đó vỡ vụn.

Bây giờ Tô Quân là người thu phục thiên thạch, nhóm người Đường Giác căn bản không dám phản bác, mặc dù tò mò trong lòng nhưng chỉ đành rời đi.

Là bản thể!

Hai bên ăn ý dừng tấn công, trận chiến rơi vào trầm mặc kỳ dị.

Cô lập tức đồng cảm với Giới. Bản thể này sống thảm quá, bị chính phân thân của mình ghét đến mức này.

Sắc mặt Tính dục và Lười biếng rất khó coi, Giới không nên đến đây lúc này. 

Ngài đang tính xem nếu giết chết Kiêu ngạo thì thần lực và linh hồn của bản thân sẽ tổn hại bao nhiêu.

Giới cảm nhận được hai luồng ánh mắt như muốn giết người. Ngài quan sát xung quanh, không ngờ một nhân loại như Vân Thiển lại có không gian linh hồn rộng lớn như vậy… Tính dục và Lười biếng làm ra sao?

“Thì ra các ngươi trốn ở đây.”

Đám phân thân không nói tiếng nào, bọn họ đều nhìn Giới.

Giới chẳng hiểu nổi thái độ như kẻ thù của phân thân đối với ngài: “Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?”

Tính dục: “Ngài là đồ bỏ đi.”

Lười biếng: “Xin ngài đừng vô dụng như vậy nữa.”

Tô Quân: “…”

Ánh mắt đã nói lên tất cả.

Giới cảm thấy đột nhiên mình bị rơi xuống đáy chuỗi thức ăn, cực kỳ khó chịu.

Ánh mắt ngài lướt qua căn nhà gỗ trên hải đảo, chợt sững người, vô thức nói: “Căn nhà này không lớn như vậy, rõ ràng nó chỉ nhỏ như vầy…”

Ảo ảnh đá quý dưới chân chuẩn bị bày bố, hiển niên sắp phát động tấn công.

Cả ba phân thân cảm nhận được cảm xúc kinh hãi truyền tới từ bản thể.

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

5 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Giận dỗi vì bị Vân Thiển mắng vô dụng cái là Giới quay ra quậy tưng bừng luôn. Y chang đứa trẻ làm loạn để thu hút sú chú ý??

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

má ơi đang iu quá đang u là tr uwu

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh hông giúp thì thôi, còn phá nữa, chị Thiển mắng đúng lắm.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh rảnh quá dị hả, anh có phải thần chiến tranh đâu mà ?‍♀️

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Bị rảnh quá nên chọc chửi cho vui đúng không =))))))
Nhà trong không gian linh hồn là Giới xây à ????

5
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!