Cá muối cứu thế – Chương 96

Chương 96

Thần linh vô danh

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Thần giới.

Vài ngày trước.

Sau khi Giới rời khỏi thế giới tận thế, ngài làm như không có chuyện gì trở lại ngọn núi sau thần điện, sửa lại cấm chế, chào hỏi Đen to con và Trắng bé nhỏ, phớt lờ ánh mắt chờ mong giải thích của Vương Lâm, bước thẳng vào thần điện.

Trắng bé nhỏ sau núi “chi” một tiếng, Đen to con chiếm cứ toàn bộ đỉnh núi giống như đám mây đen di động gật đầu, đồng ý với Trắng bé nhỏ.

Đuôi mt thn linh nìcha nét cưi,va nhìn lààbiết đã cóngưi yêu ri.

Vương¹Lâm vn báo¹cáo tng hànhđng ca Gii,ínhưng không ngtng hành đngca ông taúcũng rơi vàoÏmt Gii.

Sau khibiết đưc phươngĪpháp tu luyncó vn đ,Gii s khôngÎcòn cho rngíVương Lâm làthn bc màThn Bóng Tiphái ti chămsóc ngài, điīphương là mtɩk giám th.

Hànhãvi ca ngàicó bt cd thưng nào,ĩVương Lâm sÍlp tc báoũcáo vi ThnïBóng Ti.

Thn BóngĩTi vi tưcách là mttrong nhng vthn ti caonht, vì saoưmun phái VươngILâm giám sátĩmình?

Ký côca Gii chưaêkhôi phc hoànɩtoàn. Bình thưng,ngài chú trngìtu luyn th¸cht, vào:s li hica thn thutbm sinh nên(không đ tâmĩtu luyn nhngưthn thut khác…éVì vy ngàikhông rõ mìnhıcó trúng thn¸thut hay không.

Nếunói thn linhnào ct giìnhiu sách nht,ĺđương nhiên làÍThn Chiến Tranhchinh chiến cưpđot ca cikhp nơi.

Gii va¸nghĩ ti đãchy đi làmíngay, ly tác¸phong đa trįnghch ngm trưc{gi lao rakhi thn đin,áchy thng tiıThn gii, nơiɪThn đin ÁnhSáng cư ng.

VươngLâm ch kptay Nhĩ Khang(*),sau đó lptc liên lcìvi Thn Bóng{Ti.

(*) Tay NhĩKhang: là cái,meme này

Ln này,Thn Bóng Tijtrm mc hiũlâu, sau đóými bo ôngɩđng có chuynrm thi nàoâcũng báo.

Đương nhiêníthn ti caoïkhông dùng tthô l nhưévy, nhưng ýîchính là nhưvy.

Vương Lâm: “…

Thn Gii, nơiThn đin ÁnhếSáng cư ngïchim hót véoĩvon, hoa thơmc l, cây{xanh um tùm,Îthánh âm vangvng, thn linhIv mt thánhkhiết đi liɨthoăn thot gianhng khóm hoaếdưi tàn cây,Їt tp nóichuyn, bu khôngĬkhí vô cùnghòa hp.

S xuthin ca Giikhiến đám ngưisng li. Trìlúc đi hi,ếThn đin ÁnhįSáng và Thnĩđin Bóng Tiíchưa tng giaothip, thn linhIvế trưc gpìthn linh vếĩsau đã ginsôi máu, càngìkhông cn nóiti Gii –ĩngưi mà bnļh ghét nhttrong Thn đinBóng Ti.

Gii hơiht hàm, mtưvàng híp li,hi thn linhti đó.

Thn ChiếnTranh đâu, y{không thnđin.”

Nhng thnlinh này đưamt nhìn nhau,không tr liGii.

V mt caGii va nhìnlà biết chngcó ý tt,ídù cho bnh biết cũng{s không nóingài biết ThnļChiến Tranh đang, đâu.

Mt thnlinh trán rng,ếsc da đngthau đng ra,ét gii thiu:,“Ta là ThnĐt Đai MàuM và TưiTiêu. Ta biết]ngươi là Gii,ngưi có thgiết chết thnļlinh trong liđn, nhưng vitư cách thnlinh đã cóThn cách, takhông s ngươiđâu.”

Gii quayîđu nhìn y:³Đt Đai MàuļM và TưiļTiêu? Đây làīThn cách gì,ìchưa tng nghe.À, ta biếtri… là mtnhánh ca Thncách đưc mùa.Không ng ngưiph n nhìnhen như NThn Đưc MùaÍcũng đng ýphân chia quynéhành Thn cách,đúng là khótin.”

Thn ĐtếĐai Màu Mvà Tưi Tiêuũhít sâu, khôngôđè ni lagin đi vis mo phmīN Thn ĐưcíMùa ca Gii,ɩmc dù bngưi khác kéođli nhưng ngàivn nói:

“Gii, ngươiįđã b ThnBóng Ti cưngchiu đến khôngbiết phép tcri. Nơi này,là đa bànThn đin Ánh[Sáng, ngươi munbái phng ThnÎChiến Tranh thìĩphi chính thcĺgi thip mi,đưc s đngý ri miýti đây, chĩkhông phi viĬtư cách thnlinh mà hànhđng ging nhưùloài ngưi cpthp.”

Chng quaÏlà cóĩThn cách.” Giilm bm chy,vào gia đámĬthn linh, tayínm chuôi kiếm.

Mck ánh mtÏhong s caÏđám thn linh,ngài túm lymt thn linhưcp thp cùgng giu mình:Ї“Ta nh hìnhĺnhư ngươi tênđlà Thn Phân?”

Thn Bùn Vàng:“…

Gii xáchc áo ThnBùn Vàng bɩđi.

Thn Đt ĐaiļMàu M vàTưi Tiêu tcgin mun đuiũtheo tên khnĪchng coi aiÏra gì kia,nhưng ln lưtb đng bnıkéo li.

Đng bnhong s chílên đu y.

ThnóĐt Đai Màu:M và TưiíTiêu s đu,bên trên trili.

Li nhìn xung,ĩtóc ngài đãĩrơi dưi đtt lúc nào.

Ngàiés hãi nhìnİv hưng Giib đi ——

Tên khốn này rút kiếm lúc nào thế?

“Ta không biết gì thật mà!” Thần Bóng Tối phát ra tiếng gào thét như giết heo.

“…Bộ tộc Phù thủy biển chúng ta có khả năng bói toán bẩm sinh, ta biết trừ hai vị thần tối cao ra còn có một kẻ khác, có điều y vẫn luôn ngủ say, chỉ khi thế giới bên bờ vực hủy diệt mới thức tỉnh, dù là thần linh cũng không chịu nổi một đòn dưới tay y. Y là người quét đường mà Thần Mẫu lưu lại để bảo vệ sinh linh vạn giới, chuyên dùng để đối phó thần linh mất tư cách.”

Giữa Giới và vị Thần vô danh này…

Thần Bùn Vàng đau khổ gào lên: “Ngài Giới, ta thật sự không biết Thần Chiến Tranh ở đâu. Lần trước chúng ta còn ăn tiệc với nhau, cầu xin ngài đừng ra tay với ta.”

Vì sao vào lúc này ngài lại nhớ đến lời của Thần Hải Vu…

Ngài phát hiện nơi Giới đi càng ngày càng kín đáo, càng ngày càng thích hợp giết thần diệt khẩu.

Ngài phát hiện nơi Giới đi càng ngày càng kín đáo, càng ngày càng thích hợp giết thần diệt khẩu.

Là vì cảm nhận được mùi sẽ khiến ngài tử vong trên người Giới sao?

“Ta không biết gì thật mà!” Thần Bóng Tối phát ra tiếng gào thét như giết heo.

“Chúng ta nhận được tin tức, một tín ngưỡng của thế giới người chơi bằng mấy vạn tín ngưỡng thế giới nhỏ bình thường. Đúng lúc thế giới kia sắp xảy ra bất ổn vì sự xâm nhập của sinh vật bán thần từ những thế giới khác. Chúng ta nhân cơ hội này thu gom tín ngưỡng diện rộng, tăng cường sức mạnh…”

Giới ném ngài xuống đất, ngồi xổm, tò mò hỏi: “Thần điện Ánh Sáng các ngươi đang tính làm gì?”

Giới ném ngài xuống đất, ngồi xổm, tò mò hỏi: “Thần điện Ánh Sáng các ngươi đang tính làm gì?”

Trong lòng ngài có một suy đoán to gan.

Cơ thể Thần Bùn Vàng cứng đờ, cố ra vẻ bình tĩnh: “Chẳng có gì cả.”

Giới: “Ta thường xuyên tới đây dạo một vòng, biết rõ tánh tình Thần điện Ánh Sáng các người. Nếu như không có chuyện, các người sẽ không bao giờ tụ tập lại với nhau như vậy.”

Giới hỏi xong, không đợi Thần Bùn Vàng trả lời, ngài cũng cảm thấy bản thân mình rất nực cười.

Trước kia, ngài cũng không làm gì cả, chẳng qua vì thế giới người chơi có Vân Thiển mà ngài quan tâm, cho nên ngài mới quan tâm an nguy của thế giới kia.

Thần Bùn Vàng nhìn Giới rút trường kiếm, ngắm nghía lưỡi kiếm dưới ánh sáng, hàn quang rét lạnh.

Ngài căng thẳng nuốt nước miếng: “Thật ra là vài chuyện liên quan đến Chúa cứu thế, là Chúa cứu thế mà ngài biết đấy.”

Giới: “Chuyện gì?”

Dựa vào hiểu biết của ngài, Giới vốn xuất thân đặc biệt, lại có thiên phú đi kèm, dù điểm nào cũng là mới nghe lần đầu trong các thần linh.

“Ta nói cho ngài, ngài đừng nói là ta nói đấy.” Thần Bùn Vàng nhìn trái nhìn phải, nhận được câu trả lời khẳng định của Giới, ngài mới nhỏ giọng nói:

“Các ngươi cứ đứng nhìn thế giới kia rơi vào tận thế sao?”

“Chúng ta nhận được tin tức, một tín ngưỡng của thế giới người chơi bằng mấy vạn tín ngưỡng thế giới nhỏ bình thường. Đúng lúc thế giới kia sắp xảy ra bất ổn vì sự xâm nhập của sinh vật bán thần từ những thế giới khác. Chúng ta nhân cơ hội này thu gom tín ngưỡng diện rộng, tăng cường sức mạnh…”

Thần Bùn Vàng nhìn Giới rút trường kiếm, ngắm nghía lưỡi kiếm dưới ánh sáng, hàn quang rét lạnh.

Ngài căng thẳng nuốt nước miếng: “Thật ra là vài chuyện liên quan đến Chúa cứu thế, là Chúa cứu thế mà ngài biết đấy.”

Thần Bùn Vàng vừa rối rắm vừa vui vẻ: “Nghe nói thế giới kia đặc biệt, sau khi trở thành thế giới tận thế, chỉ cần có tín đồ cầu nguyện, chúng ta có thể giáng xuống bằng chân thân… Ai nấy đều cảm thấy hứng thú.”

Thần Bùn Vàng ngẩng đầu.

“Các ngươi cứ đứng nhìn thế giới kia rơi vào tận thế sao?”

“Ta nói cho ngài, ngài đừng nói là ta nói đấy.” Thần Bùn Vàng nhìn trái nhìn phải, nhận được câu trả lời khẳng định của Giới, ngài mới nhỏ giọng nói:

Giới hỏi xong, không đợi Thần Bùn Vàng trả lời, ngài cũng cảm thấy bản thân mình rất nực cười.

“…Vị thần kia ngay cả danh xưng cũng không có, mặc dù trong tộc chúng ta có ghi chép nhưng cũng chỉ tóm gọn bằng cụm từ Thần Vô Danh.”

Trước kia, ngài cũng không làm gì cả, chẳng qua vì thế giới người chơi có Vân Thiển mà ngài quan tâm, cho nên ngài mới quan tâm an nguy của thế giới kia.

Thần Bùn Vàng lo lắng kiếm trên tay Giới sơ sẩy, đang chuẩn bị giải thích hai câu, bỗng phát hiện đối phương lầm bầm lầu bầu, có vẻ mất hồn.

“Lúc Thần Mẫu khai sáng thế giới, bà yêu nghìn vạn sinh linh. Các vị thần lớn lên từ cơ thể bà đáng lý phải lấy mình làm gương, sử dụng thần lực duy trì sự vận hành các thế giới nhỏ, bảo vệ sinh linh thế gian.”

Bởi khí thế trên người Giới, Thần Bùn Vàng chợt run lập cập. Ngài đột nhiên nhớ tới lời của Thần Hải Vu trong buổi tiệc của các vị thần.

“Thần mất tư cách chỉ sẽ khiến thế giới đại loạn, sinh linh đồ thán, giống như khối u ác tính.”

“Thần mất tư cách chỉ sẽ khiến thế giới đại loạn, sinh linh đồ thán, giống như khối u ác tính.”

Giới nắm chặt chuôi kiếm, đột nhiên hiểu ra tác dụng thiên phú đi kèm của mình. Lẽ nào đây là ơn huệ của Thần Mẫu dành cho ngài?

Bởi khí thế trên người Giới, Thần Bùn Vàng chợt run lập cập. Ngài đột nhiên nhớ tới lời của Thần Hải Vu trong buổi tiệc của các vị thần.

Thần Bùn Vàng lo lắng kiếm trên tay Giới sơ sẩy, đang chuẩn bị giải thích hai câu, bỗng phát hiện đối phương lầm bầm lầu bầu, có vẻ mất hồn.

“…Bộ tộc Phù thủy biển chúng ta có khả năng bói toán bẩm sinh, ta biết trừ hai vị thần tối cao ra còn có một kẻ khác, có điều y vẫn luôn ngủ say, chỉ khi thế giới bên bờ vực hủy diệt mới thức tỉnh, dù là thần linh cũng không chịu nổi một đòn dưới tay y. Y là người quét đường mà Thần Mẫu lưu lại để bảo vệ sinh linh vạn giới, chuyên dùng để đối phó thần linh mất tư cách.”

Vì sao vào lúc này ngài lại nhớ đến lời của Thần Hải Vu…

Là vì cảm nhận được mùi sẽ khiến ngài tử vong trên người Giới sao?

Giới nắm chặt chuôi kiếm, đột nhiên hiểu ra tác dụng thiên phú đi kèm của mình. Lẽ nào đây là ơn huệ của Thần Mẫu dành cho ngài?

Thần Bùn Vàng đau khổ gào lên: “Ngài Giới, ta thật sự không biết Thần Chiến Tranh ở đâu. Lần trước chúng ta còn ăn tiệc với nhau, cầu xin ngài đừng ra tay với ta.”

Thần Bùn Vàng ngẩng đầu.

Giới: “Ta thường xuyên tới đây dạo một vòng, biết rõ tánh tình Thần điện Ánh Sáng các người. Nếu như không có chuyện, các người sẽ không bao giờ tụ tập lại với nhau như vậy.”

Dựa vào hiểu biết của ngài, Giới vốn xuất thân đặc biệt, lại có thiên phú đi kèm, dù điểm nào cũng là mới nghe lần đầu trong các thần linh.

Tên khốn này rút kiếm lúc nào thế?

“…Vị thần kia ngay cả danh xưng cũng không có, mặc dù trong tộc chúng ta có ghi chép nhưng cũng chỉ tóm gọn bằng cụm từ Thần Vô Danh.”

Giới: “Chuyện gì?”

Trong lòng ngài có một suy đoán to gan.

Giữa Giới và vị Thần vô danh này…

Liệu có thể vẽ một dấu bằng không?

5 9 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

4 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

đúng gofy vậy Giới là thần vô danh

tran sinh
tran sinh
3 Năm Cách đây

Thần Bùn Vàng ôm đùi ngài Giới đi là vừa đó

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Hình như là vậy thật rồi.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Đoán chuẩn rồi này, quả này đợi Giới làm anh hùng cứu Vân chó thôi =)))))
Thần Bùn vàng ôm đùi ngay còn kịp ????

4
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!