Cá muối cứu thế – Chương 97

Chương 97

Thanh niên Kill Matt

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Giới hoàn hồn, hỏi Thần Bùn Vàng thêm những chuyện liên quan đến thế giới tận thế của Vân Thiển.

Thần Bùn Vàng không biết nhiều thông tin có ít lắm.

Qua một hồi tự suy diễn, bây giờ ngài rất sợ Giới, không cần đối phương uy hiếp cũng chủ động cung khai: “Nếu nói ai biết tin tức nhiều nhất, chắc chắn là Thần Hải Vu.”

Mất một lúc, Giới mới nhớ ra Thần Hải Vu là ai.

Chính là tộc Phù thủy biển ăn nói kỳ quặc, từng ở cùng một thế giới với với Tham ăn.

Gii nói: “Dn ta đitìm cô ta.”

“Ta s dnngài đi tìmĭcô ta… nhưngĨmun gp côếta phi có}điu kin.” ThnɪBùn Vàng cưikh: “Bt buc}phi mang lfvt hp ýcô ta.”

Dtĩli, Thn Bùn(Vàng thy tmmt Gii di}xung, nhìn thanhkiếm treo bênhông, h hngóhi: “L vtÎthế nào?”

ThnBùn Vàng: “…

Đây là thnlinh xu tính]nht mà ngàitng gp, hɪra là đòiđánh đòi giết,tht khiến thnĩs hãi mà!

Trênđưng, Thn BùníVàng gii thiuThn Hi Vucho Gii.

Thn HiVu thăng cpt sinh vtưbán thn thànhthn linh chưađưc bao lâu,ôsng Thnĭđin Ánh Sángõnhư cá gpnưc. Nghe nóiîquan h viũthn linh Thnđin Bóng Tikhông t, cóâth nói làİbông hoa xãgiao(*) trong giiíthn linh.

(*) ThiĨxưa dùng đɨch nhng ngưiph n năng}đng và nitiếng trong cácítình hung xãgiao, cm tĩcha đng sékhinh thưng, ngàyìnay dùng đch gái baoícao cp

Bi vìéb tc Phùthy bin giimê hoc lòngìngưi, lúc nóichuyn vi thnlinh khác thưngđly đưc vàitin tc bímt. Đi kèm(vi lòng tham,ming cô tacũng kín như)bưng, ch cnjnhng v thnľkia tr cái:giá ln, côs đ tintc mc náttrong bng.

Tr khicó ngưi bngãlòng tr giáln hơn đĬmua tin tc.

“CôĮta như vymà còn sngıà?” Gii vaũm ming đãmóc hng, ngàiĩngh hình nhưcô ta cóîliên quan đếntên kia.

Thn BùnįVàng gt đu,ếánh mt lra đôi chútĪhâm m: “ThnHi Vu tnglà thú cưngíca Thn ChiếnĩTranh. Vn dĩįmi ngưi chnghĩ đó làòmi quan hxưa cũ, nhưngln n ThnЇHi Vu bán}ra tin tc,mi quan hbt chính cathn bc NThn Đưc Mùa,b thn linhmun ly lòngĩN Thn ĐưcMùa tìm titính s.”

Giiĩhơi nhưng mày,hành vi canhng thn linhnày có khácĩgì loài ngưi³mà bn hkhinh thưng.

Thn BùnôVàng nói tiếp:Í“Dù sao ThnHi Vu cũngílà thn linhîmi, cho dùôtng nhn đưc³thn lc tăThn Chiến Tranhthì thn lcưcũng không đuli nhng vthành thn lâunăm. Ngay lúccô sp bép đến xinìli N ThnĪĐưc Mùa, ThnChiến Tranh raótay cu côta.”

“Còn tànnhn cnh cáoènhng thn linhkia.”

Gii: “ThnơChiến Tranh vàcô ta cóĩquan h gì?”

Thn Bùn Vànglc đu: “Khôngrõ lm… Sauln đó, ThnHi Vu càngjthêm hng hách.ïNgài cũng biếtThn Chiến Tranhơlà thn linhcó sc chiếnìđu mnh nhtsau thn ticao ——

Thyómt Gii khôngýcm xúc, ngàibèn b sung:óThn linh cósc chiến đuímnh nht thucThn đin ÁnhSáng sau thnti cao.”

“Ngươiébiết không ítênh.” Gii diếmt: “Còn baoïlâu na miti?”

Đng trưclà ti ri.”ĩThn Bùn Vàngútr li.

Thn HiVu la chnnơi vôăcùng ho lánh,ògn như rìa Thn gii,có điu cnhèvt khá đp,ĺmôi trưng tronglành.

Nếu như khôngécó thn linhxn mt nàođó ch mcìđc mt chiếcqun lót…

Thn ChiếníTranh Dic liếcxéo ngưi ti:“Gii, ngươi tiâđây làm gì?”ĩ

Gii: “Liên quan¸gì ngươi… Ngươiăn mc kiuĩgì vy, cáchĪthc tu luynmi à?”

Đúng{lúc ngài đangâđnh tìm Thn:Chiến Tranh, tênkhn này liý đây, đômc công ngàiĬđi tìm.

Thn ChiếnõTranh Dic nhếchmôi, ánh sángÍthn thut lóelên trên tay,mt cây búaįxut hin trongɪtay ngài. Thnílinh tóc trngìđi din ngàiîcũng không camchu yếu thế,écm cht trưngkiếm trên tay.

Mtthy bu khôngĺkhí căng như,dây đàn, ThnBùn Vàng vivã ging hòa.

Ngàiĩnh ging nói:“Ngài Gii đếnĬđây tìm ThnếHi Vu hithăm mt vàiìchuyn v skin thế giingưi chơi spigp tn thế

Thn Chiến TranhDic “ lên,bun cưi nhìnĨsang Gii: “ChngĬl là vìtín đ thúĩv kia, lnôtrưc ta khônggiành đưc côta tht đángtiếc.”

Gió sclưt ngang gòámá, ngón cáiThn Chiến Tranhlau vt máumàu vàng đchy ra trênmt, quái gîkhen ngi: “BơThn Bóng Tiýnht lâu ngày,chc là dnhết thi giancm túc đítu luyn nh?”¸

Đng thi Thn¹Chiến Tranh dnsc dưi chân,ômt đt lõmôxung, cơ thbiến thành lungsáng màu đýxông ti!

Nơi lưibúa và kiếmũgiao nhau xtra tia la.

ThnBùn Vàng vôicùng s hãi,ïco rt thànhmt cc, chs lung khítn công kiaòquét trúng mình.

Giinheo mt nhìnđchm chm máitóc đ caũThn Chiến Tranh,ýđt nhiên btécưi: “Mt contôm chân mm:b ép khô.Hôm nay, taɩkhông đánh vingươi, đi ngàykhác ngươi bìnhíphc li táichiến.”

Thn ChiếnɪTranh Dic: “…ú

Sc mt vôcùng khó coi,ĩkhông mun nóichuyn.

Gii khí thếếhng hc đngĩyên ti chging như mtcon khng tưc]chiến thng.

Thn ChiếnĬTranh Dic cmɪnhn đưc khíca Gii, bngĩphát hin gì[đó, quan sátīGii bng ánhmt k l.

Thìra ngươi…

Ngàihơi đng cmmà v vGii: “Tu luynbng cách này,Ĭkhó trách thcìlc ngươi tăngĭlên nhanh nhưívy…

Ln nàyđi thành scmt Gii cck khó coi.

ThnBùn Vàng khônghiu vì saohai ngưi bngnhiên ngng đu,Thn Chiến Tranh¸t v đngôcm đng thiɨcưi trên niđau ca ngưiIkhác, ch cnhai ngưi khôngđánh ln thìısao cũng đưc.

“NgàiThn Chiến Tranh,ìngài không vthn đin xlý s vsao?”

Ging nóicc k quyếnĮrũ kia làīca Thn HiìVu bt chtxut hin, vngoài ca côúta xinh đphơn lúc thế gii tnõthế nhiu.

Sóng mtlóng lánh, tmmt dng trênļngưi thn linhìtóc trng.

, đây{không phi ngàiıGii sao? Tbui tic hômđó, ta vnýluôn nh mãi[không quên thn{lc ca ngài,²bây gi xemòra mt cơâhi ri. Đànfông có ngưiítrong lòng rtkhó xung tayàthành công, thn}linh cũng vy.”

Thn Chiến Tranh{Dic nghe thyna câu sau,sc mt dnkhôi phc bình(thưng, bày ra(dáng v namįch nhân.

“Gii, ngươi°ti đây làmgì, nói nhanhri đi đi.”ĩ

Thn Hi Vu,n n cưitrong tro nhìnsang thn linhìtóc đ, hém cánh môi:í“Cút, ch caÍta không tiīlưt ngài làmch.”

Gii: “…}

Thn Bùn Vàng:“…

Thn ChiếnTranh la ginngút tri: “Sao³nàng dám nóichuyn vi tabng ging điuêđó!”

Thn HiũVu hơi htIhàm, v mtkiêu ngo: “Ngàiĩmun đến thìéđến, mun điÍthì đi, tưngĩta còn làthú cưng nămếđó ngài nuôi]à?”

Bn hùc nghĩ giâyĭtiếp theo ThnHi Vu s(phun máu bajthưc, không ngv mt ThnChiến Tranh điìsc trưc.

Ln đuõtiên Gii nhìnthy Thn ChiếnTranh l ra°v mt khúm}núm như vy,ľthái đ gnɪnhư hèn mn:ĩĐó là chuyn³đã qua ri.”

Thn Hi Vugiơ tay chnơi xa: “Cút,íđng đ taĭnói li lnth ba, bngìkhông t nayÍv sau, nơiļnày không hoanĩnghênh ngài.”

ThniChiến Tranh onão ri đi.Gii do dimun nói liıthôi, ngài cònưcó vài chuynmun hi điíphương.

“Mi vào, tínôđ ca ngài,gián tiếp thúcđy tc đkế hoch cata, khiến taíthành thn trưcĩthi hn myîtrăm năm, báiphng hôm naykhông cn lÏvt. Ngài tìmta mun hiơchuyn gì?”

Nơiļ ca Thn]Hi Vu khôngkhác cung đinếdưi đáy binlà bao, chĭlà lng lyhơn.

Thần Bùn Vàng đi theo sau lưng Giới, cố gắng thu nhỏ cảm giác hiện diện hết mức.

(*) Bánh nướng hầu bao: một món đặc sản ở Bắc Kinh

Giới cảnh giác.

Thần Hải Vu nhìn đống cung điện hoang tàn, dở khóc dở cười: “Ngươi mang ôn thần đó đến đây làm gì vậy hả?”

Giới mở miệng: “Hình như Thần Chiến Tranh rất thích cô, có vẻ cô cũng có tình cảm với y, vì sao còn từ chối?”

“Qua Tết trở về muốn ăn gì? #Mỉm cười.” Gửi đi.

Thần Hải Vu kinh ngạc nhìn Giới, cười khẽ: “Hẳn ngài đã nghe Diệc làm thế nào trở thành Thần Chiến Tranh?”

Giới ngập ngừng: “Ta không nhớ mình từng làm chuyện gì.”

Giới gật đầu, Thần Chiến Tranh vốn là bán thần tộc Viêm. Trong cuộc chiến các vị thần, ngài bất ngờ lấy được mảnh vỡ Thần cách của Thần Chiến Tranh đời trước, nhờ đó có cơ hội vượt cấp trở thành thượng thần.

Lời ngài nói là thật. Sau khi thi triển Tái hiện hôm qua, ngài không nhớ rõ chuyện giữa mình và Vân Thiển.

Đây hẳn là thanh niên Kill Matt(*) nhỉ?

Thần Hải Vu nói: “Y vốn là người bình thường tộc Viêm, chúng ta tâm ý tương thông, ta bèn cho y biết cách trở thành bán thần, giúp y giành lấy cơ hội trong cuộc chiến các vị thần… Đến khi y trở thành Thần Chiến Tranh thì vứt bỏ ta.”

Người liên lạc: Vân Thiển (con gái)

Vân Kiến Quốc đang nghỉ phép. Ông bị cấp trên yêu cầu nghỉ phép bắt buộc, vụ án điều tra dở cũng bị ép buông bỏ. Vân Kiến Quốc mặc áo gió, ngồi ngay ngắn trong cửa tiệm ăn sáng đợi bánh canh và bánh nướng hầu bao(*), mày kiếm nhăn lại, nhìn chằm chằm di động giống như đang suy nghĩ chuyện gì nghiêm trọng.

“Sau khi y thành khẩn xin lỗi, bội kiếm của y tha thứ cho y nhưng ta thì không.”

Giới buột miệng hỏi: “Vì sao?”

Xác nhận người kia an toàn, Vân Kiến Quốc vừa ăn vừa suy nghĩ lan man.

“Cha mẹ ta vì trợ giúp y thành thần mà chết trong cuộc chiến các vị thần, tộc của ta bởi vì y mà bị kẻ thù gần như diệt tộc. Lời xin lỗi của y, thật lòng của y có thể đổi lại cha mẹ và tộc của ta sao?”

Lúc này bọn họ đã đến đại sảnh, thần bộc dâng trà lên, Thần Hải Vu tán tỉnh với y một hồi đột nhiên đập vỡ ly trà, cầm mảnh vỡ cắt một nhát lên cánh tay.

“Gần đây, con có thiếu tiền không? Vật giá Hải Thành tăng cao, tiền không đủ thì nói thật với ba, đừng có giấu.” Xóa tin.

Giới cảnh giác.

Giới trầm mặc không nói.

Thần Bùn Vàng: “Ấy ấy ấy!”

“Đừng căng thẳng.” Thần Hải Vu thi triển thần thuật trị thương, đợi sau khi cánh tay cô ta láng mịn như lúc đầu, cô ta liền nói: “Thần thuật có thể trị được vết thương bên ngoài cơ thể, nhưng lại không trị được vết thương tâm hồn.”

Gửi xong tin nhắn, đồ ăn cũng bưng lên. Vân Kiến Quốc ngẩng đầu, chợt nhìn thấy một thanh niên chẳng biết từ đâu tới ngồi xuống đối diện ông.

Âm thầm không một tiếng động, ngay cả ông cũng không nhận ra!

Đột nhiên một bàn tay đặt lên đỉnh đầu Thần Bùn Vàng, ánh mắt Thần Hải Vu không còn quyến rũ mà chứa đầy cảnh cáo: “Không được nghĩ tiếp, đây không phải là chuyện thần linh cấp thấp có thể cuốn vào.”

“Cha mẹ ta vì trợ giúp y thành thần mà chết trong cuộc chiến các vị thần, tộc của ta bởi vì y mà bị kẻ thù gần như diệt tộc. Lời xin lỗi của y, thật lòng của y có thể đổi lại cha mẹ và tộc của ta sao?”

“Thế thì tốt quá.” Thần Hải Vu mặt mày hớn hở nói: “Đúng rồi, hình như y rất muốn biết Vân Thiển quan tâm cái gì…”

Thần Hải Vu che miệng, khẽ cười: “Ngài Giới muốn biết sau khi mình làm chuyện đó có được tha thứ hay không à? Nếu ngài bằng lòng kể rõ sự tình cho ta, ta có thể giải đáp cho ngài.”

Giới trầm mặc không nói.

Vương Lâm là thần bộc mà Thần Bóng Tối yêu thương Giới nhất tặng cho.

“Nếu như thế giới đảo ngược, ta không hối hận vì gặp y, nhưng ta tuyệt đối sẽ không làm hại tộc của ta.”

Thần Bùn Vàng tốt bụng nhắc nhở: “Ngài Giới, ngài còn chưa hỏi chuyện thế giới người chơi!

Thần Bùn Vàng không hiểu vì sao sau khi nghe xong lời của Thần Hải Vu thì tâm trạng của Giới lại nặng nề như vậy, chắc không phải ngài cố ý tới đây tìm Thần Hải Vu để nghe chuyện xưa đó chứ.

“Có bạn trai chưa? Nếu có, mang về cho ba gặp một lần.” Xóa tin.

Thần Bùn Vàng tốt bụng nhắc nhở: “Ngài Giới, ngài còn chưa hỏi chuyện thế giới người chơi!

Thần Hải Vu kinh ngạc nhìn Giới, cười khẽ: “Hẳn ngài đã nghe Diệc làm thế nào trở thành Thần Chiến Tranh?”

Nhưng cô cũng là thần linh cấp thấp, Thần Bùn Vàng nhìn Thần Hải Vu nghĩ như vậy.

Giới trừng mắt, cần ngươi nói chắc!

Vẻ mặt Thần Bùn Vàng ngu ngơ: “Ngài… ngài Giới đi đâu rồi?”

Thần Hải Vu bày ra vẻ mặt quả nhiên là thế. Lúc đó, cô ta cảm giác quan hệ giữa Vân Thiển và Giới không đơn giản, chắc chắn không chỉ quan hệ giữa thần linh và tín đồ.

Trên màn hình điện thoại là cửa sổ trò chuyện WeChat.

Khi ấy, cô ta không có cách nào khiến thị lực Vân Thiển khôi phục hoàn toàn, thần thuật trên mắt Vân Thiển hẳn là Giới làm…

Thần Hải Vu che miệng, khẽ cười: “Ngài Giới muốn biết sau khi mình làm chuyện đó có được tha thứ hay không à? Nếu ngài bằng lòng kể rõ sự tình cho ta, ta có thể giải đáp cho ngài.”

Thần Bùn Vàng: “Ấy ấy ấy!”

Giới ngập ngừng: “Ta không nhớ mình từng làm chuyện gì.”

“Cô đáp thế nào?”

Lời ngài nói là thật. Sau khi thi triển Tái hiện hôm qua, ngài không nhớ rõ chuyện giữa mình và Vân Thiển.

Giọng Giới rất khẽ, mở miệng nói: “Vương Lâm hỏi cái gì?”

Thần Hải Vu chỉ xem như Giới viện cớ không chịu nói.

Cô ta vẫn cười như cũ: “Nói mới nhớ, thần bộc của ngài từng bái phỏng ta đấy, hỏi thăm ta về chuyện Vân Thiển.”

Thần Hải Vu bày ra vẻ mặt quả nhiên là thế. Lúc đó, cô ta cảm giác quan hệ giữa Vân Thiển và Giới không đơn giản, chắc chắn không chỉ quan hệ giữa thần linh và tín đồ.

“Răng rắc ——”

Thần Bùn Vàng lại hoảng hốt. Nơi cánh tay Giới tiếp xúc với mặt bàn xuất hiện khe nứt, cả cái bàn biến thành bột vụn, ly trà rơi xuống.

Nội dung đang nhập vào bên trong khung trò chuyện:

Thần Hải Vu chỉ xem như Giới viện cớ không chịu nói.

Giọng Giới rất khẽ, mở miệng nói: “Vương Lâm hỏi cái gì?”

Ông nhìn cửa tiệm, chỗ ngồi chưa đầy, hẳn không cần ghép bàn mới đúng.

“Mấy thông tin không quan trọng lắm.” Thần Hải Vu cau mày ầu sầu nhìn bột phấn dưới đất, lại phải đổi bàn mới rồi. “Không ngoài mấy chuyện như tính cách cô ta thế nào, biểu hiện ở thế giới tận thế có cầu tiến hay không. Ta nghĩ y đang kiểm tra tín đồ, dù sao thì đây cũng là chuyện thần bộc nên làm.”

Giới hơi thả lỏng: “Ta sẽ đền cho cô chiếc bàn được làm từ thần mộc ở hậu viện Thần Bóng Tối.”

“Nếu như thế giới đảo ngược, ta không hối hận vì gặp y, nhưng ta tuyệt đối sẽ không làm hại tộc của ta.”

“Thế thì tốt quá.” Thần Hải Vu mặt mày hớn hở nói: “Đúng rồi, hình như y rất muốn biết Vân Thiển quan tâm cái gì…”

“Sau khi y thành khẩn xin lỗi, bội kiếm của y tha thứ cho y nhưng ta thì không.”

“Đừng căng thẳng.” Thần Hải Vu thi triển thần thuật trị thương, đợi sau khi cánh tay cô ta láng mịn như lúc đầu, cô ta liền nói: “Thần thuật có thể trị được vết thương bên ngoài cơ thể, nhưng lại không trị được vết thương tâm hồn.”

“Cô đáp thế nào?”

Thần Bùn Vàng lại hoảng hốt. Nơi cánh tay Giới tiếp xúc với mặt bàn xuất hiện khe nứt, cả cái bàn biến thành bột vụn, ly trà rơi xuống.

“Ta vừa nhìn đã biết Vân Thiển quan tâm cái gì, không ngoài thế giới cô ta ở, bạn bè và người nhà.”

Giới gật đầu, Thần Chiến Tranh vốn là bán thần tộc Viêm. Trong cuộc chiến các vị thần, ngài bất ngờ lấy được mảnh vỡ Thần cách của Thần Chiến Tranh đời trước, nhờ đó có cơ hội vượt cấp trở thành thượng thần.

Là môt loại phong cách kết hợp giữa thẩm mỹ Nhật Bản những năm 80 và Rock and Roll, được thanh thiếu niên Trung Quốc bắt chước. Đặc điểm là tóc dài đủ màu, trang điểm đậm, mặc một vài trang phục cá tính, kỳ quặc

“Ầm!”

Nơi nào đó của Thần giới vang lên tiếng nổ.

Thần Bùn Vàng không hiểu vì sao sau khi nghe xong lời của Thần Hải Vu thì tâm trạng của Giới lại nặng nề như vậy, chắc không phải ngài cố ý tới đây tìm Thần Hải Vu để nghe chuyện xưa đó chứ.

Vân Kiến Quốc âm thầm quan sát người kia. Mái tóc ngắn màu bạc, kính áp tròng màu vàng, bộ dạng không nguy hiểm, không phải tội phạm cố ý tìm ông báo thù.

Thần Hải Vu nhìn đống cung điện hoang tàn, dở khóc dở cười: “Ngươi mang ôn thần đó đến đây làm gì vậy hả?”

Thần Hải Vu nhặt mảnh vụn dưới đất lên, lật hai mặt xem: “Chắc là đi xác nhận an toàn người nhà cô gái kia, dù gì phân thân cũng chẳng thể đến ngay lập tức được.”

Vẻ mặt Thần Bùn Vàng ngu ngơ: “Ngài… ngài Giới đi đâu rồi?”

Thần Hải Vu nhặt mảnh vụn dưới đất lên, lật hai mặt xem: “Chắc là đi xác nhận an toàn người nhà cô gái kia, dù gì phân thân cũng chẳng thể đến ngay lập tức được.”

Giới mở miệng: “Hình như Thần Chiến Tranh rất thích cô, có vẻ cô cũng có tình cảm với y, vì sao còn từ chối?”

Bây giờ Thần Bùn Vàng mới hiểu đoạn đối thoại lúc nãy, ngài ngớ người nói: “Thần bộc không thể nào phản bội thần linh, trừ khi ban đầu y đã có tín ngưỡng khác…”

Vương Lâm là thần bộc mà Thần Bóng Tối yêu thương Giới nhất tặng cho.

Đột nhiên một bàn tay đặt lên đỉnh đầu Thần Bùn Vàng, ánh mắt Thần Hải Vu không còn quyến rũ mà chứa đầy cảnh cáo: “Không được nghĩ tiếp, đây không phải là chuyện thần linh cấp thấp có thể cuốn vào.”

Cô ta vẫn cười như cũ: “Nói mới nhớ, thần bộc của ngài từng bái phỏng ta đấy, hỏi thăm ta về chuyện Vân Thiển.”

Nhưng cô cũng là thần linh cấp thấp, Thần Bùn Vàng nhìn Thần Hải Vu nghĩ như vậy.

Thần Hải Vu nói: “Lúc tộc Phù thủy biển chỉ còn lại một mình ta, ta đã chết rồi. Ngươi thì còn sống.”

Thần Bùn Vàng cúi đầu: “Hôm nay ngài Giới nói ‘Các vị thần lớn lên từ cơ thể Thần Mẫu đáng lý phải lấy mình làm gương, sử dụng thần lực duy trì sự vận hành các thế giới nhỏ, bảo vệ sinh linh thế gian’. Ta chỉ muốn thu gom tín ngưỡng từ tín đồ, cho rằng đó là lẽ đương nhiên, chưa từng nghĩ sẽ chủ động bảo vệ họ.”

Thần Hải Vu nhướng mày nhìn ngài: “Sự tình càng trở nên thú vị rồi.”

Thủ đô, cuối tháng mười một.

(*) Là môt loại phong cách kết hợp giữa thẩm mỹ Nhật Bản những năm 80 và Rock and Roll, được thanh thiếu niên Trung Quốc bắt chước. Đặc điểm là tóc dài đủ màu, trang điểm đậm, mặc một vài trang phục cá tính, kỳ quặc

Thủ đô, cuối tháng mười một.

Vân Kiến Quốc đang nghỉ phép. Ông bị cấp trên yêu cầu nghỉ phép bắt buộc, vụ án điều tra dở cũng bị ép buông bỏ. Vân Kiến Quốc mặc áo gió, ngồi ngay ngắn trong cửa tiệm ăn sáng đợi bánh canh và bánh nướng hầu bao(*), mày kiếm nhăn lại, nhìn chằm chằm di động giống như đang suy nghĩ chuyện gì nghiêm trọng.

Thần Bùn Vàng tốt bụng nhắc nhở: “Ngài Giới, ngài còn chưa hỏi chuyện thế giới người chơi!(*) Bánh nướng hầu bao: một món đặc sản ở Bắc Kinh

Trên màn hình điện thoại là cửa sổ trò chuyện WeChat.

Người liên lạc: Vân Thiển (con gái)

Giới buột miệng hỏi: “Vì sao?”

Nội dung đang nhập vào bên trong khung trò chuyện:

“Gần đây, con có thiếu tiền không? Vật giá Hải Thành tăng cao, tiền không đủ thì nói thật với ba, đừng có giấu.” Xóa tin.

“Ầm!”

“Có bạn trai chưa? Nếu có, mang về cho ba gặp một lần.” Xóa tin.

Thần Hải Vu nói: “Y vốn là người bình thường tộc Viêm, chúng ta tâm ý tương thông, ta bèn cho y biết cách trở thành bán thần, giúp y giành lấy cơ hội trong cuộc chiến các vị thần… Đến khi y trở thành Thần Chiến Tranh thì vứt bỏ ta.”

“Qua Tết trở về muốn ăn gì? #Mỉm cười.” Gửi đi.

Khi ấy, cô ta không có cách nào khiến thị lực Vân Thiển khôi phục hoàn toàn, thần thuật trên mắt Vân Thiển hẳn là Giới làm…

Gửi xong tin nhắn, đồ ăn cũng bưng lên. Vân Kiến Quốc ngẩng đầu, chợt nhìn thấy một thanh niên chẳng biết từ đâu tới ngồi xuống đối diện ông.

Giới trừng mắt, cần ngươi nói chắc!

Âm thầm không một tiếng động, ngay cả ông cũng không nhận ra!

Thần Hải Vu nhướng mày nhìn ngài: “Sự tình càng trở nên thú vị rồi.”

Ông nhìn cửa tiệm, chỗ ngồi chưa đầy, hẳn không cần ghép bàn mới đúng.

Vân Kiến Quốc âm thầm quan sát người kia. Mái tóc ngắn màu bạc, kính áp tròng màu vàng, bộ dạng không nguy hiểm, không phải tội phạm cố ý tìm ông báo thù.

Thần Hải Vu nói: “Lúc tộc Phù thủy biển chỉ còn lại một mình ta, ta đã chết rồi. Ngươi thì còn sống.”

Xác nhận người kia an toàn, Vân Kiến Quốc vừa ăn vừa suy nghĩ lan man.

Đây hẳn là thanh niên Kill Matt(*) nhỉ?

(*) Nơi nào đó của Thần giới vang lên tiếng nổ.Là môt loại phong cách kết hợp giữa thẩm mỹ Nhật Bản những năm 80 và Rock and Roll, được thanh thiếu niên Trung Quốc bắt chước. Đặc điểm là tóc dài đủ màu, trang điểm đậm, mặc một vài trang phục cá tính, kỳ quặc

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

5 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Gặp mặt cha vợ rùi nè. Biểu hiện cho tốt vào nhé anh trai.???

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Biết ngay là hai người kia có chuyện gì đó mà.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Giới khum ổn, phải đi cứu thế giới thật lẹ lẹ ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Là con rể tương lai đấy ạ.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Con rể đến gặp mặt bố vợ luôn à, nhanh tay thế này các phân thân có gắn moto cũng không đuổi kịp ???

5
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!