Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 62

Chương 62

Xem nàng dọa chết y

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Giản Hành Chi nhảy ra ngoài cửa sổ, chuẩn bị bày tầng tầng lớp lớp kết giới như đối diện với trận đại chiến gian khổ nhất cuộc đời, che giấu hơi thở, lặng lẽ đẩy cửa sổ Tần Uyển Uyển, nhẹ chân nhẹ tay leo vào.

Tần Uyển Uyển đang ngủ say trên giường. Giản Hành Chi len lén đi tới cạnh Tần Uyển Uyển, bắt đầu cảm nhận bùa liền tâm đang ở đâu trên người nàng.

Lúc trước y sợ sau khi Tần Uyển Uyển trở thành chủ nhân Mị cốt trùng, lỡ y mất khống chế mà tổn thương đến nàng dưới sự điều khiển của Mị cốt trùng, vì vậy giao cho nàng lá bùa liền tâm. Chỉ cần nàng kích hoạt phù chú là có thể lập tức giết y.

Nhưng hôm nay nếu TnếUyn Uyn làTch Sơn nquân, vy hoàntoàn không cójni lo này.

Bi{vì nếu nànglà Tch Sơnin quân, liĩhc công phápíca y, cănơbn không cnfbùa lin tâmīthì nàng cũngcó th tôv.

Trên bùa lintâm có máuca y, mun³tìm không khó.Y ngi xmĩbên giưng, s(dng thn thcquét toàn thânũTn Uyn Uyn.Còn chưa tìmđưc bùa linítâm, Tn UynɩUyn đã xoayngưi, quay mtįv phía y.

GinìHành Chi lptc ngng hôhp, nhìn mt²Tn Uyn Uyn¸gn trong gangtc, ngay trưcúmt mình.

Trưc đâykhông ý thcđưc đây làÏmt tht caTn Uyn Uyn,y còn nghĩrt cuc TnòUyn Uyn Tiên gii trôngfthế nào. Hômínay đt nhiênphát hin hóaİra gương mt¸này chính làmt ca nàng,ìgương mt yôli bng dưngtp kích đếntrưc mt y,ĩy không khingây ngc tich.

Gin Hành ChiĪkhông t chìđưc quan sátgương mt nàng,ìmày như ha,mi tht dài,àlàn da mmļmi, sng mũiícao cao, mcdù môi hơimng nhưng màu²sc hài hòa,ɩging như màuhoa đào, cngĺthêm cm giácɨtrơn bóng.

Y sngàs ngm nhìn.{Trưc đây, yc cm thyígương mt TchôSơn n quânđp thì cóđp, nhưng cũngích là mânhân.

Thế mà hômnay, không biếtľti sao yıđt nhiên cmthy đây háìch là mnhân, đây làđp vô đchìthiên h khôngɨai sánh bng!

Choàdù là có,ùthì tuyt điókhí cht cũngkhông bng!

Hô hphai ngưi vnvít, Tn UyníUyn nói mê::Cha… m

GinêHành Chi đt¸ngt hoàn hn,ļsc nh mcđích mình tilàm gì, yfvi vàng tìmìkiếm v tríìChú lin tâm,quét t dưiЇchân lên, rtcuc cm nhnđưc s tnįti ca bùaĺlin tâm îngc.

Không ng TnUyn Uyn li}đt bùa linđtâm ngc,Gin Hành Chinht thi hơi:xu h.

Y dùngtay ly khôngkhi hơi… hơitht l.

Nhưng trÍly tay thìįcòn có thdùng cái gì?

GinéHành Chi nghĩÏti nghĩ lui,ânhìn quanh qut,phát hin câyĩgãi nga. Yngi dch đếnómép bàn, cmcây gãi ngaquay li, nhènhàng cm câyơvén y phcIlên, l ramt khe h,ĩnhìn thy túifCàn Khôn caTn Uyn Uynĩđt bên trong.

GinHành Chi cgng b quaýmàu bch ngcıb túi CànĩKhôn che lp.ýSau khi xácnhn v trítúi Càn Khôn,y vi vàngЇly cây gãi)nga đè vtáo, nghiêng đu,nut nưc bt,íc gim nhpítim đp quánhanh mt himi quay đunhìn li ngcTn Uyn Uyn,ánh li vtrí si dâyįtúi Càn Khôn³lúc nãy, kimchế bàn tayrun ry, thòcây gãi ngavào vt áoЇTn Uyn Uyn.

Câyégãi nga cómt cái mócăcong, y cgng s dngĪmóc cong nàyđmóc si dâyïtúi Càn Khôn,īlôi túi ra.Nhưng vì khôngnhìn thy bênïtrong nên rtikhó dùng câyïgãi nga mócđưc túi.

Cây gãinga móc tiÍmóc lui trongvt áo TnUyn Uyn, mócmãi không ra.ĭGin Hành Chinhíu mày, btđu nghiêm túcx lý túiũCàn Khôn.

Đng tĩnhln như vyIkhông th khôngkhiến Tn Uyn}Uyn tnh gic.:Nàng chm rãiĩm mt, nhìn¸thy Gin Hành{Chi ngi xmbên mép giưng,õcm cây gãiìnga móc ti{móc lui trongngc mình. TnUyn Uyn nghiơhoc nhìn y,chc lát, chmórãi m ming:ó“Sư ph?”

GinĩHành Chi bìTn Uyn Uynıda git ny,y hoang mangngng đu, đidin vi ánhưmt dò hica Tn UynăUyn, đng tácíca y cngĩđ.

Nên nói gìĩđây?

Chng có gìđ nói.

Gin HànhìChi gi vbình tĩnh ctùcây gãi nga,đt mépĨgiưng, sau đóɪđng dy, đp°chăn cho TnUyn Uyn: “Banãđêm lnh, con:đp thêm chăn,Їvi sư điÏtrưc.”

Nói xong,ìy cung quítɪchy v phíaâca s. Trưcİkhi nhy đtnhiên nhn rakhông n, liquay đu chyïv phía caphòng, m ca,đóng ca, làmlin mt mch.

TnUyn Uyn hoàiúnghi nhìn lotĪđng tác caGin Hành Chi.Đi y chyri, Tn UynUyn móc túiCàn Khôn tronglòng mình ra,àsuy nghĩ: “Y]mun trm túiàCàn Khôn cata?”

Vì sao?Trong túi CànKhôn có cáiɩgì hay đíy trm?

Tn UynưUyn mù mĨkhó hiu.

Gin HànhЇChi hong htÍchy v phòng,úung vài ngmfnưc mi bìnhtĩnh li.

666 nhìnĩdáng v cay, cm thyquá đáng thương,không nhn đưcìan i: “Chnhân, ngài cũng³đng s quá.áNgài nh liítrưc đây xem,Īlôi ra khíêphách trưc đâychng phi xongri à?!”

“Bâygi ging viítrưc đây sao?!”Gin Hành Chiva nghe đãɪcm thy 666chng hiu gìc.

Trưc đây, tacó th giếtjquách ngưi điìcho xong. Nhưnghin gi, tacó th giếtĭTn Uyn Uynưsao?”

Vì saokhông th?” 666biết rõ cònhi.

Gin Hành Chiínghn hng. Ykhông mun nóichuyn vi 666,li ung thêmvài ngm, giv bn rn.

666nhìn thu sìnhếch nhác caЇy, ch hi:úKhông trm đưcbùa lin tâm³thì sao đây?”

“Tiếp tc trm.”ì

Gin Hành Chisuy nghĩ: “Hinăgi, chúng tacó ba cáchđ làm. Thưngsách là tacó th làmnàng cm đng,Ĩxóa b himèkhích trưc đây.”

Trung sách thìsao?”

Trung sách}là ta cóth duy trìÏtrng thái hinti vi nàng,trưc khi phithăng trm đưcùbùa lin tâm,sau đó mi:ngưi mi ngã.”:

“H sách?”

666không nghĩ GinHành Chi nghĩ¸nhiu thế, khiếninó nhìn yăvi cp mt,khác.

Gin Hành Chiicúi đu khôngíđáp. Y rmt, nhìn chéntrà ca mình.ĩHi lâu sau,Įy nh gingăđáp: “Thì sãchết trong tayɪnàng.”

666: “…ï

Ngài đúng làľdám nghĩ.

Nhưng conngưi chng aiımun chết, vìơsinh tn, GinɩHành Chi quyếtÎđnh n lc}c gng hếtímìnhf!

Y hít sâumt hơi, quayìđu hi 666:Ĭ“Có sách gìİchuyên dy lylòng ngưi kháckhông?”

“Có đó,ľcó ly lòngbng vt cht,ìly lòng bngtâm lý, lylòng bng hànhĩvi, ngài munưloi nào?”

“Munîhết!”

“5 đimĩtích lũy.”

5đim tích lũy,úbt quá chbng chuyn TnUyn Uyn vàìT Cô Đưngílén gp mtsau lưng y!

GinÍHành Chi cưchu đng chuaxót, an iЇbn thân, mming phung phí:(Ly!”

Va dt}li, mt đngsách rơi lpbp t trêntri xung. GinăHành Chi rútba mt quyn,²nhìn thy bêntrên viết “Quylut sinh tnĐi ni ——làm sao đïnương nương thíchbn.

Ta đânày rt hpdn, y quyếtđnh ti naybt đu hcľt quyn này.

GinÎHành Chi ccõkh hc tp,mt đêm, thuc³lòng tt cnhng th ch²dy trong quynsách. Hôm sau,Tn Uyn Uyn]va thc dyđã thy GinHành Chi đngĭ mép giưng]mt cách ngay¸ngn thng tp.Tn Uyn Uynmù m: “Sưļph?”

“Con thcɨri?” Gin HànhľChi mm cưidu dàng, yđlm nhm liênĮtc nhng gìhc thuc lòngđêm qua, nhưnglúc thc hành²vn có chútìlo lng.

Tn UynUyn kim chếũs s llùng trong lòng,óquan sát GinHành Chi, gtđu.

Nhìn Gin HànhChi bưng tràcho nàng, dnİdò: “Con ung°trà đi, tràĬva pha, tađã dùng linh)lc làm nguiđến nhit đýva phi, hingi ung vàoīrt va ming.”

Tn Uyn Uyn{càng thy lìhơn, trưc đâyýGin Hành Chi:đu bóp cmìnàng trút thngđvào đ lyđim tích lũy.]Nàng không khiđhoài nghi: “Ngưiákhông trút nưcta sao?”

Lúctrưc là taïkhông hiu chuyn…Gin Hành Chi]du dàng lcđu: “Sau này,ơta không như{vy na.”

GinHành Chi như,thế khiến TnUyn Uyn rts, nhưng càngs, nàng càngtrn tĩnh. Nàngôkhông nhiu li,ıcm ly ungìnưc. Va ungíxong, Gin HànhãChi lp tcĩgiơ hai tay,săn sóc đưaɩkhăn tay ti.

Trưcèđây Gin HànhīChi đu trctiếp lau mt,hôm nay lphép săn sócnhư thế, chuynèl tt cóItrá.

Nàng imlng không lêntiếng, nhn lyàkhăn tay lau,Ïáp nh lênkhóe môi. GinêHành Chi vivàng chuyn haichiếc khăn lau²mt m ápùqua.

Nàng điềm tĩnh nhận lấy. Lau mặt xong, Giản Hành Chi nhanh nhẹn cầm lại đặt sang một bên, tinh mắt thấy Tần Uyển Uyển định đứng dậy, Giản Hành Chi bước lên vươn tay đến trước mặt nàng, hiểu chuyện đến mức khiến Tần Uyển Uyển kinh hãi.

Trong túi Càn Khôn có một lá bùa liền tâm.

Giản Hành Chi: “…”

Nàng giơ tay đặt lên tay Giản Hành Chi, mượn lực y đứng dậy. Nàng không lên tiếng, mặc Giản Hành Chi đi theo làm tùy tùng phục vụ mình rửa mặt, lẳng lặng quan sát y biểu diễn, xem thử não chó của y lại đang trình diễn vở kịch gì.

Bình tĩnh.

Tẩy rửa sơ lược xong, Giản Hành Chi ôm kiếm của Tần Uyển Uyển, đeo túi: “Uyển… Bắc Thành.” Suýt nữa y gọi sai tên, may mà kịp thời sửa lại, duy trì nụ cười: “Hôm nay con muốn luyện kiếm hay muốn dạo phố?”

Giản Hành Chi cuống quít lắc đầu, sau đó giục nàng: “Không phải con đi luyện kiếm sao? Con đi trước đi, ta đi ăn chút gì đó.”

Nghe vậy, Tần Uyển Uyển không thể tưởng tượng nổi.

Giản Hành Chi: “Chết trong tay nàng.”

“Canh thịt chó là canh hầm từ thịt chó…”

Không ngờ có một ngày Giản Hành Chi lại cho nàng dạo phố?!

38 vừa nghe thấy lời Tần Uyển Uyển, xúc động reo: “Không hổ là Đại nữ chính của ta!”

Nàng sửng sốt nhìn Giản Hành Chi, nhưng ngẫm nghĩ một hồi lại hiểu ra, có lẽ y muốn dạo phố.

“Ví dụ như?” Giản Hành Chi tò mò.

Giản Hành Chi hơi căng thẳng, y do dự, hỏi dò: “Vậy… nếu một ngày có người phá hủy hết những thứ này của con, con… con sẽ đối xử với y thế nào?”

Tối qua dạo phố lần đầu, dạo tới nghiện rồi.

Vở kịch nhỏ 3

Nói xong, Giản Hành Chi kiềm chế cảm xúc, cố gắng khiến mình bình tĩnh rời đi.

Nhưng trận chung kết sắp tới, nàng không thể lơ là. Ngẫm nghĩ, nàng dỗ dành Giản Hành Chi: “Sư phụ, đợi xong trận chung kết, ta lại dẫn người đi chơi.”

Giản Hành Chi hiểu rồi. Dựa theo giải thích của Tần Uyển Uyển, y gần như phá huỷ hết tất cả những thứ đó.

Giản Hành Chi: Cái ta sợ không phải là chết, cái ta sợ là Tần Uyển Uyển muốn ta chết.

“Đi dạo phố một chút cũng không sao…” Giản Hành Chi biết tính tình Tần Uyển Uyển lười biếng, muốn lấy lòng nàng, dù gì Tịch Sơn nữ quân không luyện kiếm cũng chẳng sao, vì thế tiếp tục đưa Tần Uyển Uyển bậc thang: “Quay về rồi ta luyện với con.”

Tần Uyển Uyển ngạc nhiên, Giản Hành Chi lắc đầu: “Không quan trọng.”

“Sư phụ.” Tần Uyển Uyển bất lực: “Người đừng nghĩ tới chơi mãi thế.”

“Người chưa từng nghĩ vì sao lại tới nơi này ư?” Tần Uyển Uyển hỏi tiếp, Giản Hành Chi ngây người.

Nàng điềm tĩnh nhận lấy. Lau mặt xong, Giản Hành Chi nhanh nhẹn cầm lại đặt sang một bên, tinh mắt thấy Tần Uyển Uyển định đứng dậy, Giản Hành Chi bước lên vươn tay đến trước mặt nàng, hiểu chuyện đến mức khiến Tần Uyển Uyển kinh hãi.

Giản Hành Chi: “…”

Nhưng trận chung kết sắp tới, nàng không thể lơ là. Ngẫm nghĩ, nàng dỗ dành Giản Hành Chi: “Sư phụ, đợi xong trận chung kết, ta lại dẫn người đi chơi.”

Không ngờ có một ngày Giản Hành Chi lại cho nàng dạo phố?!

“Tốt lắm!”

Tần Uyển Uyển nêu ví dụ: “Kẻ hám tiền, cướp tiền của hắn; kẻ hám danh, hủy thanh danh hắn; kẻ vô tâm, khiến hắn thật lòng rồi nhẫn tâm vứt bỏ; hắn dám bẻ cánh ta, ta phải hủy cả thiên đường của hắn!”

“Sư phụ.” Tần Uyển Uyển bất lực: “Người đừng nghĩ tới chơi mãi thế.”

38 vừa nghe thấy lời Tần Uyển Uyển, xúc động reo: “Không hổ là Đại nữ chính của ta!”

【Vở kịch nhỏ 3】

Cùng lúc đó, 666 cũng rất vui mừng: “Chủ nhân, rốt cuộc người cũng phù hợp thiết lập nhân vật một lần!”

Đầu óc y xoay chuyển cực nhanh, Tần Uyển Uyển gọi: “Sư phụ?”

Cùng lúc đó, 666 cũng rất vui mừng: “Chủ nhân, rốt cuộc người cũng phù hợp thiết lập nhân vật một lần!”

“Hửm?”

Giản Hành Chi khổ không nói được, Tần Uyển Uyển lấy kiếm khỏi tay y, bước ra ngoài.

Y ngây ngốc nhìn Tần Uyển Uyển. Lúc này, nàng mới chợt nhớ, tò mò hỏi: “Sư phụ, người hỏi cái này làm gì?”

Tần Uyển Uyển tỏ vẻ kinh ngạc về độ nghĩ thoáng của Giản Hành Chi, bỗng dưng lại có sự khâm phục, quả đúng là kiếm tiên.

Giản Hành Chi theo sau lưng Tần Uyển Uyển, y thật sự muốn nói với Tần Uyển Uyển y đã biết hết rồi, nàng không cần ngụy trang nữa.

Nàng không khỏi tò mò: “Vậy sư phụ, đối với người mà nói, chuyện gì quan trọng?”

Dù cho Tịch Sơn nữ quân bị khóa tu vi đến tiểu thế giới này, tham gia một cuộc thi đấu kiếm ý dưới Hóa Thần có gì khó?

Giản Hành Chi nói dối: “Ta thật sự không biết con là Tịch Sơn nữ quân.”

“Nếu…” Giản Hành Chi nuốt nước bọt: “Con không giết được người này?”

Vì để bày cạm bẫy cho y, nàng phải chịu thiệt rồi.

“Tốt lắm!”

Nhưng tạm thời y không biết rốt cuộc Tần Uyển Uyển nghĩ gì, không dám tùy tiện mở miệng, sợ Tần Uyển Uyển kích động giết người diệt khẩu.

Nàng giơ tay đặt lên tay Giản Hành Chi, mượn lực y đứng dậy. Nàng không lên tiếng, mặc Giản Hành Chi đi theo làm tùy tùng phục vụ mình rửa mặt, lẳng lặng quan sát y biểu diễn, xem thử não chó của y lại đang trình diễn vở kịch gì.

Y đi theo Tần Uyển Uyển ra ngoài. Tần Uyển Uyển liếc nhìn y, ngẫm nghĩ, vẫn nói chính sự với y: “Tối qua ta bắt Yên Vô Song thẩm vấn, xác nhận một chuyện.”

Vở kịch nhỏ 1

“Hửm?”

Giản Hành Chi…

“Xuân Sinh là công pháp năm đó Lận Ngôn Chi biết. Khi ấy, Lận Ngôn Chi có một tỷ tỷ, chính là người phụ nữ chúng ta gặp được ở mười hai cửa sinh tử. Cái chết của Lận Ngôn Chi năm đó hẳn có ẩn tình, quan trọng nhất…” Tần Uyển Uyển dừng bước, quay đầu nhìn y: “Sư phụ, ta cảm thấy có khả năng Lận Ngôn Chi là kiếp trước của người.”

Giản Hành Chi thất kinh lập tức chạy trốn.

Giản Hành Chi nghe nói vậy, vẻ mặt điềm tĩnh: “Ờ.”

“Người không kinh ngạc sao?”

Đợi sau khi y đi, Tần Uyển Uyển suy nghĩ, móc túi Càn Khôn trong lòng ra, nhìn chằm chằm hồi lâu.

Giản Hành Chi nghe nói vậy, vẻ mặt điềm tĩnh: “Ờ.”

Tần Uyển Uyển ngạc nhiên, Giản Hành Chi lắc đầu: “Không quan trọng.”

“À.” Giản Hành Chi hoàn hồn: “Chuyện này không quan trọng. Dù thế nào đi nữa, nếu như có lý do, lý do ắt sẽ xuất hiện, đến lúc đó lại nói.”

Dù sao cũng đều là kiếp trước.

“Người không kinh ngạc sao?”

Dù cho Tịch Sơn nữ quân bị khóa tu vi đến tiểu thế giới này, tham gia một cuộc thi đấu kiếm ý dưới Hóa Thần có gì khó?

“Người chưa từng nghĩ vì sao lại tới nơi này ư?” Tần Uyển Uyển hỏi tiếp, Giản Hành Chi ngây người.

Y đột nhiên nhận ra nếu Lận Ngôn Chi là kiếp trước của mình, bản thân đến đây có nhân quả của chính mình. Vậy nghĩa là Tần Uyển Uyển vô cớ bị kéo vào, nàng không phải là người xấu.

Tần Uyển Uyển cho Giản Hành Chi xem cách làm canh thịt chó.

Đầu óc y xoay chuyển cực nhanh, Tần Uyển Uyển gọi: “Sư phụ?”

“À.” Giản Hành Chi hoàn hồn: “Chuyện này không quan trọng. Dù thế nào đi nữa, nếu như có lý do, lý do ắt sẽ xuất hiện, đến lúc đó lại nói.”

Tần Uyển Uyển tỏ vẻ kinh ngạc về độ nghĩ thoáng của Giản Hành Chi, bỗng dưng lại có sự khâm phục, quả đúng là kiếm tiên.

Giản Hành Chi: “Ba cách hợp lại làm một, trực tiếp giết.”

Nàng không khỏi tò mò: “Vậy sư phụ, đối với người mà nói, chuyện gì quan trọng?”

Nàng sửng sốt nhìn Giản Hành Chi, nhưng ngẫm nghĩ một hồi lại hiểu ra, có lẽ y muốn dạo phố.

Câu này hỏi khó Giản Hành Chi. Đối diện với sự sùng bái ẩn hiện trong mắt Tần Uyển Uyển, y theo bản năng thẳng sống lưng, nhưng sực nhớ Tần Uyển Uyển hỏi câu này có phải muốn thăm dò gì chăng.

Nghĩ tới nghĩ lui, y quyết định chuyển thủ thành công: “Vậy… vậy cái gì quan trọng đối với con?”

“Nhiều lắm.” Tần Uyển Uyển suy nghĩ: “Người nhà ta, cuộc sống của ta, còn có tôn nghiêm, danh dự, địa vị, thậm chí có thể tự do ăn cơm hay không. Ta cảm thấy tất cả đều quan trọng.”

Hại nàng đến nơi này, không thể đoàn tụ với cha mẹ, sống chật vật đáng thương, y còn giẫm lên mặt nàng…

Giản Hành Chi hiểu rồi. Dựa theo giải thích của Tần Uyển Uyển, y gần như phá huỷ hết tất cả những thứ đó.

Hại nàng đến nơi này, không thể đoàn tụ với cha mẹ, sống chật vật đáng thương, y còn giẫm lên mặt nàng…

Tần Uyển Uyển đáp dứt khoát, học theo khí phách của Giản Hành Chi: “Phải giết!”

Nghĩ tới nghĩ lui, y quyết định chuyển thủ thành công: “Vậy… vậy cái gì quan trọng đối với con?”

Giản Hành Chi hơi căng thẳng, y do dự, hỏi dò: “Vậy… nếu một ngày có người phá hủy hết những thứ này của con, con… con sẽ đối xử với y thế nào?”

666: “Nếu không phải cô ấy cầm lá bùa liền tâm mà là một người khác, sách lược này có thay đổi không?”

“Đương nhiên là kẻ thù.”

Nghe vậy, Tần Uyển Uyển không thể tưởng tượng nổi.

Tần Uyển Uyển đáp dứt khoát, học theo khí phách của Giản Hành Chi: “Phải giết!”

【Vở kịch nhỏ 2】

Nhưng tạm thời y không biết rốt cuộc Tần Uyển Uyển nghĩ gì, không dám tùy tiện mở miệng, sợ Tần Uyển Uyển kích động giết người diệt khẩu.

“Nếu…” Giản Hành Chi nuốt nước bọt: “Con không giết được người này?”

Giản Hành Chi khổ không nói được, Tần Uyển Uyển lấy kiếm khỏi tay y, bước ra ngoài.

“Vũ lực không thể thắng, đương nhiên phải dựa vào đầu óc.” Tần Uyển Uyển suy nghĩ dựa theo lời Giản Hành Chi: “Giết được thì giết, không giết được, vậy thì hắn quan tâm cái gì, ra tay từ cái đó.”

Cất túi Càn Khôn lại.

“Ví dụ như?” Giản Hành Chi tò mò.

Giản Hành Chi: “Có.”

Tổng kết: Chênh lệch chỉ số IQ.

Tần Uyển Uyển nêu ví dụ: “Kẻ hám tiền, cướp tiền của hắn; kẻ hám danh, hủy thanh danh hắn; kẻ vô tâm, khiến hắn thật lòng rồi nhẫn tâm vứt bỏ; hắn dám bẻ cánh ta, ta phải hủy cả thiên đường của hắn!”

【Vở kịch nhỏ 1】

Giản Hành Chi sững sờ.

Y ngây ngốc nhìn Tần Uyển Uyển. Lúc này, nàng mới chợt nhớ, tò mò hỏi: “Sư phụ, người hỏi cái này làm gì?”

“Không có gì.”

Giản Hành Chi: “Con sẽ báo thù người hại con thế nào?”

Giản Hành Chi cuống quít lắc đầu, sau đó giục nàng: “Không phải con đi luyện kiếm sao? Con đi trước đi, ta đi ăn chút gì đó.”

Bình tĩnh.

Dù sao cũng đều là kiếp trước.

Nói xong, Giản Hành Chi kiềm chế cảm xúc, cố gắng khiến mình bình tĩnh rời đi.

Đợi sau khi y đi, Tần Uyển Uyển suy nghĩ, móc túi Càn Khôn trong lòng ra, nhìn chằm chằm hồi lâu.

Giản Hành Chi biết rõ, mất: 33 chương.

Trong túi Càn Khôn có một lá bùa liền tâm.

Giản Hành Chi…

Giản Hành Chi hoảng hốt chạy trốn.

Tần Uyển Uyển suy nghĩ. Vừa nhớ tới Giản Hành Chi quanh co vòng vèo trộm đồ, lại hỏi nàng vấn đề như vậy, nghĩ đến khả năng kia, nàng không nhịn được vừa tức vừa buồn cười.

Nàng ngước mắt nhìn hướng Giản Hành Chi chạy trốn.

Cất túi Càn Khôn lại.

Xem nàng dọa chết y.

“Vũ lực không thể thắng, đương nhiên phải dựa vào đầu óc.” Tần Uyển Uyển suy nghĩ dựa theo lời Giản Hành Chi: “Giết được thì giết, không giết được, vậy thì hắn quan tâm cái gì, ra tay từ cái đó.”

666: “Có gì thay đổi?”

***

***

Nàng sửng sốt nhìn Giản Hành Chi, nhưng ngẫm nghĩ một hồi lại hiểu ra, có lẽ y muốn dạo phố.38 vừa nghe thấy lời Tần Uyển Uyển, xúc động reo: “Không hổ là Đại nữ chính của ta!”“Sư phụ.” Tần Uyển Uyển bất lực: “Người đừng nghĩ tới chơi mãi thế.”Vở kịch nhỏ 1“Nhiều lắm.” Tần Uyển Uyển suy nghĩ: “Người nhà ta, cuộc sống của ta, còn có tôn nghiêm, danh dự, địa vị, thậm chí có thể tự do ăn cơm hay không. Ta cảm thấy tất cả đều quan trọng.”

Tần Uyển Uyển nói dối: “Sư phụ, ta không phải Tịch Sơn nữ quân.”

Tần Uyển Uyển nói dối: “Sư phụ, ta không phải Tịch Sơn nữ quân.”

Giản Hành Chi biết rõ, mất: 33 chương.

Giản Hành Chi nói dối: “Ta thật sự không biết con là Tịch Sơn nữ quân.”

Nàng ngước mắt nhìn hướng Giản Hành Chi chạy trốn.

Tần Uyển Uyển biết rõ, mất: 1 chương.

Tổng kết: Chênh lệch chỉ số IQ.

666: “Hạ sách là gì?”

Y ngây ngốc nhìn Tần Uyển Uyển. Lúc này, nàng mới chợt nhớ, tò mò hỏi: “Sư phụ, người hỏi cái này làm gì?”Vở kịch nhỏ 3Nàng điềm tĩnh nhận lấy. Lau mặt xong, Giản Hành Chi nhanh nhẹn cầm lại đặt sang một bên, tinh mắt thấy Tần Uyển Uyển định đứng dậy, Giản Hành Chi bước lên vươn tay đến trước mặt nàng, hiểu chuyện đến mức khiến Tần Uyển Uyển kinh hãi.Giản Hành Chi: “Chết trong tay nàng.”Vở kịch nhỏ 2“Canh thịt chó là canh hầm từ thịt chó…”

Y đi theo Tần Uyển Uyển ra ngoài. Tần Uyển Uyển liếc nhìn y, ngẫm nghĩ, vẫn nói chính sự với y: “Tối qua ta bắt Yên Vô Song thẩm vấn, xác nhận một chuyện.”

Giản Hành Chi: “Con sẽ báo thù người hại con thế nào?”

Tần Uyển Uyển: “À, giết được thì giết, không giết được thì hành hạ hắn, khiến hắn yêu ta rồi vứt bỏ hắn!”

Giản Hành Chi thất kinh lập tức chạy trốn.

Phiên bản sủng vật:

“Không có gì.”

Tần Uyển Uyển: “À, giết được thì giết, không giết được thì hành hạ hắn, khiến hắn yêu ta rồi vứt bỏ hắn!”

Tần Uyển Uyển cho Giản Hành Chi xem cách làm canh thịt chó.

“Canh thịt chó là canh hầm từ thịt chó…”

Giản Hành Chi hoảng hốt chạy trốn.

Tần Uyển Uyển cho Giản Hành Chi xem cách làm canh thịt chó.Hại nàng đến nơi này, không thể đoàn tụ với cha mẹ, sống chật vật đáng thương, y còn giẫm lên mặt nàng…Nàng ngước mắt nhìn hướng Giản Hành Chi chạy trốn.Vở kịch nhỏ 3“Xuân Sinh là công pháp năm đó Lận Ngôn Chi biết. Khi ấy, Lận Ngôn Chi có một tỷ tỷ, chính là người phụ nữ chúng ta gặp được ở mười hai cửa sinh tử. Cái chết của Lận Ngôn Chi năm đó hẳn có ẩn tình, quan trọng nhất…” Tần Uyển Uyển dừng bước, quay đầu nhìn y: “Sư phụ, ta cảm thấy có khả năng Lận Ngôn Chi là kiếp trước của người.”

Phiên bản sủng vật:

666: “Hạ sách là gì?”

Tần Uyển Uyển biết rõ, mất: 1 chương.

Tần Uyển Uyển suy nghĩ. Vừa nhớ tới Giản Hành Chi quanh co vòng vèo trộm đồ, lại hỏi nàng vấn đề như vậy, nghĩ đến khả năng kia, nàng không nhịn được vừa tức vừa buồn cười.

Giản Hành Chi: “Chết trong tay nàng.”

666: “Nếu không phải cô ấy cầm lá bùa liền tâm mà là một người khác, sách lược này có thay đổi không?”

Giản Hành Chi: “Có.”

666: “Có gì thay đổi?”

Giản Hành Chi: “Ba cách hợp lại làm một, trực tiếp giết.”

Giản Hành Chi: Cái ta sợ không phải là chết, cái ta sợ là Tần Uyển Uyển muốn ta chết.

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

7 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Đúng là trong mắt tình nhân hóa Tây Thi mà.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Sao anh không nghĩ thử xem bữa giờ chị có xài bùa liền tâm đâu mà anh lo quá.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Móa mới một chương mà lộ mất tiêu, cái anh này ngốc thiệt chứ chời ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Vở kịch nhỏ thường hài hài mà tự nhiên anh nói câu cuối nghe hơi đau lòng luôn á.

tranngocmai0912
tranngocmai0912
2 Năm Cách đây

Iq nữ chính cao quá trời đất, thế này thì thôi rồi nhé anh Giản!
Anh cứ chịu cảnh bị chị dọa đi

Phieu
Phieu
2 Năm Cách đây

Trời ơi ảnh ngốc mà moe kinh khủng khiếp, đọc mà cười khùng ???

Pumpkin Pie
Pumpkin Pie
2 Năm Cách đây

Nên cảm thán Uyển Uyển quá thông minh hay chó Giản diễn kịch như tệ hại đây ta. Uyển Uyển là nhấttt, hù chết hắnnn

7
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!