Chương 101
Nhìn này, thằng nhãi
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Tại thần điện Nữ Thần Được Mùa, hai vị thần linh màu tóc một bạc một đỏ ngồi ngay ngắn trên ghế được bện bằng dây leo dưới tàn cây, đặt hai tay trên đầu gối, giống như hai học sinh tiểu học bị giáo viên chủ nhiệm răn dạy.
Thần Chiến Tranh rất mất mặt, ngài vừa nói với Giới thần linh cấp cao chưa bao giờ thù dai, Nữ Thần Được Mùa đã chôn ngài xuống đất. Đúng là thần linh cổ xưa cùng thời với thần tối cao, thực lực mạnh đáng sợ.
Trong thần điện chỉ có ba thần linh bọn họ. Nữ Thần Được Mùa bảo bọn họ ngồi ở đây, sau đó loay hoay với cây trồng của mình.
Giới vừa định mở miệng,ấNữ Thần ĐượcợMùa đã xáchɩmột giỏ trái[cây đỏ trởữvề.
Giỏ trái câyíđặt trước mặtḽngài: “Đây làịyểm quả cóḹthể tăng cườngỹthần lực tíchýtrữ, là thứĩngon cướp từĩchỗ Thần ÁnhISáng đấy.”
ThầnỷChiến Tranh khôngļkhách sáo vươnítay ra.
Một câyẽcào giáng từợtrên trời xuống,jnếu không phảiỉngài nhanh thìôtay đã bịḽđâm thủng tại¸chỗ.
Nữ Thần ĐượcÍMùa nhìn sangễThần Chiến Tranh:ĺ“Thứ này choăngươi ăn sao?”Í
Thần Chiến Tranhêkhông ngờ NữìThần Được Mùa}nhỏ nhen đếnáthế, bèn đềĩcập đến chínhìsự.
Nữ Thần ĐượcɪMùa nghe xong,ýsuy nghĩ chốcùlát: “Thần thuậtľthần tối caoễsử dụng sao,įđúng là taơcó biết.”
Khóeấmắt Thần ChiếnặTranh giần giật,}nhìn Giới bịfnhét trái câyívào mồm liênItục, mở miệng{can ngăn: “…Yịsắp bị nghẹnõchết rồi.”
Tâmἱtrạng Nữ ThầnỉĐược Mùa rấtftốt: “Mặc dùıcòn nhỏ nhưng:dù gì cũngỉlà thần linh,ưkhông chết được.”í
Giới nuốt đồỏăn trong miệngảxuống, mở miệng:í“Xin…”
Nữ ThầnἲĐược Mùa lạiἳnhét thêm mộtЇquả: “Người lớnḷnói chuyện, conữnít đừng xenĮvào.”
Bà nhìnèsang Thần ChiếnìTranh: “Vì saoıngươi lại giúpàcậu ta?”
ThầnḹChiến Tranh thuậtửlại toàn bộósự việc màἰmình biết lầnệnữa.
Giới là thầnĪlinh mà ThầnòBóng Tối mangụvề từ mộtầthế giới nhỏọnào đó, raɩđời từ dụcἷvọng của loàiỷngười, là thầnínhân tạo vẫnìluôn được ThầniBóng Tối thươngụyêu. Vì đểờngưng tụ Thầnɩcách thoát khỏiôđịa vị thầnènhân tạo cấpĨthấp, Giới sửĩdụng phương thứcđtu luyện màɩThần Bóng Tốiứđưa cho, nhưng]phương thức nàyẫcó vấn đề.
Khôngỹbiết tại sao}thần bộc bên‹người Giới đượcÏThần Bóng Tốiỏban cho từàrất lâu trướcèđây đã bắtìđầu châm ngòiɩly gián giữaẳGiới và mình.{Theo cách thứcỉtu luyện củaửGiới, nếu cuốiỉcùng ngưng tụÍđược Thần cách,úGiới sẽ trởàthành kẻ địchỡcủa phần lớnἷcác thần linhỉcó Thần cách.
Thầnậcách mà Giớiẫtu luyện baoửtrùm phạm viủquá lớn, kháiĨniệm gần nhưÎtương đương vớiằThần Bóng Tốiỡvà Thần Ánh}Sáng.
Thần Chiến Tranh³nhấn mạnh: “Ngàióở trong thầnìđiện quá lâu,õkhông biết lờiõđồn bên ngoài.ịLời đồn nóiɨrằng Giới cóịthể giết chếtếthần linh, nhưngľhình như đâyịkhông phải lờiịđồn, đây làithiên phú điÎkèm của y.”I
Giới nhìn chămầchú Thần ChiếnâTranh, tên khốnữnày đúng làậhiểu ngài thật.
NữễThần Được Mùaĩnhư suy nghĩỏgì đó, bàổlui về sauỡmột bước, quanisát từ trênḽxuống dưới thầnjlinh mà bàócho rằng nhỏýtuổi.
“Theo ta đượcôbiết, Thần MẫuЇsáng thế chỉÍban loại thiênịphú đi kèmẵnày cho mộtỵthần linh. Yớvà hai vịîthần tối caoảkia đều làừđứa con màɩThần Mẫu mangḹthai trong bụng,ơcó điều sauékhi ra đời,ỷy rơi vàoĩngủ say, chỉÍkhi…”
“Chỉ khiἵthế giới bắtḽđầu hủy diệtíbởi vì thầnỉlinh mất tướcách, y mới¸thức tỉnh.”
NữễThần Được Mùaıtrầm ngâm chốcɩlát: “Cậu taĩchưa phục hồiốsao? Thảo nàoîngươi muốn giúp)đỡ cậu ta,ỉnếu quả thậtắlà y, ngươiẽhẳn là kẻɨđứng đầu danhợsách thanh trừng.”ị
Thần Chiến Tranhạchẳng tỏ rõẻý kiến.
Nữ ThầnĩĐược Mùa nóiờtiếp: “Đúng làļhành vi củaớThần Ánh Sángầvà Thần BóngἷTối gần trămínăm nay càngđngày càng tráiývới ước nguyệnỵban đầu củaếThần Mẫu sángļthế, hẳn bọníhọ còn bịɩthanh trừng trướcồcả ngươi.”
Nhắcịđến hai vịừthần tối cao,ốgiọng điệu Nữ]Thần Được Mùaľkhông hề cóɪsự tôn kính¸như những thầnìlinh khác.
Giới cũngἱbiết Thần ChiếnửTranh không thểḹnào đột nhiênútốt bụng, nhưngingài không nghĩįra nguyên nhân.
Ngài³đã từng ngheãchuyện người quétừđường mà bọnăhọ nói từưThần Hải Vuầ.
Người đó ởĺtrong người ngàiἵchưa thức tỉnhầsao?
Hoặc nói yḹcũng chính làãngài?
Giới lên tiếng:ở“Chuyện mà haiếngười nói chỉợcó thể chờẩta hồi phụcủký ức mớiáđưa ra đáp[án được.”
NữểThần Được Mùaìnhếch khóe môiíhơi trễ, nói:ị“Cứ tưởng là³thần linh nhỏãtuổi, không ngờľlại là lãoởgià khọm cònẳgià hơn cảỉta… Ta cóỵthể giúp đỡ,Ïnhưng được lợiỉích gì?”
“Giúpfđỡ một vịẩthần chưa thức¹tỉnh mà đãἷbị thần tốiἶcao nhìn chằmÍchặp, cái giáìphải trả khôngậnhỏ.”
Giới nhậnôđược ám hiệuãbằng mắt của}Thần Chiến Tranh,ɨngậm miệng khôngễnói.
Thần Chiến Tranhỉchỉ ngón tayỵlên trên.
“Ngài vẫnĨluôn quán triệtfý nguyện củaἵThần Mẫu đểîquản lý tấtìcả thế giới]nhỏ, không ngạiểphân chia đặcõtính Thần cáchấcủa mình đểļnâng đỡ nhữngềthần linh khác,ửcòn ai kếẽnhiệm tốt hơn(ngài?”
Giới khẽổgật đầu.
Mắt NữìThần Được Mùaĺánh lên ýìcười, ẩn chứa‹ý tứ sâuìxa.
…
Đầu tháng mườiỡhai, cách nămýmới chỉ cònïmột tháng.
Đáng lýẫđây phải làĩgiai đoạn chạyĭnước rút hoànĨthành kế hoạchợthường niên, nhưng{rất nhiều người°lại ôm lòngữhoang mang sợ³hãi sống quaἰngày.
Thế giới đangïở biến thànhýthế giới tậníthế, nhưng ngoạiítrừ người chơiḷChúa cứu thếĨthì chẳng có¹cách nào nóiìcho những ngườiἳkhác biết.
Bất kỳįchuyện nào liêníquan đến ChúaÎcứu thế, ngườiịkhông liên quanậnghe thấy đềuõbày vẻ mặt²ngu ngơ “BạnĬđang nói gì”ḻ.
Không có cách(nào thông báoýcho nhà nước,ĩkhông thể kêuἰgọi mọi ngườiįđoàn kết, chỉứcó thể dựa³vào người chơiịChúa cứu thếèít ỏi.
Nhân tốïtận thế làỉgì?
Thế giới liênľquan đến nơi,mình sống, ngườiẫchơi hoàn toànЇchẳng muốn làmẳChúa cứu thế.
Cùngỉngày một thángïmười hai, VânἱThiển nhận đượcỉnhiệm vụ mớiảcủa Chúa cứu{thế. Cô cảmèthấy mình cònữchưa tỉnh, vẫnḽđang trong mơ.
Văn‹Tư Thành gọi°điện tới, haiịngười không khỏiỹbàng hoàng thừaɩnhận sự thậtìthế giới tậnủthế rồi.
Bang hội(người chơi HảiậThành rơi vàoạhỗn loạn, choịdù Bùi HướngíNhu cố gắngựduy trì trậtằtự, người chơiἷvẫn ầm ĩẹkhông yên.
Bùi Hướng Nhu hét lớn:
Thấy trùng quái vật bất ngờ tấn công Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu, adrenalin của Văn Tư Thành tăng vọt, bộc phát sức mạnh kinh người.
“Hiện giờ chúng ta chỉ có một mạng, không phải chỉ cần trừ tiền là có mạng mới như trước đây!”
“Thời điểm càng cấp bách, lòng càng phải bình tĩnh!
Văn Tư Thành: “Anh trai cô đâu?”
“Tôi cũng không thể tin tận thế đến rồi.” Bùi Hướng Nhu dụi mắt: “Nhưng sự thật là như vậy, cho dù không thể nào chấp nhận thì cũng phải đối mặt. Tôi là Hội trưởng, phải dẫn dắt mọi người, không thể tỏ ra sợ hãi.”
“Nhiệm vụ lần này giống với thế giới tận thế mọi lần, chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực tìm ra nhân tố tận thế là được.”
Trùng quái vật bị anh thu hút sự chú ý, chậm chạp xoay người, mắt kép vô cơ lạnh băng nhìn chòng chọc vào anh.
Chân trước của trùng quái vật lúc lắc, giống như ăn mừng vì bao vây con mồi thành công, có thể từ từ thưởng thức.
“Không giống! Lần này hoàn toàn không giống!”
Thể lực Bùi Hướng Nhu không tốt như Vân Thiển rèn luyện mỗi ngày, chân cô lảo đảo, nếu không phải Vân Thiển lôi kéo thì đã suýt ngã vào khe nứt.
Trong balo không gian người chơi đặt vài thứ, của Bùi Hướng Nhu là vũ khí thần linh đặc tính công kích, sử dụng sẽ mất vài cái mạng.
“Hiện giờ chúng ta chỉ có một mạng, không phải chỉ cần trừ tiền là có mạng mới như trước đây!”
…
Lúc Vân Thiển và Văn Tư Thành đến Bang hội người chơi, trong sảnh đã vô cùng huyên náo, có tiếng gào thét khóc lóc, có tiếng đánh đập mắng chửi, có cả tuyệt vọng thất thần.
“Một mạng thì thế nào, nghĩ theo hướng tích cực, nếu đã có chỉ số sinh mạng thì có nghĩa là có thể tìm cách hồi máu. Cách thức hồi máu trong thế giới tận thế còn ít sao?”
Hai người đưa mắt nhìn nhau, tình hình tệ hơn bọn họ nghĩ.
Bùi Hướng Nhu: “Anh ấy đi đón ba mẹ rồi, muốn tìm một nơi an toàn cho bọn họ.”
Lúc Vân Thiển và Văn Tư Thành đến Bang hội người chơi, trong sảnh đã vô cùng huyên náo, có tiếng gào thét khóc lóc, có tiếng đánh đập mắng chửi, có cả tuyệt vọng thất thần.
“Đoàng ——”
“Không giống! Lần này hoàn toàn không giống!”
“Chúng ta là gì, là người chơi từng tham gia Chúa cứu thế. Chúng ta có được kinh nghiệm cứu giúp thế giới tận thế phong phú —— chỉ cần trước khi tận thế đến, tìm được nhân tố tận thế thật sự là có thể giải quyết vấn đề!”
Bùi Hướng Nhu cởi áo khoác xuống, đạp lên mặt bàn, tay cầm loa đặt trên đầu gối.
Tiếng súng vang lên khiến tất cả mọi người yên lặng, súng trong tay Bùi Hướng Nhu bốc khói. Đó là súng phát hiệu lệnh lúc chạy bộ.
Bùi Hướng Nhu cởi áo khoác xuống, đạp lên mặt bàn, tay cầm loa đặt trên đầu gối.
Nhóm người mở kho Bang hội người chơi, phân phát vũ khí thần linh. Việc sử dụng vũ khí này phải vô cùng cẩn thận, vì vũ khí sẽ tiêu hao sinh lực. Bang hội người chơi Hải Thành liên kết với Bang hội người chơi những tỉnh thành khác, người chơi thần chọn cầu nguyện hỏi ý thần linh, khởi động tính tự giác đi tìm thứ có thể là nhân tố tận thế…
“Tất cả bĩnh tĩnh lại cho tôi! Từng trải qua nhiều thế giới tận thế, mọi người còn không biết hoảng loạn không giải quyết được bất cứ vấn đề nào sao?”
Đúng là cô vẫn chưa kịp chuyển đổi tư duy sang thế giới tận thế.
“Hiện tại chúng ta là người duy nhất biết chuyện, lẽ nào mọi người muốn nhìn thế giới chúng ta cận kề hủy diệt?”
Sức lực Bùi Hướng Nhu đã khôi phục không ít, cô rót ly nước từ bình giữ nhiệt uống: “Tôi hiểu cảm giác lo lắng cho người nhà, cô nên về Thủ đô.”
Ghế dài đập lên người quái vật vỡ thành từng mảnh. Văn Tư Thành cảm thấy may mắn vì mỗi ngày chạy theo Vân Thiển tập thể dục buổi sáng, thể chất không đến mức y hệt trạch nam.
“Tất cả bĩnh tĩnh lại cho tôi! Từng trải qua nhiều thế giới tận thế, mọi người còn không biết hoảng loạn không giải quyết được bất cứ vấn đề nào sao?”
“Một mạng thì thế nào, nghĩ theo hướng tích cực, nếu đã có chỉ số sinh mạng thì có nghĩa là có thể tìm cách hồi máu. Cách thức hồi máu trong thế giới tận thế còn ít sao?”
Hai người đưa mắt nhìn nhau, tình hình tệ hơn bọn họ nghĩ.
“Chúng ta là gì, là người chơi từng tham gia Chúa cứu thế. Chúng ta có được kinh nghiệm cứu giúp thế giới tận thế phong phú —— chỉ cần trước khi tận thế đến, tìm được nhân tố tận thế thật sự là có thể giải quyết vấn đề!”
Văn Tư Thành biết đại khái Vân Thiển định nói gì. Vốn dĩ bọn họ cũng không cảm thấy gì, nhưng nhìn dáng vẻ yếu đuối lúc nãy của Bùi Hướng Nhu, đúng là hơi không đành lòng.
Cảm xúc hoảng loạn của người chơi dần được Bùi Hướng Nhu trấn an, bọn họ nghiêm túc nghe cô vạch ra kế hoạch tiếp theo ——
Tay Vân Thiển kéo mạnh, Bùi Hướng Nhu ngã trên người cô. Trùng quái vật lại bới tung đất lần nữa.
Nhóm người mở kho Bang hội người chơi, phân phát vũ khí thần linh. Việc sử dụng vũ khí này phải vô cùng cẩn thận, vì vũ khí sẽ tiêu hao sinh lực. Bang hội người chơi Hải Thành liên kết với Bang hội người chơi những tỉnh thành khác, người chơi thần chọn cầu nguyện hỏi ý thần linh, khởi động tính tự giác đi tìm thứ có thể là nhân tố tận thế…
Bùi Hướng Nhu hơi khựng lại, cười nói: “Thì ra cô lo lắng chuyện này. Không sao, trong danh sách Bang hội người chơi còn rất nhiều người ngoại lai đăng ký, chẳng qua tính tình bọn họ không tốt như vậy…”
Người chơi tỏa đi khắp nơi, vẻ mặt đã trở nên kiên định hơn.
Bề ngoài nó giống như bọ hung sừng chữ Y, vỏ côn trùng đen kịt, sừng to trên đầu đâm thẳng về phía Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu, mặt đất đùn lên một mảng.
Cánh cửa nhà thờ cứ điểm Bang hội người chơi đóng lại, trong sảnh chỉ còn lại Vân Thiển, Văn Tư Thành và Bùi Hướng Nhu vừa diễn thuyết xong.
Vân Thiển cũng ôm lại cô. Cô tiếp xúc với Bùi Hướng Nhu không nhiều, nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc cô tán thưởng cô ấy.
Cô ôm chặt Vân Thiển: “Cảm ơn.”
Vân Thiển và Văn Tư Thành bước tới: “Đại tiểu thư, bên cô có thể liên hệ… Cô sao thế?!”
Bọn họ còn chưa đi tới, Bùi Hướng Nhu bất chợt ngồi bệt xuống đất, yếu ớt nhìn hai người: “Ban nãy đều là gắng gượng, bây giờ chân nhũn đứng không nổi, hai người có thể kéo tôi lên không?”
Đất rung núi chuyển, mặt đất chợt tách ra một khe nứt giữa ba người. Một con trùng quái vật to lớn hơn cả con người chui từ lòng đất lên!
Vân Thiển vươn tay đỡ Bùi Hướng Nhu dậy, phát hiện lưng áo len của cô ướt đẫm.
Tiếng súng vang lên khiến tất cả mọi người yên lặng, súng trong tay Bùi Hướng Nhu bốc khói. Đó là súng phát hiệu lệnh lúc chạy bộ.
“Khổ cho cô rồi.”
Bùi Hướng Nhu hét lớn:
“Tôi cũng không thể tin tận thế đến rồi.” Bùi Hướng Nhu dụi mắt: “Nhưng sự thật là như vậy, cho dù không thể nào chấp nhận thì cũng phải đối mặt. Tôi là Hội trưởng, phải dẫn dắt mọi người, không thể tỏ ra sợ hãi.”
Người chơi tỏa đi khắp nơi, vẻ mặt đã trở nên kiên định hơn.
Văn Tư Thành: “Anh trai cô đâu?”
Văn Tư Thành ôm bụng vui vẻ nói: “Đây chính là thanh xuân.”
“Thời điểm càng cấp bách, lòng càng phải bình tĩnh!
Bùi Hướng Nhu: “Anh ấy đi đón ba mẹ rồi, muốn tìm một nơi an toàn cho bọn họ.”
Vân Thiển cũng nghĩ đến ngài đồng chí Vân, chần chờ hôi lâu mới nói: “Tôi không phải người Hải Thành, ba tôi vẫn còn ở Thủ đô.”
Hai chân Văn Tư Thành run như cầy sấy, quát to!
Sức lực Bùi Hướng Nhu đã khôi phục không ít, cô rót ly nước từ bình giữ nhiệt uống: “Tôi hiểu cảm giác lo lắng cho người nhà, cô nên về Thủ đô.”
Vân Thiển vươn tay đỡ Bùi Hướng Nhu dậy, phát hiện lưng áo len của cô ướt đẫm.
Văn Tư Thành biết đại khái Vân Thiển định nói gì. Vốn dĩ bọn họ cũng không cảm thấy gì, nhưng nhìn dáng vẻ yếu đuối lúc nãy của Bùi Hướng Nhu, đúng là hơi không đành lòng.
Biết thế lúc ra cửa hôm nay Ô Tề Hải muốn đi cùng, cô nên cho cậu theo mới đúng…
Vân Thiển nói: “Xác suất cao nhóm Tống Hành Chỉ sẽ đi theo tôi.”
Vân Thiển nói: “Xác suất cao nhóm Tống Hành Chỉ sẽ đi theo tôi.”
Bùi Hướng Nhu hơi khựng lại, cười nói: “Thì ra cô lo lắng chuyện này. Không sao, trong danh sách Bang hội người chơi còn rất nhiều người ngoại lai đăng ký, chẳng qua tính tình bọn họ không tốt như vậy…”
“Khổ cho cô rồi.”
Cô ôm chặt Vân Thiển: “Cảm ơn.”
Vân Thiển cũng ôm lại cô. Cô tiếp xúc với Bùi Hướng Nhu không nhiều, nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc cô tán thưởng cô ấy.
Anh rút băng ghế dài bên cạnh, ném mạnh vào trùng quái vật.
Văn Tư Thành ôm bụng vui vẻ nói: “Đây chính là thanh xuân.”
Đất rung núi chuyển, mặt đất chợt tách ra một khe nứt giữa ba người. Một con trùng quái vật to lớn hơn cả con người chui từ lòng đất lên!
Nó giống như xe ủi đất, từng lớp gạch xi măng bung lên, Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu lui về sau nhiều lần, bị dồn vào góc chết không thể lùi nữa.
Bề ngoài nó giống như bọ hung sừng chữ Y, vỏ côn trùng đen kịt, sừng to trên đầu đâm thẳng về phía Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu, mặt đất đùn lên một mảng.
Thể lực Bùi Hướng Nhu không tốt như Vân Thiển rèn luyện mỗi ngày, chân cô lảo đảo, nếu không phải Vân Thiển lôi kéo thì đã suýt ngã vào khe nứt.
Tay Vân Thiển kéo mạnh, Bùi Hướng Nhu ngã trên người cô. Trùng quái vật lại bới tung đất lần nữa.
Nó giống như xe ủi đất, từng lớp gạch xi măng bung lên, Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu lui về sau nhiều lần, bị dồn vào góc chết không thể lùi nữa.
Túi ngủ có thể chứa đủ hai người cô và Bùi Hướng Nhu.
Chân trước của trùng quái vật lúc lắc, giống như ăn mừng vì bao vây con mồi thành công, có thể từ từ thưởng thức.
Cánh cửa nhà thờ cứ điểm Bang hội người chơi đóng lại, trong sảnh chỉ còn lại Vân Thiển, Văn Tư Thành và Bùi Hướng Nhu vừa diễn thuyết xong.
Trên người Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu không mang vũ khí, súng tín hiệu cũng chẳng thể tấn công đối phương.
Trong balo không gian người chơi đặt vài thứ, của Bùi Hướng Nhu là vũ khí thần linh đặc tính công kích, sử dụng sẽ mất vài cái mạng.
Của Vân Thiển là một túi ngủ, mặc dù tiêu hao chỉ số sinh mạng nhưng cũng sẽ không bị trừ quá nhiều, có điều đây chỉ là tránh né nhất thời.
Túi ngủ có thể chứa đủ hai người cô và Bùi Hướng Nhu.
Biết thế lúc ra cửa hôm nay Ô Tề Hải muốn đi cùng, cô nên cho cậu theo mới đúng…
Đúng là cô vẫn chưa kịp chuyển đổi tư duy sang thế giới tận thế.
Vân Thiển lấy túi ngủ ra, trùng quái vật giẫm một chân xuống mặt đất, nhắm về hai người.
Nhưng giẫm được nửa đường, động tác của nó chợt khựng lại, quay đầu.
…
Trên người Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu không mang vũ khí, súng tín hiệu cũng chẳng thể tấn công đối phương.
Thấy trùng quái vật bất ngờ tấn công Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu, adrenalin của Văn Tư Thành tăng vọt, bộc phát sức mạnh kinh người.
Anh rút băng ghế dài bên cạnh, ném mạnh vào trùng quái vật.
Bọn họ còn chưa đi tới, Bùi Hướng Nhu bất chợt ngồi bệt xuống đất, yếu ớt nhìn hai người: “Ban nãy đều là gắng gượng, bây giờ chân nhũn đứng không nổi, hai người có thể kéo tôi lên không?”
Ghế dài đập lên người quái vật vỡ thành từng mảnh. Văn Tư Thành cảm thấy may mắn vì mỗi ngày chạy theo Vân Thiển tập thể dục buổi sáng, thể chất không đến mức y hệt trạch nam.
Cảm xúc hoảng loạn của người chơi dần được Bùi Hướng Nhu trấn an, bọn họ nghiêm túc nghe cô vạch ra kế hoạch tiếp theo ——
Trùng quái vật bị anh thu hút sự chú ý, chậm chạp xoay người, mắt kép vô cơ lạnh băng nhìn chòng chọc vào anh.
“Nhiệm vụ lần này giống với thế giới tận thế mọi lần, chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực tìm ra nhân tố tận thế là được.”
“Đoàng ——”
Hai chân Văn Tư Thành run như cầy sấy, quát to!
“Nhìn… Nhìn tao này, thằng nhãi!”
Văn Tư Thành xứng đáng làm bạn tri kỷ . Nhiệt tình, hào sảng , sẵn sàng hi sinh vì bạn bè. Kết anh Thành quá?
cũng muốn có một người bạn như Văn Tư Thành trong đời, phóng khoáng và hết lòng vì bạn bè
Văn Tư Thành đừng có chuyện gì nhe.
Văn heo đúng kiểu người bạn ai cũng muốn có ấy, tính tình hào sảng, nhiệt tình, không tính toán, hết lòng vì bạn bè, đã thế còn vô cùng hợp cạ nữa ???