Cá muối cứu thế – Chương 101

Chương 101

Nhìn này, thằng nhãi

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Tại thần điện Nữ Thần Được Mùa, hai vị thần linh màu tóc một bạc một đỏ ngồi ngay ngắn trên ghế được bện bằng dây leo dưới tàn cây, đặt hai tay trên đầu gối, giống như hai học sinh tiểu học bị giáo viên chủ nhiệm răn dạy.

Thần Chiến Tranh rất mất mặt, ngài vừa nói với Giới thần linh cấp cao chưa bao giờ thù dai, Nữ Thần Được Mùa đã chôn ngài xuống đất. Đúng là thần linh cổ xưa cùng thời với thần tối cao, thực lực mạnh đáng sợ.

Trong thần điện chỉ có ba thần linh bọn họ. Nữ Thần Được Mùa bảo bọn họ ngồi ở đây, sau đó loay hoay với cây trồng của mình.

Gii va đnh m ming,N Thn ĐưcMùa đã xáchɩmt gi trái[cây đ trv.

Gi trái câyíđt trưc mtngài: “Đây làym qu cóth tăng cưngthn lc tíchýtr, là thĩngon cưp tĩch Thn ÁnhISáng đy.”

ThnChiến Tranh khôngļkhách sáo vươnítay ra.

Mt câycào giáng ttrên tri xung,jnếu không phingài nhanh thìôtay đã bđâm thng ti¸ch.

N Thn ĐưcÍMùa nhìn sangThn Chiến Tranh:ĺTh này choăngươi ăn sao?”Í

Thn Chiến Tranhêkhông ng NìThn Đưc Mùa}nh nhen đếnáthế, bèn đĩcp đến chínhìs.

N Thn ĐưcɪMùa nghe xong,ýsuy nghĩ chcùlát: “Thn thutľthn ti caos dng sao,įđúng là taơcó biết.”

Khóemt Thn ChiếnTranh gin git,}nhìn Gii bfnhét trái câyívào mm liênItc, m ming{can ngăn: “…Ysp b nghnõchết ri.”

Tâmtrng N ThnĐưc Mùa rtftt: “Mc dùıcòn nh nhưng:dù gì cũnglà thn linh,ưkhông chết đưc.”í

Gii nut đăn trong mingxung, m ming:í“Xin…

N ThnĐưc Mùa linhét thêm mtЇqu: “Ngưi lnnói chuyn, connít đng xenĮvào.”

Bà nhìnèsang Thn ChiếnìTranh: “Vì saoıngươi li giúpàcu ta?”

ThnChiến Tranh thutli toàn bós vic màmình biết lnna.

Gii là thnĪlinh mà ThnòBóng Ti mangv t mtthế gii nhnào đó, raɩđi t dcvng ca loàingưi, là thnínhân to vnìluôn đưc ThniBóng Ti thươngyêu. Vì đngưng t Thnɩcách thoát khiôđa v thnènhân to cpĨthp, Gii sĩdng phương thcđtu luyn màɩThn Bóng Tiđưa cho, nhưng]phương thc nàycó vn đ.

Khôngbiết ti sao}thn bc bênngưi Gii đưcÏThn Bóng Tiban cho tàrt lâu trưcèđây đã btìđu châm ngòiɩly gián giaGii và mình.{Theo cách thctu luyn caGii, nếu cuicùng ngưng tÍđưc Thn cách,úGii s tràthành k đchca phn lncác thn linhcó Thn cách.

Thncách mà Giitu luyn baotrùm phm viquá ln, kháiĨnim gn nhưÎtương đương viThn Bóng Tivà Thn Ánh}Sáng.

Thn Chiến Tranh³nhn mnh: “Ngàió trong thnìđin quá lâu,õkhông biết liõđn bên ngoài.Li đn nóiɨrng Gii cóth giết chếtếthn linh, nhưngľhình như đâykhông phi liđn, đây làithiên phú điÎkèm ca y.”I

Gii nhìn chămchú Thn ChiếnâTranh, tên khnnày đúng làhiu ngài tht.

NThn Đưc Mùaĩnhư suy nghĩgì đó, bàlui v saumt bưc, quanisát t trênxung dưi thnjlinh mà bàócho rng nhýtui.

Theo ta đưcôbiết, Thn MuЇsáng thế chÍban loi thiênphú đi kèmnày cho mtthn linh. Yvà hai vîthn ti caokia đu làđa con màɩThn Mu mangthai trong bng,ơcó điu sauékhi ra đi,y rơi vàoĩng say, chÍkhi…

Ch khithế gii btđu hy ditíbi vì thnlinh mt tưcách, y mi¸thc tnh.”

NThn Đưc Mùaıtrm ngâm chcɩlát: “Cu taĩchưa phc hisao? Tho nàoîngươi mun giúp)đ cu ta,nếu qu thtlà y, ngươihn là kɨđng đu danhsách thanh trng.”

Thn Chiến Tranhchng t rõý kiến.

N ThnĩĐưc Mùa nóitiếp: “Đúng làļhành vi caThn Ánh Sángvà Thn BóngTi gn trămínăm nay càngđngày càng tráiývi ưc nguynban đu caếThn Mu sángļthế, hn bníh còn bɩthanh trng trưcc ngươi.”

Nhcđến hai vthn ti cao,ging điu N]Thn Đưc Mùaľkhông h cóɪs tôn kính¸như nhng thnìlinh khác.

Gii cũngbiết Thn ChiếnTranh không thnào đt nhiênútt bng, nhưngingài không nghĩįra nguyên nhân.

Ngài³đã tng ngheãchuyn ngưi quétđưng mà bnăh nói tưThn Hi Vu.

Ngưi đó ĺtrong ngưi ngàichưa thc tnhsao?

Hoc nói ycũng chính làãngài?

Gii lên tiếng:Chuyn mà haiếngưi nói chcó th chta hi phcký c miáđưa ra đáp[án đưc.”

NThn Đưc Mùaìnhếch khóe môiíhơi tr, nói:“C tưng là³thn linh nhãtui, không ngľli là lãogià khm còngià hơn cta… Ta cóth giúp đ,Ïnhưng đưc liích gì?”

“Giúpfđ mt vthn chưa thc¹tnh mà đãb thn ticao nhìn chmÍchp, cái giáìphi tr khôngnh.”

Gii nhnôđưc ám hiuãbng mt ca}Thn Chiến Tranh,ɨngm ming khôngnói.

Thn Chiến Tranhch ngón taylên trên.

“Ngài vnĨluôn quán tritfý nguyn caThn Mu đîqun lý ttìc thế gii]nh, không ngiphân chia đcõtính Thn cáchca mình đļnâng đ nhngthn linh khác,còn ai kếnhim tt hơn(ngài?”

Gii khgt đu.

Mt NìThn Đưc Mùaĺánh lên ýìcưi, n chaý t sâuìxa.

Đu tháng mưihai, cách nămými ch cònïmt tháng.

Đáng lýđây phi làĩgiai đon chyĭnưc rút hoànĨthành kế hochthưng niên, nhưng{rt nhiu ngưi°li ôm lònghoang mang s³hãi sng quangày.

Thế gii đangï biến thànhýthế gii tníthế, nhưng ngoiítr ngưi chơiChúa cu thếĨthì chng có¹cách nào nóiìcho nhng ngưikhác biết.

Bt kįchuyn nào liêníquan đến ChúaÎcu thế, ngưikhông liên quannghe thy đuõbày v mt²ngu ngơ “BnĬđang nói gì.

Không có cách(nào thông báoýcho nhà nưc,ĩkhông th kêugi mi ngưiįđoàn kết, chcó th da³vào ngưi chơiChúa cu thếèít i.

Nhân tïtn thế làgì?

Thế gii liênľquan đến nơi,mình sng, ngưichơi hoàn toànЇchng mun làmChúa cu thế.

Cùngngày mt thángïmưi hai, VânThin nhn đưcnhim v mica Chúa cu{thế. Cô cmèthy mình cònchưa tnh, vnđang trong mơ.

VănTư Thành gi°đin ti, haingưi không khibàng hoàng thaɩnhn s thtìthế gii tnthế ri.

Bang hi(ngưi chơi HiThành rơi vàohn lon, chodù Bùi HưngíNhu c gngduy trì trtt, ngưi chơivn m ĩkhông yên.

Bùi Hướng Nhu hét lớn:

Thấy trùng quái vật bất ngờ tấn công Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu, adrenalin của Văn Tư Thành tăng vọt, bộc phát sức mạnh kinh người.

“Hiện giờ chúng ta chỉ có một mạng, không phải chỉ cần trừ tiền là có mạng mới như trước đây!”

“Thời điểm càng cấp bách, lòng càng phải bình tĩnh!

Văn Tư Thành: “Anh trai cô đâu?”

“Tôi cũng không thể tin tận thế đến rồi.” Bùi Hướng Nhu dụi mắt: “Nhưng sự thật là như vậy, cho dù không thể nào chấp nhận thì cũng phải đối mặt. Tôi là Hội trưởng, phải dẫn dắt mọi người, không thể tỏ ra sợ hãi.”

“Nhiệm vụ lần này giống với thế giới tận thế mọi lần, chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực tìm ra nhân tố tận thế là được.”

Trùng quái vật bị anh thu hút sự chú ý, chậm chạp xoay người, mắt kép vô cơ lạnh băng nhìn chòng chọc vào anh.

Chân trước của trùng quái vật lúc lắc, giống như ăn mừng vì bao vây con mồi thành công, có thể từ từ thưởng thức.

“Không giống! Lần này hoàn toàn không giống!”

Thể lực Bùi Hướng Nhu không tốt như Vân Thiển rèn luyện mỗi ngày, chân cô lảo đảo, nếu không phải Vân Thiển lôi kéo thì đã suýt ngã vào khe nứt.

Trong balo không gian người chơi đặt vài thứ, của Bùi Hướng Nhu là vũ khí thần linh đặc tính công kích, sử dụng sẽ mất vài cái mạng.

“Hiện giờ chúng ta chỉ có một mạng, không phải chỉ cần trừ tiền là có mạng mới như trước đây!”

Lúc Vân Thiển và Văn Tư Thành đến Bang hội người chơi, trong sảnh đã vô cùng huyên náo, có tiếng gào thét khóc lóc, có tiếng đánh đập mắng chửi, có cả tuyệt vọng thất thần.

“Một mạng thì thế nào, nghĩ theo hướng tích cực, nếu đã có chỉ số sinh mạng thì có nghĩa là có thể tìm cách hồi máu. Cách thức hồi máu trong thế giới tận thế còn ít sao?”

Hai người đưa mắt nhìn nhau, tình hình tệ hơn bọn họ nghĩ.

Bùi Hướng Nhu: “Anh ấy đi đón ba mẹ rồi, muốn tìm một nơi an toàn cho bọn họ.”

Lúc Vân Thiển và Văn Tư Thành đến Bang hội người chơi, trong sảnh đã vô cùng huyên náo, có tiếng gào thét khóc lóc, có tiếng đánh đập mắng chửi, có cả tuyệt vọng thất thần.

“Đoàng ——”

“Không giống! Lần này hoàn toàn không giống!”

“Chúng ta là gì, là người chơi từng tham gia Chúa cứu thế. Chúng ta có được kinh nghiệm cứu giúp thế giới tận thế phong phú —— chỉ cần trước khi tận thế đến, tìm được nhân tố tận thế thật sự là có thể giải quyết vấn đề!”

Bùi Hướng Nhu cởi áo khoác xuống, đạp lên mặt bàn, tay cầm loa đặt trên đầu gối.

Tiếng súng vang lên khiến tất cả mọi người yên lặng, súng trong tay Bùi Hướng Nhu bốc khói. Đó là súng phát hiệu lệnh lúc chạy bộ.

Bùi Hướng Nhu cởi áo khoác xuống, đạp lên mặt bàn, tay cầm loa đặt trên đầu gối.

Nhóm người mở kho Bang hội người chơi, phân phát vũ khí thần linh. Việc sử dụng vũ khí này phải vô cùng cẩn thận, vì vũ khí sẽ tiêu hao sinh lực. Bang hội người chơi Hải Thành liên kết với Bang hội người chơi những tỉnh thành khác, người chơi thần chọn cầu nguyện hỏi ý thần linh, khởi động tính tự giác đi tìm thứ có thể là nhân tố tận thế…

“Tất cả bĩnh tĩnh lại cho tôi! Từng trải qua nhiều thế giới tận thế, mọi người còn không biết hoảng loạn không giải quyết được bất cứ vấn đề nào sao?”

Đúng là cô vẫn chưa kịp chuyển đổi tư duy sang thế giới tận thế.

“Hiện tại chúng ta là người duy nhất biết chuyện, lẽ nào mọi người muốn nhìn thế giới chúng ta cận kề hủy diệt?”

Sức lực Bùi Hướng Nhu đã khôi phục không ít, cô rót ly nước từ bình giữ nhiệt uống: “Tôi hiểu cảm giác lo lắng cho người nhà, cô nên về Thủ đô.”

Ghế dài đập lên người quái vật vỡ thành từng mảnh. Văn Tư Thành cảm thấy may mắn vì mỗi ngày chạy theo Vân Thiển tập thể dục buổi sáng, thể chất không đến mức y hệt trạch nam.

“Tất cả bĩnh tĩnh lại cho tôi! Từng trải qua nhiều thế giới tận thế, mọi người còn không biết hoảng loạn không giải quyết được bất cứ vấn đề nào sao?”

“Một mạng thì thế nào, nghĩ theo hướng tích cực, nếu đã có chỉ số sinh mạng thì có nghĩa là có thể tìm cách hồi máu. Cách thức hồi máu trong thế giới tận thế còn ít sao?”

Hai người đưa mắt nhìn nhau, tình hình tệ hơn bọn họ nghĩ.

“Chúng ta là gì, là người chơi từng tham gia Chúa cứu thế. Chúng ta có được kinh nghiệm cứu giúp thế giới tận thế phong phú —— chỉ cần trước khi tận thế đến, tìm được nhân tố tận thế thật sự là có thể giải quyết vấn đề!”

Văn Tư Thành biết đại khái Vân Thiển định nói gì. Vốn dĩ bọn họ cũng không cảm thấy gì, nhưng nhìn dáng vẻ yếu đuối lúc nãy của Bùi Hướng Nhu, đúng là hơi không đành lòng.

Cảm xúc hoảng loạn của người chơi dần được Bùi Hướng Nhu trấn an, bọn họ nghiêm túc nghe cô vạch ra kế hoạch tiếp theo ——

Tay Vân Thiển kéo mạnh, Bùi Hướng Nhu ngã trên người cô. Trùng quái vật lại bới tung đất lần nữa.

Nhóm người mở kho Bang hội người chơi, phân phát vũ khí thần linh. Việc sử dụng vũ khí này phải vô cùng cẩn thận, vì vũ khí sẽ tiêu hao sinh lực. Bang hội người chơi Hải Thành liên kết với Bang hội người chơi những tỉnh thành khác, người chơi thần chọn cầu nguyện hỏi ý thần linh, khởi động tính tự giác đi tìm thứ có thể là nhân tố tận thế…

Bùi Hướng Nhu hơi khựng lại, cười nói: “Thì ra cô lo lắng chuyện này. Không sao, trong danh sách Bang hội người chơi còn rất nhiều người ngoại lai đăng ký, chẳng qua tính tình bọn họ không tốt như vậy…”

Người chơi tỏa đi khắp nơi, vẻ mặt đã trở nên kiên định hơn.

Bề ngoài nó giống như bọ hung sừng chữ Y, vỏ côn trùng đen kịt, sừng to trên đầu đâm thẳng về phía Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu, mặt đất đùn lên một mảng.

Cánh cửa nhà thờ cứ điểm Bang hội người chơi đóng lại, trong sảnh chỉ còn lại Vân Thiển, Văn Tư Thành và Bùi Hướng Nhu vừa diễn thuyết xong.

Vân Thiển cũng ôm lại cô. Cô tiếp xúc với Bùi Hướng Nhu không nhiều, nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc cô tán thưởng cô ấy.

Cô ôm chặt Vân Thiển: “Cảm ơn.”

Vân Thiển và Văn Tư Thành bước tới: “Đại tiểu thư, bên cô có thể liên hệ… Cô sao thế?!”

Bọn họ còn chưa đi tới, Bùi Hướng Nhu bất chợt ngồi bệt xuống đất, yếu ớt nhìn hai người: “Ban nãy đều là gắng gượng, bây giờ chân nhũn đứng không nổi, hai người có thể kéo tôi lên không?”

Đất rung núi chuyển, mặt đất chợt tách ra một khe nứt giữa ba người. Một con trùng quái vật to lớn hơn cả con người chui từ lòng đất lên!

Vân Thiển vươn tay đỡ Bùi Hướng Nhu dậy, phát hiện lưng áo len của cô ướt đẫm.

Tiếng súng vang lên khiến tất cả mọi người yên lặng, súng trong tay Bùi Hướng Nhu bốc khói. Đó là súng phát hiệu lệnh lúc chạy bộ.

“Khổ cho cô rồi.”

Bùi Hướng Nhu hét lớn:

“Tôi cũng không thể tin tận thế đến rồi.” Bùi Hướng Nhu dụi mắt: “Nhưng sự thật là như vậy, cho dù không thể nào chấp nhận thì cũng phải đối mặt. Tôi là Hội trưởng, phải dẫn dắt mọi người, không thể tỏ ra sợ hãi.”

Người chơi tỏa đi khắp nơi, vẻ mặt đã trở nên kiên định hơn.

Văn Tư Thành: “Anh trai cô đâu?”

Văn Tư Thành ôm bụng vui vẻ nói: “Đây chính là thanh xuân.”

“Thời điểm càng cấp bách, lòng càng phải bình tĩnh!

Bùi Hướng Nhu: “Anh ấy đi đón ba mẹ rồi, muốn tìm một nơi an toàn cho bọn họ.”

Vân Thiển cũng nghĩ đến ngài đồng chí Vân, chần chờ hôi lâu mới nói: “Tôi không phải người Hải Thành, ba tôi vẫn còn ở Thủ đô.”

Hai chân Văn Tư Thành run như cầy sấy, quát to!

Sức lực Bùi Hướng Nhu đã khôi phục không ít, cô rót ly nước từ bình giữ nhiệt uống: “Tôi hiểu cảm giác lo lắng cho người nhà, cô nên về Thủ đô.”

Vân Thiển vươn tay đỡ Bùi Hướng Nhu dậy, phát hiện lưng áo len của cô ướt đẫm.

Văn Tư Thành biết đại khái Vân Thiển định nói gì. Vốn dĩ bọn họ cũng không cảm thấy gì, nhưng nhìn dáng vẻ yếu đuối lúc nãy của Bùi Hướng Nhu, đúng là hơi không đành lòng.

Biết thế lúc ra cửa hôm nay Ô Tề Hải muốn đi cùng, cô nên cho cậu theo mới đúng…

Vân Thiển nói: “Xác suất cao nhóm Tống Hành Chỉ sẽ đi theo tôi.”

Vân Thiển nói: “Xác suất cao nhóm Tống Hành Chỉ sẽ đi theo tôi.”

Bùi Hướng Nhu hơi khựng lại, cười nói: “Thì ra cô lo lắng chuyện này. Không sao, trong danh sách Bang hội người chơi còn rất nhiều người ngoại lai đăng ký, chẳng qua tính tình bọn họ không tốt như vậy…”

“Khổ cho cô rồi.”

Cô ôm chặt Vân Thiển: “Cảm ơn.”

Vân Thiển cũng ôm lại cô. Cô tiếp xúc với Bùi Hướng Nhu không nhiều, nhưng điều này không ảnh hưởng tới việc cô tán thưởng cô ấy.

Anh rút băng ghế dài bên cạnh, ném mạnh vào trùng quái vật.

Văn Tư Thành ôm bụng vui vẻ nói: “Đây chính là thanh xuân.”

Đất rung núi chuyển, mặt đất chợt tách ra một khe nứt giữa ba người. Một con trùng quái vật to lớn hơn cả con người chui từ lòng đất lên!

Nó giống như xe ủi đất, từng lớp gạch xi măng bung lên, Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu lui về sau nhiều lần, bị dồn vào góc chết không thể lùi nữa.

Bề ngoài nó giống như bọ hung sừng chữ Y, vỏ côn trùng đen kịt, sừng to trên đầu đâm thẳng về phía Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu, mặt đất đùn lên một mảng.

Thể lực Bùi Hướng Nhu không tốt như Vân Thiển rèn luyện mỗi ngày, chân cô lảo đảo, nếu không phải Vân Thiển lôi kéo thì đã suýt ngã vào khe nứt.

Tay Vân Thiển kéo mạnh, Bùi Hướng Nhu ngã trên người cô. Trùng quái vật lại bới tung đất lần nữa.

Nó giống như xe ủi đất, từng lớp gạch xi măng bung lên, Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu lui về sau nhiều lần, bị dồn vào góc chết không thể lùi nữa.

Túi ngủ có thể chứa đủ hai người cô và Bùi Hướng Nhu.

Chân trước của trùng quái vật lúc lắc, giống như ăn mừng vì bao vây con mồi thành công, có thể từ từ thưởng thức.

Cánh cửa nhà thờ cứ điểm Bang hội người chơi đóng lại, trong sảnh chỉ còn lại Vân Thiển, Văn Tư Thành và Bùi Hướng Nhu vừa diễn thuyết xong.

Trên người Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu không mang vũ khí, súng tín hiệu cũng chẳng thể tấn công đối phương.

Trong balo không gian người chơi đặt vài thứ, của Bùi Hướng Nhu là vũ khí thần linh đặc tính công kích, sử dụng sẽ mất vài cái mạng.

Của Vân Thiển là một túi ngủ, mặc dù tiêu hao chỉ số sinh mạng nhưng cũng sẽ không bị trừ quá nhiều, có điều đây chỉ là tránh né nhất thời.

Túi ngủ có thể chứa đủ hai người cô và Bùi Hướng Nhu.

Biết thế lúc ra cửa hôm nay Ô Tề Hải muốn đi cùng, cô nên cho cậu theo mới đúng…

Đúng là cô vẫn chưa kịp chuyển đổi tư duy sang thế giới tận thế.

Vân Thiển lấy túi ngủ ra, trùng quái vật giẫm một chân xuống mặt đất, nhắm về hai người.

Nhưng giẫm được nửa đường, động tác của nó chợt khựng lại, quay đầu.

Trên người Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu không mang vũ khí, súng tín hiệu cũng chẳng thể tấn công đối phương.

Thấy trùng quái vật bất ngờ tấn công Vân Thiển và Bùi Hướng Nhu, adrenalin của Văn Tư Thành tăng vọt, bộc phát sức mạnh kinh người.

Anh rút băng ghế dài bên cạnh, ném mạnh vào trùng quái vật.

Bọn họ còn chưa đi tới, Bùi Hướng Nhu bất chợt ngồi bệt xuống đất, yếu ớt nhìn hai người: “Ban nãy đều là gắng gượng, bây giờ chân nhũn đứng không nổi, hai người có thể kéo tôi lên không?”

Ghế dài đập lên người quái vật vỡ thành từng mảnh. Văn Tư Thành cảm thấy may mắn vì mỗi ngày chạy theo Vân Thiển tập thể dục buổi sáng, thể chất không đến mức y hệt trạch nam.

Cảm xúc hoảng loạn của người chơi dần được Bùi Hướng Nhu trấn an, bọn họ nghiêm túc nghe cô vạch ra kế hoạch tiếp theo ——

Trùng quái vật bị anh thu hút sự chú ý, chậm chạp xoay người, mắt kép vô cơ lạnh băng nhìn chòng chọc vào anh.

“Nhiệm vụ lần này giống với thế giới tận thế mọi lần, chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực tìm ra nhân tố tận thế là được.”

“Đoàng ——”

Hai chân Văn Tư Thành run như cầy sấy, quát to!

“Nhìn… Nhìn tao này, thằng nhãi!”

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

4 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Văn Tư Thành xứng đáng làm bạn tri kỷ . Nhiệt tình, hào sảng , sẵn sàng hi sinh vì bạn bè. Kết anh Thành quá?

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

cũng muốn có một người bạn như Văn Tư Thành trong đời, phóng khoáng và hết lòng vì bạn bè

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Văn Tư Thành đừng có chuyện gì nhe.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Văn heo đúng kiểu người bạn ai cũng muốn có ấy, tính tình hào sảng, nhiệt tình, không tính toán, hết lòng vì bạn bè, đã thế còn vô cùng hợp cạ nữa ???

4
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!