Cá muối cứu thế – Chương 104

Chương 104

Con đang phạm pháp

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Thần Hồng Vũ chờ đợi đã lâu, cuối cùng cũng có tín đồ thế giới người chơi chủ động triệu hồi ngài.

Đối với người chơi mà nói, ra quyết định triệu hồi thần linh không dễ dàng, trước kia bọn họ không nhận ra cái giá thỉnh thần vô cùng đắt đỏ.

Thần Hồng Vũ hết sức vui vẻ. Lúc Thần Ánh Sáng vừa mới đưa ra Chúa cứu thế, ngài còn khinh thường không để tâm. Cho đến một lần thu hoạch được tín ngưỡng của toàn bộ thế giới nhỏ, nếm được quả ngọt, ngài mới phát hiện cái tốt của Chúa cứu thế.

Mt tín ngưng ca thế³gii ngưi chơiIbng c vn(tín ngưng.

Nhân sîthế gii nàyİcó hn, thnlinh càng smĩđưc thnh càngly đưc nhiuótín ngưng.

Phát hinèv mt hâmm ca thnılinh khác, tâmtrng Thn HngVũ rt tt,ĭquyết đnh látơna hp thuêsinh lc tÏtín đ ítmt chút.

Đương nhiênâkhông có khÏnăng không ly,như vy skhiến tín đcàng đòi hiļthêm, phi đbn h biếtĨs cao quýЇca thn linh.

Thnâyêu thế nhânnhưng không phiàyêu vô điuákin, là yêuàsau khi tínđ hiến dângưbn thân màcó đưc.

Ln triuhi này khácvi trưc đây.Sau khi ThnÁnh Sáng cng)c đưng liênthông, thn linhbình thưng cũngcó th sídng chân thânđ giáng xungđthế gii ngưiichơi.

Đưng liên thôngtriu hi dndn thành hình.ïNgay khi hoànthành, Thn HngVũ vi vãĩbưc vào, thếnhưng có ngưicòn nhanh chânéhơn ngài ——

ThnìHng Vũ hôto: “Ngài ThnChiến Tranh! Đây)là đưng liênĨthông mà tínjđ ca tadâng lên!”

ThnïChiến Tranh quayfđu, tóc đĨxõa dài, cưingo ngh: “Ngheãnói thế giiĩnày rt thúìv, ta khôngơcó hng thúIvi tín ngưng,Îngươi đi tínđ cu nguynln na đi.”è

Không đưc.” ThnHng Vũ vikéo tay ThnÏChiến Tranh. Scmnh tín ngưngÎmà ngay cThn Ánh Sángôcũng mun, làmsao Thn ChiếnTranh không hng[thú, ch làìvin c màĩthôi.

Thn Chiến Tranhr mt nhìnbàn tay ThnHng Vũ đttrên qun áoâmình: “Thế giingươi cai quncó my cái,chưa ti mưicái nh? Gnđây đúng lúcÍta cm thyThn cách suyyếu, cn thêmchiến tranh đđb sung…

ThníHng Vũ lpìtc buông tay,giương mt nhìnThn Chiến Tranh³bưc vào đưngĨliên thông.

Đưng liênthông triu hilp lánh rcr, ging nhưcon đưng tribng tri saoìngân hà.

Thn ChiếnTranh lơ lnggia không trung,khóe môi hàmcha ý cưi.Ngài vn đnhđi mt lúc[na, ai ngs tình đúngàlúc như vy.

Ngàiva trao điɪvi Gii :bên kia xong,đến đây đãcm nhn đưclung khí kia.

Tàíthn sao… Qunhiên là mtĨtrong nhng thnti cao, chuynìlàm ra cũngkhác vi thnlinh bình thưng.

ThnChiến Tranh nhĭli gii thích,ca Gii sauîkhi khôi phcký c, thnìlinh có ths dng quayăngưc thi khôngìch có mtmình y…

Đáng tiếcÏđo ngưc chýcó tác dngvi sinh linhăcp thp hơnıbn thân ngưis dng, haiĩv thn ticao kia gpphi đo ngưcs t đngphòng ng.

Trưc khiùGii s dngêquay ngưc thi{gian, Thn ÁnhSáng và ThnđBóng Ti cũngÍkhông phát hinra s tnľti ca ngài.

Bnh b thnthut đo ngưcílàm bng tnh,nhn ra s(thc tnh caÏv thn tnti trong truynĩthuyết.

Thn Ánh Sángvà Thn BóngTi không chorng bn thânɨlàm sai, bnĪh ch munưnhân lúc Giicòn yếu ttr kh. Nhưngéáp dng rtônhiu cách, bn)h ch cóth làm suyyếu ch khôngth dit trngài

Cũng không thkhiến ngài ngsay ln na.

Gingnhư bn h,ìGii cũng cósc mnh cănnguyên. Ch cnsc mnh cănínguyên không dit,īngài s mãi}mãi thc tnh,cho đến khiíhoàn thành nhimıv đã đnhÎmi có thla chn cóénên tiếp tcng say hay}không.

Có l làs dn dtâm thm casc mnh cònâsót li ca)Thn Mu, sla chn cas phn.

Ngàn nămqua, kế hochĨca bn h³ln lưt thtļbi.

Bn h khiếnt t Giiɨsuy yếu, mayïmn cưp đưcThn cách cangài, khiến ngài²chng khác thnlinh va rađi là my.

Bivì ngoài ýĩmun, Gii trnĭthoát, giáng xungíthế gii ngưichơi, li gpVân Thin lnàna, suýt naăkhôi phc kýc trưc khiİđo ngưc.

Thn ticao tìm raGii, s dngīthn thut bópõméo và phongìn ký cïngài.

Li dng khátvng tình cm}ca ngài, đ,ngài nhn ThníBóng Ti làmThn Ph, dnđdt ngài tuÎluyn.

Ch cn khiếníngài biến thànhTà Thn, ngàiftt phi chết.

ĐángĮtiếc bên phíaChúa cu thếíxy ra rcri, khiến phânthân mà Giith ra ngoàiİtu luyn gpĭphi Vân Thin.İ

Đương nhiên dùcho không có³chuyn Chúa cuũthế, phn ng[bn năng còn¸sót li trong²cơ th Giiĩcũng s khiếnphân thân cangài t đngɩđi tìm Vân]Thin, có điutc đ thcâtnh s khôngnhanh như vy…chng qua skhiến Vân Thintăng thêm khôngòít phin phc.

Đivi Thn ChiếnèTranh mà nói,īđiu kin Giiđưa ra hếtsc hp dn,íngài không hìlưng l mà)đng v phíaGii.

Kế hoch chungca Thn ÁnhăSáng và ThnăBóng Ti đãÏđến hi kếtthúc, t lthng bi gia(Gii và bnh là 5:5.

Đóõđã là phátİhin trưc thiìhn… Tình cnh¸không đến mcĩkhông th cuvãn.

Nếu như bênàphía Thn ChiếnTranh có thľthuyết phc TààThn, phn thngca bn hcó th nângcao hơn.

Trong lúcsuy nghĩ, ThnChiến Tranh đãđến thế giingưi chơi.

Đây làthn linh màÍPhương Thu Thanhóchưa bao gi]gp. Toàn thâningưi n đngếtrong bóng tita ra ánhìsáng nhàn nht,ơcó th thyrõ tưng movóc dáng.

Cùng làótóc đ nhưngkhông phi thnlinh mà côĩtín ngưng.

Thn linhkhông thu ly(cái giá thnh,thn t cô

PhươngIThu Thanh: MinĮthn linh trôngíli hi là[đưc.

Đng Lan Lanátng gp vIthn này, nhĺging nói: “Đâylà Thn ChiếnTranh.”

Đuôi màyThiên Hành Kinĺnhếch lên, ThnChiến Tranh ư

Đivi Thn ChiếnTranh mà nói,bóng ti không}phi là vnļđ. Va quayđu, ngài đãnhìn thy mt{tm gương.

Qu nhiênúđúng như bn°h đoán.

Tm gương)tràn ngp mùica Gii.

N ThnĐưc Mùa tngìđ cp mtơchuyn: “Thn Mu(có tng cngba thế giiígc, Thn ÁnhàSáng và ThníBóng Ti lnĨlưt có mtêcái, ca ThnÁnh Sáng làThn gii, caThn Bóng Tiõlà đa bànThn đin BóngÏTi. Vi tưÍcách là coníca Thn Mu,đương nhiên vthn còn liĪcũng có thếgii gc camình… ngun gcìsc mnh cănínguyên.”

Thn ChiếnįTranh nhìn loàiĨngưi phía trưc,ìtrm ging hi:íChuyn gì?”

PhươngThu Thanh kli s tìnhbao trùm Thíđô.

Thn Chiến Tranh:ɩChuyn nh màthôi, vn đıs nhanh chóng°đưc gii quyết.”ù

Thiên Hành Kinĩhi: “Ngài thnlinh, xin hivì sao côngĩc thn linhtng dùng liíbiến thành vũkhí tn thươngchúng tôi? L²nào thn linh:cũng phân chiaưtt xu sao?”

Đó là dĩínhiên!” Thn ChiếnTranh không gint uy(*). Dưng}như nhn raáv tht thca mình, ngàihng ging nói:Không liên quancác ngưi.” Ngàiìgiơ tay lênïđnh gii quyếtìgương soi.

(*) Hìnhįdung ngưi nàođó chưa tcgin nhưng đãĭtoát lên khíécht uy nghiêm.

Thiên Hành Kiện sau lưng tươi cười phấn  khích.

Phiền phức rồi.

Không đợi Thần Chiến Tranh ra tay, tấm gương bỗng tự động vỡ từ bên trong.

Chiếc gương quấy nhiễu Thủ đô có thể được giải quyết, mọi người đều rất vui mừng.

Mặt Vân Thiển nghệch ra, cô hỏi Ô Tề Hải: “Tôi nhận nhầm rồi sao?”

Năng lực của Tống Hành Chỉ.

Không đợi Thần Chiến Tranh ra tay, tấm gương bỗng tự động vỡ từ bên trong.

Vân Kiến Quốc: “Hả?”

Vì sao cậu ta lại ở Thủ đô?

Quả cầu đen bọc xích sắt nghiền nát không gian gương soi, Thiên Hành Kiện và Đặng Lan Lan chợt nhận ra đó là gì.

So với hai cậu nhóc Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải, Văn Nhân Du và Tô Quân phô ra đầy đủ dáng vẻ đàn ông trưởng thành nên có.

Mắt Tống Hành Chỉ trừng đến tròn vo, Ô Tề Hải quá xảo quyệt!

Năng lực của Tống Hành Chỉ.

Quả cầu đen bọc xích sắt nghiền nát không gian gương soi, Thiên Hành Kiện và Đặng Lan Lan chợt nhận ra đó là gì.

Vì sao cậu ta lại ở Thủ đô?

Ông ôm lấy Vân Thiển, quan sát cô, đối diện với gò má rõ ràng mũm mỉm trắng trẻo hơn lúc rời Thủ đô, ông quả quyết nói: “Con gầy rồi, còn đen nữa, chắc chắc ở ngoài chịu khổ rất nhiều…”

Phiền phức rồi.

Tiếng chuông vang lên cách đó không xa.

Khóe mắt Thần Chiến Tranh giần giật, phân thân của Giới thật hỏng việc.

Ngài liếc nhìn về phía sau, quả nhiên Tà Thần rục rịch ngóc đầu chuẩn bị chạy trốn.

Vân Thiển: Không như nhau chút nào!

Đám người Vân Thiển và Tống Hành Chỉ vừa vững vàng rơi xuống, đá quý của Tô Quân đã chiếu sáng xung quanh khiến bọn họ nhìn thấy tình cảnh trước mặt.

“Ba.”

Thần linh tóc đỏ đó không phải Thần Chiến Tranh sao?

Lại thêm một người giống hệt?

Vì sao sau khi khiêng Thiên Hành Kiện và Đặng Lan Lan lên, Thần Chiến Tranh lại trùm vải bố lên mặt định bỏ đi.

Tình cảm ấm áp giữa hai cha con bị một tiếng “Ba” cắt ngang.

Anh vừa lên tiếng, bốn ánh mắt “hiền lành” lẳng lặng rơi xuống người anh.

Vân Thiển nghi hoặc hỏi: “Ngài Thần Chiến Tranh?”

“Ba!”

Thần Chiến Tranh nghiêm trang nói: “Cô nhận sai thần rồi, ta là Thần Hồng Vũ. Ta còn chuyện khác phải làm, đi trước.”

Vân Kiến Quốc không rõ tại sao mọi người bất chợt trở về thế giới hiện thực, phản ứng đầu tiên của ông là gọi cho Vân Thiển.

Mặt Vân Thiển nghệch ra, cô hỏi Ô Tề Hải: “Tôi nhận nhầm rồi sao?”

“B…”

Ô Tề Hải khoát tay: “Chị gái mặc kệ bọn họ, chẳng có mấy tên làm thần đầu óc bình thường, chúng ta đi tìm ba chúng ta đi.”

Văn Tư Thành nhìn bên trái, xem bên phải. Náo nhiệt thuộc về mọi người, dù sao đã nhiều người gọi như vậy, thêm anh cũng chả sao.

Vân Thiển: “…Là ba tôi, không phải ba chúng ta.”

Trưởng thành cái trứng!

Ngài liếc nhìn về phía sau, quả nhiên Tà Thần rục rịch ngóc đầu chuẩn bị chạy trốn.

Lúc này cô rất hi vọng những người khác đáng tin một chút.

Ô Tề Hải: “Như nhau cả thôi.”

Vân Thiển: Không như nhau chút nào!

Vân Thiển nghi hoặc hỏi: “Ngài Thần Chiến Tranh?”

Chiếc gương quấy nhiễu Thủ đô có thể được giải quyết, mọi người đều rất vui mừng.

Vân Kiến Quốc không rõ tại sao mọi người bất chợt trở về thế giới hiện thực, phản ứng đầu tiên của ông là gọi cho Vân Thiển.

Tiếng chuông vang lên cách đó không xa.

Cậu ngượng ngùng tới gần, cũng nhỏ nhẹ gọi một tiếng: “Ba, con là Tống Hành Chỉ.”

“Ba!”

Vân Kiến Quốc nghe thấy tiếng gọi, ông kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy con gái mình bổ nhào tới.

Ông ôm lấy Vân Thiển, quan sát cô, đối diện với gò má rõ ràng mũm mỉm trắng trẻo hơn lúc rời Thủ đô, ông quả quyết nói: “Con gầy rồi, còn đen nữa, chắc chắc ở ngoài chịu khổ rất nhiều…”

Thần linh tóc đỏ đó không phải Thần Chiến Tranh sao?

Tình cảm ấm áp giữa hai cha con bị một tiếng “Ba” cắt ngang.

Thần Chiến Tranh nghiêm trang nói: “Cô nhận sai thần rồi, ta là Thần Hồng Vũ. Ta còn chuyện khác phải làm, đi trước.”

Ô Tề Hải thân thiết ôm cánh tay Vân Kiến Quốc: “Ba, chào ba, con là Ô Tề Hải, ba có thể gọi còn Tiểu Hải.”

Khóe mắt Thần Chiến Tranh giần giật, phân thân của Giới thật hỏng việc.

Vân Kiến Quốc: “Hả?”

Ô Tề Hải: “Như nhau cả thôi.”

Ông nhìn gương mặt vô cùng quen mắt, ngẫm nghĩ, là bác sĩ Thẩm Giới hôm trước sao?

Vân Thiển trố mắt nhìn sang Ô Tề Hải, cậu đang làm gì vậy?!

Lúc này cô rất hi vọng những người khác đáng tin một chút.

Mắt Tống Hành Chỉ trừng đến tròn vo, Ô Tề Hải quá xảo quyệt!

Cậu ngượng ngùng tới gần, cũng nhỏ nhẹ gọi một tiếng: “Ba, con là Tống Hành Chỉ.”

Ông nhìn gương mặt vô cùng quen mắt, ngẫm nghĩ, là bác sĩ Thẩm Giới hôm trước sao?

Thiên Hành Kiện sau lưng tươi cười phấn  khích.

Vân Kiến Quốc: “Hả?”

Vân Kiến Quốc: “Hả?”

Lại thêm một người giống hệt?

Vân Thiển: “…Là ba tôi, không phải ba chúng ta.”

So với hai cậu nhóc Tống Hành Chỉ và Ô Tề Hải, Văn Nhân Du và Tô Quân phô ra đầy đủ dáng vẻ đàn ông trưởng thành nên có.

Vẻ mặt nghiêm túc, giọng điệu trầm ổn, chỉ nói một chữ đơn giản.

“Ba.”

Trưởng thành cái trứng!

Vân Kiến Quốc bị tiếng “Ba” này làm ngu người.

Vì sao đã lúc này rồi mà còn muốn tham gia náo nhiệt vậy!

Thật lâu sau, ông run rẩy hoàn hồn.

Văn Tư Thành nhìn bên trái, xem bên phải. Náo nhiệt thuộc về mọi người, dù sao đã nhiều người gọi như vậy, thêm anh cũng chả sao.

“B…”

Anh vừa lên tiếng, bốn ánh mắt “hiền lành” lẳng lặng rơi xuống người anh.

Đám người Vân Thiển và Tống Hành Chỉ vừa vững vàng rơi xuống, đá quý của Tô Quân đã chiếu sáng xung quanh khiến bọn họ nhìn thấy tình cảnh trước mặt.

Văn Tư Thành ấm ức ôm lấy cơ thể hơn trăm ký của mình. Náo nhiệt đều là của người khác, đông vui ồn ào của thế giới không liên quan đến anh… Bốn người này, anh chơi không lại!

Vân Kiến Quốc bị tiếng “Ba” này làm ngu người.

Vân Kiến Quốc nghe thấy tiếng gọi, ông kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy con gái mình bổ nhào tới.

Vân Thiển trố mắt nhìn sang Ô Tề Hải, cậu đang làm gì vậy?!

Thật lâu sau, ông run rẩy hoàn hồn.

Vân Kiến Quốc kéo Vân Thiển sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “Đồng chí Tiểu Vân, con đã làm gì, nhiều đàn ông như vậy… Đất nước vẫn còn, luật pháp vẫn còn, con dự định tương lai đi dạo nhiều lần trên bờ vực phạm pháp hả?

Vân Thiển: “…”

5 10 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

5 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
My Tam
My Tam
3 Năm Cách đây

Không đâu có một đàn con rể từ trên trời rớt xuống. Ba Vân Thiển không hoảng mới lạ. Đi cứu thế giới nhưg không quên tranh thủ chào hỏi lấy le với bố vợ

Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

sau nhiều năm không gặp lại con gái, tôi bỗng có thêm 4 thằng con rể phải làm sao đây? nó không phạm pháp chứ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Thế giới gốc của Giới là thế giới thật à.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Đúng là ba chúng ta mà, haha

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Hahaha tính ra ba Vân có tận 7 người con rể cơ mà =)))))
Đây hẳn là nhảy disco trên bờ vực phạm pháp còn gì nữa =))))))

5
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!