Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 80 (1)

Chương 80 (1)

Anh hùng cứu mỹ nhân, còn gì hợp hơn

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Thay đổi số phận

Giản Hành Chi nằm trong lòng Tần Uyển Uyển, miệng còn bốc khói. Nàng biết trong một chốc chẳng thể nói rõ ràng, vội chuyển Giản Hành Chi vào phòng, gọi Nam Phong đi bưng nước lấy khăn tay, lại tìm 38 đổi một ít thuốc chuyên dùng để trị điện giật cho Giản Hành Chi uống.

Giản Hành Chi uống thuốc, rốt cuộc sắc mặt cũng tốt hơn, tóc trở lại mượt mà bóng bẩy, gương mặt cháy đen cũng trở nên trắng như tuyết.

Thấy Giản Hành Chi từ từ khôi phục diện mạo, nàng thở phào.

Tần Uyển Uyển chợt nhận ra Giản Hành Chi phải duy trì mỹ mạo mới có thể duy trì khỏe mạnh.

Đi Gin Hành Chi nôđnh hơi th,T Cô Đưngvà Thúy Lcìcũng chy trv. Hai ngưivào phòng đãnhìn thy TnUyn Uyn vàNam Phong ngiìbên trong.

Tn UynUyn ngưc mtênhìn h, lptc hi: “Gin(Hành Chi dn]hai ngưi điĨlàm gì?”

TúCô Đưng vàáThúy Lc nhìnįnhau. T CôĐưng cúi đu,Thúy Lc ngonhïmt phe phyÏqut. Tn UynUyn suy nghĩ,ngi mt bên,ídưng như rtíbun: “Mi ngưiìđu giu giếmếta, đu xemta là ngưingoài. Đưc ri,không nói thìùthôi, dù gìcác ngưi cũngđu xem thưng³ta.”

y, không:phi.” Thúy Lcívà T CôĐưng làm gìɩtng thy dángv này, viìgii thích: “Chúngíta không có,ìti qua yúdn chúng tađi đánh nhau.”}

Đánh ai?”

TnUyn Uyn lpítc ngng đu,v mt nghiêmátúc. Thúy Lc[á khu, nhìnĩGin Hành Chi²nhm mt nmÎtrên giưng gichết, kh ho³mt tiếng: “ThìThm Tri Minh.”

Thm Tri Minh?!”

Tn Uyn Uynhết hn, nàngĩđng pht dy:ľÔng ta vnk Đ Kiếp,ĩli va ănQuân Vô Duyên,ba ngưi các(ngưi tìm ôngĩta…

Tn UynĨUyn ngng li,ba ngưi đu đây, xemĩra không bĺthương gì, vìthế nàng đicâu hi: “Vyngưi đâu?”

Chếtri.” Rt cucàT Cô Đưngcũng tìm đưcfli mình cóòth đáp.

Tn UynUyn ng ngưi,élp bp hi:ìChết… chết sao?”

Chết nhanh thế,ısao đt ngtãvy?

“Hai ngưi chc,không? Ông talà k ĐĺKiếp đy.”

TnUyn Uyn khóÎtin.

Gin Hành Chiínghe hết ni,¹ngi dy saulưng nàng: “ChЇlà k ĐīKiếp, có gìphi s? Chónói ông taìva ăn QuânVô Duyên, linhïlc trên ngưihn tp, liímang theo thươngtích, cho dùông ta ļthi k toànɩthnh, ta cũngkhông s!”

Tn]Uyn Uyn nghethy Gin HànhChi nói chuyn,lnh mt xoayđu qua: “Ngưitnh ri?”

GinHành Chi thyv mt caTn Uyn Uyn,kh ho mtĩtiếng, cúi đu}nói: “À ìThi gian spti ri, nàngmau đến sân]thi đu đi.”ì

Tn Uyn Uynĩnhìn sc tri,ìbiết Gin Hành,Chi nói đúng.³Nàng hít sâumt hơi, quyếtđnh lúc nàyĩkhông tính toánvi Gin HànhChi, đng dynói: “Đi thôi.”Ĩ

Gin Hành Chiìcm giác tâmɩtrng Tn Uyn¹Uyn không tt,ôkhông dám chcnàng, t giácđng dy, theoími ngưi đisau lưng TnUyn Uyn đếnsân đu.

Dc đưngìđi, Tn UynUyn không nóiÎchuyn. Gin HànhChi hơi btan, thnh thongliếc nhìn Tn³Uyn Uyn, ngmnghĩ, bèn bt(chuyn vi nàng:“Hôm nay, nàng}nht đnh phiìcn thn đy.”

.”

Ch nàng,thng, ta mimi ngưi ănfcơm!”

“Tin đâu ra?”

TnUyn Uyn lnhínht nhìn y,ĪGin Hành Chijvô cùng phnùkhi: “Ta lyítrong m, bâygi ta cótin ri. Tìmcơ hi nàođó, chúng taêli đào mÀ không… Gin{Hành Chi đangnói thì scınh: “Chúng tamau chóng triv, ta cónhiu linh thchí Tiên giilm.”

.”

“Nàngêđng tc ginímà Gin HànhChi thúc khuutay vào nàng:²Ln sau taõnghe li nàng,nàng không bota giết thìįta không giết,đưc chưa?”

Vìsao ngưi đimà không nóiìvi ta?”

TnUyn Uyn khôngvui, trng y:ĩ“Có phi ngưicó gì giugiếm ta không?”â

Không có!”

GiníHành Chi lpľtc ph nhn:í“Ta ch nghĩtương lai chcchn ông tas ti gâyİhi cho nàng,ta s ôngãta chy nêntiêu dit trưc,ļct đt huhon.”

Nói xong,,Gin Hành Chilàm điu bÍgiơ tay chémíxung, v mtkiêu ngo: “Hơnna, nàng yênĨtâm, ta khôngliu mng. Taïbiết nàng lolng cho ta,ínên ta giéThúy Lc vàT Cô Đưnggiúp ta khai:trn, li chuyn°M kiếm Thiên:Kiếm Tông ti,b trí sntrn Thp phươngõtru thn(*), sĩkhông nh hưngơthc hi.”

(*)iGiết thn mưiõphương

“Ai lo lngcho ngưi!”

Tn)Uyn Uyn thyÍy không biếtxu h, khýmng: “Không biếtđxu h!”

“Nàngkhông lo lngếcho ta, vynàng có gìơtc gin ch?”ưGin Hành ChiÏnhíu mày: “Nàngtht khó dmà.”

“Ngưi…

TnUyn Uyn cònɩđnh nói gì,cht nghe đámđông hoan hôìnhit lit, nhđó mi phátíhin đã đếnsân thi đu.

“UynưUyn!!!”

Có ngưiãtrong đám đông¹hét lên: “Tiênín c lên!”³

Tn Uyn Uyn¹thy mình cóýnhiu ngưi hâmfm như vythì phơi phitrong lòng. Nhưngnàng t nhmình phi làmìmt tiên nIchng chc, bènduy trì ncưi, rt cóúkhí cht gtđu vi đámôđông, bưc lênthm đ đivào trong.

Trận chung kết chỉ có bốn người, Yên Vô Song sẽ không tới, hiện giờ chỉ còn ba người. Tần Uyển Uyển đi theo thảm đỏ tới khu chờ thi đấu, quay đầu tạm biệt nhóm Giản Hành Chi đưa nàng tới: “Được rồi, người tìm vị trí ngồi đi, ta đi trước chờ thi đấu.”

Nhưng nghĩ lại đấy là tiền Tần Uyển Uyển kiếm, nàng thi đấu có thể lấy được một vạn linh thạch…

“Có thể có chuyện gì chứ?”

“Ừ.”

“Vì để tuyển thủ của chúng ta có không gian phát huy tối đa, công tử Vô Ưu cố ý mở ra một Mật cảnh làm nơi chiến đấu, trong tiểu bí cảnh có pháp khí ghi hình đặc biệt, sẽ ghi lại toàn bộ cảnh tượng cuộc chiến dưới trạng thái an toàn. Mặc dù chúng ta không vào được Mật cảnh nhưng cũng không ảnh hưởng theo dõi trận đấu!”

Tần Uyển Uyển và Tiêu Sắt Hàn trên đài lấy lệnh bài thân phận phát dự thi ra, ký giấy sinh tử. Sau đó, một con chim sơn ca lượn vòng bay tới, giang rộng đôi cánh giữa không trung. Đột nhiên cánh chim biến lớn, chim nhỏ nháy mắt hóa thành thân hình một thiếu niên, hai cánh sau lưng chưa khép, lơ lửng giữa không trung.

Thúy Lục gật đầu: “Chúng ta đều sẽ xem muội thắng! Muội tử(*)  cố lên!”

Trước đây lúc không có tiền, y lại đi thi đấu, một vạn linh thạch cũng còn chấp nhận được.

“Vào đi.” Thiếu niên lên tiếng, thanh niên áo đen bình tĩnh bước vào, Tần Uyển Uyển cũng vào theo.

MC gọi liên tục ba lần, lại quan sát xung quanh, sau khi xác nhận không có tuyển thủ, y khẽ ho một tiếng: “Hình như hai vị kia đều có chuyện, vậy chúng ta mời cặp kế tiếp. Nếu như cặp kế tiếp quyết định thắng bại xong mà Kim Lũ Tiên Tử và Yên Vô Song vẫn không xuất hiện, vậy chỉ đành tuyên bố bỏ thi. Cặp kế tiếp ——”Thúy Lục gật đầu: “Chúng ta đều sẽ xem muội thắng! Muội tử(*)  cố lên!”(*) Em gái

Thúy Lục gật đầu: “Chúng ta đều sẽ xem muội thắng! Muội tử(*)  cố lên!”

Nói xong, Thúy Lục giơ tay lên gọi mọi người trở về. Giản Hành Chi đi hai bước, lòng hơi sợ hãi, vội quay đầu gọi nàng: “Uyển Uyển.”

Nói xong, MC cúi đầu nhìn bản thảo trên tay: “Bây giờ, mời cặp tuyển thủ dự thi đầu tiên, Kim Lũ Tiên Tử đấu với Yên Vô Song.”

Không có tiếng động, Tần Uyển Uyển nhìn sang bên cạnh. Yên Vô Song sẽ không tới, nhưng Kim Lũ Tiên Tử này???

“Hửm?”

Nàng không thấy rõ khuôn mặt hắn. Đối phương đứng yên bất động, nàng không muốn ra tay trước nên bèn đứng quan sát đối phương.

(*) Em gái

“Tôn công tử Vô Ưu chi ý chí…” Vẻ mặt thiếu niên lạnh lùng, hai tay vẽ một vòng tròn: “Mở!”

Tần Uyển Uyển quay đầu, nhìn thấy Giản Hành Chi bước lên, ngẩng đầu đánh một luồng ấn ký thần thức vào thức hải nàng, nói một cách nghiêm túc: “Có chuyện nhớ gọi ta.”

Hai người bước vào cổng xong liền biến mất tại chỗ. Qua một lát, khung cảnh hai người sau khi bước vào cổng ánh sáng xuất hiện trên sân thi đấu.

“Có thể có chuyện gì chứ?”

Đột nhiên Giản Hành Chi ngồi thẳng lưng, bắt đầu vỗ tay: “Hay lắm! Uyển Uyển thật lợi hại!”

Vừa nhìn đã biết là một lão đại.

Tần Uyển Uyển thấy y lo lắng cho mình, giọng không khỏi mềm mỏng hơn: “Chẳng phải người ở bên dưới xem sao?”

Trận chung kết chỉ có bốn người, Yên Vô Song sẽ không tới, hiện giờ chỉ còn ba người. Tần Uyển Uyển đi theo thảm đỏ tới khu chờ thi đấu, quay đầu tạm biệt nhóm Giản Hành Chi đưa nàng tới: “Được rồi, người tìm vị trí ngồi đi, ta đi trước chờ thi đấu.”

“Có vài người thế đấy.”

“Ừ.”

Giản Hành Chi gật đầu: “Phải, ta ở bên dưới xem…” Y nhìn khu chờ thi đầu: “Đi đi.”

Giản Hành Chi gật đầu: “Phải, ta ở bên dưới xem…” Y nhìn khu chờ thi đầu: “Đi đi.”

Tần Uyển Uyển được ánh mắt Giản Hành Chi hộ tống vào khu chờ thi đấu ngồi. Đợi sau khi ngồi xuống, nàng phát hiện khu chờ thi đấu trống rỗng, chẳng có lấy một người tới.

Bên trong cổng là một hang động, Tần Uyển Uyển đi ra khỏi hang động, phát hiện dường như mình đang ở trong một núi lửa. Bên dưới nàng là dung nham sôi sục, xung quanh là tường đá trơ trọi, đối diện phía trước có một hang động nhỏ giống với nơi nàng đứng, bên ngoài có một sàn đấu lộ thiên, thanh niên áo đen đang đứng trên sàn đấu.

Tần Uyển Uyển được ánh mắt Giản Hành Chi hộ tống vào khu chờ thi đấu ngồi. Đợi sau khi ngồi xuống, nàng phát hiện khu chờ thi đấu trống rỗng, chẳng có lấy một người tới.

Sau khi tuyển thủ chuẩn bị xong, MC bước nhanh lên sân khấu. Vì là trận chung kết nên sân khấu khá màu mè, MC cũng mặc hết sức lòe loẹt. Y bước lên chào hỏi mọi người, câu từ thống thiết: “Thời gian thắm thoát thoi đưa, cuối cùng cuộc thi tuyển chọn Quân tử kiếm mười năm một lần cũng tới hồi kết. Thông qua đánh giá thực lực giữa hơn nghìn vạn kiếm tu ưu tú, chúng ta chọn ra bốn vị mạnh nhất để tranh giành vị trí Quân tử kiếm năm nay. Người đoạt giải cuộc thi Quân tử kiếm lần này sẽ được công tử Vô Ưu – người đứng ra tổ chức cuộc thi cung cấp ba lần hỏi đáp miễn phí, cùng với một phần quà trị giá một vạn linh thạch do tiệm vàng Vương thị, lò rèn Triệu thị, tơ lụa Tưởng thị, bánh nướng Trương gia cùng nhau tài trợ!”

Một lát sau, rốt cuộc có một thanh niên áo đen đi vào. Hắn ngồi xuống chỗ cách Tần Uyển Uyển xa nhất, khí chất âm u lạnh lẽo, không nói một lời.

“Ừ.”

Tần Uyển Uyển nghe gọi bèn đứng dậy, thanh niên áo đen bên cạnh cũng đứng dậy theo.

Vừa nhìn đã biết là một lão đại.

Sau khi tuyển thủ chuẩn bị xong, MC bước nhanh lên sân khấu. Vì là trận chung kết nên sân khấu khá màu mè, MC cũng mặc hết sức lòe loẹt. Y bước lên chào hỏi mọi người, câu từ thống thiết: “Thời gian thắm thoát thoi đưa, cuối cùng cuộc thi tuyển chọn Quân tử kiếm mười năm một lần cũng tới hồi kết. Thông qua đánh giá thực lực giữa hơn nghìn vạn kiếm tu ưu tú, chúng ta chọn ra bốn vị mạnh nhất để tranh giành vị trí Quân tử kiếm năm nay. Người đoạt giải cuộc thi Quân tử kiếm lần này sẽ được công tử Vô Ưu – người đứng ra tổ chức cuộc thi cung cấp ba lần hỏi đáp miễn phí, cùng với một phần quà trị giá một vạn linh thạch do tiệm vàng Vương thị, lò rèn Triệu thị, tơ lụa Tưởng thị, bánh nướng Trương gia cùng nhau tài trợ!”

Hai người cùng bước lên đài, kiếm tu bên dưới hoan hô ầm ĩ. Giản Hành Chi cắn hạt dưa, nhìn thanh niên áo đen, thờ ơ nói: “Người này sao chẳng lộ mặt, chơi thần bí cái gì?”

Tiếng nói vừa dứt, đám đông vỗ tay rầm rộ. Nam Phong hào hứng quay đầu, xúc động nói với Giản Hành Chi: “Giản đạo quân, một vạn linh thạch, chủ nhân chúng ta phát tài rồi!”

Tiếng nói vừa dứt, đám đông vỗ tay rầm rộ. Nam Phong hào hứng quay đầu, xúc động nói với Giản Hành Chi: “Giản đạo quân, một vạn linh thạch, chủ nhân chúng ta phát tài rồi!”

“Ừ.” Giản Hành Chi gật đầu, bình tĩnh đáp: “Cũng còn được.”

Tần Uyển Uyển quay đầu, nhìn thấy Giản Hành Chi bước lên, ngẩng đầu đánh một luồng ấn ký thần thức vào thức hải nàng, nói một cách nghiêm túc: “Có chuyện nhớ gọi ta.”

Trước đây lúc không có tiền, y lại đi thi đấu, một vạn linh thạch cũng còn chấp nhận được.

Nhưng nghĩ lại đấy là tiền Tần Uyển Uyển kiếm, nàng thi đấu có thể lấy được một vạn linh thạch…

Đột nhiên Giản Hành Chi ngồi thẳng lưng, bắt đầu vỗ tay: “Hay lắm! Uyển Uyển thật lợi hại!”

(*) Em gái

“Vì để tuyển thủ của chúng ta có không gian phát huy tối đa, công tử Vô Ưu cố ý mở ra một Mật cảnh làm nơi chiến đấu, trong tiểu bí cảnh có pháp khí ghi hình đặc biệt, sẽ ghi lại toàn bộ cảnh tượng cuộc chiến dưới trạng thái an toàn. Mặc dù chúng ta không vào được Mật cảnh nhưng cũng không ảnh hưởng theo dõi trận đấu!”

“Ừ.” Giản Hành Chi gật đầu, bình tĩnh đáp: “Cũng còn được.”

Tần Uyển Uyển thấy y lo lắng cho mình, giọng không khỏi mềm mỏng hơn: “Chẳng phải người ở bên dưới xem sao?”

Nói xong, MC cúi đầu nhìn bản thảo trên tay: “Bây giờ, mời cặp tuyển thủ dự thi đầu tiên, Kim Lũ Tiên Tử đấu với Yên Vô Song.”

Không có tiếng động, Tần Uyển Uyển nhìn sang bên cạnh. Yên Vô Song sẽ không tới, nhưng Kim Lũ Tiên Tử này???

MC gọi liên tục ba lần, lại quan sát xung quanh, sau khi xác nhận không có tuyển thủ, y khẽ ho một tiếng: “Hình như hai vị kia đều có chuyện, vậy chúng ta mời cặp kế tiếp. Nếu như cặp kế tiếp quyết định thắng bại xong mà Kim Lũ Tiên Tử và Yên Vô Song vẫn không xuất hiện, vậy chỉ đành tuyên bố bỏ thi. Cặp kế tiếp ——”

MC nhìn sang phía khu chờ thi đấu, kích động hô: “Tần Uyển Uyển đấu với Tiêu Sắt Hàn.”

Tần Uyển Uyển nghe gọi bèn đứng dậy, thanh niên áo đen bên cạnh cũng đứng dậy theo.

Một lát sau, rốt cuộc có một thanh niên áo đen đi vào. Hắn ngồi xuống chỗ cách Tần Uyển Uyển xa nhất, khí chất âm u lạnh lẽo, không nói một lời.

Hai người cùng bước lên đài, kiếm tu bên dưới hoan hô ầm ĩ. Giản Hành Chi cắn hạt dưa, nhìn thanh niên áo đen, thờ ơ nói: “Người này sao chẳng lộ mặt, chơi thần bí cái gì?”

“Có vài người thế đấy.”

Thúy Lục cầm hạt dưa trong tay Giản Hành Chi chia cho Tạ Cô Đường: “Thích thu hút người khác.”

MC gọi liên tục ba lần, lại quan sát xung quanh, sau khi xác nhận không có tuyển thủ, y khẽ ho một tiếng: “Hình như hai vị kia đều có chuyện, vậy chúng ta mời cặp kế tiếp. Nếu như cặp kế tiếp quyết định thắng bại xong mà Kim Lũ Tiên Tử và Yên Vô Song vẫn không xuất hiện, vậy chỉ đành tuyên bố bỏ thi. Cặp kế tiếp ——”

Thúy Lục cầm hạt dưa trong tay Giản Hành Chi chia cho Tạ Cô Đường: “Thích thu hút người khác.”

Tần Uyển Uyển và Tiêu Sắt Hàn trên đài lấy lệnh bài thân phận phát dự thi ra, ký giấy sinh tử. Sau đó, một con chim sơn ca lượn vòng bay tới, giang rộng đôi cánh giữa không trung. Đột nhiên cánh chim biến lớn, chim nhỏ nháy mắt hóa thành thân hình một thiếu niên, hai cánh sau lưng chưa khép, lơ lửng giữa không trung.

“Tôn công tử Vô Ưu chi ý chí…” Vẻ mặt thiếu niên lạnh lùng, hai tay vẽ một vòng tròn: “Mở!”

“Hửm?”

Cổng ánh sáng hình tròn càng ngày càng lớn, sau khi rơi xuống đất đã hóa thành một cổng ánh sáng hình bầu dục.

“Vào đi.” Thiếu niên lên tiếng, thanh niên áo đen bình tĩnh bước vào, Tần Uyển Uyển cũng vào theo.

Hai người bước vào cổng xong liền biến mất tại chỗ. Qua một lát, khung cảnh hai người sau khi bước vào cổng ánh sáng xuất hiện trên sân thi đấu.

Cổng ánh sáng hình tròn càng ngày càng lớn, sau khi rơi xuống đất đã hóa thành một cổng ánh sáng hình bầu dục.

Bên trong cổng là một hang động, Tần Uyển Uyển đi ra khỏi hang động, phát hiện dường như mình đang ở trong một núi lửa. Bên dưới nàng là dung nham sôi sục, xung quanh là tường đá trơ trọi, đối diện phía trước có một hang động nhỏ giống với nơi nàng đứng, bên ngoài có một sàn đấu lộ thiên, thanh niên áo đen đang đứng trên sàn đấu.

MC nhìn sang phía khu chờ thi đấu, kích động hô: “Tần Uyển Uyển đấu với Tiêu Sắt Hàn.”

Nàng không thấy rõ khuôn mặt hắn. Đối phương đứng yên bất động, nàng không muốn ra tay trước nên bèn đứng quan sát đối phương.

 

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

2 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Cả đời anh chắc sẽ không bao giờ biết hai chữ khiêm tốn viết thế nào đâu hả.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Thanh niên che mặt là nam chính? Chắc không phải đâu ha…

2
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!