Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 100 (1)

Chương 100 (1)

Hôm nay, Tần Uyển Uyển là người nổi nhất

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Nhóm người xuất phát vô cùng khí thế. Tần Uyển Uyển ngồi trên người Thúy Lục kỳ Hóa Thần, ôm Giản Hành Chi dựa nghiêng lên vai, Tạ Cô Đường đứng đằng trước, Nam Phong quỳ bên cạnh bóp vai. Mặc dù nàng rất thấp thỏm, nhưng đột nhiên hiểu được vì sao người trên đời đều muốn phấn đấu.

Đời người, kẻ thắng cũng chỉ thế mà thôi!

“Uyển Uyển, cảm nhận được sung sướng chưa?”

Thúy Lc ríu rít giakhông trung: “Tt nói choïmui biết, đànông y, nhtđnh phi dyd! Không thđ h quáľngang ngưc, đám¹nam sng caưta chng cóítên nào cànúquy như GinơHành Chi, bìnhļthưng mui quánuông chiu yri…

“Cô đİri nhé.”

GinĮHành Chi thyThúy Lc càngnói càng tháiquá, ngi thngĬdy đnh phn,bác: “Cô

TnìUyn Uyn kéoGin Hành Chili. Ngay trưcjlúc y mming, nàng dùng,ngón tay chnmôi y li,[du dàng nói:ýĐng lên tiếng.”ã

Gin Hành Chingây ngưi, bngđnghe Tn UynUyn mm cưinói vi y:ò“Ta cm thyThúy Lc tt nói rtiđúng, hin gich cn gươngmt này cangưi đã đ,khiến ta vuiɨv.”

Gin HànhChi trn mtɩnhìn Tn Uyn³Uyn vươn tayn đu yílên vai mình,ĩGin Hành Chirúc vào vainàng, tim đpónhanh.

Y bt đuhong s, cmthy mình đangÍdn Tn UynĮUyn đi v°đưng nghiêng.

Sau khida mt lát,ìy li cmãthy hình như[đưng nghiêng nàyɨcũng không t.

ThúyLc v cánhľbay ti vtrí mà VôTương Tông đãhn trên thưmi. Trưc nayõVô Tương Tôngín giu Tôngìmôn, ln nàyívì Đi hiĩLiên minh Tiên(gii mà míđi trn hĩsơn, đ Tôngmôn xut hin³ti nhân thế.

Bayĭđến trưc VôếTương Tông, ThúyêLc không quênưdy Tn UynļUyn: “Mui phitr thành ngưichói mt nhttrong đám đông,không phi chãcó m moÎmà còn phijcó khí cht.Mui nht đnh°phi t tin,Ïlnh lùng, ngangĺngưc, càn quy.”à

Nghe thy myt hình dungįnày, Tn Uyn°Uyn không khiliếc nhìn GinơHành Chi.

Gin HànhChi lp tcíhi ngưc li:“Nàng nhìn ta¹làm gì?”

TnUyn Uyn diĩánh mt sâu²xa, gt đuvi Thúy Lc:ĭ“Ta biết ri.”

“Nếu khí thế³ca nàng khôngưti thì cũngúchng sao… GinİHành Chi cmgiác ni btéđu b ThúyìLc cưp mt,õvi vàng tìmđt din chomình: “Chúng tato mt mïđu hoành trángcho nàng, bođm nàng làùngưi thu hútnht!

Nghe nóiïthế, Tn UynòUyn hơi hongs, không nhnýđưc hi thêmīmt câu: “M]đu này làngưi quyết đnhİhay mi ngưiquyết đnh?”

GinHành Chi nhìnánh mt chngtin tưng tonào caTn UynếUyn, do dchc lát, tráilương tâm đáp:“Mi ngưi cùngnhau quyết đnh.”

Mi ngưi đuném ánh mtìlên án výphía y.

Tn UynUyn hơi yêntâm li. Chngbao lâu sau,bn h thyɨđng bng phíaĩtrưc bt ngĩxut hin mtĩngn núi caochót vót, tiếngngưi n àoľdưi chân núi,ýcó tu sĩ¹bay lên triìvung quang kiếm,ra hiu hIdng li.

Chun bri!”

Gin HànhíChi va thyènơi này đã{thông báo chomi ngưi. T¹Cô Đưng quayĮđu nhìn y,do d chcâlát, gt đu.

ThúyïLc kêu toýmt tiếng thuhút s chúýý ca mingưi, đâm thngđxung. Đám đôngtht kinh, mingưi cùng laíto: “Lui ra!ɩCó chim to[lao xung!”

ThúyLc nghe thychim to đãÎmun phun la,nhưng nghĩ đếnđám gà mchưa ti TrúcCơ dưi đtãnếu phun mtıcái chc chếtngưi, nàng taquyết đnh nhnnhn.

Thuý Lc đápthng xung, TCô Đưng da³theo kế hoch(nhy lên trigiáng xung, giơïtay đánh mtkiếm ý vɨphía cng ln.Kiếm ý hóathành c longmàu vàng, gmlên mt tiếngútrưc mt chúngnhân, dt ramt con đưng,tiếp đó yĩpht tay mtcái, thm đītri thng đếncng ln.

Đám đôngơb m mànnày chn kinh,sau đó nhìn[thy Thúy Lcíđáp xung đt.ãGin Hành Chiãnhy xung trưc,ĬNam Phong nhyíxung theo, sauđó lôi bcáthang nh ra,]kế tiếp GinHành Chi vàíT Cô Đưngđng mt tráiĩmt phi bcïthang, cúi đuvươn tay vɩphía Tn UyníUyn.

Tn Uyn Uynãtao nhã đtètay lên tayïhai ngưi, ghinh ba cmĨt càn quy,ngang ngưc, tĭtin, liếc nhìnchúng nhân.

Đám đôngjbàng hoàng nhìnìh. Tn UyníUyn bưc xung,íGin Hành Chi¹gi ly taynàng, Thúy Lc)hóa thành ngưicm lng hóa,Nam Phong lyɨra mt câyãdù ln, T°Cô Đưng bưciphía trưc, hôto v phíaɩthm đ vnchng có ai:đTránh ra, tránhơra! Tông chThưng Thin Tông²xut hành, kkhông phn stránh đưng!”

Nói xong, Thúy Lục bắt đầu rắc hoa. Tần Uyển Uyển dẫn Giản Hành Chi giẫm lên thảm đỏ, che dù, mỉm cười bước về phía trước dưới mưa hoa.

Nói xong, Thúy Lục bắt đầu rắc hoa. Tần Uyển Uyển dẫn Giản Hành Chi giẫm lên thảm đỏ, che dù, mỉm cười bước về phía trước dưới mưa hoa.

Mà nhóm Tần Uyển Uyển được thị nữ dẫn vào một hoa viên, bên trong đặt một bộ bàn ghế. Thị nữ đưa bọn họ đến lương đình, kính cẩn nói: “Các vị nghỉ ngơi một lúc, lát nữa bữa tiệc bắt đầu, món ăn sẽ được mang lên.”

Tất cả mọi người tại đó sững sờ nhìn họ đi tới cổng, Tạ Cô Đường giao thư mời cho thị vệ đang ngây ngốc nhìn họ: “Tông chủ Thượng Thiện Tông đích thân đến đây, các người còn không mau sắp xếp!”

Một thị nữ vội vàng bước lên, kính cẩn nói: “Tông chủ, mời đi theo ta.”

Đang nói chuyện, vài tu sĩ đứng bên ngoài, tay cầm chung rượu, nịnh nọt nhìn Tần Uyển Uyển ngồi giữa nhóm người: “Hôm nay có duyên gặp mặt đạo hữu, không biết đạo hữu có bằng lòng nể mặt đối ẩm một chung rượu nhạt?”

“A!” Thị vệ hoàn hồn, vội đáp: “Sắp xếp, sắp xếp ngay!”

Nói cách khác, chuyện bảo người mạnh như Thúy Lục và Tạ Cô Đường làm trợ thủ để khoe mẽ này, có khả năng bọn họ get không tới.

Nói xong, thị vệ quay đầu vào trong gọi: “Người đâu, mau đưa Tông chủ Thượng Thiện Tông đến Đào viên nghỉ ngơi!”

Mọi người cùng cảm khái.

“Đúng vậy.” Tạ Cô Đường cũng cảm thấy kỳ lạ: “Từ cổng lớn đến đây, hình như chẳng gặp được một tu sĩ kỳ Kim Đan trở lên, hơn nữa cũng chưa từng gặp người quen.”

Một thị nữ vội vàng bước lên, kính cẩn nói: “Tông chủ, mời đi theo ta.”

Tất cả mọi người tại đó sững sờ nhìn họ đi tới cổng, Tạ Cô Đường giao thư mời cho thị vệ đang ngây ngốc nhìn họ: “Tông chủ Thượng Thiện Tông đích thân đến đây, các người còn không mau sắp xếp!”

“Không chỉ thế…” Ông lão lắc đầu, ánh mắt khá sắc bén: “Thậm chí có khả năng là Kim Đan.”

“Hiểu chuyện.”

Thúy Lục và Tạ Cô Đường cũng xem như có tiếng tại Tu chân giới, Đại hội Liên minh Tiên giới lớn như thế, theo lý không thể đến một người cũng chẳng có.

Tần Uyển Uyển hơi gật đầu, ra hiệu cho Giản Hành Chi. Giản Hành Chi nhanh chóng lấy linh thạch ra, ném cho thị nữ, giọng điệu ngạo mạn: “Phần thưởng của ngươi.”

“Nhưng môn phái lúc nãy hình như cũng không tệ…” Một vị thư sinh nhíu mày: “Từ khí tức của họ mà xét, trong đó có người là Trúc Cơ thì phải?”

Thị nữ hành lễ cười một tiếng, giơ tay lên: “Mời.”

“Nơi này chẳng có một tên Kim Đan.” Thúy Lục nhìn xung quanh, chê bai: “Có thể không chói lóa được sao?”

Thị nữ hành lễ cười một tiếng, giơ tay lên: “Mời.”

Nhóm Tần Uyển Uyển theo thị nữ đi xa, đám người trước cổng mới từ từ thoát khỏi cơn bàng hoàng. Một ông cụ nói: “Vì để tranh giành sự chú ý, mấy năm nay đám tiểu môn tiểu phái này ngày càng màu mè.”

Nghe vậy, Tần Uyển Uyển lập tức đáp: “Mời ngồi.”

“Nhưng môn phái lúc nãy hình như cũng không tệ…” Một vị thư sinh nhíu mày: “Từ khí tức của họ mà xét, trong đó có người là Trúc Cơ thì phải?”

Nói xong, thị vệ quay đầu vào trong gọi: “Người đâu, mau đưa Tông chủ Thượng Thiện Tông đến Đào viên nghỉ ngơi!”

“Không chỉ thế…” Ông lão lắc đầu, ánh mắt khá sắc bén: “Thậm chí có khả năng là Kim Đan.”

Giản Hành Chi nghe vậy, lập tức nói: “Sao có thể? Vậy chẳng phải chúng ta thất bại rồi?”

“Mạnh thật đấy!”

“Mạnh thật đấy!”

“Hơn nữa…” Tần Uyển Uyển suy nghĩ: “Ít nhiều gì Đại hội Liên minh Tiên giới cũng phải có chương trình, vì sao thị nữ kia chỉ nói chuyện ăn uống với chúng ta, còn chuyện khác thì hết thảy không đề cập?”

Mọi người cùng cảm khái.

Mà nhóm Tần Uyển Uyển được thị nữ dẫn vào một hoa viên, bên trong đặt một bộ bàn ghế. Thị nữ đưa bọn họ đến lương đình, kính cẩn nói: “Các vị nghỉ ngơi một lúc, lát nữa bữa tiệc bắt đầu, món ăn sẽ được mang lên.”

“Quả nhiên…” Giản Hành Chi nhìn ánh mắt lén lút nhìn trộm của đám người, tự tin cười: “Quả nhiên chúng ta là người chói lóa nhất ở đây.”

Tần Uyển Uyển giả vờ lạnh lùng, gật đầu: “Đi đi.”

Tần Uyển Uyển giả vờ lạnh lùng, gật đầu: “Đi đi.”

“Hiểu chuyện.”

Thị nữ hành lễ rời đi. Đám người đi rồi, Tần Uyển Uyển quan sát xung quanh một vòng, trông thấy mọi người đang lén lút nhìn họ.

“Quả nhiên…” Giản Hành Chi nhìn ánh mắt lén lút nhìn trộm của đám người, tự tin cười: “Quả nhiên chúng ta là người chói lóa nhất ở đây.”

“Nơi này chẳng có một tên Kim Đan.” Thúy Lục nhìn xung quanh, chê bai: “Có thể không chói lóa được sao?”

Tần Uyển Uyển hơi gật đầu, ra hiệu cho Giản Hành Chi. Giản Hành Chi nhanh chóng lấy linh thạch ra, ném cho thị nữ, giọng điệu ngạo mạn: “Phần thưởng của ngươi.”

“Đúng vậy.” Tạ Cô Đường cũng cảm thấy kỳ lạ: “Từ cổng lớn đến đây, hình như chẳng gặp được một tu sĩ kỳ Kim Đan trở lên, hơn nữa cũng chưa từng gặp người quen.”

Thị nữ hành lễ rời đi. Đám người đi rồi, Tần Uyển Uyển quan sát xung quanh một vòng, trông thấy mọi người đang lén lút nhìn họ.

“A!” Thị vệ hoàn hồn, vội đáp: “Sắp xếp, sắp xếp ngay!”

Thúy Lục và Tạ Cô Đường cũng xem như có tiếng tại Tu chân giới, Đại hội Liên minh Tiên giới lớn như thế, theo lý không thể đến một người cũng chẳng có.

“Hơn nữa…” Tần Uyển Uyển suy nghĩ: “Ít nhiều gì Đại hội Liên minh Tiên giới cũng phải có chương trình, vì sao thị nữ kia chỉ nói chuyện ăn uống với chúng ta, còn chuyện khác thì hết thảy không đề cập?”

Mọi người đưa ra nhiều thắc mắc như vậy, tất cả đều cảm thấy bất thường. Giản Hành Chi suy nghĩ, bắt lấy một trọng điểm kỳ lạ: “Tu vi của bọn họ thấp như vậy, liệu có thể cảm nhận được sự hùng mạnh của chúng ta không?”

Tất cả mọi người nghe thấy lời y chợt hoang mang, Tạ Cô Đường nghiêm túc phân tích: “Hẳn là có thể cảm giác được chúng ta rất mạnh, nhưng rốt cuộc là trình độ gì, phỏng chừng bọn họ không nhìn ra.”

Tất cả mọi người nghe thấy lời y chợt hoang mang, Tạ Cô Đường nghiêm túc phân tích: “Hẳn là có thể cảm giác được chúng ta rất mạnh, nhưng rốt cuộc là trình độ gì, phỏng chừng bọn họ không nhìn ra.”

Nói cách khác, chuyện bảo người mạnh như Thúy Lục và Tạ Cô Đường làm trợ thủ để khoe mẽ này, có khả năng bọn họ get không tới.

Giản Hành Chi nghe vậy, lập tức nói: “Sao có thể? Vậy chẳng phải chúng ta thất bại rồi?”

Đang nói chuyện, vài tu sĩ đứng bên ngoài, tay cầm chung rượu, nịnh nọt nhìn Tần Uyển Uyển ngồi giữa nhóm người: “Hôm nay có duyên gặp mặt đạo hữu, không biết đạo hữu có bằng lòng nể mặt đối ẩm một chung rượu nhạt?”

Nghe vậy, Tần Uyển Uyển lập tức đáp: “Mời ngồi.”

Mặc dù mọi người nghi ngờ trong lòng, nhưng hôm nay người ta dâng cơ hội để Tần Uyển Uyển khoe mẽ, mọi người vẫn quyết định lựa chọn làm theo kế hoạch ban đầu, tiếp tục ngụy trang thân phận của mình, nhường đường cho những tu sĩ kia.

 

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

6 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh đúng là cái đồ thiếu nghị lực mà

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Hình như có gì đó hông ổn ở đây

Soleil
Soleil
2 Năm Cách đây

Cái đội ngũ này, có khí phách, co đc dãn được, mặt dày vô đối, kĩ xảo siêu quần

Duy Nhiên
Duy Nhiên
2 Năm Cách đây

Phải chăng mọi người đến sớm quá. Thường thì khi đi thảm đỏ, ai thực lực mạnh nhất sẽ đi sau cùng thì phải.

Chấy
Chấy
1 Năm Cách đây

Có phải đi nhầm chỗ rồi khum?

Phieu
Phieu
1 Năm Cách đây

Trời sao giống nhà giàu mới nổi quó

6
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!