Chương 102
Chỉ một Minh chủ Liên minh Tiên giới cỏn con, ta sẽ thuyết phục Uyển Uyển đoạt lấy
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Mọi người hoảng hốt chạy trốn khỏi hiện trường khiến Giản Hành Chi hơi mất mặt, y xấu hổ trả lời 666: “Cô xem, bọn họ không ai biết đáp án câu hỏi này, bàn bạc cũng chẳng có tác dụng.”
“Không phải bàn bạc không có tác dụng…” 666 thở dài: “Là người ta vốn không muốn bàn bạc với ngài thì có.”
“Được rồi, cô phiền chết đi được.” Giản Hành Chi nghe nó nhắc nhở, hơi tức giận: “Cô cứ nói thẳng chữ này rốt cuộc có ý gì đi. Ta hiểu không đúng sao? Vạn người chú mục, bừng sáng trên sân, có gì sai?!”
“Chủ nhân, ngài nghĩ kỹỏlại đi…” 666ựbất lực: “NỔIẩcó phải làîmột từ caỳngợi không?”
“Đúngỉvậy.” Giản HànhỉChi khoanh tay‹gật đầu: “Rồiịsao?”
“Vậy ngàiỉcảm thấy đốiịvới lần xuấtìtrận này, bọnīhọ hâm mộộcác người? Hayỳlà thương hại[các người?”
LờiĨnày khiến GiảnìHành Chi rơiЇvào trầm tư,:y nhanh chóngìbắt lấy trọngÎtâm: “Cho nêníNỔI là mộtíhình tượng khiếnẹmọi người hâmẹmộ?”
“Không sai!”ã666 thấy yÍnhận ra, cảm{giác xúc động:ɩ“Hăng hái, trựcătiếp, tiến lên,Ĭmọi người đềuɩmuốn, đều sùng¹bái. Ngài cảmặthấy, cái màἵĐại hội Liên)minh Tiên giớiắtheo đuổi cuốiừcùng là gì?”ổ
Giản Hành Chi]đã hiểu, yìgật đầu: “Taịhiểu rồi, cácộngười muốn nàngửtrở thành Minhīchủ Liên minhíTiên giới!”
“ĐâyĨlà người nói…”ậ666 vội giảiỗthích: “Không liênıquan đến ta,ĩkhông tính làéăn gian.”
“Đượcòrồi.” Giản HànhđChi nghe thấy°mục tiêu này,êđứng lên: “Chỉɩmột Minh chủἳLiên minh Tiênἳgiới cỏn con,:ta sẽ thuyết°phục Uyển Uyểnănắm lấy!”
Nóiúxong, Giản HànhĬChi đi vềἱphía phòng TầnúUyển Uyển.
Tần UyểnẽUyển đang nằmɪhình chữ Đại(*)ỉtrên giường, đơíngười nhìn đỉnhộrèm.
(*) Chữ Đại:ý大
“Chủ nhân.” 38ãkhông nhịn đượcứnhắc nhở nàng:Ї“Cô mau xửἰlý tóc cháyjđi. Cô ngheíthử phòng bênịkia, Thúy Lụcêchịu khó cỡ°nào?”
38 nói¹xong, phòng bênặtruyền đến tiếngêmắng chửi củaèThúy Lục.
Nàng taĨđang xử lýïlông chim bịộcháy, dùng miệngếchim kẹp lông,ặrút một cọngἷthì mắng GiảnẩHành Chi mộtícâu.
Tần Uyển Uyểnánằm im bấtĪđộng, ỉu xìuÎnói: “Ta mệtỳrồi, không muốnổnhúc nhích nữa.”ậ
“Vậy cô điỵtắm đi.” 38ịnhìn hết nổi:[“Thay bộ đồjrồi ngủ tiếp[cũng được.”
Tần³Uyển Uyển khôngἲmuốn đáp lời,òtrực tiếp nhắmÏmắt.
Nàng mệt, quáịmệt, nếu nhưἳvẫn còn ởỏthế kỷ hai[mươi mốt, chuyện[duy nhất hiệnЇgiờ nàng cóợthể làm làἵchơi điện thoại.
Nàngưcòn chưa kịpỉngủ, bỗng ngheἱthấy cửa sổ[vang lên tiếngỳ“cọt kẹt” ,ôkế tiếp Giản[Hành Chi ngồiịở đầu giườngìnàng, giăng kếtĬgiới, nghiêm túcḽmở miệng: “UyểnɩUyển, ta cóămột chuyện quanútrọng muốn nóiệvới nàng.”
TầnἲUyển Uyển nhắmìmắt giả vờịngủ, Giản Hành°Chi vươn tayằnắm lấy tayẵnàng, Tần UyểnĨUyển lập tứcừmở mắt, hoảng°hốt kêu lên:)“Ta tỉnh rồi!:Người đừng raɪtay!”
“Ta biết.”ọGiản Hành Chiýgật đầu, yḹchỉ đơn thuầnínắm lấy tayònàng chứ khôngélàm các loạiīhành vi quá}khích như phóngởđiện hoặc bẻἴgãy xương. Yâtràn đầy mongɨđợi nhìn nàng:ỉ“Uyển Uyển, nàngĬmuốn làm Minhắchủ Liên minhÎTiên giới không?”ẫ
“Ta không muốn.”ITần Uyển Uyểnửkhông hề doἷdự từ chối.
Giản‹Hành Chi lắcἱđầu: “Không, nàng(muốn.”
“Ta thậtạsự không muốn.”ITần Uyển Uyểnỳngồi dậy, nuốtènước bọt: “GiảníHành Chi, taỡlà người thếïnào, người rõ°ràng hơn hết.”)
“Ta rõ.” GiảnḻHành Chi gậtèđầu, nhắc nhởừnàng: “Nàng làĮngười muốn phiįthăng, phi thăng{phải hoàn thànhἰnhiệm vụ. Taựđã lĩnh ngộỗchữ NỔI nghĩaýlà gì rồi,ɪMinh chủ Đạiĩhội Liên minhóTiên giới khôngÍphải nàng thìỹkhông được, nàngầsẵn sàng chưa?”ẹ
“Chưa.”
Tần UyểnἱUyển lắc đầu,ổvươn tay nắmḽlấy hai vai(Giản Hành Chi:đ“Giản Hành Chi,ftạm thời ngườiíđừng nghĩ chuyện¹NỔI nữa. chúngểta ngủ mộtÏgiấc rồi nghĩïchính sự đi.”ì
“Chính sự?”
Giản Hành Chi không hiểu, nhiệm vụ không coi như chính sự, vậy cái gì là chính sự?
“Cho nên chúng ta phải đánh đòn phủ đầu chứ không phải làm Minh chủ gì cả.”
Giản Hành Chi không hiểu, nhiệm vụ không coi như chính sự, vậy cái gì là chính sự?
Tần Uyển Uyển gật đầu, nàng bắt đầu phân tích, cố gắng gạt bỏ suy nghĩ của y: “Hiện tại có rất nhiều chuyện, người suy nghĩ lại đi, có phải tên Tôn giả Diệu Ngôn kia rất có khả năng là Mai Tuế Hàn không? Hiện giờ hắn tổ chức Đại hội Liên minh Tiên giới, còn muốn chúng ta đưa Ngọc Linh Lung cho hắn, có phải có âm mưu gì không?”
Tần Uyển Uyển mở miệng định ngăn y lại, nhưng Giản Hành Chi đã vẫy tay nhảy ra ngoài cửa sổ, chẳng thấy người đâu nữa.
Đội ngũ bây giờ thật khó dẫn dắt, nàng phải nghỉ ngơi dưỡng sức cho khỏe.
Bên cạnh vang lên tiếng phá cửa và tiếng đánh nhau, Tần Uyển Uyển sững người chốc lát, quay đầu nằm trở về giường, thiết lập kết giới cách âm, yên tĩnh nhắm mắt lại.
“Phải.” Giản Hành Chi gật đầu, cau mày: “Vì vậy chúng ta không cần thiết trở thành Minh chủ sao?”
Lời này khiến Giản Hành Chi do dự, cảm thấy hình như có lý. Tần Uyển Uyển tiếp tục thuyết phục: “Người còn nhớ chúng ta đến đây làm gì không? Đó là để thử Tôn giả Diệu Ngôn này có phải Mai Tuế Hàn hay không. Nếu như là hắn, vậy chỉ cần hắn bị thương đánh trả, pháp quyết của mẫu thân ta sẽ xuất hiện, chúng ta có thể tìm thấy bà rồi đúng không?”
“Khoan…”
“Cho nên chúng ta phải đánh đòn phủ đầu chứ không phải làm Minh chủ gì cả.”
“Ta…” Tần Uyển Uyển bị y chọc tức đến nghẹn: “Trong lòng người, ta là loại người này sao?”
Lời này khiến Giản Hành Chi do dự, cảm thấy hình như có lý. Tần Uyển Uyển tiếp tục thuyết phục: “Người còn nhớ chúng ta đến đây làm gì không? Đó là để thử Tôn giả Diệu Ngôn này có phải Mai Tuế Hàn hay không. Nếu như là hắn, vậy chỉ cần hắn bị thương đánh trả, pháp quyết của mẫu thân ta sẽ xuất hiện, chúng ta có thể tìm thấy bà rồi đúng không?”
“Hai chuyện này…” Tần Uyển Uyển nhớ đến cảnh tượng xấu hổ muốn độn thổ hôm nay, rùng mình với lựa chọn của Giản Hành Chi, không dám tùy tiện đồng ý yêu cầu của trùm làm ngược này, chỉ có thể gắng gượng đáp: “Làm một chuyện là được rồi.”
“Hai chuyện này có thể tiến hành đồng thời…” Giản Hành Chi suy nghĩ, ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói: “Ngày mai ta đi giết Tôn giả Diệu Ngôn, nàng tranh cử Minh chủ, thế nào?”
“Hai chuyện này…” Tần Uyển Uyển nhớ đến cảnh tượng xấu hổ muốn độn thổ hôm nay, rùng mình với lựa chọn của Giản Hành Chi, không dám tùy tiện đồng ý yêu cầu của trùm làm ngược này, chỉ có thể gắng gượng đáp: “Làm một chuyện là được rồi.”
“Vậy làm Minh chủ đi.”
“Thôi vẫn nên giết Tôn giả Diệu Ngôn đi.”
“Phải.” Giản Hành Chi gật đầu, cau mày: “Vì vậy chúng ta không cần thiết trở thành Minh chủ sao?”
Cả hai đều cho mình đúng, im lặng nhìn nhau trong đêm. Giản Hành Chi nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, nhíu mày: “Có phải nàng lười không?”
Cả hai đều cho mình đúng, im lặng nhìn nhau trong đêm. Giản Hành Chi nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, nhíu mày: “Có phải nàng lười không?”
“Nàng yên tâm, ta giúp nàng giành lấy Vị trí Minh chủ, ta cũng thu phục Tôn giả Diệu Ngôn thay nàng.” Giản Hành Chi rất có lòng tin, vỗ vai nàng đứng dậy: “Nàng chỉ cần chuẩn bị ngồi mát ăn bát vàng là được, nghỉ ngơi cho khỏe, ta đi đây.”
“Ta…” Tần Uyển Uyển bị y chọc tức đến nghẹn: “Trong lòng người, ta là loại người này sao?”
Thôi đi, có chuyện gì, mai lại nghĩ.
“Nàng yên tâm, ta giúp nàng giành lấy Vị trí Minh chủ, ta cũng thu phục Tôn giả Diệu Ngôn thay nàng.” Giản Hành Chi rất có lòng tin, vỗ vai nàng đứng dậy: “Nàng chỉ cần chuẩn bị ngồi mát ăn bát vàng là được, nghỉ ngơi cho khỏe, ta đi đây.”
“Khoan…”
Tần Uyển Uyển mở miệng định ngăn y lại, nhưng Giản Hành Chi đã vẫy tay nhảy ra ngoài cửa sổ, chẳng thấy người đâu nữa.
Bên cạnh truyền đến tiếng Thúy Lục mắng chửi vì nhổ lông chim: “Giản Hành Chi, ĐM nhà cậu!”
Giản Hành Chi đi ngang, giơ tay lên gõ cửa phòng Thúy Lục: “Còn mắng nữa, ông đây rút hết lông chim của cô!”
Căn phòng Thúy Lục yên tĩnh lại, Giản Hành Chi đắc ý bỏ đi. Một lát sau, Thúy Lục càng mắng lớn hơn: “Giản Hành Chi, ĐM tổ tiên nhà cậu!!!”
Bên cạnh vang lên tiếng phá cửa và tiếng đánh nhau, Tần Uyển Uyển sững người chốc lát, quay đầu nằm trở về giường, thiết lập kết giới cách âm, yên tĩnh nhắm mắt lại.
Căn phòng Thúy Lục yên tĩnh lại, Giản Hành Chi đắc ý bỏ đi. Một lát sau, Thúy Lục càng mắng lớn hơn: “Giản Hành Chi, ĐM tổ tiên nhà cậu!!!”
Thôi đi, có chuyện gì, mai lại nghĩ.
Tần Uyển Uyển gật đầu, nàng bắt đầu phân tích, cố gắng gạt bỏ suy nghĩ của y: “Hiện tại có rất nhiều chuyện, người suy nghĩ lại đi, có phải tên Tôn giả Diệu Ngôn kia rất có khả năng là Mai Tuế Hàn không? Hiện giờ hắn tổ chức Đại hội Liên minh Tiên giới, còn muốn chúng ta đưa Ngọc Linh Lung cho hắn, có phải có âm mưu gì không?”
Đội ngũ bây giờ thật khó dẫn dắt, nàng phải nghỉ ngơi dưỡng sức cho khỏe.
Hai người này hết cãi rồi lại đánh nhau à ?
Làm Đường Tăng vất vả quá mà ?
tui đến mợt với ông GHC =)))))))))))))
khổ thân TUU quá=)))
Thúy Lục ơi đập nát cái đầu chó của GHC đi =))))