Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 104 (2)

Chương 104 (2)

Giết hết rồi, đây là tên cuối cùng

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Giản Hành Chi và Tần Uyển Uyển chạy một trước một sau đến nhà ăn, nhìn thấy một thau cá đù vàng chiên bày trên bàn. Ánh mắt hai người ăn bánh bao dưa muối mấy bữa nay sáng rực, Giản Hành Chi đẩy Thúy Lục và Nam Phong ra, kéo Tần Uyển Uyển tới ngồi xuống, bắt đầu gắp cá cho Tần Uyển Uyển, vừa gắp vừa cảm ơn Tạ Cô Đường đối diện: “Lão Tạ, ta nghe nói cá này là cậu lấy hả, được lắm đó!”

“Ta vốn định tự mình ăn.”

Mặt Tạ Cô Đường không cảm xúc, nói một cách bình tĩnh: “Gần đây, ăn chay quá rồi.”

“Vậy mà cậu bằng lòng chia cho mọi người…” Giản Hành Chi vừa ăn cá, vừa tiếp tục cảm ơn: “Thật có đức độ!”

Không phi có đc đ.”Nam Phong vaóăn cá vatranh công: “Làta nhìn thyT đo quânbưng cá trv, vi nóicho Thúy Lcİt t, ThúyĨLc t t¸mi chn cáli!”

“Mi ngưiăn cá ThúyLc vui vnói: “Đu nhếta hết!”

TíCô Đưng nghenói thế, ngưcĩmt nhìn ThúyLc, kim chếưphn n khôngÎnói ra camình.

Thúy Lc kiêuįhãnh lôi nguyênĭvn xương cá:trong ming ra,]quay đu nhìnGin Hành Chi:ī“Ti qua culàm gì vy?”{

À, ám sátơTôn gi DiuNgôn.”

Nghe nóithế, c đámũim phăng phc.õMt lát sau,ìThúy Lc hokhù kh: “Mcíxương ri…

TĩCô Đưng giơtay đánh mtìchưng vào lưngīThúy Lc, hnhp máu lnxương cá phunĩra. Tn UynUyn cm xươngìcá, nhìn đếnêtr mt.

Thúy Lcīcm ly khănt tay NamêPhong, quay đuİli, chùi mingnói: “Cu… cugiết ngưi ri?”]

Chưa.” Gin HànhĬChi gm cá:ΓTa làm sao,giết đưc hn?]Th thôi, tìmra v tríph mu UynUyn ri.”

nơi nào?”

ThúyòLc lp tcɨhi, Gin Hành]Chi ht cmɩv phía hưngĨĐông: “ saunúi đy.”

Ngheīnói thế, ThúyõLc và TЇCô Đưng nhìn¹nhau, c haiıđu trm mc.

TnUyn Uyn lptc nhn raècó vn đ:í“Sau núi làĮnơi thế nào?”í

Là vùng cmèca Vô TươngTông – HuynĩSơn.”

T CôĐưng m minggii thích. TnɪUyn Uyn vàGin Hành Chiđu không biếtđây là nơinào. Tn UynõUyn hi tiếp:ï“Huyn Sơn?”

“HuyníSơn là têníca nó.” ThúyLc gii thích:İ“Tương truyn vnĩnăm trưc, VôTương Tông chưa(thành lp, nơinày vn làíđng bng. Mtngày n, mtngôi sao rơiĬt trên tri]xung, hình thànhôngn núi. Ngôisao kia khôngíphi vt cađthế gii này,vì thế núinày tr thànhãnơi Thiên Đoìb quên, linhɩkhí di dào,không chu sĺqun lý caèThiên Đo, câyĩc sinh trưngĩkhác thưng, nhưngcũng chính vìĨthế rt nhiulinh tho dĭbo mc lênìtrên núi, trongđó có mtĺcon linh thútên là ácľthú. Nó thíchác ghét thin,là chúa tîmt phương trênīnúi. Mt hôm,émt nhóm ngưilên núi munthu gom linhtho, tri giángétuyết ln, bnh gp phicon ác thúínày. Ác thú²ha vi bnļh rng chcn có mtngưi bng lòng li, nhngngưi kia cóth tùy ýíla chn mtìbo vt riôđi, mà trongs nhng ngưiri đi chcn có mtngưi bng lòngľmang trăm lưnghoàng kim trîli chuc y,ngưi liínày có thýan toàn xungnúi.”

“Nếu nhưăkhông tr lithì sao?” GinHành Chi hiétiếp.

T Cô Đưng}thp ging đáp:Lúc đó núingp tuyết dày,ác thú gingưi này liếmt năm, nếukhông ai trĺli, ngưi nàyìs đông chếttrên núi.”

Vycó ngưi li tht sao?”Gin Hành Chinhưng mày.

Thúy Lcgt đu.

Lúc ycó mt vthư sinh, trisinh tính tình¸lương thin, giaľcnh bn hàn,vì tìm mtĨgc linh thoícho mu thânnên đi theođtiu đi lênĭnúi. Trong lúcíđám ngưi lưngl, y lajchn li,úsau đó nhmt v Đi:ca chn gcÍlinh tho cóĨth cu muthân y xung°núi, li nh[mt v thươngínhân ly trămlưng hoàng kimtr v chuc°y. Mi ngưiđu ha viy, bo yĩ li, nhưngithc tế gclinh tho cumu thân yĩcũng chng đángtin, không ngưinào chu dùngcơ hi duynht chn gclinh tho kia.”¸

Vì vy muthân y chết.”

Tn Uyn Uynđã hiu. ThúyLc th dài,,k tiếp: “Đúngļvy, đám ngưiìkhông cu đưcmu thân y,ámt là sy oán hn,Ĩhai là khôngmun dùng trămīlưng hoàng kiméđ cu mtngưi bèo nưcgp nhau, ba}là dáng vílúc đùn đyícu xin trên núi quáđmt mt, mànhng ngưi kiaásau khi bánếbo vt đuđã thành ngưicó tiếng tăm,ékhông mun ngưikhác biết chuynquá kh này.òThư sinh khôngíthân không thích,chết trênînúi cũng chngai truy cu,)vì vy đámíngưi đó đuïkhông tr li,ïđ mt mìnhïthư sinh trên núi chjđi đến chết.”

Chuyn này liênquan gì HuynÎSơn?”

“Sau khi¹thư sinh chết,Huyn Sơn đ(mt trn tuyếtln.” Thúy Lcquay đu nhìnv phía HuynSơn: “Tuyết màu¹đen rơi xungíđt lp tcĬtr thành tàkhí, t đóɪtà khí vâyquanh Huyn Sơn,âxâm chiếm thnìtrí con ngưi.Nơi này khôngb Thiên Đoqun chế, ácnim chúng sinhòt tp. Nhiuľnăm sau, TàThn xut thếɪti đây, ngưisáng lp ramôn phái VôTương Tông phngľtheo ý triđến, phong n³Huyn Sơn, thànhlp Vô TươngũTông, t đóngoi tr Chưngımôn Vô TươngíTông thì chngai biết làmísao bưc vàoHuyn Sơn na.”

Cho nên nămđó Tà Thnb nht tiĩHuyn Sơn?” GinìHành Chi tòmò: “Thế sao[bây gi hnli sng phâyphây bên ngoàivy?”

Chy thoát.”éT Cô Đưngıgii đáp: “Nghìnnăm trưc, nhânïgian có mtv quân vươngôquá tàn bo,đến mc sinhèlinh đ thán,ĭác nim hoànhhành nhân gian.ЇSau khi scmnh Tà Thnm rng, hnbiết đưc cáchgieo ma chng,Chưng môn điđến Huyn Sơnīb hn gieođma chng khngchế, th hnâra ngoài, tđó ha lonTu chân gii.Mãi đến mttrăm năm trưc,hn b MinhìTnh thn quânphong n mibiến mt.”

Vy…ĮTn Uyn Uynđã hiu: “ChuynĺTà Thn đúnglà mi hnámt ngưi, nhưngítrút xung muôndân.”

Mi ngưiãtrm mc. GinìHành Chi ungımt ngm trà,cưi kh: “Làmgì có miìhn mt ngưi,ìtrút xung muôndân? Chng quaílà trùng hpĩgp phi mtcng rơm đèsp lu bãùđu(*) mà thôi.”

(*) Lu bãĪđu: chtòa nhà băn xén ănĩbt nguyên vtýliu trong quátrình xây dngÎnên không kiênũc, nguy him.

Thoìlun chuyn xưacũng chng thúv.” Thúy Lcìthy bn hįbùi ngùi, gingjđiu li nhĭnhàng hơn: “Bây[gi chuyn quanítrng là làmùsao vào đó.”ô

“Hay là GinHành Chi suynghĩ: “Chúng taìtrói Nguyt Hàîli?”

“Ta cmơthy ý kiếnìnày kh thi.”ú

Thúy Lục vỗ tay: “Ta ngứa mắt hắn lâu rồi.”

“Đệ tử đã báo danh cho Tôn giả, không biết Tôn giả dự định bắt Giản Hành Chi thế nào?”

Đánh không thắng, cần giúp đỡ, mời Đại ca ra tay.

Tôn giả Diệu Ngôn siết nắm tay, kiềm chế cảm xúc sau tấm lụa mỏng: “Những môn phái khác đâu, nghe hắn ám sát ta, bọn họ không giúp sao?”

“Đúng vậy.” Tạ Cô Đường gật đầu: “Chưởng môn một phái lại keo kiệt đến vậy, trói hắn là quá hợp lý.”

Trong chuyện cắt giảm khẩu phần của đám người Giản Hành Chi, Nguyệt Hà làm vô cùng suôn sẻ.

Tần Uyển Uyển nghe quyết định của bọn họ, hoảng hốt hỏi: “Mọi người dám chắc trói Chưởng môn người ta không sao chứ?”

Kẻ đầu tiên hắn giết là tên đó!

Tần Uyển Uyển nghe quyết định của bọn họ, hoảng hốt hỏi: “Mọi người dám chắc trói Chưởng môn người ta không sao chứ?”

“Lui xuống đi.” Giọng Tôn giả Diệu Ngôn lạnh lùng: “Nhớ cắt luôn dưa muối của bọn chúng đi.”

“Vâng!”

“Không sao.” Thúy Lục đang kéo dây khóa tiên của mình, Tạ Cô Đường và Giản Hành Chi đang bắt đầu quan sát kiếm mình có cần mài hay không. Thúy Lục xoay đầu qua, nghiêm túc nói: “Dây khóa tiên của ta được chế tạo đặc biệt, có thể trói được!”

Hắn không nói, Nguyệt Hà cũng không dám lên tiếng. Hồi lâu sau, Tôn giả Diệu Ngôn rốt cuộc mở miệng: “Chuyện tuyển chọn Minh chủ thế nào rồi?”

“Ta không hỏi cái này…”

Lúc nhóm người Giản Hành Chi nhắm về phía Minh chủ Liên minh Tiên giới báo danh, tại đại điện trên hòn đảo trôi lơ lửng của Vô Tương Tông, Tôn giả Diệu Ngôn ngồi trên cao, Nguyệt Hà quỳ gối dưới đất, báo cáo kết quả đêm qua: “Đệ tử đuổi theo trận dịch chuyển đến chỗ ở của Giản Hành Chi, tu vi Giản Hành Chi quá cao, nếu đệ tử ra tay, e là tổn thất nghiêm trọng. Mong lão tổ đích thân ra tay, lập uy cho Vô Tương Tông!”

“Không sao.” Thúy Lục đang kéo dây khóa tiên của mình, Tạ Cô Đường và Giản Hành Chi đang bắt đầu quan sát kiếm mình có cần mài hay không. Thúy Lục xoay đầu qua, nghiêm túc nói: “Dây khóa tiên của ta được chế tạo đặc biệt, có thể trói được!”

Nhóm người nghe vậy, động tác chững lại.

Tần Uyển Uyển gắng gượng nói: “Ý của ta là…”

“Mọi người…” Nam Phong ngồi nghe cả nửa ngày, không nhịn được rụt rè lên tiếng: “Huyền Sơn mà mọi người nói…”

Nó vừa nói vừa đặt cáo thị lên mặt bàn: “Là Huyền Sơn, trận địa cuối cùng của đại hội tuyển chọn Minh chủ sao?”

“Có báo danh cho bổn tôn không?” Tôn giả Diệu Ngôn tránh né câu hỏi bắt Giản Hành Chi, cố nói lảng sang chuyện khác.

Tôn giả Diệu Ngôn nhắm mắt lại, run run cánh môi.

Nhóm người nghe vậy, động tác chững lại.

Thúy Lục vỗ tay: “Ta ngứa mắt hắn lâu rồi.”

“Đã chuẩn bị ổn thỏa như ngài căn dặn, trận chung kết sắp xếp tại Huyền Sơn, không biết lão tổ dự định khi nào ra tay bắt Giản Hành Chi lập uy?”

Giản Hành Chi bước đến trước tiên, đọc kỹ một lát, vui vẻ reo lên: “Không sai! Uyển Uyển!” Y xúc động quay đầu nhìn Tần Uyển Uyển: “Ta đã nói mà, nàng đã định sẵn phải trở thành nữ Minh chủ Liên minh Tiên giới!”

Hắn đột ngột mở mắt, lộ vẻ dữ tợn.

Tôn giả Diệu Ngôn không đáp, hắn đỡ trán, lắng nghe Nguyệt Hà bên dưới lải nhải.

“Báo danh.”

Thúy Lục buông dây, tức khắc lên tiếng: “Báo danh ngay lập tức!”

Nghe thấy lời này, Tôn giả Diệu Ngôn liền nhức đầu.

Lúc nhóm người Giản Hành Chi nhắm về phía Minh chủ Liên minh Tiên giới báo danh, tại đại điện trên hòn đảo trôi lơ lửng của Vô Tương Tông, Tôn giả Diệu Ngôn ngồi trên cao, Nguyệt Hà quỳ gối dưới đất, báo cáo kết quả đêm qua: “Đệ tử đuổi theo trận dịch chuyển đến chỗ ở của Giản Hành Chi, tu vi Giản Hành Chi quá cao, nếu đệ tử ra tay, e là tổn thất nghiêm trọng. Mong lão tổ đích thân ra tay, lập uy cho Vô Tương Tông!”

Tên cuối cùng…

“Ta không hỏi cái này…”

Tôn giả Diệu Ngôn không đáp, hắn đỡ trán, lắng nghe Nguyệt Hà bên dưới lải nhải.

Tần Uyển Uyển gắng gượng nói: “Ý của ta là…”

Nói cả nửa ngày, tổng kết lại là:

Đánh không thắng, cần giúp đỡ, mời Đại ca ra tay.

Tôn giả Diệu Ngôn siết nắm tay, kiềm chế cảm xúc sau tấm lụa mỏng: “Những môn phái khác đâu, nghe hắn ám sát ta, bọn họ không giúp sao?”

“Không bằng không chứng, e là những môn phái khác sẽ không ra tay.” Nguyệt Hà cố căng da mặt: “Huống chi quan hệ của chúng ta cũng không tốt như vậy…”

Nguyệt Hà kính cẩn hành lễ rời đi. Tôn giả Diệu Ngôn đột ngột ho khan. Sau khi hắn ho ra máu, người hầu hình dáng con rối bên cạnh kính cẩn dâng khăn cho hắn.

Nghe thấy lời này, Tôn giả Diệu Ngôn liền nhức đầu.

“Đúng vậy.” Tạ Cô Đường gật đầu: “Chưởng môn một phái lại keo kiệt đến vậy, trói hắn là quá hợp lý.”

Hắn không nói, Nguyệt Hà cũng không dám lên tiếng. Hồi lâu sau, Tôn giả Diệu Ngôn rốt cuộc mở miệng: “Chuyện tuyển chọn Minh chủ thế nào rồi?”

“Đã chuẩn bị ổn thỏa như ngài căn dặn, trận chung kết sắp xếp tại Huyền Sơn, không biết lão tổ dự định khi nào ra tay bắt Giản Hành Chi lập uy?”

“Mọi người…” Nam Phong ngồi nghe cả nửa ngày, không nhịn được rụt rè lên tiếng: “Huyền Sơn mà mọi người nói…”

“Có báo danh cho bổn tôn không?” Tôn giả Diệu Ngôn tránh né câu hỏi bắt Giản Hành Chi, cố nói lảng sang chuyện khác.

Nó vừa nói vừa đặt cáo thị lên mặt bàn: “Là Huyền Sơn, trận địa cuối cùng của đại hội tuyển chọn Minh chủ sao?”

“Đệ tử đã báo danh cho Tôn giả, không biết Tôn giả dự định bắt Giản Hành Chi thế nào?”

Tôn giả Diệu Ngôn không lên tiếng. Một lát sau, rốt cuộc hắn mở miệng.

Thúy Lục buông dây, tức khắc lên tiếng: “Báo danh ngay lập tức!”

“Chắc chắn Giản Hành Chi sẽ tham gia tuyển chọn Minh chủ Liên minh Tiên giới. Trên Huyền Sơn, bổn tôn tự có tính toán.”

Nghe tháy Tôn giả Diệu Ngôn hứa bắt Giản Hành Chi, Nguyệt Hà thở phào, bái lạy một cái, cao giọng hô: “Lão tổ uy vũ, lão tổ anh minh!”

Giản Hành Chi bước đến trước tiên, đọc kỹ một lát, vui vẻ reo lên: “Không sai! Uyển Uyển!” Y xúc động quay đầu nhìn Tần Uyển Uyển: “Ta đã nói mà, nàng đã định sẵn phải trở thành nữ Minh chủ Liên minh Tiên giới!”

Tôn giả Diệu Ngôn không lên tiếng. Một lát sau, rốt cuộc hắn mở miệng.

“Lui xuống đi.” Giọng Tôn giả Diệu Ngôn lạnh lùng: “Nhớ cắt luôn dưa muối của bọn chúng đi.”

“Vâng!”

Nghe tháy Tôn giả Diệu Ngôn hứa bắt Giản Hành Chi, Nguyệt Hà thở phào, bái lạy một cái, cao giọng hô: “Lão tổ uy vũ, lão tổ anh minh!”

Trong chuyện cắt giảm khẩu phần của đám người Giản Hành Chi, Nguyệt Hà làm vô cùng suôn sẻ.

Nguyệt Hà kính cẩn hành lễ rời đi. Tôn giả Diệu Ngôn đột ngột ho khan. Sau khi hắn ho ra máu, người hầu hình dáng con rối bên cạnh kính cẩn dâng khăn cho hắn.

“Không bằng không chứng, e là những môn phái khác sẽ không ra tay.” Nguyệt Hà cố căng da mặt: “Huống chi quan hệ của chúng ta cũng không tốt như vậy…”

“Trừ tên lỗ mãng kia…” Tôn giả Diệu Ngôn thở dốc, hung dữ hỏi con rối bên cạnh: “Vô Tương Tông không còn ai khác đảm đương Chưởng môn được sao?!

“Bẩm chủ nhân…” Giọng nói con rối đều đều: “Đã giết hết rồi, đây là tên cuối cùng.”

Tên cuối cùng…

Tôn giả Diệu Ngôn nhắm mắt lại, run run cánh môi.

Vậy đợi sau Đại hội Liên minh Tiên giới… sau Đại hội Liên minh Tiên giới…

Vậy đợi sau Đại hội Liên minh Tiên giới… sau Đại hội Liên minh Tiên giới…

Hắn đột ngột mở mắt, lộ vẻ dữ tợn.

“Chắc chắn Giản Hành Chi sẽ tham gia tuyển chọn Minh chủ Liên minh Tiên giới. Trên Huyền Sơn, bổn tôn tự có tính toán.”

Kẻ đầu tiên hắn giết là tên đó!

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

4 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Trước sau gì cũng phải đi, đúng là hệ thống giao nhiệm vụ luôn có lý do hết ha

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Bắt được thì hôm qua đã bắt rồi, không thấy tôn giả phải chạy trốn sao mà hỏi quài, tôn giả quạo bây giờ ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Móa tên này giết sạch cả Vô Tương Tông luôn rồi sao?

Linh
Linh
1 Năm Cách đây

Tôn giả ấu trĩ quá z =))))) bị bắt nạt lại cắt khẩu phần ăn của người ta

4
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!