Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 105 (1)

Chương 105 (1)

Cuộc thi: Đối nhân xử thế

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

“Tuyển chọn Minh chủ Liên minh Tiên giới, chọn Minh chủ Liên minh Tiên giới, Minh chủ cần có năng lực đoàn thể mạnh, vì vậy lần tuyển chọn này lấy thi đấu đoàn thể làm phương thức tuyển chọn. Đội ngũ giành thắng lời, đội trưởng sẽ là Minh chủ.”

Một đám người cùng báo danh xong. Giản Hành Chi cầm tờ “báo danh cần biết” lấy từ chỗ báo danh về, đọc cho tất cả người bên cạnh cùng nghe.

Nam Phong đứng trên vai y, thò đầu xem tờ giấy, tiếp tục đọc nội dung bên trên: “Tuyển chọn chia tổng cộng ba cửa ải, đều là quy tắc loại trừ. Điểm tích lũy của đội dưới sáu mươi loại bỏ, đội từ sáu mươi trở lên giữ lại, cuối cùng đội nhiều điểm hơn sẽ thắng.”

“Địa điểm tổ chức trận chung kết ở Huyền Sơn…” Thúy Lục chê Nam Phong đọc chậm, giật tờ giấy, nhíu mày: “Huyền Sơn là nơi tràn ngập tà khí, rủi ro rất lớn, một khi nhập ma, trưởng lão  chấp kiếm sẽ lập tức diệt trừ, có nguy cơ tử vong, xin chư vị tham dự tuyển chọn cân nhắc cẩn thận.”

“Hết ri?”

Thy Thúy Lcđc xong cònkhông đc tiếp,Tn Uyn Uyntò mò hi.İThúy Lc giaot giy choTn Uyn Uyn,ưnhún vai: “Hết:ri.”

Không nóiíni dung tuynchn c thếlà gì sao?”Î

Tn Uyn Uynįly làm l,đc k tigiy. Thy nidung trên giyếđúng là chícó vy, khôngĮkhi nhíu mày:īChc không thi]toán hc đâuénh?”

Không phi:ch?” Gin HànhChi nghe vy(hơi s, vađút ht dưacho Nam Phongàva căng thngnói: “Minh ch]còn phi làmphép tính sao?”ľ

Chc là không.”ÎThúy Lc suyínghĩ: “Đâu phièai cũng khóđ như HoaİDung.”

Tn Uyn³Uyn không yên¸tâm, nàng chngcó chút cm(giác tín nhimnào vi thếgii này.

Vì thếbáo danh tr{v, nàng ch¸đng đ xut)b túc toánĭhc cho mingưi.

Nghe thy liđ ngh này,tt c miĮngưi đưa mtìnhìn nhau.

Mt látsau, Thúy Lcɩbng nhiên ômbng: “Không hayíri, ta bЇtào tháo rưt,°đi trưc đây.”

Nói xong, Thúy²Lc lp tcbiến mt trưcmt mi ngưi.

“Ta,đi xem côy.”

Thúy Lcva đi, TCô Đưng cũnglên tiếng riĭđi.

Đ li bangưi chn kinh,ìNam Phong khôngúnhn đưc lmbm: “T đoquân đúng làbiết co biếtdui…

Nghe NamìPhong nói thế,Tn Uyn Uynľvà Gin HànhChi cùng nhìnv phía nó.,Nam Phong gitmình, lp tcnói: “Ta điĪxem T đoĪquân. Ch nhân,ôngưi hãy dyGin đo quântht tt nhé!”

Dt li, Nam(Phong cũng biếnïmt khi ca.íÁnh mt Tn[Uyn Uyn dngtrên ngưi GinHành Chi, hơijti thân: “Ngưi[cũng mun điîxem Thúy Lct t sao?”ľ

“Ta… Gin HànhíChi nhìn ánhìmt Tn UynɩUyn, cm thyvi tư cáchlà mt ngưi[đàn ông, dùìcho phi hcĩtoán thì giľphút này cũngjkhông th lui.Y cn răngđáp: “Đương nhiênÍphi linghe nàng dyri!”

“Ta biếtèngưi là ttĬnht.” Tn Uyn,Uyn kh mmįcưi, ch đng¹kéo y qua.úGin Hành Chihơi lâng lâng,ôđưc nàng kéoİngi xung, TnúUyn Uyn duĪdàng nói: “Chúngóta bt đu)t Gà thãchung lng(*).”

(*)óMt bài toánũc đưc ghitrong “Sách toánTôn T, nidung là mts gà vàth đưc nhtfchung trong mtlng, đếm sïđu thì đưc{35, nếu đếmđchân thì có94. Hi tronglng nht baonhiêu gà, baonhiêu th?

Gin HànhChi: “…

GinHành Chi bITn Uyn Uynbt kh hcmưi ngày. Đến,sáng sm ngàyth mưi, GinăHành Chi hnĮh phn khiįc ngưi, thy(ai cũng đuxúc đng nói:êĐi hi tuynIchn Minh chbt đu ri!

“HômÏnay Đi hi)tuyn chn Minhách bt đu!”{

“Ta phi đitham gia điıhi tuyn chnMinh ch!”

Khôngcn b túctoán hc na!

Ttùc mi ngưi¸đu nhn raêhàm ý cay, hết scĩthương cm.

T CôĐưng v vaiơGin Hành Chi:“Tin bi yênétâm, sau nàykhông cn hcĨna.”

Dt li,đTn Uyn Uynľđi ra, nhìnmi ngưi, cưiļhíp mt hi:“Mi ngưi đudy ri? Chúngta đi nhé?”í

Đi!”

Gin Hành°Chi ôm NamPhong, hào hng,ơra hiu tayī“tiến v trưcvi Tn UyníUyn: “Đi trưng:lên trưc.”

TnUyn Uyn ngưng¹ngùng cưi viT Cô Đưngïvà Thúy Lc.Thúy Lc khoát¸tay: “Đi.”

TnUyn Uyn dnnhóm ngưi điĩv phía đađim tp hp li vàoHuyn Sơn. Liđvào Huyn Sơnălà tho nguyênírng ln, lúcnàng đến thìđã có rtɨnhiu ngưi vâyjquanh sưn núi.Tt c ngưing tuyn cómt con đưngôđc bit, trưctiên bn hđến báo trìnhdin, sau đócm mt tmìbng đng mtbên đi.

Tn UynUyn thy trênĩnúi có rtjnhiu tu sĩ(đang đng, trênátri cũng córt nhiu ngưi,không khi tòÎmò: “Sao liìnhiu ngưi nhưvy?”

Li cònchưa dt, bngnghe thy gingca Lc BtPhàm vang lênït ch banãgiám kho đưcđt đngxa: “Chư v,chư v yênlng mt chút.ÍBây gi điáhi tuyn chnéMinh ch LiênĬminh Tiên gii]sp bt đu,âtrưc tiên hãyïđ lão hnói vài câu.”ľ

Lc Bt Phàmđlên tiếng, gingnói mi ngưinh dn. LcBt Phàm chđi giây lát,³nhìn thy âmthanh xung quanhĩbiến mt miĮtiếp tc: “Gnļđây, mi ngưicũng đã biếtTà Thn hinéthế, ma chngĩtái xut. Đ³chng li TàÏThn, ba Tôngbn Thành chúngta thương ngh,íxây dng lióLiên minh Tiêngii. Ln này{không ch làchuyn ca baTông bn Thành,ĭmà chuyn cònliên quan đếntoàn b Tuchân gii, chúngýta kêu gitiên môn báchİtông tích ccgia nhp lâuùdài. Vì th,hin thành ý,Minh ch Liênưminh Tiên gii°ln này khôngdo ba Tôngbn Thành chúngita đơn đcđ c, mààs chiêu mýrng rãi anhhào khp thiênɨh, ly phươngthc công bngónht, hp lý,nht đ chnıla ra Minhıch Liên minhTiên gii trongìsuy nghĩ ca³chúng ta. Viıtư cách làơhot đng tuynïchn liên quanđến nhiu Tôngmôn nht, ngưid thi đôngònht, quy chunįcao nht ttrưc ti giìca Tu chânïgii, chúng taínghiêm túc laĭchn ra banágiám kho uyêtín, công bngvà có tưcách nht, dùngphương thc Thyïkính công khaiếtoàn b quátrình thi đucho mi ngưi.Bây gi, chúngta bt đuchào mng tuynth d thi.”

Nói xong, xungĺquanh đt nhiênÍvang lên tiếngnhc. Tn UynUyn hết hn,quay đu pháthin là mtđám nhc tuơđang tu nhc.

Tn)Uyn Uyn ti(gn Gin HànhfChi, thp gingnói: “Ln nàylàm ln tht.”)

“Minh ch Liênminh Tiên gii…)Gin Hành Chikhoanh tay nhìnxung quanh: “Nàngɨtưng chuyn ginchơi à?”

Ymm cưi nhìn)nàng: “S sao?”

Không có.” Tn[Uyn Uyn hihp lên tiếng:“Ta có gìphi s?”

Theoõâm nhc vangɩlên, có ngưidn đi ngũ:d thi điív phía bãic trung tâm,ftrưc ch bnjh đng.

Đi đangjtiến v phíachúng ta làêđi Hng hcĬchính khí ThiênKiếm Tông …Lc Bt Phàmĩđc tên đingũ, trên bãic xut hinvài ngưi thanh³niên mc Tông{phc Thiên KiếmíTông, dn đulà Lc HànhChu đang chàoÏhi mi ngưi.Lc Bt Phàmgii thiu: “ĐâyĪlà đi ngũɪchính trc, quĭcm, dũng mãnh.ìThiên Kiếm Tông,lão phu cvũ cho cácbn!”

Đi kếãtiếp xut hinâtrưc mt làđi Mãi mãikhông thua caHoang Thành

LcáBt Phàm vaIgii thiu, TnjUyn Uyn bngícó cm giácÍtham gia Điĭhi th dcăth thao trưngɩhc. Nàng lưtmt nhìn thyrt nhiu ngưiÍquen trên bãic, nào làùNinh Bt Ngôn,ĩLiu Phi Nh,Lc Hành Chu,…đu đây.

NhóméTn Uyn Uynĩbáo danh tr,õđng cuikhu ch thiđu. Đi đcđến tên bnĨh, tu sĩtrên núi đuļđã cm thy²nhàm chán, btÎđu ngáp, thếÍnhưng khi đoànngưi bn hìđi ra, ttc mi ngưivn b thuhút ngay lpɨtc.

Đi đang tiếnra là điĨngũ thí sinhĩđưc chú ýtrong cuc tuynchn ln nàyca chúng ta,đi T chiếbánh bao dưaímui! Trong đingũ này, chúngíta có ngưiɨmnh nht thếh thanh niên{Thiên Kiếm Tông– T CôĐưng!

Va dt li,mt đt hoanhô vang lênĩtrên núi, TĺCô Đưng đãquen, bình tĩnhìgiơ tay lêníchào hi mingưi.

“Ngưi mnh nhtĬQu ThànhThành ch ThúyLc đi dinèQu Thành!”

Limt lot tiếngíla hét, ThúyLc ngng đu,ígiơ tay lênĩchào hi.

“Tán tuGin Hành Chi,ưtưng mo kinhthiên đng đa,Íthc lc sâuíkhông th lưng!”

Li vadt, tiếng hoanhô ca nátu toàn bíđnh núi đngõlot dy sóng.Gin Hành Chi¸tùy tin gtđu mt cái,Îxem như lchs đáp litiếng hoan hô.

“Cùngvi ngưi cóth da vàoímt nhưng cphi da vàothc lc, đưcvinh danh làngưi đng đu{Đi hi đu(kiếm Thiên KiếmúTông năm nay,ũQuân t kiếmHoang Thành, điìtrưng tiu điln này, Tôngìch Thưng ThinīTông tin đvô lưng –ãTn Uyn Uyn——

Tất cả mọi người đồng loạt sôi sục hét lên.

Giản Hành Chi tò mò, Tần Uyển Uyển kết luận: “Rất giỏi bày vẻ.”

“Cùng với linh thú của cô ấy —— Nam Phong!”

Lúc bốn chữ này hiện ra trước mắt, hô hấp của Tần Uyển Uyển lập tức ngừng lại.

Dáng vẻ vừa phong lưu, vừa anh tuấn, tài giỏi.

Tiếng hét lên đến đỉnh cao.

Giản Hành Chi giao bảng tên cho Tần Uyển Uyển, nàng cầm bảng tên dến trước mặt Lạc Bất Phàm.

Từ Bách Tuế Ưu – Thiên Kiếm Tông, Tống Thời – Quỷ Thành, Thư sinh bói toán – Hoang Thành, đến Mai Tuế Hàn , Tôn giả Diệu Ngôn sau này.

Nhìn thấy xung quanh đều thảo luận xong, bắt đầu trình bảng tên, Tần Uyển Uyển quyết định: “Vậy để Giản Hành Chi, đưa bảng tên cho ta.”

Năm người đứng yên, cùng vẫy tay với đỉnh núi. Nam Phong xúc động đứng trên vai Tần Uyển Uyển, cặp râu ra sức lắc qua lắc lại.

Tần Uyển Uyển nhìn Tôn giả Diệu Ngôn từ xa, không khỏi giơ tay lên che miệng, nhỏ giọng nói: “Hình như ta biết đặc điểm chung của Tà Thần rồi.”

Đợi sau khi năm người đứng xong, bọn họ cho rằng Đại hội Liên minh Tiên giới sẽ bắt đầu, ai ngờ nhân viên công tác không hề đóng lối đi cho đội ngũ dự thi lại, mà Lạc Bất Phàm cũng khẽ ho một tiếng: “Bây giờ chúng ta nghênh đón đội ngũ có sức nặng nhất cuộc thi tuyển chọn lần này. Đội trưởng của đội là nhân vật truyền kỳ của Vô Tương Tông một nghìn năm trước, Vô Tương Tông lão tổ hiện nay ——”

Thủy kính hiện lên bốn chữ ——

Tất cả đều không ngoại lệ, hầu hết đều ngoài mặt mỉm cười, bên trong giấu dao, xuất hiện lòe loẹt, bay từ trên trời xuống.

“Tôn giả Diệu Ngôn!”

Lời còn chưa dứt, tiếng hét đã vang lên, nhóm người Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi nhìn nhau. Phấn vàng xoay vần giữa không trung, ngưng tụ thành hình người trong tiếng giới thiệu của Lạc Bất Phàm.

“Cùng với linh thú của cô ấy —— Nam Phong!”

Trong lúc nói chuyện, mọi người lục tục đến báo tên người dự thi. Liễu Nguyệt Hoa kiểm tra tên họ, sau đó dựa theo căn dặn của Lạc Bất Phàm mà mở vòng xoáy cổng ánh sáng giữa không trung ra.

“Tôn giả Diệu Ngôn!”

Đối nhân xử thế.

Dứt lời, Tôn giả Diệu Ngôn và bốn người hầu của hắn xuất hiện giữa bầu trời, một tay cầm quyển sách chắp sau lưng, một tay chắp ngón trỏ và ngón giữa, những ngón còn lại kết ấn, nhẹ nhàng đặt ở mép môi.

“Lời ta thiên mệnh, ra lệnh chư hầu.”

“Trong Mật cảnh có tổng cộng ba đề bài, sau khi hoàn thành thì có thể lấy được số điểm tương tứng. Đề thứ nhất, điểm tuyệt đối ba mươi điểm. Đề thứ hai, điểm tuyệt đối ba mươi điểm. Đề thứ ba, điểm tuyệt đối bốn mươi điểm. Chúc các vị giành được thành tích tốt nhất.”

Thiếu niên mỉm cười, thấp giọng mở miệng, khắp nơi sôi sục reo vang.

Thiếu niên mỉm cười, thấp giọng mở miệng, khắp nơi sôi sục reo vang.

Tôn giả Diệu Ngôn mang theo người hầu nhẹ nhàng dáp xuống, dừng trước mặt tất cả đội ngũ dự thi.

Vẻ mặt Tần Uyển Uyển điềm tĩnh: “Trong lòng ta, không có chuyện nào mà y không làm được.”

Tần Uyển Uyển nhìn Tôn giả Diệu Ngôn từ xa, không khỏi giơ tay lên che miệng, nhỏ giọng nói: “Hình như ta biết đặc điểm chung của Tà Thần rồi.”

Lúc họ xuất hiện, thị trấn vẫn là khung cảnh tĩnh. Giản Hành Chi quan sát bốn phía một lượt, nhìn thấy người nói chuyện cử động xung quanh đều là tuyển thủ dự thi. Tôn giả Diệu Ngôn đứng bên cạnh y, đóng mở quạt quan sát xung quanh. Hai người nhìn nhau rồi quay đầu đi, sau đó nghe thấy giọng Lạc Bất Phàm xuất hiện trên trời với một hàng chữ vàng.

Tần Uyển Uyển không ngờ sẽ có chuyện này, nhất thời không đưa ra được quyết định. Thúy Lục nói: “Làm sao đây? Chỉ một người được vào, ai vào?”

“Là gì?”

Vậy tính ra người tổng hợp thực lực mạnh nhất đúng là Giản Hành Chi.

Giản Hành Chi tò mò, Tần Uyển Uyển kết luận: “Rất giỏi bày vẻ.”

Từ Bách Tuế Ưu – Thiên Kiếm Tông, Tống Thời – Quỷ Thành, Thư sinh bói toán – Hoang Thành, đến Mai Tuế Hàn , Tôn giả Diệu Ngôn sau này.

“Bây giờ, tất cả tuyển thủ dự thi đã tập hợp trên sân thi đấu, Đại hội tuyển chọn Liên minh Tiên giới chính thức bắt đầu. Cửa ải đầu tiên, thử thách bí cảnh. Mỗi đội lựa chọn một người đơn độc bước vào Mật cảnh tham dự thử thách. Đội dưới sáu mươi điểm loại trực tiếp, từ sáu mươi trở lên dựa vào điểm số tính điểm. Tất cả đội ngũ có một khắc đồng hồ thảo luận, sau một khắc, mời trình lên bảng tên người bước vào bí cảnh.”

“Lời ta thiên mệnh, ra lệnh chư hầu.”

Tất cả đều không ngoại lệ, hầu hết đều ngoài mặt mỉm cười, bên trong giấu dao, xuất hiện lòe loẹt, bay từ trên trời xuống.

Dáng vẻ vừa phong lưu, vừa anh tuấn, tài giỏi.

Bốn chữ này, nàng sợ rằng Giản Hành Chi xem cũng không hiểu.

“Rồi xong.” Thúy Lục nhìn Thủy kính, suy sụp: “Sao số y xui thế, biết trước thi đối nhân xử thể thì để Uyển Uyển đi rồi!”

“Không sai.” Giản Hành Chi nghe thấy lời Tần Uyển Uyển, hết sức tán đồng: “Còn âm dương quái khí nữa.”

Nói xong, Tần Uyển Uyển hành lễ với Lạc Bất Phàm, xoay người rời đi.

Lời vừa dứt, nụ cười của Tôn giả Diệu Ngôn phía trước cứng đờ.

“Muốn ta thua, e là hắn chưa có bản lĩnh đó.”

“Bây giờ, tất cả tuyển thủ dự thi đã tập hợp trên sân thi đấu, Đại hội tuyển chọn Liên minh Tiên giới chính thức bắt đầu. Cửa ải đầu tiên, thử thách bí cảnh. Mỗi đội lựa chọn một người đơn độc bước vào Mật cảnh tham dự thử thách. Đội dưới sáu mươi điểm loại trực tiếp, từ sáu mươi trở lên dựa vào điểm số tính điểm. Tất cả đội ngũ có một khắc đồng hồ thảo luận, sau một khắc, mời trình lên bảng tên người bước vào bí cảnh.”

“Hắn nói người chắc chắn sẽ thua.” Tần Uyển Uyển cười híp mắt, khích y. Giản Hành Chi nghe vậy lập tức quét mắt lạnh về phía Tôn giả Diệu Ngôn.

Lạc Bất Phàm vừa dứt lời, sân thi đấu lập tức xôn xao thảo luận.

“Không sai.” Giản Hành Chi nghe thấy lời Tần Uyển Uyển, hết sức tán đồng: “Còn âm dương quái khí nữa.”

Tần Uyển Uyển không ngờ sẽ có chuyện này, nhất thời không đưa ra được quyết định. Thúy Lục nói: “Làm sao đây? Chỉ một người được vào, ai vào?”

“Người này, chúng ta phải chọn người tổng hợp thực lực mạnh nhất.” Tạ Cô Đường nghĩ thầm: “Thử thách bí cảnh ít nhiều liên quan đến đánh nhau.”

Lời vừa dứt, nụ cười của Tôn giả Diệu Ngôn phía trước cứng đờ.

“Ta không được.” Tần Uyển Uyển rất hiểu rõ bản thân: “Nếu như phải xông vào bí cảnh đánh nhau, nói về trận pháp Tông pháp các môn thì Giản Hành Chi thích hợp nhất.”

Trở lại bên người Giản Hành Chi, y liếc nhìn Tôn giả Diệu Ngôn, không vui vẻ mấy: “Nàng nói gì với hắn vậy?”

“Người này, chúng ta phải chọn người tổng hợp thực lực mạnh nhất.” Tạ Cô Đường nghĩ thầm: “Thử thách bí cảnh ít nhiều liên quan đến đánh nhau.”

“Vậy nếu là thi từ thì sao?” Thúy Lục hơi lo lắng.

“Thi thường thức thì sao?” Tạ Cô Đường cau mày.

Giản Hành Chi suy nghĩ: “Ta thuộc làu bảy nghìn quyển sách, nếu như thi từ ca phú thì chẳng thành vấn đề.”

Xong rồi.

Sau khi mọi người bước vào, cổng ánh sáng lập tức biến mất, thay vào đó là một Thủy kính được ghép từ hình ảnh tất cả tuyển thủ dự thi.

“Nếu là toán học thì sao?” Nam Phong lo lắng.

“Bây giờ cũng không còn kịp.” Tạ Cô Đường nhíu mày: “Xem tiền bối tùy cơ ứng biến vậy.”

Giản Hành Chi nhìn mọi người: “Ta được Tần Uyển Uyển huấn luyện đặc biệt, hẳn là giỏi hơn đa số tu sĩ.”

Lời còn chưa dứt, tiếng hét đã vang lên, nhóm người Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi nhìn nhau. Phấn vàng xoay vần giữa không trung, ngưng tụ thành hình người trong tiếng giới thiệu của Lạc Bất Phàm.

“Thi thường thức thì sao?” Tạ Cô Đường cau mày.

Dứt lời, người trong trấn nhỏ bắt đầu cử động.

“Chỉ cần liên quan đến tu luyện, ta đều biết hết.”

Vậy tính ra người tổng hợp thực lực mạnh nhất đúng là Giản Hành Chi.

“Cứ vậy đi.”

“Thân là Minh chủ Liên minh Tiên giới, gánh trọng trách nặng nề, mười mấy vị giám khảo chúng ta trải qua quá trình trao đổi căng thẳng, thống nhất cho rằng phẩm chất quan trọng nhất của một Minh chủ đó là sắp xếp năng lực đoàn thể. Vì vậy, cửa ải đầu tiên chúng ta thi chính là ——”

Nhìn thấy xung quanh đều thảo luận xong, bắt đầu trình bảng tên, Tần Uyển Uyển quyết định: “Vậy để Giản Hành Chi, đưa bảng tên cho ta.”

Sau khi kiểm tra tên họ tuyển thủ dự thi, từng người bước vào cổng ánh sáng.

Giản Hành Chi giao bảng tên cho Tần Uyển Uyển, nàng cầm bảng tên dến trước mặt Lạc Bất Phàm.

“Chỉ cần liên quan đến tu luyện, ta đều biết hết.”

Tất cả mọi người đồng loạt sôi sục hét lên.

Lạc Bất Phàm không lấy làm lạ vì bọn họ đề cử Giản Hành Chi, cất bảng tên, không hỏi nhiều. Tôn giả Diệu Ngôn bước tới sau lưng Tần Uyển Uyển, giao bảng tên, nhìn thấy tên Giản Hành Chi, hắn không khỏi cười.

Tôn giả Diệu Ngôn mang theo người hầu nhẹ nhàng dáp xuống, dừng trước mặt tất cả đội ngũ dự thi.

Đợi sau khi năm người đứng xong, bọn họ cho rằng Đại hội Liên minh Tiên giới sẽ bắt đầu, ai ngờ nhân viên công tác không hề đóng lối đi cho đội ngũ dự thi lại, mà Lạc Bất Phàm cũng khẽ ho một tiếng: “Bây giờ chúng ta nghênh đón đội ngũ có sức nặng nhất cuộc thi tuyển chọn lần này. Đội trưởng của đội là nhân vật truyền kỳ của Vô Tương Tông một nghìn năm trước, Vô Tương Tông lão tổ hiện nay ——”

“Để Giản Hành Chi làm chuyện quan trọng như vậy, nàng yên tâm sao?”

Năm người đứng yên, cùng vẫy tay với đỉnh núi. Nam Phong xúc động đứng trên vai Tần Uyển Uyển, cặp râu ra sức lắc qua lắc lại.

“Ta tin y.”

Vẻ mặt Tần Uyển Uyển điềm tĩnh: “Trong lòng ta, không có chuyện nào mà y không làm được.”

Nói xong, Tần Uyển Uyển hành lễ với Lạc Bất Phàm, xoay người rời đi.

Tiếng hét lên đến đỉnh cao.

Trở lại bên người Giản Hành Chi, y liếc nhìn Tôn giả Diệu Ngôn, không vui vẻ mấy: “Nàng nói gì với hắn vậy?”

“Hắn nói người chắc chắn sẽ thua.” Tần Uyển Uyển cười híp mắt, khích y. Giản Hành Chi nghe vậy lập tức quét mắt lạnh về phía Tôn giả Diệu Ngôn.

Lạc Bất Phàm không lấy làm lạ vì bọn họ đề cử Giản Hành Chi, cất bảng tên, không hỏi nhiều. Tôn giả Diệu Ngôn bước tới sau lưng Tần Uyển Uyển, giao bảng tên, nhìn thấy tên Giản Hành Chi, hắn không khỏi cười.

“Muốn ta thua, e là hắn chưa có bản lĩnh đó.”

“Ta đi đây.” Giản Hành Chi tạm biệt mọi người nhanh gọn rồi bước vào cổng ánh sáng.

Trong lúc nói chuyện, mọi người lục tục đến báo tên người dự thi. Liễu Nguyệt Hoa kiểm tra tên họ, sau đó dựa theo căn dặn của Lạc Bất Phàm mà mở vòng xoáy cổng ánh sáng giữa không trung ra.

Sau khi kiểm tra tên họ tuyển thủ dự thi, từng người bước vào cổng ánh sáng.

“Ta đi đây.” Giản Hành Chi tạm biệt mọi người nhanh gọn rồi bước vào cổng ánh sáng.

Sau khi mọi người bước vào, cổng ánh sáng lập tức biến mất, thay vào đó là một Thủy kính được ghép từ hình ảnh tất cả tuyển thủ dự thi.

Tất cả hình ảnh cắt ghép trên màn hình dần dần hòa làm một, mọi người nhìn thấy tất cả tuyển thủ đều xuất hiện tại lối vào thị trấn.

Bên trên Thủy kính chằng chịt tuyển thủ dự thi bước vào Mật cảnh, dường như bọn họ bước vào Mật cảnh khác nhau, nhưng cơ bản đều vào một thị trấn.

“Thân là Minh chủ Liên minh Tiên giới, gánh trọng trách nặng nề, mười mấy vị giám khảo chúng ta trải qua quá trình trao đổi căng thẳng, thống nhất cho rằng phẩm chất quan trọng nhất của một Minh chủ đó là sắp xếp năng lực đoàn thể. Vì vậy, cửa ải đầu tiên chúng ta thi chính là ——”

Bên trên Thủy kính chằng chịt tuyển thủ dự thi bước vào Mật cảnh, dường như bọn họ bước vào Mật cảnh khác nhau, nhưng cơ bản đều vào một thị trấn.

Thủy kính hiện lên bốn chữ ——

Đối nhân xử thế.

Lúc bốn chữ này hiện ra trước mắt, hô hấp của Tần Uyển Uyển lập tức ngừng lại.

Xong rồi.

Bốn chữ này, nàng sợ rằng Giản Hành Chi xem cũng không hiểu.

“Rồi xong.” Thúy Lục nhìn Thủy kính, suy sụp: “Sao số y xui thế, biết trước thi đối nhân xử thể thì để Uyển Uyển đi rồi!”

“Ta không được.” Tần Uyển Uyển rất hiểu rõ bản thân: “Nếu như phải xông vào bí cảnh đánh nhau, nói về trận pháp Tông pháp các môn thì Giản Hành Chi thích hợp nhất.”

“Bây giờ cũng không còn kịp.” Tạ Cô Đường nhíu mày: “Xem tiền bối tùy cơ ứng biến vậy.”

Tất cả hình ảnh cắt ghép trên màn hình dần dần hòa làm một, mọi người nhìn thấy tất cả tuyển thủ đều xuất hiện tại lối vào thị trấn.

“Ta tin y.”

“Nếu là toán học thì sao?” Nam Phong lo lắng.

Lúc họ xuất hiện, thị trấn vẫn là khung cảnh tĩnh. Giản Hành Chi quan sát bốn phía một lượt, nhìn thấy người nói chuyện cử động xung quanh đều là tuyển thủ dự thi. Tôn giả Diệu Ngôn đứng bên cạnh y, đóng mở quạt quan sát xung quanh. Hai người nhìn nhau rồi quay đầu đi, sau đó nghe thấy giọng Lạc Bất Phàm xuất hiện trên trời với một hàng chữ vàng.

“Trong Mật cảnh có tổng cộng ba đề bài, sau khi hoàn thành thì có thể lấy được số điểm tương tứng. Đề thứ nhất, điểm tuyệt đối ba mươi điểm. Đề thứ hai, điểm tuyệt đối ba mươi điểm. Đề thứ ba, điểm tuyệt đối bốn mươi điểm. Chúc các vị giành được thành tích tốt nhất.”

Dứt lời, người trong trấn nhỏ bắt đầu cử động.

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

7 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Hoa Dung lúc đó chẳng phải do Mai Tuế Hàn đổi chỗ sao?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Sao mấy người sợ Toán thế, Toán vui thế mà

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tội nghiệp anh, hết bị bắt học Văn rồi giờ tới bị bắt học Toán ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Chưởng môn Thiên Kiếm Tông có thiên phú làm MC quá chứ ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Từ chối bánh bao dưa muối, nghe tên là đủ thấy hề

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Rồi nghe đối nhân xử thế là biết anh rớt từ vòng gửi xe luôn ?

Duy Nhiên
Duy Nhiên
2 Năm Cách đây

Tên của đội đủ vả mặt Vô Tương Tông chưa heng?

7
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!