Chương 105 (1)
Cuộc thi: Đối nhân xử thế
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
“Tuyển chọn Minh chủ Liên minh Tiên giới, chọn Minh chủ Liên minh Tiên giới, Minh chủ cần có năng lực đoàn thể mạnh, vì vậy lần tuyển chọn này lấy thi đấu đoàn thể làm phương thức tuyển chọn. Đội ngũ giành thắng lời, đội trưởng sẽ là Minh chủ.”
Một đám người cùng báo danh xong. Giản Hành Chi cầm tờ “báo danh cần biết” lấy từ chỗ báo danh về, đọc cho tất cả người bên cạnh cùng nghe.
Nam Phong đứng trên vai y, thò đầu xem tờ giấy, tiếp tục đọc nội dung bên trên: “Tuyển chọn chia tổng cộng ba cửa ải, đều là quy tắc loại trừ. Điểm tích lũy của đội dưới sáu mươi loại bỏ, đội từ sáu mươi trở lên giữ lại, cuối cùng đội nhiều điểm hơn sẽ thắng.”
“Địa điểm tổ chức trận chung kết ở Huyền Sơn…” Thúy Lục chê Nam Phong đọc chậm, giật tờ giấy, nhíu mày: “Huyền Sơn là nơi tràn ngập tà khí, rủi ro rất lớn, một khi nhập ma, trưởng lão chấp kiếm sẽ lập tức diệt trừ, có nguy cơ tử vong, xin chư vị tham dự tuyển chọn cân nhắc cẩn thận.”
“Hết rồi?”
Thấy Thúy Lụcằđọc xong cònỡkhông đọc tiếp,ỹTần Uyển Uyểnḽtò mò hỏi.İThúy Lục giaoễtờ giấy choấTần Uyển Uyển,ưnhún vai: “Hết:rồi.”
“Không nóiínội dung tuyểnẹchọn cụ thểếlà gì sao?”Î
Tần Uyển Uyểnįlấy làm lạ,ẵđọc kỹ tờigiấy. Thấy nộiịdung trên giấyếđúng là chỉícó vậy, khôngĮkhỏi nhíu mày:ī“Chắc không thi]toán học đâuénhỉ?”
“Không phải:chứ?” Giản HànhỉChi nghe vậy(hơi sợ, vừaễđút hạt dưaỵcho Nam Phongàvừa căng thẳngẫnói: “Minh chủ]còn phải làmỳphép tính sao?”ľ
“Chắc là không.”ÎThúy Lục suyínghĩ: “Đâu phảièai cũng khóỹđỡ như HoaİDung.”
Tần Uyển³Uyển không yên¸tâm, nàng chẳngềcó chút cảm(giác tín nhiệmồnào với thếἰgiới này.
Vì thếằbáo danh trở{về, nàng chủ¸động đề xuất)bổ túc toánĭhọc cho mọiửngười.
Nghe thấy lờiỡđề nghị này,ḷtất cả mọiĮngười đưa mắtìnhìn nhau.
Một látầsau, Thúy Lụcɩbỗng nhiên ômỉbụng: “Không hayírồi, ta bịЇtào tháo rượt,°đi trước đây.”ử
Nói xong, Thúy²Lục lập tứcỵbiến mất trướcỏmặt mọi người.
“Ta,đi xem côềấy.”
Thúy Lụcỉvừa đi, Tạ‹Cô Đường cũngḷlên tiếng rờiĭđi.
Để lại baịngười chấn kinh,ìNam Phong khôngúnhịn được lẩmổbẩm: “Tạ đạoỉquân đúng làộbiết co biếtồduỗi…”
Nghe NamìPhong nói thế,ẽTần Uyển Uyểnľvà Giản HànhẻChi cùng nhìnịvề phía nó.,Nam Phong giậtẩmình, lập tứcỳnói: “Ta điĪxem Tạ đạoĪquân. Chủ nhân,ôngười hãy dạyỉGiản đạo quânốthật tốt nhé!”ị
Dứt lời, Nam(Phong cũng biếnïmất khỏi cửa.íÁnh mắt Tần[Uyển Uyển dừngặtrên người GiảnễHành Chi, hơijtủi thân: “Người[cũng muốn điîxem Thúy Lụcệtỷ tỷ sao?”ľ
“Ta…” Giản HànhíChi nhìn ánhìmắt Tần UyểnɩUyển, cảm thấyợvới tư cáchẻlà một người[đàn ông, dùìcho phải họcĩtoán thì giờľphút này cũngjkhông thể lui.ừY cắn răngẩđáp: “Đương nhiênÍphải ở lạiởnghe nàng dạyḹrồi!”
“Ta biếtèngười là tốtĬnhất.” Tần Uyển,Uyển khẽ mỉmįcười, chủ động¹kéo y qua.úGiản Hành Chiḻhơi lâng lâng,ôđược nàng kéoİngồi xuống, TầnúUyển Uyển dịuĪdàng nói: “Chúngóta bắt đầu)từ Gà thỏãchung lồng(*).”
(*)óMột bài toánũcổ được ghiậtrong “Sách toánồTôn Tử“, nội‹dung là mộtọsố gà vàỉthỏ được nhốtfchung trong mộtặlồng, đếm sốïđầu thì được{35, nếu đếmđchân thì cóị94. Hỏi trongộlồng nhốt baoựnhiêu gà, baoỉnhiêu thỏ?
Giản HànhộChi: “…”
GiảnộHành Chi bịITần Uyển Uyểnẹbắt khổ họcẵmười ngày. Đến,sáng sớm ngàyấthứ mười, GiảnăHành Chi hớnĮhở phấn khởiįcả người, thấy(ai cũng đềuẳxúc động nói:ê“Đại hội tuyểnIchọn Minh chủἲbắt đầu rồi!
“HômÏnay Đại hội)tuyển chọn Minháchủ bắt đầu!”{
“Ta phải điệtham gia đạiıhội tuyển chọnἳMinh chủ!”
Khôngἲcần bổ túcẫtoán học nữa!
Tấtùcả mọi người¸đều nhận raêhàm ý củaểy, hết sứcĩthương cảm.
Tạ CôἴĐường vỗ vaiơGiản Hành Chi:ọ“Tiền bối yênétâm, sau nàyằkhông cần họcĨnữa.”
Dứt lời,đTần Uyển Uyểnľđi ra, nhìnềmọi người, cườiļhíp mắt hỏi:ễ“Mọi người đềuữdậy rồi? Chúngốta đi nhé?”í
“Đi!”
Giản Hành°Chi ôm NamằPhong, hào hứng,ơra hiệu tayī“tiến về trước”ỳvới Tần UyểníUyển: “Đội trưởng:lên trước.”
TầnựUyển Uyển ngượng¹ngùng cười vớiốTạ Cô Đườngïvà Thúy Lục.ẹThúy Lục khoát¸tay: “Đi.”
TầnỳUyển Uyển dẫnẳnhóm người điĩvề phía địaợđiểm tập hợpẽở lối vàoểHuyền Sơn. Lốiđvào Huyền Sơnălà thảo nguyênírộng lớn, lúcἲnàng đến thìởđã có rấtɨnhiều người vâyjquanh sườn núi.ờTất cả ngườiợứng tuyển cóἱmột con đườngôđặc biệt, trướcỉtiên bọn họỗđến báo trìnhẹdiện, sau đóịcầm một tấmìbảng đứng mộtḻbên đợi.
Tần UyểnἱUyển thấy trênĩnúi có rấtjnhiều tu sĩ(đang đứng, trênátrời cũng cóḻrất nhiều người,ḻkhông khỏi tòÎmò: “Sao lạiìnhiều người nhưễvậy?”
Lời cònỡchưa dứt, bỗngỉnghe thấy giọngἵcủa Lạc BấtủPhàm vang lênïtừ chỗ banãgiám khảo đượcỗđặt ở đằngỡxa: “Chư vị,ẫchư vị yênạlặng một chút.ÍBây giờ đạiáhội tuyển chọnéMinh chủ LiênĬminh Tiên giới]sắp bắt đầu,âtrước tiên hãyïđể lão hủấnói vài câu.”ľ
Lạc Bất Phàmđlên tiếng, giọngỉnói mọi ngườiἷnhỏ dần. LạcἳBất Phàm chờỵđợi giây lát,³nhìn thấy âmḹthanh xung quanhĩbiến mất mớiĮtiếp tục: “Gầnļđây, mọi ngườiỏcũng đã biếtẻTà Thần hiệnéthế, ma chủngĩtái xuất. Để³chống lại TàÏThần, ba Tôngἵbốn Thành chúngắta thương nghị,íxây dựng lạióLiên minh Tiênỉgiới. Lần này{không chỉ làầchuyện của baổTông bốn Thành,ĭmà chuyện cònỉliên quan đếnἲtoàn bộ Tuẩchân giới, chúngýta kêu gọiửtiên môn báchİtông tích cựcởgia nhập lâuùdài. Vì thể,hiện thành ý,ựMinh chủ Liênưminh Tiên giới°lần này khôngặdo ba Tôngắbốn Thành chúngita đơn độcừđề cử, mààsẽ chiêu mộýrộng rãi anhỷhào khắp thiênɨhạ, lấy phươngỉthức công bằngónhất, hợp lý,nhất để chọnılựa ra Minhıchủ Liên minhỉTiên giới trongìsuy nghĩ của³chúng ta. Vớiıtư cách làơhoạt động tuyểnïchọn liên quanỷđến nhiều Tôngịmôn nhất, ngườiứdự thi đôngònhất, quy chuẩnįcao nhất từẩtrước tới giờìcủa Tu chânïgiới, chúng taínghiêm túc lựaĭchọn ra banágiám khảo uyêtín, công bằngẻvà có tưỗcách nhất, dùngỳphương thức Thủyïkính công khaiếtoàn bộ quáịtrình thi đấuụcho mọi người.ἳBây giờ, chúngἱta bắt đầuổchào mừng tuyểnẹthủ dự thi.”ỗ
Nói xong, xungĺquanh đột nhiênÍvang lên tiếngảnhạc. Tần UyểnạUyển hết hồn,ẳquay đầu phátợhiện là mộtộđám nhạc tuơđang tấu nhạc.
Tần)Uyển Uyển tới(gần Giản HànhfChi, thấp giọngạnói: “Lần nàyẵlàm lớn thật.”)
“Minh chủ Liênἳminh Tiên giới…”)Giản Hành Chiạkhoanh tay nhìnốxung quanh: “Nàngɨtưởng chuyện giỡnịchơi à?”
Yịmỉm cười nhìn)nàng: “Sợ sao?”ủ
“Không có.” Tần[Uyển Uyển hồiẽhộp lên tiếng:ừ“Ta có gìụphải sợ?”
Theoõâm nhạc vangɩlên, có ngườiỷdẫn đội ngũ:dự thi điívề phía bãiầcỏ trung tâm,ftrước chỗ bọnjhọ đứng.
“Đội đangjtiến về phíaἵchúng ta làêđội Hừng hựcĬchính khí ThiênữKiếm Tông …”ắLạc Bất Phàmĩđọc tên độiỡngũ, trên bãiỉcỏ xuất hiệnẫvài người thanh³niên mặc Tông{phục Thiên KiếmíTông, dẫn đầuἶlà Lạc HànhứChu đang chàoÏhỏi mọi người.ịLạc Bất Phàmἷgiới thiệu: “ĐâyĪlà đội ngũɪchính trực, quảĭcảm, dũng mãnh.ìThiên Kiếm Tông,ἴlão phu cổẳvũ cho cácờbạn!”
“Đội kếãtiếp xuất hiệnâtrước mặt làẹđội Mãi mãiẻkhông thua củaỏHoang Thành…”
LạcáBất Phàm vừaIgiới thiệu, TầnjUyển Uyển bỗngícó cảm giácÍtham gia Đạiĭhội thể dụcăthể thao trườngɩhọc. Nàng lướtἵmắt nhìn thấyấrất nhiều ngườiÍquen trên bãiầcỏ, nào làùNinh Bất Ngôn,ĩLiễu Phi Nhứ,ἵLạc Hành Chu,…ạđều ở đây.
NhóméTần Uyển Uyểnĩbáo danh trễ,õđứng ở cuốiỵkhu chờ thiừđấu. Đợi đọcἳđến tên bọnĨhọ, tu sĩồtrên núi đềuļđã cảm thấy²nhàm chán, bắtÎđầu ngáp, thếÍnhưng khi đoànẽngười bọn họìđi ra, tấtữcả mọi ngườiổvẫn bị thuồhút ngay lậpɨtức.
“Đội đang tiếnỹra là độiĨngũ thí sinhĩđược chú ýấtrong cuộc tuyểnễchọn lần nàyọcủa chúng ta,ẳđội Từ chốiếbánh bao dưaímuối! Trong độiỉngũ này, chúngíta có ngườiɨmạnh nhất thếἰhệ thanh niên{Thiên Kiếm Tôngỉ– Tạ CôἴĐường!
Vừa dứt lời,ἴmột đợt hoanấhô vang lênĩtrên núi, TạĺCô Đường đãἰquen, bình tĩnhìgiơ tay lêníchào hỏi mọiḹngười.
“Người mạnh nhấtĬQuỷ Thành –ỉThành chủ ThúyỗLục đại diệnèQuỷ Thành!”
Lạiẫmột loạt tiếngíla hét, ThúyἷLục ngẩng đầu,ígiơ tay lênĩchào hỏi.
“Tán tuἵGiản Hành Chi,ưtướng mạo kinhỉthiên động địa,Íthực lực sâuíkhông thể lường!”ỵ
Lời vừaḻdứt, tiếng hoanḽhô của nữátu toàn bộíđỉnh núi đồngõloạt dậy sóng.ἷGiản Hành Chi¸tùy tiện gậtẹđầu một cái,Îxem như lịchἳsự đáp lạiẹtiếng hoan hô.
“Cùngịvới người cóểthể dựa vàoímặt nhưng cứễphải dựa vàoịthực lực, đượcịvinh danh làứngười đứng đầu{Đại hội đấu(kiếm Thiên KiếmúTông năm nay,ũQuân tử kiếmḽHoang Thành, độiìtrưởng tiểu đội‹lần này, Tôngìchủ Thượng ThiệnīTông tiền đồἷvô lượng –ãTần Uyển Uyểnἴ——”
Tất cả mọi người đồng loạt sôi sục hét lên.
Giản Hành Chi tò mò, Tần Uyển Uyển kết luận: “Rất giỏi bày vẻ.”
“Cùng với linh thú của cô ấy —— Nam Phong!”
Lúc bốn chữ này hiện ra trước mắt, hô hấp của Tần Uyển Uyển lập tức ngừng lại.
Dáng vẻ vừa phong lưu, vừa anh tuấn, tài giỏi.
Tiếng hét lên đến đỉnh cao.
Giản Hành Chi giao bảng tên cho Tần Uyển Uyển, nàng cầm bảng tên dến trước mặt Lạc Bất Phàm.
Từ Bách Tuế Ưu – Thiên Kiếm Tông, Tống Thời – Quỷ Thành, Thư sinh bói toán – Hoang Thành, đến Mai Tuế Hàn , Tôn giả Diệu Ngôn sau này.
Nhìn thấy xung quanh đều thảo luận xong, bắt đầu trình bảng tên, Tần Uyển Uyển quyết định: “Vậy để Giản Hành Chi, đưa bảng tên cho ta.”
Năm người đứng yên, cùng vẫy tay với đỉnh núi. Nam Phong xúc động đứng trên vai Tần Uyển Uyển, cặp râu ra sức lắc qua lắc lại.
Tần Uyển Uyển nhìn Tôn giả Diệu Ngôn từ xa, không khỏi giơ tay lên che miệng, nhỏ giọng nói: “Hình như ta biết đặc điểm chung của Tà Thần rồi.”
Đợi sau khi năm người đứng xong, bọn họ cho rằng Đại hội Liên minh Tiên giới sẽ bắt đầu, ai ngờ nhân viên công tác không hề đóng lối đi cho đội ngũ dự thi lại, mà Lạc Bất Phàm cũng khẽ ho một tiếng: “Bây giờ chúng ta nghênh đón đội ngũ có sức nặng nhất cuộc thi tuyển chọn lần này. Đội trưởng của đội là nhân vật truyền kỳ của Vô Tương Tông một nghìn năm trước, Vô Tương Tông lão tổ hiện nay ——”
Thủy kính hiện lên bốn chữ ——
Tất cả đều không ngoại lệ, hầu hết đều ngoài mặt mỉm cười, bên trong giấu dao, xuất hiện lòe loẹt, bay từ trên trời xuống.
“Tôn giả Diệu Ngôn!”
Lời còn chưa dứt, tiếng hét đã vang lên, nhóm người Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi nhìn nhau. Phấn vàng xoay vần giữa không trung, ngưng tụ thành hình người trong tiếng giới thiệu của Lạc Bất Phàm.
“Cùng với linh thú của cô ấy —— Nam Phong!”
Trong lúc nói chuyện, mọi người lục tục đến báo tên người dự thi. Liễu Nguyệt Hoa kiểm tra tên họ, sau đó dựa theo căn dặn của Lạc Bất Phàm mà mở vòng xoáy cổng ánh sáng giữa không trung ra.
“Tôn giả Diệu Ngôn!”
Đối nhân xử thế.
Dứt lời, Tôn giả Diệu Ngôn và bốn người hầu của hắn xuất hiện giữa bầu trời, một tay cầm quyển sách chắp sau lưng, một tay chắp ngón trỏ và ngón giữa, những ngón còn lại kết ấn, nhẹ nhàng đặt ở mép môi.
“Lời ta thiên mệnh, ra lệnh chư hầu.”
“Trong Mật cảnh có tổng cộng ba đề bài, sau khi hoàn thành thì có thể lấy được số điểm tương tứng. Đề thứ nhất, điểm tuyệt đối ba mươi điểm. Đề thứ hai, điểm tuyệt đối ba mươi điểm. Đề thứ ba, điểm tuyệt đối bốn mươi điểm. Chúc các vị giành được thành tích tốt nhất.”
Thiếu niên mỉm cười, thấp giọng mở miệng, khắp nơi sôi sục reo vang.
Thiếu niên mỉm cười, thấp giọng mở miệng, khắp nơi sôi sục reo vang.
Tôn giả Diệu Ngôn mang theo người hầu nhẹ nhàng dáp xuống, dừng trước mặt tất cả đội ngũ dự thi.
Vẻ mặt Tần Uyển Uyển điềm tĩnh: “Trong lòng ta, không có chuyện nào mà y không làm được.”
Tần Uyển Uyển nhìn Tôn giả Diệu Ngôn từ xa, không khỏi giơ tay lên che miệng, nhỏ giọng nói: “Hình như ta biết đặc điểm chung của Tà Thần rồi.”
Lúc họ xuất hiện, thị trấn vẫn là khung cảnh tĩnh. Giản Hành Chi quan sát bốn phía một lượt, nhìn thấy người nói chuyện cử động xung quanh đều là tuyển thủ dự thi. Tôn giả Diệu Ngôn đứng bên cạnh y, đóng mở quạt quan sát xung quanh. Hai người nhìn nhau rồi quay đầu đi, sau đó nghe thấy giọng Lạc Bất Phàm xuất hiện trên trời với một hàng chữ vàng.
Tần Uyển Uyển không ngờ sẽ có chuyện này, nhất thời không đưa ra được quyết định. Thúy Lục nói: “Làm sao đây? Chỉ một người được vào, ai vào?”
“Là gì?”
Vậy tính ra người tổng hợp thực lực mạnh nhất đúng là Giản Hành Chi.
Giản Hành Chi tò mò, Tần Uyển Uyển kết luận: “Rất giỏi bày vẻ.”
Từ Bách Tuế Ưu – Thiên Kiếm Tông, Tống Thời – Quỷ Thành, Thư sinh bói toán – Hoang Thành, đến Mai Tuế Hàn , Tôn giả Diệu Ngôn sau này.
“Bây giờ, tất cả tuyển thủ dự thi đã tập hợp trên sân thi đấu, Đại hội tuyển chọn Liên minh Tiên giới chính thức bắt đầu. Cửa ải đầu tiên, thử thách bí cảnh. Mỗi đội lựa chọn một người đơn độc bước vào Mật cảnh tham dự thử thách. Đội dưới sáu mươi điểm loại trực tiếp, từ sáu mươi trở lên dựa vào điểm số tính điểm. Tất cả đội ngũ có một khắc đồng hồ thảo luận, sau một khắc, mời trình lên bảng tên người bước vào bí cảnh.”
“Lời ta thiên mệnh, ra lệnh chư hầu.”
Tất cả đều không ngoại lệ, hầu hết đều ngoài mặt mỉm cười, bên trong giấu dao, xuất hiện lòe loẹt, bay từ trên trời xuống.
Dáng vẻ vừa phong lưu, vừa anh tuấn, tài giỏi.
Bốn chữ này, nàng sợ rằng Giản Hành Chi xem cũng không hiểu.
“Rồi xong.” Thúy Lục nhìn Thủy kính, suy sụp: “Sao số y xui thế, biết trước thi đối nhân xử thể thì để Uyển Uyển đi rồi!”
“Không sai.” Giản Hành Chi nghe thấy lời Tần Uyển Uyển, hết sức tán đồng: “Còn âm dương quái khí nữa.”
Nói xong, Tần Uyển Uyển hành lễ với Lạc Bất Phàm, xoay người rời đi.
Lời vừa dứt, nụ cười của Tôn giả Diệu Ngôn phía trước cứng đờ.
“Muốn ta thua, e là hắn chưa có bản lĩnh đó.”
“Bây giờ, tất cả tuyển thủ dự thi đã tập hợp trên sân thi đấu, Đại hội tuyển chọn Liên minh Tiên giới chính thức bắt đầu. Cửa ải đầu tiên, thử thách bí cảnh. Mỗi đội lựa chọn một người đơn độc bước vào Mật cảnh tham dự thử thách. Đội dưới sáu mươi điểm loại trực tiếp, từ sáu mươi trở lên dựa vào điểm số tính điểm. Tất cả đội ngũ có một khắc đồng hồ thảo luận, sau một khắc, mời trình lên bảng tên người bước vào bí cảnh.”
“Hắn nói người chắc chắn sẽ thua.” Tần Uyển Uyển cười híp mắt, khích y. Giản Hành Chi nghe vậy lập tức quét mắt lạnh về phía Tôn giả Diệu Ngôn.
Lạc Bất Phàm vừa dứt lời, sân thi đấu lập tức xôn xao thảo luận.
“Không sai.” Giản Hành Chi nghe thấy lời Tần Uyển Uyển, hết sức tán đồng: “Còn âm dương quái khí nữa.”
Tần Uyển Uyển không ngờ sẽ có chuyện này, nhất thời không đưa ra được quyết định. Thúy Lục nói: “Làm sao đây? Chỉ một người được vào, ai vào?”
“Người này, chúng ta phải chọn người tổng hợp thực lực mạnh nhất.” Tạ Cô Đường nghĩ thầm: “Thử thách bí cảnh ít nhiều liên quan đến đánh nhau.”
Lời vừa dứt, nụ cười của Tôn giả Diệu Ngôn phía trước cứng đờ.
“Ta không được.” Tần Uyển Uyển rất hiểu rõ bản thân: “Nếu như phải xông vào bí cảnh đánh nhau, nói về trận pháp Tông pháp các môn thì Giản Hành Chi thích hợp nhất.”
Trở lại bên người Giản Hành Chi, y liếc nhìn Tôn giả Diệu Ngôn, không vui vẻ mấy: “Nàng nói gì với hắn vậy?”
“Người này, chúng ta phải chọn người tổng hợp thực lực mạnh nhất.” Tạ Cô Đường nghĩ thầm: “Thử thách bí cảnh ít nhiều liên quan đến đánh nhau.”
“Vậy nếu là thi từ thì sao?” Thúy Lục hơi lo lắng.
“Thi thường thức thì sao?” Tạ Cô Đường cau mày.
Giản Hành Chi suy nghĩ: “Ta thuộc làu bảy nghìn quyển sách, nếu như thi từ ca phú thì chẳng thành vấn đề.”
Xong rồi.
Sau khi mọi người bước vào, cổng ánh sáng lập tức biến mất, thay vào đó là một Thủy kính được ghép từ hình ảnh tất cả tuyển thủ dự thi.
“Nếu là toán học thì sao?” Nam Phong lo lắng.
“Bây giờ cũng không còn kịp.” Tạ Cô Đường nhíu mày: “Xem tiền bối tùy cơ ứng biến vậy.”
Giản Hành Chi nhìn mọi người: “Ta được Tần Uyển Uyển huấn luyện đặc biệt, hẳn là giỏi hơn đa số tu sĩ.”
Lời còn chưa dứt, tiếng hét đã vang lên, nhóm người Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi nhìn nhau. Phấn vàng xoay vần giữa không trung, ngưng tụ thành hình người trong tiếng giới thiệu của Lạc Bất Phàm.
“Thi thường thức thì sao?” Tạ Cô Đường cau mày.
Dứt lời, người trong trấn nhỏ bắt đầu cử động.
“Chỉ cần liên quan đến tu luyện, ta đều biết hết.”
Vậy tính ra người tổng hợp thực lực mạnh nhất đúng là Giản Hành Chi.
“Cứ vậy đi.”
“Thân là Minh chủ Liên minh Tiên giới, gánh trọng trách nặng nề, mười mấy vị giám khảo chúng ta trải qua quá trình trao đổi căng thẳng, thống nhất cho rằng phẩm chất quan trọng nhất của một Minh chủ đó là sắp xếp năng lực đoàn thể. Vì vậy, cửa ải đầu tiên chúng ta thi chính là ——”
Nhìn thấy xung quanh đều thảo luận xong, bắt đầu trình bảng tên, Tần Uyển Uyển quyết định: “Vậy để Giản Hành Chi, đưa bảng tên cho ta.”
Sau khi kiểm tra tên họ tuyển thủ dự thi, từng người bước vào cổng ánh sáng.
Giản Hành Chi giao bảng tên cho Tần Uyển Uyển, nàng cầm bảng tên dến trước mặt Lạc Bất Phàm.
“Chỉ cần liên quan đến tu luyện, ta đều biết hết.”
Tất cả mọi người đồng loạt sôi sục hét lên.
Lạc Bất Phàm không lấy làm lạ vì bọn họ đề cử Giản Hành Chi, cất bảng tên, không hỏi nhiều. Tôn giả Diệu Ngôn bước tới sau lưng Tần Uyển Uyển, giao bảng tên, nhìn thấy tên Giản Hành Chi, hắn không khỏi cười.
Tôn giả Diệu Ngôn mang theo người hầu nhẹ nhàng dáp xuống, dừng trước mặt tất cả đội ngũ dự thi.
Đợi sau khi năm người đứng xong, bọn họ cho rằng Đại hội Liên minh Tiên giới sẽ bắt đầu, ai ngờ nhân viên công tác không hề đóng lối đi cho đội ngũ dự thi lại, mà Lạc Bất Phàm cũng khẽ ho một tiếng: “Bây giờ chúng ta nghênh đón đội ngũ có sức nặng nhất cuộc thi tuyển chọn lần này. Đội trưởng của đội là nhân vật truyền kỳ của Vô Tương Tông một nghìn năm trước, Vô Tương Tông lão tổ hiện nay ——”
“Để Giản Hành Chi làm chuyện quan trọng như vậy, nàng yên tâm sao?”
Năm người đứng yên, cùng vẫy tay với đỉnh núi. Nam Phong xúc động đứng trên vai Tần Uyển Uyển, cặp râu ra sức lắc qua lắc lại.
“Ta tin y.”
Vẻ mặt Tần Uyển Uyển điềm tĩnh: “Trong lòng ta, không có chuyện nào mà y không làm được.”
Nói xong, Tần Uyển Uyển hành lễ với Lạc Bất Phàm, xoay người rời đi.
Tiếng hét lên đến đỉnh cao.
Trở lại bên người Giản Hành Chi, y liếc nhìn Tôn giả Diệu Ngôn, không vui vẻ mấy: “Nàng nói gì với hắn vậy?”
“Hắn nói người chắc chắn sẽ thua.” Tần Uyển Uyển cười híp mắt, khích y. Giản Hành Chi nghe vậy lập tức quét mắt lạnh về phía Tôn giả Diệu Ngôn.
Lạc Bất Phàm không lấy làm lạ vì bọn họ đề cử Giản Hành Chi, cất bảng tên, không hỏi nhiều. Tôn giả Diệu Ngôn bước tới sau lưng Tần Uyển Uyển, giao bảng tên, nhìn thấy tên Giản Hành Chi, hắn không khỏi cười.
“Muốn ta thua, e là hắn chưa có bản lĩnh đó.”
“Ta đi đây.” Giản Hành Chi tạm biệt mọi người nhanh gọn rồi bước vào cổng ánh sáng.
Trong lúc nói chuyện, mọi người lục tục đến báo tên người dự thi. Liễu Nguyệt Hoa kiểm tra tên họ, sau đó dựa theo căn dặn của Lạc Bất Phàm mà mở vòng xoáy cổng ánh sáng giữa không trung ra.
Sau khi kiểm tra tên họ tuyển thủ dự thi, từng người bước vào cổng ánh sáng.
“Ta đi đây.” Giản Hành Chi tạm biệt mọi người nhanh gọn rồi bước vào cổng ánh sáng.
Sau khi mọi người bước vào, cổng ánh sáng lập tức biến mất, thay vào đó là một Thủy kính được ghép từ hình ảnh tất cả tuyển thủ dự thi.
Tất cả hình ảnh cắt ghép trên màn hình dần dần hòa làm một, mọi người nhìn thấy tất cả tuyển thủ đều xuất hiện tại lối vào thị trấn.
Bên trên Thủy kính chằng chịt tuyển thủ dự thi bước vào Mật cảnh, dường như bọn họ bước vào Mật cảnh khác nhau, nhưng cơ bản đều vào một thị trấn.
“Thân là Minh chủ Liên minh Tiên giới, gánh trọng trách nặng nề, mười mấy vị giám khảo chúng ta trải qua quá trình trao đổi căng thẳng, thống nhất cho rằng phẩm chất quan trọng nhất của một Minh chủ đó là sắp xếp năng lực đoàn thể. Vì vậy, cửa ải đầu tiên chúng ta thi chính là ——”
Bên trên Thủy kính chằng chịt tuyển thủ dự thi bước vào Mật cảnh, dường như bọn họ bước vào Mật cảnh khác nhau, nhưng cơ bản đều vào một thị trấn.
Thủy kính hiện lên bốn chữ ——
Đối nhân xử thế.
Lúc bốn chữ này hiện ra trước mắt, hô hấp của Tần Uyển Uyển lập tức ngừng lại.
Xong rồi.
Bốn chữ này, nàng sợ rằng Giản Hành Chi xem cũng không hiểu.
“Rồi xong.” Thúy Lục nhìn Thủy kính, suy sụp: “Sao số y xui thế, biết trước thi đối nhân xử thể thì để Uyển Uyển đi rồi!”
“Ta không được.” Tần Uyển Uyển rất hiểu rõ bản thân: “Nếu như phải xông vào bí cảnh đánh nhau, nói về trận pháp Tông pháp các môn thì Giản Hành Chi thích hợp nhất.”
“Bây giờ cũng không còn kịp.” Tạ Cô Đường nhíu mày: “Xem tiền bối tùy cơ ứng biến vậy.”
Tất cả hình ảnh cắt ghép trên màn hình dần dần hòa làm một, mọi người nhìn thấy tất cả tuyển thủ đều xuất hiện tại lối vào thị trấn.
“Ta tin y.”
“Nếu là toán học thì sao?” Nam Phong lo lắng.
Lúc họ xuất hiện, thị trấn vẫn là khung cảnh tĩnh. Giản Hành Chi quan sát bốn phía một lượt, nhìn thấy người nói chuyện cử động xung quanh đều là tuyển thủ dự thi. Tôn giả Diệu Ngôn đứng bên cạnh y, đóng mở quạt quan sát xung quanh. Hai người nhìn nhau rồi quay đầu đi, sau đó nghe thấy giọng Lạc Bất Phàm xuất hiện trên trời với một hàng chữ vàng.
“Trong Mật cảnh có tổng cộng ba đề bài, sau khi hoàn thành thì có thể lấy được số điểm tương tứng. Đề thứ nhất, điểm tuyệt đối ba mươi điểm. Đề thứ hai, điểm tuyệt đối ba mươi điểm. Đề thứ ba, điểm tuyệt đối bốn mươi điểm. Chúc các vị giành được thành tích tốt nhất.”
Dứt lời, người trong trấn nhỏ bắt đầu cử động.
Hoa Dung lúc đó chẳng phải do Mai Tuế Hàn đổi chỗ sao?
Sao mấy người sợ Toán thế, Toán vui thế mà
Tội nghiệp anh, hết bị bắt học Văn rồi giờ tới bị bắt học Toán ?
Chưởng môn Thiên Kiếm Tông có thiên phú làm MC quá chứ ?
Từ chối bánh bao dưa muối, nghe tên là đủ thấy hề
Rồi nghe đối nhân xử thế là biết anh rớt từ vòng gửi xe luôn ?
Tên của đội đủ vả mặt Vô Tương Tông chưa heng?