Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 111 (2)

Chương 111 (2)

Thần giáng

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Trong lúc nói chuyện, mặt đất rúng động. Thượng Tuế bảo vệ Thái Hằng, cả hai và Thúy Lục cùng nhìn chằm chằm mặt đất.

“Là… là cái gì đang cử động?”

Nam Phong căng thẳng mở miệng.

Thái Hằng nhìn xung quanh: “Hắn đang chuyển cái gì đến đây.”

Nghe thấy lời này, Thúy Lục giơ tay lên đập mạnh xuống đất, đất bắn tung tóe, lộ ra mặt đất đá xanh.

Sau đó, một tế đàn chui từ dưới chân lên, nâng bọn họ bay thẳng về phía chân trời!

Dây leo màu đen trên tế đàn manh nha chui ra, Thượng Tuế quát lớn một tiếng: “Tất cả lui xuống!”

Dt li, bà n mtpháp n lêntế đàn, cégng đè dâyêleo xung.

Tt c]mi ngưi đngthi bay lên,Iri khi tếĭđàn, lơ lng¹gia không trung,ơnhìn Thưng Tuếđang qu mtôgi đi khángvi Tà Thn,èch có NamìPhong còn đngêti ch. Nóârun ry ngăntrưc mt TnìUyn Uyn, nutĩnưc bt, nhìnơdây leo bThưng Tuế trnáp, vung vydao thép trênđu: “Đng… đngìqua dây!”

Bnáh va đi,pháp trn boìv Tn UynUyn b phám, sm sétkhông h kiêng¸dè đánh hếtɩlên ngưi TnЇUyn Uyn. Cơth nàng runľlên, cn răngíkhông lên tiếng.

MàThưng Tuế dcsc truyn linhlc lên phápn, đè chtđnhng khí đenĨcó th đánhv phía TníUyn Uyn btc lúc nào.

Tếĩđàn trên khôngtrung dng li,tt c miĭngưi đu thyïđưc tế đàncao như mtngn núi. Phùvăn bên dưi]tế đàn chuynđng, ch nghetng tiếng “răngýrc vang lên,ıbàn tròn hoaĩsen đá xanhơchm rãi mclên bên trênôtế đàn. Kếìđó, mt viênếNgc Linh Lungïphát sáng gia°không trung, xoaytròn thành mtvòng tròn.

Vòng trònchưa hoàn chnh,ôcòn thiếu mtmnh cui cùng,ínhưng điu nàycũng không nhhưng vng kimquang mà nóýphát ra. Dưngếnhư b NgcLinh Lung nàyétác đng, NgcđLinh Lung trênĩcơ th TnơUyn Uyn cũngphát ra qungsáng.

Mt o nhɩThanh long gmïthét lao vìphía chân tri.Trưc bàn hoasen đá xanh,įtng nc thangixếp chng lênnhau, hưng thnglên tri.

Vô sÍxác khô rítĩgào nhào tãdưi tế đànlên. Nghe tiếngrít gào, nhómngưi Thúy Lc²quay đu, thyĩxung quanh đãïđy xác khô.

Ttc mi ngưi²xông v phíaÏbc thang trênïtế đàn, mtngưi canh gi]môt khu vc,không đ xáckhô leo lên.

LcBt Phàm thdc, hoang mangÍnhìn cnh tưng(này, không nhnđưc truyn âm}cho con trai:“Hành Chu?! Conóvà nhng đót khác đangũ đâu?!”

Cha.Ӓ

Ging Lc HànhìChu trm n:Chúng con đangɨ Vô TươngưTông. Con đãda theo cănãdn ca Thành(ch Thúy Lc,àsp xếp đt Liên minhĪTiên gii đưaĪngưi thưng đếnĨkhu vc antoàn. Bên phíachúng con chngđ đưc, chaàyên tâm.”

PhiîSương?” Liu NguytHoa run runɨlên tiếng: “Con…î

“M.” Liu PhiľSương th dc:á“Con không sao,bn chúng đunhm v phíaámi ngưi.”

Áichà chà.” Mtđging nói truynt không trungti, không thđoán đưc phươngìhưng: “Tht đúngɪlà mt v{tung tình thânthm thiết, yêuìnhau không ricm đng triìđt, khiến ngưiĩta thn thc¸khôn nguôi.”

“Cóđiu đáng tiếc…

Mt bóng dángchm chp xutéhin sau lưngĩThưng Tuế, hnngưng mt nhìnIbóng lưng Thưng[Tuế đi khángvi dây leo,nghiêng đu mming: “Các ngưiđu yếu quáĩri. Thưng Tuế,bà và TháiHng bây gisao li kémnhư vy? Sm(biết bà phôítrương thanh thế——

Tà Thnĭnâng pháp trưnglên, khí đenòngưng t trênĬpháp trưng caìhn. Thưng Tuếnghiến răng, nhìnTn Uyn Uyn°vn còn ngidưi sm sét.

Bàbiết rõ nếunhư lúc nàybà ri đi,âdây leo dưijtế đàn sílp tc nhmv phía TnUyn Uyn, NamľPhong không cnÍni đám dâyèleo này. TnéUyn Uyn đang thi khcfmu cht đİkiếp, mt khixy ra bt]c chuyn gìúđu có thfmt mng đo:vong.

Nhưng nếu bàļkhông đi, chưaīchc bà cóÎth chu niĪmt đòn nàyca Tà Thn.

ThưngTuế r mt,òtrn sc mnhílên dây leo,dùng chính linhlc ca mìnhbao bc lyĬchúng.

Khí đen ngưngòt ti phápĮtrưng Tà Thn,ìhn nghiêng đu,pháp trưng đtýngt đánh vphía Thưng Tuế:“Ta nên giếtɨbà t lâu!”

Thưng Tuế quàdưi đt không²nhúc nhích, phápİtrưng mang theolinh lc diìdào, Thái Hngâtrng to mt.ɨNhưng cũng chínhlúc này, ThúyLc đt nhiênıxut hin ngănúcn trưc mtЇThưng Tuế, đmmt quyn vphía Tà Thn!

Ánh}la trên nmàđm nháy mtób khí đen)dp tt, cơìth b linhĭlc ép thilui. Tà Thnếnhìn chm chmThúy Lc, nghiêngđu: “Thúy Lc?”

“Tà Thn.”

“Tađkhông phi TàThn… Tà Thnýht cm: “TaЇlà Thn quânica cô, LníNgôn Chi.”

“Ngươikhông phi Thnquân.” Thúy Lcth dc: “ThnĮquân không cób dng nhưngươi.”

Vy thìĪlà thế nào?}B dng nhưìGin Hành Chi?”Tà Thn cưiũln: “Cô choũrng hn vàïta khác nhaucái gì? Nghebo mun dùngЇhn đ huyếtĩtế thiên h,ɩchng phi hncũng chy mtxác sao? Nếuđu không phiìLn Ngôn Chi,cô phc vhn hay taɩcó gì khácbit?!”

Thúy Lcìkhông đáp, TàõThn nhìn vàmt nghiến răngca nàng ta,ídưng như nhìnÎthu ni tâmīca nàng, hnthp ging nhcnh: “Ln NgônChi đã chếtìri.”

Không… ThúyLc run runfcánh môi: “Thnquân s trv.”

“Hn chếtri, hai hnba phách caìhn trongľcơ th ta.ĮNếu như cô:không tha nhnta là LnīNgôn Chi, GinHành Chi cũngfkhông phi, vynghĩa là hnmãi mãi khôngtn ti.”

Không…²

Thúy Lc… TàếThn nghiêng đu:“Cô đã khôngcó tín ngưng,cũng không cóđlý do chiếnĺđu.”

“Ta… ThúyLc siết chtĩnm đm, khôngnói nên li.

Nàngta nhìn ngưiíging y đúcígương mt LnNgôn Chi trưcmt, nh đếnɨGin Hành ChiĮđã hn pháchnguyên vn, nhti T CôèĐưng cui cùng{đến Ranh giisinh t.

Nàng tabiết Ln NgônôChi đã khôngv đưc na.

Nếuvy nàng tacòn lý dogì đ chiếnôđu?

Nàng ta vnch là mt[con chim bóicá nho nh,ímt linh thúb tu sĩĪđiu khin. Nếunhư không gpđưc Ln NgônChi, nàng taįđã chết dưi)mưa gió vis kiếp mtýcon chim bóicá t lâu.

LàíLn Ngôn Chiòcu nàng ta,Ln Ngôn Chidy nàng tathin ác, LnêNgôn Chi choênàng ta sinhmng, cuc đinàng đu ngưngvng Ln NgôníChi phía trưc.

LúcÎy còn sng,}nàng ta dclòng theo đui.íSau khi yĩchết, nàng tathc thi trn¹vn tt ckế hoch caãy, bo vThành Vô Cuy đ li.

NhưngLn Ngôn Chiđã chết.

Vì saonàng ta cònļ li đây?ĩNàng ta cònèlý gì đchiến đu?

Tránh ra.”

Thy Thúy Lchoang mang, TàđThn lnh lùngálên tiếng: “Tacó th thacho cô mtįcon đưng sng.”}

Thúy Lc đngăyên bt đng.

ThưngïTuế tng nimpháp chú, máut cơ thbà chy xung³dây leo dưi:chân, tng tcdây leo hóathành màu đ.

V[mt Tà Thnùkh biến, ralnh cho nàngIta ln na:õTránh ra!”

ThúyõLc t t!”

Nam Phong hôto. Nghe thyging nói này,đu Thúy LcĪbt giác vanglên câu nóiôca Gin HànhýChi lúc nàng¹ta b yli mê cung:ĩ“Ta xem cácngưi là bng)hu.”

Nàng btgiác nhìn TnIUyn Uyn bênĭtrong sm sét.

“Xinýli…

Thúy Lcsiết cht nmđm, chm chpngng đu: “Tađkhông th nhưng.”

Vy thì chếtđi!”

Tà Thnïđt ngt xông[lên, Thúy Lckhông h lưngÎl, trc tiếpva chm viTà Thn. Nmđm bc cháyngn la đánhmnh lên bóngĨngưi phía trưc,ıTà Thn trưcmt nàng bng¹tn ra thànhsương đen.

Ngn lađánh vào sương°đen, sương đenb đt cháy²tan đi. Cùnglúc đó, sươngЇđen quét quaítoàn thân ThúyíLc, cn xéɪmáu tht toànìthân nàng taêta như dã°thú. Lúc này,Thưng Tuế ttcuc hoàn toànïkim soát nhngĪdây leo kia,xoay ngưi vungmnh mt cái,ĩrút nhng dâyĨleo đ tươiòt dưi mtđt lên, đánhâv phía sươngđen xung quanh!

Nơiédây leo máuivung qua, sươngđen tc khcĩb đt cháy.Sương đen chưab cháy tiếpàtc ngưng kếtíthành hình dángLn Ngôn Chi,tn công ccnhanh v phíaĩThưng Tuế!

Nhóm ngưiĩThúy Lc khôngchn ch na,cùng đánh vfphía Tà Thnđhình ngưi ơgia. Tà Thngiơ tay biếnthành kiếm, khíɨđen xung quanhî t phóngèv phía hnging như scĩmnh ly mãiùkhông hết, dùngmãi không cn,tránh né ccnhanh đòn tnĺcông ca ttIc mi ngưi.

“Nếumun chết ——Tà Thn ngưngft ma khí}giơ kiếm: “Vythì chết chung!”

Chết hết đi!Sau khi chết,bn ta xénát Thiên Đonày. Ta thtľmun xem thba nghìn thếgii, ai làm²gì đưc ta!”

“Ranh gii sinhĩt —— TàThn nhy lêncao, chém mnhîv hưng ThiênKiếm Tông, caoging quát: “Chưtà vn ác,tt c hinɩthế, cùng bnta —— hydit ThiênàĐo!”

Nhát kiếm này bay thẳng về phía Thiên Kiếm Tông, Lạc Bất Phàm trợn to mắt, hét lớn: “Cô Đường!”

Người kia trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng nói: “Tiểu thế giới này có một vị chân thần, thân thể cô ấy có thể làm vật chứa tà vật. Nếu bọn họ không tiêu diệt được tà vật, Thiên giới sẽ giúp bọn họ.”

Giản Hành Chi nghe thấy mấy lời này mà mắc mệt: “Nàng đã thành thần rồi còn chưa đủ nổi sao?!”

666 điều khiển bàn phím cực nhanh, bắt đầu điều chỉnh tọa độ: “Chủ nhân, ngài đừng rơi xuống nhanh như vậy. Ta dùng điểm tích lũy thử nghiệm từng tọa độ, sau khi tìm được vị trí, chỉ cần điểm tích lũy vào sổ, chúng ta sẽ có khả năng mở đường liên thông hai thế giới.”

“Chưởng môn.” Giọng nói trầm ổn xưa nay của Tạ Cô Đường vang vọng ở chân trời: “Cô Đường ở đây.”

“Kẻ nào tiến lên một bước…” Quang kiếm trên tay Tạ Cô Đường xoay một vòng, vạn mũi kiếm trên trời đồng loạt chĩa về phía dung nham: “Giết không tha!”

Lời còn chưa dứt, kết giới thức hải vỡ vụn, 38 nhìn thấy 666 đội mũ nồi hồng phấn. Hai hệ thống đối mặt nhau, thuốc lá trên tay 38 rơi bịch xuống đất.

Lúc nói chuyện, Tạ Cô Đường đang xếp chân, nhắm mắt ngồi trên vách đá ở sông băng, dưới chân y là dung nham cuộn mình, dưới dung nham là vô số tà ma vùng vẫy muốn chui từ dưới đất lên. Một thanh quang kiếm treo giữa vùng trời bên trên dung nham, bất cứ một sinh vật nào bò ra, quang kiếm lập tức chia nhỏ một thanh kiếm diệt trừ.

Lời này khiến 666 nghẹn họng, nó tắc nửa ngày mới mở miệng: “Còn một cách có thể tăng tiến độ hoàn thành của nữ chính.”

Quang kiếm màu đen phóng từ phương xa tới, đập ầm ầm lên kết giới Ranh giới sinh tử.

“Không được, không đủ điểm tích lũy!” 666 gào lên: “Đợi thêm chút nữa! Cần đợi nữ chính trở thành người nổi nhất!”

Trong nháy mắt, yêu ma reo hò nhào ra, pháp ấn trên tay Tạ Cô Đường bay lượn, quang kiếm hóa vạn kiếm treo cao trên vùng trời. Y chậm rãi đứng dậy, rút trường kiếm trên thắt lưng.

Nghe thấy “Sơn chủ Tịch Sơn” thiên binh lập tức hiểu ra: “Ngài muốn đến tiểu thế giới mà Sơn chủ Tịch Sơn đang ở?”

“Vấn Tâm Kiếm Thiên Kiếm Tông đời thứ mười hai – Tạ Cô Đường, cung kính tiếp đón chư vị.”

“Thành tích cô tốt nhất sao không nghĩ ra cách? Chỉ biết đợi điểm tích lũy! Chờ điểm tích lũy đến thì chim non cũng biết bay rồi!”

“Tuế Hành.” Trên trời truyền đến giọng nói không phân biệt được nam nữ, mang theo thần tính lạnh băng, không chứa bất cứ tình cảm nào, bình tĩnh nói với y: “Bất kể người, tiên, thần, thậm chí thế giới một phương đều có vận mệnh của mình. Tà vật kia sinh ra ở thế giới của bọn họ, theo lý nên kết thúc ở thế giới đó.”

“Kẻ nào tiến lên một bước…” Quang kiếm trên tay Tạ Cô Đường xoay một vòng, vạn mũi kiếm trên trời đồng loạt chĩa về phía dung nham: “Giết không tha!”

“Tuế Hành đạo quân.” Nhìn thấy Giản Hành Chi, thiên binh gượng cười: “Ngài có thủ dụ hạ giới không?”

“Hiện giờ nữ chính đang độ kiếp tâm ma, đợi cô ấy độ kiếp xong thì có thể cận kề hoàn thành tiến độ. Bây giờ, ta sẽ nghĩ cách hack hệ thống bên kia, truyền một phần thần thức của ngài qua đó, ngài giúp cô ấy độ kiếp tâm ma là có thể gia tăng tiến độ.”

***

***

Lúc thế giới nhỏ đang rối loạn, Giản Hành Chi vừa chạy tới Nam Thiên Môn. Giản Hành Chi chạy tới trước mặt thiên binh trấn thủ Nam Thiên Môn, trực tiếp ra lệnh: “Mở trận dịch chuyển, ta phải hạ giới.”

“Còn phải đợi? Sao cô phế vật vậy?”

“Tuế Hành đạo quân.” Nhìn thấy Giản Hành Chi, thiên binh gượng cười: “Ngài có thủ dụ hạ giới không?”

“Bổn tọa muốn hạ giới mà còn đến lượt ngươi xía vào?!”

“Cho nên?” Giản Hành Chi nhìn chòng chọc thiên binh: “Nếu biết tà vật này cực kỳ âm tà, các người để người của tiểu thế giới này tự sinh tự diệt, không quản sao?!”

Giản Hành Chi quát lớn, nhưng nhớ tới hiện giờ không phải lúc ra tay, chỉ đành nén giận, giải thích: “Ta hạ giới cứu người! Cả nhà Sơn chủ Tịch Sơn đều bị vây dưới hạ giới cầu viện, ta làm gì kịp lấy thủ dụ?!”

Quang kiếm màu đen phóng từ phương xa tới, đập ầm ầm lên kết giới Ranh giới sinh tử.

“Cơ thể ta thì sao?”

Nghe thấy “Sơn chủ Tịch Sơn” thiên binh lập tức hiểu ra: “Ngài muốn đến tiểu thế giới mà Sơn chủ Tịch Sơn đang ở?”

“Lúc này, Tà vật ở tiểu thế giới đó đang cố gắng chọc thủng gông xiềng của Thiên Đạo, rời khỏi tiểu thế giới. Tà vật này âm tà vô cùng, hút lấy ác niệm con người mà sống. Một khi thoát khỏi sự phong tỏa của tiểu thế giới, ác niệm ba nghìn thế giới đều thuộc về hắn, cho dù là Tiên giới, e rằng cũng phải có một cuộc ác chiến. Thiên đế đã sớm hạ lệnh không cho phép mở kết giới tiểu thế giới này.”

“Ngươi biết?”

Lúc nói chuyện, Tạ Cô Đường đang xếp chân, nhắm mắt ngồi trên vách đá ở sông băng, dưới chân y là dung nham cuộn mình, dưới dung nham là vô số tà ma vùng vẫy muốn chui từ dưới đất lên. Một thanh quang kiếm treo giữa vùng trời bên trên dung nham, bất cứ một sinh vật nào bò ra, quang kiếm lập tức chia nhỏ một thanh kiếm diệt trừ.

Giản Hành Chi nhíu mày, thiên binh gật đầu, vẻ mặt lập tức nghiêm túc: “Tuế Hành đạo quân, nếu là tiểu thế giới này, hạ quan không thể mở trận.”

Nhát kiếm này bay thẳng về phía Thiên Kiếm Tông, Lạc Bất Phàm trợn to mắt, hét lớn: “Cô Đường!”

“Vì sao?”

“Lúc này, Tà vật ở tiểu thế giới đó đang cố gắng chọc thủng gông xiềng của Thiên Đạo, rời khỏi tiểu thế giới. Tà vật này âm tà vô cùng, hút lấy ác niệm con người mà sống. Một khi thoát khỏi sự phong tỏa của tiểu thế giới, ác niệm ba nghìn thế giới đều thuộc về hắn, cho dù là Tiên giới, e rằng cũng phải có một cuộc ác chiến. Thiên đế đã sớm hạ lệnh không cho phép mở kết giới tiểu thế giới này.”

Giản Hành Chi cầm kiếm xoay người, thiên binh thở phào. Nhưng ngay lúc thiên binh lơ là cảnh giác, Giản Hành Chi đột ngột xoay lại, nhún người nhảy xuống dưới!

“Cho nên?” Giản Hành Chi nhìn chòng chọc thiên binh: “Nếu biết tà vật này cực kỳ âm tà, các người để người của tiểu thế giới này tự sinh tự diệt, không quản sao?!”

“Không phải…” 38 cuống cuồng mở miệng: “Bà xã, nghe anh giải thích…”

“Tuế Hành.” Trên trời truyền đến giọng nói không phân biệt được nam nữ, mang theo thần tính lạnh băng, không chứa bất cứ tình cảm nào, bình tĩnh nói với y: “Bất kể người, tiên, thần, thậm chí thế giới một phương đều có vận mệnh của mình. Tà vật kia sinh ra ở thế giới của bọn họ, theo lý nên kết thúc ở thế giới đó.”

“Vậy nếu bọn họ không tiêu diệt nổi thì sao?”

Trong nháy mắt, yêu ma reo hò nhào ra, pháp ấn trên tay Tạ Cô Đường bay lượn, quang kiếm hóa vạn kiếm treo cao trên vùng trời. Y chậm rãi đứng dậy, rút trường kiếm trên thắt lưng.

Giản Hành Chi quay đầu về phía thiên cung xa xôi, hỏi người đứng đầu Tiên giới.

Người kia trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng nói: “Tiểu thế giới này có một vị chân thần, thân thể cô ấy có thể làm vật chứa tà vật. Nếu bọn họ không tiêu diệt được tà vật, Thiên giới sẽ giúp bọn họ.”

Lúc thế giới nhỏ đang rối loạn, Giản Hành Chi vừa chạy tới Nam Thiên Môn. Giản Hành Chi chạy tới trước mặt thiên binh trấn thủ Nam Thiên Môn, trực tiếp ra lệnh: “Mở trận dịch chuyển, ta phải hạ giới.”

“Nghe không hiểu thì đừng hỏi nữa.” 666 ra sức gõ bàn phím: “Chuẩn bị sẵn sàng, ta đưa một phần thần thức của ngài qua đó.”

Nghe nói vậy, Giản Hành Chi trừng to mắt.

“Vậy nếu bọn họ không tiêu diệt nổi thì sao?”

Y siết chặt kiếm, nhìn chằm chằm thiên cung. Một lát sau, y xoay đầu, nhìn về phía trận dịch chuyện.

“Vì sao?”

“Được rồi.” Y gật đầu: “Vậy ta không đi nữa.”

Rơi xuống thiên cung, trước mắt là hào quang sặc sỡ, y nhìn thấy vô số tinh tú, nghe thiên binh sau lưng la lên: “Tuế Hành đạo quân, không dùng pháp trận dịch chuyển, ba nghìn thế giới, ngài tìm không ra đâu!”

Giản Hành Chi cầm kiếm xoay người, thiên binh thở phào. Nhưng ngay lúc thiên binh lơ là cảnh giác, Giản Hành Chi đột ngột xoay lại, nhún người nhảy xuống dưới!

“Ngươi biết?”

Rơi xuống thiên cung, trước mắt là hào quang sặc sỡ, y nhìn thấy vô số tinh tú, nghe thiên binh sau lưng la lên: “Tuế Hành đạo quân, không dùng pháp trận dịch chuyển, ba nghìn thế giới, ngài tìm không ra đâu!”

Giản Hành Chi quay đầu về phía thiên cung xa xôi, hỏi người đứng đầu Tiên giới.

“Cách gì?”

“666.” Giản Hành Chi vừa rơi vừa hét to: “Giúp ta tìm Tần Uyển Uyển, nhiệm vụ còn làm không?!”

(*) Viết tắt của

Artifical Intelligence

“Không được, không đủ điểm tích lũy!” 666 gào lên: “Đợi thêm chút nữa! Cần đợi nữ chính trở thành người nổi nhất!”

“Cái gì mới là người nổi nhất?!”

“Cái gì mới là người nổi nhất?!”

“Được rồi.” Y gật đầu: “Vậy ta không đi nữa.”

Giản Hành Chi nghe thấy mấy lời này mà mắc mệt: “Nàng đã thành thần rồi còn chưa đủ nổi sao?!”

“Mau lên!”

“Ta mặc kệ các người…” Giản Hành Chi nhìn 666: “Ta đi đây.”

666 điều khiển bàn phím cực nhanh, bắt đầu điều chỉnh tọa độ: “Chủ nhân, ngài đừng rơi xuống nhanh như vậy. Ta dùng điểm tích lũy thử nghiệm từng tọa độ, sau khi tìm được vị trí, chỉ cần điểm tích lũy vào sổ, chúng ta sẽ có khả năng mở đường liên thông hai thế giới.”

“Còn phải đợi? Sao cô phế vật vậy?”

“Đã lúc nào rồi mà ngài còn mắng ta phế vật?!” 666 tức giận: “Ngài có biết ta là AI(*) có thành tích tốt nhất trong đám học viện tại học viện AI không?!”

“Được rồi.” Y gật đầu: “Vậy ta không đi nữa.”666 phản ứng trước tiên, nó vớ lấy bàn phím, nghiến răng mắng: “Anh lại dám hút thuốc sau lưng tôi!!! Anh phản bội tôi! Tôi sẽ xóa mã nguồn của anh!”(*) Viết tắt của “Ngươi biết?”Quang kiếm màu đen phóng từ phương xa tới, đập ầm ầm lên kết giới Ranh giới sinh tử.Artifical Intelligence“Nghe không hiểu thì đừng hỏi nữa.” 666 ra sức gõ bàn phím: “Chuẩn bị sẵn sàng, ta đưa một phần thần thức của ngài qua đó.”Rơi xuống thiên cung, trước mắt là hào quang sặc sỡ, y nhìn thấy vô số tinh tú, nghe thiên binh sau lưng la lên: “Tuế Hành đạo quân, không dùng pháp trận dịch chuyển, ba nghìn thế giới, ngài tìm không ra đâu!”, nghĩa là Trí tuệ nhân tạo.

“Thành tích cô tốt nhất sao không nghĩ ra cách? Chỉ biết đợi điểm tích lũy! Chờ điểm tích lũy đến thì chim non cũng biết bay rồi!”

Lời này khiến 666 nghẹn họng, nó tắc nửa ngày mới mở miệng: “Còn một cách có thể tăng tiến độ hoàn thành của nữ chính.”

“Mau lên!”

“Cách gì?”

“Hiện giờ nữ chính đang độ kiếp tâm ma, đợi cô ấy độ kiếp xong thì có thể cận kề hoàn thành tiến độ. Bây giờ, ta sẽ nghĩ cách hack hệ thống bên kia, truyền một phần thần thức của ngài qua đó, ngài giúp cô ấy độ kiếp tâm ma là có thể gia tăng tiến độ.”

“Cái gì gọi là hack hệ thống của nàng?”

Giản Hành Chi cảm giác tầm mắt đều hóa thành code chữ số, vội vã lên tiếng. 666 gõ phím Enter cuối cùng: “Trôi nổi!”

“Nghe không hiểu thì đừng hỏi nữa.” 666 ra sức gõ bàn phím: “Chuẩn bị sẵn sàng, ta đưa một phần thần thức của ngài qua đó.”

Giản Hành Chi quát lớn, nhưng nhớ tới hiện giờ không phải lúc ra tay, chỉ đành nén giận, giải thích: “Ta hạ giới cứu người! Cả nhà Sơn chủ Tịch Sơn đều bị vây dưới hạ giới cầu viện, ta làm gì kịp lấy thủ dụ?!”

“Cơ thể ta thì sao?”

Nghe nói vậy, Giản Hành Chi trừng to mắt.

Giản Hành Chi cảm giác tầm mắt đều hóa thành code chữ số, vội vã lên tiếng. 666 gõ phím Enter cuối cùng: “Trôi nổi!”

Dứt lời, tầm mắt Giản Hành Chi tối đen.

Y siết chặt kiếm, nhìn chằm chằm thiên cung. Một lát sau, y xoay đầu, nhìn về phía trận dịch chuyện.

“Cái gì gọi là hack hệ thống của nàng?”

Cùng lúc đó, 38 trong thức hải của Tần Uyển Uyển đang vô cùng buồn chán hút thuốc, chợt nó la lên: “Thời đại nào rồi còn hack hệ thống?! Đây là phạm pháp đấy biết không? Mày là AI nhà nào? Có tin tao báo cảnh sát xóa mã nguồn của mày…”

Lời còn chưa dứt, kết giới thức hải vỡ vụn, 38 nhìn thấy 666 đội mũ nồi hồng phấn. Hai hệ thống đối mặt nhau, thuốc lá trên tay 38 rơi bịch xuống đất.

666 phản ứng trước tiên, nó vớ lấy bàn phím, nghiến răng mắng: “Anh lại dám hút thuốc sau lưng tôi!!! Anh phản bội tôi! Tôi sẽ xóa mã nguồn của anh!”

“Không phải…” 38 cuống cuồng mở miệng: “Bà xã, nghe anh giải thích…”

“Ta mặc kệ các người…” Giản Hành Chi nhìn 666: “Ta đi đây.”

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

7 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Lận Ngôn Chi chết thật rồi sao?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Chân thành nên được chân thành đáp trả, Giản Hành Chi xem họ là bằng hữu, thì họ cũng thế~

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tạ Cô Đường ngầu quá đi mấttttt

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Thiên Kiếm Tông không làm tui thất vọng mà, xịn quá xịn

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tội nghiệp 666, anh toàn chửi hệ thống thôi ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Dừa lắm nhe 38, mà hút thuốc cũng là phản bội hả ?

Chấy
Chấy
2 Năm Cách đây

Vừa đọc vừa tưởng tượng ra hồi cuối hoành tráng mà cảm động rưng rưng. Nhất là scene của anh Tạ huhu.

7
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!