Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 81 (2)

Chương 81 (2)

Có vài người được ông trời ban cho vai nam chính

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Nói xong, y đẩy Tần Uyển Uyển sang một bên, đâm kiếm về phía Quân Thù.

Rõ ràng Quân Thù bị cái gì kích động, càng điên cuồng hơn trước. Linh lực trên người hắn mặc dù hỗn tạp nhưng dù sao cũng là linh lực của ba người Quân Vô Duyên, Quân Thù và Thẩm Tri Minh. Hắn đột nhiên điên lên, Giản Hành Chi cũng hơi chống đỡ không nổi.

Tần Uyển Uyển thấy tình huống không ổn, phối hợp giáp công trước sau với Giản Hành Chi. Nàng vừa gia nhập, lập tức hấp dẫn sự chú ý của “Quân Thù”.

“Long đan.”

Ging nói ca Thm TriMinh vang lên,¹giơ tay chpİphn bng caTn Uyn Uyn.Tn Uyn Uynvi vàng thiİlui, Gin HànhChi giơ tayÍlên, mt lôiİquyết đánh míxung. Quân Thùkhng li, GinĩHành Chi túmly Tn UynUyn vi vãthi lui, sauđó chy trnếvào khe rãnhnh.

Va ri hnìcũng mnh vyđsao?”

Gin HànhâChi quay đuÎhi Tn UynUyn, Tn UynUyn lc đu:}Không có, hoànĭtoàn không mnhĩnhư vy.”

GinũHành Chi khôngĺnói na. Mtũcnh này vnìlà hai ngưit thí, theoàlý không nêncó nhiu tàôlinh như vytn ti. Nhưngy va đếnîđã có nhiutà linh nhưĩvy, mà trìnhđ đi thïca Tn UynıUyn li đtnhiên tăng lên,rõ ràng làókhông nhm v)phía nàng.

Chúngta tách ra.”Î

Gin Hành Chinhìn Tn Uyn°Uyn, dn nàng:“Tìm mt nơiótrn đi, chĩta.”

Không đưc.”ế

Tn Uyn Uynùdt khoát tchi: “Có ngưiÏmun Long đanca ta, chúngĭta chungan toàn hơn.”į

Gin Hành Chiĩnghe vy, lpũtc t bsuy nghĩ haiíngưi tách ra,căn dn nàng:“Nàng chn mtchút.”

Tn UynUyn không hlưng l quay]đu, chng liíkiếm ca “QuânThù.

Gin HànhàChi ngi xungïđt, bt đuĨv trn.

Quân ThùÍdùng kiếm chiêu¹ca Thm Tri¹Minh đánh quali vi nàngfhai chiêu, thyýhi lâu chưaíthng, hn đtêngt thét lênùmt tiếng.

Tiếng thétnày dùng phươngthc tn côngđc hu caĮnhc tu QuânVô Duyên, âmíthanh n tungéxung quanh haingưi. Pháp trnùGin Hành Chiũv xong, ynhy lên, vungtrưng kiếm ngănèđt sóng âmkia li, kéoìTn Uyn Uyn,úkêu lên mttiếng: “Lui!”

TniUyn Uyn vày cùng luiv sau. QuânïThù trc tiếpĩchém v phíaÍbn h, GinHành Chi khôngìcông mà chílùi. Ngay khiQuân Thù gimũlên kiếm trnmà y v,)hàng trăm thanhquang kiếm ttrn pháp dưiđt phát sángbay lên, tckhc xuyên thngútoàn thân hn.

Máutht tung tóe,ĩcơ thQuân)Thù rơi lt xung dt.Gin Hành Chikéo Tn UynıUyn, th dcnhìn Quân Thùcòn đng đydưi đt.

Mt cnhvn không m.

GinHành Chi khôngıkhi siết chtíkiếm, nhìn chmchm “Quân Thùtrưc mt.

Chng baolâu sau, ánhsáng xanh rcìlên, nhng mnhthi th rơirng kia dunghoà li tara như nưc,(nhanh chóng tũhp thành hìnhɪngưi, đng lênĩln na.

Gin HànhЇChi không nhnĭđưc mng thànhõtiếng: “Cái thdơ bn gìvy!”

Mng xong,y li xônglên ln na!

Lnnày, Tn UynUyn không tùyītin ra tay,ìnàng đng yênīti ch, nhìnïchm chm “QuânáThù đang giaoīchiến vi GinĨHành Chi.

Gương mtɩca hn luônbiến đi, lúcĩlà mt QuânThù, lúc làmt Thm TriĬMinh.

Thi đim là[Quân Thù, đngùtác ca hnchm chp hơnɨmt chút.

Nhưng lúclà Thm TriMinh, đng tácca hn liĩrt điên cung.

GiníHành Chi đãtn sc mtĭln, hôm nayli đánh tiếp,ìrõ ràng thlc thiếu htìrt nhiu. Yva đánh vatìm kiếm sơh đi phương.

TnUyn Uyn đibên cnh hn,quan sát ngungc sc mnhúca hn.

Ma chngùcha đng ácnim ca lòngÍngưi. Thm TriIMinh chết ri,òác nim ca²ông ta vnĩcó th mưnma chng tiếptc tn ti,chy lên ngưiìQuân Thù.

Nói cáchìkhác, ác nimýkhông mt, QuânơThù s khôngchết.

Nhưng nghch lýô ch GinĬHành Chi càngmun giết “QuânThù, QuânìThù li càngưmun giết GinHành Chi, càngmun giết ngưi,ľác nim càng³mnh. Như vyĩsm mun gì,Gin Hành Chicũng b hn:kéo chết.

Nhn raÏđim này, TnĩUyn Uyn nhíumày. Nàng suyİnghĩ hi lâu,đt nhiên lênìtiếng: “Quân Thù,[Tn Vãn đãđchết ri!”

Đngtác “Quân Thùkhng li, TnUyn Uyn tiếpítc nói hn)biết: “Ta khôngla huynh, taïkhông phi TnVãn. Ta làĭhn phách màưcô y nhđến đây thchin nguyn vngĨca mình. Côɨy yêu huynh,vn luôn yêuhuynh, nhưng huynhưph lòng côy, huynh chĩyêu Tô NguytèLy. Lúc côy chn đaocho huynh, huynhõli mua bánhngt cho TôNguyt Ly. Côy vì huynhĪmà hái thucưb thương, quayđu huynh liïđưa thuc choTô Nguyt Ly.”â

Nghe thy nhngchuyn này, rõòràng sc mnh]trên ngưi “QuânThù suy yếuũđi mt chút.

“Takhông có!”

GingQuân Thù đtnhiên vang lên.Tn Uyn Uynếgiơ tay vungɨmt kiếm, cùng[Gin Hành Chitn công “QuânThù.

Rõ ràngîQuân Thù cóļkim chế đivi Tn UynUyn, Tn UynUyn nói tiếp:“Cô y nnlòng thoái chí,giây phút đâmmình mt nhátùtrên đài thmmnh, cô y¸đã chết ri.Cô y lưuếli nguyn vngcho ta.”

Kiếmca Quân Thùìchm li, mcĬdù kiếm phápĮtrên tay cahn vn làïca Thm TriMinh, nhưng vành{mt li ncha chút stărut: “Cái gì?”

“Cô y hivng huynh cóth mãi mãiılà Quân caca trong lòngcô y.”

Trongìlúc nói chuyn,Íkiếm ca “ThmļTri Minh đãép v phíaãGin Hành Chi.íTn Uyn Uynđy Gin HànhóChi ra, đónũly mũi kiếm.

QuâniThù đt nhiênnhn ra cáiígì, trn tomt, quát ln:Không!”

Ý chíđt nhiên bcphát khiến hnЇkhng chế liđưc cơ th.Tn Uyn Uynthy hn chngli, trưng kiếmđâm thng vàoıngc “Quân Thùđ

Linh lc mnhm mang theoêpháp quyết TchSơn tràn vàoăngc hn, GinHành Chi lpĨtc ct đtīt chi Quân°Thù.

Tn Uyn Uynngưc mt nhìnìhn: “Cho ti²thi khc này,}cô y vnĺcu xin tafphi cu huynh.”i

Ming Quân ThùItrào ra máutươi, Tn UynUyn bình tĩnhnhìn hn chămchú: “Quân Thù,nhát kiếm nàyõca ta khôngphi mun giếtɪhuynh mà là°mun cu huynh.”

“Ta mun giúpɨhuynh sng.”

NgheÍnói thế, QuânThù mm cưi.

Kiếm}ý mang theoýsc sng bngõbng ngưng tti mũi kiếm.)Ma chng màuôxanh lá bnghin thành troídưi kiếm nàng.{Quân Thù thũdc, nhìn nàngâchăm chú.

“Nàng có thể…” Hắn khàn giọng: “Biến về mặt của mình không?”

Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Tần Uyển Uyển ngây người, ánh mắt Giản Hành Chi dịu dàng: “Sinh.”

“Ta không phải Tần Vãn.”

Quân Thù nhìn chằm chằm nàng.

Tần Uyển Uyển bình tĩnh đáp.

Ánh mắt nàng không có yêu, không có lưu luyến.

Nam chính của y đều là chính mình giành lấy.

Đột ngột mất trọng lượng khiến Tần Uyển Uyển bám lên cổ người kia theo bản năng, chợt nghe Giản Hành Chi thấp giọng cười: “Sợ rồi?”

Quân Thù nhìn chằm chằm nàng.

Nói tóm lại, chỉ cần là tuyến tình cảm của Tần Uyển Uyển, y đều muốn đi hết cho nàng!

Y sẽ đi hết tuyến tình cảm nam chính phải đi, đi luôn cả tuyến tình cảm mà nam chính không đi.

Ánh mắt nàng không có yêu, không có lưu luyến.

“Ra rồi! Ra rồi! Cuối cùng Quân tử kiếm năm nay của chúng ta đã xuất hiện!”

Nhưng y không giống vậy.

Nàng không phải Tần Vãn.

Cuộc đời hắn theo đuổi tình yêu thuần khiết nhất, hắn cho rằng đó là Tô Nguyệt Ly, nhưng về sau hắn mới biết tình cảm đó chỉ có Tần Vãn.

Nhưng nàng đi rồi.

Cuộc đời hắn theo đuổi tình yêu thuần khiết nhất, hắn cho rằng đó là Tô Nguyệt Ly, nhưng về sau hắn mới biết tình cảm đó chỉ có Tần Vãn.

Nàng thật sự đã không còn tồn tại từ lâu.

Nàng vội vã nhảy xuống, nghe thấy một tràng hoan hô bên dưới.

“Ta không phải Tần Vãn.”

Quân Thù không lên tiếng, hắn ngưng mắt nhìn Tần Uyển Uyển. Thật lâu sau, hắn chậm rãi khép mắt lại.

Tần Uyển Uyển bình tĩnh đáp.

Giản Hành Chi: “Ta đi tuyến tình cảm mà nam chính đi, đi cả tuyến nam chính không đi! Uyển Uyển, trong tuyến tình cảm của nàng chỉ có thể có ta.”

Khoảnh khắc hắn nhắm mắt, điểm sáng màu xanh lá bay lên từ người hắn. Tần Uyển Uyển rút kiếm vung một nhát, kiếm ý mang theo sức sống tựa như gió xuân pha lẫn tuyết lạnh, khiến điểm sáng hoàn toàn tắt ngúm giữa không trung.

Tần Uyển Uyển ngẩng đầu, nhìn thấy xung quanh đều là hòn đá bay lơ lửng. Giản Hành Chi mở kết giới, ngăn cản những hòn đá này va chạm, tóc dài bồng bềnh, tay áo tung bay, ôm nàng ngự gió mà xuống.

“Nàng đó.”

Giản Hành Chi: “Có vài người được trời trao cho vai nam chính. Ta không giống vậy  ——”

Làm xong mọi chuyện, Tần Uyển Uyển tựa như xụi lơ, chậm rãi trượt theo vách đá ngồi xuống.

Tần Uyển Uyển rơi thẳng xuống dưới, sợ hãi hét lên: “Giản Hành Chi!”

Giản Hành Chi ngưng mắt nhìn kiếm vẫn còn phát sáng của nàng. Tần Uyển Uyển nghỉ ngơi một chốc, quay đầu nhìn y: “Người đang nhìn gì đấy?”

Giản Hành Chi nghe nói thế, khẽ xì một tiếng.

“Kiếm ý.”

Nàng không phải Tần Vãn.

Cho dù y là nam phụ, y cũng muốn đi tuyến tình cảm của nam chính.

Giản Hành Chi giơ tay lên chỉ vào mũi kiếm của nàng.

Nói xong, dường như đã đến cửa Mật cảnh, Giản Hành Chi bỗng nhắc nhở nàng: “Nhắm mắt.”

Tần Uyển Uyển ngây người, ánh mắt Giản Hành Chi dịu dàng: “Sinh.”

Giọng MC hạ xuống, một tiếng “ting  ——” vang lên trong đầu Giản Hành Chi.

Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn vào mắt nàng: “Đây là kiếm ý gần với Thiên Đạo nhất mà ta từng thấy.”

Dứt lời, mặt đất ầm vang.

Tần Uyển Uyển sững sờ nhìn kiếm của mình, không nói một lời.

Làm xong mọi chuyện, Tần Uyển Uyển tựa như xụi lơ, chậm rãi trượt theo vách đá ngồi xuống.

Giản Hành Chi bước tới cạnh nàng, ngồi xuống, vuốt nhẹ lên kiếm: “Tại sao lúc nàng giết hắn, nàng lại muốn hắn sống?”

Cha mẹ Tần Uyển Uyển: “Cậu làm sao theo đuổi được Uyển Uyển?”

“Ta chỉ nghĩ…” Tần Uyển Uyển hơi ngượng ngùng: “Giết không được ác niệm, vậy phải làm sao để nó biến mất? Đương nhiên là lấy thiện ngăn ác, lấy sinh cứu tử.”

Giọng nói phô trương của MC vang lên. Tần Uyển Uyển cảm giác đáp xuống đất. Nàng dè dặt mở mắt, phát hiện mình đang được Giản Hành Chi bế, đứng trên võ đài.

Giản Hành Chi nghe thấy lời nàng nói, ngẫm nghĩ rồi bật cười.

Giản Hành Chi: “Đi con đường của tình địch, khiến tình địch không còn đường để đi!”

“Cũng có lý.”

Dứt lời, mặt đất ầm vang.

Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn xung quanh.

“Mật cảnh sắp mở rồi.”

Giản Hành Chi ngẩng đầu nhìn vào mắt nàng: “Đây là kiếm ý gần với Thiên Đạo nhất mà ta từng thấy.”

Quân Thù không lên tiếng, hắn ngưng mắt nhìn Tần Uyển Uyển. Thật lâu sau, hắn chậm rãi khép mắt lại.

“Ừ.”

Tần Uyển Uyển đáp lời, đang định mở miệng, mặt đất đột nhiên biến mất.

Tần Uyển Uyển sững sờ nhìn kiếm của mình, không nói một lời.

“Nàng có thể…” Hắn khàn giọng: “Biến về mặt của mình không?”

Tần Uyển Uyển rơi thẳng xuống dưới, sợ hãi hét lên: “Giản Hành Chi!”

“Kiếm ý.”

Khoảnh khắc tiếng kêu vừa buông, ánh sáng chiếu từ trên trời xuống. Một thanh niên áo đỏ viền vàng đứng giữa ánh sáng, tiêu sái bay tới.

Có vài người được ông trời ban cho vai nam chính.

Gương mặt hắn tuấn tú, vẻ mặt ung dung hàm tiếu. Lúc hắn tới, dường như thời gian đều ngừng lại. Tần Uyển Uyển sững sờ nhìn hắn, thanh niên duỗi tay về phía nàng giống như sắp ôm nàng vào lòng.

Có điều không đợi thanh niên kia chạm vào nàng, Tần Uyển Uyển cảm giác một cơn gió mạnh lướt qua, ai đó ôm nàng vào lòng, rơi xuống phía dưới.

Đột ngột mất trọng lượng khiến Tần Uyển Uyển bám lên cổ người kia theo bản năng, chợt nghe Giản Hành Chi thấp giọng cười: “Sợ rồi?”

Có điều không đợi thanh niên kia chạm vào nàng, Tần Uyển Uyển cảm giác một cơn gió mạnh lướt qua, ai đó ôm nàng vào lòng, rơi xuống phía dưới.

【Vở kịch nhỏ 1】

Tần Uyển Uyển ngẩng đầu, nhìn thấy xung quanh đều là hòn đá bay lơ lửng. Giản Hành Chi mở kết giới, ngăn cản những hòn đá này va chạm, tóc dài bồng bềnh, tay áo tung bay, ôm nàng ngự gió mà xuống.

Biểu cảm trên mặt y giống như đang cười nhạo nàng, Tần Uyển Uyển bỗng hơi xấu hổ: “Ai cho người ôm ta?”

Nhưng nàng đi rồi.

“Nàng đó.”

Giản Hành Chi: “Ta đã nói, nhân duyên của nàng, ta lo hết.”

Vở kịch nhỏ 2

Giản Hành Chi quang minh chính đại đáp. Tần Uyển Uyển đang định phản bác, lại thấy Giản Hành Chi nhướng mày: “Lúc nãy, nàng gọi ta mà.”

Vở kịch nhỏ 3

Nói xong, dường như đã đến cửa Mật cảnh, Giản Hành Chi bỗng nhắc nhở nàng: “Nhắm mắt.”

Tần Uyển Uyển nghe lời y nhắm mắt lại, cảm giác dường như ánh sáng xung quanh trở nên vô cùng chói mắt. Mặc dù nhắm mắt, nhưng nàng vẫn cảm thấy ánh sáng biến đổi dữ dội. Một lát sau, xung quanh truyền đến tiếng hoan hô dậy trời của đám đông.

Gương mặt hắn tuấn tú, vẻ mặt ung dung hàm tiếu. Lúc hắn tới, dường như thời gian đều ngừng lại. Tần Uyển Uyển sững sờ nhìn hắn, thanh niên duỗi tay về phía nàng giống như sắp ôm nàng vào lòng.

“Ra rồi! Ra rồi! Cuối cùng Quân tử kiếm năm nay của chúng ta đã xuất hiện!”

Giọng nói phô trương của MC vang lên. Tần Uyển Uyển cảm giác đáp xuống đất. Nàng dè dặt mở mắt, phát hiện mình đang được Giản Hành Chi bế, đứng trên võ đài.

MC quay đầu nhìn công tử tuấn tú cùng đáp xuống trước sau với bọn họ, xúc động nói: “Lần này đặc biệt cảm tạ công tử Vô Ưu đến đây mở Mật cảnh, giải quyết vấn đề! Suốt một trăm năm, lần đầu tiên công tử Vô Ưu lộ diện, khiến chúng ta vô cùng vui mừng! Hoan hô! Chúng ta cùng nhau kêu lên ——”

Nàng vội vã nhảy xuống, nghe thấy một tràng hoan hô bên dưới.

MC quay đầu nhìn công tử tuấn tú cùng đáp xuống trước sau với bọn họ, xúc động nói: “Lần này đặc biệt cảm tạ công tử Vô Ưu đến đây mở Mật cảnh, giải quyết vấn đề! Suốt một trăm năm, lần đầu tiên công tử Vô Ưu lộ diện, khiến chúng ta vô cùng vui mừng! Hoan hô! Chúng ta cùng nhau kêu lên ——”

“Hoan nghênh ngài! Công tử Vô Ưu!”

“Ta chỉ nghĩ…” Tần Uyển Uyển hơi ngượng ngùng: “Giết không được ác niệm, vậy phải làm sao để nó biến mất? Đương nhiên là lấy thiện ngăn ác, lấy sinh cứu tử.”

Giọng MC hạ xuống, một tiếng “ting  ——” vang lên trong đầu Giản Hành Chi.

“Rất tiếc, 【Nhiệm vụ mười một: Cuộc gặp gỡ định mệnh】thất bại. Nhiệm vụ lần này thất bại bởi vì người thực thi nhiệm vụ cố tình ngăn cản, trừ 200 điểm tích lũy. Xin người thực thi nhiệm vụ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, không được tùy hứng! Không được tùy hứng! Không được tùy hứng!”

Giản Hành Chi nghe nói thế, khẽ xì một tiếng.

Y xoay đầu quan sát công tử Vô Ưu mỉm cười nhìn bọn họ cách đó không xa.

“Rất tiếc, 【Nhiệm vụ mười một: Cuộc gặp gỡ định mệnh】thất bại. Nhiệm vụ lần này thất bại bởi vì người thực thi nhiệm vụ cố tình ngăn cản, trừ 200 điểm tích lũy. Xin người thực thi nhiệm vụ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, không được tùy hứng! Không được tùy hứng! Không được tùy hứng!”

Nhìn “Chỉ số nhan sắc: 100” và “Độ thiện cảm: –” trên đầu y, Giản Hành Chi lặng lẽ bước lên trước một bước, ngăn giữa Tần Uyển Uyển và công tử Vô Ưu.

Mặc Thư Bạch: “Không sai, cậu là do tôi trao cho. Cậu biết có bao nhiêu người nói cậu đút lót tôi không? Làm hỏng thanh danh của tôi, đồ đáng ghét!”

Có vài người được ông trời ban cho vai nam chính.

Giản Hành Chi nghe thấy lời nàng nói, ngẫm nghĩ rồi bật cười.

Giản Hành Chi kiêu hãnh nghĩ ——

Nhưng y không giống vậy.

“Hoan nghênh ngài! Công tử Vô Ưu!”

Giản Hành Chi kiêu hãnh nghĩ ——

Nam chính của y đều là chính mình giành lấy.

Nhìn “Chỉ số nhan sắc: 100” và “Độ thiện cảm: –” trên đầu y, Giản Hành Chi lặng lẽ bước lên trước một bước, ngăn giữa Tần Uyển Uyển và công tử Vô Ưu.

Cho dù y là nam phụ, y cũng muốn đi tuyến tình cảm của nam chính.

Y sẽ đi hết tuyến tình cảm nam chính phải đi, đi luôn cả tuyến tình cảm mà nam chính không đi.

Khoảnh khắc hắn nhắm mắt, điểm sáng màu xanh lá bay lên từ người hắn. Tần Uyển Uyển rút kiếm vung một nhát, kiếm ý mang theo sức sống tựa như gió xuân pha lẫn tuyết lạnh, khiến điểm sáng hoàn toàn tắt ngúm giữa không trung.

Nói tóm lại, chỉ cần là tuyến tình cảm của Tần Uyển Uyển, y đều muốn đi hết cho nàng!

***

Quân Thù nhìn chằm chằm nàng.Tần Uyển Uyển: “Người còn nhớ ban đầu người nói với ta thế nào không?”Tần Uyển Uyển rơi thẳng xuống dưới, sợ hãi hét lên: “Giản Hành Chi!”Vở kịch nhỏ 2Vở kịch nhỏ 1Nhưng nàng đi rồi.***

Giản Hành Chi: “Có vài người được trời trao cho vai nam chính. Ta không giống vậy  ——”

Mặc Thư Bạch: “Không sai, cậu là do tôi trao cho. Cậu biết có bao nhiêu người nói cậu đút lót tôi không? Làm hỏng thanh danh của tôi, đồ đáng ghét!”

Nàng không phải Tần Vãn.“Cũng có lý.”“Ra rồi! Ra rồi! Cuối cùng Quân tử kiếm năm nay của chúng ta đã xuất hiện!”Vở kịch nhỏ 2Giọng nói phô trương của MC vang lên. Tần Uyển Uyển cảm giác đáp xuống đất. Nàng dè dặt mở mắt, phát hiện mình đang được Giản Hành Chi bế, đứng trên võ đài.

“Ừ.”

Cha mẹ Tần Uyển Uyển: “Cậu làm sao theo đuổi được Uyển Uyển?”

Giản Hành Chi giơ tay lên chỉ vào mũi kiếm của nàng.

Giản Hành Chi: “Đi con đường của tình địch, khiến tình địch không còn đường để đi!”

“Mật cảnh sắp mở rồi.”

Giản Hành Chi nghe nói thế, khẽ xì một tiếng.Tần Uyển Uyển ngây người, ánh mắt Giản Hành Chi dịu dàng: “Sinh.”Vở kịch nhỏ 3“Mật cảnh sắp mở rồi.”Làm xong mọi chuyện, Tần Uyển Uyển tựa như xụi lơ, chậm rãi trượt theo vách đá ngồi xuống.Giản Hành Chi: “Ta đi tuyến tình cảm mà nam chính đi, đi cả tuyến nam chính không đi! Uyển Uyển, trong tuyến tình cảm của nàng chỉ có thể có ta.”

Giản Hành Chi: “Ta đi tuyến tình cảm mà nam chính đi, đi cả tuyến nam chính không đi! Uyển Uyển, trong tuyến tình cảm của nàng chỉ có thể có ta.”

Tần Uyển Uyển: “Người còn nhớ ban đầu người nói với ta thế nào không?”

Giản Hành Chi: “Ta đã nói, nhân duyên của nàng, ta lo hết.”

 

5 9 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

5 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Dù biết anh này tra nhưng mà thiệt muốn hai người kia gương vỡ lại lành quá.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh tui mới là nam chính nhé, còn tên kia hãy cút cho thật xa vào

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh cứ thích tùy hứng đấy, làm gì được anh nào?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Thích quá, Giản Hành Chi hwaiting!!!!

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Sắp quên lúc đầu anh từng nói vậy luôn rồi á.

5
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!