Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 83

Chương 83

Mở khóa hỉ sự Hoa Thành

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

“Chợ đêm gì?”

Tần Uyển Uyển nhạy bén quay đầu, Giản Hành Chi khựng lại, sau đó ậm ừ cho qua: “Thì hôm nàng bắt Yên Vô Song, ta tự về nhà, gặp hắn trên đường nên ta xem bói.”

“Người còn tin cái này à?”

Tần Uyển Uyển ngạc nhiên, người đã phi thăng mà còn tìm thầy coi bói?

“À…” Giản Hành Chi không đáp được, vội lảng sang chuyện khác: “Nàng có gì muốn hỏi thì mau hỏi đi, chuyện này không quan trọng.”

Tần Uyển Uyển được nhắc nhở nên không dây dưa với Giản Hành Chi nữa. Nàng quay đầu nhìn công tử Vô Ưu, vừa định mở miệng, đã thấy công tử Vô Ưu dựng thẳng hai ngón tay: “Câu hỏi thứ hai.”

Tn Uyn Uyn và GinHành Chi lpĩtc trn mt.Gin Hành Chibut ming hi:ı“Cái ban nãycũng coi làcâu hi?”

“Tkhi ta btđu bo cácngưi hi, miõmt câu hiđu tính mtcâu. Câu hith ba.”

Công,t Vô Ưu(dng ba ngóntay. Gin HànhįChi tc gin,va đnh mìming, Tn UynóUyn đã btôming y, giànhhi trưc: “Ngàiĩbiết hai vĨtiên quân tênlà Thưng Tuếvà Thái Hngàti t Tiênđgii năm đóáđã mang LnÎNgôn Chi điɨđâu và làmgì sau khihn nhp ma,không?”

“Câu côhi là haiòcâu.”

Công tVô Ưu nhc¸nh nàng: “Chcó th chnmt.”

Tn UynUyn đ ngưi.ìcông t Vô:Ưu nh nhàngphe phy qut,quan sát TnįUyn Uyn vàơGin Hành Chi.Tn Uyn Uynnghiến răng, rtcuc đưa raúquyết đnh: “Điđâu.”

Biết nơi¹đến ri, nàngɪs t tđiu tra sauêđó h đãlàm gì.

Nói khôngchng đến thngĩđó có thtìm thy chaím nàng thì²sao?

Công t VôƯu gt đu,ĩgiơ tay lên,nhìn o nhtinh tú biếnídi trưc mtTn Uyn Uyn.Công t VôêƯu nhc nhũnàng: “Nhm mtìli, nghĩ đếncâu hi caĨmình.”

Tn UynĭUyn nghe liïhn, nhm mtÎli, dưng nhưnàng xuyên qua)ngân hà, vôôs ánh saoilưt qua ngưi,įcui cùng khungcnh dng liĮtrưc mt cng,thành mc mc.

Hình(như nàng ngiêtrên thuyn nh,xung quanh làsóng xanh dpıdnh, đng trưclà mt bến)đò, cnh bếnđò trng câyĨliu. Lên bchưa đưc baoĨlâu, nàng nhìnôthy mt hàng²cây liu vâyquanh tưng đá,cng thành xâyđp t đáxanh viết haich “Hoa Thành.”

Hai b núinh xanh tươi,gió nh vv, rõ ràngÏlà phong cnhìGiang Nam.

Va dtli, mt tiếng“ting vang lêntrong đu TnòUyn Uyn, âmãthanh máy mócïlnh lùng caIh thng vanglên:

Nhim võnăm: H síHoa Thành, điđến Hoa Thành,õly đưc NgcLinh Lung. Đimútích lũy nhimv +2000. Cóĩnhn hay không?】

Nhimv mi đãm khóa.

Tn UynUyn m toîmt, lng lngnhn nhim v,įthm tính toántrong lòng.

Đích đếnnhim v cth như thế,rõ ràng đkhó nhim vln này gimđi rt nhiu.¹Nàng còn mundò hi tìnhũhình cha m,nhưng li nhèba câu hiíđã hi xong,hi thêm thìùquá mo mui.

TnUyn Uyndo dchc lát, cuicùng vn đnglên: “Ta đãúbiết đáp án,¸đa t côngt Vô Ưu.”

“Cô nương rtĩxinh đp.” Côngìt Vô Ưuthy nàng khônghi thêm, mmcưi: “Ta thyhn cô nươngvà hai vìtiên nhân kiaôrt quen thuc,íthôi thì tali nói thêm)cho cô nươngmt tin.”

Tn(Uyn Uyn ngheĮvy, vi ngngɩđu. Công tVô Ưu nóiíra tin tcơkhiến Tn UynïUyn vô cùngvui mng: “Haiv tiên nhânrt an toàn,cô nương cóįth yên tâm.”

Nghe nói thế,³trái tim vnãluôn treo caoêrt cuc cũngĭh xung.

Tn Uyn¸Uyn gt đu,nàng hành điđl, chân thànhôcm ơn: “Đat công t.”

“Ngươi tng gpįh?”

Gin HànhôChi nhìn côngĩt Vô Ưu,nhíu mày. Côngít Vô Ưugi v không¹nghe thy, xoayIđu ung trà.

GinHành Chi cònýđnh nói gì,Tn Uyn Uynívi kéo y:}Đi thôi, đngíquy ry ngưiĪta. Công tĬVô Ưu… TnUyn Uyn quay)đu nhìn côngýt Vô Ưu,ĩcưi xòa: “Bnghu ta khôngįhiu chuyn, xináli ngài, ngàyĩkhác có duyênЇgp li.”

“Sícó duyên thôi.”ô

Công t VôđƯu quay đu,nói mt cách¹sâu xa.

Vy thìímay quá.” TníUyn Uyn thmìnghĩ loi boss°tình báo nàycn phi lôi,kéo, bèn giév phn khi:“Ta cu cònkhông đưc. Nếusau này cócơ hi, tacòn mun nhcông t VôƯu ch dythêm phương pháp]chế to Mtcnh. Mt cnh}ln này ngàilàm quá xutsc, tp hpTam mui chânha, Cc âmhàn băng, smsét,…

“Cô nươnghiu lm ri.”íCông t VôƯu ct liýnàng: “Mt cnhĨta thiết lp¸không có nhngth này.”

TnUyn Uyn ngâyngưi, nhìn thyɩcông t VôèƯu nâng qutch v phíaũGin Hành Chi:iNhng th nàng}nói hn đuĬdo y làm.”ï

Không khí đôngĩđc.

Bu không khíơyên lng kɪd.

Tn Uyn Uynquay đu nhìn]v phía GinHành Chi. GinìHành Chi vth ơ huýtsáo, huýt tiukhúc ging nhưchng có gìixy ra, xoayЇđu đi raángoài. Có điu¹đi mt lúc,bưc chân yĺnhanh hơn, sauíđó vi vàngɨm ca chy.

TnUyn Uyn siếtıcht nm đm,{thi l tmbit công tVô Ưu, sauđó ra ngoài.

Đếnngoài cng, nàngînhìn thy nhómNam Phong đngĬch đó,ími ngưi cõngmt bc hànhlý to. GinâHành Chi trnɪsau lưng T(Cô Đưng, giòv bình tĩnhĩchào hi: “Rari à?”

“Mingưi cõng cáiĪgì vy?”

TnóUyn Uyn cmăthy tò mò.Nam Phong nghenàng hi, vémt lp tcĩđưa đám, kêuĬthan: “Ch nhân,bn h tngļcho chúng ta)bánh nưng tr}giá chín nghìnìlinh thch đy!túi Càn KhônĮba ngưi chúngta đng đyhết ri màcòn không chaũhết, ch đànhíly bc hành}lý vác.”

Đngbánh nưng này…Mt Thúy Lckhông cm xúc:ĩĐ đ myngưi chúng taăn ti kiếpsau.”

Nhưng cũngăkhông th khôngly… T CôĐưng cau mày:“May mà đngìbánh nưng nàycó th tr]na năm. Chúngưta tìm NinhBt Ngôn nghĩcách, quyên tngđng bánh nưngInày đi.”

Nhómįngưi nói tiưnói lui, saukhi quyết đnhs đi hay ca bánh}nưng, Thúy Lcsc nh: “Muiíhi hết bacâu hi chưa?úKết qu thếïnào?”

Tn UynũUyn không lênýtiếng, nàng diımt lên ngưiưGin Hành Chi.

GinHành Chi trntrn núp núpìsau lưng T}Cô Đưng, tiếcrng T CôĩĐưng không caobng y, cnhìn thy đuca y diĭđng phía sauT Cô Đưng.

TnUyn Uyn bưcìti. T CôãĐưng và ThúyìLc nhưng sangİmt bên, đĩGin Hành ChiÍxut hin.

Gin HànhĩChi nut nưcbt: “Ta cóĩth gii thích,ìtht ra lúcđó

Li còníchưa dt, nmđm mang theoèpháp n TchSơn móc mtcú tht mnhjvào bng GinéHành Chi.

Tiếng nóica Gin HànhĩChi ngưng bt.Tn Uyn Uynlnh mt rútıtay li, xoayngưi b đi.

Nàngva mi xoayngưi, Gin HànhChi phun mtíbúng máu, ômɪbng qu xungfđt.

T Cô Đưngıvà Nam Phongvi vã bưc}lên đ y.

“Tinɪbi!”

Đo quân!”

“Cu… Thúy Lc)cũng b das, cn thnquan sát GinɨHành Chi: “Cuưkhông sao ch?”ĩ

“Mnh… mnh quá.”ĩ

Nói xong, GinĮHành Chi “bchmt cái, ngãnhào xung đt.

Trưcếkhi mt điũý thc, trongúđu y chcó mt suynghĩ.

Không h làÍtiên n doy đích thânídy d, cúÏđm này rtcó sc!

LúcíGin Hành ChiÍtnh li đã]là đêm khuya.ăY m bngmt, cm giácĪbng man mát,hình như đãn ri.

Y thphào, đang đnhĪth lng nmıyên, đt nhiênìnhn ra btíthưng. Nơi nàycó ngưi!

“Nói nghe{xem.” Ging TnïUyn Uyn chm]rãi vang lên:Vì sao mun,châm la đtĩta? Là báoľthù sao?”

Khôngãphi.” Gin HànhìChi lp tcɪngi dy, xinÏli Tn UynUyn ngi kếbên: “Ta chImun m Mtcnh cu nàng,ícho nên taíth hết ttļc nhng cáchĺcó th nghĩ!îTa tuyt điúkhông có ýbáo thù!”

TnĩUyn Uyn không³nói. Nàng nhìny, ánh mtmt mng tchmch.

Vy chi bngngưi báo thùta cho xong.”í

Dù sao cý báo thùócòn có thIkhng chế.

Mun cuénàng nhưng suýthi chết nàng,íthm chí bnàchng th nóiưy ngc, hìnhnhư ngưi bìnhóthưng đu scó suy nghĩnày. Bn chcó th nóihai ngưi bátêt tương khc,ĭmnh không hp.

Thôivy…

Tn UynĩUyn hơi mt(mi, nàng đtrán: “S mnhhai ta tươngkhc. Sau nàytr v Tiêngii, ngưi cáchĩxa ta mtìchút.”

“Ta khôngth ha vinàng.”

Gin HànhChi lp tct chi.

Y cònmun theo đuiínàng mà!

Tn UynũUyn không hiuĩvì sao GinHành Chi tchi, nàng bngįcm giác đưcsng lưng chtlnh.

C có ogiác ngưi nàoĩđó mun ámɨsát nàng.

Nàng suyĪnghĩ, mc dùtu tiên riĪnhưng cũng khôngĩth mê tínquá. Nàng khôngòmun tho lunưchuyn s phn,îbèn bàn bcvi Gin HànhChi: “Ngày mai,ïta quyên góp[bánh nưng choîNinh gia, dđnh lên đưngĭđến Hoa Thành.”ũ

“Hoa Thành?”

GinīHành Chi ngidy: “Ph muônàng đi đếnđó?”

Đúng vy.”ô

Tần Uyển Uyển gật đầu: “Cảnh tượng cuối cùng ta nhìn thấy là Hoa Thành. Năm đó, phụ mẫu ta phong ấn Lận Ngôn Chi nhập ma xong, thì đi đến Hoa Thành, muốn độ hóa hắn. Còn về sau xảy ra chuyện gì, có lẽ chỉ khi đến Hoa Thành, chúng ta mới biết được.”

【Nhiệm vụ mười hai: Mời trà xanh. Điểm tích lũy +1500. Không thể từ chối】

Dứt lời, y nhắm mắt lại. Nhưng ngẫm nghĩ, y lập tức bật dậy khỏi giường: “Không được, lỡ như tối nay Uyển Uyển chủ động tới đó thì sao? Đêm dài lắm mộng, ta phải dẫn Uyển Uyển đi.”

“Ừ.”

Công tử Vô Ưu: Một đám bánh nướng(*)!!!

Giản Hành Chi gật đầu: “Vậy chúng ta đi.”

Nói xong, y đứng trước quỹ đạo sao(*), suy nghĩ rồi vẫn mở miệng.

“Hơn nữa đến Hoa Thành, ta vẫn còn muốn tìm một người.”

“Để lại tờ giấy và túi Càn Khôn cho Ninh Bất Ngôn, còn lại mang theo ăn trên đường, đi!”

Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển đứng ở cửa im re, lòng hơi thấp thỏm, tiếp tục khen: “Nàng cũng rất xinh đẹp!”

Tần Uyển Uyển thấy y hiểu ra, gật đầu: “Ý ta chính là như vậy.”

Tần Uyển Uyển suy nghĩ, Giản Hành Chi tò mò: “Ai?”

Giản Hành Chi xì một tiếng, lập tức nằm yên: “Muốn ta đi mắng hắn thì được, đi bắt gặp hắn bị người ta đuổi giết thì không thể nào.”

Giản Hành Chi ngây người. Y ngẫm nghĩ hồi lâu, Tần Uyển Uyển nhắc y: “Người còn nhớ những kẻ cạnh tranh trở thành nam sủng của Hoa Dung lúc ở Quỷ Thành không? Thẩm Tri Minh, Quân Thù, Ninh Bất Ngôn, còn có một người…”

“Liễu Phi Nhứ.”

Giản Hành Chi không nhịn được bấm vào kiểm tra.

Giản Hành Chi ngây người. Y ngẫm nghĩ hồi lâu, Tần Uyển Uyển nhắc y: “Người còn nhớ những kẻ cạnh tranh trở thành nam sủng của Hoa Dung lúc ở Quỷ Thành không? Thẩm Tri Minh, Quân Thù, Ninh Bất Ngôn, còn có một người…”

“Lúc…” 666 lắp bắp: “Lúc người đang ngất.”

“Ta nhớ rồi.” Giản Hành Chi nhớ lại: “Cái tên mặc y phục hồng phấn, quanh thân luôn có bướm bay, thi toán không điểm.”

Tần Uyển Uyển thở dài, mở cửa, xoay người rời đi.

“Lúc trước, ta không nhớ ra.” Tần Uyển Uyển suy nghĩ: “Hôm nay, ta biết được ngay từ ban đầu, Thẩm Tri Minh đã định dùng Tô Nguyệt Ly làm đỉnh lô thay đổi thể chất từ miệng Quân Thù. Trong trí nhớ Tần Vãn, đời trước chủ yếu có năm người đàn ông bên cạnh Tô Nguyệt Ly. Bọn họ lần lượt là Thẩm Tri Minh, Ninh Bất Tu, Quân Thù, Liễu Phi Nhứ và một vị lão tổ thiếu niên của Vô Tương Tông.”

Vở kịch nhỏ 1

Công tử Vô Ưu: “Ta chuẩn bị sẵn sàng, công tâm là chính, thiết lập mai phục. Giản Hành Chi, ta không tin ngươi không tới.”

“Thế thì sao?”

“Thậm chí ngay cả sự tồn tại của Ngọc Linh Lung mà Tần Vãn cũng không biết.” Tần Uyển Uyển suy luận: “Ký ức của cô ấy chưa chắc đã sai, nhưng thứ cô ấy nhìn thấy chưa chắc là thật. Cô ấy cảm thấy mọi người đều yêu Tô Nguyệt Ly, cho nên cùng nhau vây quanh người Tô Nguyệt Ly. Nhưng nếu chúng ta đổi góc độ, năm người này tập hợp bên cạnh Tô Nguyệt Ly không phải vì tình yêu, mà vì thèm muốn thể chất của Tô Nguyệt Ly thì sao? Người nghĩ xem, Quân Thù yêu Tô Nguyệt Ly là toàn tâm toàn ý yêu cô ta, sao lại chia sẻ với người khác? Nếu như năm người này đều trúng ma chủng, liên thủ với nhau lấy Ngọc Linh Lung, lợi dụng Tô Nguyệt Ly thay đổi thể chất, mở Đăng Tiên Môn phi thăng. Vậy có phải rất nhiều chuyện kiếp trước càng logic hơn không?” 

“Vậy…” Nam Phong khẽ hỏi: “Bánh nướng thì sao đây?”

Giản Hành Chi không hiểu, Tần Uyển Uyển ngước mắt nhìn y: “Người không phát hiện sao, hôm nay đã có ba người trong năm người này là ma chủng. Hơn nữa dựa theo trong sách, nếu Tô Nguyệt Ly là Mary Sue, Thẩm Tri Minh không nên lợi dụng cô ta như vậy. Thế nhưng ngay từ ban đầu, Thẩm Tri Minh đã thỏa thuận với một tu sĩ nuôi Thanh long cùng chia sẻ đỉnh lô, lấy Ngọc Linh Lung. Từ đầu tới cuối, ông ta không hề có tình cảm với Tô Nguyệt Ly.”

傻逼

“Cho nên ý nàng là…” Giản Hành Chi suy nghĩ: “Có lẽ ký ức kiếp trước của Tần Vãn đã sai.”

Tần Uyển Uyển: “…”

“Vết xe đổ…” 666 nuốt nước bọt: “Chủ nhân, vì điểm tích lũy, đừng làm bậy nữa.”

“Thậm chí ngay cả sự tồn tại của Ngọc Linh Lung mà Tần Vãn cũng không biết.” Tần Uyển Uyển suy luận: “Ký ức của cô ấy chưa chắc đã sai, nhưng thứ cô ấy nhìn thấy chưa chắc là thật. Cô ấy cảm thấy mọi người đều yêu Tô Nguyệt Ly, cho nên cùng nhau vây quanh người Tô Nguyệt Ly. Nhưng nếu chúng ta đổi góc độ, năm người này tập hợp bên cạnh Tô Nguyệt Ly không phải vì tình yêu, mà vì thèm muốn thể chất của Tô Nguyệt Ly thì sao? Người nghĩ xem, Quân Thù yêu Tô Nguyệt Ly là toàn tâm toàn ý yêu cô ta, sao lại chia sẻ với người khác? Nếu như năm người này đều trúng ma chủng, liên thủ với nhau lấy Ngọc Linh Lung, lợi dụng Tô Nguyệt Ly thay đổi thể chất, mở Đăng Tiên Môn phi thăng. Vậy có phải rất nhiều chuyện kiếp trước càng logic hơn không?” 

Giản Hành Chi thấy nàng đi rồi, rốt cuộc thả lỏng, ngả xuống giường. Cũng ngay lúc này, bỗng nhiên y phát hiện một hàng chữ nhỏ bay trong đầu mình.

(*) Quỹ đạo của ngôi sao

Kẻ địch: “Ta nhốt Tần Uyển Uyển và tà ma lại với nhau, ta xem cô ta chết thế nào.”

“Mà năm đó, nếu Lận Ngôn Chi chưa chết, trở thành Tà Thần, vậy có khả năng hắn là kẻ thật sự đứng sau màn trù tính. Lấy tình tình của hắn, không muốn Ninh Bất Tu phi thăng cũng là chuyện bình thường.”

“Ta nhớ rồi.” Giản Hành Chi nhớ lại: “Cái tên mặc y phục hồng phấn, quanh thân luôn có bướm bay, thi toán không điểm.”

Giản Hành Chi tiếp lời, đột nhiên hiểu ý Tần Uyển Uyển: “Vậy nghĩa là nếu như Lận Ngôn Chi không chết, có khả năng một trong năm người này, có một người là Lận Ngôn Chi?!”

Lúc nói đến đây, Giản Hành Chi đang đánh xe cực nhanh.

Tần Uyển Uyển thấy y hiểu ra, gật đầu: “Ý ta chính là như vậy.”

“Ừ.”

“Thế ngày mai chúng ta lên đường…” Giản Hành Chi ra quyết định: “Đến Hoa Thành tìm Liễu Phi Nhứ, xem thử rốt cuộc hắn là ai.”

【Mục tiêu nhiệm vụ: Mời công tử Vô Ưu vào nhóm đến Hoa Thành.】

“Ừm.”

Tần Uyển Uyển gật đầu, nàng đứng dậy: “Người nghỉ ngơi cho khỏe, ta đi trước đây.”

Nói xong, nàng bước đến cạnh cửa, ngẫm nghĩ, vẫn quay đầu lại nhìn Giản Hành Chi, lạnh lùng nói: “Cảm ơn đồ hôm nay người tặng, đẹp lắm.”

Thấy mô tả nhiệm vụ tỉ mỉ như thế, Giản Hành Chi trầm mặc.

Giản Hành Chi nghe thấy Tần Uyển Uyển khen mình, y cũng muốn khen lại, bèn vắt hết óc mở miệng: “Cú đấm hôm nay của nàng cũng đẹp lắm!”

Lúc bọn họ ra khỏi thành, công tử Vô Ưu đang ngồi ở Lầu Đăng Nguyệt, ngắm trời sao, uống trà.

Tần Uyển Uyển: “…”

Tà ma: “Không ngờ hắn còn biết đứng bên ngoài chiếm cứ ưu thế sân nhà, khởi động ma pháp tấn công, cố tình dùng pháp thuật trừ tà trợ giúp nữ chính. Người này quá lợi hại!”

Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển đứng ở cửa im re, lòng hơi thấp thỏm, tiếp tục khen: “Nàng cũng rất xinh đẹp!”

“Liễu Phi Nhứ.”

Tần Uyển Uyển thở dài, mở cửa, xoay người rời đi.

Tần Uyển Uyển gật đầu, nàng đứng dậy: “Người nghỉ ngơi cho khỏe, ta đi trước đây.”

Giản Hành Chi thấy nàng đi rồi, rốt cuộc thả lỏng, ngả xuống giường. Cũng ngay lúc này, bỗng nhiên y phát hiện một hàng chữ nhỏ bay trong đầu mình.

Giản Hành Chi không nhịn được bấm vào kiểm tra.

【Nhiệm vụ mười hai: Mời trà xanh. Điểm tích lũy +1500. Không thể từ chối】

【Vở kịch nhỏ 1】

“Ừm.”

【Mục tiêu nhiệm vụ: Mời công tử Vô Ưu vào nhóm đến Hoa Thành.】

Tuyệt đối đừng để nam chính đuổi kịp.

【Mô tả nhiệm vụ: Giản Chi Diễn phát hiện Tần Vãn vừa gặp đã ái mộ công tử Vô Ưu, lòng vừa giận vận cuống, vì thế dự định tới cửa nhục mạ công tử Vô Ưu, khiến công tử Vô Ưu biết khó mà lui. Không ngờ trùng hợp đụng phải công tử Vô Ưu đang bị kẻ thù đuổi giết, Giản Chi Diễn bị hung thủ uy hiếp. Vì cứu Giản Chi Diễn, Tần Vãn bắt tay với công tử Vô Ưu xử lý kẻ địch. Giản Hành Chi được công tử Vô Ưu cứu, cảm thấy xấu hổ với địch ý lúc trước của bản thân, chủ động cầu xin Tần Vãn bảo vệ công tử Vô Ưu, dẫn công tử Vô Ưu cùng đi đến Hoa Thành.】

“Ngươi thay ta đưa một phong thư tình sang đó, để Giản Hành Chi thấy. Ta không tin…” Công tử Vô Ưu nhếch khóe môi: “Hắn không tới.”

Thấy mô tả nhiệm vụ tỉ mỉ như thế, Giản Hành Chi trầm mặc.

Một lát sau, y mở miệng: “Nhiệm vụ này tới lúc nào?”

“Lúc…” 666 lắp bắp: “Lúc người đang ngất.”

“Ừ.”

Chim sơn ca: “Chủ nhân, bọn họ lấy bánh nướng chặn cửa, thư không vào được. Còn nữa, lính gác cổng thành nói bọn họ đã bỏ chạy trong đêm rồi!”

Hoàn toàn không cho y cơ hội từ chối.

“Thế ngày mai chúng ta lên đường…” Giản Hành Chi ra quyết định: “Đến Hoa Thành tìm Liễu Phi Nhứ, xem thử rốt cuộc hắn là ai.”

“Viết tỉ mỉ như thế…” Giản Hành Chi lạnh mặt: “Các người sợ ta không nhận nhiệm vụ này sao?”

“Thế thì sao?”

Tần Uyển Uyển: “Ta cứ cảm thấy có người muốn ám sát ta, là ai?”

“Vết xe đổ…” 666 nuốt nước bọt: “Chủ nhân, vì điểm tích lũy, đừng làm bậy nữa.”

Giản Hành Chi xì một tiếng, lập tức nằm yên: “Muốn ta đi mắng hắn thì được, đi bắt gặp hắn bị người ta đuổi giết thì không thể nào.”

【Vở kịch nhỏ 2: Giản Hành Chi lợi hại】

Dứt lời, y nhắm mắt lại. Nhưng ngẫm nghĩ, y lập tức bật dậy khỏi giường: “Không được, lỡ như tối nay Uyển Uyển chủ động tới đó thì sao? Đêm dài lắm mộng, ta phải dẫn Uyển Uyển đi.”

Giản Hành Chi nói là làm, tức khắc chạy đến phòng từng người thông báo: “Có chuyện lớn rồi, chúng ta lập tức rời khỏi Hoang Thành!”

“Mà năm đó, nếu Lận Ngôn Chi chưa chết, trở thành Tà Thần, vậy có khả năng hắn là kẻ thật sự đứng sau màn trù tính. Lấy tình tình của hắn, không muốn Ninh Bất Tu phi thăng cũng là chuyện bình thường.”

“Vậy…” Nam Phong khẽ hỏi: “Bánh nướng thì sao đây?”

“Để lại tờ giấy và túi Càn Khôn cho Ninh Bất Ngôn, còn lại mang theo ăn trên đường, đi!”

Giản Hành Chi đưa ra phương án giải quyết, chưa tới nửa canh giờ đã kéo tất cả mọi người dậy, trộm xe ngựa linh thú, phóng như điên ra khỏi Hoang Thành.

Lúc bọn họ ra khỏi thành, công tử Vô Ưu đang ngồi ở Lầu Đăng Nguyệt, ngắm trời sao, uống trà.

Mỗi lần Giản Hành Chi muốn theo đuổi Tần Uyển Uyển ——

“Công tử.” Chim sơn ca vào phòng: “Mọi thứ đều chuẩn bị sẵn sàng, chỉ đợi Giản Hành Chi tới thôi.”

Tần Uyển Uyển gật đầu: “Cảnh tượng cuối cùng ta nhìn thấy là Hoa Thành. Năm đó, phụ mẫu ta phong ấn Lận Ngôn Chi nhập ma xong, thì đi đến Hoa Thành, muốn độ hóa hắn. Còn về sau xảy ra chuyện gì, có lẽ chỉ khi đến Hoa Thành, chúng ta mới biết được.”

“Ừ.”

Giản Hành Chi không hiểu, Tần Uyển Uyển ngước mắt nhìn y: “Người không phát hiện sao, hôm nay đã có ba người trong năm người này là ma chủng. Hơn nữa dựa theo trong sách, nếu Tô Nguyệt Ly là Mary Sue, Thẩm Tri Minh không nên lợi dụng cô ta như vậy. Thế nhưng ngay từ ban đầu, Thẩm Tri Minh đã thỏa thuận với một tu sĩ nuôi Thanh long cùng chia sẻ đỉnh lô, lấy Ngọc Linh Lung. Từ đầu tới cuối, ông ta không hề có tình cảm với Tô Nguyệt Ly.”

Công tử Vô Ưu mỉm cười: “Đợi đi.”

“Có điều…” Chim sơn ca nhíu mày: “Lỡ như tối nay hắn không tới thì sao?”

Hoàn toàn không cho y cơ hội từ chối.

“Không đâu.” Công tử Vô Ưu rất có lòng tin. Hắn đứng dậy: “Thiên mệnh sẽ dẫn lối bọn họ đến trước mặt ta.”

Nói xong, y đứng trước quỹ đạo sao(*), suy nghĩ rồi vẫn mở miệng.

“Thế ngày mai chúng ta lên đường…” Giản Hành Chi ra quyết định: “Đến Hoa Thành tìm Liễu Phi Nhứ, xem thử rốt cuộc hắn là ai.”Công tử Vô Ưu: “Ta chuẩn bị sẵn sàng, công tâm là chính, thiết lập mai phục. Giản Hành Chi, ta không tin ngươi không tới.”Kẻ địch: “Ta nhốt Tần Uyển Uyển và tà ma lại với nhau, ta xem cô ta chết thế nào.”(*) Quỹ đạo của ngôi sao

“Ngươi thay ta đưa một phong thư tình sang đó, để Giản Hành Chi thấy. Ta không tin…” Công tử Vô Ưu nhếch khóe môi: “Hắn không tới.”

Vở kịch nhỏ 2: Giản Hành Chi lợi hại

Lúc nói đến đây, Giản Hành Chi đang đánh xe cực nhanh.

“Chạy!” Giản Hành Chi hét lên với linh mã, tất cả mọi người trong xe ngựa đều buộc dây an toàn cố định cơ thể, lắng nghe tiếng hô kích động bên ngoài của Giản Hành Chi: “Chạy nhanh lên!”

“Viết tỉ mỉ như thế…” Giản Hành Chi lạnh mặt: “Các người sợ ta không nhận nhiệm vụ này sao?”

Tuyệt đối đừng để nam chính đuổi kịp.

(*) Bánh nướng phiên âm là shāobǐng, đọc hơi giống Shǎ bī (

***

Giản Hành Chi: “Ta Tam muội chân hỏa, sấm sét đan xen! Uyển Uyển, ta tới cứu nàng đây!”Vở kịch nhỏ 1“Vết xe đổ…” 666 nuốt nước bọt: “Chủ nhân, vì điểm tích lũy, đừng làm bậy nữa.”Giản Hành Chi tiếp lời, đột nhiên hiểu ý Tần Uyển Uyển: “Vậy nghĩa là nếu như Lận Ngôn Chi không chết, có khả năng một trong năm người này, có một người là Lận Ngôn Chi?!”【Mô tả nhiệm vụ: Giản Chi Diễn phát hiện Tần Vãn vừa gặp đã ái mộ công tử Vô Ưu, lòng vừa giận vận cuống, vì thế dự định tới cửa nhục mạ công tử Vô Ưu, khiến công tử Vô Ưu biết khó mà lui. Không ngờ trùng hợp đụng phải công tử Vô Ưu đang bị kẻ thù đuổi giết, Giản Chi Diễn bị hung thủ uy hiếp. Vì cứu Giản Chi Diễn, Tần Vãn bắt tay với công tử Vô Ưu xử lý kẻ địch. Giản Hành Chi được công tử Vô Ưu cứu, cảm thấy xấu hổ với địch ý lúc trước của bản thân, chủ động cầu xin Tần Vãn bảo vệ công tử Vô Ưu, dẫn công tử Vô Ưu cùng đi đến Hoa Thành.】

“Hơn nữa đến Hoa Thành, ta vẫn còn muốn tìm một người.”

Mỗi lần Giản Hành Chi muốn theo đuổi Tần Uyển Uyển ——

Giản Hành Chi nói là làm, tức khắc chạy đến phòng từng người thông báo: “Có chuyện lớn rồi, chúng ta lập tức rời khỏi Hoang Thành!”

Tần Uyển Uyển: “Ta cứ cảm thấy có người muốn ám sát ta, là ai?”

***

Giản Hành Chi: “Là vận mệnh.”

Vận mệnh: “Đừng đổ thừa ta, là tác giả.”

Tần Uyển Uyển: “…”

(*) Bánh nướng phiên âm là shāobǐng, đọc hơi giống Shǎ bī (傻逼) có nghĩa là “ngu ngốc”“Ta nhớ rồi.” Giản Hành Chi nhớ lại: “Cái tên mặc y phục hồng phấn, quanh thân luôn có bướm bay, thi toán không điểm.”Nói xong, y đứng trước quỹ đạo sao(*), suy nghĩ rồi vẫn mở miệng.(*) Quỹ đạo của ngôi saoGiản Hành Chi xì một tiếng, lập tức nằm yên: “Muốn ta đi mắng hắn thì được, đi bắt gặp hắn bị người ta đuổi giết thì không thể nào.”Vở kịch nhỏ 2: Giản Hành Chi lợi hạiTần Uyển Uyển: “Ta cứ cảm thấy có người muốn ám sát ta, là ai?”

Giản Hành Chi: “Hệ thống, ta vi phạm quy định, phóng điện đi!!!”

Giản Hành Chi gật đầu: “Vậy chúng ta đi.”

Kẻ địch: “Ta muốn giết Giản Hành Chi. Hắn trông rất ngu nhưng tứ chi phát triển, vì vậy ta nhốt hắn vào bí cảnh, tạo rất nhiều tà linh không thể nào giết chết để giết hắn. Không thể dùng sấm sét, sớm muộn gì hắn cũng bị kiệt sức. Kế hoạch của ta hoàn mỹ.”

Giản Hành Chi: “Hệ thống, ta vi phạm quy định, phóng điện đi!!!”

“Cho nên ý nàng là…” Giản Hành Chi suy nghĩ: “Có lẽ ký ức kiếp trước của Tần Vãn đã sai.”

Kẻ địch: “…”

Kẻ địch: “Ta nhốt Tần Uyển Uyển và tà ma lại với nhau, ta xem cô ta chết thế nào.”

Giản Hành Chi: “Ta Tam muội chân hỏa, sấm sét đan xen! Uyển Uyển, ta tới cứu nàng đây!”

Tà ma: “Không ngờ hắn còn biết đứng bên ngoài chiếm cứ ưu thế sân nhà, khởi động ma pháp tấn công, cố tình dùng pháp thuật trừ tà trợ giúp nữ chính. Người này quá lợi hại!”

Vận mệnh: “Đừng đổ thừa ta, là tác giả.”

Tần Uyển Uyển: “…”

Công tử Vô Ưu: “Ta chuẩn bị sẵn sàng, công tâm là chính, thiết lập mai phục. Giản Hành Chi, ta không tin ngươi không tới.”

Chim sơn ca: “Chủ nhân, bọn họ lấy bánh nướng chặn cửa, thư không vào được. Còn nữa, lính gác cổng thành nói bọn họ đã bỏ chạy trong đêm rồi!”

Công tử Vô Ưu: Một đám bánh nướng(*)!!!

Giản Hành Chi gật đầu: “Vậy chúng ta đi.”Lúc nói đến đây, Giản Hành Chi đang đánh xe cực nhanh.(*) Bánh nướng phiên âm là shāobǐng, đọc hơi giống Shǎ bī (Tần Uyển Uyển gật đầu: “Cảnh tượng cuối cùng ta nhìn thấy là Hoa Thành. Năm đó, phụ mẫu ta phong ấn Lận Ngôn Chi nhập ma xong, thì đi đến Hoa Thành, muốn độ hóa hắn. Còn về sau xảy ra chuyện gì, có lẽ chỉ khi đến Hoa Thành, chúng ta mới biết được.”傻逼“Vậy…” Nam Phong khẽ hỏi: “Bánh nướng thì sao đây?”) có nghĩa là “ngu ngốc”

 

5 8 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

9 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Cái này là đi hết cái map luôn rồi chứ còn gì nữa

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Nam chính mà, sẽ còn gặp thôi.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Rồi anh tới công chiện rồi anh ơiiii

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Vậy kiếp trước Tô Nguyệt Ly còn là nữ chính sao?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Còn “không thể từ chối” nữa, phen này khó cho anh rồi.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Cốt truyện có đang đi ngược với nguyện vọng của Tần Vãn kiếp trước không, chẳng phải cô ấy muốn bảo vệ Giản Chi Diễn sao, tự nhiên cho thêm nam chính xuất hiện nữa để làm anh kia tổn thương ha gì.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Hắn chạy mất rồi thì có ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh chỉ ngốc trước mặt Uyển Uyển thôi nhé.

Duy Nhiên
Duy Nhiên
2 Năm Cách đây

Công tử Vô Ưu là boss bự luôn nà.

9
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!