Vi phu đã từng là Long Ngạo Thiên – Chương 91 (2)

Chương 91 (2)

Ta đi giết người, nàng có thể hôn ta một cái không?

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi đều nhận ra bên ngoài có một luồng tà khí đậm đặc, hai người nhìn nhau, không nói chuyện nữa.

Qua một lúc, loáng thoáng có tiếng bước chân từ ngoài vọng vào, dường như chân người nọ đeo chuông, mỗi bước đi đều có tiếng chuông leng keng vang dội. Tà khí cũng càng ngày càng đậm theo tiếng bước chân đến gần.

Người nọ đến bên quan tài, đặt tay lên trên, giọng nói ôn hòa: “Hơn một trăm năm… Liễu Y Y, rốt cuộc chúng ta đã gặp lại.”

Tay nàng ta lướt nhẹ qua quan tài, Tần Uyển Uyển lập tức cảm giác tà khí xâm thực từ trong khe quan tài đến. Giản Hành Chi lạnh mắt bày kết giới, đối phương rõ ràng cảm nhận được nhưng vẫn chẳng quan tâm, tiếp tục nói.

“Hơn mt trăm năm, côbiết ta sng[tch mch thếìnào không? Tt đi ri,íth duy nhtt y đļli trên điįcho ta cũngơb cô phájhy. Tr hyhoi cô, tasng chng cóthú vui nào.”

Kiếp này côĩsng tht sungãsưng.” Bch Viva nói, vaíđt tay lênnp quan tài,õphong n trên¸np quan tàiľsáng lên, cô}ta ai oán:ĭ“Cô có muĮthân yêu cô,có tiu lang³quân tình đuôý hp. Áiīchà chà, ngưiîph n nhưЇcô đúng làđi nào cũngìkhông th táchếkhi đàn ông.Ta không nhưvy, ta chìcó t t,nhưng cô liùhy đi thcui cùng t²y đ licho ta. Cô)khiến ta đau¹kh

“Uyn Uyn.”ĩGin Hành Chicm giác đưcsc mnh phongɪn biến mt,inhìn Tn UynđUyn cnh giác,ĩcm kiếm bànâbc vi nàng:èĐi lát na,ùnếu ta có²th giết côàta, chúng talàm hòa, đưcīkhông?”

Đng títìm chết.”

TnUyn Uyn cmɪnhn đưc rõÏràng sc mnhİkhng khiếp caBch Vi, quayđu trng GinHành Chi: “Quý³trng cái mngÎnh ca ngưiéđi!”

“Nói riđy.”

Ánh mtsáng ngi caGin Hành Chijđy p nétécưi. Cũng chínhìlúc này, BchíVi đy mnhnp quan tàiĮra, lnh gingòquát: “Cô cũng²đng hòng sngyên!”

Dây leofcun theo tàkhí đâm thngvào quan tài.Quang kiếm caáGin Hành Chifphóng ra, nhmthng v phíaıBch Vi gingınhư qu đosao!

Cùng lúc đó,ĭy vung tay,vài pháp trndch chuyn rơixung đt. Khonhɩkhc quang kiếmphóng “m ti,)pháp trn lptc sáng lên.

Quįnhiên có đưnglui!

Tn Uyn Uynnhìn thy pháptrn dch chuyn,élòng lp tcìn đnh li,cm kiếm cùngđâm v phíaBch Vi viĺGin Hành Chi.

BchVi nhìn haingưi đui theoìcô ta, btcưi qu d:“Ngu xun.”

VaĪdt li, phápĭtrn dch chuynđt nhiên bngĩsáng huyết quang.Tn Uyn Uynlia mt qua,ìphát hin thìũra bên dưipháp trn kiaÏcòn có mttrn pháp dchchuyn!

Tn Uyn Uynthm nói khôngn. Ngay lúcmt lung linhlc ca BchıVi phóng ti,ľnàng và GinìHành Chi đngīthi lùi xa,hai tay nàngkéo tay tráiGin Hành Chiɩlui v sau,c hai đngthi hô to.

Chy!”

Lên!”

Haiɩngưi đng thiís dng linhlc lao vúhai hưng, chngýnhng hai lc²không hình thànhɪcân bng mà(Tn Uyn Uyncòn b GinHành Chi kéogit v trưc!

TnUyn Uyn cònếchng nng bngthanh kiếm trongtay Gin HànhChi, y kéoâmt cái làlôi nàng điluôn, ném “mmt cái vphía Bch Vi!

Cũngmay Tn UynUyn không phi}bao cát, nađưng nàng lnùnhào trên không,ìnương theo scưlc đâm tItrên không xungơphi hp viīGin Hành Chi.õTrong nháy mt,:tà khí caBch Vi qunЇdc theo UyênNgưng mà lên.ıPháp quyết trnĩtà trên mũiĭkiếm trong tayGin Hành Chi(bùng phát, sauâkhi chém mtkiếm ct đtítà khí, ybèn ôm eoTn Uyn Uynơném v sau,ìln tiếng nói:Đng phía sauíT Cô Đưngđi!”

Dt li,íkiếm rơi nhưmưa, pháp quyếtsm sét gingínhư súng liênthanh bn pháv phía BchãVi.

Tn Uyn Uyntr ngưi đápxung đt, lptc nói choGin Hành Chimt tin bthnh: “Pháp trndch chuyn b}cô ta di²ri, nơi nàyïlà mai phccô ta thiếtđt!”

Tiếng vaãdt, Gin HànhChi và Bch:Vi li vanhau mt kiếm.Bch Vi bìnhıtĩnh nhìn GinHành Chi, ánhêmt mang theoÍchút tò mò:“Tâm pháp nàyca ngươi quentht đy.”

Quen?Ӓ

Gin Hành Chibt cưi: “Vyta đ côquen thêm lnĩna!”

Tiếng vaòdt, li mt{pháp trn caìGin Hành Chim m rơixung. Tà khíjBch Vi phìnhln, nháy mtĺhoa hng trênıdây leo nir. Hai lungsc mnh vachm, c haib linh lcđi phương đánhbt ra sau.Tn Uyn Uynévươn tay đÍly Gin HànhïChi, vi gi:è“Gin Hành Chi!”í

Đưa kiếm choĭta!”

Gin HànhĩChi cưp lyUyên Ngưng, ltngưi đng lên.ìBch Vi mincưng đng tich, lnh mtɪquay đu nhìnɩGin Hành Chi.

Ming:vết thương trên°ngưi nàng taýcp tc phcjhi, khôi phcli hình dángíban đu.

“Ngươi choìrng các ngưiâs bt baába trong r?”

Bch Vi cưikhy: “Ta đãsm biết cácíngưi đang chơta. Tht khéo,ta cũng đangđi các ngưi,ɪs tr giúpca các ngưiÏe là khôngti đưc ri.”

“Bn h tiIhay không khôngquan trng.” GinĪHành Chi cm]Uyên Ngưng, lau³máu trên khóemôi: “Dù saoơbn h cũngĺchng có tácdng gì, tiđây còn cnàtr ta pháthuy.”

Nghe nóithế, Tn UynUyn đang quan°sát xung quanhĩcó bao nhiêupháp trn suýtna qu lyìGin Hành Chi.

GinHành Chi, đnglàm màu na,¹mau tìm cơ[hi chy đi.

Chiếnìđu trên sânõnhà ca ngưiýta, ngưi điênà!

Nàng lên kếhoch con đưng{chy trn trongđu, va duiÎtay kéo tayèáo Gin HànhĩChi, hi vngĩy có thýcm nhn đưcý nghĩ tranhàth tìm đưngìchy ca mình.

NhưngéGin Hành Chiđng sng sngĩkhông nhúc nhích,²ngưc li rănâdy nàng: “Đngkéo na! Kiếmìtu có thchết, không thĭlui. Uyn Uyn,cm kiếm lên!”

Tn Uyn Uyn:I“…

Gin HànhĩChi, ngưi có(biết có mtÎloi rút luiìgi là rútlui chiến thuthay không.

Biết GinHành Chi chngítrông mong ni,ÏTn Uyn Uynkhông hi vngvào y na,vch rõ đưngchy trong đu,įtay ngưng pháptrn tăng tcìchy trn.

Rõ ràngBch Vi bÎGin Hành Chiíchc gin, côta lnh lùngícưi: “Gii, gii,gii, có khíphách lm, đta xem kiếmca ngươi cóĩcng như mingáca ngươi không.”

Đưc thôi.” Kiếmca Gin HànhChi vung lên,ũtóm ly cİáo Tn Uyn²Uyn, đim tĩnhènói: “Uyn Uyn,ta dn nàngđánh mt trn!”ô

Tn Uyn Uynđang v pháp°trn trong lòng°bàn tay khôngĺcòn gì lưu]luyến, bèn chngĭthêm vài lpèna.

Ngay lúc GinÍHành Chi xáchínàng xông vÎtrưc, Tn UynđUyn vung tayném pháp trnth nht v°phía Bch Vi.ũNhưng không ng{giây phút GiníHành Chi xáchľnàng xông vđtrưc li đtngt rút lui,ch tung mtèchiêu gi trưcmt Bch Vi!

Pháptrn tn côngca Tn UyníUyn mang theolc xung kíchrt ln. Nàngvn nghĩ pháp{trn đánh vào(ngưi Bch Vi,ɨBch Vi dùngũlinh lc ngănchn, lc xung:kích s đyh v hưng(ngưc li, hcó th nương{theo sc lcếnày vt raįngoài ca.

Mt sauĮpháp trn kia²ca nàng mangãtheo tác dngbt li, licòn chng thêmĩnăm “pháp trnįbt ngưc cóàtác dng tươngɪt, h cóľth búng thng,mt mch raxa, chí ítri khi pháp,trn mà Bch¹Vi đã thiếtđt sn.

Nhưng bây°gi Gin HànhChi đt nhiênđánh chiêu gi,pháp trn canàng lp tcphóng ngưc hưng,įđp mnh xungđt, búng ngưcGin Hành Chiđang đnh xôngra ngoài vànàng bay ngưctr v!

Cũng maytrong nháy mtbúng ngưc li,pháp trn btĩngưc th haikhi đng, cóòđiu phương hưngkhông do TnIUyn Uyn khngchế na. Pháptrn trc tiếpán tung dưiđt, lc xungkích cc lnìkhiến h xuyênĩthng mái nhà,ībay thng lêntri!

Bch Vi sngs nhìn haingưi chy điri quay li,sau đó phónglên tri, nàngta vi vãïđui theo: “Chyóđi đâu!”

Khonhkhc nàng taxông lên, phápľtrn th baìvà linh lcca nàng taõva chm, gócìđ trùng hpđánh Tn UynếUyn và GinɪHành Chi đpļxung đt. Saukhi đp xungđt, pháp trnth tư kíchơhot, trc tiếpIném bn htr v sânăvin va nãy.ÏGin Hành Chithy h bay²tr v sânívin, rt cucếhiu đưc xy²ra chuyn gì.ĩNgay khonh khcĩcui cùng, ytóm ly tayiTn Uyn Uyn,:giơ lên nhmv phía Bch¸Vi đang xôngâti, va chmòln na!

Linh lực của y truyền vào tay Tần Uyển Uyển, Bạch Vi cũng dốc hết toàn lực, đòn này mang theo lực xung kích cực lớn, cộng thêm uy lực của pháp trận thứ hăm, nháy mắt hai người bay đi nghìn dặm, đập “ầm” một cái, lún thẳng vào núi.

Giản Hành Chi nghe nàng nói thì dừng bước. Bên ngoài núi đổ đất nứt, y do dự một lát, quay trở về, ngồi xuống trước mặt Tần Uyển Uyển.

Giản Hành Chi bảo vệ Tần Uyển Uyển đâm sâu vào núi. Đợi lực xung kích dừng lại, Tần Uyển Uyển vội vã quay đầu: “Giản Hành Chi, người ổn không? Không sao chứ?”

Tần Uyển Uyển: “Lên!”

“Nàng…” Giản Hành Chi nôn một búng máu: “Nàng đang làm gì?”

【Vở kịch nhỏ 4】

“Ta nói ta muốn dẫn người chạy, người tin không?”

Linh lực của y truyền vào tay Tần Uyển Uyển, Bạch Vi cũng dốc hết toàn lực, đòn này mang theo lực xung kích cực lớn, cộng thêm uy lực của pháp trận thứ hăm, nháy mắt hai người bay đi nghìn dặm, đập “ầm” một cái, lún thẳng vào núi.

Vẻ mặt Tần Uyển Uyển chân thành. Giản Hành Chi nhìn nàng, ánh mắt phức tạp.

Nói xong, dường như thấy xấu hổ, y cảm giác cơ thể khôi phục tương đối, bèn đỏ mặt đứng dậy: “Nàng ở đây liên lạc Nam Phong, tìm nhóm Tạ Cô Đường, mau chóng bảo bọn họ đến đây. Nàng cho ta mượn Uyên Ngưng, ta ra ngoài giữ chân Bạch Vi.”

【Vở kịch nhỏ 3】

Y không dám tin.

Cũng không dám không tin.

Tần Uyển Uyển lập tức hiểu pháp thuật Giản Hành Chi nói là gì, Giản Hành Chi gật đầu: “Biến ra côn trùng chuyên ăn hồng dây đi, bản thể cô ta vốn là hồng dây.”

Một lát sau ——

Giản Hành Chi tựa vào bả vai Tần Uyển Uyển, nhìn nàng biến ra một đống côn trùng, im lặng vận hành Xuân Sinh.

Nhưng mặc kệ thế nào, bọn họ đã thành công chạy thoát.

Y lén lút liếc nhìn ánh mắt nàng, do dự hồi lâu, thử vươn tay ôm lấy eo nàng.

Giản Hành Chi: “Lui!”

Bạch Vi: “Ngươi nghe thử đối thoại của bọn họ đi, ngươi cảm thấy bọn họ đang làm gì? Ngươi cảm thấy ta nên cảm thấy bọn họ đang làm gì? Chẳng phải đây là lúc loài người yếu ớt nhất sao?”

Còn chạy cực xa.

Mỗi lần chiến đầu:

“Người ở chỗ này điều dưỡng…” Tần Uyển Uyển vỗ tay Giản Hành Chi: “Ta liên lạc nhóm Tạ đại ca…”

Y sờ Uyên Ngưng trên thắt lưng, lần đầu tiên phát hiện hóa ra chuôi kiếm này khắc một đóa hoa hồng.

“Không kịp.”

Giản Hành Chi bảo vệ Tần Uyển Uyển đâm sâu vào núi. Đợi lực xung kích dừng lại, Tần Uyển Uyển vội vã quay đầu: “Giản Hành Chi, người ổn không? Không sao chứ?”

***

Giản Hành Chi đỏ mặt đứng dậy, cầm kiếm đi ra khỏi hang động.

Giản Hành Chi ngăn nàng lại, y nuốt một ngụm máu, mở miệng hỏi: “Nàng có thể biến ra ít côn trùng không?”

Tần Uyển Uyển nghe vậy sững người. Bên ngoài vang lên tiếng ầm ầm, Bạch Vi không tìm được họ, bắt đầu phá từng ngọn núi.

“Hả?”

Giản Hành Chi ngăn nàng lại, y nuốt một ngụm máu, mở miệng hỏi: “Nàng có thể biến ra ít côn trùng không?”

Nhưng mặc kệ thế nào, bọn họ đã thành công chạy thoát.

Tần Uyển Uyển ngơ ngác, Giản Hành Chi nhắc nhở nàng: “Ta nhớ pháp thuật Tịch Sơn có thể gấp giấy, truyền linh lực vào đó để hóa thành người. Nàng có thể biến ra côn trùng không?”

“Lợi hại như vậy, sao lúc nãy còn chạy?”

“Có thể.”

“Không kịp.”

Y không dám tin.

Tần Uyển Uyển lập tức hiểu pháp thuật Giản Hành Chi nói là gì, Giản Hành Chi gật đầu: “Biến ra côn trùng chuyên ăn hồng dây đi, bản thể cô ta vốn là hồng dây.”

“Tương khắc chỗ nào?” Giản Hành Chi được nàng ngầm cho phép tiếp cận, vui sướng trong lòng, dựa vào nàng uể oải lên tiếng: “Lần nào chúng ta cũng đều thành công, có thể thấy mệnh cách chúng ta là gặp dữ hóa lành, tìm được đường sống từ chỗ chết.”

【Vở kịch nhỏ 2】

Tần Uyển Uyển vừa nghe vậy đã hiểu ngay ý của Giản Hành Chi. Yêu vật tu luyện cho dù đã thành người thì bản chất vẫn là yêu, là yêu thì có thiên địch, lúc chiến đấu cũng có kiêng kỵ.

Tần Uyển Uyển: “Lui!”

Tần Uyển Uyển lấy một xấp lá bùa, bắt đầu dùng linh lực biến thành côn trùng, dặn dò Giản Hành Chi: “Người tranh thủ thời gian tu phục, đợi lát nữa ta giúp người giết cô ta.”

Động tác của Tần Uyển Uyển khựng lại, cứng đờ một lúc nhưng không kéo y ra. Nàng làm như chẳng xảy ra chuyện gì, vừa cấp tốc hóa lá bùa thành các loại rệp cây, bọ rầy, bọ nẹt, vừa dặn dò y: “Sau này, người muốn làm gì thì thông báo một tiếng, bát tự chúng ta tương khắc, cứ khắc mãi như thế, sớm muộn gì cũng khắc chết nhau.”

Giản Hành Chi tựa vào bả vai Tần Uyển Uyển, nhìn nàng biến ra một đống côn trùng, im lặng vận hành Xuân Sinh.

Phỏng vấn: “Bạch Vi, vì sao cô phải chờ bọn họ tháo mũ phượng mới ra tay?”

Nhờ đó y mới biết thì ra thanh kiếm giết người lạnh băng cũng có thể nở hoa.

Y lén lút liếc nhìn ánh mắt nàng, do dự hồi lâu, thử vươn tay ôm lấy eo nàng.

Giản Hành Chi: “Thê tử và đồ đệ là hai giống loài.”

Vở kịch nhỏ 4

Động tác của Tần Uyển Uyển khựng lại, cứng đờ một lúc nhưng không kéo y ra. Nàng làm như chẳng xảy ra chuyện gì, vừa cấp tốc hóa lá bùa thành các loại rệp cây, bọ rầy, bọ nẹt, vừa dặn dò y: “Sau này, người muốn làm gì thì thông báo một tiếng, bát tự chúng ta tương khắc, cứ khắc mãi như thế, sớm muộn gì cũng khắc chết nhau.”

“Người thật mạnh miệng.” Tần Uyển Uyển trừng y.

“Tương khắc chỗ nào?” Giản Hành Chi được nàng ngầm cho phép tiếp cận, vui sướng trong lòng, dựa vào nàng uể oải lên tiếng: “Lần nào chúng ta cũng đều thành công, có thể thấy mệnh cách chúng ta là gặp dữ hóa lành, tìm được đường sống từ chỗ chết.”

“Có thể.”

“Người thật mạnh miệng.” Tần Uyển Uyển trừng y.

Giản Hành Chi nhướng mày: “Kiếm của ta cũng rất mạnh.”

“Hả?”

“Lợi hại như vậy, sao lúc nãy còn chạy?”

Kẻ địch: “… Các người đứng yên được không?”

“Một, nơi đó nhiều trận pháp như vậy, ta và nàng đánh không thắng. Hai là…” Giản Hành Chi do dự chốc lát, úp mở nói: “Chẳng phải sợ tổn thương đến nàng sao?”

Tần Uyển Uyển nghe vậy sững người. Bên ngoài vang lên tiếng ầm ầm, Bạch Vi không tìm được họ, bắt đầu phá từng ngọn núi.

“Trước đây, người…” Tần Uyển Uyển ngập ngừng, hơi căng thẳng: “Không phải người cảm thấy những kinh nghiệm này rất tốt với ta à?”

“Trước đây, ta nghĩ sớm muộn gì nàng cũng độc lập…” Giản Hành Chi nghe nàng hỏi, hơi ngượng ngùng xoay đầu đi: “Nhưng hiện giờ… ta muốn bảo vệ nàng cả đời.”

Giản Hành Chi: “Uyển Uyển, tuy Đại ca vô văn hóa, nhưng Đại ca yêu nàng.”

Nói xong, dường như thấy xấu hổ, y cảm giác cơ thể khôi phục tương đối, bèn đỏ mặt đứng dậy: “Nàng ở đây liên lạc Nam Phong, tìm nhóm Tạ Cô Đường, mau chóng bảo bọn họ đến đây. Nàng cho ta mượn Uyên Ngưng, ta ra ngoài giữ chân Bạch Vi.”

Y vươn tay cầm lấy Uyên Ngưng, bỏ côn trùng vào túi Càn Khôn, xoay người định đi ra ngoài.

Vở kịch nhỏ 3

Tần Uyển Uyển biết nàng đi ra giúp đỡ còn chẳng bằng ở lại chỗ này tìm người tới giúp, vì vậy kiềm chế lo lắng nói: “Đừng liều mạng, có việc gọi ta.”

Giản Hành Chi nghe nàng nói thì dừng bước. Bên ngoài núi đổ đất nứt, y do dự một lát, quay trở về, ngồi xuống trước mặt Tần Uyển Uyển.

Tần Uyển Uyển vừa nghe vậy đã hiểu ngay ý của Giản Hành Chi. Yêu vật tu luyện cho dù đã thành người thì bản chất vẫn là yêu, là yêu thì có thiên địch, lúc chiến đấu cũng có kiêng kỵ.

Tần Uyển Uyển nghi hoặc nhìn y. Giản Hành Chi nhìn chằm chằm vào mắt nàng, mang theo chút mong đợi: “Ta ra ngoài giết người, nàng có thể hôn ta một cái không?”

Đó là Chú song sinh thường được đặt trên người đạo lữ. Chú thuật này sẽ khiến một bên tiếp nhận tất cả vết thương của bên còn lại, kể cả cái chết.

Tần Uyển Uyển nghe vậy rủ mắt, thấp giọng đáp: “Ừ.”

Tần Uyển Uyển biết nàng đi ra giúp đỡ còn chẳng bằng ở lại chỗ này tìm người tới giúp, vì vậy kiềm chế lo lắng nói: “Đừng liều mạng, có việc gọi ta.”

Giản Hành Chi có được lời này, lập tức kéo nàng tới hôn. Khoảnh khắc đôi môi mềm mại chạm vào nhau, một luồng linh lực tinh khiết kèm theo pháp quyết chui vào cơ thể Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển sững sờ tròn mắt.

Tần Uyển Uyển nghe vậy rủ mắt, thấp giọng đáp: “Ừ.”

Giản Hành Chi có được lời này, lập tức kéo nàng tới hôn. Khoảnh khắc đôi môi mềm mại chạm vào nhau, một luồng linh lực tinh khiết kèm theo pháp quyết chui vào cơ thể Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển sững sờ tròn mắt.

Đó là Chú song sinh thường được đặt trên người đạo lữ. Chú thuật này sẽ khiến một bên tiếp nhận tất cả vết thương của bên còn lại, kể cả cái chết.

Có điều Tu chân giới tiếc mạng, dù cho đạo lữ cũng chưa chắc dùng chú này.

“Một, nơi đó nhiều trận pháp như vậy, ta và nàng đánh không thắng. Hai là…” Giản Hành Chi do dự chốc lát, úp mở nói: “Chẳng phải sợ tổn thương đến nàng sao?”

“Ta đi đây.”

Giản Hành Chi đỏ mặt đứng dậy, cầm kiếm đi ra khỏi hang động.

“Ta đi đây.”

Y sờ Uyên Ngưng trên thắt lưng, lần đầu tiên phát hiện hóa ra chuôi kiếm này khắc một đóa hoa hồng.

Vẻ mặt Tần Uyển Uyển chân thành. Giản Hành Chi nhìn nàng, ánh mắt phức tạp.

Nhờ đó y mới biết thì ra thanh kiếm giết người lạnh băng cũng có thể nở hoa.

***

“Người ở chỗ này điều dưỡng…” Tần Uyển Uyển vỗ tay Giản Hành Chi: “Ta liên lạc nhóm Tạ đại ca…”

Vẻ mặt Tần Uyển Uyển chân thành. Giản Hành Chi nhìn nàng, ánh mắt phức tạp.Nhưng mặc kệ thế nào, bọn họ đã thành công chạy thoát.Vở kịch nhỏ 1Giản Hành Chi: “Uyển Uyển, tuy Đại ca vô văn hóa, nhưng Đại ca yêu nàng.”Tần Uyển Uyển: “Lui!”

Giản Hành Chi: “Uyển Uyển, tuy Đại ca vô văn hóa, nhưng Đại ca yêu nàng.”

Vở kịch nhỏ 2“Ta đi đây.”Y vươn tay cầm lấy Uyên Ngưng, bỏ côn trùng vào túi Càn Khôn, xoay người định đi ra ngoài.Vở kịch nhỏ 2【Vở kịch nhỏ 2】Giản Hành Chi: “Lên!”

Phỏng vấn: “Bạch Vi, vì sao cô phải chờ bọn họ tháo mũ phượng mới ra tay?”

Bạch Vi: “Ngươi nghe thử đối thoại của bọn họ đi, ngươi cảm thấy bọn họ đang làm gì? Ngươi cảm thấy ta nên cảm thấy bọn họ đang làm gì? Chẳng phải đây là lúc loài người yếu ớt nhất sao?”

Vở kịch nhỏ 4Y lén lút liếc nhìn ánh mắt nàng, do dự hồi lâu, thử vươn tay ôm lấy eo nàng.Bạch Vi: “Ngươi nghe thử đối thoại của bọn họ đi, ngươi cảm thấy bọn họ đang làm gì? Ngươi cảm thấy ta nên cảm thấy bọn họ đang làm gì? Chẳng phải đây là lúc loài người yếu ớt nhất sao?”Vở kịch nhỏ 3Giản Hành Chi có được lời này, lập tức kéo nàng tới hôn. Khoảnh khắc đôi môi mềm mại chạm vào nhau, một luồng linh lực tinh khiết kèm theo pháp quyết chui vào cơ thể Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển sững sờ tròn mắt.

【Vở kịch nhỏ 1】

Tần Uyển Uyển: “Trước đây, người vẫn cảm thấy ta nên bị đòn, hiện giờ sao không để ta bị đòn nữa?”

Giản Hành Chi: “Thê tử và đồ đệ là hai giống loài.”

Tần Uyển Uyển lấy một xấp lá bùa, bắt đầu dùng linh lực biến thành côn trùng, dặn dò Giản Hành Chi: “Người tranh thủ thời gian tu phục, đợi lát nữa ta giúp người giết cô ta.”Tần Uyển Uyển nghi hoặc nhìn y. Giản Hành Chi nhìn chằm chằm vào mắt nàng, mang theo chút mong đợi: “Ta ra ngoài giết người, nàng có thể hôn ta một cái không?”Y sờ Uyên Ngưng trên thắt lưng, lần đầu tiên phát hiện hóa ra chuôi kiếm này khắc một đóa hoa hồng.Linh lực của y truyền vào tay Tần Uyển Uyển, Bạch Vi cũng dốc hết toàn lực, đòn này mang theo lực xung kích cực lớn, cộng thêm uy lực của pháp trận thứ hăm, nháy mắt hai người bay đi nghìn dặm, đập “ầm” một cái, lún thẳng vào núi.Vở kịch nhỏ 4Phỏng vấn: “Bạch Vi, vì sao cô phải chờ bọn họ tháo mũ phượng mới ra tay?”【Vở kịch nhỏ 3】“Người thật mạnh miệng.” Tần Uyển Uyển trừng y.

Mỗi lần chiến đầu:

Tần Uyển Uyển: “Lui!”

Giản Hành Chi: “Lên!”

Một lát sau ——

Có điều Tu chân giới tiếc mạng, dù cho đạo lữ cũng chưa chắc dùng chú này.

Ta phải thay đổi chính mình, phối hợp với người kia!

Vở kịch nhỏ 2

Tần Uyển Uyển: “Lên!”

Giản Hành Chi: “Lui!”

Kẻ địch: “… Các người đứng yên được không?”

 

5 9 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

10 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh đừng có làm bậy giùm em là được rồi, giờ anh vẫn chưa đủ mạnh đâu

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Muốn biết quan hệ giữa Giản Hành Chi và Lận Ngôn Chi quá, hint quá chời mà hông biết cụ thể thế nào.

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Gần hết truyện rồi mà cái tính này của anh vẫn không sửa được ?‍♀️

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Hết anh báo rồi giờ tới chị hả ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Anh cơ hội quá nha anh nha, đang làm chính sự luôn ó

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tui cũng muốn được người ta bảo vệ cả đời nữa~~~

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Câu cuối như nói anh vậy đó, bình thường chỉ biết đánh nhau, mà yêu đương thì cũng ra gì phết đấy

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Quay lại coi mới hiểu sao Bạch Vi lại chọn lúc đó rồi ?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Làm kẻ địch của hai đứa này khổ mà không nói được haha

Soleil
Soleil
2 Năm Cách đây

đọc thấy 2 người bật tới bật lui như nhảy trampoline nghe khổ sở quá mà ko nhịn cười đc

10
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!