Chương 96
Chúng ta tổng kết sắp xếp một chút
Editor: Zens Zens
Đăng ký nhận chương mới: Link
Quy định đọc truyện trên Website: Link
Facebook Zens Zens: Link
***
Tần Uyển Uyển ôm Giản Hành Chi hôn hai cái theo bản năng vốn là để biểu đạt cảm ơn, nhưng Giản Hành Chi mỉm cười nhìn nàng, nàng bỗng thấy ngượng ngùng kỳ lạ.
Tần Uyển Uyển giả vờ bình tĩnh ngồi thẳng lưng, hơi kéo giãn khoảng cách với Giản Hành Chi. Y cũng giả vờ chưa xảy ra chuyện gì, xoay đầu đi, quan sát rèm giường.
Tần Uyển Uyển ngồi một bên, rèm giường khiến chiếc giường trở thành một không gian kín. Trai đơn gái chiếc ngồi bên trong, lúc nãy còn có lời để nói để làm, bây giờ lại cảm thấy bầu không khí có phần mập mờ quá mức.
Hiếm khi bọn họ cóẵbầu không khíýnày, Tần UyểnỉUyển cũng khôngĩlên tiếng, cúi²đầu ngắm ngọcĨbội đeo trênἶeo, đợi GiảnềHành Chi mởãmiệng trước.
Giản HànhẵChi nhìn Đông:ngó Tây một:hồi, quay đầuúlắp bắp hỏi:ữ“Nàng… nàng cóἰcảm thấy buôngírèm hơi nóngỉkhông?”
Tần UyểnἴUyển chững người,ọcảm giác mộtủchậu nước lạnhỳhất lên mặt,êkhiến nàng nguộiôlạnh đi nhiều.
Nàngìgật đầu: “Ừ,ọhơi hơi.”
“Vậy…ἵvậy ta vénỳlên nhé?”
GiảnựHành Chi hỏiừdò, Tần UyểnjUyển chán nảnḻgật đầu. GiảnịHành Chi bước]đến mép giườngɨvén rèm lên,ìvừa vén mộtõkhe, ánh sángìvà không khíừtươi mát trànÎvào, quét sạchủsẽ bầu khôngìkhí lúc nãy.{Động tác củaảGiản Hành Chiếchững lại, TầnÎUyển Uyển ngẩngļđầu nhìn y,îthấy y lạiởthả rèm giườngỗxuống, quay đầuínhìn nàng: “Ta…ỉta không vénľđược không?”
“Ngườiîmuốn vén thìụvén, muốn buôngỉthì buông.” TầnĩUyển Uyển bị}y hỏi ngượcìlại, nhíu mày:ị“Rốt cuộc ngườiìmuốn làm gì?”ầ
“Nàng đừng giận…”ưGiản Hành Chiỏchột dạ: “Taīvén là được.”ủ
Không biết vìịsao càng tứcἳhơn.
Giản Hành Chi)vén rèm giườngIxong, ánh trăng,chiếu vào, haiộngười ngồi xếpĩchân trên giường,{bầu không khíịtươi mát trànįngập giữa đôiễtình nhân nhỏộvừa mới mơẳhồ xác lậpịquan hệ. GiảnêHành Chi bắtīđầu tìm đềītài: “À ừ,ĭchúng ta sắpἴxếp lại chuyệnỳxảy ra gầnẳđây đi.”
“Ừm.”}Tần Uyển Uyểnĭlạnh nhạt đáp:í“Người nói đi.”õ
“Ta cảm thấyàta biết đạiốkhái vì sao‹chúng ta tớiằđây rồi.” Giản‹Hành Chi phân³tích: “Kết hợpɨvới tình huốngḻhiện giờ, chuyệnàhẳn là thếãnày. Hơn chínļtrăm năm trước,ềTố Đàn Âmĺvà Bạch Viậcùng tu Đạoầnghìn kiếp hoá‹mộng. Bạch Viổtu đến kiếp¹thứ năm trăm,ắchắc khoảng nămỉtrăm năm trước,ọcô ta vìɪmột kiếm tuựThiên Kiếm Tôngímà từ bỏiĐạo nghìn kiếpùhoá mộng, kếtúquả vì thếínhập ma. Tố‹Đàn Âm vààThiên Kiếm Tông}đánh nhau mộtἲtrận, dẫn BạchĬVi rời đi.ýSau đó, TốỡĐàn Âm luânἶhồi kiếp trước,ĩtại kiếp thứ³một nghìn cũngấchính là haiưtrăm năm trướcĩgặp được LậnịNgôn Chi hai°mươi tuổi. VìÏđền đáp, TốἳĐàn Âm đưaõKim Đan củaámình cho LậnĺNgôn Chi, đểílại một luồngìthần thức bảoἰvệ y, sauÏđó nhập vàoỉTiên giới.”
“Không.”ớTần Uyển Uyểnãcắt lời y,ïsửa lời: “TốİĐàn Âm cònἷtạo thêm mộtỹkiếp cho mình,ẻcô ấy đầuốthai đến thếìkỷ hai mươiἶmốt trở thành]ta. Lúc haiơmươi sáu tuổi,įta rốt cuộcồngộ đạo, taớtưởng mình xuyênửkhông, nhưng thậtɩra là đãúđến thời gian.¸Quỷ sai sắpựxếp ta trởơthành tiên thai,¸chuyển thế đếnÎTiên giới, trởịthành Tịch Sơnạnữ quân.”
“Thếỉkỷ hai mươiímốt?” Giản HànhẩChi nghe khôngỹhiểu, nhưng nghĩĩlại phỏng chừng}là một tiểuíthế giới khác,ấy rất tòímò: “Nàng ngộỉđược cái gì?”ử
“Chắc là…” TầnĩUyển Uyển suyÏnghĩ: “Trên đờiừkhông có việcắgì khó, chỉïcần chịu từἳbỏ?”
“Đây làỉý của ThiênîĐạo à?” GiảnạHành Chi khóỉtin.
Tần Uyển Uyểnếsuy nghĩ: “Cóīlẽ vì ở}thế kỷ haiḻmươi mốt, taìđã cố gắngïquá nhiều. Trướcļkhi phi thăng,ἳta đang thamìgia vào mộtἶcông ty lớn.ạKhi đó làíhai giờ sáng,ỷvì để tênèkia không cóảcơ hội phảnìbác nên taêcố ý đợifđến ba giờẫsáng mới gửiótài liệu qua.ɨKết quả mườiỉphút sau, trướcỉkhi ta chuẩnḷbị đi ngủ,ìtên đó gửiịemail nói taổbiết số liệuìsai rồi. Giâyɩphút đó, cơľtim ta tắcỉnghẽn, cảm thấyἴnếu như choểta một cơfhội nữa, taĩnhất định phảiỷsống thật tốt!”(
“Cái này…” GiảnḽHành Chi trầmIngâm: “Mặc dùấnghe không hiểu,ïnhưng ta đoánẹcái mà nàngừngộ cuối cùngĩhẳn chính làIý của Thiên³Đạo, muốn sốngἰthật tốt cũngềlà một dạngẩsinh cơ!”
LờiĬnày khiến TầnâUyển Uyển ngâyịngốc, nàng sững¹sờ nhìn GiảnọHành Chi chémĨbậy chém bạ,ľmất nửa ngàyỡmới lên tiếng:³“Người tu chânḽcác người thật°biết nói chuyện…”ơ
“Vậy về sau,ấnàng nhập vàoốtiên thai…” GiảnÎHành Chi suyЇnghĩ, quay lạiἰđề tài: “Nàngỉkhông có Kim‹Đan, không thểọtu luyện. Mộtốtrăm năm trước,óphụ mẫu nàngọvì tìm kiếmἶcơ duyên choỷnàng mà đếnéthế giới này,ísau đó họồgặp Lận NgônÎChi. Khi ấy,İLận Ngôn Chiỉđã là bánítiên của thếἰgiới này, yĮcó công đứcİtoàn thân, lạiứthiếu Tố ĐànịÂm một viêníKim Đan, choỉnên phụ mẫuínàng cần sựôgiúp đỡ củaĩy, trả lạiĺviên Kim Đanắnày cho nàng.(Họ vì nàngẹgiúp đỡ LậnẹNgôn Chi phongÎấn Tà Thần,õkết quả LậnỉNgôn Chi bịấTà Thần nuốtầchửng. Dưới sựẳbảo vệ củaíTố Đàn Âm,ạTà Thần táchđhồn phách củaÍLận Ngôn Chiĩra làm hai,[phần xấu kia…”î
“Chính là MaiẫTuế Hàn.”
TầnấUyển Uyển mởÏmiệng khẳng định:‹“Năm đó, MaiễTuế Hàn nuốtÎchửng Lận NgônỉChi, nhưng mẫuìthân ta vẫnɨluôn đuổi giếtăhắn. Chỉ cầnļhắn sử dụngảlinh lực vượtjqua một phạmởvi nào đó,ịpháp chú củaémẫu thân taĩsẽ xuất hiện.ềVì tránh néịsự xuất hiệnícủa mẫu thânìta, hắn chỉ‹đành che giấuáthực lực, nhờįtay người khácặlàm việc. Hắn}đi tìm YênịVô Song, bảoïYên Vô Songıthay mình giếtìlão tổ Ninhựthị báo thù.ìHắn lại thỏaɩthuận với ThẩmἵTri Minh, nuôiụThanh long, ThẩmîTri Minh cướpḽNgọc Linh Lung,ơlấy Tô NguyệtILy làm vậtİdẫn, cùng nhauẻthay đổi thểìchất, thông quaấĐăng Tiên Mônưphi thăng.”
“Chậc.”ĩNghe vậy, GiảnởHành Chi cauẻmày ghét bỏ:ı“Thật thâm độc.”ê
“Nếu như MaiἵTuế Hàn làổngười nuôi nhốtảThanh long…” Tần)Uyển Uyển suyónghĩ: “Vậy BáchĩTuế Ưu màἶlúc trước chúngứta gặp ởĪThiên Kiếm Tôngịhẳn là hắn.”ḹ
“Chuyện đó…”
GiảnìHành Chi doụdự, Tần UyểnớUyển ngẩng đầu:ı“Người cảm thấyîkhông phải?”
“Chuyệnìđó… là thếỳnày.” Giản HànhἰChi giải thích:ì“Ta từng nóiἵvới nàng rằngểta có thể,nhìn thấy độỉthiện cảm củaêngười khác đốiÏvới nàng chưa?”ậ
Tần Uyển Uyểnįgật đầu: “Có,ɨsao thế?”
“NếuḻMai Tuế Hànừlà Bách TuếặƯu, vậy thậtĮra ta từngĬgặp qua bốnởthân phận củaíhắn: một lààBách Tuế Ưu;Îhai là hắnÏbám lên ngườiãthuộc hạ củaḽmình ở QuỷɪThành; ba làỉhắn ngụy trangïthành một thưἳsinh đoán mệnh,ỉchỉ điểm saiìlầm cho taótại Hoang Thành;ộcuối cùng làủMai Tuế Hàn.ĩỞ Thiên KiếmíTông và QuỷjThành, ta cóìthể thấy đượcểđộ thiện cảmĩtrên đầu hắn.ỉNhưng ở HoangĮThành, bất kểĩlà thư sinhĺhay là MaiđTuế Hàn, taíđều chưa từngĩthấy độ thiệnḹcảm của hắn.ữBọn họ thậtḷsự là cùngắmột người sao?”ἲ
“Chuyện này…” TầnỏUyển Uyển suyúnghĩ: “Trong tìnhḽhuống nào, ngườiủkhông nhìn thấyếđộ thiện cảm?”â
“Hệ thống bịửhỏng.”
“Còn gììnữa.”
“Còn…” GiảnἲHành Chi nhớểlại: “Ta khôngínhìn thấy đượcíđộ thiện cảmăcủa mình.”
GiảnõHành Chi nói°xong, chợt hiểuἲcó lẽ TầnậUyển Uyển nghĩĩđây chính làóminh chứng yãlà Mai TuếḻHàn, vì thế]y lại hỏiɩthêm: “Vậy vìIsao ban đầuửta có thểḷnhìn thấy?”
Tần(Uyển Uyển trầmộmặc, suy nghĩἲrồi hỏi: “ỞɪHoang Thành, hắnỉxem bói choúngười, xem ra‹cái gì?”
Lờiìnày khiến GiảnịHành Chi đờángười. Tần UyểnỉUyển quan sátỹvẻ mặt y:Í“Có liên quan,đến ta?”
“Thì…”ãGiản Hành Chiỉcố căng daỉmặt nói: “Hắnỷnói cho taἰbiết tình cảmẹcủa ta đốiềvới nàng là}yêu.”
“Vậy vì‹sao lúc sauIhắn lại muốnởtranh giành vớiễngười?”
Tần UyểnìUyển càng nghĩ,càng khó hiểu.įGiản Hành Chiỉsuy nghĩ, lạiĭnói thêm: “À,ôcòn nữa, thậtâra lời nóiỳcuối cùng màỉYên Vô Songỳnói với taĩlúc đó làĩLận Ngôn Chiắtrở về, bảoếvới y rằngĺta động lòngἲrồi, cho nênìhắn muốn giếtÎta.”
Tần UyểnἲUyển nghe thấyõlời này, lẩmɨnhẩm tới luiẻmột lượt, hỏiélại: “Lúc ởÍQuỷ Thành, vìẽsao Bách TuếịƯu giở đủấtrò để người¸trở thành nam{sủng, bước vào¹trận pháp kia?ẳHắn có nóiἲgì không?”
“Hắnúnói hắn rấtởthích thân thểḻnày của ta?”ì
Giản Hành Chiìnói xong, TầnἵUyển Uyển ngâyfngười.
Thân thể?
Vì saoḷtrong thời gianédài như vậy,ô“Lận Ngôn Chi”]luôn luôn thayẫđổi thân phận,ḽdường như hắnềchưa từng dùngìchính bản thểúcủa mình gặpïbọn họ.
Dựa theoýlời của BạchЇVi, năm đóùLận Ngôn Chiộbị cha mẹánàng bóp nátíthân thể, TàẽThần ký thácívào hai hồnẻba phách củaíLận Ngôn Chi,ḽchạy trốn vàoḻgiữa đất trời.ỹNói cách khácĩcó lẽ đếnạbây giờ, Tà}Thần vẫn khôngẻcó thân xácảcủa mình.
TàĩThần chỉ cóἵhai hồn baýphách, Giản HànhĩChi lại làạhồn phách nguyênĩvẹn sao?
Lần trước,ỉnàng muốn thămịdò hồn pháchíGiản Hành Chi,ĺkết quả bịạđánh văng ra.ýĐiều này chứngưtỏ có ngườiibố trí cấmÏchế cấm nhìnÎlén thần hồnļcủa Giản HànhựChi.
Tần Uyển Uyểnộngước mắt nhìn°y: “Ta cóọmột suy đoán.”ἲ
“Sao?”
Giản Hành Chi tò mò, Tần Uyển Uyển bình tĩnh nói: “Bây giờ xem ra chúng ta đến thế giới này là vì để giải quyết chuyện Tà Thần.”
“Nếu hắn có thể cảm nhận được cảm xúc của ta…” Giản Hành Chi lẩm bẩm, quay đầu nhìn Tần Uyển Uyển: “Vậy ta hôn nàng, hắn cũng cảm giác được sao?!”
“Cảm xúc?”
“Hẳn là thế.”
“Nhiệm vụ mười bốn: Giúp đỡ nữ chính tham gia Đại hội Liên minh Tiên giới tại Vấn Tâm Tông, trợ giúp nữ chính trở thành người nổi nhất Đại hội.”
Thấy nhiệm vụ này, Giản Hành Chi nhướng mày.
Giản Hành Chi gật đầu, Tần Uyển Uyển hỏi tiếp: “Nhưng người có từng nghĩ vì sao chúng ta không trực tiếp tới đây, mà ngược lại phải mang theo hệ thống ký thác vào thân thể người khác để đến thế giới này không?”
Đến cuối cùng, 666 thống kê điểm tích lũy: “Chúc mừng ký chủ, tổng điểm tích lũy hiện tại là 8000 điểm! Đủ một vạn điểm, hệ thống sẽ tặng phần quà ngạc nhiên bí ẩn. Xin ký chủ vì quà tặng cố gắng! Hãy nhận nhiệm vụ tiếp theo ——”
Giản Hành Chi ngây ra. Tần Uyển Uyển mở miệng khẳng định: “Bởi vì thân thể người không thể vào nơi này, nếu đến đây, có lẽ nó sẽ trở thành thể xác tốt nhất cho Tà Thần. Nếu Tà Thần có thể chiếm được cơ thể người, vậy hồn phách của người…” Tần Uyển Uyển nhìn chằm chằm y: “Có lẽ cũng có khả năng dung hợp với Lận Ngôn Chi.”
Giản Hành Chi không đáp, cả người y ngây ra.
“Ban đầu, người có thể thấy được độ thiện cảm của hắn là vì các người không có bất cứ liên hệ gì. Mà ở Quỷ Thành, hắn cố ý chọn người trở thành nam sủng, bước vào pháp trận, có lẽ pháp trận ấy không chỉ trấn áp hoặc phục sinh Lận Ngôn Chi, còn có khả năng thiết lập liên kết với hồn phách của người và hắn. Vì thế bắt đầu từ hôm đó, hồn phách của người và hắn đã bắt đầu xây dựng liên kết, bởi vì hồn phách hai người dung hoà cho nên người không cảm nhận được độ thiện cảm của hắn, mà hắn có thể cảm nhận được cảm xúc của người. Vì vậy hắn nói với ta người thích ta bao nhiêu, hắn sẽ thích bấy nhiêu.”
Giản Hành Chi gật đầu, ngước mắt nhìn Tần Uyển Uyển: “Cho nên mục tiêu kế tiếp của chúng ta ——”
Nghe thế, Giản Hành Chi trợn to mắt.
Nàng nhìn nhắc nhở “Phần quà bí ẩn”, tò mò hỏi: “Phần quà bí ẩn là gì?”
“Còn vì sao lúc trước hóa thành thư sinh nhắc nhở người, nhưng vì người động lòng mà giết người, thì có hai khả năng. Thứ nhất là vì trong quá trình này, hắn nhận ra hai người mãi mãi không phải một người, cho nên sinh lòng đố kỵ. Thứ hai là chuyện người động lòng sẽ sản sinh ra biến cố mà hắn không thể dự liệu.”
Giản Hành Chi gật đầu: “Mà nàng cũng từng nói Tô Nguyệt Ly dây dưa tổng cộng năm người đàn ông trong sách, hiện giờ bốn người đều là ma chủng. Lận Ngôn Chi chắc chắn muốn dựa vào Tô Nguyệt Ly phi thăng, cho nên vị lão tổ thiếu niên Vô Tương Tông còn lại kia ——”
Giản Hành Chi sững sờ, vẫn luôn không lên tiếng.
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến 【Đại hỉ bái đường】hoàn thành. Điểm tích lũy +100.”
Bảo y lót đường cho nam chính thì không được, nhưng muốn y biến Tần Uyển Uyển thành người nổi nhất ——
Tần Uyển Uyển biết chuyện này rất đả kích Giản Hành Chi, nàng giơ tay lên vỗ vai y an ủi: “Đây chỉ là một suy đoán, người đừng để tâm quá.”
“Hả…”
“【Nhiệm vụ sáu: Đại hội Liên minh Tiên giới, tìm ra chân tướng cuối cùng】Điểm tích lũy thu hoạch 2000, có nhận nhiệm vụ hay không?”
Giản Hành Chi không đáp, cả người y ngây ra.
Tần Uyển Uyển nghe xong đã hiểu, nàng ngẩng đầu lên: “Thân thể của mẫu thân ta ở Vô Tương Tông.”
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến 【Được nữ chính hôn tình cảm】hoàn thành. Điểm tích lũy +100.”
Tần Uyển Uyển thấy y bất ngờ thái quá, không khỏi tò mò: “Giản Hành Chi?”
Tần Uyển Uyển mở miệng khẳng định, nàng suy nghĩ: “Vì vậy chúng ta đến Vô Tương Tông, tìm vị lão tổ thiếu niên kia, ép hắn ra tay, chỉ cần hắn sử dụng linh lực, pháp quyết truy tìm của mẫu thân ta sẽ đuổi tới. Một khi pháp quyết làm hắn bị thương, mẫu thân ta sẽ tỉnh lại.”
Lời còn chưa dứt, tiếng “ting” vang lên trong đầu cả hai, một chuỗi âm báo dài ngoằng của hệ thống kêu lên.
“Nếu hắn có thể cảm nhận được cảm xúc của ta…” Giản Hành Chi lẩm bẩm, quay đầu nhìn Tần Uyển Uyển: “Vậy ta hôn nàng, hắn cũng cảm giác được sao?!”
Một loạt điểm tích lũy liên hoàn liên quan đến tuyến tình cảm rơi ting ting xuống đầu Giản Hành Chi, khiến đầu y ông ông.
“Đúng vậy.”
Tần Uyển Uyển ngây người, nàng không nghĩ vào lúc này mà chuyện đầu tiên Giản Hành Chi nghĩ đến lại là cái này.
“Người bình tĩnh một chút, hồn phách có thể cảm nhận được cảm xúc…” Tần Uyển Uyển ngăn y lại: “Nhưng cảm giác cơ thể… không cảm nhận được đâu!”
Giản Hành Chi đột ngột bừng tỉnh, y cầm kiếm muốn xuống giường, Tần Uyển Uyển vội kéo y: “Người làm gì đấy?”
“Ta phải đi giết hắn!”
“Ta thấy phụ mẫu nàng bóp nát thân thể Lận Ngôn Chi, mẫu thân nàng truy đuổi Tà Thần bỏ chạy, phụ thân nàng dặt hồn phách còn lại của Lận Ngôn Chi vào túi khóa hồn rồi đuổi theo. Liễu Y Y cũng theo sau bọn họ, nhìn thấy Tà Thần chạy trốn, mẫu thân nàng bị trọng thương, nói với phụ thân nàng rằng Vô Tương Tông có một chỗ đất lành, đặt bà ấy nghỉ ngơi ở đó, bà ấy sẽ để lại một pháp quyết truy tìm, chỉ cần pháp quyết truy tìm tổn thương đến Tà Thần, bà sẽ tỉnh lại. Vì thế, phụ thân nàng liền mang bà ấy đi rồi.”
“Đã nói là bí ẩn rồi…” 38 khẽ nói: “Ta cũng không biết nữa.”
Giản Hành Chi giận dữ quát: “Ta đây đi giết hắn!”
“Người bình tĩnh một chút, hồn phách có thể cảm nhận được cảm xúc…” Tần Uyển Uyển ngăn y lại: “Nhưng cảm giác cơ thể… không cảm nhận được đâu!”
“Còn vì sao lúc trước hóa thành thư sinh nhắc nhở người, nhưng vì người động lòng mà giết người, thì có hai khả năng. Thứ nhất là vì trong quá trình này, hắn nhận ra hai người mãi mãi không phải một người, cho nên sinh lòng đố kỵ. Thứ hai là chuyện người động lòng sẽ sản sinh ra biến cố mà hắn không thể dự liệu.”
“Cảm xúc?”
Giản Hành Chi tò mò, Tần Uyển Uyển bình tĩnh nói: “Bây giờ xem ra chúng ta đến thế giới này là vì để giải quyết chuyện Tà Thần.”
Giản Hành Chi quay đầu, tức giận nói: “Ta vừa hôn nàng đã hạnh phúc muốn chết, hắn dựa vào đâu chia sẻ hạnh phúc này với ta?!”
Cùng lúc 38 thông báo mệnh lệnh, 666 cũng xúc động lên tiếng: “【Nhiệm vụ mười ba: Giúp đỡ nữ chính lấy được Ngọc Linh Lung ở Hoa Thành】thất bại, tổng điểm tích lũy 6535.”
Nhìn câu “Tìm ra chân tướng cuối cùng”, Tần Uyển Uyển dứt khoát bấm “Nhận”.
“Hả…”
Tần Uyển Uyển nghe vậy, bỗng nhiên có chút vui vẻ lại có chút ngượng ngùng. Giản Hành Chi nhìn thấy biểu cảm của Tần Uyển Uyển, xoay đầu nói: “Dù sao ta cũng phải giết hắn.”
Giản Hành Chi quay đầu, tức giận nói: “Ta vừa hôn nàng đã hạnh phúc muốn chết, hắn dựa vào đâu chia sẻ hạnh phúc này với ta?!”
“Giết, chắc chắn phải giết rồi.” Tần Uyển Uyển kéo y, để y ngồi xuống: “Nhưng chúng ta phải lên kế hoạch kỹ lưỡng, giết y chẳng phải là sứ mạng của chúng ta sao?”
…
Nghe Tần Uyển Uyển muốn giết Mai Tuế Hàn, lòng Giản Hành Chi thoải mái hơn nhiều, y ngồi xuống: “Được rồi, vậy nàng mau lên kế hoạch đi, làm sao giết?”
“Nói như vậy…”
“Bước đầu tiên, người kể cho ta biết người thấy được gì trong thần hồn của Liễu Y Y?”
“Ban đầu, người có thể thấy được độ thiện cảm của hắn là vì các người không có bất cứ liên hệ gì. Mà ở Quỷ Thành, hắn cố ý chọn người trở thành nam sủng, bước vào pháp trận, có lẽ pháp trận ấy không chỉ trấn áp hoặc phục sinh Lận Ngôn Chi, còn có khả năng thiết lập liên kết với hồn phách của người và hắn. Vì thế bắt đầu từ hôm đó, hồn phách của người và hắn đã bắt đầu xây dựng liên kết, bởi vì hồn phách hai người dung hoà cho nên người không cảm nhận được độ thiện cảm của hắn, mà hắn có thể cảm nhận được cảm xúc của người. Vì vậy hắn nói với ta người thích ta bao nhiêu, hắn sẽ thích bấy nhiêu.”
“Ta thấy phụ mẫu nàng bóp nát thân thể Lận Ngôn Chi, mẫu thân nàng truy đuổi Tà Thần bỏ chạy, phụ thân nàng dặt hồn phách còn lại của Lận Ngôn Chi vào túi khóa hồn rồi đuổi theo. Liễu Y Y cũng theo sau bọn họ, nhìn thấy Tà Thần chạy trốn, mẫu thân nàng bị trọng thương, nói với phụ thân nàng rằng Vô Tương Tông có một chỗ đất lành, đặt bà ấy nghỉ ngơi ở đó, bà ấy sẽ để lại một pháp quyết truy tìm, chỉ cần pháp quyết truy tìm tổn thương đến Tà Thần, bà sẽ tỉnh lại. Vì thế, phụ thân nàng liền mang bà ấy đi rồi.”
“Giết, chắc chắn phải giết rồi.” Tần Uyển Uyển kéo y, để y ngồi xuống: “Nhưng chúng ta phải lên kế hoạch kỹ lưỡng, giết y chẳng phải là sứ mạng của chúng ta sao?”
“Nói như vậy…”
Giản Hành Chi sững sờ, vẫn luôn không lên tiếng.
Tần Uyển Uyển nghe xong đã hiểu, nàng ngẩng đầu lên: “Thân thể của mẫu thân ta ở Vô Tương Tông.”
“Đúng vậy.”
Giản Hành Chi giận dữ quát: “Ta đây đi giết hắn!”
Giản Hành Chi gật đầu: “Mà nàng cũng từng nói Tô Nguyệt Ly dây dưa tổng cộng năm người đàn ông trong sách, hiện giờ bốn người đều là ma chủng. Lận Ngôn Chi chắc chắn muốn dựa vào Tô Nguyệt Ly phi thăng, cho nên vị lão tổ thiếu niên Vô Tương Tông còn lại kia ——”
“Bước đầu tiên, người kể cho ta biết người thấy được gì trong thần hồn của Liễu Y Y?”
“Chắc chắn là hắn.”
Tần Uyển Uyển mở miệng khẳng định, nàng suy nghĩ: “Vì vậy chúng ta đến Vô Tương Tông, tìm vị lão tổ thiếu niên kia, ép hắn ra tay, chỉ cần hắn sử dụng linh lực, pháp quyết truy tìm của mẫu thân ta sẽ đuổi tới. Một khi pháp quyết làm hắn bị thương, mẫu thân ta sẽ tỉnh lại.”
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến 【Thiết lập quan hệ người yêu】hoàn thành. Điểm tích lũy +200.”
“Không sai.”
Giản Hành Chi gật đầu, ngước mắt nhìn Tần Uyển Uyển: “Cho nên mục tiêu kế tiếp của chúng ta ——”
“Không sai.”
Lời còn chưa dứt, tiếng “ting” vang lên trong đầu cả hai, một chuỗi âm báo dài ngoằng của hệ thống kêu lên.
38 buồn bã nói: “Xin lỗi, 【Nhiệm vụ năm: Hỉ sự Hoa Thành】thất bại, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ 80%, điểm tích lũy nhận được 0, tổng điểm tích lũy hiện tại 8053. Nhắc nhở ký chủ, lúc điểm tích lũy đủ một vạn sẽ được tặng một phần quà bí ẩn, xin ký chủ tiếp tục cố gắng, phấn đấu vì sự nghiệp!”
“【Nhiệm vụ sáu: Đại hội Liên minh Tiên giới, tìm ra chân tướng cuối cùng】Điểm tích lũy thu hoạch 2000, có nhận nhiệm vụ hay không?”
Nghe Tần Uyển Uyển muốn giết Mai Tuế Hàn, lòng Giản Hành Chi thoải mái hơn nhiều, y ngồi xuống: “Được rồi, vậy nàng mau lên kế hoạch đi, làm sao giết?”
Nhìn câu “Tìm ra chân tướng cuối cùng”, Tần Uyển Uyển dứt khoát bấm “Nhận”.
Nàng nhìn nhắc nhở “Phần quà bí ẩn”, tò mò hỏi: “Phần quà bí ẩn là gì?”
“Đã nói là bí ẩn rồi…” 38 khẽ nói: “Ta cũng không biết nữa.”
Cùng lúc 38 thông báo mệnh lệnh, 666 cũng xúc động lên tiếng: “【Nhiệm vụ mười ba: Giúp đỡ nữ chính lấy được Ngọc Linh Lung ở Hoa Thành】thất bại, tổng điểm tích lũy 6535.”
Y thích!
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến【Tỏ tình】hoàn thành. Điểm tích lũy +500.”
Nghe thế, Giản Hành Chi trợn to mắt.
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến 【Thiết lập quan hệ người yêu】hoàn thành. Điểm tích lũy +200.”
Tần Uyển Uyển biết chuyện này rất đả kích Giản Hành Chi, nàng giơ tay lên vỗ vai y an ủi: “Đây chỉ là một suy đoán, người đừng để tâm quá.”
Tần Uyển Uyển thấy y bất ngờ thái quá, không khỏi tò mò: “Giản Hành Chi?”
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến 【Đại hỉ bái đường】hoàn thành. Điểm tích lũy +100.”
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến 【Chủ động đòi hôn với nữ chính】hoàn thành, điểm tích lũy +100.”
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến 【Được nữ chính hôn tình cảm】hoàn thành. Điểm tích lũy +100.”
…
Một loạt điểm tích lũy liên hoàn liên quan đến tuyến tình cảm rơi ting ting xuống đầu Giản Hành Chi, khiến đầu y ông ông.
Đến cuối cùng, 666 thống kê điểm tích lũy: “Chúc mừng ký chủ, tổng điểm tích lũy hiện tại là 8000 điểm! Đủ một vạn điểm, hệ thống sẽ tặng phần quà ngạc nhiên bí ẩn. Xin ký chủ vì quà tặng cố gắng! Hãy nhận nhiệm vụ tiếp theo ——”
“Tuyến tình cảm ngoài dự kiến【Tỏ tình】hoàn thành. Điểm tích lũy +500.”
“Nhiệm vụ mười bốn: Giúp đỡ nữ chính tham gia Đại hội Liên minh Tiên giới tại Vấn Tâm Tông, trợ giúp nữ chính trở thành người nổi nhất Đại hội.”
Thấy nhiệm vụ này, Giản Hành Chi nhướng mày.
Bảo y lót đường cho nam chính thì không được, nhưng muốn y biến Tần Uyển Uyển thành người nổi nhất ——
Y thích!
À à à, hóa ra là thích à? Trước ai đó khiên cưỡng lắm cơ mà
Muốn hai người có gì gì đó chắc còn phải đợi rồi, anh còn hơi ngốc xíu á
Anh toàn nghĩ đi đâu không hà
Coi anh yêu đương mà điểm tích lũy về tay quá chừng kìa, thích chưa.
Không tới Vô Tương Tông hả, sao chạy tới đại hội đấu kiếm chi?
Quà gì thế nhỉ? Hóng ghê á.