Sơn Hà Chẩm – Chương 51

Chương 51

Tặng tẩu năm con mèo, sau này những gì tẩu muốn, đệ đều sẽ cho được

Editor: Khuê

Beta: Zens Zens

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Cố Sở Sinh bị quát như vậy, ánh mắt mới từ từ dời lại trên mặt Vệ Uẩn. Đồ đạc rơi đầy đất, hắn nhìn trâm cài kia, định duỗi tay nhặt.

Vệ Uẩn vươn tay ấn mặt hắn xuống đất, phát ra một tiếng “cốp” thật lớn, giọng Vệ Uẩn lạnh lẽo: “Ngươi câm hả?”

“Cố đại nhân, Hầu gia hỏi gì, ngài trả lời cái đấy đi.”

Nghe thấy lời Vệ Uẩn, Vệ Hạ lập tức biết không ổn. Tính tình Vệ Uẩn không được tính là tốt, nếu chàng la lối nạt nộ, tức là nổi giận, nếu giọng Vệ Uẩn lạnh lẽo, vậy tức là muốn giết người. Vì vậy hắn vội vàng đứng ra điều đình, hắn dám chắc nếu như Cố Sở Sinh lại nói cái gì không lọt tai, Vệ Uẩn sẽ rút đầu lưỡi Cố Sở Sinh.

C S Sinh nghe thyÎli V H,ìs m mtftrong mt dnbiến mt, thnùsc bình tĩnhli, nói viíV Un: “Ngàibuông ra trưcĬđã.”

V Unnhìn hn chmchm, C SĺSinh đón lyiánh mt chàng,ļkhông h cóìý lùi bưcna phn. Mtlát sau, VUn t tĩth tay ra,ľC S Sinhgiãy gia chngngưi bò dy,dui tay cmly trâm cài.

Đólà mt chiếcîtrâm cài tócЇbng g đínhímã não đ,nếu như làngưi quen thucS Du sd dàng nhnra đây làécây trâm màS Du thíchcài nht trưcmưi lăm tui.

ĐêmS Du quyếttâm b trnvi C SôSinh, chính làùdùng cây trâmĪnày làm tínĮvt gi đến{C ph. CíS Sinh saiàngưi mang trli ngay trongđêm, S Dukhông chu nhn,C S Sinhjdt khoát némĬtrâm xung hnưc ngoài vin.

Điļsau khi CS Sinh đitrưc tr li,įhn đã tìm] trong húnưc rt lâumi tìm đưc.Hn vn choļrng đây làtín vt ca³hn và SìDu bt đuĮli ln na.ìĐây là mónIquà đu tiêníS Du tngưhn, nhưng hômônay hn liphát hin cól đây cũnglà món quà,cui cùng SéDu tng hn.

Hnlau sch máub V Un{đánh chy ra,nm cht trâmÎcài, cm khănlau cn thný.

V Un chúý ti trâmïcài kia. Vmt ca C]S Sinh quáõdu dàng, trongàs du dàng)còn n chaés chua xótưkhó nói nênúli, làm ngưikhác nhìn màcm thy thươngĩthay.

S tc gin²ca chàng dntan biến. CS Sinh ctk trâm vàoũtrong ngưi, byɪgi mi ngng,đu nhìn vphía V Un:“Nàng vn nch?”

Không nīlm.”

V Un:đáp lnh băng:ì“Ta chưa tngôthy tu tđau bun nhưvy.”

C SSinh cưi kh.

SDu đau bun,hn hiu, cho)dù là aiítri qua mtđi như vyĪcũng đu cmfthy đau lòng.

Chínhhn cũng khôngbiết vì saoĩnăm đó licó th làmra nhng chuynkhn nn nhưĨvy. Xét chocùng, tt xuĺc hu caècon ngưi làliên tc pháv gii hn.[Đi tt viɨmt ngưi cũngging như đoìlý vay tinívy. Bn choéngưi khác vaymt trăm tinĬđng, h cóİth ghi nhýrt lâu; bnÎcho ngưi khácvay mt trămtin vàng, h:s thành thóiquen, nghĩ rngĬđây là vicèbn phi làmcho h. Nếumt ngày bn¸không cho na,h thm chíĬcòn sinh lòngìoán hn.

S Duàđi x viãhn quá tt,¸tt đến mcıhn đã quenïri. Vì vyīcui cùng hncm thy S]Du làm choÍhn nhiu nhưvy cũng chnhư cái nhctay, không cnéđ ý quáénhiu.

Đi đến khinhìn li, trênđi này nàoÎcó ai phiíđi tt viai, cho là°tình nghĩa, khôngcho là thưngïtình. Mà kưchà đp lênĩtình cm caïngưi khác, chínhílà không bngưsúc sinh. Chochó ăn, chócòn biết ơn,hung chi conóngưi?

C S Sinhhít sâu mtèhơi, ngưc mtĬnhìn v phíaV Un: “Cím và Điâphu nhân đãnói vài chuyn:cũ.”

V Unúkhông lên tiếng,ngi qu điédin, ánh mtnhư đao.

Nhưng michuyn đã kết¸thúc ri, xinĨHu gia yên²tâm.” C SSinh bt cưiícay đng: “Sauínày, C ms không dính²ly Đi phunhân na.”

Choĩđến cái ngàyíhn chuc hếtįti li vinàng.

“Ti sao tuy khóc?”

VЇUn đã cóđưc kết quếmình mun, tiếptc hi chuynýmình quan tâmènht. C SīSinh không lêntiếng, r mt,²hi lâu sau³mi nói: “LàC m đãph lòng nàng.”j

Va dt li,ït đao(*) ca²V Un bngīchc cm lênõbc tưng saulưng C S:Sinh. V Unũcúi đu nhìnéhn, trong mtđy ý cnhĩcáo.

(*) T đao:ɨđao giu trongìtay áo

Đao phong[xt qua mtC S Sinh,máu tươi chyxung, nhưng CS Sinh lièkhông nhúc nhích,thm chí ngayIc mí mtícũng chng nhc,óging như đãsm không cònfxem trng vicơsng chết.

Đã cútri thì đng:tr li.” VɨUn mc kb dng munòchết này caìhn, lnh gingnói: “Nếu khôngíta s khiếnļngươi biết cáiɩgì gi làăhi hn vìĨđã làm ngưi.”

Dt li, VļUn rút tĬđao ra, xoayngưi b đi.

CS Sinh cmáchén trà nóng,nhm mt, buông)tiếng th dài.

SDu mơ màngng say mtđêm. Sáng smjhôm sau thcdy, mt triiđã lên caoăba con sào.ļNàng ôm đuìtnh li, hãycòn mang theođau nhc saukhi say rưu.

VãnĪNguyt bưng chénthuc chuyên trânhc đu saukhi say rưuĬđến. Thy SâDu ôm đu,ìnàng cưi nói:i“Ngưi nhc đuà?”

Sở Du ngước mắt nhìn Vãn Nguyệt, thấy Vãn Nguyệt tươi cười trong trẻo thì “Ừ” một tiếng: “Phải đấy, đã lâu rồi ta không bị thế này, tửu lượng của ta cũng đâu kém cỏi như vậy chứ?”

Sở Du vốn thích mèo con, hôm nay lại có hai con mèo ở bên, nàng quả thực thèm chết đi được.

“Hẳn là do rượu của phủ Công chúa quá mạnh.”

Lời này nói ra làm Sở Du càng tò mò hơn, nàng tẩy rửa rồi đứng dậy đi ra ngoài đình viện.

Hôm qua mưa lớn, vì vậy hôm nay sương mây đều tan, bầu trời trong xanh. Hiện đã là buổi trưa, ánh nắng gay gắt. Vệ Uẩn mặc một bộ áo trắng, đưa lưng về phía nàng, ngồi xổm dưới đất, không biết là đang thì thầm to nhỏ với ai cái gì.

Vãn Nguyệt bưng chén thuốc cho Sở Du, Sở Du nhìn chén thuốc đen sì kia, nhíu mày hỏi: “Đây là cái gì?”

Sở Du ngồi cạnh Vệ Uẩn, nhìn Vệ Uẩn tóm hết con này tới tóm con kia. Nàng mỉm cười nhìn chàng, cảm thấy người này đúng là tính tình thiếu niên.

Vãn Nguyệt nhận lấy chén trong tay Sở Du, không nén được ý cười: “Tiểu Hầu gia nói chuẩn bị một đại lễ cho phu nhân, sáng sớm đã đưa tới rồi. Thấy người chưa thức nên ngài ấy đã mang trở về, phê sổ sách một lúc rồi lại tới.”

“Tiểu Hầu gia biết người tỉnh lại sẽ đau đầu nên cố tình sai người chuẩn bị thuốc trị đau đầu cho người. Phu nhân cũng nên dậy thôi, tiểu Hầu gia chờ người lâu rồi.”

Sở Du xoa đầu mèo, cúi đầu cười hỏi: “Sao đột nhiên đệ bắt nhiều mèo con tới đây thế?”

“Đệ ấy chờ ta làm gì?”

Sở Du cầm chén thuốc uống ừng ực. Xưa nay nàng không thích uống thuốc, bởi vì cảm thấy thuốc rất đắng, thế nhưng thuốc giải rượu hôm nay lại hơi có vị ngọt, vô cùng dễ uống. Hẳn là do Vệ Uẩn bảo người ta thêm vị ngọt vào trong, khiến mùi vị đỡ hơn nhiều.

Đang nói chuyện, Sở Du bỗng cảm giác dưới váy mình có cái gì đó lông lá chui vào, nàng sợ hết hồn, vội vàng đứng dậy. Đợi đứng dậy xong, Sở Du lập tức nhìn thấy một con mèo con lông trắng trước mặt.

Vãn Nguyệt nhận lấy chén trong tay Sở Du, không nén được ý cười: “Tiểu Hầu gia nói chuẩn bị một đại lễ cho phu nhân, sáng sớm đã đưa tới rồi. Thấy người chưa thức nên ngài ấy đã mang trở về, phê sổ sách một lúc rồi lại tới.”

“Hẳn là do rượu của phủ Công chúa quá mạnh.”

Lời này nói ra làm Sở Du càng tò mò hơn, nàng tẩy rửa rồi đứng dậy đi ra ngoài đình viện.

Sở Du ngạc nhiên, đi tới sau lưng, vỗ vai chàng, ngồi xuống bên cạnh, hỏi: “Đệ ngồi đây làm gì đấy?”

Hôm qua mưa lớn, vì vậy hôm nay sương mây đều tan, bầu trời trong xanh. Hiện đã là buổi trưa, ánh nắng gay gắt. Vệ Uẩn mặc một bộ áo trắng, đưa lưng về phía nàng, ngồi xổm dưới đất, không biết là đang thì thầm to nhỏ với ai cái gì.

“Ta nói muốn nuôi mèo, đệ liền cho ta nuôi mèo à?” Sở Du chống cằm trêu: “Vậy những yêu cầu khác của ta thì sao? Đệ có còn nhớ không?”“Lần trước tẩu nói sau này muốn nuôi năm con mèo.” Vệ Uẩn bắt ba con mèo khác bên cạnh tới, lần lượt là màu cam, màu xám và tam thể. Năm con mèo này mỗi con một màu, nhưng dáng vẻ đều là vừa mới cai sữa, vô cùng đáng yêu dụ người. Những con mèo kia vừa đặt xuống đất đã định chạy, Vệ Uẩn muốn bắt tất cả bọn nó ở trong một phạm vi đã hết sức khó khăn, chàng còn muốn để chúng xếp thành một hàng cho Sở Du ngắm nghía thưởng thức, thật đúng là mơ mộng hão huyền.

Chờ Sở Du tới gần mới nghe thấy tiếng chàng: “Ấy đừng chạy! Ta bảo ngươi đừng chạy! CM nhà ngươi đừng chui vào ống quần ta, này này này, ngươi đừng chui xuống gốc cây mà…”

Nó ngồi dưới đất, trông bộ dạng chưa được hai tháng, đôi mắt to long lanh ánh nước nhìn Sở Du. Trong nháy mắt Sở Du không còn bất cứ năng lực phản kháng nào.

Sở Du ngạc nhiên, đi tới sau lưng, vỗ vai chàng, ngồi xuống bên cạnh, hỏi: “Đệ ngồi đây làm gì đấy?”

Đang nói chuyện, Sở Du bỗng cảm giác dưới váy mình có cái gì đó lông lá chui vào, nàng sợ hết hồn, vội vàng đứng dậy. Đợi đứng dậy xong, Sở Du lập tức nhìn thấy một con mèo con lông trắng trước mặt.

“Tiểu Hầu gia biết người tỉnh lại sẽ đau đầu nên cố tình sai người chuẩn bị thuốc trị đau đầu cho người. Phu nhân cũng nên dậy thôi, tiểu Hầu gia chờ người lâu rồi.”

Chờ Sở Du tới gần mới nghe thấy tiếng chàng: “Ấy đừng chạy! Ta bảo ngươi đừng chạy! CM nhà ngươi đừng chui vào ống quần ta, này này này, ngươi đừng chui xuống gốc cây mà…”

Sở Du nuốt một ngụm nước bọt.

Nó ngồi dưới đất, trông bộ dạng chưa được hai tháng, đôi mắt to long lanh ánh nước nhìn Sở Du. Trong nháy mắt Sở Du không còn bất cứ năng lực phản kháng nào.

Mong ước kiếp trước cuối cùng cũng thực hiện được bước đầu tiên rồi.

“Tẩu tẩu, tới đây.” Lần này Vệ Uẩn đã thông minh hơn, chàng tóm hết năm con mèo, sau đó lập tức lấy cánh tay kẹp năm con một lượt, đặt ngang ngực, lộ ra móng vuốt bên trên, xếp một hàng trước ngực chàng. Năm con mèo nhỏ vừa kêu la vừa giãy giụa, Vệ Uẩn ôm mèo nhỏ quay về phía Sở Du, rốt cuộc cũng xem như cho nàng cơ hội ngắm nghía trọn vẹn. Vệ Uẩn nắm móng vuốt một con mèo trắng, lộ ra đệm thịt hồng phấn, cười híp mắt: “Mấy con mèo này đều do đệ chọn, tẩu xem có thích không?”

“Đệ ấy chờ ta làm gì?”

Nàng ngồi xổm xuống, bỗng lại thấy một con mèo nhỏ lông đen chạy từ bên cạnh Vệ Uẩn tới, bộ dạng vui vẻ hào hứng giống như chẳng sợ thứ gì.

Sở Du cầm chén thuốc uống ừng ực. Xưa nay nàng không thích uống thuốc, bởi vì cảm thấy thuốc rất đắng, thế nhưng thuốc giải rượu hôm nay lại hơi có vị ngọt, vô cùng dễ uống. Hẳn là do Vệ Uẩn bảo người ta thêm vị ngọt vào trong, khiến mùi vị đỡ hơn nhiều.

Sở Du vốn thích mèo con, hôm nay lại có hai con mèo ở bên, nàng quả thực thèm chết đi được.

Sở Du xoa đầu mèo, cúi đầu cười hỏi: “Sao đột nhiên đệ bắt nhiều mèo con tới đây thế?”

Nhưng ngoài dự đoán, Vệ Uẩn lại gật đầu, nghiêm túc nói: “Nhớ chứ.”

“Lần trước tẩu nói sau này muốn nuôi năm con mèo.” Vệ Uẩn bắt ba con mèo khác bên cạnh tới, lần lượt là màu cam, màu xám và tam thể. Năm con mèo này mỗi con một màu, nhưng dáng vẻ đều là vừa mới cai sữa, vô cùng đáng yêu dụ người. Những con mèo kia vừa đặt xuống đất đã định chạy, Vệ Uẩn muốn bắt tất cả bọn nó ở trong một phạm vi đã hết sức khó khăn, chàng còn muốn để chúng xếp thành một hàng cho Sở Du ngắm nghía thưởng thức, thật đúng là mơ mộng hão huyền.

Sở Du ngồi cạnh Vệ Uẩn, nhìn Vệ Uẩn tóm hết con này tới tóm con kia. Nàng mỉm cười nhìn chàng, cảm thấy người này đúng là tính tình thiếu niên.

Nàng ngồi xổm xuống, bỗng lại thấy một con mèo nhỏ lông đen chạy từ bên cạnh Vệ Uẩn tới, bộ dạng vui vẻ hào hứng giống như chẳng sợ thứ gì.

“Ta nói muốn nuôi mèo, đệ liền cho ta nuôi mèo à?” Sở Du chống cằm trêu: “Vậy những yêu cầu khác của ta thì sao? Đệ có còn nhớ không?”

Sở Du sửng sờ, nhìn tay vệ uẩn vẫn dán lên người một chú mèo, nhưng ánh mắt lại dừng trên mặt nàng, giống như tuyên thệ, giọng nói không hề mang chút qua loa lấy lệ: “Tẩu tẩu muốn cái gì, đệ đều nhớ. Sớm muộn cũng có một ngày, những gì tẩu tẩu muốn, tiểu Thất đều sẽ cho được.”

Nhưng ngoài dự đoán, Vệ Uẩn lại gật đầu, nghiêm túc nói: “Nhớ chứ.”

Sở Du sửng sờ, nhìn tay vệ uẩn vẫn dán lên người một chú mèo, nhưng ánh mắt lại dừng trên mặt nàng, giống như tuyên thệ, giọng nói không hề mang chút qua loa lấy lệ: “Tẩu tẩu muốn cái gì, đệ đều nhớ. Sớm muộn cũng có một ngày, những gì tẩu tẩu muốn, tiểu Thất đều sẽ cho được.”

“Tẩu tẩu, tới đây.” Lần này Vệ Uẩn đã thông minh hơn, chàng tóm hết năm con mèo, sau đó lập tức lấy cánh tay kẹp năm con một lượt, đặt ngang ngực, lộ ra móng vuốt bên trên, xếp một hàng trước ngực chàng. Năm con mèo nhỏ vừa kêu la vừa giãy giụa, Vệ Uẩn ôm mèo nhỏ quay về phía Sở Du, rốt cuộc cũng xem như cho nàng cơ hội ngắm nghía trọn vẹn. Vệ Uẩn nắm móng vuốt một con mèo trắng, lộ ra đệm thịt hồng phấn, cười híp mắt: “Mấy con mèo này đều do đệ chọn, tẩu xem có thích không?”

Sở Du nuốt một ngụm nước bọt.

Mong ước kiếp trước cuối cùng cũng thực hiện được bước đầu tiên rồi.

 

4.8 28 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

243 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Mỹ Loan
Mỹ Loan
3 Năm Cách đây

Sở Du thích nuôi mèo thì Vệ Uẩn cho Sở Du nuôi mèo. Dị sau này Sở Du đòi nuôi nam sủng thì sao nhỉ???

Jeyy
Jeyy
3 Năm Cách đây

Du tỷ tỷ con muốn nuôi nam sủng nữa anh oiii :)))

Nguyễn Đào
Nguyễn Đào
3 Năm Cách đây

Tiểu Thất nóng tính lắm đấy nha!!

Thuy
Thuy
3 Năm Cách đây

Tra nam đáng thương ?

Phượng
Phượng
3 Năm Cách đây

K biết lúc c bảo muốn nuôi trai lơ thì a có chiều k

Như Huỳnh
Như Huỳnh
3 Năm Cách đây

VU nhớ tất cả những gì SD thích.

linh
linh
3 Năm Cách đây

tình hình cứ thế này thì tương lai Du tỷ sẽ trèo lên đầu Uẩn ca ngồi

Sundomm
Sundomm
3 Năm Cách đây

:)) moe quá a Uẩn ơi. Đợi đến lúc a thực hiện hết mong ước của c thì Sở Du cungz thuộc về anh rùi :))

Diễm
Diễm
3 Năm Cách đây

Có thể giới hạn câu trl của pass nằm ở những chương nào k ad T-T

243
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!