Cá muối cứu thế – Chương 105

Chương 105

Tin đồn thỉnh thần

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận chương mới: Link

Quy định đọc truyện trên Website: Link

Facebook Zens Zens: Link 

***

Khu vực thần linh Thần điện Bóng Tối cư ngụ không được thống nhất đặt tên, bình thường bọn họ gọi nó là “Nơi đó”.

So với Thần điện Ánh Sáng, số lượng thần linh Thần điện Bóng Tối ít hơn rất nhiều, cũng hiếu chiến hơn rất nhiều.

Tin đồn lan truyền giữa những thần linh rất nhanh. Bọn họ nghe nói chuyện bên Thần điện Ánh Sáng, không thể không đố kỵ trong lòng, thần linh nào chẳng muốn tín ngưỡng.

Nhưng… Thn Bóng Ti khôngЇcó thn linhcùng phe cánhЇnhư Thn ÁnhÍSáng, tr tênnhóc Gii khiếnIngưi ta ghétkia, không thyIông ta dnòdt thn linhļnào khác.

Cùng làơthn linh, vì³sao tên nhócêkia có thícó đưc s°tán thưng ca²Thn Bóng Ti,thc lc tăngnhanh, chng lívì thiên phúđi kèm viy? Thn BóngTi mun dùngĪy làm dao?

Chúngthn minh rùngmình, vi tínhĬcách ca ThnBóng Ti, chuynưnày cũng cókh năng không(chng.

Có điu đúnglà ghen t,ùGii li đưcThn Bóng Tiīgi đến, khôngbiết ln nàyũy li chiếm°đưc li íchgì.

Gii vn cũngnghĩ như nhngthn linh đó,ìThn Bóng Titruyn dy bíquyết tu luynlà s yêuìthương ca ôngđi vi ngài.

Saukhi khôi phcký c, ngàiími phát hiními th ncɨcưi c nào.

Khôngónhng Thn BóngTi mun biếnngài thành Tà{Thn, còn hptác vi TàíThn mà lúctrưc ngài toĩra nhm làmÏô danh ngàiítrong thế giingưi chơi.

Thế giiĩngưi chơi làĩmt trong nhngàthế gii gc,là ngun gcsc mnh cănnguyên ca ngài.

Gid sinh linhĩthế gii nàybài xích ngài,ĩnếu vy ngàiıs mt đisc mnh cănnguyên.

Chúa cu thếãca Thn ÁnhSáng chng quach là cu}ni đ ngưifchơi đem vũ¸khí mà bn]h giu ômi thế giinh mang v(thế gii ngưichơi.

Cách làm vòngâvèo như vyĨlà đ lntránh s giámsát ca scÍmnh còn sótli ca ThnĩMu, bn hãbiết rõ ThnàMu s khôngđ bn hlàm vy.

Bn hđng sau màn(ch đo, thông{qua tay ngưiìchơi, to raÏtn thế mi,éri li đìtrách nhim lên(ngưi Gii, khiếnıGii tr thành}mc tiêu công)kích.

Như vy cònichưa đ, boĬhim khác cabn h làđTà Thn ltlưi kia, sdng mùi cay che đymùi ca Gii,îkhiến nhng thnİlinh khác chorng Gii làTà Thn.

Mt khiTà Thn xutéhin, đó chínhļlà k đchca thn linh,¹đáng b tiêudit.

Đáng tiếcngài đã phátîhin trưc thihn.

Gii bưc vàoThn đin BóngũTi, trên mtìlà biu cmva lnh nht°va có mtchút k vngmà mi lngp Thn BóngİTi đu có.ùTrưc kia, ngàiitht s xemThn Bóng Tiénhư Thn Ph.

ThnBóng Ti nghiêmɩngh m ming:“Gii, con lilơ là tuĨluyn. Vương Lâmfnói gn đâycon hay điítìm Thn ChiếnTranh phi không?”

Gii cúi thpđu, khí đenl m trànđy tm mt,phía trưc làìmt o nhchng th nhìntrc din, ngiòngay ngn trênĪthn đin

Thn BóngưTi không cóïthc th, trĩkhi bn hìc ý tojra phân thânôđi vào thếìgii nh hànhếđng.

Gii tôn kínhnói: “Thn Ph,chng qua conmun đòi licông bng chThn Chiến Tranh.”:

Thn Bóng Ti¸ lên, gingınói vang vngĩtrong thn đin.

Giik li đuđuôi chuyn ThnChiến Tranh mungiành tín đca ngài: “Đca con, khôngɪai đưc đngįvào.”

Thn Bóng¸Ti trách mng:áĐó cũng chlà mt tínıđ.”

Ông tahi ngưc li:“Con có nghenói chuyn ¹Thn đin ÁnhSáng chưa?”

Giigt đu, đoánđưc Thn BóngếTi mun nóigì.

Trưc mt Gii,)ông ta tv quan hÏkhông tt viThn Ánh Sáng,ïmun gây chuyngì đó ngángìchân đi phương.

Quõnhiên, Thn BóngɩTi bo ngàim thm điıphá hoi kếĩhoch ca Thnđin Ánh Sáng.

Ôngta ám ch:õChúng ta cũngcn thêm nhiutín ngưng hơnína.”

Sau đó,ông ta boGii đng cchp chuyn tínãđ.

Trong li nói,}ông ta thămìdò mc đquan tâm caļGii đi viĺVân Thin.

Đáy mtìca Gii hinlên s khinhĩb: “Ch làmt con ngưiýnh nhoi, chngtc thp hènìnht mà thôi.”

Biu hin khôngÍkhác trưc đâylà bao.

Thn BóngTi bo ngàilui ra.

Vương Lâmch ngoàithn đin. Ôngta thy Giingng đu nhìnthn đin ThnBóng Ti, bènhi: “Ngài Gii?”ī

Gii di mt,ĪThn cách bĩbóc tách cangài… không biếtđang nm đâu.

Ngài hi:Thn Ph raĬlnh, hin giĪta s đếnÎthế gii ngưichơi. Ngươi không¹cn đi theo,ìchăm sóc Đenéto con saunúi cho tt.”}

Vương Lâm nghiïhoc, bình thưngông ta vnchăm sóc Đenĭto con vàɩTrng bé nh,vì sao Giicòn dn dòthêm ln na?

Giinhìn chm chmóbóng lưng VươngɪLâm, kh hípímt.

Lão già nàynói thông tinca Vân Thinïcho Tà Thn,cho nên lnİđu tiên VâníThin đưc Chúaìcu thế la³chn mi đngtrúng đi phương,chm mt cô.

Mayímà tính cáchĮtên kia kúquái, không córa tay viVân Thin lúcđó.

Vương Lâm trli thn đin,chun b đăn cho Đenìto con vàĩTrng bé nh.

Ôngİta va miļra sau núi,Đen to conĩđã gim mtphát trúng ôngta, đp ôngĩta lún sâuxung đt.

Vương Lâmbiết Trng béînh có thìhiu tiếng ngưi,Їông ta lpľtc la lên:ì“Ta dưinày!”

Trng béính: “Chít?”

Đenđto con vui[v đt môngàđít xung đtngi.

Vương Lâm: “?”ũ

Thế gii hinìthc đã trôiqua my ngàyk t khithông báo tnfthế.

D biến xyra bt ngkhiến toàn bthế gii rơiìvào khng hong.Năng lc thíchng ca loàingưi mnh hơnètưng tưng, bnh nhanh chóngchp nhn hinthc. Nhà nưcãlãnh đo lpra đi sách,ìcưng chế dnưdt dân tnn và quânĮđi phn kích.

Đươngnhiên cũng cóɩmt s qucĪgia có tiếngêt do vnìđ cao tĩdo cá nhânêti thi khc¸nguy him này,cho côngădân nhàcu nguyn viIthưng đế

Thưng đếkhông đến cuh, ngưc li²là thn linh.

Nhngthn linh nàyįkhông cung cps tr giúpimin phí, miln ti làchết mt ngưi.

Cùnglà ngưi chơi,ìngưi chơi ngưiïtrng hoa tmjthi không cóáai vì thnhľthn mà chết.

KhôngЇphi không mun,mà là chưa²kp thnh thìıquái vt đãéb quân đigii quyết mt.

Chodù vũ khíĭthn chn khôngİb quân đigii quyết, thìıcũng b mtthn linh tócđ bt mtìk quái gii[quyết.

Nói thế nào nhỉ, có cảm giác người chơi quốc gia khác đang làm anh hùng, còn mình ở đây hết sức vô dụng, giống với đồ ăn hại.

Văn Tư Thành nhìn sang: “Gì thế?”

Vốn dĩ có người chơi ỷ vào uy lực mạnh mẽ của vũ khí thần chọn, muốn trải nghiệm kịch bản Long Ngạo Thiên(*), để các lãnh đạo máu mặt quốc gia trở thành em trai nhỏ của mình…

Vân Thiển bỗng dưng mở miệng: “Quan trọng hẳn là danh xưng của những thần linh kia. Cậu nói biết được danh xưng mới có thể cầu nguyện thần linh khác mà.”

Văn Tư Thành: “Cậu nói mở đầu trước đi, tôi suy nghĩ xem có muốn nghe hay không.”

Cũng vì vậy, cô lỡ mất cảnh bước chân người chơi phía trước hơi cứng nhắc.Người chơi: “Không có gì, đều là người mình cả.”(*) Dùng để chỉ Mary Sue phiên bản nam

Vân Thiển cũng chuẩn bị gắp miếng thịt của mình cho người kia, nhưng cậu ta lại rút chén về, không lấy của cô.

Sau khi bị ấn đi đi tham quan cái gì mà sở nghiên cứu vũ khí hạt nhân, trở về lập tức ngoan ngoãn vô cùng, từ Long Ngạo Thiên biến thành côn trùng nằm úp.

“Này này, tôi nói hai người biết…”

Sau khi thấy tận mắt thế giới tận thế, những người khác tin tưởng lời nói của người chơi. Các ngành tương quan thành lập đội quân người chơi, đặc biệt dùng để tập hợp điều động người chơi.

Ô Tề Hải: Đồ bản thể bại não, đưa nhiệm vụ kỳ cục gì cho mình thế này. Nếu không phải vì chị gái, còn lâu mình mới làm!

(*) Nghĩa là vừa nắm vững tư duy xã hội chủ nghĩa, vừa nắm vững chuyên môn. Bắt nguồn từ một bài phát biểu của Mao Trạch Đông

Nhìn thấy hai người gật đầu, cậu mới tiếp tục: “Thần linh quan tâm sức mạnh tín ngưỡng, thế giới của chúng ta khá đặc biệt, tín ngưỡng một người bằng vài người cộng lại. Hiện giờ đang tận thế, thần linh tới thế giới một lần, bất kể được người thế giới này nhìn thấy hay tán dương hành động cứu giúp thế giới, bọn họ đều có thể lấy được sức mạnh tín ngưỡng.”

Vân Thiển và Văn Tư Thành được phân nhiệm vụ phát đồ ăn thức uống cho dân chúng ở khu vực tị nạn số ba.

“Tin đồn về thỉnh thần, muốn nghe hay không? Chỉ cần một miếng cốt lếch kho tàu, nghe xong tuyệt đối không hối hận.”

Nơi tị nạn quy mô lớn này được xây dựng trong thời gian hai ngày, chia thành từng phòng đơn giản, một hộ một phòng, bên ngoài có quân đội tuần tra.

Văn Tư Thành liếc nhìn cô, lẩm bẩm: “Sao bình thường không thấy em vừa hồng vừa chuyên(*) như vậy nhỉ?”

Nơi tị nạn quy mô lớn này được xây dựng trong thời gian hai ngày, chia thành từng phòng đơn giản, một hộ một phòng, bên ngoài có quân đội tuần tra.

Vân Thiển lấy làm lạ nhìn chằm chằm người chơi kia, cả quá trình không nói tiếng nào.

Văn Tư Thành cầm một suất cơm sườn, rầu rĩ nói: “Không biết có ai phát hiện nhân tố tận thế là gì chưa, anh thật nhớ ngày tháng xa hoa trụy lạc trước đây.”

Cũng vì vậy, cô lỡ mất cảnh bước chân người chơi phía trước hơi cứng nhắc.

Vân Thiển trợn mắt nói: “Mới qua bao lâu chứ, anh có thời gian than thở, chi bằng đi cảm ơn quốc gia đi.”

Văn Tư Thành đang uống nước phun một cái phèo: “Vân chó, em đang nghĩ gì vậy, chẳng phải Ô Tề Hải và Tống Hành Chỉ đang quét dọn quái vật ở ngoài sao?”

Văn Tư Thành liếc nhìn cô, lẩm bẩm: “Sao bình thường không thấy em vừa hồng vừa chuyên(*) như vậy nhỉ?”

Văn Tư Thành kêu la: “Đừng ăn nữa, cậu nói cho xong đi.”

Văn Tư Thành cười hì hì.

Vân Thiển sờ cằm: “Em cảm giác sai sao?”(*) Nghĩa là vừa nắm vững tư duy xã hội chủ nghĩa, vừa nắm vững chuyên môn. Bắt nguồn từ một bài phát biểu của Mao Trạch Đông

Người chơi nói: “Ừ, cái này đúng rồi, kế tiếp mới là chuyện quan trọng nhất. Bí mật độc quyền nhé, ngoài mặt thần linh rất điềm tĩnh nhưng thật ra trong lòng rất để tâm đến thế giới chúng ta, anh có muốn biết tại sao không?”

Vân Thiển thúc khuỷu tay vào anh: “Nhỏ tiếng thôi, bình thường cũng chẳng có ba em ở đây.”

“Chú Vân thật khiến người khác bội phục.” Văn Tư Thành giơ ngón tay cái lên: “Bây giờ chỉ có chú ấy là vừa chỉ huy vừa mắng đám người Ô Tề Hải mà còn chưa bị giết.”

Văn Tư Thành thầm mắng tức thật, đau khổ gắp miếng sườn trong chén cho người kia.

Vân Thiển giơ tay chỉ vào mặt mình, mặt không cảm xúc nói: “Vậy đáng lý phải là em khiến người ta bội phục chứ?”

Sau khi bị ấn đi đi tham quan cái gì mà sở nghiên cứu vũ khí hạt nhân, trở về lập tức ngoan ngoãn vô cùng, từ Long Ngạo Thiên biến thành côn trùng nằm úp.

Văn Tư Thành cười hì hì.

(*) Dùng để chỉ Mary Sue phiên bản nam

Đột nhiên một người chơi chạy tới, cười lộ ra hai cây răng khểnh.

Cậu đeo gương mặt hoàn toàn không phải mặt mình, âm thầm lặng lẽ đi tới sau lưng vài người chơi khác.

“Tại sao?” Văn Tư Thành nôn nóng đến vò đầu bứt tai, người kia không nói tiếp mà nhìn chòng chọc miếng cốt lết kho tàu trong chén anh.

“Này này, tôi nói hai người biết…”

Vân Thiển giơ tay chỉ vào mặt mình, mặt không cảm xúc nói: “Vậy đáng lý phải là em khiến người ta bội phục chứ?”

“Nam nữ thụ thụ bất thân.” Người chơi cười hì hì nói, cậu ta nhai miếng sườn, nhồm nhoàm khen: “Ngon quá.”

Văn Tư Thành nhìn sang: “Gì thế?”

Văn Tư Thành cạn lời: “Chỉ có một cái mạng, ai dám thỉnh lung tung.”

Người chơi nói: “Có một tin đồn, hai người muốn nghe không? Đưa sườn cốt lếch của anh cho tôi, tôi sẽ nói các người biết.”

Người chơi nói: “Có một tin đồn, hai người muốn nghe không? Đưa sườn cốt lếch của anh cho tôi, tôi sẽ nói các người biết.”

Văn Tư Thành: “Cậu nói mở đầu trước đi, tôi suy nghĩ xem có muốn nghe hay không.”

Đột nhiên một người chơi chạy tới, cười lộ ra hai cây răng khểnh.

Người chơi kia nói: “Thỉnh thần không bắt buộc phải thỉnh thần linh mình tín ngưỡng. Thần linh không tín ngưỡng cũng có thể thỉnh, chỉ cần biết danh xưng thần linh là được.”

Sau khi thấy tận mắt thế giới tận thế, những người khác tin tưởng lời nói của người chơi. Các ngành tương quan thành lập đội quân người chơi, đặc biệt dùng để tập hợp điều động người chơi.

Người chơi kia lau miệng: “Vẫn là tin tức độc quyền, tôi nói cho hai người biết, hai người không thể nói cho người khác biết.”

Văn Tư Thành cạn lời: “Chỉ có một cái mạng, ai dám thỉnh lung tung.”

Người chơi: “Không có gì, đều là người mình cả.”

Người chơi nói: “Ừ, cái này đúng rồi, kế tiếp mới là chuyện quan trọng nhất. Bí mật độc quyền nhé, ngoài mặt thần linh rất điềm tĩnh nhưng thật ra trong lòng rất để tâm đến thế giới chúng ta, anh có muốn biết tại sao không?”

“Tại sao?” Văn Tư Thành nôn nóng đến vò đầu bứt tai, người kia không nói tiếp mà nhìn chòng chọc miếng cốt lết kho tàu trong chén anh.

“Chú Vân thật khiến người khác bội phục.” Văn Tư Thành giơ ngón tay cái lên: “Bây giờ chỉ có chú ấy là vừa chỉ huy vừa mắng đám người Ô Tề Hải mà còn chưa bị giết.”

“Đại sư, tôi ngộ rồi.”Văn Tư Thành cười khà khà: “Tôi không có bản lĩnh gì, nhưng gia đình theo nghề thương nhân, kỹ năng cò kè mặc cả không ít, cảm ơn anh trai.”

Văn Tư Thành thầm mắng tức thật, đau khổ gắp miếng sườn trong chén cho người kia.

Vân Thiển cũng chuẩn bị gắp miếng thịt của mình cho người kia, nhưng cậu ta lại rút chén về, không lấy của cô.

Cô sững lại.

“Hề hề.” Người chơi xốc áo bông dày, một xấp giấy A4 đóng thành sách ở bên trong: “Phần chính là đây, bách khoa toàn thư danh xưng thần linh. Một quyển hai trăm tệ, không trả giá, lỡ mất cơ hội này là lỡ mất một trăm triệu nhé!”

“Nam nữ thụ thụ bất thân.” Người chơi cười hì hì nói, cậu ta nhai miếng sườn, nhồm nhoàm khen: “Ngon quá.”

(*) Dùng để chỉ Mary Sue phiên bản nam

Văn Tư Thành cầm một suất cơm sườn, rầu rĩ nói: “Không biết có ai phát hiện nhân tố tận thế là gì chưa, anh thật nhớ ngày tháng xa hoa trụy lạc trước đây.”

Văn Tư Thành kêu la: “Đừng ăn nữa, cậu nói cho xong đi.”

Cô sững lại.

Người chơi kia lau miệng: “Vẫn là tin tức độc quyền, tôi nói cho hai người biết, hai người không thể nói cho người khác biết.”

Vân Thiển thúc khuỷu tay vào anh: “Nhỏ tiếng thôi, bình thường cũng chẳng có ba em ở đây.”

Nói thế nào nhỉ, có cảm giác người chơi quốc gia khác đang làm anh hùng, còn mình ở đây hết sức vô dụng, giống với đồ ăn hại.

Nhìn thấy hai người gật đầu, cậu mới tiếp tục: “Thần linh quan tâm sức mạnh tín ngưỡng, thế giới của chúng ta khá đặc biệt, tín ngưỡng một người bằng vài người cộng lại. Hiện giờ đang tận thế, thần linh tới thế giới một lần, bất kể được người thế giới này nhìn thấy hay tán dương hành động cứu giúp thế giới, bọn họ đều có thể lấy được sức mạnh tín ngưỡng.”

Văn Tư Thành: “Sức mạnh tín ngưỡng rất quan trọng đối với thần linh à?”

Vân Thiển lấy làm lạ nhìn chằm chằm người chơi kia, cả quá trình không nói tiếng nào.

“Đương nhiên.” Người chơi quả quyết nói: “Bây giờ sức mạnh tín ngưỡng là cầu nhiều hơn cung, thần linh đang xếp hàng đợi được triệu hồi. Chuyện còn lại không cần tôi nói, chắc anh cũng hiểu.”

“Đương nhiên.” Người chơi quả quyết nói: “Bây giờ sức mạnh tín ngưỡng là cầu nhiều hơn cung, thần linh đang xếp hàng đợi được triệu hồi. Chuyện còn lại không cần tôi nói, chắc anh cũng hiểu.”

“Đại sư, tôi ngộ rồi.”Văn Tư Thành cười khà khà: “Tôi không có bản lĩnh gì, nhưng gia đình theo nghề thương nhân, kỹ năng cò kè mặc cả không ít, cảm ơn anh trai.”

Người chơi: “Không có gì, đều là người mình cả.”

Vân Thiển bỗng dưng mở miệng: “Quan trọng hẳn là danh xưng của những thần linh kia. Cậu nói biết được danh xưng mới có thể cầu nguyện thần linh khác mà.”

Vân Thiển và Văn Tư Thành được phân nhiệm vụ phát đồ ăn thức uống cho dân chúng ở khu vực tị nạn số ba.

“Hề hề.” Người chơi xốc áo bông dày, một xấp giấy A4 đóng thành sách ở bên trong: “Phần chính là đây, bách khoa toàn thư danh xưng thần linh. Một quyển hai trăm tệ, không trả giá, lỡ mất cơ hội này là lỡ mất một trăm triệu nhé!”

Vốn dĩ có người chơi ỷ vào uy lực mạnh mẽ của vũ khí thần chọn, muốn trải nghiệm kịch bản Long Ngạo Thiên(*), để các lãnh đạo máu mặt quốc gia trở thành em trai nhỏ của mình…

Văn Tư Thành: “…Quá dữ.”

Anh mua hai bản, anh và Vân Thiển mỗi người một quyển.

Người chơi kia nghênh ngang bỏ đi. Vân Thiển nhìn chăm chú bóng lưng cậu hồi lâu, lên tiếng: “Anh có cảm thấy cậu ta là Tiểu Hải không?”

Văn Tư Thành đang uống nước phun một cái phèo: “Vân chó, em đang nghĩ gì vậy, chẳng phải Ô Tề Hải và Tống Hành Chỉ đang quét dọn quái vật ở ngoài sao?”

Văn Tư Thành: “…Quá dữ.”

Vân Thiển sờ cằm: “Em cảm giác sai sao?”

Cô cúi đầu nhìn bách khoa toàn thư danh xưng thần linh, đúng là có không ít tên thần linh.

Cũng vì vậy, cô lỡ mất cảnh bước chân người chơi phía trước hơi cứng nhắc.

Ô Tề Hải: Đồ bản thể bại não, đưa nhiệm vụ kỳ cục gì cho mình thế này. Nếu không phải vì chị gái, còn lâu mình mới làm!

(*) Nghĩa là vừa nắm vững tư duy xã hội chủ nghĩa, vừa nắm vững chuyên môn. Bắt nguồn từ một bài phát biểu của Mao Trạch Đông

Cậu đeo gương mặt hoàn toàn không phải mặt mình, âm thầm lặng lẽ đi tới sau lưng vài người chơi khác.

“Tin đồn về thỉnh thần, muốn nghe hay không? Chỉ cần một miếng cốt lếch kho tàu, nghe xong tuyệt đối không hối hận.”

5 6 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

4 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Huong Zan
Huong Zan
3 Năm Cách đây

phát danh sách tên của thân linh để thỉnh cầu à =)))) nghe như đa cấp á chòi

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tà Thần cũ là anh thầy giáo thể dục đó hả?

Azan0306
Azan0306
2 Năm Cách đây

Tui cũng thấy lạ lạ.

Linh
Linh
2 Năm Cách đây

Đúng là sáng kiến gà tiểu học, chỉ lừa được mỗi Tiểu Hải đi làm thôi ???

4
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!