Sơn hà chẩm – Chương 29 (2)

Chương 29 (2)

Đệ nhất định sẽ khiến đám người kia nợ máu trả bằng máu

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Vệ Uẩn gật đầu một cái, để Vệ Hạ và Vệ Thu dìu ra ngoài. Sau khi ra khỏi cửa, chàng liền nhìn thấy Thái y đang thấp thỏm đứng đó. Vệ Uẩn cười âm trầm với Thái y một tiếng, nói: “Vệ mỗ trì hoãn trong cung mệt mỏi, muốn trở về nghỉ ngơi sớm. Thái y có thể theo ta về Vệ phủ chẩn trị hay không?”

“Xin nghe theo Hầu gia phân phó.”

Sau khi Vệ Trung và Vệ Quân chết, Vệ Uẩn lập tức trở thành người thừa kế hợp pháp nhất. Thánh chỉ thừa kế tước vị đã sớm ban xuống vào ngày Vệ Uẩn trở về Vệ gia, rất nhiều người chưa kịp sửa miệng cách xưng hô, nhưng Thái y lại là người cực kỳ tuân thủ quy củ.

Vệ Uẩn gật đầu một cái, dẫn theo Thái y lên xe ngựa. Chàng nằm nghiêng trên xe, để Thái y chẩn mạch.

Thái y khám một hồi, nói một tràng bệnh cũ, cuối cùng cau mày: “Nhưng… cũng đâu đến mức này.”

Vệ Uẩn không lên tiếng, chàng nhấp một ngụm trà, hỡ hững nói: “Thái y, ngài khám lại xem.”

Chàng không ho khan nữa, giọng nói trong trẻo lạnh lùng: “Rõ ràng Vệ mỗ thân thể hư nhược nhiều bệnh, gió rét cũng không chịu nổi, sao lại không bệnh được?”

Thái y không lên tiếng, ông nhìn vào mắt Vệ Uẩn. Trong mắt đối phương mang theo huyết ý khiến người khác khiếp sợ, nhưng trên mặt lại nở nụ cười như có như không: “Thái y, chứng thân thể hư nhược chú trọng ở điều dưỡng. Bệnh này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, bệnh đến như tuyết lở, điều dưỡng thích đáng là xong, tùy thời khỏe lại. Ngài nói có đúng không?”

Đến bây gi Thái yđã hiu rõý ca V[Un, ông khôngìdám hó héïcâu nào, cngưi run ry.

VêUn chng cmđnhìn ông: “Tháiíy cũng scó lúc chnĩsai. Ta cmthy thân thîta hư nhưc,Ĩông cm thyíthân th tahư nhưc, nhưngļmt trăm tênlang băm bo¹ta thân th³không phi hưnhưc, vy tas đánh cho)hn nói phi[thì thôi. Nhưngếrõ ràng thân:th ta hưĨnhưc, Thái yli nói takhông phi, vylà không đúngɪri.”

Thái ytoát m hôi²lnh, V Hɪ bên cnhđy ra mtcái hp, VâUn ht cm:ıThái y, lĪmn nho nh,īkhông đ kínhĮý.”

Thái y}không đám nhúcnhích, V Unĩdui tay cmìly, m hpra: “Bn huĩđích thân mêcho ngài nhé.”)

Sau khi mra, bên trongfđt hai hàng{đĩnh vàng xếpìchnh t.

V Unôn hòa nói:}Thái y, dưiưgi ngài còncó hai traihai gái đúngkhông?”

Thái yÏnghe nói thếÍthì rít sâumt hơi, ngưcmt nhìn chàng.Trong mt chàngin cha sīkhông hài lòng,ĭmt hi sauiThái y lcđu nói: “HuIgia hãy thul vt nàyĺli đi, ngàiíđúng là mcchng thân th[hư nhưc, taãs thành thtɨbáo vi bêntrên. Phin ngàidng xe li,th lão hIxung.”

V Ungt đu viĩbên cnh, xe¹nga dng li.Thái y đeorương thuc, cúiđu đi xung,İnhưng bưc đếnļmt na, ôngđt ngt mãming đáp tr,ɩcó phn hơiphn n: “Lãoõh chưa baogi nghĩ Vɨgia s lisinh ra mtk tâm cơÍkhó dò, thamısng s chếtănhư ngài! Hugia đã làmÎV gia hìthn ri!”

VUn nghe nóiĩthế, sc mtbiến hóa ln.¸Thái y xoayngưi đnh đi,ìV Un đtngt gi gitĺli.

Lão bá.” Tháiĩy dng bưc,úcơ th cngùđ. Nghe ging{nói lnh băngca V Un,ìông ta miÎcm thy lúcnãy mình quáxúc đng. Nhưng]ct khí khiếnông không th²nói đưc lixin li, V°Un nhìn bónglưng ông, mtİhi sau micưi kh: “Thôi,Ïông đi đi.”

Ch là lãoɩbá, ta mun,ông hiu rõ,nếu ta làV Tiu Tht,Ïvy đương nhiên:ta s btchp tt cĮvì dân vìnưc, đu rơimáu chy, nhưngta là V³Un.”

Ánh mtV Un rétlnh: “Ta làĩTrn Quc Hu,êV Un.”

Lúcêchàng nói nhngļli này hoàntoàn không gingmt hài tmưi my tui.ïMi mt chđu cc k)rõ ràng, gingĩnhư là đangĩtuyên b điuôgì.

Thái y khôngĨlên tiếng, ôngíđưa lưng vphía chàng. Mt(lát sau, ging}Thái y nóiícng đ: “Hivng Hu giaghi nh cho{dù ngài là²Hu gia haylà Tht côngt V giaéthì vn làTrn Quc Hu.ĩNgài xut thân]t môn h[V gia… Ôngnghiêng đu nhìn{chàng, nghiêm túcnói: “… Đâyįlà khí pháchnhit huyết hiếmhoi ca ĐiS, hi vngngài s khôngìlàm nhc nó.”ı

Ln này VUn không đáp,Îchàng nhìn sĩsáng trong trongđôi mt ông]c, nht thiìkhông có linào đ nói.

Chàngícm thy cóĩth gì đóĩtuôn ra t²lng ngc, cunócun không dt.V Un siếtícht b cas, không nóiìmt li.

Ch vđến nhà, va¸vào ca, SùDu đã bưclên đón, gpgáp hi: “B:h nói thếnào?”

V Unïthut li chuynïtrong cung mtĺcách đơn gin,S Du thĩlng, sau đóhi: “Sao đêli không munīra tin tuyến?”

Trong trí nhớ của nàng, năm đó Vệ Uẩn lưng đeo sinh tử trạng, tự thỉnh lệnh ra tiền tuyến, ngăn cản tình thế rối ren sau khi giang sơn sụp đổ, đặt nền móng cho địa vị của mình. Nhưng còn lần này Vệ Uẩn lại giả bệnh không đi là có ý gì?

Vệ Uẩn nghe nói thế thì mím môi thành một đường thẳng. Sau một hồi đấu tranh, chàng từ từ ngẩng đầu: “Đệ không quan tâm.”Sở Du nhìn vào mắt chàng, mấp máy môi, hỏi sang chuyện khác: “Vậy đệ định tiến cử ai đi?”

“Vẫn còn đang nghĩ.” Vệ Uẩn cau mày: “Dù sao vẫn nên tìm một người thích hợp.”

“Cái chết của phụ thân và huynh trưởng có liên quan mật thiết tới Diêu Dũng.” Vệ Uẩn không hề che giấu suy nghĩ trong lòng, giao áo lông cáo cho Vệ Thu, ngồi một bên, tự rót trà cho mình, nhấp một ngụm, chậm rãi nói: “Hôm nay mọi thứ ở tiền tuyến đều do ông ta nắm giữ. Nếu đệ đi, e rằng chỉ là lặn lội ngàn dặm đến chịu chết mà thôi.”

Nàng suy nghĩ rồi gật đầu nói: “Vậy đệ cứ từ từ mà nghĩ, có gì thì gọi ta.”

Lúc Vệ Uẩn nói những lời này, trong mắt ẩn chứa sự sắc bén như đao.

“Trong hay không trong là quan hệ mức độ, chứ không phải là quan hệ có hay không có. Tiểu Thất, thật ra sở dĩ phụ thân và các huynh của đệ gặp nạn là vì bọn họ không đủ cảnh giác và nhạy bén với triều đình. Nếu bọn họ có một nửa sự suy tính của đệ hôm nay, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện.”

Trong trí nhớ của nàng, năm đó Vệ Uẩn lưng đeo sinh tử trạng, tự thỉnh lệnh ra tiền tuyến, ngăn cản tình thế rối ren sau khi giang sơn sụp đổ, đặt nền móng cho địa vị của mình. Nhưng còn lần này Vệ Uẩn lại giả bệnh không đi là có ý gì?

Sở Du nhìn vào mắt chàng, mấp máy môi, hỏi sang chuyện khác: “Vậy đệ định tiến cử ai đi?”

“Sớm muộn gì cũng có một ngày ——”

“Vẫn còn đang nghĩ.” Vệ Uẩn cau mày: “Dù sao vẫn nên tìm một người thích hợp.”

Sở Du do dự một hồi rồi đi ra ngoài. Trước khi ra khỏi cửa, Vệ Uẩn đột nhiên gọi nàng lại.

Sở Du nghe chàng nói, toan muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn chọn im lặng.

Sở Du có hơi mờ mịt, không hiểu người trước mặt đang nói về điều gì.

Đời trước Vệ Uẩn hô mưa gọi gió, chứng tỏ bản thân Vệ Uẩn là người rất có năng lực. Vì vậy nếu không phải đại sự đã biết trước thì Sở Du sẽ không can thiệp vào lựa chọn của chàng.

Vệ Uẩn nhìn nàng chằm chằm, mắt nhuộm ánh sáng, nhen đốm lửa.

Cái chết của người Vệ gia đã khiến nàng hiểu rõ, cái mà nàng tự cho rằng “biết” chưa chắc là tin chính xác, so với không biết gì hết càng đáng sợ hơn nhiều.

Đời trước Vệ Uẩn hô mưa gọi gió, chứng tỏ bản thân Vệ Uẩn là người rất có năng lực. Vì vậy nếu không phải đại sự đã biết trước thì Sở Du sẽ không can thiệp vào lựa chọn của chàng.

Nàng suy nghĩ rồi gật đầu nói: “Vậy đệ cứ từ từ mà nghĩ, có gì thì gọi ta.”

“Vũ nhục gia môn Vệ gia cũng được, vấy bẩn gia phong cũng được, đệ đều không quan tâm. Đệ chỉ hận tại sao đệ không tỉnh ngộ sớm hơn. Nếu như đệ tỉnh ngộ sớm một chút, có lẽ phụ thân và huynh trưởng sẽ không phải chết. Cho nên, đệ không quan tâm mình trở nên thế nào, đệ chỉ quan tâm có thể bảo vệ cho mọi người hay không, có thể đứng ở nơi cao hay không.”

“Tẩu tử.” Chàng mờ mịt mở miệng: “Nếu như ta cũng giống như một chính khách, trở nên không từ thủ đoạn nào thì phải làm sao đây?”

Vệ Uẩn đáp bằng giọng mũi một tiếng, ngồi tại chỗ, cầm tách trà phát ngốc.

Sở Du do dự một hồi rồi đi ra ngoài. Trước khi ra khỏi cửa, Vệ Uẩn đột nhiên gọi nàng lại.

Vệ Uẩn siết chặt nắm đấm, ánh mắt sáng ngời. Chàng ngồi trên xe lăn, cắn răng khẽ run, giọng nói trầm khàn: “Đệ nhất định sẽ khiến cho đám người đó —— nợ máu trả bằng máu!”

“Tẩu tử.” Chàng mờ mịt mở miệng: “Nếu như ta cũng giống như một chính khách, trở nên không từ thủ đoạn nào thì phải làm sao đây?”

Sở Du nghe thấy câu hỏi này, nàng quay đầu nhìn chàng. Dường như thiếu niên có chút ủ rũ, nàng suy nghĩ rồi chậm rãi nói: “Nước trong quá ắt không có cá.”

Lúc Vệ Uẩn nói những lời này, trong mắt ẩn chứa sự sắc bén như đao.

Vệ Uẩn ngẩng đầu lên nhìn nàng, muốn nói gì đó, dường như Sở Du biết chàng định nói gì, vội nói tiếp: “Đúng vậy, nhưng đệ cũng phải chắc chắn đó là nước.”

“Cái chết của phụ thân và huynh trưởng có liên quan mật thiết tới Diêu Dũng.” Vệ Uẩn không hề che giấu suy nghĩ trong lòng, giao áo lông cáo cho Vệ Thu, ngồi một bên, tự rót trà cho mình, nhấp một ngụm, chậm rãi nói: “Hôm nay mọi thứ ở tiền tuyến đều do ông ta nắm giữ. Nếu đệ đi, e rằng chỉ là lặn lội ngàn dặm đến chịu chết mà thôi.”

“Trong hay không trong là quan hệ mức độ, chứ không phải là quan hệ có hay không có. Tiểu Thất, thật ra sở dĩ phụ thân và các huynh của đệ gặp nạn là vì bọn họ không đủ cảnh giác và nhạy bén với triều đình. Nếu bọn họ có một nửa sự suy tính của đệ hôm nay, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện.”

Vệ Uẩn nghe nói thế thì mím môi thành một đường thẳng. Sau một hồi đấu tranh, chàng từ từ ngẩng đầu: “Đệ không quan tâm.”

Sở Du nghe chàng nói, toan muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn chọn im lặng.

Sở Du có hơi mờ mịt, không hiểu người trước mặt đang nói về điều gì.

Vệ Uẩn nhìn nàng chằm chằm, mắt nhuộm ánh sáng, nhen đốm lửa.

Vệ Uẩn đáp bằng giọng mũi một tiếng, ngồi tại chỗ, cầm tách trà phát ngốc.

“Vũ nhục gia môn Vệ gia cũng được, vấy bẩn gia phong cũng được, đệ đều không quan tâm. Đệ chỉ hận tại sao đệ không tỉnh ngộ sớm hơn. Nếu như đệ tỉnh ngộ sớm một chút, có lẽ phụ thân và huynh trưởng sẽ không phải chết. Cho nên, đệ không quan tâm mình trở nên thế nào, đệ chỉ quan tâm có thể bảo vệ cho mọi người hay không, có thể đứng ở nơi cao hay không.”

“Sớm muộn gì cũng có một ngày ——”

Sở Du nghe thấy câu hỏi này, nàng quay đầu nhìn chàng. Dường như thiếu niên có chút ủ rũ, nàng suy nghĩ rồi chậm rãi nói: “Nước trong quá ắt không có cá.”

Vệ Uẩn siết chặt nắm đấm, ánh mắt sáng ngời. Chàng ngồi trên xe lăn, cắn răng khẽ run, giọng nói trầm khàn: “Đệ nhất định sẽ khiến cho đám người đó —— nợ máu trả bằng máu!”

4.9 35 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

317 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
trang trang
trang trang
4 Năm Cách đây

người thông minh mới sống lâu được

Như Huỳnh
Như Huỳnh
3 Năm Cách đây

Chờ ngày phượng hoàng niết bàn

Meobeo0475
Meobeo0475
3 Năm Cách đây

Rồi rồi, quyền thần ra đời từ máu và nc mắt

Thanh Thanh
Thanh Thanh
3 Năm Cách đây

Chờ ngày Uẩn Uẩn phục thù

Yang
Yang
3 Năm Cách đây

Công tử rạng rỡ như ánh mặt trời của t thay đổi r

317
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!