Sơn Hà Chẩm – Chương 45

Chương 45

Cửu phẩm Huyện lệnh nhỏ nhoi mà cũng dám cầu hôn Đại phu nhân Vệ phủ ta?

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Vệ Uẩn dẫn theo Vệ Thu và Vệ Hạ đến phòng Cố Sở Sinh. Cố Sở Sinh đang ngồi quỳ trước bàn ăn cháo. Hắn đã băng bó xong vết thương, thương tích không sâu, chỉ bị thương ngoài da, không có gì đáng ngại. Hắn là người quen chú trọng hình thức, hiện giờ Sở Du không có ở đây, hắn chẳng cần phải giả bệnh làm gì, ngồi ngay ngắn chỉnh tề dùng bữa. Lúc này nghe tiếng Vệ Uẩn bước vào, Cố Sở Sinh vội vàng đứng dậy. Vệ Uẩn sải chân bước tới, đỡ lấy Cố Sở Sinh đang định hành lễ: “Cố đại nhân không cần đa lễ. Ngài đang có thương tích trên người, không cần phải như vậy.”

Cố Sở Sinh khẽ ho khan, vừa ho vừa nói: “Diện kiến Hầu gia, cấp bậc lễ nghĩa nên có thì vẫn phải có.”

Lời hắn nói ngắt quãng, lại vô cùng chân thành. Vệ Uẩn thở dài, đỡ Cố Sở Sinh ngồi xuống: “Vệ mỗ đã biết thành ý của Đại nhân, xin Đại nhân đừng giày vò thân thể mình, hãy nghĩ cho sau này nhiều hơn.”

Nghe nói thế, Cố Sở Sinh thở dài: “Làm phiền Hầu gia rồi.”

Vệ Uẩn lắc đầu. Sau khi Cố Sở Sinh ngồi vững vàng, Vệ Uẩn mới ngồi vào bên kia bàn nhỏ, yên lặng chờ đợi hơi thở Cố Sở Sinh ổn định. Lát sau, Cố Sở Sinh mới ngẩng đầu lên: “Hôm nay Hầu gia đến là muốn hỏi Cố mỗ chuyện ở Côn Dương?”

V m có nghe nóichuyn ca Cįđi nhân.” VăUn nói tht:Nhưng li truynming không bng,li chính mingC đi nhânènói. Ta phihiu rõ Càđi nhân đãtri qua chuynũgì thì micó th suyĮtính bưc kếtiếp.”

V Un(bình tĩnh nói,ɩC S Sinhigt đu, hn}cũng đã smđoán đưc, tơtn m ming:Chuyn này nênýbt đu kìt khi Vgia gp nnna tháng trưc.”í

V Un ngheíthy bn chĺV gia gpnn, ánhơmt lp tclnh lo, nhưng]ngoài mt vnkhông t vjgì, nhc taylên đáp: “Ratai lng ngheĐi nhân nói.”

“H quan vnįlà Huyn lnhêCôn Dương, thichiến gánh váctrách nhim chlương tho t}Côn Dương đếnBch Thành. Natháng trưc khiЇV gia gpnn, s lưnglương tho màìh quan áp}ti gia tăng.T s lưnglương tho, hèquan nhm tínhđlúc đó tưngsĩ BchThành phi cógn hai mươiĩvn.”

Lúc đóĭtng cng cómưi chín vnãnhân mã trên¸chiến trưng, khôngļsai lch myĬso vi sílưng C SSinh phng đoán.

Khiy Diêu Dũngòbí mt đến,không công khaira ngoài, màDiêu Dũng dnúchín vn nhân{mã đến licàng không nóigì vi bênngoài.

C S Sinhéch da vào³s lưng lươngìtho áp tiĭmà có thânhn ra sălưng tưng sĩthc tế trênīchiến trưng, đúngîlà ngưi tài.

Vsau trn đánh]Bch Đế Cckết thúc, hquan nghe nóiĭV gia chếtàtrn by vnngưi, Diêu Dũngtm gi nsoái. H quanlin biết cóĨđiu k l,ɩthế là chyti Bch ĐếCc điu tra²tình hình ngayɩtrong đêm, tiếptheo h quanphát hin duývết móng ngaquân đi ThanhíChâu trênànúi Bch ĐếɨCc.”

C SSinh dt li,thanh âm mangītheo tiếng thdài. V Unơchm rãi siếtĭcht nm đm,C S Sinhĩnhìn chàng, nóiįtiếp: “Trong lòngăh quan biếtìchuyn này khôngÎn, mc dù(không biết c,th xy rachuyn gì, nhưngưxưa nay thưngưhay phng đoántheo hưng xuýnht. Nếu nhưĩDiêu Dũng vàìV đi nhâncó tranh đu,ùvy tt nhiênti danh trníBch Đế Cckia phi đ³hết lên ngưiV gia, màDiêu Dũng cũng{phi ra scôlàm tiêu haohết binh lccòn li caV gia. Thếnhưng ti danhľ trên ngưiĩV gia, mtĩkhi V tiuàHu gia b,b tù, tưngsĩ còn lica V giatuyt đi skhông đ yên.Bn h khônglàm vài chuynkhiến Thiên tđau đu thìthôi, làm gìļcam tâm làmícon c choÍngưi khác, thayЇngưi khác bánmng?”

V Unákhông đáp.

Lúc yjV gia đóngmưi vn quân Bch Thành,êchết by vn,Ĭcòn li baľvn, sau khichàng vào tùthì mt liênêlc. Đến khi)V Un raìtù, mnh lnhđu tiên chínhũlà lnh quânĬphòng th Vɪgia gi mng,che giu thclc.

Câu nói nàyca C SSinh đã đoánra đưc tt,c tâm tưca ngưi trongľthế cc, khiếnV Un khôngkhi có chútkính n.

Chàng ngithng ngưi, nhpúmt ngm trà,tiếp tc nói:V gia vnlà trung thnɪnhiu đi, đếnđi V UnIcũng s khôngétr thành lonthn tc t.”

C S Sinhíkhông lên tiếng,hn mm cưi,ìnhìn v mtlãnh đm cathiếu niên trưcmt, không h{đáp li lièchàng.

Kiếp trưc VĺUn nào cóàchút xíu dángv ca trungthn? Đế vươngmà nh nhàngnói phế làÏphế, nói lplà lp. Nếuïkhông có CìS Sinh hnĩchng đi, erng V Unếchng khác gìTào A Man(*).

(*)ĬTào A Man:Nhũ danh caõTào Tháo

Thm chíV Un cònkch lit lênèán Đế vươngĩ Ng thưphòng: “V giaĩta trung thànhvi lê dânìbách tính, boh an nguyCu châu. Thiênt nhà ngươilà cái tháɪgì!” C SɪSinh cm thyìhôm nay ngiãđây nói chuyn“trung nghĩa viV Un đúnglà khá nccưi.

Nhưng b ngoàiĩhn không tơv gì, tiếpátc nói: “V– Diêu tranhđu, tt sliên lu dânchúng. Sau này,h quan đuıđích thân ápti lương tho,Ítheo dõi đngtĩnh Bch Thànhmi lúc miınơi. H quan[tm thi quanđsát tình hìnhchiến đu Isưn dc phíaítrưc thành BchThành. Ly tìnhíhình VÎDiêu trong kinhthành, e rngïBch Thành không¸th gi ni.Ngay đêm đó,h quan đếnthăm ph đ,Tn tưng quân,nói rõ mcđích vi Tntưng quân. Híquan bo lúcthành phá, Tn(tưng quân hãylưu li hainghìn binh mãcho ti h,mai phc vài²c đim then¸cht trong thành.ìH quan đãīsm liên lcsm vi dânìchúng, chun bïsn sàng khángĩđch bt cìlúc nào.

Tn tưngíquân mà CS Sinh nóiìlà tưng quân}cánh trái TnThi Nguyt, thlĩnh ba vn:quân hin nay{ca V gia Bch Thành.

TnThi Nguyt vnlà gia thnV gia, tuyìnhiên li khôngbm báo chuynĮhn và CôS Sinh liênlc vi chàng

VUn nhíu mày,C S Sinhĩnói tiếp: “Làếh quan boòTn tưng quân{tm thi đngЇnói vi Vđi nhân. Tiɨh không nmįchc chuyn này,đi mi chuynn tho ribáo vi Đinhân cũng khôngõmun.

V Un ngưcmt nhìn hn.V mt CS Sinh bìnhđm, ging nhưáđang giăng lưi,bt cá, đimtĩnh nói: “Lúct m sáng,h quan đếnýtìm Tn tưngíquân BchéThành. Bi vìãhai quân đu)không kháng cnên thành linb phá, tih dn hainghìn binh mãíV gia vàdân chúng tĩchc chng cvà sơ tán.Vì lúc đóìquân đi Vıgia mc thưngphc, nên miùngưi đu tưngrng mt mìnhīh quan tĩchc sơ tánɩdân chúng.”

Nóiınhư vy, michuyn đu sángt. V Unõđã hiu phnĭnào suy nghĩca C SSinh, giơ tayĨt ý boếhn nói tiếp.

“DiêuDũng t skhông nhưng điócông như vycho h quan.”³C S Sinh]nhìn thế tayca V Un,Ītiếp tc nói:“H quan đoánįchc chn ôngta s đcchiếm công lao.Sau khi giànhécông, thái đïca ông taĩđi vi hquan không ngoàihai trưng hp,ïhoc là dadm quy thunÍông ta, hoclà đui cùngêgiết tn. Nếunhư là vếĩđu thì càngÍtt, h quans trà trnľvào th hÍca ông ta,thu thp thêmÍchng c riɩli ra tayĩna cũng khôngmun. Nếu nhưlà vế saucũng chng sao,ýtt nhiên hquan s cóíphương án thôhai ch ôngta.”

Nói đếnòđây, v mt}C S Sinhbt giác toátlên thn thái,ɨhn nâng chéntrà nhp khmt ngm, tưthái phong lưutao nhã, hoànItoàn không nhnra dáng vũva b ngưiĩkhác đui giết.ĩC S Sinhnói tiếp: “Thếìlà h quanâtm thi dnÏnhân chng đãchun b sngiu đến chkhác, mt khih quan gpchuyn không may}s có ngưi,dn bn hâđến Hoa Kinh.Đng thi pháingưi tng lcho mưu sĩdưi trưng caDiêu Dũng làCông Tôn tiên[sinh đ dòixét ý caDiêu Dũng. Tĩthái đ caútên Công Tônnày, h quanàsuy ra DiêuɨDũng đnh giếtmình, chng quah quan khôngĨng hn liýnhanh tay nhưvy. Vì thếĩh quan đànhđ Trương Đăngýcm chng céđi trưc, sauđó gi vngoan ngoãn đi(theo Công Tônýtiên sinh đếnch Diêu Dũng.îGia đưng đi,ļh quan uyhiếp Công Tôntiên sinh, nhyíxung sông, trnivào mt nơibí mt dưiâcon sông. Đi đó chngmt ngày, sauđkhi đ liîký hiu dn[đưng, h quanfbơi ngưc dòng¹lên thưng ngun.”

Nghe thế, vmt V Unl ra thnósc phc tp:ĩ“Ta nghe nói¹lúc ngài rơiĩxung sông thìđã b thương?”

Phi.” C SSinh không hùph nhn, thngthn nói: “Võngh h quankhông tt, lúcrơi xung sôngb tên lcgây thương tích.”

Vy mà ngàiɪvn còn ýdưi sông mtùngày?!”

V Unchn kinh. Khôngãphi ngưi thưngìnào cũng cóõth chu đngjni nhit đnưc sông tháng{mưi hai, mcưdù đi viĩnhng ngưi tpvõ như bnfh mà nóiıs không bđóng băng chết,ìnhưng chc chnkhông phi triÎnghim d chuùgì. C SũSinh có phn¸bt đc dĩ:“Diêu Dũng đôngngưi, đương nhiêns đi dctheo h lưutìm h quan.Đây là cơĩhi tt đIhn bt tiâh, nếu ti,h không ngâmmình dưi sôngĭmt ngày, ra²ngoài bt cõlúc nào cũngľlà bt baba trong r.ìH quan chcó th chīsau khi bn³hn lùng scĩxong thì liiri khi sông,ch cn cóth ra ngoài,¹bn chúng sìkhó tìm đưch quan hơn³nhiu.”

C SSinh nói hếtsc nh nhàng,Īđám ngưi VõThu nghe thykhông khi cóchút rùng mình,ïcm thy ngưiĩnày đi xvi bn thân(quá mc tànnhn.

“C đi nhânIđúng là điîtrưng phu.” VơUn cm khái.C S Sinhîbiết chàng đangýám ch điugì, không khicưi kh.

Hn đix vi bníthân chưa làïgì c, nếumun nói tànnhn tht s,ôch e phiïlà S LâmDương.

“Hu gia khenàsai ri, hquan ch bép bt đcĬdĩ mà thôi.”C S Sinhmm cưi, nóitiếp: “Sau khi)h quan lên)b thì tìmļmt sơn đngđ trn. Bi:vì chun bcho thi khc¸b trn nênàtrên ngưi mangtheo ít lươngkhô, ung nưcếtù trong sơnïđng, không đếnìni chết đói.ãSau đó, hquan ch đếnĩlúc Đi phunhân dn ngưiàti. Hôm nay,h quan đãìchun b xongľchng c, nhânЇchng có thichng minh lúcđó quân điV gia vàĨh quan t chc sơtán đang trênIđưng đến HoaKinh. Ch cnõHu gia raólnh, C mĩlp tc vch¹trn chuyn này,đâm Diêu Dũngįmt đao.”

Vệ Uẩn không lên tiếng, chàng đang cân nhắc lời nói của Cố Sở Sinh.

Dường như Cố Sở Sinh đã đoán được Vệ Uẩn muốn hỏi gì, vẻ mặt hoàn toàn bình thản. Vệ Uẩn hỏi thẳng: “Tất cả chuyện ngài làm đều là vì nghĩ cho Vệ gia ta. Vệ gia ta và Cố đại nhân không phải cố giao, cũng không phải bạn cũ, Cố đại nhân cần gì vì thế mà hy sinh tiền đồ?”

“Mời ngài.”

Nếu như lời Cố Sở Sinh là thật, vậy hành động của Cố Sở Sinh không chỉ giúp Vệ Uẩn lật đổ Diêu Dũng, thậm chí hắn còn giúp Vệ gia giành được thanh danh tốt.

Dưới ánh mắt sắc bén của Vệ Uẩn, vẻ mặt Cố Sở Sinh vẫn điềm nhiên, bình tĩnh nói: “Vệ đại nhân hỏi tại sao Cố mỗ dám để lại ký hiệu, đương nhiên là vì Cố mỗ đoán được người đến cứu Cố Mỗ chính là Vệ đại phu nhân. Ký hiệu Cố mỗ lưu lại vốn chính là sáng tạo của tại hạ và Đại phu nhân lúc còn tấm bé, chỉ có hai chúng ta mới hiểu được.”Nghe thế, động tác xoay chén trà của Vệ Uẩn khựng lại, chậm rãi nhìn qua.

Vệ Uẩn nghĩ vậy, trong lòng không khỏi lạnh lẽo. Chàng ngước mắt nhìn Cố Sở Sinh, điềm tĩnh hỏi: “Vệ mỗ vô cùng cảm kích hành động của Cố đại nhân, nhưng ta có vài nghi vấn, Vệ mỗ không thể không hỏi.”

Nghe thấy lời này, mọi người đều cảm nhận được nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ thấp. Cố Sở Sinh lùi một bước, triển tay áo, chụm hai tay trước trán, hành đại lễ với Vệ Uẩn, giọng nói khí phách hùng hồn.

“Mời ngài.”

***

Vệ Uẩn không nói gì, mọi người đều nhận thấy có sát khí toả ra từ trên người chàng. Vệ Uẩn cầm chén trà, vẻ mặt điềm tĩnh. Cố Sở Sinh quỳ lạy trước mặt Vệ Uẩn, không hề nhúc nhích.

Dường như Cố Sở Sinh đã đoán được Vệ Uẩn muốn hỏi gì, vẻ mặt hoàn toàn bình thản. Vệ Uẩn hỏi thẳng: “Tất cả chuyện ngài làm đều là vì nghĩ cho Vệ gia ta. Vệ gia ta và Cố đại nhân không phải cố giao, cũng không phải bạn cũ, Cố đại nhân cần gì vì thế mà hy sinh tiền đồ?”

“Một Cửu phẩm Huyện lệnh nhỏ nhoi, con của tội thần, cầu hôn Đại phu nhân Vệ Phủ ta ——”

Nghe hỏi vậy, Cố Sở Sinh nhẹ nhàng mỉm cười.

Cố Sở Sinh nhấp ngụm trà, không trả lời vấn đề này, chỉ mỉm cười hỏi: “Còn gì nữa?”

“Có điều thật ra hai lý do trước đều chỉ là lời dạo đầu, nguyên nhân khiến Cố mỗ quyết định mạo hiểm lớn như vậy, tất cả là vì Cố mỗ muốn cầu một người với tiểu Hầu gia.”

“Thứ nhất là vì loại tiểu nhân mưu mô quá quắt như Diêu Dũng. Lần này khí thế Bắc Địch hung hãn, nếu thả người này, e rằng giang sơn Đại Sở sẽ huỷ hết trong tay ông ta. Dù lòng Cố mỗ có ti tiện đến đâu thì cũng là nam nhi Đại Sở. Nếu quốc không ra quốc, lấy đâu ra nhà? Cho nên Cố mỗ muốn liên thủ với Hầu gia áp chế Diêu Dũng, vì Hầu gia làm lính hầu.”

Vệ Uẩn: Tình yêu trước mặt, không có nguyên tắc gì sất!

“Từ đầu đến cuối, hành động của ngài dường như không hề kiêng kỵ Diêu Dũng. Thậm chí sau khi nhảy xuống sông còn biết sẽ có người tới cứu mà để lại ký hiệu chỉ đường. Ngài cảm thấy ai sẽ tới cứu ngài? Ngài lưu lại những ký hiệu kia không sợ bị người khác phát hiện sao?”

Cố Sở Sinh nhấp ngụm trà, không trả lời vấn đề này, chỉ mỉm cười hỏi: “Còn gì nữa?”

Cố Sở Sinh: … Quy tắc mà nói đổi là đổi, ngài có nguyên tắc chút được không?!

Cố Sở Sinh: Vương gia, hiện giờ ta là Nội các Đại học sĩ. Ngài thấy ta có xứng chưa?

Nghe hỏi vậy, Cố Sở Sinh nhẹ nhàng mỉm cười.

“Thật không dám giấu, sở dĩ hạ quan liều lĩnh lấy tính mạng và tiền đồ ra để làm như vậy là có ba nguyên nhân.”

“Thứ nhất là vì loại tiểu nhân mưu mô quá quắt như Diêu Dũng. Lần này khí thế Bắc Địch hung hãn, nếu thả người này, e rằng giang sơn Đại Sở sẽ huỷ hết trong tay ông ta. Dù lòng Cố mỗ có ti tiện đến đâu thì cũng là nam nhi Đại Sở. Nếu quốc không ra quốc, lấy đâu ra nhà? Cho nên Cố mỗ muốn liên thủ với Hầu gia áp chế Diêu Dũng, vì Hầu gia làm lính hầu.”

Vệ Uẩn không lên tiếng, chàng đang cân nhắc lời nói của Cố Sở Sinh.

Vệ Uẩn không lên tiếng, nhưng lời hay chưa bao giờ là chuyện mấu chốt.

Vệ Uẩn nghĩ vậy, trong lòng không khỏi lạnh lẽo. Chàng ngước mắt nhìn Cố Sở Sinh, điềm tĩnh hỏi: “Vệ mỗ vô cùng cảm kích hành động của Cố đại nhân, nhưng ta có vài nghi vấn, Vệ mỗ không thể không hỏi.”“Từ đầu đến cuối, hành động của ngài dường như không hề kiêng kỵ Diêu Dũng. Thậm chí sau khi nhảy xuống sông còn biết sẽ có người tới cứu mà để lại ký hiệu chỉ đường. Ngài cảm thấy ai sẽ tới cứu ngài? Ngài lưu lại những ký hiệu kia không sợ bị người khác phát hiện sao?”

Cố Sở Sinh cũng biết Vệ Uẩn không hứng thú với những lời này, nói tiếp: “Thứ hai, Cố mỗ vốn là con của tội thần. Nếu muốn vững bước đi lên từ Cửu phẩm Huyện lệnh về lại vị trí Học sĩ Hàn Lâm ban đầu, e rằng cả đời chưa chắc leo lên được. Tại hạ chỉ đành ra chiêu hiểm, hi vọng ngày nào đó Hầu gia thăng quan tiến chức, không quên thành ý của Cố mỗ hôm nay.”

Cố Sở Sinh: …“Cố Sở Sinh.” Vệ Uẩn hơi ngẩng đầu, trong mắt đầy sự khinh miệt: “Ngươi xứng sao?”

“Chuyện này ngài cứ yên tâm.” Vệ Uẩn gật đầu, đùa nghịch chén trà trên tay, nhìn ánh nến, bình tĩnh đáp: “Từ trước đến nay, bản Hầu là người thưởng phạt phân minh, tuyệt đối sẽ không bạc đãi công thần.”

“Có điều thật ra hai lý do trước đều chỉ là lời dạo đầu, nguyên nhân khiến Cố mỗ quyết định mạo hiểm lớn như vậy, tất cả là vì Cố mỗ muốn cầu một người với tiểu Hầu gia.”

【Vở kịch nhỏ】

Nghe thế, động tác xoay chén trà của Vệ Uẩn khựng lại, chậm rãi nhìn qua.

Cố Sở Sinh (trầm ngâm): Ta hiểu rồi.Vở kịch nhỏ

Dưới ánh mắt sắc bén của Vệ Uẩn, vẻ mặt Cố Sở Sinh vẫn điềm nhiên, bình tĩnh nói: “Vệ đại nhân hỏi tại sao Cố mỗ dám để lại ký hiệu, đương nhiên là vì Cố mỗ đoán được người đến cứu Cố Mỗ chính là Vệ đại phu nhân. Ký hiệu Cố mỗ lưu lại vốn chính là sáng tạo của tại hạ và Đại phu nhân lúc còn tấm bé, chỉ có hai chúng ta mới hiểu được.”

Nghe thấy lời này, mọi người đều cảm nhận được nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ thấp. Cố Sở Sinh lùi một bước, triển tay áo, chụm hai tay trước trán, hành đại lễ với Vệ Uẩn, giọng nói khí phách hùng hồn.

“Cố mỗ nguyện không tiếc đại giới, cầu hôn Vệ đại phu nhân!”

Vệ Uẩn: Cửu phẩm Huyện lệnh mà cũng muốn cưới tẩu tử ta, ngươi xứng sao?

Vệ Uẩn không nói gì, mọi người đều nhận thấy có sát khí toả ra từ trên người chàng. Vệ Uẩn cầm chén trà, vẻ mặt điềm tĩnh. Cố Sở Sinh quỳ lạy trước mặt Vệ Uẩn, không hề nhúc nhích.

Một hồi sau, Vệ Uẩn cười khẽ một tiếng.

“Một Cửu phẩm Huyện lệnh nhỏ nhoi, con của tội thần, cầu hôn Đại phu nhân Vệ Phủ ta ——”

“Chuyện này ngài cứ yên tâm.” Vệ Uẩn gật đầu, đùa nghịch chén trà trên tay, nhìn ánh nến, bình tĩnh đáp: “Từ trước đến nay, bản Hầu là người thưởng phạt phân minh, tuyệt đối sẽ không bạc đãi công thần.”

“Cố Sở Sinh.” Vệ Uẩn hơi ngẩng đầu, trong mắt đầy sự khinh miệt: “Ngươi xứng sao?”

***

(5 năm sau)

“Từ đầu đến cuối, hành động của ngài dường như không hề kiêng kỵ Diêu Dũng. Thậm chí sau khi nhảy xuống sông còn biết sẽ có người tới cứu mà để lại ký hiệu chỉ đường. Ngài cảm thấy ai sẽ tới cứu ngài? Ngài lưu lại những ký hiệu kia không sợ bị người khác phát hiện sao?”Một hồi sau, Vệ Uẩn cười khẽ một tiếng.“Một Cửu phẩm Huyện lệnh nhỏ nhoi, con của tội thần, cầu hôn Đại phu nhân Vệ Phủ ta ——”“Có điều thật ra hai lý do trước đều chỉ là lời dạo đầu, nguyên nhân khiến Cố mỗ quyết định mạo hiểm lớn như vậy, tất cả là vì Cố mỗ muốn cầu một người với tiểu Hầu gia.”Vở kịch nhỏCố Sở Sinh cũng biết Vệ Uẩn không hứng thú với những lời này, nói tiếp: “Thứ hai, Cố mỗ vốn là con của tội thần. Nếu muốn vững bước đi lên từ Cửu phẩm Huyện lệnh về lại vị trí Học sĩ Hàn Lâm ban đầu, e rằng cả đời chưa chắc leo lên được. Tại hạ chỉ đành ra chiêu hiểm, hi vọng ngày nào đó Hầu gia thăng quan tiến chức, không quên thành ý của Cố mỗ hôm nay.”

Cố Sở Sinh cũng biết Vệ Uẩn không hứng thú với những lời này, nói tiếp: “Thứ hai, Cố mỗ vốn là con của tội thần. Nếu muốn vững bước đi lên từ Cửu phẩm Huyện lệnh về lại vị trí Học sĩ Hàn Lâm ban đầu, e rằng cả đời chưa chắc leo lên được. Tại hạ chỉ đành ra chiêu hiểm, hi vọng ngày nào đó Hầu gia thăng quan tiến chức, không quên thành ý của Cố mỗ hôm nay.”

Vệ Uẩn: Cửu phẩm Huyện lệnh mà cũng muốn cưới tẩu tử ta, ngươi xứng sao?

Cố Sở Sinh (trầm ngâm): Ta hiểu rồi.

“Thật không dám giấu, sở dĩ hạ quan liều lĩnh lấy tính mạng và tiền đồ ra để làm như vậy là có ba nguyên nhân.”

(5 năm sau)

Cố Sở Sinh: Vương gia, hiện giờ ta là Nội các Đại học sĩ. Ngài thấy ta có xứng chưa?

Vệ Uẩn: Biến, tẩu tử là của ta!

Cố Sở Sinh: … Quy tắc mà nói đổi là đổi, ngài có nguyên tắc chút được không?!

Vệ Uẩn: Tình yêu trước mặt, không có nguyên tắc gì sất!

Vệ Uẩn không lên tiếng, nhưng lời hay chưa bao giờ là chuyện mấu chốt.

Cố Sở Sinh: …

4.9 33 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

279 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Bạc Tuyết
Bạc Tuyết
3 Năm Cách đây

Haha, ngươi là cái thân phận gì mà dám cầu hôn vợ ta ?!!!??
Tiểu thất tức giận rồi haha

NHL
NHL
3 Năm Cách đây

Nói chung là Tiểu Thất nhìn ai cũng ko vừa mắt, ai cũng ko xứng với Sở Du nhà mình, nên đành phải tự ứng cử thôi =)))

Nhật Anh
Nhật Anh
3 Năm Cách đây

Tiểu Thất ơi rồi ai xứng vậy =))))

thuaphong0209
thuaphong0209
3 Năm Cách đây

Chỉ có Vệ Uẩn là xứng với Sở Du thôi, nhìn ai cũng thấy không vừa mắt.

Nguyễn Linh
Nguyễn Linh
3 Năm Cách đây

Dù biết Vệ Uẩn làm vậy là hơi nóng nảy nhưng nghe sướng tai ghê

Hòa
Hòa
3 Năm Cách đây

Anh Cố mặt dày quá ha 🙂 Hỏi ý kiến con gái nhà người ta không được nên lợi dụng người xung quanh 🙂 Số anh không phải nam phụ hơi phí 🙂 đồ điên 🙂

YueYue
YueYue
3 Năm Cách đây

Haizz, CSS vẫn còn chưa chết tâm nhỉ. Nhưng đáng tiếc kiếp này anh chỉ là nam phụ thui

Yên
Yên
3 Năm Cách đây

Tình địch gặp nhau đỏ mắt nha :v thật ra hai người này đều giỏi, một kẻ giỏi văn một kẻ giỏi võ, tuy nhiên do Tiểu Thất là nam chính nên tác giả mẹ ruột nên buff cho giỏi hơn xíu là biết cả văn lẫn võ :v

Minh Nguyễn
Minh Nguyễn
3 Năm Cách đây

Giời ơi tưởng sau cuộc nói chuyện thẳng thắn với Sở Du thì Cố Sở Sinh phần nào bớt ảo tưởng rồi chớ.

ngoc truong
ngoc truong
3 Năm Cách đây

kkk nhỏ hay lớn gì cung co dc đâu

279
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!