Sơn Hà Chẩm – Chương 82 (1)

Chương 82 (1)

Nếu muốn lấy ấn soái, hãy xin gặp Trưởng công chúa một lần

Editor: Zens Zens

Đăng ký nhận thông báo chương mới: Link

Lưu ý khi đọc truyện trên website: Link

Facebook Zens Zens: Link

***

Sở Du được Vệ Uẩn ôm chặt vào lòng. Có một thoáng chốc, dường như nàng cảm thấy Vệ Uẩn là đoá hoa mọc ra từ cơ thể nàng. Chàng cắm rễ thật sâu trong người nàng, bọn họ cùng hấp thu dinh dưỡng và sức mạnh của đối phương, ai cũng không thể tách rời.

Nhưng ý nghĩ như vậy chỉ chợt loé lên, nàng nghe thấy Vệ Uẩn nói: “Tẩu tẩu, người đừng sợ.”

“Đệ sẽ bảo vệ người, cho dù thế nào, người cũng sẽ bình an.”

“Ta sợ gì chứ?”

Sở Du khẽ cười: “Tiểu Thất, chuyện trên đời này với ta mà nói không quá đáng sợ.”

Du sao nàng cũng đãĬtng tri quaùsinh ly tbit. Nếu nhưĩnói kiếp trưcĪlà kh hnh,ìvy kiếp nàychính là đnàng buông tay,ĭtheo đui síviên mãn.

V UnĮlng lng ômnàng, cm giácbn thân dnbình tĩnh li.Chàng nên buôngîtay, thế nhưngchàng li khôngìbuông đưc. Vì(thế chàng tiếptc ôm nàng,ɪcm nhn nhitđ trên ngưinàng, chm rãinói: “Nhưng đđs.”

Đ scái gì?”

VìUn không đáp,ngây ngc hiũlâu, chàng mit t nhmmt li.

Đ sĩngưi sng khôngếtt.”

Đ sngưi ri khiđ.

Ch riêng trênngưi S Duthôi, chàng li}có nhiu shãi như vy.

Chàng³đã tng hiĩvng nàng sngôtht tt. Chàngđã tng cmthy ch cnùchàng bo vnàng, bên²nàng c đi,Îsau đó cùngnàng đi xungôhoàng tuyn, vyjlà đ ri.íNhưng khi ngưinày nói “Taɨđi cùng đ, dưng nhưãtrong lòng chàngIcó vô sdây mây chuit dưi đtìlên, ct chtïngưi này vàolòng.

Vì thế chàngĪkhông dám nghĩti cnh tưngnàng ri đi.ýNếu ngưi nàyxoay ngưi riđi, chính chàngcũng không biếtútương lai phiếđi tiếp thếÍnào.

S Du thyįcm xúc chàng°dn n đnh,jkhông khi mmìcưi. Nàng giơtay lên vív lưng chàng,du dàng nói:ũĐưc ri, khócđ ri thìđng lên đi,mt sau cònôrt nhiu chuyncn chúng ta[gii quyết.”

V(Un đáp li,đng thng ngưidy. S Dubưc sang mtìbên vt khăntrong chu đưacho V Unùlau mt, đngìthi nói: “Tiếptheo, đ tínhthế nào?”

Nếubn h đãĩquyết đnh phnïTriu Nguyt, vyļcn phi cóĩkế hoch. Lúcnào thì phn,íphn như thếnào, tt cđu phi suy[tính.

V Un laumt, suy nghĩùdn bình tĩnhóli. Nưc lnhùkhiến chàng tnhɩtáo, chàng đimĩđm nói: “Hinïgi hai bênđang giao chiến,tm thi chúngta không nênlàm ba. Cóímt chuyn màS đi caênói rt đúng,íchí ít hôm)nay Đi Scn Triu Nguytđm đương trfct, n đnhicc din chúngnhân.”

S Duơgt đu, nàng[vn luôn biếtÍtt c quyếtĭđnh ca VľUn đu tnlc ly dânļchúng làm đu.{Vì thế nànghi: “Đ dđnh tm thidưng sc?”

Trnchiến Bc Đchcòn chưa đánhêxong, ít nhtɨvào lúc này,chúng ta phiĩđánh bi bnĭchúng mt cúïdt khoát. Dùếcho chúng takhông th đánhbi Bc Đch,chí ít cũngphi khiến chúngíkhông th ddàng xâm phmtrong vòng mưi,năm.”

S Dunhn ly khănt tay VUn, ngâm vàotrong nưc, ngheV Un nóiĩtiếp: “Đ sïgi v khôngĩbiết gì, đàmphán vi TriuđNguyt, mà céth đàm phánêra sao, chúngíta vn cònĭthi gian tĮt suy nghĩ.”î

S Du gtđu, nàng vnluôn tin tưngvào năng lcïca V Un.ếKiếp trưc, V]Un còn chngcó cc dinjtt như vy,ĩthương tích khpngưi chưa khimà vn chinhĩchiến sa trưngđến cùng. Đâyıchính là minhĩchng tt nhtcho thc lcca chàng.

Sau khiõhai ngưi bànbc sơ lưc,õS Du trv phòng mình,ĩai ny điÎng. Đi đếníhôm sau, V[Un tm bit{S Lâm Dương,quyết đnh trfv Hoa Kinh,din kiến TriuNguyt.

Dù sao bâyìgi Triu Nguytlà Hoàng đế,V Un trâv, đương nhiênfphi din kiến)hn trưc tiên.Cng thêm VUn nh LiuTuyết Dương vàTưng Thun Hoa Kinh, SDu lo lngįTrưng công chúaìtrong cung, chođnên hai ngưiòquyết đnh khôngĩtrì hoãn na,đtrc tiếp lênđưng v HoaKinh.

S lâm DươngĬchun b lphí và hđv cho haiingưi. Đi lúcS Du vàÍV Un cùnglên xe nga,va cun rèmɩlên đã nhìn)thy C SSinh ngi trênxe, ngng đuómm cưi vihai ngưi.

C S¸Sinh chp tay)vi V Un,cưi nói: “Vtiu Hu gia.”

V mt VàUn trm xung,èlnh ging: “Cútxung cho ta!”ì

Đúng lúc tiíh cũng munhi kinh báocáo công vic.S thế tcăn dn khinhòxa (*) ginlưc, ch spxếp mt chiếc{xe nga. Thânth C myếu t, hivng tiu Huɨgia chiếu c.”

(*) Khinh xa:mt loi chiếnIxa, xut hinvào thi TnâHán.

Nghe vậy, Vệ Uẩn lạnh giọng bật cười. Chàng giơ tay lên định túm lấy Cố Sở Sinh, lại bị Sở Du giữ lại, cười nói: “Cố đại nhân nói phải, có điều chúng ta gấp rút lên đường vì vậy cưỡi ngựa trở về, không biết Cố đại nhân có bằng lòng chung đường?”

Ước chừng là vì vào kinh, tâm trạng Sở Du hơi bất an. Đêm đó nàng nằm trên giường trằn trọc mất ngủ, không được yên giấc. Chờ đến đêm khuya, nàng bỗng nhiên nghe thấy tiếng động trên mái hiên ngoài cửa sổ. Kiếm đặt ngay bên cạnh, nàng cầm kiếm lên, nhanh chóng núp bên cạnh cửa sổ. Quả nhiên một lúc sau, cửa sổ của nàng bị người khác nhẹ nhàng đẩy ra.

Cố Sở Sinh nghe vậy, nụ cười không giảm, lại nói: “Độ tuổi này của nàng là thời điểm đội vòng hoa đẹp nhất.”Nhưng mà trước đây nàng thường dùng hai chữ này trên người Vệ Uẩn, không biết tại sao hôm nay lại không muốn dùng nữa.

“Hắn yếu xìu.”

“À.” Cố Sở Sinh giơ tay lên, cười nói: “Tại hạ cảm thấy thỉnh thoảng rèn luyện một lần cũng là chuyện tốt.”Nghe vậy, Vệ Uẩn lạnh giọng bật cười. Chàng giơ tay lên định túm lấy Cố Sở Sinh, lại bị Sở Du giữ lại, cười nói: “Cố đại nhân nói phải, có điều chúng ta gấp rút lên đường vì vậy cưỡi ngựa trở về, không biết Cố đại nhân có bằng lòng chung đường?”

Vệ Uẩn lập tức nói: “Ngồi xe ngựa vẫn hợp hơn.”

“À.” Cố Sở Sinh giơ tay lên, cười nói: “Tại hạ cảm thấy thỉnh thoảng rèn luyện một lần cũng là chuyện tốt.”

Hôm nay đã vào hạ, thời tiết nóng bức. Ba người Sở Du, Cố Sở Sinh, Vệ Uẩn ngồi vào một bàn. Giữa bữa ăn, Vệ Uẩn hái lá cây ở bên cạnh, ngồi bện cái gì đó.Vệ Uẩn lập tức nói: “Ngồi xe ngựa vẫn hợp hơn.”

Sở Du gật đầu, kéo Vệ Uẩn xuống xe ngựa, bảo người dẫn ngựa đến, sau đó ai nấy lên ngựa, chạy về hướng Hoa Kinh.

Sở Du gật đầu, kéo Vệ Uẩn xuống xe ngựa, bảo người dẫn ngựa đến, sau đó ai nấy lên ngựa, chạy về hướng Hoa Kinh.

Thể lực Cố Sở Sinh không thể so với Sở Du và Vệ Uẩn, sáng sớm xuất phát, đến trưa đã thấm mệt. Sở Du ngước mắt nhìn Cố Sở Sinh, thấy hắn đổ mồ hôi trán, nên lúc nhìn thấy quán trà bèn bảo Vệ Uẩn gọi đội ngũ lại, mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi.

Hôm nay đã vào hạ, thời tiết nóng bức. Ba người Sở Du, Cố Sở Sinh, Vệ Uẩn ngồi vào một bàn. Giữa bữa ăn, Vệ Uẩn hái lá cây ở bên cạnh, ngồi bện cái gì đó.

Tay chàng vừa nhanh vừa khéo, mọi người vẫn còn đang ăn cơm, Sở Du đã nhìn ra hình dáng sơ lược của một chiếc mũ. Cố Sở Sinh nhìn thấy ánh mắt Sở Du, cười nói: “Tiểu Hầu gia thật có lòng.”

Lời này khiến Sở Du ngẩn người.

Tay chàng vừa nhanh vừa khéo, mọi người vẫn còn đang ăn cơm, Sở Du đã nhìn ra hình dáng sơ lược của một chiếc mũ. Cố Sở Sinh nhìn thấy ánh mắt Sở Du, cười nói: “Tiểu Hầu gia thật có lòng.”

“Hửm?” Sở Du nghe Cố Sở Sinh nhắc đến Vệ Uẩn, lập tức hào hứng, cười nói: “Xưa nay, đệ ấy rất quan tâm người khác. Lúc trước ta nhìn trúng một cái vòng hoa, nhưng lại cảm thấy đấy là đồ chơi con nít, kết quả chờ ta trở lại thì đã thấy đệ ấy bện cho ta một cái rồi.”

“Đúng vậy.” Đôi mắt Sở Du mang theo ngậm ngùi. Cố Sở Sinh và nàng nói câu được câu chăng. Đa phần Sở Du nói tới nói lui đều liên quan đến Vệ Uẩn, Cố Sở Sinh luôn mỉm cười, nhưng ý cười trong mắt lại ngày càng tắt. Mắt thấy Vệ Uẩn cầm chiếc mũ bện xong bước đến, Cố Sở Sinh uống ngụm trà cuối cùng, nhàn nhạt nói: “Đại phu nhân thật có phúc, sau này tiểu Hầu gia chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió. Ngài ấy hiếu thảo như vậy, tương lai Đại phu nhân có thể yên tâm rồi.”

Cố Sở Sinh nghe vậy, nụ cười không giảm, lại nói: “Độ tuổi này của nàng là thời điểm đội vòng hoa đẹp nhất.”

“Đúng vậy.” Đôi mắt Sở Du mang theo ngậm ngùi. Cố Sở Sinh và nàng nói câu được câu chăng. Đa phần Sở Du nói tới nói lui đều liên quan đến Vệ Uẩn, Cố Sở Sinh luôn mỉm cười, nhưng ý cười trong mắt lại ngày càng tắt. Mắt thấy Vệ Uẩn cầm chiếc mũ bện xong bước đến, Cố Sở Sinh uống ngụm trà cuối cùng, nhàn nhạt nói: “Đại phu nhân thật có phúc, sau này tiểu Hầu gia chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió. Ngài ấy hiếu thảo như vậy, tương lai Đại phu nhân có thể yên tâm rồi.”

“Hửm?” Sở Du nghe Cố Sở Sinh nhắc đến Vệ Uẩn, lập tức hào hứng, cười nói: “Xưa nay, đệ ấy rất quan tâm người khác. Lúc trước ta nhìn trúng một cái vòng hoa, nhưng lại cảm thấy đấy là đồ chơi con nít, kết quả chờ ta trở lại thì đã thấy đệ ấy bện cho ta một cái rồi.”

Sở Du nhận lấy mũ, không nói gì nhiều. Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua hoa văn trên mũ, một lúc sau mới ngẩng đầu lên mỉm cười: “Đệ có lòng rồi.”

Lời này khiến Sở Du ngẩn người.

Dứt lời, nàng đội mũ lên, đứng dậy nói: “Lên đường thôi.”

Nàng nhìn Vệ Uẩn đưa mũ cho mình. Chàng cười nói: “Tẩu tẩu, đệ sợ ánh nắng gay gắt, tuy xấu thì có hơi xấu thật, nhưng tẩu dùng tạm đi.”

Hai chữ “Hiếu thảo” dùng ở trên người thiếu niên đang bước đến, trong thoáng chốc, nàng bỗng cảm thấy hơi khó chịu.

Nhưng mà trước đây nàng thường dùng hai chữ này trên người Vệ Uẩn, không biết tại sao hôm nay lại không muốn dùng nữa.

Cũng trong nháy mắt đó, kiếm Sở Du đột ngột đâm về phía đối phương. Đối phương khom lưng xoay một vòng, bất chợt lấn người tới, bịt miệng nàng lại, đè nàng lên tường, nhỏ tiếng nói: “Tẩu tẩu, là đệ.”

Nàng nhìn Vệ Uẩn đưa mũ cho mình. Chàng cười nói: “Tẩu tẩu, đệ sợ ánh nắng gay gắt, tuy xấu thì có hơi xấu thật, nhưng tẩu dùng tạm đi.”

Sở Du nhận lấy mũ, không nói gì nhiều. Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua hoa văn trên mũ, một lúc sau mới ngẩng đầu lên mỉm cười: “Đệ có lòng rồi.”

Dứt lời, nàng đội mũ lên, đứng dậy nói: “Lên đường thôi.”

Đoàn người ra roi thúc ngựa, chạy liên tục bảy ngày đường, cuối cùng đã tới Hoa Kinh. Trước đêm vào kinh, bọn họ tìm một lữ quán để ở. Phòng Vệ Uẩn và Cố Sở Sinh sát bên phòng Sở Du, chia nhau ngủ một trái một phải.

Thể lực Cố Sở Sinh không thể so với Sở Du và Vệ Uẩn, sáng sớm xuất phát, đến trưa đã thấm mệt. Sở Du ngước mắt nhìn Cố Sở Sinh, thấy hắn đổ mồ hôi trán, nên lúc nhìn thấy quán trà bèn bảo Vệ Uẩn gọi đội ngũ lại, mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi.

Ước chừng là vì vào kinh, tâm trạng Sở Du hơi bất an. Đêm đó nàng nằm trên giường trằn trọc mất ngủ, không được yên giấc. Chờ đến đêm khuya, nàng bỗng nhiên nghe thấy tiếng động trên mái hiên ngoài cửa sổ. Kiếm đặt ngay bên cạnh, nàng cầm kiếm lên, nhanh chóng núp bên cạnh cửa sổ. Quả nhiên một lúc sau, cửa sổ của nàng bị người khác nhẹ nhàng đẩy ra.

Cũng trong nháy mắt đó, kiếm Sở Du đột ngột đâm về phía đối phương. Đối phương khom lưng xoay một vòng, bất chợt lấn người tới, bịt miệng nàng lại, đè nàng lên tường, nhỏ tiếng nói: “Tẩu tẩu, là đệ.”

5 7 votes
Đánh giá bài viết
Nhận thông báo email
Nhận thông báo cho
guest

28 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
Kumiko Vẹt
Kumiko Vẹt
4 Năm Cách đây

Làm trò gì vào nửa đêm zậy :))))) 2 bình dấm đổ đâm lại càng nồng nàn :)))

Landai
Landai
4 Năm Cách đây

Ban đêm ban hôm lẻn vào phòng sở du chi vậy vệ uẩn ?

Nguyen Lanh
Nguyen Lanh
4 Năm Cách đây

Lén vào phòng người ta làm gì vậy cha

Hiểu Lam
Hiểu Lam
4 Năm Cách đây

Ý có chuyện gì mà lén lút đêm khuya tn :))

Tô Vân
Tô Vân
4 Năm Cách đây

Không biết học từ ai mà đêm hôm khuya khoắt lẻn vào phòng con gái thế hả?

Đỗ Ngọc
Đỗ Ngọc
4 Năm Cách đây

Mò dô phòng người ta tính mần cái chi đó tiểu Thất :3

Hường Zân
Hường Zân
3 Năm Cách đây

Hâhhha trời oiiii đáng iu quá xá

28
0
Would love your thoughts, please comment.x
error: Alert: Content is protected !!